Con đường bá chủ - Quyển 12

Phần 202

2023-10-27 15:39:00

Phần 202
“Giết nó!”

Thi Thần Tông Chủ lạnh lùng và cũng chỉ có thể thốt ra hai chữ, sát cơ đằng đằng nhìn Phong Yêu Cầu trong tay Lạc Nam.

Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, hắn có thể hiểu vì sao Thi Thần Tông Chủ căm hận con hà mã này đến như vậy.

Dù sao thì nó cũng là nguyên nhân chính dẫn đến sự sụp đổ của Thi Thần Tông, đám cường giả thần bí kia chẳng biết dùng phương pháp gì vậy mà khống chế được hà mã, dẫn dụ Thi Thần Tông Chủ vào trong Hoàng Lăng.

Không sai, nhìn qua hình chiếu cảnh tượng trong quá khứ, tưởng chừng Thi Thần Tông Chủ mới là người dẫn dụ và cô lập hà mã… nhưng thật ra chính nàng mới là người bị trúng kế của đám kẻ thù.

Rõ ràng chiến lực của Thi Thần Tông Chủ khi đó rất mạnh, nàng cũng là người duy nhất đủ khả năng ngăn chặn đám kẻ thù kia, một khi nàng còn hiện diện… bọn chúng sẽ không dám công kích.

Đó là lý do bọn chúng lợi dụng sự trâu bò của hà mã, khả năng cắn nuốt thôn phệ vạn vật và khôi phục của nó buộc Thi Thần Tông Chủ phải đích thân ngăn chặn, đích thân chiến đấu ở nơi riêng biệt với nó.

Mà chỉ chờ có thế, đám địch nhân liền không còn kiêng nể gì nữa, trực tiếp xuất động toàn lực tiêu diệt Thi Thần Tông.

Nếu không có hà mã, Thi Thần Tông sẽ không rơi vào thảm cục như vậy, Thi Thần Tông Chủ căm hận nó là lẽ đương nhiên.

Lạc Nam thừa nhận nhìn qua thì con hà mã này cũng không phải vật tốt lành gì, nó còn xém chút nữa đã ăn thịt Hắc Trư, nếu như có thể… Lạc Nam cũng muốn loại bỏ nó.

Đáng tiếc, hắn chỉ đành lắc đầu:

“Thi Thần Tông Chủ tiền bối, nếu thật sự có thể tiêu diệt nó… tin rằng ngài đã sớm làm trong nhiều năm qua rồi, ta thấy nó là loại không thể đánh chết đúng không?”

Thi Thần Tông Chủ trầm mặc không đáp.

Bởi vì đúng như lời của Lạc Nam, sau khi cô lập con hà mã ở trong Hoàng Lăng hoang vắng, nó không còn chất dinh dưỡng để hấp thụ hồi phục, bị nàng đánh đến ngày càng teo nhỏ, máu chảy càng nhiều, cuối cùng chiến lực suy yếu đến mức cùng cực.

Nhưng đáng nói ở chỗ nàng đã dùng mọi cách cũng không thể giết nó, cơ thể nó không cứng nhưng lại quỷ dị vô cùng, bất kể là dùng thủ đoạn công kích nào cũng không thể hủy diệt.

Đó là lý do mà cho đến khi sinh mệnh của bản thân kiệt quệ, Thi Thần Tông Chủ cũng chẳng có cách nào giết được hà mã, đành lựa chọn cùng nó giằng co vĩnh viễn trong Hoàng Lăng, không để nó tiếp tục thoát ra tai họa thế gian thêm một lần nào nữa.

Cho đến khi Lạc Nam xuất hiện…

Khóe môi khô khốc của Thi Thần Tông Chủ giật giật, rất muốn nói điều gì đó nhưng lại chẳng thể mở miệng.

Lạc Nam thấy cảnh này cũng không đành lòng, liền thi triển Tử Vong Lực tràn ngập tinh khiết, bắt đầu bao phủ toàn thân Thi Thần Tông Chủ, tiến hành trị liệu cho nàng.

Thi Thần Tông Chủ đã cương thi hóa, nàng cạn kiệt sinh mệnh nhưng cũng không cần dùng sinh mệnh để phục hồi, mà thứ có thể khôi phục cho cương thi chính là năng lượng tử vong.

Bất quá trạng thái của Thi Thần Tông Chủ đã cực kém, toàn thân chẳng có chỗ nào lành lặn, trong thời gian ngắn cũng khó lòng khôi phục toàn thịnh.

Mặc dù như vậy, Tử Vong Lực của Lạc Nam cũng mang lại hiệu quả đáng kể, giúp Thi Thần Tông Chủ miễn cưỡng trúc trắc nói chuyện:

“Nó… ngươi sẽ không thể áp chế được nó…”

“Haha, nếu không làm chủ được nó, ta sẽ phong ấn nó vĩnh viễn.” Lạc Nam vỗ vỗ ngực, nhưng trong lòng chẳng cho là đúng.

Phong Yêu Cầu là hàng của Hệ Thống đưa ra, nếu đã có thể thu phục con hà mã vào bên trong, vậy chẳng có lý do nào không làm chủ được nó cả.

Lạc Nam cũng cảm thấy đối với phần tử nguy hiểm lại không thể giết như hà mã, cách tốt nhất là khống chế nó ở trong tay của mình.

Thi Thần Tông Chủ nhìn chằm chằm Lạc Nam, đối mặt với ánh mắt tự tin của hắn, cuối cùng cũng gật gật đầu thì thào:

“Thi Thần Tông không… còn… cơ nghiệp hủy hoại… ta cũng không còn thiết sống…”

“Mau… đánh nát thi thân của ta…”

Nàng đã hóa thành cương thi, linh hồn không còn, chỉ là một cương thi sắp hủy hoại và có được linh trí mà thôi, cách tốt nhất để tiêu diệt nàng chính là đánh nát nhục thân của nàng.

Dường như nàng chẳng còn gì lưu luyến trên thế gian, cũng mặc kệ sự tồn tại của con hà mã nữa.

Lạc Nam vội vàng giật mình, khuyên nhũ nói: “Sao lại muốn chết? Thi Thần Tông tiểu công chúa vẫn còn, tông chủ ngài không muốn bồi dưỡng nàng ấy sao?”

“Truyền Tống Trận sụp đổ, sợ rằng khó sống…” Thi Thần Tông Chủ tuyệt vọng thì thào:

“Dù thành công thoát khỏi truyền tống trận, Nguyên Giới hiểm ác… e rằng…”

Hiển nhiên nàng không cho rằng tiểu công chúa của Thi Thần Tông còn sống.

Nào ngờ Lạc Nam chợt phá lên cười, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn kích hoạt, một luồng Ký Ức Linh Hồn được hắn chiếu ra.

Chính là cảnh tượng gặp được Niếp Niếp và mẫu thân của nàng bên trong Thi Địa.

Sau đó mẫu thân của Niếp Niếp cho hắn thấy hình xăm bản đồ Thi Thần Tông trên lưng nàng.

Đồng tử trong mắt Thi Thần Tông Chủ phóng đại xem lấy cảnh này, lần đầu tiên hy vọng sống được sinh ra, nàng run rẩy chỉ tay vào mẫu thân của Niếp Niếp kích động nói:

“Chắc chắn là nàng… không ngờ đã có cả… nữ… nhi…”

Lạc Nam gật đầu, hắn cũng đã suy đoán mẫu thân của Niếp Niếp chính là tiểu công chúa năm xưa của Thi Thần Tông, không ngờ biến cố của Thi Thần Tông đã xa xôi trong dòng sông lịch sử đến như vậy.

Đám người Quỷ Đỏ dùng ánh mắt dị thường xem lấy Lạc Nam, thầm nghĩ con hàng này vậy mà trùng hợp đến mức cứu được cả truyền nhân duy nhất còn sót lại của một thế lực thượng cổ.

“Giúp ta!” Thi Thần Tông Chủ nắm lấy tay Lạc Nam cầu khẩn.

Nàng đã muốn sống, chỉ cần truyền nhân quan trọng của Thi Thần Tông vẫn còn, nàng không có lý do để chết, ngược lại nàng còn muốn bù đắp tất cả cho mẫu nữ Niếp Niếp sau những biến cố khó khăn trong cuộc sống của các nàng.

Lạc Nam hiểu Thi Thần Tông Chủ muốn giúp điều gì, đó là giúp nàng có thể khôi phục thực lực, ít nhất phải đạt đến đẳng cấp của một Cương Thi cấp Chí Tôn như Hắc Ma Vệ.

Nhưng hắn không lập tức đồng ý, ngược lại có chút trầm tư.

Chỉ cần có thời gian, Lạc Nam có đủ tài nguyên để giúp nàng khôi phục, dù sao thì tài nguyên trị liệu của hắn không thiếu, chưa kể có Tiểu Tiểu cũng là máy sản xuất Sinh Mệnh hoặc Tử Vong di động.

Vấn đề ở chỗ Thi Thần Tông Chủ quá mạnh, nếu như giúp nàng khôi phục, chẳng may nàng lật lọng, bằng mọi giá muốn đoạt con hà mã thì làm sao? Nó đã là chiến lợi phẩm của Lạc Nam, không thể giao cho nàng.

Hơn nữa nếu giúp Thi Thần Tông Chủ, sẽ có những bí mật của hắn buộc phải bại lộ… ví như sự tồn tại của Tiểu Tiểu chắc chắn sẽ bị nàng biết được.

Lạc Nam và Thi Thần Tông Chủ chẳng quen mà cũng chưa thân, đâu có lý do mạo hiểm lớn như vậy?

Như nhận ra bâng khuâng của Lạc Nam, Thi Thần Tông Chủ trầm thấp đáp:

“Chỉ cần giúp ta… ta sẽ gia nhập thế lực của ngươi.”

Lạc Nam hơi sáng mắt lên, sau đó lại mãnh liệt lắc đầu: “Đùa sao? Kẻ thù của ngài khủng bố như vậy, ta cũng không muốn bị liên lụy.”

Lời hắn nói là sự thật.

Thử tưởng tượng nhóm địch nhân thần bí kia muốn diệt sạch Thi Thần Tông, nếu để bọn hắn phát hiện Thi Thần Tông Chủ được Lạc Nam giúp đỡ phục hồi, chẳng may có thủ thuật nào tìm đến tận cửa, chẳng phải hắn sẽ khóc không ra nước mắt?

Xem biểu hiện khủng bố của đám người đó, sợ rằng ngay cả Nam Thiên Môn cũng dữ nhiều lành ít a.

Đó là chưa kể bọn hắn đã lấy ra được con hà mã, có trời mới biết có thể lấy ra thêm con tê giác hay con quái vật nào khác hay không.

Đám người Quỷ Đỏ cũng đủ thông minh đã hiểu được lo lắng trong lòng Lạc Nam, vì vậy cũng không dám mời chào Thi Thần Tông Chủ về Trụ Việt Tông, sợ mang đến đại họa.

“Thi Thần Tông Chủ tiền bối, kẻ thù của Thi Thần Tông là ai? Diệt các ngươi làm gì?” Hắc Trư chủ động hỏi.

“Không biết…” Thi Thần Tông Chủ lại lắc đầu:

“Ta ngay cả bọn hắn là ai cũng không biết.”

Đám người hít một ngụm khí lạnh, kẻ thù mà mình không biết mới là kẻ đáng sợ nhất, bởi vì đã không biết đối phương là ai, làm sao có thể đề phòng?

Điều này càng làm cho Lạc Nam e ngại trong việc ra tay giúp đỡ Thi Thần Tông Chủ.

Nghĩ đến đây, hắn liền nói: “Thi Thần Tông Chủ, tuy chúng ta không thể giúp ngươi phục hồi… nhưng ta có thể hỗ trợ ngươi đến Thi Địa, đó là thiên đường của thi tu, cũng là chỗ mẫu nữ Niếp Niếp đang ẩn thân tu luyện, tin tưởng hoàn cảnh của Thi Địa sẽ giúp ngươi hồi phục.”

Đây đã là phương pháp vẹn toàn nhất mà Lạc Nam nghĩ ra, vừa không tuyệt tình với Thi Thần Tông Chủ, vừa giúp nàng có cơ hội đoàn tụ với truyền nhân Thi Thần Tông là mẫu nữ Niếp Niếp, mọi chuyện sau đó phải dựa vào vận mệnh của nàng rồi.

Lạc Nam từng hứa sẽ báo đáp mẫu nữ Niếp Niếp nếu tìm thấy Thi Thần Tông, hiện tại hắn cảm thấy giúp các nàng và Tông Chủ đoàn tụ cũng là một loại hồi báo.

“Đa tạ.” Thi Thần Tông Chủ cũng hiểu đây có lẽ là phương pháp tốt nhất, vì vậy không suy nghĩ nhiều liền đồng ý.

Lúc này nàng bỗng nhiên bước đến một cánh rừng nhuộm máu bên trong Hoàng Lăng.

Tiến đến một gốc cây nhỏ trong muôn vàn rừng cây mà không ai chú ý, nắm lấy nhánh cây kéo nhẹ.

XOẸT XOẸT…

Rừng cây như có chân dạt sang hai bên, mặt đất cũng bị kéo theo, tiếp tục để lộ một tầng không gian tách biệt.

“Ồ…” Đám người kinh ngạc, không ngờ chỗ của bọn họ đứng còn chưa phải Hoàng Lăng chân chính.

Đưa mắt nhìn vào, đó là một cung điện cổ kính, bên trong chứa đựng ba kiện quan tài, đây mới là Hoàng Lăng hàng thật giá thật.

“Vào đây!” Thi Thần Tông Chủ ra hiệu.

Lạc Nam dẫn theo bọn hắn cẩn thận tiến vào, đưa mắt nhìn bài vị phía trước từng quan tài.

Quan tài đầu tiên: Thi Hiên, tổ sư sáng lập nên Luyện Thi Tông, tu vi Thánh Đế Trung Kỳ, mãi đến khi ngã xuống vẫn chưa thể hoàn thiện Tử Hóa Thi Quyết, nhưng đã đặt nền móng đầu tiên cho toàn bộ thế lực.

Quan tài thứ hai: Luyện Thi Tông Chủ thế hệ kế – Thi Siêu, thành công hoàn thiện Tử Hóa Thi Quyết do tiền nhân lưu lại nhưng chưa kịp tu đến tầng cao nhất, thành tựu Thánh Đế Viên Mãn trước khi ngã xuống.

Quan tài thứ ba: Thi Nhược Lam – Luyện Thi Tông Chủ đầu tiên thành công đột phá Chí Tôn, giúp Luyện Thi Tông trở thành Chí Tôn Thế Lực, đổi tên thế lực thành Chiến Thi Chí Tông.

“Hả? Hóa ra tên lúc đầu của Thi Thần Tông là Luyện Thi Tông, sau đó còn đổi sang Chiến Thi Chí Tông.” Tiểu Đậu Bỉ lẩm bẩm nói.

“Không sai, ta là tông chủ đời thứ tư… vì nhìn thấy cơ hội đột phá tầng thứ bên trên Chí Tôn của mình, ta đã đổi tên thế lực thành Thi Thần Tông.” Thi Thần Tông Chủ hồi đáp.

“Đúng là sóng sau đè sóng trước a…” Quỷ Đỏ nhịn không được cảm khái.

Thi Thần Tông này đúng là lợi hại, phát triển không ngừng qua từng đời tông chủ, từ vị tông chủ đầu tiên chỉ là Thánh Đế Trung Kỳ… cho đến đời thứ tư đã sinh ra nhân vật có khả năng chạm đến ranh giới của Cấm Kỵ.

Thi Thần Tông Chủ nhẹ khoác tay, nắp quan tài lần lượt mở ra.

Quan tài đầu tiên là tổ sư Luyện Thi Tông – Thi Hiên, hình dạng của một lão già, là thi thể nguyên vẹn, có vẻ đã hao hết tuổi thọ mà chết.

Quan tài thứ hai là Thi Siêu, đã hóa thành nam tử trung niên cương thi… nhưng chưa tu đến tầng cao nhất của Công Pháp nên cũng đã chết.

Quan tài thứ ba chỉ còn lại một khung xương nữ nhân, chính là vị Chí Tôn đầu tiên của Thi Thần Tông – Thi Nhược Lam.

“Trong ba vị tổ sư, sư phụ Thi Nhược Lam của ta là cùng địch nhân lớn nhất đời mình đồng quy vu tận.” Thi Thần Tông Chủ thở dài:

“Vậy nên chỉ bảo tồn được xương cốt mà không phải thi thể.”

Lạc Nam mấy người biểu thị thận trọng hỏi: “Thi Thần Tông Chủ mang chúng ta đến đây chính là để…”

“Các ngươi xem như ân nhân của Thi Thần Tông, đáng tiếc mọi thứ đã bị địch nhân hủy hoặc cướp, ta chẳng còn gì để cảm tạ.” Thi Thần Tông Chủ càng nói càng quen miệng, dần dần lời cũng lưu loát:

“Vậy nên đành tặng thi thể cũng như xương cốt của các vị tổ sư xem như cảm tạ.”

“Ực…” Tiểu Đậu Bỉ hưng phấn nuốt nước bọt, nhưng vẫn cẩn thận hỏi:

“Làm như thế không bất kính với các tiền bối đã khuất sao?”

“Không hề bất kính… ngược lại nếu có thể giúp bọn họ tiếp tục tồn tại trên chiến trường, dù là ở trạng thái cương thi vô tri vô giác cũng là hành vi tôn trọng.” Thi Thần Tông Chủ thản nhiên hồi đáp:

“Chúng ta là thế lực luyện thi, cảnh giới tối cao là tồn tại ở dạng cương thi, cách suy nghĩ khác với thường nhân.”

“Nếu đã vậy… chúng ta giao cho ngươi định đoạt.” Hắc Trư nhìn sang Lạc Nam thành thật nói.

Dù sao thì bọn hắn có thể đến được tận đây đều là do công lao của Lạc Nam nên giao cho hắn quyết định mọi thứ, ngay cả khi Lạc Nam không cho bọn hắn bất cứ thứ gì, bọn hắn vẫn vui vẻ.

“Ta không khách sáo.” Lạc Nam phất tay, thu hồi khung xương hoàn chỉnh của Thi Nhược Lam, trong lòng mừng khấp khởi.

Hắn đang thiếu khung xương của Nữ Chí Tôn để đúc cơ thể cho Huyết Hàn Lệ, lần này đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà.

“Còn hai bộ thi thể, cho Tiểu Đậu Bỉ.” Lạc Nam hào phóng nói.

“Hahaha, đa tạ… đa tạ…” Tiểu Đậu Bỉ nước bọt chảy ròng ròng, vui sướng như điên thu hồi hai cổ quan tài lẫn thi thể bên trong.

Phải biết rằng trước đó hắn phải xuất động tất cả cương thi mình có hợp lực mới tạo ra được Cương Thi Cự Đại có chiến lực Thánh Đế.

Hiện tại được hai bộ thi thể của Thánh Đế, trong đó còn có cả Thánh Đế Viên Mãn, chẳng phải là lời to rồi?

Hắn âm thầm thề, sẽ đem hai thi thể này bồi dưỡng thành hai cương thi hùng mạnh của mình, sau đó dựa vào bọn nó tiếp tục bồi dưỡng Thi Quân.

Cuối cùng, Lạc Nam thành công hoàn thành nhiệm vụ, đạt được con hà mã lai lịch bí ẩn, được thêm khung xương cốt nguyên vẹn của nữ Chí Tôn cho Huyết Hàn Lệ.

Hắc Trư được tặng Tiểu Cường Pho Tượng đánh mãi không chết.

Tiểu Đậu Bỉ được cả hai bộ thi thể Thánh Đế thi tu.

Chỉ có Quỷ Đỏ là tay trắng, chưa thu hoạch được thứ gì…

Nghĩ đến cũng thấy thiệt thòi cho nàng, dù sao nàng đã góp công lớn.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, liền hướng trong lòng hạ lệnh:

“Hệ Thống, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên ba lần liên tục!”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 12

Số ký tự: 0