Phần 157
2024-06-05 15:39:00
Lạc Nam cùng Ngân Hà Chí Tôn che đậy dung mạo vi hành Trung Châu, nghe thấy vô số tu sĩ nghị luận bàn tán về mình, phát hiện Điểm Danh Vọng lại tiếp tục tăng vọt.
Tân Chí Tôn Bảng đã bắt đầu lan truyền khắp Ngũ Châu Tứ Vực, mà thân là Chí Tôn Đệ Nhất Nhân, còn là gia chủ của đệ nhất gia tộc, danh tiếng của Lạc Nam muốn không nổi lên cũng khó.
Khiến hắn bất ngờ chính là việc Trụ Việt Tông đã tuyên bố trở thành Cấm Kỵ Thế Lực, điều này chứng minh Long Chí Tôn chính thức đột phá Đạo Cảnh.
Không hổ là nhân vật sở hữu Mệnh Cách Cấm Kỵ, vừa được Phá Đạo Hội hỗ trợ đã thuận lợi đột phá, siêu thoát phạm trù Chí Tôn.
“Nghe nói đột phá Cấm Kỵ sẽ dẫn đến Đạo Kiếp…” Ngân Hà Chí Tôn ở bên cạnh nói:
“Đạo Kiếp cực kỳ nguy hiểm, ngay cả những Cửu Cảnh Chí Tôn có thiên phú cao nhất cũng cửu tử nhất sinh khi đối mặt với nó, nhưng người sở hữu Mệnh Cách Cấm Kỵ đã định trước sẽ đột phá cảnh giới trong truyền thuyết đó, vậy nên có lẽ Đạo Kiếp cũng không làm khó được ông ta.”
“Đạo Kiếp à?” Lạc Nam vuốt cằm, đây là lần đầu tiên hắn biết đến sự tồn tại của Đạo Kiếp.
Đột phá Chí Tôn chỉ cần đúc Chí Tôn Pháp Tướng thành công… còn đột phá Đạo Cảnh lại cần trải qua Đạo Kiếp.
Cũng không biết bản thân hắn có đối mặt với Đạo Kiếp hay không?
“Có.” Kim Nhi trả lời:
“Công tử vốn là kẻ nằm ngoài khí vận nên từ trước đến nay chưa từng độ kiếp đột phá, nhưng sau khi lên đến Đạo Cảnh… nếu ngươi muốn sử dụng Quy Tắc Chi Lực của Nguyên Giới thì cần phải được Giới Linh tán thành, mà cách duy nhất để được Giới Linh tán thành chính là thông qua Đạo Kiếp.”
“Haha, ta cũng muốn thử sức với Đạo Kiếp một phen.” Lạc Nam xoa xoa tay, có chút hứng thú.
Người khác đột phá Thánh Đế và Tiên Đế cũng cần trải qua Đế Kiếp, nhưng hắn một đường thăng tiến chưa từng độ Đế Kiếp lần nào, nếu Đạo Kiếp là bắt buộc phải đối mặt, vậy hắn thật sự rất chờ mong ngày đó.
“Chủ công, kế tiếp chúng ta đi đâu?” Ngân Hà Chí Tôn hỏi.
“Nàng cứ theo ta là biết.” Lạc Nam nhếch miệng.
Rất nhanh, hai người đã tiến vào một chi nhánh Thiên Cơ Lâu đang mở cửa kinh doanh, nhìn thấy khách bên ngoài xếp thành một hàng dài, Lạc Nam âm thầm hài lòng.
Bất quá hiện tại tiêu chuẩn của Thiên Cơ Lâu cũng rất cao, không phải thứ đồ gì cũng tùy tiện giao dịch, trừ khi ngươi có thể lấy ra những tài nguyên cao cấp.
Lạc Nam vừa đến cửa, liền hướng một mỹ phụ diễm lệ truyền âm:
“Phù Dung, là ta.”
Hắc Phù Dung âm thầm giật mình, sau đó trên mặt hiện lên vẻ kinh hỉ.
Nàng lập tức hoàn thành giao dịch với một vị khách rồi tuyên bố Thiên Cơ Lâu đóng cửa sớm, hẹn ngày mai gặp lại các khách nhân.
Đón tiếp Lạc Nam và Ngân Hà Chí Tôn tiến vào, Hắc Phù Du liền dịu dàng pha trà mời hắn và Ngân Hà Chí Tôn thưởng thức.
“Thời gian qua vất vả cho nàng.” Lạc Nam mỉm cười:
“Bất quá từ hôm nay không cần ở Thiên Cơ Lâu nữa, về Lạc Gia tu luyện đi!”
Hắc Phù Dung toàn thân chấn động, bên trong đôi mắt đẹp lóng lánh nước như chực khóc, thanh âm run rẩy nói:
“Lời ấy là thật sao?”
“Đúng vậy, tu vi của nàng trì trệ quá rồi… sắp tới Thiên Cơ Lâu sẽ giao cho người khác tiếp quản.” Lạc Nam gật đầu xác nhận.
Ở trong Thiên Cơ Lâu không thể tu luyện, Hắc Phù Dung ở tại nơi này quá mức thiệt thòi cho nàng.
Nàng từng là Tu La Sứ Giả sánh ngang với Tử Toàn Cơ… nhưng suốt thời gian qua Tử Toàn Cơ được tu luyện trong hoàn cảnh tốt nhất ở Lạc Gia, tu vi đã là Bát Cảnh Chí Tôn, trong khi Hắc Phù Dung từ khi đột phá Chí Tôn vẫn phụ trách Thiên Cơ Lâu, dậm chân tại chỗ ở Nhất Cảnh Chí Tôn đến tận bây giờ.
Hắc Phù Dung từng chiếu cố hắn ở Đông Vực, lại cam tâm tình nguyện đi theo hắn khi hắn còn chưa có thành tựu lớn lao gì, làm sao sẽ để nàng thua thiệt?
“Thiếp thật vui mừng…” Hắc Phù Dung không giấu được sự vui sướng, được đặt chân vào Lạc Gia đồng nghĩa với nàng đã được Lạc Nam thừa nhận, liền nhìn sang Ngân Hà Chí Tôn khẽ hỏi:
“Vị tỷ tỷ này sắp tới sẽ thay thiếp tiếp quản Thiên Cơ Lâu ở đây sao?”
“Không…” Lạc Nam lắc đầu, liền lấy ra một kiện Bất Tử Quan đặt trong Thiên Cơ Lâu.
Bên trong Bất Tử Quan đi ra một lão đầu già nua, hướng Lạc Nam quỳ gối:
“Ma Cốt Chí Tôn tham kiến chủ công.”
“Sắp tới lão già ngươi che giấu diện mạo, phụ trách tiếp quả tòa Thiên Cơ Lâu này giúp ta.” Lạc Nam phân phó.
Ma Cốt Chí Tôn là một trong số 100 vị Cửu Cảnh Chí Tôn được Cao Kiệt phục sinh, Lạc Nam quyết định để lão ta thay thế Hắc Phù Dung tọa trấn.
Đơn giản vì hình thù của lão quá xấu, hắn không ưa thích mang theo lão già xấu xí bên mình.
Ngược lại mỹ nữ như Ngân Hà Chí Tôn sẽ được ưu ái hơn.
Sắp xếp xong, Lạc Nam lại mang theo Hắc Phù Dung và Ngân Hà Chí Tôn dịch chuyển đến một chi nhánh Thiên Cơ Lâu khác.
Tại chi nhánh này, Thất Hồn Diệm cũng đang bận tối tăm mặt mày… bất quá khi vừa thấy Lạc Nam đến đã lập tức gác lại hết mọi việc tiếp đón hắn.
“Tham kiến chủ công.” Thất Hồn Diệm quỳ xuống hành lễ.
Nàng không giống như Hắc Phù Dung, nàng từng là địch nhân của hắn… sau này quy hàng nên mới đi theo, thái độ vô cùng cung kính.
Lạc Nam ra hiệu cho nàng đứng lên, thản nhiên nói:
“Làm không tệ, sắp tới nàng cũng theo Phù Dung về Lạc Gia tu luyện đi.”
Thất Hồn Diệm hít sâu một hơi, vừa mới đứng lên lại một lần nữa muốn quỳ xuống.
Bất quá lần này Lạc Nam đã dùng ý niệm khiến nàng không thể quỳ, nghiêm túc nói:
“Ta không thích ra vẻ bề trên với người làm việc cho mình, sau này đừng có sơ hở là quỳ gối như thế, sự cống hiến của nàng trong thời gian qua được ghi nhận, sắp tới Lạc Gia sẽ toàn lực hỗ trợ nàng đột phá cảnh giới cao hơn.”
Thất Hồn Diệm biểu lộ mê ly, một khỏa trái tim đập lên thình thịch.
Nàng phụ trách ở Thiên Cơ Lâu, thời gian qua đương nhiên nghe không ít tin tức kình bạo của Lạc Nam, lại tận mắt chứng kiến hắn biểu hiện cường thế trong Đoạt Cấm Chiến.
Có thể đi theo cường giả như vậy đã là vinh quang to lớn nhất trong đời nàng, không nghĩ đến hắn còn vì nàng cân nhắc, đích thân đến gọi nàng về Lạc Gia.
Mỹ nhân sùng bái cường giả, vị cường giả này lại càng quan tâm mình như vậy dù trước đây vốn là địch nhân, làm sao có thể không cảm động?
Lạc Nam lại lấy ra một kiện Bất Tử Quan đặt ở chi nhánh Thiên Cơ Lâu này, bên trong quan tài cũng là một ông lão khác với danh xưng Địa Linh Chí Tôn.
Hắn cảm thấy để mấy lão già thay các mỹ nhân tiếp quản Thiên Cơ Lâu là quyết định sáng suốt của mình…
Thứ nhất không thể bạc đãi mỹ nhân, thứ hai mấy lão già này cũng không thể tiếp tục tu luyện, ở lại Thiên Cơ Lâu là thích hợp nhất rồi.
Mang theo tam đại mỹ nhân, Lạc Nam lại dịch chuyển đến chi nhánh Thiên Cơ Lâu của La Âm Khinh Nhạn.
Vừa mới tiến vào, phát hiện La Âm Khinh Nhạn đang tiếp đón hai tên nam tử.
“Lại là hai kẻ này à…” Lạc Nam vuốt cằm, hắn nhận ra hai tên nam tử này.
Chính là Thạch Khang và đại ca của hắn, cũng là tên cường giả thể tu đạt đến đẳng cấp Hoang Thạch, cả hai đều là hậu nhân của Thạch Cổ Tộc.
“Tham kiến lâu chủ.”
Thấy Lạc Nam và mấy nữ vừa đến, La Âm Khinh Nhạn kích động hành lễ, giải thích nói:
“Thạch Khang và đại ca của hắn lại muốn lấy thông tin kẻ thù đã từng diệt đi Thạch Cổ Tộc.”
Lạc Nam gật đầu, lúc này hắn đang che giấu dung mạo nên cũng không sợ người khác nhìn ra mình là Lạc Gia Chủ, liền hướng Thạch Khang nói:
“Các ngươi cũng ở đây thì cũng thuận tiện, ta đã nắm được tất cả những gì các ngươi cần.”
Hai người nghe vậy toàn thân chấn động, đại ca của Thạch Khang chắp tay giới thiệu:
“Tại hạ là Thạch Trọng, nếu như Lâu Chủ có thể giúp Thạch Cổ Tộc tìm ra hung thủ và báo thù, chúng ta nguyện ý giao phó toàn bộ nguyên liệu để đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng và khai mở bí cảnh dẫn đến Thượng Cổ Cửu Long Giang.”
Lạc Nam âm thầm bĩu môi, hiện tại ta đã có Diễn Pháp Đài… muốn biến ra Thượng Cổ Cửu Long Giang khi nào mà không được, cần đến bí cảnh của các ngươi sao?
Bất quá nguyên liệu đúc nên Tuyên Cổ Pháp Tướng thì hắn thật sự cần.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam nói thẳng:
“Địch nhân của các ngươi quá mạnh, lượng tin tức quá lớn… các ngươi biết chỉ tổ chuốc họa vào thân mà thôi, đừng nói là nguyên liệu và bí cảnh, dù các ngươi đem Tuyên Cổ Pháp Tướng đến tại trước mặt của ta, trong thời gian ngắn cũng không giúp các ngươi báo thù được.”
Diệt đi Thạch Cổ Tộc chính là Đạo Giới, muốn trả thù là được à?
Ngay cả sư bá cũng đang đau đầu với bọn hắn đấy…
Thạch Khang và Thạch Trọng hít sâu một ngụm lãnh khí, chẳng ngờ đến kẻ thù mình phải đối phó khủng bố như vậy, ngay cả Thiên Cơ Lâu Chủ thần bí cũng đánh giá cao đến như thế.
“Hy vọng lâu chủ chỉ cho hai huynh đệ chúng ta một con đường sáng.” Thạch Khang và Thạch Trọng chắp tay.
“Ta sẽ cung cấp cho các ngươi thông tin về địch nhân cũng như giải pháp cho tương lai, đổi lại hai ngươi phải giao hết nguyên liệu cho ta.” Lạc Nam sòng phẳng nói.
Thạch Khang và Thạch Trọng đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng kiên định gật đầu:
“Được, chúng ta chấp nhận giao dịch… nhưng nói trước là vẫn còn thiếu một khối Vạn Cổ Ngọc mới đúc được Tuyên Cổ Pháp Tướng.”
“Yên tâm, bổn lâu chủ tự lo được.” Lạc Nam thoải mái, Vạn Cổ Ngọc đang ở trong tay hắn chứ đâu?
“Xin lâu chủ chỉ dạy.” Thạch Khang và Thạch Trọng chắp tay thành khẩn.
“Các ngươi xin gia nhập vào Trân Bảo Lâu đi.” Lạc Nam nói thẳng:
“Với thiên phú của các ngươi chỉ cần nỗ lực sẽ được Trân Bảo Lâu tin dùng, sau đó từng bước một phát triển chờ đợi thời cơ báo thù.”
Đây là phương pháp mà Lạc Nam vừa nghĩ ra để giúp đỡ Thạch Khang cũng như Thạch Trọng.
Hai con hàng này là truyền nhân của Thạch Cổ Tộc, Thạch Cổ Tộc bị Đạo Giới diệt… lẽ ra bọn hắn nên gia nhập Phá Đạo Hội.
Bất quá với thực lực của hai tên này sợ rằng chưa đủ tiêu chuẩn được tuyển vào Phá Đạo Hội, vậy nên gia nhập Trân Bảo Lâu dưới trướng của Phá Đạo Hội sẽ là lựa chọn hợp lý.
Tương lai khi Phá Đạo Hội đứng lên chống lại Đạo Giới, Trân Bảo Lâu cũng sẽ tham dự vào… Thạch Khang và Thạch Trọng xem như có cơ hội báo thù.
Đương nhiên nếu hai huynh đệ này là mỹ nhân tuyệt sắc, Lạc Nam cũng không ngại thu làm thị nữ vào Lạc Gia, đáng tiếc bọn hắn là nam nhân thô kệch, liền đẩy đến chỗ của Trương Nhã Trâm.
“Gia nhập Trân Bảo Lâu?” Thạch Khang cùng Thạch Trọng đưa mắt nhìn nhau.
Mặc dù bọn hắn không hiểu vì sao Lạc Nam yêu cầu cả hai gia nhập thế lực không tham gia tranh đấu… nhưng nếu hắn đã hướng dẫn như vậy chắc chắn là có huyền cơ, hai người không hề dị nghị.
“Còn đây là thông tin về kẻ thù của các ngươi, nên nhớ đừng đánh rắn động cỏ… cẩn thận ngay cả Trân Bảo Lâu cũng bảo vệ không được các ngươi.” Lạc Nam ý vị thâm trường, ném cho hai người một ngọc bội lưu trữ tin tức.
Bên trong có tin tức về Đạo Giới và hành vi của Đạo Giới cùng với nguyên nhân Thạch Cổ Tộc bị tiêu diệt.
Hai tên họ Thạch này có thể tu đến cấp độ hiện tại chắc hẳn không phải loại ngu xuẩn, tin tưởng sẽ học được cách ẩn nhẫn chờ thời.
Thạch Khang và Thạch Trọng cũng không ở tại nơi này xem tin tức, bọn hắn muốn trở về tổ địa chậm rãi nghiên cứu.
“Chúng ta tin tưởng vào danh dự của Thiên Địa Hội, đây là tất cả tài nguyên mà ngài cần.” Thạch Trọng lột xuống Nhẫn Trữ Vật đưa cho Lạc Nam:
“Nếu tin tức khiến chúng ta hài lòng, tại hạ sẽ giúp ngài tiến vào Thượng Cổ Cửu Long Giang.”
“Không cần, ta có biện pháp khác… Thượng Cổ Cửu Long Giang là tài nguyên luyện thể đỉnh cấp, hai ngươi có thể lưu cho bản thân sử dụng hoặc đem bán với giá cao.” Lạc Nam thong dong nói.
Hiện tại hắn đã có Dẫn Đạo Luyện Khí Pháp, cũng không quá cần Thượng Cổ Cửu Long Giang để luyện thể nữa.
“Cáo từ.”
Huynh đệ họ Thạch chắp tay rời đi.
Đợi bóng lưng bọn hắn biến mất, La Âm Khinh Nhạn mới đóng cửa Thiên Cơ Lâu, pha trà rót nước tiếp đãi hắn và mấy nữ nhân.
“Không cần phiền toái như thế, lần này đến đón nàng về Lạc Gia…” Lạc Nam cười nói.
XOẢNG.
La Âm Khinh Nhạn làm rớt cả cốc trà trong tay, hai mắt thất thần ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Những năm tháng qua, nàng nằm mơ cũng không dám nghĩ đến câu nói này sẽ xảy ra…
Dù sao thì nàng từng liên thủ với một đám Chí Tôn muốn vây giết Phạm Thanh Thuyên và Lôi Di Quân, sau đó vì bại trận mới bị Lạc Nam thu phục.
Phạm Thanh Thuyên là hồng nhan đang vì Lạc Nam tọa trấn Đông Vực, Lôi Di Quân càng ở tại Lạc Gia tu luyện…
Lạc Nam không vì hai nữ nhân tính sổ với nàng đã là không tệ rồi… vậy mà hôm nay hắn lại…
“Thế nào? Không muốn?” Lạc Nam nhếch miệng cười.
“Muốn… nằm mộng cũng muốn.” La Âm Khinh Nhạn cắn cắn cánh môi:
“Chỉ là không nghĩ đến tiện thiếp sẽ được chủ công ân sủng như vậy, không biết lấy gì đền đáp.”
“Haha đừng vội mừng, trở về Lạc Gia cũng phải nỗ lực tu luyện cho ta, sẽ vất vả hơn cả quảng thời gian này.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
La Âm Khinh Nhạn nhoẻn miệng cười: “Nhất định không để chàng thất vọng.”
Thất Hồn Diệm cùng Hắc Phù Dung nhìn nhau cười, các nàng hiểu tâm trạng của La Âm Khinh Nhạn lúc này hơn ai hết.
Vì nam nhân này chậm trễ tu luyện và cống hiến hơn mười năm, lại được hưởng thành quả ngọt ngào như vậy.
Lạc Nam hài lòng, tiếp tục lấy ra Bất Tử Quan với một vị cường giả khác.
Âm Dương Chí Tôn, tộc trưởng đời trước của Âm Dương Nhất Tộc đã bị Cao Kiệt luyện hóa.
Vẫn chưa dừng lại, Lạc Nam mang theo mấy nữ đến chi nhánh Thiên Cơ Lâu cuối cùng nơi Hận tiếp quản.
Hắn định trao cho Hận một lượng tài nguyên, công pháp và pháp bảo Cửu Phẩm Chí Tôn, trả tự do cho Hận ngao du thiên hạ và tu luyện, không cần phải tiếp quản tòa Thiên Cơ Lâu này.
Nhưng Hận lại lắc đầu, thành kính quỳ gối trước mặt hắn:
“Thuộc hạ xin được tiếp tục cống hiến cho chủ công, chỉ cầu xin tương lai nếu như ngươi đạt được Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật… hãy phục sinh thê tử của ta.”
Lạc Nam sinh ra đồng cảm, tình cảm và chấp niệm của Hận đối với thê tử lại sâu đậm như thế khiến hắn cũng tôn trọng vô cùng.
Chỉ cần đạt Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật thì phục sinh thê tử của Hận không phải chuyện khó, Lạc Nam biết rằng Hận vẫn luôn bảo tồn thi thể của thê tử sau khi tự sát vô cùng cẩn thận.
Đem Hận nâng đỡ đứng lên, hắn trịnh trọng nói:
“Ta hứa với ngươi!”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro