Phần 154
2024-06-05 15:39:00
“Nơi này… chẳng lẽ là bên ngoài hỗn độn?”
Lạc Nam giật mình đánh giá vùng không gian vừa mới tiến đến.
Trên đỉnh đầu là nhật nguyệt tinh thần đang luân chuyển ở ngay bên cạnh, kích thước của bọn chúng vô cùng khổng lồ…
Mà nhìn ở phía xa xa, không khó để chứng kiến một khối đại lục khổng lồ mênh mông vô tận, nhìn không thấy điểm cuối cùng, che chắn tất cả tầm mắt.
Điều này khiến đám người Lạc Nam kinh ngạc không thôi, suy đoán khối đại lục kia chính là Nguyên Giới, mà vị trí mình đang đứng chính là bên ngoài hỗn độn đang nhìn vào một góc Nguyên Giới.
“Không sai, nơi này là căn cứ của Phá Đạo Hội tọa lạc tại hỗn độn.” Đông Hoa gật đầu:
“Chúng ta vừa Truyền Tống trực tiếp đến nơi này, mỗi thành viên Phá Đạo Hội đều có lệnh bài truyền tống…”
“Thủ pháp thật kinh người, bà nương kia chắc hẳn cũng là nhân vật đỉnh tiêm bên trong Thần Đạo Cảnh.” Lạc Nam chậc chậc lưỡi.
“Ăn nói cẩn thận, kẻo bị nàng vả miệng.” Đông Hoa trừng mắt nhìn hắn.
Mà lúc này, thân ảnh của một mỹ nhân thanh nhã xuất trần, siêu phàm thoát tục trong tà váy xanh nhạt và chiếc mặt nạ màu bạc quen thuộc chậm rãi tiến đến.
Không phải ai khác, chính là Bích Tiêu Nương Nương.
“Chúc mừng sư thúc đột phá Đạo Cảnh.” Cảm nhận được khí tức trên người của nàng, Lạc Nam vui vẻ cười nói, trong lòng vẫn còn cảm kích nàng cho mình một số lượng lớn Đạo Xu, giúp ích rất nhiều.
“Ngươi đi theo ta.” Bích Tiêu hướng hắn gật đầu, đồng thời nói với Đông Hoa:
“Những người còn lại thì làm phiền nhị tỷ sắp xếp.”
“Cứ giao cho ta là được.” Đông Hoa nhẹ gật đầu, ra hiệu mấy người Lâm Tích, quỷ Đỏ và Kiếm Vô Uyên đi cùng với mình.
Về phần Tu La và Xích Luyện không theo bọn họ trở về căn cứ của Phá Đạo Hội, tiếp tục lưu lại ở Ngũ Châu Tứ Vực thi hành nhiệm vụ.
Lạc Nam theo chân sư thúc tiến đến một vùng không gian khác.
“Hả…”
Đồng tử trong mắt hắn rụt lại khi vừa bước vào nơi này, sau đó ánh mắt trở nên cực kỳ nóng bỏng.
Bởi vì ở tại phiến không gian này đang có vô số đoàn khí tức thánh khiết và nồng đậm thuộc tính trôi nổi lơ lửng.
Ngũ Hành Hỗn Độn Khí.
Không sai, tất cả đều là Hỗn Độn Khí… số lượng nhiều đến đếm không xuể.
Lạc Nam xoa xoa hai tay, nước miếng xém chút chảy ra.
“Lần trước sau khi phá nát đám hành tinh của ngươi, đại tỷ đã ra lệnh cho Phá Đạo Hội toàn lực thu thập Ngũ Hành Hỗn Độn Khí, nơi này chính là thành quả.” Bích Tiêu ung dung nói.
Lạc Nam âm thầm giật mình, thu hồi bộ dạng tham lam, ánh mắt hơi lóe lên, thay đổi chủ đề nói:
“Ở đây không có người ngoài, sư thúc vì sao không cởi mặt nạ?”
“Ta quen rồi.” Bích Tiêu điềm tĩnh nói.
Không lâu sau đó, Lạc Nam rốt cuộc đặt chân đến trước một gốc đại thụ khổng lồ.
Mà khi nhìn thấy gốc đại thụ này, trái tim của hắn xém chút nhảy vọt ra ngoài, hô hấp trở nên dồn dập.
Tán cây bao phủ vạn dặm tinh thần như nâng đỡ biển sao, sừng sững như trấn định càn khôn, từng chiếc lá phát ra ánh sáng hào quang thần bí, từng quả với những loại màu sắc khác nhau như châu ngọc, trên quả có hiện hai chữ “Hoàng Trung”.
Điều khiến Lạc Nam khiếp sợ là mấy loại trái cây này vậy mà tỏa ra vô số loại Quy Tắc khác nhau.
Có quả tỏa ra Hỏa Đạo Quy Tắc, lại có quả tỏa ra Băng Đạo Quy Tắc, có quả tỏa ra cả Ngũ Hành Quy Tắc, Không Gian Quy Tắc, Hư Vô Quy Tắc, Sinh Tử Quy Tắc… thậm chí là cả Kiếm Đạo Quy Tắc, Đao Đạo Quy Tắc đủ mọi thể loại.
“Trời ạ, đây rốt cuộc là cổ thụ gì?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm.
“Thiên Mệnh Nguyên Chủng – Hoàng Trung Lý.” Bích Tiêu lên tiếng nói rằng.
“Thiên Mệnh Nguyên Chủng, thế gian này lại có Thiên Mệnh Nguyên Chủng nghịch thiên như vậy? Nó được gọi là Hoàng Trung Lý sao?” Lạc Nam lẩm bẩm.
Càng tiếp xúc với Đạo Cảnh… hắn càng biết Quy Tắc Chi Lực quan trọng như thế nào.
Nếu Quy Tắc Chi Lực không quan trọng, thì đám Đạo Thống kia cũng đâu có ích kỷ thu gôm tất cả Quy Tắc ngoài tự nhiên về Đạo Giới mà không lưu cho Ngũ Châu Tứ Vực dù chỉ là một tia?
Vậy mà cây Hoàng Trung Lý lại có thể sản sinh ra những loại trái cây ẩn chứa Quy Tắc, thử hỏi có nghịch thiên hay không?
Nếu để đám Đạo Thống kia biết đến sự tồn tại của Hoàng Trung Lý, sợ rằng cả đám sẽ bất chấp tất cả, điên cuồng cướp đoạt.
Nhưng đồng thời ngay cả Lạc Nam cũng không nhịn được sự thèm muốn đối với Hoàng Trung Lý này.
Phải biết rằng hắn cần phải lĩnh ngộ 20 loại Quy Tắc Chi Lực mới có thể mở ra tầng tiếp theo của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, mà cây Hoàng Trung Lý không thể nghi ngờ là đáp ứng được tất cả.
“Những trái cây của Hoàng Trung Lý được gọi là Đạo Quả hoặc Tắc Quả.” Bích Tiêu cung cấp thêm kiến thức.
Đúng lúc này, bên dưới gốc cây Hoàng Trung Lý đã hiện ra một bóng người.
Mặc dù không phải lần đầu Lạc Nam diện kiến… nhưng mỗi lần nhìn thấy đều khó giấu được sự kinh diễm.
Khuynh quốc khuynh thành không đủ để hình dung, phong hoa tuyệt đại trở nên hơi chút tầm thường, tuyệt thế vô song cũng chưa đủ để mô tả…
Nàng như bước ra từ thần thoại…
Mặc dù không muốn thừa nhận, Lạc Nam lại vẫn không phủ nhận được có lẽ đây chính là nữ nhân đẹp nhất bên trong nhận thức của hắn, đồng thời cũng là nữ nhân khủng bố nhất.
“Chật vật như vậy… rốt cuộc leo đến tận đây rồi sao?”
Thanh âm hờ hững không chút cảm xúc vang lên, bất quá Lạc Nam lại nghe ra một tia chế nhạo bên trong lời nói.
Hắn âm thầm bất mãn, ngoài mặt chỉ có thể hướng đối phương chắp tay:
“Tham kiến Phá Đạo Hội Trưởng.”
“Không tệ, biểu hiện của ngươi ở Đoạt Cấm Chiến rất khá.” Sư bá nhẹ gật đầu.
Lạc Nam kinh nghi bất định, nữ nhân này tại sao lại tán thưởng mình? Bất quá vẫn khách khí nói:
“Quán quân của Đoạt Cấm Chiến chỉ là chuyện nhỏ, chẳng là gì so với cường giả chân chính.”
“Bổn tọa không khen ngươi về chức quán quân.” Sư bá nói rằng.
Lạc Nam há hốc miệng, không khen quán quân thì khen cái gì?
“Bổn tọa nói biểu hiện của ngươi ở bí cảnh thứ ba trong Đoạt Cấm Chiến, cái cách mà ngươi giúp những oán linh và thi độc kia được siêu thoát.” Sư bá cảm khái một tiếng:
“Đó chính là chiến trường trong quá khứ giữa các Đạo Thống ích kỷ muốn thành lập Đạo Giới và những Đạo Thống đại nghĩa chống lại kế hoạch này.”
“Kết quả cuối cùng những Đạo Thống đại nghĩa bại trận, tu sĩ và cường giả của bọn hắn đều bị Đạo Giới biến thành Oán Linh, Thi Độc… chết cũng không được siêu sinh, tra tấn linh hồn của bọn họ vĩnh viễn.”
“Mà chiến trường đó cũng được Ngũ Đại Học Viện cải tiến thành Thất Bí Chi Địa làm nơi lịch luyện.”
Lạc Nam âm thầm kinh hãi, khi đó hắn chỉ muốn hành động thuận theo bản tâm của mình, không muốn những Oán Linh và Thi Độc kia đến khi chết cũng trở nên thê thảm như vậy mới ra tay giúp họ được siêu thoát, không ngờ đó đều là các nhân vật nghĩa bạc vân thiên từng đứng lên chống lại kế hoạch của Đạo Giới.
Phá Đạo Hội chống lại Đạo Giới đương nhiên cũng sẽ tán thành cách làm của hắn…
“Hành vi của ngươi đã được Giới Linh tán dương và ban thưởng… bất quá bổn tọa cũng muốn đại diện cho Phá Đạo Hội thưởng cho ngươi, vì vậy mới triệu tập ngươi đến nơi này.” Sư bá thanh âm như phiêu miểu vô định:
“Năm đó nghiền nát 10 hành tinh của ngươi, nay bổn tọa thưởng ngươi lại một nghìn.”
Lạc Nam nghe mà choáng váng, 10 hành tinh đổi lấy một 1000 hành tinh? Ra tay cũng quá hào phóng đi.
Cái gì mới là đại thổ hào? Cái gì mới là nữ cường nhân? Chính là đây a…
Hắn thậm chí muốn thốt lên một tiếng: “Cầu phú bà bao nuôi!”
Bất quá tuy rằng kích động muốn ngất đi, Lạc Nam vẫn là chắp tay hỏi:
“Không biết Giới Linh của Nguyên Giới đã tặng tiểu tử thứ gì?”
“Công Đức của Nguyên Giới.” Sư bá đáp.
“Công Đức?” Lạc Nam biểu lộ mờ mịt, hiển nhiên không hiểu Công Đức là cái gì.
“Khi ngươi làm ra hành vi có cống hiến cho sự phát triển của Nguyên Giới hoặc những hành vi khiến Giới Linh thỏa mãn, ngươi sẽ nhận được Công Đức…” Sư bá giải thích cho hắn:
“Công Đức sau này sẽ giúp ích cho ngươi trong việc lĩnh ngộ Quy Tắc, dễ dàng tiếp xúc với Quy Tắc, giống như bản thân ngươi được ưu ái bởi Giới Linh vậy.”
Lạc Nam mừng rỡ không thôi, không ngờ làm thiện được hồi báo, mình vậy mà có Công Đức gia thân rồi?
“Các Đạo Thống thành lập nên Ngũ Đại Học Viện, ngoại trừ dùng làm tai mắt để nắm giữ những nhân vật có tiềm năng đột phá Đạo Cảnh… một mục đích khác là muốn thu thập Công Đức.” Sư bá nói tiếp:
“Khi bọn hắn giúp đại lượng tu sĩ trong thiên hạ học tập và phát triển, bọn hắn cũng sẽ thu được Công Đức… đây là điều không thể phủ nhận.”
“Chỉ có điều nếu sau khi đột phá đến Cấm Kỵ mà không đầu nhập vào bọn hắn, kết quả của ngươi chính là tử vong.”
Lạc Nam khóe miệng giật giật, Ngũ Đại Học Viện xem tu sĩ trong thiên hạ như công cụ thu thập Công Đức a, chẳng trách ra vẻ tốt lành giáo dục như vậy, từ trước đến nay có danh tiếng rất lớn…
“Sư tỷ, tiểu tử này cũng là Cửu Cảnh Chí Tôn rồi… Hoàng Trung Lý ngươi xem.” Bích Tiêu bỗng nhiên lên tiếng.
Lạc Nam nghe mà sáng cả hai mắt, chỉ hận không thể ôm sư thúc hôn một ngụm.
Một nghìn hành tinh thì cũng ghê đấy… nhưng Đạo Quả của Hoàng Trung Lý khiến hắn càng chảy nước miếng hơn.
“Haha, muội muội ngươi từ bao giờ mở miệng vì người khác?” Sư bá cười nhạt.
“Ta chỉ muốn nhanh chóng giúp Phá Đạo Hội phát triển mà thôi.” Bích Tiêu ung dung nói rằng, hiển nhiên đã sớm chuẩn bị câu trả lời thỏa đáng.
Sư bá lắc đầu: “Hắn có công đã được ban thưởng, Phá Đạo Hội quy tắc từ trước đến nay rõ ràng, muốn được Đạo Quả vậy thì phải lập nên công lao tương ứng, hoàn thành các nhiệm vụ được giao.”
Lạc Nam gật đầu, điều này cũng hợp lý mà thôi… hắn không thể ỷ lại quan hệ với Đông Hoa hay với Bích Tiêu mà đòi hỏi Đạo Quả quý giá một cách vô lý.
“Nghe đây, chỉ cần ngươi hoàn thành hai nhiệm vụ, muốn bao nhiêu Đạo Quả cũng được.” Sư bá lên tiếng.
“Không biết là nhiệm vụ gì?” Lạc Nam chú tâm lắng nghe.
“Nhiệm vụ đầu tiên là thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực, để Ngũ Châu Tứ Vực trở thành đại bản doanh của Phá Đạo Hội, cùng đồng lòng chống lại Đạo Giới.” Sư bá đưa lên một đầu ngón tay.
Lạc Nam gật đầu, nhiệm vụ này vừa hay khớp với nhiệm vụ chính tuyến Hệ Thống đặt ra, sớm muộn gì cũng phải làm.
“Mà nhiệm vụ thứ hai chính là không cần biết ngươi dùng biện pháp gì, phải lôi kéo những Đạo Thống, Đạo Cảnh Thế Lực trung lập đứng về phía Phá Đạo Hội.” Sư bá nâng lên một ngón tay nữa.
“Có Đạo Thống trung lập à?” Lạc Nam giật mình.
“Đương nhiên.” Sư bá thản nhiên nói: “Giữa song phương giao chiến luôn tồn tại những kẻ đứng ở thế trung lập, không ngã về bên nào và yên lặng sinh tồn.”
“Năm xưa cũng vậy, có không ít Đạo Thống cũng như Đạo Cảnh Thế Lực không đứng về phía Đạo Giới, cũng không chống lại Đạo Giới, mặc kệ Nguyên Giới trở nên như thế nào, chỉ cần không ảnh hưởng tới bọn hắn là được…”
“Thế giờ bọn họ đang ở đâu?” Lạc Nam hỏi.
“Một số thì tồn tại ở Ngũ Châu Tứ Vực, một số thì ở bên trong Đạo Giới… những Đạo Thống ích kỷ không muốn dây vào bọn hắn nên cũng ngó lơ, nước sông không phạm nước giếng.” Sư bá nhẹ phất tay.
Một khối ngọc bội đã bay đến trước mặt.
Lạc Nam đưa tay tiếp nhận, lại nghe sư bá nói: “Bên trong có thông tin về những Đạo Thống cũng như Đạo Cảnh Thế Lực ở thế trung lập, ngươi cứ từ từ nghiên cứu và nghĩ cách.”
“Làm xong nhiệm vụ đầu tiên được thưởng 100 Đạo Quả, làm xong nhiệm vụ thứ hai muốn bao nhiêu Đạo Quả cũng được.” Sư bá cực kỳ bá khí nói.
“Đa tạ.” Lạc Nam hít sâu một hơi:
“Ta sẽ nhận hai nhiệm vụ này.”
Hắn cần Đạo Quả, không chỉ cho bản thân hắn… mà còn cho các thê tử ở Lạc Gia, các nàng cũng cần có Đạo Quả.
Phải biết rằng Đạo Quả ngoài công dụng trợ giúp đột phá Đạo Cảnh, cũng là tài nguyên quan trọng để tiến vào Đại Đạo, Thiên Đạo hay thậm chí Thần Đạo a…
“Đây là hai nhiệm vụ có độ khó gần như cao nhất ở Phá Đạo Hội, người nhận nhiệm vụ cũng sẽ được hỗ trợ hết mình.” Sư bá gật đầu nói:
“Ngươi sẽ được quyền điều động mười vị cường giả Đạo Cảnh của Phá Đạo Hội phụ tá, đồng thời được hai thế lực dưới trướng của Phá Đạo Hội toàn lực trợ giúp.”
“Ồ…” Lạc Nam hứng thú vuốt cằm:
“Không biết đó là hai thế lực nào?”
“Dị Nguyên Hội và Trân Bảo Lâu.” Sư bá nói.
“PHỐC!” Lạc Nam ngã lăn ra đất, ánh mắt nhìn lấy nàng như gặp thiên nhân, há hốc mồm như bị hoang tử:
“Cái… cái… cái gì?”
“Ngươi không nghe lầm, Dị Nguyên Hội và Trân Bảo Lâu ngoài mặt là hai thế lực trung lập… thực chất bọn họ là do ta sáng lập, Hội Trưởng của hai thế lực này đều là thành viên cao tầng của Phá Đạo Hội.” Sư bá nói với giọng điệu hết sức bình thường.
Lạc Nam cảm thấy hoài nghi nhân sinh a…
Chẳng trách Dị Nguyên Hội và Trân Bảo Lâu tuy rằng kinh doanh nhưng không hề đối nghịch, còn hợp tác với nhau… móa nó chứ, thì ra cả hai đều chung một chủ.
“Khoan đã, vậy Trương Nhã Trâm trăm phương ngàn kế muốn lôi kéo ta vào Trân Bảo Lâu, chẳng lẽ ngay từ đầu nàng đã muốn ta gia nhập vào Phá Đạo Hội rồi sao?” Lạc Nam âm thầm đánh rắm, nữ nhân này hảo thủ đoạn a.
Nếu biết ta sắp trở thành cấp trên của nàng, không biết nàng sẽ có cảm tưởng gì?
“Còn thắc mắc gì không?” Sư bá hỏi.
“Không biết tại sao phải tổ chức Đấu Giá Đặc Biệt?” Lạc Nam hiếu kỳ, Đấu Giá Đặc Biệt khác nào giúp đám Đạo Thống kia có cơ hội trao đổi vật phẩm, từ đó bọn hắn càng thêm cường đại? Làm như thế khác nào Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội tự ném đá vào chân mình?
“Đấu Giá Đặc Biệt thật ra chỉ là phụ, mục đích trọng yếu là để Đạo Xu có cơ hội được truyền bá rộng rãi toàn thiên hạ.” Sư bá thái độ vẫn trước sau như một, thanh âm không nghe ra chút cảm tình:
“Bởi vì bên trong mỗi đồng Đạo Xu ẩn chứa một chút xíu Quy Tắc Chi Lực rất nhỏ, luyện hóa trong thời gian ngắn sẽ không phát hiện diệu dụng thật sự của nó, nhưng luyện hóa trong thời gian dài… lâu dần trong cơ thể sẽ tích tụ và hoàn thiện được một tia Quy Tắc, giúp Chí Tôn toàn thiên hạ dễ dàng đột phá Đạo Cảnh hơn trong điều kiện Ngũ Châu Tứ Vực nghèo nàn thiếu thốn…”
“Tia Quy Tắc này chỉ mang đến lợi ích cho Chí Tôn, đám Đạo Cảnh của Đạo Thống vốn đã nắm giữ Quy Tắc Chi Lực sẽ không thể phát hiện.”
Nghe đến đây, Lạc Nam nhịn không được, hướng về thân ảnh nữ nhân nhẹ cúi đầu…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro