Phần 130
2024-06-05 15:39:00
Mang theo sức mạnh cường hoành từ 1500 hành tinh dồn vào Đế Tôn Kiếm.
KENG!
Một tiếng kiếm ngân động thiên, toàn bộ thân kiếm đã được Lạc Nam rút ra khỏi vỏ.
Kiếm khí như kinh hồng gào thét dữ dội, nhất kiếm như muốn phân tách càn khôn.
Trong ánh mắt kịch biến của Hoa Vô Mệnh, Thiên Tàn Trảm ẩn chứa sức mạnh của thiên uy lại như một lớp màng trinh thiếu nữ bị cường thế xé rách…
Kiếm khí khủng khiếp kia vẫn một đường lao vọt đến, nghiền nát Kiếm Thế mà hắn luôn kiêu ngạo, áp chế Thiên Uy Kiếm Thể mà hắn luôn tự hào.
Theo bản năng, Hoa Vô Mệnh vội vàng nâng kiếm nghênh đón.
RĂNG RẮC…
Kiếm trong tay vỡ thành từng mảnh, mà thân thể của Hoa Vô Mệnh cũng như diều đứt dây bị chấn bay ngược vào khán đài, điên cuồng thổ huyết.
Thiên địa tĩnh lặng…
“Ngươi thua rồi.” Lạc Nam lãnh đạm nói, giải trừ khí thế từ Loạn Kiếm Ma Tộc, cảm giác được kiếm trong tay run rẩy.
Hắn đưa mắt nhìn xuống, phát hiện vài vết nứt lan tràn xuất hiện trên thân Đế Tôn Kiếm.
Hiển nhiên ngay cả Cửu Phẩm Chí Bảo như nó cũng không gánh vác nổi sức mạnh từ 1500 hành tinh và Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật được triển khai một cách toàn lực.
Thiên Tàn Trảm của Hoa Vô Mệnh không thua gì Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật, Thiên Uy Kiếm Thể của hắn cũng không kém gì huyết mạch Loạn Kiếm Ma Tộc.
Chỉ đáng tiếc, hắn kém hơn 1500 hành tinh trong đan điền vừa mới trở lại tĩnh lặng.
Hóa Vũ Bá Thần Thể quá mức bá đạo, Lạc Nam không dám nghĩ một ngày nào đó số lượng hành tinh mà mình sở hữu lên đến một vạn sẽ là quang cảnh như thế nào.
“Thật mạnh… chẳng trách Huyễn Nhi cô nương sẽ chọn ngươi.” Hoa Vô Mệnh thì thào, hắn nở nụ cười thảm.
Được xưng là Chí Tôn Đệ Nhất Kiếm nhưng hắn lại bại trong tay một vị Chí Tôn khác khi đấu kiếm pháp.
Hắn không xứng với danh xưng Chí Tôn Đệ Nhất Kiếm này.
“Ngươi sai rồi, Huyễn Nhi chọn ta bởi vì ta biết con người thật của nàng… còn ngươi thì không, chẳng liên quan gì đến thực lực của ta cả.” Lạc Nam bình thản nói.
Hoa Vô Mệnh biểu lộ ảm đạm, chợt hắn đứng lên nhặt nhạnh từng mảnh vỡ của thanh kiếm vừa bị chém nát còn vung vãi khắp sàn đấu.
Rõ ràng đối với Hoa Vô Mệnh mà nói, thanh kiếm vừa tan vỡ có ý nghĩa lớn lao với hắn…
Lạc Nam thấy vậy có chút tán thưởng, cũng tiến đến hỗ trợ Hoa Vô Mệnh nhặt mảnh vụn của kiếm, đồng thời nói rằng:
“Ta là một vị Luyện Khí Sư, nếu ngươi không ngại ta có thể giúp ngươi khôi phục nó.”
Hoa Vô Mệnh nhìn hắn có chút cảm kích, sau đó lại lắc đầu: “Thời gian Đoạt Cấm Chiến có hạn, huống hồ Thiên Kiếm Các của ta cũng có Đúc Kiếm Sư.”
“Thì thôi vậy.” Lạc Nam nhún vai, đem đám mảnh vụn kiếm đặt vào tay đối phương.
“Không biết có thể nhận thức đại danh của các hạ?” Hoa Vô Mệnh lau vệt máu nơi khóe miệng, chắp tay hỏi.
Lạc Nam nhe răng cười, khôi phục diện mục thật của mình.
“Ngươi…” Hoa Vô Mệnh xém chút thổ huyết, toàn thân lảo đảo liên tục lùi về phía sau, cánh tay run rẩy chỉ về phía Lạc Nam:
“Ngươi thật khốn kiếp, rõ ràng chiến lực áp đảo ta… lại dùng chính Kiếm Thuật để đánh bại ta.”
“Có gì không được?” Lạc Nam nhíu mày.
Hoa Vô Mệnh lạnh lùng hừ một tiếng, trước đó khi Vương Bằng bại trận trong tay Lạc Nam, hắn cho rằng Lạc Nam là tên yêu nghiệt với chiến lực khủng bố, mình chắc chắn không phải đối thủ.
Nhưng hắn không cho rằng xét về phương diện kiếm thuật, Lạc Nam sẽ lợi hại hơn hắn.
Bởi lẽ hắn là Chí Tôn Đệ Nhất Kiếm, hắn tin rằng nếu như so kiếm… Lạc Nam không phải đối thủ của mình.
Hiện thực chứng minh, hắn là ếch ngồi đáy giếng…
“Ta phục vậy.” Hoa Vô Mệnh ngửa đầu thở dài:
“Núi cao còn có núi khác cao hơn, cái gọi là Chí Tôn Đệ Nhất Kiếm quả thật chỉ là phù vân, ta đã quá mức chú trọng đến nó.”
Cảm thán xong, Hoa Vô Mệnh bóp nát Truyền Tống Lệnh.
Nhìn thân ảnh đối phương biến mất, Lạc Nam nhẹ vuốt cằm… tiểu tử này cũng có chút tính cách, đáng tiếc đầu quân cho Vương Bằng, nếu như lần sau đụng độ với tư cách địch nhân, Lạc Nam cũng không lưu cho hắn cơ hội toàn mạng nữa.
Thông đạo mở ra, hắn lặng lẽ tiến vào.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://bimdep.pro/con-duong-ba-chu-quyen-14/
Trung Châu.
Nhìn thấy Hoa Vô Mệnh có chút chật vật rời khỏi Đoạt Cấm Chiến, vô số người trầm mặc.
Đoạt Kiếm Chiến lần này chênh lệch quá xa so với những lần trước.
Với chiến lực của Hoa Vô Mệnh, lẽ ra phải trở thành một trong những nhân vật có thể đi đến cuối cùng, vậy mà lại thảm bại khi vừa mới tiến hơn một nửa đoạn đường.
Trước đó là Ma Vô Lượng, Diệm Lãnh… lần này lại là Hoa Vô Mệnh.
“Đây rốt cuộc là thời đại gì? Vì sao yêu nghiệt tầng tầng lớp lớp, nhiều hơn xa các thế hệ trước đó?” Một vị lão nhân sống đến gần cuối đời cất tiếng cảm thán:
“Chẳng lẽ thời đại này phồn vinh sánh ngang thượng cổ thời kỳ hay sao?”
Ma Tu bại Ma Vô Lượng, Kiếm Tu bại Hoa Vô Mệnh.
Lạc Nam một đường thẳng tiến, sử dụng điểm mạnh của đối thủ để đánh bại đối thủ, quá mức thuyết phục… không ai dám có bất cứ dị nghị nào về thành tích cũng như biểu hiện của hắn, ngược lại càng thêm kính nể.
Mà đây quả thật chính là mong muốn của Lạc Nam, hắn cố gắng thể hiện càng nhiều càng tốt ở Đoạt Cấm Chiến lần này chính là để thu gặt Điểm Danh Vọng.
Hết cách rồi, hiện tại hắn quá nghèo… Điểm Danh Vọng gần như cạn kiệt, nếu như trước đó không thể cướp được Đạo Hoả dẫn đến nhiệm vụ thất bại, sợ rằng hắn phải âm cả Điểm Danh Vọng, không đủ vốn liếng cho Hệ Thống khấu trừ trừng phạt.
Lại đi xuyên qua thông đạo dẫn đến một đấu trường khác, Lạc Nam giật mình nhìn đối thủ đang đứng trước mặt.
Mỹ nhân như sương khói, trên thân khoác váy dài hồng nhạt, mái tóc dài màu khói trắng chảy nhẹ xuống eo thon, hai chân thon dài thẳng tắp, làn da trắng nõn nà, mang khăn lụa mỏng che mặt nhưng cũng không thể giấu được những đường nét tuyệt mỹ trên khuôn mặt.
Mà nhìn thấy Lạc Nam từ thông đạo bước ra, mỹ nhân cũng sửng sốt một chút, sau đó tức giận mắng:
“Đấu trường khốn kiếp rõ ràng muốn chơi ta.”
“Vũ Mộng Tinh Huyền, chúng ta lại gặp mặt.” Lạc Nam nhàn nhạt cười.
Không sai, mỹ nhân trước mặt chính là đại sư tỷ của Đại Nguyên Thiên Viện – Vũ Mộng Tinh Huyền.
Vũ Mộng Tinh Huyền còn chưa đột phá Cấm Kỵ… nhưng lại là người của Đạo Thống, chắc chắn sẽ khó chơi hơn mấy kẻ như Ma Vô Lượng, Hoa Vô Mệnh đám người.
“Lạc gia chủ, ngài thật sự định ức hiếp tiểu nữ sao?” Vũ Mộng Tinh Huyền ra vẻ u oán nói, thanh âm kiều mị hút hồn đến cực hạn.
“Chỉ cần nàng bóp nát Truyền Tống Lệnh, chúng ta liền thoải mái… dù sao đao kiếm vô tình.” Lạc Nam thản nhiên nói.
“Lạc gia chủ thật sự nghĩ rằng có thể ăn chắc tiểu nữ?” Vũ Mộng Tinh Huyền nhướn mày.
“Ta còn chưa đến mức tự cao tự đại như thế, tuy nhiên ta quyết tâm tiến bước… dù là mỹ nhân cũng không thể ngăn cản cước bộ của ta.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Hắn cần ngôi vị quán quân Đoạt Cấm Chiến để bà nương sư bá kia cho hắn đoàn tụ với nữ nhi, tuyệt đối không thể có bất cứ sai sót nào.
Kẻ nào liều mạng cản trở, vậy phải loại bỏ.
Dù trước mặt là Vũ Mộng Tinh Huyền hay bất cứ ai cũng không ngoại lệ.
“Được thôi, tiểu nữ cũng không phải loại người dễ dàng chịu thua, dù biết Lạc Gia Chủ rất mạnh, ta vẫn muốn thỉnh giáo cao chiêu.” Vũ Mộng Tinh Huyền phất óng tay áo nói.
“Tốt.” Lạc Nam thủ thế.
Vũ Mộng Tinh Huyền bỗng nhiên hư không tiêu thất, một lần nữa đã hiện ra trước mặt Lạc Nam, thủ chưởng vỗ về phía hắn.
Lạc Nam có Dò Thám Tương Lai nên không mấy bất ngờ, lập tức làm ra đối ứng, Bá Lực Chưởng ngưng tụ trong lòng bàn tay chưởng về phía nàng ngạnh kháng.
BÙM.
Chợt khi công kích chạm nhau, cơ thể Vũ Mộng Tinh Huyền bỗng nhiên hóa thành khói trắng.
Thân ảnh của nàng lại hiện ra sau lưng hắn, tiếp tục tấn công.
Lạc Nam lại phản ứng cực nhanh, tám thanh Kiếm Hồn ngưng tụ trên đỉnh đầu bắn về phía sau.
Nhưng một lần nữa Vũ Mộng Tinh Huyền đã hóa thành khói ngay khi Kiếm Hồn đâm vào.
“Hả?” Lạc Nam nhíu mày, rõ ràng hắn có Dò Thám Tương Lai nhìn trước một bước nên mới phản ứng kịp tốc độ của Vũ Mộng Tinh Huyền… nhưng tại sao mỗi lần như thế lại đánh vào sương khói mờ ảo?
“KENG, đụng độ Cấm Kỵ – Yên Vụ Huyền Đạo Công, người tu luyện công pháp này có thể hóa thân thành yên vụ, thao túng yên vụ, biến vạn vật thành yên vụ…”
“Luyện đến tầng tối cao chính là không thể chạm đến, chỉ có thủ đoạn khắc chế thuộc Cấm Kỵ cường đại hơn mới có thể đối phó.”
Lạc Nam nhíu mày, công pháp thật là cổ quái và quỷ dị.
Cảm ứng được Vũ Mộng Tinh Huyền hiện ra trên đỉnh đầu mình, hắn ngưng tụ Bá Lực Chưởng oanh tạc mà lên.
Vũ Mộng Tinh Huyền điểm ra đầu ngón tay chạm vào Bá Lực Chưởng, bùm một tiếng… Bá Lực cũng hóa thành sương khói chậm rãi biến tan.
“Lạc Gia Chủ, thấy thủ đoạn của tiểu nữ thế nào?” Vũ Mộng Tinh Huyền cười hài hước, bất chợt chạm vào cánh tay của Lạc Nam.
Hắn biến sắc phát hiện da thịt nơi cánh tay mình nhanh chóng biến thành sương khói chậm rãi tiêu tan, không hề có một chút đau đớn nào nhưng lại cụt mất một bên tay.
“Hừ, nàng là Đạo Thuộc Tính sao? Vậy mà đồng hóa luôn cả cơ thể ta.” Lạc Nam lạnh lùng nói.
“Rơi vào hiểm cảnh vẫn bình tĩnh, Lạc Gia Chủ quả nhiên bất phàm.” Vũ Mộng Tinh Huyền nở nụ cười:
“Tuy nhiên tiểu nữ đắc tội rồi.”
Nói xong, bàn tay như sương như khói hướng về cánh tay còn lại của hắn chạm đến.
Nhưng ngay lúc này, trên cánh tay Lạc Nam bỗng nhiên xuất hiện chằn chịt các hình xăm kỳ bí.
Vạn Cổ Bất Hủ Thân mở ra…
Khi sương khói mờ ảo của Vũ Mộng Tinh Huyền chạm vào Bất Hủ Kinh Văn, hoàn toàn không thể tác động đến.
Lạc Nam nhân cơ hội đó, cánh tay đấm ra một quyền.
BÙM!
Cơ thể Vũ Mộng Tinh Huyền lại nổ tung thành sương khói, một lần nữa ngưng kết trở lại, hứng thú nhìn Lạc Nam nói:
“Đám hình xăm kia là gì? Vậy mà ngăn cản được Yên Vụ Chi Lực của ta?”
Lạc Nam khôi phục cánh tay vừa biến mất, toàn thân bao phủ bởi Bất Hủ Kinh Văn.
Hắn động ý niệm, Vạn Vật Quy Đạo Thổ cuồn cuộn tiến ra, hóa thành một cơn bão cát cuốn về phía Vũ Mộng Tinh Huyền.
Hắn hiểu rằng đối phó với công pháp quỷ dị của nàng, dùng sức mạnh đến mức độ nào đều là vô nghĩa.
Trừ khi sở hữu Quy Tắc Chi Lực có thể vô hiệu hóa Yên Vụ của nàng, bằng không ngay cả một vạn hành tinh oanh tạc thì cơ thể của nàng cũng sẽ ngưng tụ trở lại sau khi hóa thành yên vụ mà thôi.
Nhưng vừa vặn, Lạc Nam sở hữu Vạn Vật Quy Đạo Thổ có tác dụng đồng hóa vạn vật thành Thổ Thuộc Tính, hắn muốn thử dùng nó đối phó với Vũ Mộng Tinh Huyền.
Bão cát do Vạn Vật Quy Đạo Thổ cuốn về phía Vũ Mộng Tinh Huyền.
“Hừ… Yên Vụ Phong Bạo!” Vũ Mộng Tinh Huyền cũng yêu kiều quát một tiếng.
Một cơn lốc như sương khói quét qua, trực tiếp càn lướt về phía Vạn Vật Quy Đạo Thổ.
Trong khoảnh khắc này, hai loại lực lượng điên cuồng quấn lấy, điên cuồng cố gắng đồng hóa đối phương.
Một bên là Đạo Thổ, một bên là Yên Vụ do Cấm Kỵ Công Pháp ngưng kết mà thành.
Vạn Vật Quy Đạo Thổ muốn biến Yên Vụ thành Thổ Thuộc Tính, còn Yên Vụ cũng muốn biến nó thành sương khói và tiêu huỷ.
“Xém chút quên mất ngài có Đạo Thổ này, cũng khá phiền toái.” Vũ Mộng Tinh Huyền nghiêm nghị kết ấn:
“Bí Thuật – Tinh Thần hóa Vụ!”
Bầu trời bỗng nhiên trở nên tối tăm, hàng vạn ánh sao theo đó lóe lên chiếu rọi ánh sáng.
Vô số Tinh Thần Lực rơi xuống cơ thể của Vũ Mộng Tinh Huyền, sau đó liền chuyển hóa Tinh Thần Lực thành Yên Vụ, gia tăng sức mạnh vượt trội.
Vào thời điểm này, Yên Vụ của nàng đã có xu hướng áp đảo lại Vạn Vật Quy Đạo Thổ của Lạc Nam.
“Thì ra đây là nguyên nhân nàng ta muốn có được Tinh Thần Cốt ở Đấu Giá Đặc Biệt.” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
Khi đó hắn còn tưởng Vũ Mộng Tinh Huyền tu luyện Tinh Thần Lực, không ngờ nàng sở hữu Bí Thuật biến Tinh Thần Lực thành Yên Vụ để gia tăng chiến lực của mình.
“Đáng tiếc… còn chưa đủ.” Lạc Nam cười gằn.
Tử Linh Thần Diễm bùng cháy dữ dội, sau đó dung hợp vào trong Vạn Vật Quy Đạo Thổ.
Hai loại Đạo Thuộc Tính dung hợp, uy lực tăng mạnh theo cấp số nhân, trực tiếp chấn vỡ Yên Vụ của Vũ Mộng Tinh Huyền.
“Làm sao có thể như thế? Đây là Đạo Hoả của Diệm Lãnh mà?” Vũ Mộng Tinh Huyền khó tin kinh hô.
Hiển nhiên nàng không ngờ được Tử Linh Thần Diễm lại rơi vào tay Lạc Nam, điều này chứng tỏ Diệm Lãnh đã bại trận.
Trước đây nàng từng có cơ hội cùng Diệm Lãnh giao thủ, khi đó Tử Linh Thần Diễm cũng chỉ ngang tay với Yên Vụ của nàng, bất quá đối phương sở hữu Quy Tắc Chi Lực khiến Yên Vụ của nàng trở nên vô hiệu nên mới giành chiến thắng.
Lạc Nam không sở hữu Quy Tắc Chi Lực nhưng lại sở hữu hai loại Đạo Thuộc Tính, liền áp chế Yên Vụ do nàng tạo ra.
“Yên Vụ Lĩnh Vực!”
Không cam lòng yếu thế, Vũ Mộng Tinh Huyền cắn môi phun ra một ngụm tiên huyết, sương khói càng trở nên nồng đậm và cường hoành, bao phủ toàn bộ sàn đấu, muốn nhấn chìm hai loại Đạo Thổ.
“Hư Vô Lĩnh Vực.” Lạc Nam cười gằn một tiếng.
Khoảnh khắc này 20 tôn Đại Đỉnh trong đan điền hắn dung hợp vào cùng với Hư Vô Đỉnh, tất cả những lực lượng thuộc tính khác đều chuyển hóa thành Hư Vô, điên cuồng phóng thích mà ra.
Vũ Mộng Tinh Huyền với Yên Vụ Lĩnh Vực bao trùm một nửa sàn đấu, Lạc Nam với Hư Vô Lĩnh Vực chiếm cứ một nửa còn lại.
Cả hai không ai nhường ai, Hư Vô và Yên Vụ không ngừng ma sát lấy nhau, không ngừng cố gắng cắn nuốt lấy nhau để mình trở thành một phương độc bá.
Kết quả khiến Vũ Mộng Tinh Huyền chân mày chau lại, bởi vì Yên Vụ Lĩnh Vực của nàng đang dần dần suy yếu, đang dần dần lâm vào thế hạ phong, mà Hư Vô Lĩnh Vực lại càng chiếm ưu thế áp đảo về phía nàng.
“Đây không phải Đạo Hư Vô, tại sao lại mạnh như thế?” Vũ Mộng Tinh Huyền khó hiểu vô cùng.
Đơn giản bởi vì Hư Vô Chi Lực của Lạc Nam đang được 19 loại lực lượng khác cung cấp sức mạnh, một mình Yên Vụ của nàng làm sao có thể chống lại?
“Dù như vậy thì sao? Chỉ cần ta không bị thương… Lạc Gia Chủ ngài sẽ không thể giành chiến thắng.” Vũ Mộng Tinh Huyền ngạo kiều nói.
Lạc Nam chẳng nói tiếng nào, chỉ thản nhiên lấy ra Bá Đỉnh, trong mắt xuất hiện ý niệm điên cuồng:
“Nếu nàng có thể hóa thân thành Yên Vụ tránh thoát mọi thế công, để ta thử luyện hóa nàng xem nào!”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro