Phần 2
2024-08-04 16:49:03
Quay lại lần đầu nó bị ba nó sờ. Nó nằm ngửa trên bụng ba nó, cái thế rất khó chịu, 2 chân bị vướng cái quần ở dưới gót, dạng không được, dơ lên thì mỏi. Nhưng bàn tay ba nó mân mê làm nó quay cuồng, mặc dù miệng vẫn van xin ba đừng làm, nhưng nó không quyết liệt, không khóc than, và cơ thể nó đang có điện chạy.
– Ba ơi, đừng ba, con sợ. Hic.
– Không sao đâu con, ba làm con sướng thôi, ba thương.
Người quê chỉ nói chữ thương thôi, không nói chữ yêu. Nghe chữ “ba thương” thôi. Nó thấy yên lòng. Ba nó lâu nay ít thể hiện, ít nói. Nó không có ý ghen tức gì khi biết ba đụ chị Thảo, nhưng nghe từ “ba thương” nó thấy vui hẳn lên, như kiểu mình cũng được thương ngang chị. Thực ra nó vẫn thấy ba nó hay mắng Thảo hơn.
– Nhưng con mỏi, hic.
– Ừ. Nằm xuống đây với ba.
Giờ Đạo mới nhận ra nó đang nằm rất trái thế. Đạo ngồi dậy nghiêng nó xuống 1 bên, lặng lẽ tuột nốt quần ra khỏi chân nó, nằm nghiêng ôm nó, mặt đối mặt, tay vòng ra mông, nó không mặc quần.
Mặt sát mặt, nó nghe hơi thở ba nó dồn dập, nó cũng thở. Ba nó khẽ thơm lên má nó, điều mà người quê rất ít làm khi con gái hơi lớn, tay kia ba nó bắt đầu xoa vào khe mông.
– Ba thương, đừng nói với ai hi. Ba làm con sướng thôi.
– Dạ, nhưng con sợ.
– Có ba đây, không sợ chi hết.
Đạo vừa thì thầm vừa vừa sâu tay vào khe lồn từ phía sau mông, Đạo phát hiện đã có nước. Nó khẽ nhấc mông lên cho tay Đạo vào dễ hơn, Đạo vuốt vuốt dọc khe chứ chưa đút tay vào.
– Hừ hừ. Ba ơi. Con khó chịu.
– Ừ. Ba biết, con sướng phải không?
– Dạ con không biết, nhưng… con khó chịu lắm. Hic.
– Ba thương, ba thương.
Đạo cởi áo, úp mặt con vào ngực, hôn lên trán nó, tay đổi tới phía trước.
Lúc nãy nó đái Đạo bóp vội, giờ mới để ý cái mu nó rất cao, múp và cứng. Đạo thích vô cùng.
Đạo nhẹ nhàng xoa trên mu, hơi nghiêng người nó ngửa ra, cảm giác như nó đang ưỡn mu sát tay mình hơn. Hơi thở nó nặng hơn.
Đạo vờn tay bên 2 mép thịt, nó nóng như sốt, hoàn toàn chưa có hột le.
– Hừ, ba… ba… con…
– Sướng hả con? Ba đây.
– Hừ, con không biết, con thấy nóng, con buồn đái.
– Ba thương, con muốn làm tiếp phải không?
Nó im lặng, úp mặt vào ngực ba nó, nó vẫn biết xấu hổ. Nó cảm nhận được mùi ở ngực ba nó, mùi đàn ông thực sự, nó mê man, nhằm mắt.
Đạo hiểu là nó đã sướng, Đạo liên tục vờn tay quanh cái lồn non của nó, khéo léo tách 2 mép thịt nhỏ, cho 1 ngón vào vuốt dọc. Nó trân người, nẩy mông, lần đầu tiên có bàn tay của người khác giới chạm vào giữa cái nơi mà nó chỉ biết đi đái. Buột miệng nó á lên 1 tiếng.
Đạo giật mình dùng tay kia đang đỡ sau cổ nó đẩy đầu nó lên, ngậm miệng đạo vào miệng nó. Chỉ có vậy mới khỏi kêu.
Nó đơ người, ba nó đang hôn nó, cảm giác chạm môi thật lạ. Nó không biết hôn, nó để nguyên miệng nó trong miệng Đạo. Đạo cũng chỉ giữ nó không hét chứ cũng chưa hôn.
Tay Đạo hơi dứ vào trong lỗ, nó phản xạ dạng chân ra, phần vì đau, phần vì sướng.
Đạo nhận ra môi nó mềm quá, Đạo bắt đầu chuyển động môi. Ngậm hết cả 2 môi nó, mút, liếm. Nó cảm nhận từng tí, ba mình đây ư? Nó tự hỏi. Rồi Đạo không ngậm cả miệng nó nữa, mút môi nó 1 cái thật lâu, nó thực sự đê mê ngây ngất.
Theo phản xạ nó há miệng. Đạo đớp lấy môi dưới, hàm râu cọ vào cằm dưới làm nó hơi đau, nhưng sao nó thích cảm giác này lạ lùng. Nó không biết hôn, nhưng nó đã ngậm môi Đạo.
Đạo mạnh tay đút nữa ngón giữa vào lồn, nó giật nẩy vùng ra.
– Huhu. Đau con quá ba ơi.
– Ba xin lỗi, ba thương. Ba không làm rứa nữa.
Đạo vừa nói vừa nhẹ nhàng xoa quanh lồn nó, không đút tay nữa.
– Ba xin lỗi nghe. Còn đau không con?
– Dạ còn, hic hic thôi ba hi, con sợ.
– Ừ thôi, chừ ba làm con hết đau rồi ngủ hi.
– Làm răng ba?
– Con ngồi lên đây.
Đạo nằm ngửa sẵn, cầm tay nó vỗ lên cằm Đạo. Vì tối thui nên phải vậy thôi. Nó lại giật mình.
– Không được, răng con ngồi lên mặt ba được. Thôi không răng mô. Ngủ ba hè.
– Ngoan, không răng mô, ba liếm cho con hết đau rồi ngủ.
– Liếm á, gớm rứa? Không được mô ba, gớm lắm.
– Không có chi, ba chăm con từ nhỏ mà. Cứt đái ba còn dọn, vì con là con ba mà.
– Nhưng mà… gớm lắm.
Đạo không nói nữa, vòng 2 tay 2 bên kéo mông nó lên, nó cố khựng lại nhưng làm sao được. Nó đã ngồi ngay cổ Đạo, 1 chân bên phải, 1 chân đè giữa ngực Đạo, là do Đạo kéo nên mới như vậy.
– Con bỏ chân qua ri kẻo ba đau.
Đạo nó và kéo chân trái nó qua. Vậy là 2 chân 2 bên. Nhưng gần như nó ngồi bệt hẳn trên ngực Đạo. Tay nó vẫn nắm mạn đò giữ lại.
– Ba ơi, đừng, gớm lắm.
Đạo đặt 2 tay ra mông nó, kéo lên lần nữa, tay nó không giữ lại được. Háng nó vừa tới miệng là Đạo há miệng ngậm lấy ngay, nó buông tay giữ mạn đò tự bịt miệng để khỏi hét lên.
Đạo sợ nếu chần chừ nó sẽ hét mất nên đánh lưỡi liên tục giữa cái khe lồn non choẹt. 1 tay nó bịt miệng, tay kia chống xuống sàn đò, người hơi cúi về phía trước, như đang cố chống để đẩy người lên nhưng không kịp nữa rồi.
Nó cảm thấy như có con rắn cố đang rúc vào trong bụng nó, nhám, rát, nóng, khó chịu, nhưng… sướng kinh khủng.
Nó không bịt miệng nữa mà tay kia cũng chống xuống sàn, nếu không nó quỵ mất. Nó rên mà như vừa khóc vừa rên.
– Huhu, hừ hừ, ba ơi, đừng, huhu con sợ… con chết mất.
Đạo quét cái lưỡi từ dưới lên, dừng lại ngậm cái mu non nút cái chụt. Vô tính dí cả hàm râu vào 2 khe hồng vừa hé mở. Nó rùng mình, đầu nó không còn nghĩ gì được nữa, nhưng phản xạ đàn bà trong nó dí cái mông xuống sát cằm Đạo, nó muốn hơn nữa.
Đạo hiểu là con bé thích sự va chạm này. Đạo vừa mút cái chỗ mà rồi vài lần nữa hột le sẽ nhô ra. Vừa cọ cái cằm giữa 2 khe thịt.
Nó cào giữa sàn đò, 2 chân xuội thẳng như bị chuột rút, mông nó đè hết cả lên miệng Đạo. Rồi tự nhiên nó sàng mông, 2 lần, 3 lần… nó đổ ụp người xuống, úp bụng trên mặt Đạo.
Đạo biết con bé hết sức rồi. Đạo lách đầu qua đùi nó, ngồi dậy, bế nó bỏ vào chiếu, đắp chăn cho con. Nó thở rất yếu. Đùi vẫn còn giật vài cái, rồi nó ngủ luôn.
Đạo hé rèm thấy hết mưa, ra đầu mũi đò vục nước rửa mặt. Hớp 1 hớp nuốt luôn, lôi gói thuốc trong túi ra hút. Nhìn lên thành phố lung linh, Đạo không biết mình đang nghĩ gì nữa, Đạo thấy vừa mặn vừa ngọt.
Vài ánh đèn hiu hắt của những quá cafe trên bờ hắt vào đò, Đạo thấy con bé ngủ ngon lành, 1 bên bắp chăn thò ra ngoài chăn. Đạo vứt thuốc vào đắp chăn cho con. Rồi nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh, ôm con ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro