Phần 3
2024-08-01 16:58:29
Hai người ôm ấp nói chuyện với nhau một lúc nữa. Hoá ra đêm qua Hồng Hoa bị mất y phục nên nàng đành phải trần truồng chạy trở về phòng. Không ngờ khi nàng vừa vào đến trước sân thì bị hai người hộ vệ trang phát giác. Hồng Hoa đang trong tình trạng lõa thể thì làm sao dám dừng lại để đối thoại. Vì vậy nàng phải phóng người ra phía sau vườn trốn đi.
Tiêu Thanh Ngọc nghe xong câu chuyện vừa thấy thương nàng mà lại vừa buồn cười. Tiêu Thanh Ngọc thầm nghĩ nếu không vì chuyện này thì làm sao cậu được chiếm hữu một cái lồn còn trinh tuyệt vời như vậy nơi người đại sư tỷ Hồng Hoa.
Còn Hồng Hoa cô nương thì sau khi kể xong câu chuyện lại phát giác ra nụ cười kỳ bí trên miệng cậu tiểu sư đệ nhỏ tuổi thì chợt nghĩ ra một chuyện đột nhiên kêu lên giận dữ:
– Ngươi, có phải ngươi đã rình xem ta tắm rồi nhân đó lấy đi y phục của ta không ?
Tiêu Thanh Ngọc không ngờ Hồng Hoa tỷ tỷ lại tinh ranh đến mức đó, nhanh chóng đoán ra sự việc của cậu. Khuôn mặt Tiêu Thanh Ngọc thoắt cái trở nên bối rối, miệng không nói lên lời.
Hồng Hoa nhìn vào khuôn mặt đang biến sắc của cậu nhỏ thì đoán ra việc mình nói vừa rồi là đúng lắm rồi. Bất giác nàng cảm thấy uất ức vô tả. Con người nàng sao lại để người ta dễ dàng lừa gạt như thế. Thật là quá tội nghiệp mà.
Tiêu Thanh Ngọc thấy Hồng Hoa tỷ tỷ không những không giận dữ đánh mình mà còn trở nên sầu muộn thì vội lên giọng an ủi và vuốt ve thân hình mỹ nhân.
Thế rồi cậu lần lượt kể lại câu chuyện của cậu đêm qua. Thực tế sự việc xảy ra không phải là do cậu cố ý mà có. Mong rằng tỷ tỷ nghe xong đừng có giận dữ hay khóc lóc nữa, có thể do đây cũng là duyên phận của hai người.
Hồng Hoa nghe cậu nhỏ kể lể một hồi cũng từ từ nguôi ngoai. Hiện tại hai người bọn họ đã hòa vào làm một rồi. Việc xảy ra trong quá khứ cũng chẳng thể sửa chữa được nữa. Thôi thì đành để nó qua đi thôi.
Thế rồi sau đó, Tiêu Thanh Ngọc quay lại trang viện tìm lấy y phục cho Hồng Hoa. Khi đã có y phục rồi. Hồng Hoa liền giục Tiêu Thanh Ngọc cùng về trang. Hai người quay trở lại trang, nhưng lần này Hồng Hoa không còn đi đứng được như bình thường nữa vì lồn của nàng vừa bị mất trinh. Hồng Hoa vừa đi vừa nhăn nhó vì đau và phải nhờ cậu tiểu sư đệ dìu đỡ mới có thể về được đến phòng.
Trong những ngày sau đó, Hồng Hoa bén mùi ái ân nên bí mật gọi cậu tiểu sư đệ Tiêu Thanh Ngọc về phòng riêng của nàng để vầy cuộc truy hoan. Hai người ngụp lặn trong ái ân không biết mệt mỏi là gì. Tiêu Thanh Ngọc vô cùng sung sướng vì được chiêm ngưỡng, vuốt ve và giao hoan cùng người đại sư tỷ xinh đẹp.
Hai người càng lúc càng trở nên khao khát lẫn nhau. Đặc biệt là Hồng Hoa. Nàng luôn cảm thấy thiếu thốn và khó chịu khi cái lồn thường nhật của nàng trước nay luôn được phong bế giờ đây vì con cặc của Tiêu Thanh Ngọc mà động thất phân khai. Mà trò đời cái thứ đó đã phân khai rồi thì thiếu thốn con cặc lại đâm ra khó chịu.
Vì thế, từ một thiếu nữ đoan trang và hiền thục, Hồng Hoa đã trở nên một nữ nhân tràn đầy dục tính. Nhưng không phải ai ai cũng khiến nàng động dục được mà chỉ có một mình Tiêu Thanh Ngọc mới khiến cho nàng nhớ nhung và thèm muốn mà thôi. Rõ là khổ sở đối với một cô nương chưa chồng mà lại thích đi đêm.
Như hôm nay, sau cuộc truy hoan. Hồng Hoa vẫn còn ôm lấy thân hình của tiểu đệ. Nàng hiện giờ đâm ra có cái sở thích kỳ dị là mỗi lần chung đụng, chỉ đến lúc con cặc kia đã nghẻo ra mềm èo thì mới chịu thôi. Còn nếu không, dù là nó đã phóng ra dịch chất nhiều mấy đi nữa mà vẫn còn đang cứng rắn thì đố ai có thể bảo nàng buông tha cho cái con cặc mắc toi kia.
Tiêu Thanh Ngọc thấy trời đã sáng tỏ liền lồm cồm ngồi dậy. Nhưng mà Hồng Hoa đã giơ tay đẩy cậu ngã xuống rồi nói:
– Đệ hãy nằm yên một lúc nữa. Trời còn sớm mà.
Tiêu Thanh Ngọc mỉm cười lật thiếu nữ nằm ngửa ra rồi đưa tay vuốt ve đôi nhũ phong no tròn của nàng. Đã gần tháng nay hai người gần gũi nhau vậy mà đôi nhũ phong của Hồng Hoa vẫn không hề xấu đi và hai thứ trái cây hồng hồng vẫn nhỏ xinh hệt và đem lại cho cậu nhiều khoái cảm đê mê.
Tiêu Thanh Ngọc hít ngửi mùi da thịt nồng nàn và khát khao cúi xuống hôn khắp thân hình tỷ tỷ.
Hai người chuẩn bị tái chiến thì ở ngoài cửa chợt có tiếng gọi lớn:
– Hoa cô nương ! Có người từ Thiên Đà đến.
Hồng Hoa vội vàng ngồi dậy. Nàng nhanh chóng quơ lấy y phục mặc vào rồi nói nhỏ:
– Tiểu đệ hãy đi ra cửa sau nhanh lên. Ta phải chuẩn bị đón tiếp người của bổn môn. Không thể để họ chờ đợi được.
Hồng Hoa mở cửa đi ra trong khi đó Tiêu Thanh Ngọc cũng vội lủi về phòng mình.
Trong đại sảnh có một bọn 2 nam, 3 nữ đang ngồi nói chuyện. Thấy Hồng Hoa ra mọi người đều đứng dậy chào. Hồng Hoa lên tiếng đáp lễ rồi ra dấu cho mọi người ngồi xuống.
Ở trong gia trang này Hồng Hoa có bối phận cao nhất. Kế đến là nữ nhân mặc y phục tím tên gọi Lý Thiên Hoàn. Lý Thiên Hoàn đưa tay giới thiệu mọi người.
Nam nhân khuôn mặt trắng trẻo cở độ tam tuần tên gọi Hồ Giang Thi, là một kiếm khách khá nổi danh trên giang hồ trong mấy năm trở lại đây. Nam nhân còn lại trẻ hơn một chút, tên gọi Thiết Tùng, chừng 20 mươi mấy tuổi. Khuôn mặt gã tuấn tú nhưng lạnh lùng. Còn hai thiếu nữ thì người mặc áo xanh là Thiên Kiều, người mặt áo đỏ là Hoàng Ty. Cả hai đều lưng đeo kiếm, nhan sắc vô cùng quyến rũ.
Hồng Hoa đã từng gặp mặt hai thiếu nữ này và biết võ công của họ rất lợi hại. Trên giang hồ cả hai được đặt cho danh hiệu là Song sát tiên tử vì hai người ra tay rất độc ác và khó kẻ nào thoát chết dưới tay bọn họ.
Hồng Hoa đoán chừng sư phụ có việc quan trọng nên mới cử hai thiếu nữ này đến đây. Nàng đưa mắt nhìn cả hai thăm dò.
Thiên Kiều rút trong tay áo ra một tấm thiết lệnh rồi chuyển cho Hồng Hoa.
– Hoa tỷ tỷ hãy xem thiết lệnh trước rồi hãy nghe khẩu dụ của sư bá.
Hồng Hoa cầm thiết lệnh lên xem qua rồi nói:
– Đây đúng là thiết bài của sư phụ ta. Hai vị hãy truyền khẩu dụ đi !
Thiên Kiều đưa mắt cho Hoàng Ty. Nàng này lấy trong người ra một phong thư đọc to cho mọi người cùng nghe. Nội dung trong thư yêu cầu Hồng Hoa phải lập tức giao ngay các thiếu niên trong trang từ 15 tuổi trở lên cho hai người Thiên Kiều và Hoàng Ty dẫn đi. Ngoài ra nàng còn phải thu nhận thêm 5 tiểu tử trẻ tuổi nữa vừa được đưa đến.
Hồng Hoa nghe qua thì chấn động. Nàng biết Tiêu Thanh Ngọc đã 15 tuổi 2 tháng. Nếu chiếu theo quy định thì Tiêu Thanh Ngọc khó mà được ở bên nàng thêm nữa. Đây là một chuyện có nằm mơ nàng cũng không nghĩ ra.
Nhưng diễn biến trước mắt xảy ra quá nhanh. Các thiếu niên trong trang đều được đưa đến và có hơn 10 người đủ điều kiện theo quy định bị dẫn đi. Trong số này có cả Tiêu Thanh Ngọc. Cậu bé trước khi đi còn quay đầu nhìn lại người đại sư tỷ xinh đẹp. Cậu biết rằng rồi đây hai người khó mà gặp lại nhau. Đôi mắt cậu bất giác cay xè. Tiêu Thanh Ngọc lủi thủi đi theo đoàn người lên đường.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro