Phần 87
2023-10-27 15:39:00
“Thanh Long Hộ Pháp hành động rồi!”
Nghe thấy tiếng gầm thét kinh thiên động địa của Thập Bát Long, chứng kiến Bá Vũ Điện hoành không xuất thế, toàn bộ Thanh Long Khu đều vui mừng.
Bọn hắn vĩnh viễn cũng không thể quên được cảnh tượng Tuyết Lãnh đại trưởng lão của Tuyết Kiếm Sơn là một Thánh Đế Viên Mãn vẫn bị 36 khẩu pháo khủng bố oanh tạc mà chết.
Lúc này đây Thanh Long Hộ Pháp ngự trên Bá Vũ Điện, chỉ cần nhắm vào kẻ thù bắn liên tục hàng chục đợt pháo, tin tưởng có thể loại bỏ hàng loạt Thánh Đế, còn sợ cái rắm a.
Bên trong không gian, các vị Chí Tôn nhìn thấy cảnh này, Huyết Thương Thiên cười lạnh nói:
“Hắn ra mặt rồi, Huyết Thống ngươi lên đi!”
“Tuân lệnh Phó Ngục Chủ!” Đại Trưởng Lão của Huyết Kiếm Ngục danh xưng Huyết Thống chắp tay, hắn là một vị Thánh Đế tối đỉnh, nhận lệnh phá không bay ra, mở miệng gầm thét:
“Lạc Nam, hôm nay ngươi không thể xen vào!”
Chỉ thấy Huyết Thống bay ra ngăn chặn trước mặt 18 con Kim Cương Hắc Thiên Long, đồng thời vận dụng toàn bộ Thánh Đế Lực của bản thân ném ra một kiện đồ vật.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không gian chấn động kịch liệt, thương khung run rẩy dữ dội, biển máu ngập trời đem một nửa không trung Thanh Long Khu hóa thành màu đỏ thẳm.
Từ bên trong biển máu, một tòa ngục cự đại điên cuồng xoay tròn, bá đạo hàng lâm, huyết khí cuồn cuộn, uy áp cực đại lan tỏa bốn phương tám hướng.
RỐNG!
18 con Kim Cương Hắc Thiên Long thấy có chướng ngại vật dám ngăn cản mình, phẫn nộ ngửa đầu rống lên, dùng thân thể cường ngạnh đâm thẳng vào tòa ngục.
OÀNH!
Va chạm kinh thiên động địa, không gian vỡ vụn, Kim Cương Hắc Thiên Long vậy mà không thể phá nát tòa ngục này, ngược lại bị nó ngăn chặn trước mặt sừng sững như vách ngăn thiên địa, vô pháp xuyên qua.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Chưa dừng lại ở đó, từ bên trong tòa ngục, vô số tiếng kiếm minh mãnh liệt truyền ra, Huyết Lực như vòi rồng từ các tầng địa ngục trào dâng, hình thành những thanh Huyết Kiếm sắc bén đỏ rực do máu tươi ngưng tụ, mạnh mẽ giữa bầu trời, phô thiên cái địa bao vây Bá Vũ Điện vào trung tâm.
Chỉ thoáng chốc, Bá Vũ Điện đã bị hàng vạn thanh Huyết Kiếm lơ lửng vây quanh, tòa ngục kia như một đại chùy hung hăng nện thẳng vào lòng tu sĩ Thanh Long Khu.
Tuyệt Tình Cốc Chủ hoảng hốt thét lớn:
“Đó là chí bảo Vạn Kiếm Huyết Ngục của Huyết Kiếm Ngục, vậy mà xuất hiện ở đây chỉ để ngăn chặn Bá Vũ Điện của Hộ Pháp!”
Tiếng hét thất thanh khiến vô số người biến sắc.
Ai cũng biết đến đại danh của Huyết Kiếm Ngục, mà chí bảo trấn ngục của bọn hắn cũng chính là Vạn Kiếm Huyết Ngục, có thể nói kiện chí bảo này là căn cơ để xây dựng và phát triển thế lực.
Tương truyền Vạn Kiếm Huyết Ngục có thể thôn phệ vô vàn máu huyết, ngưng tụ thành hàng vạn thanh Huyết Kiếm, mỗi một thanh kiếm có thể trọng thương Thánh Đế cấp cường giả.
Đứng trước Vạn Kiếm Huyết Ngục toàn lực ngăn cản, Bá Vũ Điện làm sao có thể chi viện đến những thế lực bọn hắn?
“Hừ, đấu với chúng ta còn dám phân tâm chú ý đến Chí Bảo?” Đối thủ của Tuyệt Tình Tâm là hai bà lão song sinh Kiếm Thiên Thu cùng Kiếm Thiên Sầu phá lên cười, phân biệt hai bên trái phải chém ra hai nhát kiếm chí mạng, Kiếm Thế gầm thét dữ dội.
“Không xong!” Tuyệt Tình Tâm hít sâu một hơi, vội vàng xuất kiếm ngăn cản được một nhát.
PHỐC!
Nhưng nhát còn lại của đối thủ vẫn khiến máu tươi nhuộm đỏ y phục bà ta, một vết thương sâu vào tận xương cốt khiến người khác rùng mình xuất hiện.
Tình cảnh này liền khiến tất cả Thánh Đế Thế Lực tại Thanh Long Khu dần trở nên tuyệt vọng, một cảm giác bất an lan tràn, suy nghĩ lúc này trong đầu của tất cả chỉ còn lại:
“Cầu viện tổng bộ!”
Thanh Long Hộ Pháp bị kẻ thù dùng Chí Bảo ngăn trở, bọn họ lại không thể chống lại kẻ thù quá đông và mạnh…
“Hộ Pháp, cầu viện tổng bộ đi!” Tại Vũ Kiếm Thành, Vũ Hằng một tay đứt lìa, thở hổn hển nhìn lấy hai địch nhân hùng mạnh.
Lôi Liệt tay cầm Cửu Sắc Lôi Kiếp Kiếm, Cửu Sắc Lôi Đình lấp lóe quanh thân, như một vị lôi kiếm thần.
Bên cạnh đó, Ám Tinh ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi Vũ Hằng lộ ra sơ hở sẽ lập tức đánh lén, từng nhát chém đều chí mạng.
Một tay của Vũ Hằng cũng là bị hắn chém đứt.
Ở phía bên cạnh, trưởng lão và tu sĩ Kiếm Vũ Thành cũng là trọng thương nặng nề.
“Thanh Long Hộ Pháp, xin người hướng tổng bộ phát động viện trợ.” Đoạn Kiếm Tông, Đoạn Ninh Thuần thở hổn hển.
“Câm miệng đi, hôm nay đánh nát cả kiếm gãy của ngươi!” Sư Chiến cùng Hùng Động cất tiếng cười dài.
Sư Chiến với cặp móng vuốt như mười thanh kiếm, phát ra Chiến Thế và Kiếm Thế, lợi dụng tốc độ và sự linh hoạt của hùng sư nhanh chóng áp sát.
Ở phía bên cạnh, Hùng Động cơ thể như một ngọn núi nhỏ, hai tay cầm Cự Kiếm từng đợt nện xuống, mỗi một lần nện đều khiến đại địa rạn nứt, động đất liên miên.
Đoạn Ninh Thuần nâng lên Đoạn Kiếm trong tay, thi triển Kiếm Pháp nổi danh của Đoạn Kiếm Tông là Kiếm Đoạn Liệt Tâm Thức chống lại.
Kiếm Đoạn Liệt Tâm Thức là thức mạnh nhất của Đoạn Kiếm Tông, khi kiếm của ngươi gãy trong trận chiến, ngươi sẽ đau lòng đến tê tâm liệt phế, từ đó uy lực của Kiếm Thức sẽ càng mạnh mẽ hơn, lòng càng đau, kiếm pháp càng mạnh.
Lúc này nhờ vào Kiếm Đoạn Liệt Tâm Thức, Kiếm Thế của Đoạn Ninh Thuần bạo phát chưa từng có, nhờ vậy chèo chống được trước hai vị cường giả đồng cấp có ưu thế hơn mình.
Nhưng dù là vậy, cơ thể hắn cũng liên tục xuất hiện các vết thương, chật vật đến cực điểm.
Tình cảnh tương tự xảy ra ở khắp các thế lực, Tuyết Kiếm Sơn đã bị chém nát nửa ngọn núi, Tuyết Tuyền lúc này buộc phải thi triển Bí Pháp của Tuyết Kiếm Sơn, thiêu đốt tinh huyết, hấp thụ toàn bộ băng hàn và ánh sáng xung quanh, thúc đẩy tu vi tạm thời tăng lên Thánh Đế Viên Mãn để chống lại đối thủ.
Bất quá di chứng của Bí Pháp đã sắp kéo đến, e rằng không kéo dài được bao lâu nữa…
Hầu hết Thánh Đế Thế Lực ở Thanh Long Khu đều đang liều mạng câu giờ, chỉ hy vọng chi viện từ tổng bộ kéo đến kịp thời.
Có người sử dụng Bí Pháp, có người sử dụng Đế Đan, có người dựa vào Trận Pháp, có người tự bạo cả Pháp Bảo…
Cảnh tượng thảm thiết đến cực điểm.
“Mẹ kiếp, chúng ta cũng phải chiến!” Một Thánh Hoàng Thế Lực bất chợt ngửa đầu gầm lên:
“Toàn lực chi viện các vị Thánh Đế, tuy chúng ta chỉ là Thánh Hoàng, nhưng chỉ cần đồng tâm hiệp lực, tin chắc cũng sẽ giúp được các vị Thánh Đế kéo dài thêm chút ít.”
“Tốt, lão tử sớm nhịn lũ giặc này lắm rồi!” Hàng loạt Thánh Hoàng Thế Lực phẫn nộ rút kiếm, cất giọng quyết tử.
“Hừ, đừng tưởng Thánh Hoàng các ngươi mới biết rút kiếm!” Lại có Thánh Tôn Thế Lực đỏ mặt rống giận:
“Chúng ta cũng sẽ ra tay!”
“Toàn bộ Thanh Long Khu, chiến trận này…” Vô số Thánh Tôn, Thánh Vương trở xuống đỏ cả mắt, nhịn không nổi nữa:
“Chiến đến chết đi, mười tám năm sau lão tử lại là một nam nhân đỉnh thiên lập địa!”
Thanh Long Khu sôi trào, đoàn kết, quyết tâm, khí thế hừng hực chưa từng có.
Bất kể là Thánh Hoàng, Thánh Tôn, Thánh Vương hay thậm chí là những thôn trấn nhỏ, những tiểu gia tộc cũng điên cuồng lao đến các Thánh Đế Thế Lực chi viện.
Bọn họ hy vọng cái mạng nhỏ của mình có thể kéo dài hơi tàn lâu thêm một chút, để tình hình cải biến, để cục diện nghịch chuyển.
Đối mặt với kẻ thù chung, bản lĩnh và sự đoàn kết của các thế lực dưới trướng Nam Thiên Môn một lần nữa trỗi dậy mãnh liệt, như những tháng ngày đối kháng Nam Vực trong quá khứ.
Toàn bộ thiên địa sững sờ trước hoàn cảnh này…
Chưa từng có ai nghĩ đến Thanh Long Khu khi gặp hoạn nạn lại có thể đồng tâm hiệp lực, không màng sinh tử đến như vậy.
“Tốt tốt tốt…” Tại tổng bộ, Trấn Nam Chí Tôn gương mặt già nua đỏ bừng, gật đầu tán thưởng không ngớt.
“Con mẹ nó, lão tử muốn ra trận!” Tam Trưởng Lão Triệu Dũng toàn thân run rẩy, hắn đã nhịn đến điên rồi.
Các vị trưởng lão khác cũng là nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức xé không lao đến Thanh Long Khu quét sạch tất cả đám chuột bọ khốn kiếp.
“Yên tĩnh cho ta!” Trấn Nam Chí Tôn gầm lên cảnh cáo, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam bên trong màn ảnh:
“Hắn còn chưa thể hiện đâu!”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro