Phần 18
2024-08-04 16:49:03
Đúng như Nhi nói, mới sáng cô Hường đã kêu 3 chị em qua ăn sáng, rồi dặn làm gì thì làm, chiều sang cô ăn cơm liên hoan mừng con Dung mới vào học.
Dung bắt đầu sợ và tin lời Nhi, nhưng nó vẫn chần chừ, nó sợ chỉ là trùng hợp, nếu bỏ học ba nó sẽ buồn. Nó nhớ ba quá, mới mấy ngày mà như cả tháng. Nó là hy vọng của ba, không biết giờ về sẽ nói gì với ba. Nhi vẫn kè kè bên nó, mặc dù vẫn như đang dạy nó may nhưng cả 2 chị em đều không tập trung được. Nhi vẫn luôn miệng hỏi Dung nếu đã tin thì đi luôn, nhưng Dung vẫn nói để đến chiều coi.
Chiều đó khi Dung đang ngồi bên máy may thì Thơ đi chợ, Nhi nói thầm với Dung là về dọn quần áo trước. Dặn đi dặn lại nếu có chuyện gì là về phòng lấy túi xách chạy ngay ra công viên ngồi ghế đá thứ 3 từ cổng vào.
4h chiều, cô Hường gọi Dung vào phòng, nó nghe gọi mà giật bắn mình. Nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh đi theo. Vào đến nơi cô Hường chỉ bộ áo bà ba tím trên giường bảo nó thử, còn nói thử luôn ở đây cho cô xem. Nó run run tuột áo quần mặc bộ kia vào.
Ngay cả cô Hường cũng bất ngờ trước sự dễ thương của nó. Người nó múp máp, lại còn trẻ con nên mặc vào dù thấy hơi già dặn nhưng cực kỳ đáng yêu. Đặc biệt mông đít tròn lẳn hiện ra.
– Ôi. Con dễ thương quá. Đây là cô tặng con bộ đồ cô tự may cho con đó, mừng con vào học nghe.
– Dạ, con cảm ơn cô, nhưng con không nhận mô. Ba không cho con nhận quà.
– Để cô nói ba cho. Cô quý con như con gái, với lại làm thợ may phải mặc đẹp chứ con. Con mặc rứa luôn đi, hôm ni liên hoan cho con, con phải đẹp mà chụp ảnh.
– Dạ, con xuống may nghe cô.
Nó cúi mặt tránh không cho cô Hường thấy mặt nó đã tái mét.
– Thôi, đừng may nữa. Lên đây với cô.
Hường nói rồi nắm tay con bé kéo lên tầng 3. Hường nhận ra con bé đang run. Tay lạnh toát.
– Con đau à?
– Dạ không, con hơi mệt. Chắc do trời nóng.
– Thôi lên đây cô bật máy lạnh cho.
Hường dẫn Dung lên tầng 3. Bước vào căn phòng là nó choáng ngợp. 1 thế giới khác nó chưa từng thấy. Bàn ghế da rất đẹp, rất nhiều ghế. Phía trước là màn hình tivi rất to, nhiều loa máy, ở giữa có 1 bàn kín nhỏ, còn 1 khoảng rộng có 2 chiếc chiếu trải sẵn. Đặc biệt mùi không khí rất khó chịu, xung quanh rèm tối kín mít.
– Con ở đây dọn mấy cái lý trên bàn rồi quét nhà cho cô hy. Cô về nói mấy chị bưng đồ ăn lên, mình liên hoan ở đây.
Dung cúi gằm mặt không dám nói gì, giờ thì nó đã tin Nhi nói thật, nhưng nó sợ quá chỉ biết dạ và cun cút làm theo. Hường ra và đóng cửa, dù không chốt nhưng Dung không còn biết phải chạy ra ngoài nữa, nó ngồi xuống sắp ly mà nước mắt chảy.
Nhi bưng dĩa trái cây lên, thấy Dung ngồi khóc thì lao tới ôm lấy.
– Giờ em tin chị chưa?
– Dạ tin, huhu em sợ quá, huhu.
– Em nín ngay, nghe chị nói, lau nước mắt, chạy xuống giả vờ đau bụng, về phòng đợi chị. 2p sau chị về là mình đi, nhanh lên.
– Dạ. Hic.
Nó bắt vạt áo lau vội nước mắt chạy ra cửa thì va phải con Thơ đang bưng khay đồ ăn vào, may mà chưa rơi.
– Đi mô rứa em?
– Dạ em đau bụng quá, em về đi vệ sinh cái.
– Ừ, em đi đi.
Nhi giả vờ không để ý, đang sắp xếp trên bàn. Thơ quay đi xuống theo Dung. Rồi rẽ vào bếp ngay khi Dung vừa chạy ra cửa.
Nhi hé rèm nhìn xuống đường, thấy Dung chạy vào phòng trọ thì cũng bước vội xuống cầu thang. Xuống tầng 1 thì gặp cô Hường đi lên.
– Đi mô mà vội rứa em?
– Dạ, em về coi con Dung đau bụng ra răng.
– Ừ, mau đi em.
Nhi chạy vội qua đường, không để ý phía sau, Hường cầm đt lên gọi, Thơ cũng bước từ trong bếp ra. Cả 2 cùng bước qua đường.
– Xong chưa em? – Nhi hỏi vội vàng.
– Dạ rồi. Đi mô chị?
– Mau, theo chị.
Nhi nắm tay Dung ra phía sau nhà, mở cửa bếp bước ra, rồi khựng lại… Trước mặt 2 người là cô Hường, Thơ, và 3 thằng đàn ông to cao.
– Đi mô vội rứa em? – Hường gằn giọng.
– Dạ… dạ… em đưa con bé đi khám.
– Khám răng không đi cửa trước, khám thì cầm balo làm chi em?
– Dạ… Dạ…
– Em to gan lắm, dám lật kèo chị à.
Hường hất cầm, 3 thằng đàn ông lao vào bóp cổ, dán băng dính vào miệng Nhi và Dung rồi đẩy ngồi xuống giường. Nhi chỉ kịp ú ớ mấy tiếng trước khi bị dán chặt, còn Dung sợ quá chỉ biết chảy nước mắt.
– Em khá lắm, dám trái lời chị à? Em không sợ chị à Nhi?
Nhi bị dán miệng, không nói được, chỉ biết lắc đầu ú ớ.
– Chị thấy em ngoan hiền như con Thơ chị mới cưu mang em. Nhưng đã rứa thì chị cho em biết lễ độ.
Hường tát nhẹ vào mặt Nhi mấy cái rồi bốc điện thoại bấm.
– Anh Bốn à? Xong việc chưa anh, cơm nước em nấu xong rồi nì. Dạ dạ, anh tới đi, em đợi.
Hường cúp máy, nâng cằm con Dung lên.
– Con ngoan, nghe lời cô thì sẽ được sung sướng, đừng nghe lời chị Nhi, chị ấy không tốt đẹp mô.
Dung nấc lên từng tiếng, mặt mũi dàn dụa.
– Thơ, về dọn phòng. Thằng này, ra lấy xe tấp sát vô cửa. Đưa bọn nó qua gara nhà chị. 2 thằng này đứng đây giữ.
Hường ra lệnh rồi quay đít về, Thơ trừng mắt nhìn Nhi rồi bước theo Hường.
1 trong 3 thằng kia cũng đi theo. Về gara Hường lái chiếc xe 4 chỗ màu đen sang tân cửa phòng trọ. 2 thằng còn lại đẩy Nhi và Dung lên xe, đóng cửa. Chiếc xe lại chạy sang bên kia.
… Bạn đang đọc truyện Con đò tại nguồn: http://bimdep.pro/con-do/
Vốn là 1 đứa nhanh nhẹn thông minh, ngay khi nghe Hường gọi 2 thằng đó vào, Nhi đã đoán được chuyện gì tiếp theo. Rất nhanh Nhi giả vờ lau nước mắt cho Dung và ghé tai nói nhỏ.
– Em chịu khó chiều tụi nó để khỏi bị đập. Cố gắng mút thật lâu, kéo dài thời gian, chị sẽ gọi người tới giúp.
– Em gái, giờ phân chia răng đây, hay để bọn anh chơi chung? Hehe.
Thằng Lâm nhăn nhở vừa cởi áo vừa hỏi Nhi.
– Dạ, để em chiều anh. Nhờ anh Doãn dạy dỗ em gái nhé, nhẹ nhàng thôi kẻo em gái sợ.
– Haha, quá tốt, gì chứ gái tơ là anh khoái.
Doãn cười to rồi lao vào ôm lấy Dung hun hít bóp tứ tung. Nhi bước đến bên Doãn, mở nịt, tuột quần.
– Anh à. Em nó còn chưa biết gì, đừng làm nó sợ. Anh cứ để bọn em phục vụ anh trước.
Rồi Nhi chủ động thọc tay vào trong phéc mơ tuya, kéo con cặc to đen hôi hám của Doãn ra.
– Bé ơi, tới chăm sóc cho anh đi.
Nhi nháy mắt với Dung. Cầm tay Dung đặt vào cặc Doãn. Con cặc dựng đứng khi bàn tay đứa bé chạm vào.
– Em coi chị làm mà làm theo nghe, đừng để anh Doãn buồn.
Nhi nói rồi với tay cầm cặc Lâm khi thằng này vừa cởi xong áo quần. Nhi nhắm mắt đưa vào miệng mút, nó suýt ọe vì hôi nhưng cố kiềm lại.
Dung rụt rè đưa miệng vào háng Doãn thì bị nó nắm đầu nắc một cái thật mạnh, con cặc đâm vào tận họng, nước mắt nước miếng Dung lại trào ra.
– Anh à, nể tình em nhẹ nhàng với bé gái nhé.
Nhi đưa tay sang bóp dái Doãn và nhỏ nhẹ. 2 thằng khoái chí đứng dạng háng, chống nạnh cười hô hố. Đây là 2 trong 3 thằng vệ sĩ được Hường nuôi, bình thường thì ngồi ngoài đường với xe ôm, ai gọi thì chạy. Nhưng việc chủ yếu là chở gái và bảo kê cho Hường, được trả lương hẳn hoi.
Nhi và Dung nhắm mắt cố tình bú mút nhiệt tình khoảng 2p thì Nhi ọe ọe liên tục, nhè cặc thằng Lâm ra.
– Hic, em xin lỗi. Chắc em hăng quá bị sặc. Cho em vào nhà vệ sinh súc miệng cái nha.
Nhi cô gắng nhễu nhiều nước miếng thật bẩn ra miệng rồi vùng chạy vào nhà vệ sinh đóng cửa, xả nước, không cho 2 thằng kia kịp phản ứng.
Ngay khi vừa đóng cửa, Nhi móc điện thoại trong túi quần jean ra chuyển chế độ im lặng và nhắn tin. Hường đã sai sót từ khi bắt 2 đứa qua đây là không để ý tới điện thoại Nhi bỏ ở đâu.
– “Chị Sa, tới cứu em mau, lên thẳng tầng 3 nhà bà Hường, mau lên kẻo em chết”
Bấm gửi xong Nhi cầm đt cầu chúa Sa sẽ thấy thật nhanh.
Nhưng Nhi cũng có chút sai sót. Vừa buông thằng Lâm chạy vào nhà vệ sinh thì hắn rãnh tay ngồi xuống bóp bú vú Dung. Một đứa bé non tơ trong tay 2 thằng lực lưỡng. Hắn vật Dung ra bú vú, thằng Doãn quỳ xuống kéo quần con bé trong sự chống cự yếu ớt.
– Chị ơi cứu em, huhu ba ơi cứu con huhu.
– Khóc đi bé, hét đi bé, haha phòng cách âm đó, cho bé kêu thoải mái. Haha.
Doãn hét lên sung sướng rồi vục mặt, banh háng Dung ra liếm như hổ đói.
– Nó đẹp quá mi ơi, hôm ni vô mánh rồi.
Lâm vừa vân vê bụng Dung vừa nói.
Ngồi trong nhà vệ sinh. Nghe tiếng Dung kêu, Nhi không đợi tin nhắn nữa, cầm đt bấm gọi. Chuông đổ 3 cái thì Sa cầm máy.
– Alo em hả, chị đợi nãy giờ sao chưa tới?
Tiếng Sa lo lắng hỏi.
– Chị xem tin nhắn.
Nhi thì thầm rồi cúp máy, bật tin nhắn gửi tiếp.
– “Đem càng đông người càng tốt, lên thẳng tầng 3, nhanh lên chị”
– “Ok, 3p”
Vừa thấy tin nhắn tới. Nhi nhét vội điện thoại vào túi mở cửa lao ra. Chạy tới bên 2 thằng đang thay nhau bú mút Dung, con bé quằn quại vùng vẫy.
– Anh à, vội rứa, đợi em tí không được à?
Nhi kéo đầu thằng Doãn ra khỏi háng Dung rồi hôn luôn môi nó ngấu nghiến, tay trái Nhi cầm cặc thằng Lâm xóc lia lia.
Mặc dù bị bất ngờ nhưng trước sự máu me của Nhi, Doãn không bực bội mà tiện tay túm áo Nhi xé toạc sang 2 bên, đặt 2 tay lên cặp vú tròn xoe bóp lia lịa. Miệng vẫn bị lưỡi Nhi quấn lấy.
– 2 Anh từ từ cho em dạy con bé chứ, anh vội quá nó không biết chiều có phải uổng không?
Nhi vừa dừng hôn là đẩy Doãn nằm ngửa ra, miệng liến thoắng. Rồi quay ra Dung đang nữa nằm nữa ngồi sợ sệt.
– Em xem chị làm mà làm cho anh Lâm nì, làm cho đúng nghe.
Nhi ngậm miệng lút cặc Doãn bú thật mạnh, thật nhanh, Doãn đơ người vì sướng.
Phòng cách âm nên không nghe thấy những tiếng ồn ào bên dưới.
Sa và hơn 10 đứa cả nam cả nữ đi trên 1 chiếc 12 chỗ lao thẳng vào nhà Hường. Mấy đứa thợ may chạy toán loạn. Hơn chục đứa cầm mã tấu nhảy xuống chạy vào nhà, kéo luôn cửa cuốn lại. Hường và Thơ vừa chạy lui vào bếp vừa rút điện thoại ra bấm thì bị Sa cầm cái ghế nhựa ném vào đầu ngã sấp mặt.
– Con Nhi mô rồi? Con kia, đưa điện thoại đây.
Sa đạp 1 chân lên ngực Hường đang nằm sóng soài giữa sàn nhà bếp. Thơ run rẩy đưa điện thoại cho Sa, nó ném xuống đất vỡ tan tành.
– Chị… chị không biết.
“Bốp”, Sa đá 1 cái thật mạnh vào mặt Hường.
– Mấy đứa, giữ 2 bà này, trói lại, bịt miệng.
Rồi Sa chạy thẳng lên tầng 3,7 – 8 đứa chạy theo.
Rầm rầm, sau 2 cú đạp của mấy đứa khỏe nhất, cửa phòng karaoke bật mở. Nhi đang ngậm cặc thằng Doãn nghe tiếng đạp cửa thì bật dậy, nắm tay Dung chạy vào góc nhà.
2 thằng đó vừa ngẩng đầu lên thì bị quân Sa lao vào chém túi bụi, không kịp mặc áo quần.
– Có sao không em, chị xin lỗi, chị đến muộn?
Sa nhẹ nhàng tới bên Nhi và Dung, nhặt quần áo mặc vào cho Dung. Nhi cởi áo bị rách, mặc cái áo khoác 1 đứa vừa đưa cho.
– Dạ, tại bọn em bị đưa qua đây bất ngờ quá, em không kịp gọi chị.
– Thôi, chị thương. Về nhà đã tính sau.
Sa dìu Dung đi ra, bọn đàn em đi theo sau lưng Nhi. 2 thằng kia nằm một gốc, dàn dụa máu me, còn chưa mặc quần.
Xuống tới bếp, đứng lại chỗ Hường và Thơ đang bị giữ. Sa đôi xuống 1 cái card.
– Sáng mai chị và con kia tới chỗ ni gặp tôi. Chị mà có ý định trốn thì chặt 2 chân bỏ lại đó. Về!
Sa cẩn thận mở cửa xe, dìu Dung và Nhi lên băng ghế sau, cho Dung ngồi giữa. Vài đứa lên ghế trước, vài đứa khác tự hiểu đi bộ ra gọi taxi về.
Chiếc xe lao đi hướng khách sạn Hoàng Mai. Nhi ôm Dung vào lòng vuốt ve. Đèn đường sáng rực…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro