Phần 21
2023-06-08 01:39:00
“Ngày hôm đó… em tình cờ phát hiện ra rằng cô giáo của em lại có thể làm ra những việc rất kinh khủng… Các anh, có muốn biết chuyện gì đã xảy ra không?”
Nhật Hạ ngồi trước máy quay, trang phục trên người cô bé là váy ngủ xuyên thấu màu đen, đồ lót màu hồng phấn, điểm xuyết thêm mấy món trang sức bạc ở cổ và cả chân. Cơ thể trắng ngần đầy sức sống của cô bé ẩn hiện sau lớp vải mỏng thật sự rất thu hút, khiến số lượng của những con sói đói trong phòng chat cứ thế tăng lên theo cấp số nhân.
Thùy Vân đang đứng kế bên máy quay, thấy biểu hiện của cô bạn thì rất hài lòng mà gật gù. Mặc dù chỉ mới trực tuyến hai tiếng đồng hồ nhưng phòng chat đã leo đến top 10, đúng là một sự thành công quá ngoài mong đợi.
“Ồ, chào anh Vicky, anh muốn em cởi thêm hả? Nếu thế, phải tặng quà cho người ta mới được. À, lần đầu tiên em làm việc này, em cũng không biết giá bao nhiêu thì hợp lý nữa… Hay là… các anh nói đi, cái chỗ còn trinh này sẽ đáng giá bao nhiêu chứ?” – Nhật Hạ nói ngọt xớt, mặc dù đã có ứng dụng thay đổi giọng nói nhưng cũng không quá ảnh hưởng đến sự dịu dàng của cô bé.
Nói xong, Nhật Hạ cố ý hé cặp đùi thon gọn ra, chiếc quần lót màu hồng có cái nơ nho nhỏ xuất hiện, nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy được cả những sợi lông đen nhánh vươn ra bên ngoài mép quần.
Ngay sau đó, cô bé đưa chân phải về phía trước, khoe gót sen trắng trẻo cùng những đầu ngón chân xinh đẹp. Thế rồi, cô nàng khẽ siết lên cặp vú nhỏ gọn của bản thân, xoay ngón tay nghịch chiếc áo lót đáng yêu – “Các anh nói đi… đáng bao nhiêu tiền vậy nè… Lần đầu tiên của người ta đó.”
Lũ sói đói nhìn biểu hiện của con cừu non thì như phát điên, đồng chí nào có tiền lập tức nạp tiền tặng quà cho Nhật Hạ. Còn những đồng chí nào chỉ muốn xem chùa thì ngay lập tức nhắn tin cổ vũ cho các đại gia, ngoài ra còn tặng cho Nhật Hạ những lời khen có cánh như “em đáng yêu quá”, “em xinh lắm” để dụ cô bé cởi nốt.
Dĩ nhiên con cừu non này hơi khó nhai, Nhật Hạ đã thấm nhuần tư tưởng của Thùy Vân, không có tiền thì miễn bàn.
Bởi vì thế, sau rất nhiều lời đưa đẩy và nhận được vài chiếc nhẫn kim cương (vật phẩm có giá trị trong ứng dụng) thì Nhật Hạ mới nói: “Cảm ơn các anh Vicky, Vanheosin, Phong Trần, XAZ999 đã tặng em quà. Em vui lắm, em sẽ chiều các anh nhé.”
Lời nói vừa dứt thì Nhật Hạ leo ra khỏi chiếc ghế da, cô bé kéo chiếc ghế qua một bên, sau đó quay lưng lại về phía máy quay.
“Các anh… muốn xem từ đằng trước, hay đằng sau nè.” – Lời nói này chỉ như một lời mời gọi, phòng chat lập tức bùng nổ với những vật phẩm giá trị xuất hiện liên tục.
Thùy Vân thấy cũng đã đủ bèn giơ tay làm dấu hiệu “oke”.
“Cảm ơn các anh nhiều lắm… Cả trước và sau luôn nhé. Đừng chớp mắt, người ta ngại lắm nên chỉ năm giây thôi đó.”
Nhật Hạ cúi người xuống, cong mông về phía máy quay, vén váy ngủ lên tới eo rồi chậm rãi cởi quần lót.
Mảnh vải bé xíu màu hồng chầm chậm rời khỏi chỗ mà chúng cần che phủ. Cặp mông đầy đặn của Nhật Hạ đã khiến người khác nuốt nước miếng nhưng đến khi cái lỗ bài tiết như nụ hoa ấy lộ ra thì dân chúng đã phải phát cuồng. Tuy thế, sự sung sướng ấy chưa kéo dài bao lâu thì họ đã được chứng kiến hết những gì còn sót lại. Hai cái mép sẫm màu mà khít rịt như một nụ hoa chưa khai phá thật sự rất trùng kích đối với thị giác, chưa kể những sợi lông đen xoăn tít đầy hoang dã tô điểm thêm chút trần trụi cho nụ hoa ấy.
Nhật Hạ cúi thấp thêm chút nữa, để quần lót rơi tự do xuống dưới, đưa cả hai tay vòng ra đằng sau, khẽ chạm vào mông rồi tách chỗ kín ra.
“Thật tình… năm giây thôi đó nha, các anh xem đi…” Cô bé nói giọng khêu gợi, hai má ẩn đằng sau cái khẩu trang cũng đã đỏ hồng.
Người xem chăm chú căng mắt, chợt họ phát hiện ra chỗ kín của Nhật Hạ đang rỉ nước, một giọt chất lỏng trong suốt chảy dọc xuống đùi cô bé.
Có lẽ Nhật Hạ cũng biết, cô bé nhẩm tính rồi lại đứng thẳng dậy và quay người lại, cho lũ sói ngắm nốt từ phía trước.
Làn da trắng hồng đầy sức sống, rực rỡ như một tạo tác nghệ thuật trần trụi, còn đối lập với điều đó là lớp lông rậm rạp chưa hề tỉa tót nằm trên phần mu cao mang đến cho người xem cảm giác rất chân thật. Cô bé bởi cũng cảm giác nên quyết định thêm chút động tác. Nhật Hạ khẽ vươn một đầu ngón tay chạm nhẹ vào chỗ kín, xoay tròn rồi đưa về phía máy quay.
“Các anh xem… ướt hết rồi nè… Em thật muốn thủ dâm lắm đó…”
Nói dứt thì Nhật Hạ cúi xuống mặc lại quần lót, động tác rất từ tốn, mảnh vải ấy sau cùng cũng trở về vị trí cũ mà khá cam đoan là kèm theo những tiếng thở dài tiếc nuối.
Ngay khi cô bé quay lại chỗ ngồi với trang phục cũ thì phòng chat xuất hiện rất nhiều những dòng chữ kêu ca lẫn oán trách.
Nhật Hạ coi như không thấy, chứng kiến số lượng thành viên đã lên đến gần ba ngàn người thì cảm thấy khá vui vẻ. Cô bé nhìn về phía máy quay, nháy mắt một cái rồi bảo: “Các anh bình tĩnh nha… người ta phải nứng hơn thì mới thủ dâm được… Em không muốn giả tạo nên cảm xúc của em đều là thật hết á… Mấy anh có muốn xem phim heo cùng em không nè?”
Cánh đàn ông dĩ nhiên là muốn. Đoạn Nhật Hạ lấy ra một chiến điện thoại khác, bên trong có sẵn đoạn phim mà Thùy Vân đã tốn rất nhiều công sức để biên tập và chỉnh sửa.
“Đây nhé, phim này em quay được… Các anh tin cũng được, không tin cũng không sao. Nhưng mà đây là lần duy nhất em cho mọi người xem thỏa thích và không khóa phòng, hãy… nứng cùng em nhé…”
Đoạn phim được bắt đầu sau cái nhấp tay của Nhật Hạ.
Người xem ngay lập tức được đưa đến một không gian mờ mờ ảo ảo, chỉ có chút ánh đèn nửa vàng nửa trắng hắt vào từ cửa sổ.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Ngày hôm đó…
Nhật Hạ bị Thùy Vân kéo như bay lên những bậc thang bộ, sau khi đến được tầng hai thì cả hai mới ngừng lại.
Thùy Vân thở dốc, cầm chiếc điện thoại trên tay rồi nhẹ giọng nói bên tai Nhật Hạ: “Từ bây giờ cả tao và mày đều không được nói chuyện. Căn phòng ấy là lớp 11B nằm ở gần cuối. Bây giờ tao sẽ bắt đầu quay phim, mày đi trước, cho dù gặp bất cứ chuyện gì cũng không được lên tiếng mà mày phải hành động theo bản năng và tình huống. Mày hiểu không?”
Nhật Hạ thở không ra hơi, đành gật đầu thay cho lời đồng ý.
Hai người nghỉ ngơi trong chốc lát, Nhật Hạ hít sâu một hơi rồi tiến lên, cô bé cố ý thả bước chân thật chậm rãi để không phát ra tiếng động.
Khoảng chừng hai phút, cả hai đều đã đến được căn phòng học nọ.
Nhật Hạ lắng nghe một thoáng rồi cúi đầu xuống, khom lưng rón rén di chuyển qua những khung cửa sổ. Sau khi đến cạnh cửa chính, cô bé mới chồm lên, cẩn thận đưa mắt nhìn vào phía trong.
Mọi thứ không hề rõ ràng, chỉ có chút ánh đèn hắt vào từ bên ngoài những cánh cửa. Tuy nhiên, chừng đó là đã quá đủ để Nhật Hạ nhận ra điều gì đang diễn ra bên trong.
Ngay trên bục giảng, hai cái bóng áo dài đang cuộn vào nhau đầy mãnh liệt. Căng mắt thêm chút nữa thì cô bé đã nhận ra đó đều là những giáo viên đã dạy mình.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Cô giáo Hương mồ hôi nhễ nhại ngồi trên bục giảng, cơ thể nóng rực như mới chui ra từ lò xông hơi. Lấp đầy miệng cô chính là cái lưỡi mềm mại không xương của Lê Tuyết Vân – giáo viên dạy môn Hóa của trường. Hai người họ vốn có mối quan hệ rất thân thiết, tuy nhiên đây là lần đầu tiên Hương nhận ra Tuyết Vân có hứng thú với phụ nữ.
Đầu óc dần chìm vào mụ mị bởi công kích quá mãnh liệt đến từ đối phương, dục vọng trong cơ thể cháy phừng phừng, chỗ kín rấm rứt ngứa ngáy rất khó chịu và đã bắt đầu rỉ nước. Tuy nhiên, Hương không có hứng thú với chuyện này, cô vẫn luôn giằng co với Vân từ đầu đến giờ.
Chợt, Hương thừa cơ cắn nhẹ lên môi cô Vân khiến cô ta phải nhả ra.
“Bỏ em ra! Chị làm gì thế hả?”
Tuyết Vân – người có khuôn mặt khá ưa nhìn với mái tóc dài, đen tuyền như thác nước. Cô ta liếm đôi môi, gạt chút máu tanh vào miệng rồi cười khẽ – “Chị đang làm điều em muốn… Em muốn thử điều này cơ mà…”
“Thử cái gì? Chị đã cho em uống cái gì?” – Hương trừng mắt, vẻ giận dữ lộ rõ. Tuy cô rất dâm đãng nhưng thứ cô yêu thích là những trái chuối căng mọng, và cô sẽ cảm thấy rất kinh tởm vì làm điều này.
Vân cúi đầu xuống, lướt ngón tay lên hai má Hương rồi nói: “Thuốc kích dục. Không phải lúc nãy em hỏi chị tác dụng nó như thế nào sao? Em cảm thấy thế nào?”
“Chị… chị…” – Hương chỉ tay vào mặt Vân, ấm ức không thốt nên lời.
“Nhìn biểu hiện của em… em đang nứng… rất nứng phải không? Thuốc có tác dụng hơn chị nghĩ đấy…”
“Chị… chị… sao… chị… làm như vậy với em…” – Hương nghẹn ngào, trong cô hiện tại là một thứ cảm xúc rất khó tả. Người cô tin tưởng nhất không ngờ lại đâm sau lưng cô, hơn cả thế thì cơ thể đang có phản ứng mãnh liệt với thứ thuốc chết tiệt kia.
Vân thở bên tai Hương, nói khẽ: “Ngốc ạ, em còn hỏi sao? Vì chị thích em đấy. Em thử đi, đừng cố gắng giãy giụa nữa…” – nói đoạn, Vân lần nữa hôn lên môi Hương, cái lưỡi mềm mại vươn dài ra ngoài, khẽ tách đôi môi thơm tho của Hương rồi tấn công vào bên trong.
Hương ú ớ không thành lời, rất muốn cắn Vân song không biết vì sao cơ thể bất giác bủn rủn chẳng còn chút sức lực, tri giác lập tức phai mờ chừa chỗ cho dục vọng điên cuồng bạo phát.
Hương dù không thừa nhận nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được một nụ hôn có thể ngọt ngào đến như vậy. Mùi cây cỏ thoang thoảng và vị ngọt trên đầu lưỡi chốc lát đã dìm luôn chút bài xích cuối cùng. Hương thôi không phản kháng nữa mà hé môi, tận hưởng cảm giác vi diệu đang tràn vào tâm trí.
Vân dịu dàng hôn Hương, không mạnh mẽ, chẳng mãnh liệt mà thật chậm rãi như để khám phá lẫn nhau. Sau đó, hai cái lưỡi ướt bằng một cách nào đó đã hòa quyện vào làm một, hai đôi môi dần trở nên mạnh mẽ như chỉ hận đã gặp nhau quá muộn màng.
Chợt, Vân đè Hương nằm hẳn xuống nơi bục giảng, cánh tay Vân vươn ra đỡ lấy đầu của cô bạn, sau đó ngấu nghiến trao Hương một nụ hôn mang thêm vài phần sâu đậm.
Trong lúc đó, tay phải của Vân cũng chẳng để yên, lần mò vuốt ve da thịt nóng hổi của bạn tình đang ẩn giấu đằng sau lớp lụa mát lạnh.
Hương bất giác siết chặt hai chân, run rẩy bởi vì vẫn có đôi chỗ không muốn.
Vân cũng không quá miễn cưỡng, chỉ lướt bàn tay trên phần ngực cô bạn, nắn nhẹ cặp vú đã cương lên đằng sau lớp áo.
“Hương… chị thật sự thích em. Em vẫn luôn là chỗ dựa cho chị.” – Giọng Vân khẽ vang bên tai Hương khi hai người tách ra khỏi nhau.
Hương thở hồng hộc, chỗ kín của cô ngứa đến phát điên, hột le nóng rực còn dâm thủy thì ứa ra như nước tràn bờ đê, không thể nín nhịn nổi.
“Chị đang hiếp em đó… chị đang… làm điều em không muốn…”
Vân ngơ ra, nhìn khuôn mặt Hương trong gang tấc, chợt giật mình rồi cảm thấy rất áy náy. Cô ta thở dài một cái, nói: “Ừm, vậy chị dừng lại nhé. Em yên tâm, thuốc này cũng không phải như trong phim đâu. Nếu như không làm gì cả và uống nhiều nước thì sẽ mau hết thôi.”
Nói xong, Vân đứng lên, đỡ Hương ngồi dậy rồi cười khổ: “Chị xin lỗi! Chị không thể kiềm chế được bản thân. Em có muốn kiện chị hay gì cũng được. Chị… thành thật xin lỗi!”
Hương cũng hơi bất ngờ bởi vẻ ăn năn của Vân, cô không dám tin rằng bà chị này lại có thể dừng lại ngay khi mọi thứ dường như đã an bày.
“Chị… chị…”
“Em nói nè… hiếp người khác không phải là cách tốt để thể hiện tình yêu đâu…” – Hương nói, cô không hiểu sao bất giác thấy có chút mủi lòng khi chứng kiến vẻ mặt khác thường của cô chị.
“Chị biết… chỉ là…” – Vân cúi đầu – “Chị thật sự rất muốn chiếm hữu em… ôi, biết thế, từ đầu chị đã không rủ rê em đi bán thân.”
Hương nghe thế thì lại thấy buồn cười, để không khí bớt nặng nề hơn thì cô đành trêu: “Coi chị kìa, chị giúp em đấy chứ… Mấy tháng qua em đều sống sung sướng, cũng ăn được nhiều tên ngon ghẻ hơn. Mà em thật sự thắc mắc… chị không phải cũng làm tình với đàn ông sao? Vì sao lại nổi hứng với em vậy?”
Vân ngẩng mặt lên, ánh mắt nhấp nháy nhìn Hương – “Chị cũng không rõ lắm, có thể chị là người song tính hoặc toàn tính gì đấy… Chị thích đàn ông, nhưng chị cũng có cảm giác yêu thương em… Điều này hơi quái dị, tóm lại chị cũng không hề rõ bản thân mình là loại người như thế nào cả.”
“Vậy vì sao hôm nay lại muốn hiếp em?”
“Thì… chị thèm… chắc là vậy…” – Vân nói thế rồi đá sang chuyện khác – “Em ổn không? Nếu cần… chị sẽ gọi thằng Tùng đến…”
Hương trợn mắt nhìn Vân, hỏi lại: “Chị nói xem em ổn không? Bị bà chị thân thiết bỏ thuốc kích dục? Đã thế hôn hít chán chê rồi quay sang xin lỗi, chị coi em là thứ gì vậy hả?”
“Chị… chị…”
Hương thở dài, nhún vai bảo: “Thôi khỏi, thằng cha đó vẫn còn nợ em tiền, em chẳng muốn cho hắn chơi miễn phí nữa. Còn hiện tại em rất không ổn, phía dưới cứ róc rách thế này em phát điên mất.”
“Ý em là?”
Hương tỏ ra giận dỗi, nói: “Chị nghe cho rõ đây, em thích đàn ông nhưng chị hôn cũng tuyệt lắm, em làm với chị chẳng qua vì em đang nứng thôi hiểu chưa?” – Hương hạ giọng, nói tiếp: “Còn lại… chị phải chịu trách nhiệm chứ…”
Đèn xanh đã được thắp lên, Vân còn không hiểu được thì chi bằng đập đầu tự sát cho rồi. Bởi thế, Vân ngồi xuống cạnh Hương, nói khẽ: “Chị xin lỗi, chị sẽ tiếp tục hiếp em…”
Hai đôi môi lần nữa tìm thấy nhau, hoang dã, cuồng liệt đầy kích tình.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Nhật Hạ bắt đầu kể ngay khi đoạn phim bắt đầu.
“Khi em đến nơi thì thấy hai cô giáo đang ngồi kế bên nhau trên bục giảng, họ hôn nhau rất mãnh liệt tựa như sinh ra là để dành cho nhau. Các anh xem đi, cái bóng áo dài màu trắng này là cô Tiên, cô ấy có dáng người mảnh mai, cao ráo, mái tóc dài tuyệt đẹp, khuôn mặt sáng ngời như con gái tuổi đôi mươi. Còn cô Nữ là người mặc áo dài màu đỏ, dáng người cực kỳ khỏe khoắn và cả làn da nâu đầy sức sống nữa.”
“Điều làm em thấy nứng ở đây chính là chuyện hai người họ đang ăn trái cấm cùng nhau, mút lưỡi nhau với tất cả ham muốn. Mấy anh nhìn kìa, cô Tiên đã đè cô Nữ xuống, liếm láp trên cái cổ của cô ấy. Còn tay phải, cô Tiên bóp ngực cô Nữ, mân mê đầu ngực như đang thưởng thức bữa điểm tâm ngon lành.”
Nhật Hạ nói xong, cũng đưa tay lên sờ ngực mình, nắn mấy cái – “Thật tình… tự nhiên em cũng muốn có ai đó sờ em ghê… ngực em… chưa có ai chạm vào cả.” – Cô bé vừa nói vừa cố ý kéo lệch áo ngực, một bầu vú ngon mịn với đầu ti hồng hào lộ ra.
Lũ sói đói hứng thú trào dâng, tiếp tục gửi quà xem như lời cảm ơn.
“Chà, thật ướt át ghê, cô Nữ cũng bắt đầu đáp trả. Mấy anh thấy không, bàn tay cô ấy chạm lên lưng cô Tiên, vuốt ve xuống đến tận mông và bóp mạnh. Ôi… mãnh liệt quá.”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Hương cong người rên rỉ ngay khi bàn tay mảnh khảnh của Vân thọc vào giữa háng cô, mân mê trên phần mu cao lẫn cái lỗ lồn đã rỉ nước ướt đẫm. Chẳng biết do cảm xúc hay do tác dụng phụ của thuốc mà Hương cảm thấy sướng không tả nổi, từng tế bào ngay vị trí ấy reo lên, chỉ muốn nhiều hơn nữa.
“Chị… có thể liếm nó cho em không?” – Vân nói khẽ, đầu ngón tay cảm nhận được những giọt dâm thủy khiến cô thấy rất nứng.
“Được… chị… làm đi…” Hương vòng tay siết lấy cổ Vân, ngay cả nói cũng chẳng thể nói thành câu trọn vẹn. Lần đầu tiên cô trải qua cảm giác lạ thế này, bao nhiêu ham muốn có vẻ như đã bộc phát cùng một lúc, mồ hôi chảy ra ướt đẫm và chỗ ấy hình như đã nhạy cảm hơn ngày thường. Chỉ là một cái chạm khẽ khàng, thế mà khiến Hương có cảm giác muốn lên đỉnh.
Vân chưa bắt đầu tại chỗ đó ngay mà vén tà áo dài của Hương lên cao, sau đó nhẹ nhàng liếm láp ngay tại vòng eo thon mịn, gạt từng giọt mồ hôi ấm nóng vào trong miệng. Còn bàn tay thì khẽ vuốt ve lên xuống, xâm nhập vào phần đùi trong mướt mát.
“Ahhh… ôi… cảm giác… lạ lắm…”
“Ahhh… chỗ đó… em… em… nứng… lắm…”
“Đừng… nghịch nữa… liếm nó… cho em đi… chị… chị…”
“Em… chết mất…”
Với những tiếng van xin mỹ miền, Vân sau cùng cũng kéo cái quần sa tanh của Hương xuống đến cổ chân. Kế tiếp, cô dùng tay để nâng chân cô em lên cao, vén tà áo lệch ra rồi cứ vậy úp mặt vào con sò nhẵn nhụi không lông.
Đầu lưỡi Vân chạm ngay vào bộ phận ấm nóng đó, nước nhờn đang ứa ra mãnh liệt. Cơ thể Hương hơi giật, có lẽ vì cơn sướng đột nhiên dâng trào.
Vân cố gắng giữ nguyên như vậy và bắt đầu liếm mút. Có thể nói đâu cũng là lần đầu tiên cô làm việc này nên có đôi phần bỡ ngỡ, bù lại thì sự nhiệt tình được thể hiện rõ mồn một. Liếm chỗ nhạy cảm cho ai đó là một điều vừa biến thái mà vừa hạnh phúc. Biến thái ở chỗ thì nơi này rất dơ bẩn, còn hạnh phúc có lẽ là được làm bạn tình sung sướng và thỏa mãn với đầu lưỡi của bản thân.
Mùi hương cũng tương đối nồng nàn, vị dung dịch vệ sinh thoang thoảng kết hợp cùng vị ngai ngái của nước tiểu. Vân chẳng ngại gì mà càng thêm hưng phấn, ngay khi cô liếm cho Hương thì bản thân cũng đã nứng đến phát điên.
Cái đầu lưỡi đỏ hồng chìm sâu vào bên trong lỗ, sau khi đã mơn trớn hột le lẫn hai cái mép xinh đẹp. Sau đó, Vân nhấp nhổm phần đầu, gắng sức ma sát và đút lưỡi vào sâu hơn nữa.
Hương siết lấy tóc Vân thật chặt, ấn đầu cô chị xuống háng mình. Cái cách Vân chăm sóc chỗ ấy cho Hương thật sự khiến cô thích mê, sự dịu dàng của Vân khác hoàn toàn cánh đàn ông, cô ta như sợ Hương đau nên rất cố gắng không để răng chạm vào, dù có tiếp xúc đến mức nào thì đó đều là chiếc lưỡi và đôi môi mềm mại.
Khoái cảm của Hương ngày càng cao thêm, chiếc lưỡi ngọ nguậy bên trong cơ thể khiến dâm thủy từ lồn cô chảy ra ngày càng nhiều, thứ nước ấy sau đó lại trộn cùng nước miếng của Vân, rồi chảy dọc xuống đùi.
Đầu Hương giờ phút này chẳng còn biết gì nữa, cô mặc kệ nơi đây là đâu mà cứ thế mở miệng rên rỉ, âm thanh cao vút xé toang màn đêm yên tĩnh.
“Ahhh… ahhh… ahhh… chị làm em chết mất…”
“Hahhh… nữa đi… nữa đi… em thích lắm…”
“Em thích lắm… bú mạnh lên… mạnh lên… ahhh…”
“Đúng rồi… ahhh… đút lưỡi… vào lồn em đi…”
“Ăn cái… lồn… ahhh… của em đi… ahhh…”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
“Em… cũng muốn có người liếm lồn cho mình…” – Nhật Hạ nói trước máy quay, khuôn mặt đỏ bừng còn ánh mắt thì tràn đầy khao khát khó nói. Cô bé không nhịn được hơi tách chân ra, ngay khi cô giáo Hương đã lên đỉnh bằng cách phóng nước vào miệng của cô Vân.
Mặc cho đoạn phim vẫn đang tiếp tục, Hạ nói: “Các anh… em nứng quá…”
Máy quay lập tức phóng to vào phần dưới của Nhật Hạ, nơi chiếc quần lót màu hồng đã thấm ướt một mảng, lớp lông đen thoáng hiện sau nền vải.
“Ôi… ai làm với em nhé… em chịu hết nổi rồi.”
Hạ đưa ngón tay xuống, khẽ vuốt ve lên mảnh vải, ấn đầu ngón tay chính xác vào giữa phần hột le đã trồi ra và hằn lên cả lớp quần. Ánh mắt cô bé nhìn chòng chọc vào chiếc điện thoại, nơi đoạn phim đã đến cảnh cô Vân cởi luôn quần, sau đó leo thẳng lên miệng cô Hương, để bộ phận mẫn cảm cọ xát với cả đầu lưỡi và cái mũi của cô ấy.
Nhật Hạ có chút nhớ lại cảm giác kích thích ấy, vì cô bé cũng đã lặng lẽ thủ dâm ngay bên ngoài.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Hôm nay, là ngày 20/10 – ngày phụ nữ Việt Nam.
Thời tiết dạo gần đây có chút lạnh lẽo kèm theo những cơn mưa bất chợt bởi áp thấp nhiệt đới. Trời chỉ vừa tờ mờ sáng, bên ngoài đường vẫn còn những mảng sương mờ ảo phủ kín không trung.
Trinh lặng lẽ dắt xe ra khỏi nhà trọ sau khi đã khoác lên người thêm một chiếc áo mưa cánh dơi dày cộm. Cô chạy thẳng ra chợ, đến cửa tiệm bán hoa rồi nhận những bông hoa mà cô đã đặt sẵn từ hôm trước. Ngay sau đó, Trinh ăn sáng qua loa đôi chút rồi chạy xe thẳng đến trường học.
Sở dĩ cô đi sớm như thế này vì muốn tặng cho lũ trẻ một bất ngờ nho nhỏ.
Nghĩ đến vẻ mặt vui mừng của các học trò thân yêu, bất giác Trinh cũng tự cảm thấy vui vẻ, những cơn gió lạnh lẽo kéo tới cũng chẳng còn quá khó chịu nữa.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Trinh gặp bác bảo vệ ngay cổng và được bác tặng cho những lời chúc phúc, cô cảm ơn bác rồi khệ nệ xách hết những đóa hoa hồng còn tươi đi về phía lớp học.
Trường Mặt Trời lúc này chẳng có một ai, đồng hồ chỉ mới điểm sáu giờ, không khí thật sự rất tĩnh lặng. Trinh mở cửa lớp học, sau đó dựa theo trí nhớ để đặt những bông hoa lên trước mặt bàn của lũ trẻ. Đến khi hoàn thành thì Trinh lại rút ra những tấm thiệp đã chuẩn bị sẵn, nắn nót viết riêng cho từng học sinh nữ những câu chúc tốt đẹp nhất.
Đang lui cui viết, bất chợt tiếng bước chân lộp cộp vọng vào tai khiến Trinh giật mình, cô ngẩng đầu lên, nhìn ra bên ngoài.
“Quân? Sao em đến sớm như vậy?” – Trinh lên tiếng với vẻ ngạc nhiên khi thấy Quân đứng ở cửa, trên tay cậu bé còn cầm theo một bó hoa rất lớn, áng chừng phải đến vài chục bông hồng ghép lại với nhau, bên ngoài được cột bằng giấy gói màu đỏ và cả ruy băng.
Thấy Trinh đã ngồi trong lớp từ bao giờ, Quân cũng hơi bất ngờ rồi trở nên lúng túng. Cậu đến sớm như thế này vì muốn tặng cô giáo một bất ngờ để cảm ơn. Chỉ là không nghĩ rằng cô giáo lại ở đây giờ này.
“Em… em…”
Trinh nhìn bó hoa, rồi nhìn khuôn mặt Quân, cười nói: “Tặng bạn gái hả? Cô bé may mắn thật đấy. Mà Quân nè, em cứ coi như chưa thấy cô ở đây, có hiểu không?”
“Ơ…” – Quân lúc này mới để ý những bông hoa đặt ở trên bàn, đi kèm với những mẩu giấy đủ màu sắc. Sẵn tính tò mò, Quân đi đến lấy một mảnh lên xem.
“Chúc Nhật Hạ luôn xinh đẹp, đáng yêu và đạt được thành tích học tập tốt hơn… Cô Trinh? Cô viết mấy cái này hả?”
Trinh không ngẩng đầu lên, chỉ đáp: “Ừm, cô viết, đừng để các bạn biết nhé.”
“Vâng! Em hiểu rồi.” – Quân nói rồi đi thẳng đến bàn giáo viên, cậu đặt bó hoa lên mặt bàn, bỏ thêm tấm thiệp vuông vắn được gói kỹ rồi cứ thế rời đi mà chẳng nói thêm câu nào.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Trinh tuy không ngẩng đầu lên nhưng vẫn biết được hành động của Quân, điều này khiến cô không khỏi bất ngờ, bởi vì tiết dạy đầu tiên trong ngày hôm nay cũng chính là tiết Văn.
“Cậu ta tặng mình?” – Trinh tự thì thầm, dạo này thì mối quan hệ của cô và Quân đã trở nên bình thường hóa, đã có thể nói chuyện với nhau như trước kia, mặc dù không còn quá vui vẻ nhưng đối với Trinh thì điều đó cũng đã đủ.
Tuy thế, thì Trinh cũng không nghĩ Quân lại tặng hoa cho cô, có thể cậu ta chỉ đại diện lớp chẳng hạn.
Nghĩ thì nghĩ như vậy song động tác tay của Trinh trở nên nhanh hơn, cô viết vèo vèo thêm mười tấm thiệp nữa rồi dọn dẹp mọi thứ và đi về phía bàn giáo viên. Khi lên đến nơi, Trinh đăm đăm nhìn bó hoa hồng mà suy nghĩ có chút xuất thần.
Cô bèn nhặt tấm thiệp màu xanh lá lên, cẩn thận lấy tờ giấy trong đó ra đọc.
“Chúc cô 20/10 vui vẻ. Cảm ơn cô đã giúp đỡ.”
Chỉ có hai câu ngắn ngủi, không ký tên và chẳng có gì khác, nét chữ còn khá ngoáy như không muốn để Trinh biết được người tặng là ai.
“Thật tình! Cảm ơn mình chuyện gì đây nhỉ?” – Trinh nhớ lại khuôn mặt lúc nãy của Quân rồi phì cười, cô cũng không rõ lắm Quân đề cập đến chuyện gì. Dù vậy, tâm trạng cô tự nhiên trở nên vui vẻ, chẳng có người phụ nữ nào không thích được tặng hoa vào những dịp đặc biệt cả.
Trinh cất tấm thiệp vào túi xách, đang muốn rời đi thì lại chợt nhìn thấy một sợi ruy băng màu hồng thò ra từ hộc bàn.
“Cái gì đây nhỉ? Lại là quà?”
Trinh mở hộc bàn ra thì nhìn thấy bên trong là một hộp quà hình chữ nhật to cỡ hai bàn tay với giấy gói màu đỏ, bên ngoài có sẵn một mảnh giấy đề “Tặng cô Trinh”
Sẵn đang vui vẻ, Trinh không suy nghĩ quá nhiều mà lập tức mở luôn, cô cảm thấy tò mò vì không rõ bên trong sẽ là thứ gì.
Từng mảnh giấy gói được bóc ra, để lộ hộp giấy ở bên trong. Trinh thấy thế thì tiếp tục mở, cho đến khi lấy ra được “món quà” mà ai đó đã tặng.
Khuôn mặt Trinh từ vui vẻ chuyển sang hơi tái, sắc mặt biến chuyển cực nhanh, ánh mắt xuất hiện sự giận dữ.
Vì sao ư? Đó là bởi vì thứ cô nhận được là một chiếc dương vật giả bằng nhựa, bên trong còn có một mảnh giấy nhỏ có mấy chữ “tận hưởng nhé, cô giáo dâm đãng”.
Trinh vốn muốn ném luôn thứ chết tiệt trong tay cô xuống đất, nhưng chợt nhận ra rằng điều đó không thích hợp nên lần nữa lại nhét vào trong hộp, sau đó cất vào túi xách. Cô nghĩ rằng người gửi thứ này có lẽ là kẻ trước kia đã từng uy hiếp cô, bởi vì kể cả lời nhắn bên ngoài và trên mảnh giấy đều là chữ đánh máy, hơn nữa tất cả đều là in hoa.
“Chết tiệt! Tên khốn nạn nào làm trò hề này.” – Trinh cắn môi, tâm trạng vui vẻ hoàn toàn biến mất. Đã mấy tháng trôi qua kể từ dạo ấy, trong lúc cô nghĩ cuộc sống của bản thân đã bình thường thì không ngờ cái bóng ma đê hèn ấy lại xuất hiện.
“Mình nhất định sẽ tìm ra kẻ đứng sau mọi chuyện.” – Trinh híp mắt nghĩ thầm, cũng cảm thấy có chút may mắn vì cô phát hiện sớm, chứ nếu Trinh mà mở cái hộp này trong lớp thì mọi chuyện sẽ tồi tệ lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro