Cô giáo Thu

Phần 68

2024-08-05 02:05:07

Phần 68
Đón hai mẹ con cô Thu về nhà, Hoàng quyết định để cho cô cùng con ở lại bên Singapore thêm một thời gian nữa. Còn nó sẽ đi đi về về để lo lắng đỡ đần công việc cho phần của cô.

Dường như cô Thu cũng tiên đoán trước được tình hình, vì cô cũng ở độ tuổi với ba mẹ Hoàng, nên cô không quá ngạc nhiên nhưng trong lòng cảm giác buồn rười rượi. Lúc này cô chỉ cần có chồng ở bên cạnh, cùng an ủi nâng đỡ lẫn nhau. Không ít lần cô bắt gặp chồng ngồi trầm ngâm một mình, yêu anh nhiều lắm nên cô đủ can đảm và nghị lực vượt qua khoảng cách tuổi tác mà đến với anh. Anh luôn ở bên cạnh cô, từ lúc mang thai đến khi sinh nở cũng có sự hiện diện của anh khi nhìn con lọt ra khỏi lòng mẹ. Tiếng con khóc kéo cô về lại phòng, càng nghĩ lại càng thấy yêu chồng nhiều.

Hỏi thăm tình hình của ba nó thì mẹ cho biết ông vẫn còn rất giận. Bà khuyên nó phải tạm lánh mặt một thời gian, để cho ông khuây khỏa và vơi đi bớt sự tức giận thì khi đó mới có thể về lại. Nó cũng đã ít nhiều nói với vợ mình về sự phản đối của ba nó, đã cố gắng dùng cách diễn đạt nhẹ nhàng nhất có thể để nàng không cảm thấy bị sốc.

– Sức khỏe ba con ổn rồi.

– Dạ.

– Thu sao rồi con? Bé đã chào đời chưa?

– Dạ, Thu sinh bé được mấy ngày rồi mẹ.

– Hai mẹ con nó vẫn khỏe mạnh phải không? Nè, gửi hình cho mẹ coi nghe chưa?

– Dạ khỏe mạnh hết mẹ à. Con sẽ gửi qua Viber cho mẹ.

– Thôi, nhớ chăm lo cho vợ với con của con cho tốt. Mẹ gửi lời thăm vợ con.

– Thay mặt vợ con, con cảm ơn mẹ nhiều.

Cuộc nói chuyện điện thoại chỉ ngắn như vậy nhưng đã thể hiện được sự quan tâm đến con, đến cháu và đến đứa con dâu bất đắc dĩ của mẹ Hoàng. Nó kể lại cho vợ nghe, cô Thu nhìn chồng đầy trìu mến, nàng đang hạnh phúc bên chồng và con thơ.

– Mẹ thương con dâu của mẹ đó, em thấy chưa?

– Em cảm ơn ba mẹ đã sinh ra anh.

Nằm gối đầu trên đùi Hoàng, cô ngắm nhìn anh thật kỹ lưỡng. Thời gian anh vất vả đã nhiều, phải bay đi bay về giữa hai đất nước để lo cho công việc của Công ty cũng như được cận kề chăm sóc cho hai mẹ con cô.

Việc nấu nướng bếp núc đã có cô Lăm đảm trách, thỉnh thoảng Hoàng cũng làm một vài món đặc biệt để bồi dưỡng cho vợ mình, nó tìm tòi hướng dẫn cách thực hiện trên Youtube. Cô Lăm theo giúp cô Thu từ rất lâu, đến lúc này bà mới thấy bà chủ của mình hạnh phúc, bà cũng vui lây. Lúc ban đầu mỗi lần đi siêu thị mua sắm thực phẩm cho gia đình, bà gặp nhiều khó khăn trong giao tiếp nhưng cũng may có cô gái cùng phụ việc cũng khéo léo giỏi giang nên mọi thứ đều thuận lợi. Hai tuần sau, vợ chồng con cái cùng về Việt Nam.

Hoàng nhận được điện thoại chúc mừng của Tuấn, nó gửi hình ảnh chụp hai mẹ con cô Thu cho thằng bạn xem. Tuấn bông đùa, không biết bây giờ nên gọi thằng bạn thân là gì, vẫn “mày tao” như trước nay hay phải gọi là “dượng” kế.

– Mẹ mình vẫn khỏe hả?

– Ừm, mấy bữa đầu có hơi mệt như giờ ổn rồi.

– Chừng nào về lại Sài Gòn?

– Chắc cũng ít lâu nữa. Năm nay Tuấn có về nước không?

– Cũng không biết, vừa đi học rồi thêm part – time nên không có nhiều ngày nghỉ dài. Gửi cho mình mấy tấm ảnh của thằng nhóc cho mình coi đi chứ.

– Được rồi, để tối nay mình sẽ gửi cho Tuấn.

– Ừ, đang háo hức coi “thằng em trai” này… bụ bẫm ra sao.

Hoàng suýt chút bật cười, may mà nó kịp kìm nén lại. Mà Tuấn nói có sai chút nào đâu, con của nó với cô Thu tức cũng là em cùng cha khác mẹ với Tuấn là điều chẳng sai.

– Cho mình gửi lời thăm mẹ mình nhé. À nhớ chăm sóc cho đàng hoàng nha.

Kể lại cuộc đối thoại đó cho cô Thu nghe, cô cũng vui vô hạn. Khó khăn về phía gia đình cô ít nhiều đã ổn thỏa, chỉ còn vướng mắc với bên gia đình chồng. Nằm gối đầu trên đùi Hoàng, đôi mắt cô long lanh ngước nhìn chồng trìu mến vô hạn.

– Con nó đồng ý chuyện của hai đứa mình làm em vui lắm, ông xã ơi. Em cứ sợ nó ôm lòng buồn bực em, rồi luôn cả trách giận anh mà không chịu mở miệng ra nói gì. Giờ em sẽ sống hạnh phúc với anh và con của tụi mình.

– Anh mãi luôn bên em và con, vì anh yêu em và con nhất trên đời này.

Hai vợ chồng chọn cách nuôi và chăm sóc con theo Tây phương. Việc đầu tiên là cho bé ngủ riêng ngay từ ngày đầu về nhà. Bởi lẽ theo quan niệm nuôi trẻ sơ sinh của các ông cha bà mẹ Tây, ngủ riêng sẽ tạo được một không gian êm ái cho con, không bị thức giấc bởi tiếng ho và cái trở mình của mẹ và đồng thời giúp cha mẹ được ngủ ngon giấc khi không có con cựa mình.

Qua đó dạy cho con tập quen với sự tự lập từ nhỏ, cho dù trẻ không ngủ được thì chúng sẽ phải học cách tự ru ngủ. Cô mua bộ máy báo tiếng khóc, đặt một cái bên phòng của con, một cách bên phòng của hai vợ chồng cô. Tạo điều kiện khi con ngủ, trong phòng tối không có ánh sáng, cũng không có âm thanh của tivi hay sự ồn ào bên ngoài len lỏi vào trong.

Nhiều lúc cũng muốn chăm con theo cách truyền thống xưa nay, ban đầu thấy con khóc quấy khiến cô cũng muốn làm theo bản năng của một người mẹ sẽ cố dỗ dành cho con ngủ, khi con nhõng nhẽo và đòi được ôm ấp. Một người phụ nữ từng sinh và nuôi con cách đây hơn hai mươi năm trước, bây giờ phải nuôi con theo phương pháp mới nhiều khi cô thấy xót cho con đến mủi lòng muốn khóc. Nhưng Hoàng muốn nuôi con theo khoa học hiện đại, thành thử cô Thu cũng nghe lời của chồng mình.

Hoàng vừa kéo tấm màn cửa sổ lại cẩn thận rồi đứng bên cái nôi mà ngắm nhìn đứa con bé bỏng đáng yêu vừa thiêm thiếp ngủ. Cô Thu tiến lại gần bên và nắm tay chồng, trong lòng quyết tâm sẽ cố gắng tuân thủ cách nuôi con khoa học của người phương Tây, sẽ tập tành cho con từ thuở còn nằm trong nôi bắt đầu một cách sống hiện đại và văn minh.

– Cảm ơn chồng của em, cảm ơn tình yêu anh dành cho mẹ con em.

Nép vào ngực anh, cô Thu hạnh phúc ngập tràn, người đàn ông này mang đến cho cô một cảm giác ấm áp vô vàng. Cô nhớ những lời anh nói với cô, nhớ rõ từng việc làm anh dành cho cô. Những tưởng hạnh phúc gia đình đã tan biết mất sau ly hôn với người chồng cũ, nhưng cô đã tìm thấy được tình yêu của cuộc đời mình sau cơn giông bão của cuộc đời.

Sau cuộc chia tay với chú Long, cô Thu lao vào kinh doanh để tìm quên đi nỗi đau và cũng là cách để tự thân nuôi con khôn lớn. Những khó khăn ban đầu đã dần qua, cô thành công liên tiếp trong các kế hoạch kinh doanh của mình. Một người phụ nữ mạnh mẽ và thành đạt trong mắt của nhiều người xung quanh, nhưng đâu biết được hàng đêm khi nằm một mình cô đơn trên giường cô lại thèm một hơi ấm một vòng tay để giữ cô vào lòng, được lắng nghe những lời nói yêu đương, những nụ hôn cháy bỏng.

Nằm gọn trong lòng Hoàng, cô Thu như mèo con ngoan ngoãn nũng nịu bên người chủ. Vú cô căng lên vì tuyến sữa đã phát triển rất tốt, thân hình cô đầy đặn hơn sau khi sinh con. Cô dự tính phải nhanh chóng lấy lại vóc dáng xưa, để giữ và chiều chuộng anh chồng trẻ tuổi đáng yêu lúc nào cũng hừng hực dục tình. Đăng ký ngay lớp tập gym đặc biệt dành cho phụ nữ sau sinh nở cũng tương đối gần nhà, cô lại chú tâm đến công việc ở Công ty.

Hoàng muốn vợ mình được nghỉ ngơi thư thái, chỉ cần chăm sóc cho thằng cu Hoàng con thôi còn mọi thứ khác nó sẽ gánh vác hết được. Nó một mực cản ngăn.

– Em cứ nghỉ ngơi đi, bây giờ chuyện điều hành công việc từ xa dễ dàng lắm.

– Dạ, nhưng mình cũng phải có lý do để trấn an mọi người trong Công ty chứ anh. Em vắng mặt cũng hơi lâu rồi đó. Mai em muốn đến văn phòng một chút.

… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Thu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-thu/

Mẹ Hoàng nhận được ảnh của con trai, đứa cháu nội kháu khỉnh và cả đứa con dâu vốn bất đắc dĩ khi Hoàng gửi một loạt qua Viber cho bà. Thằng bé có đôi mắt giống Hoàng, giống đôi mắt của bà nội nó, cái miệng chúm chím xinh xắn lại thừa hưởng từ người mẹ lớn tuổi. Bà thương cháu, đang cố gắng hàn gắn lại mối xung đột giữa chồng và con, mong muốn không khí gia đình được sum vầy vui vẻ bên nhau.

Nghĩ đến viễn cảnh khi ông bà, cha mẹ và con cháu quây quầy bên nhau những dịp cuối tuần hay lễ Tết, lòng mẹ se thắt lại. Bà cũng thương cảm cho tình cảnh của cô Thu, đứa con dâu bất đắc dĩ vì xêm xêm tuổi với mẹ chồng. Bà không hề còn có chút ác cảm nào nữa vào mỗi khi nghĩ đến đứa cháu nội tội nghiệp vừa chào đời.

“Dingdong… dingdong…”

Cô Lăm lật đật chạy ra cửa. Nhận ra người vừa chuông là mẹ chồng của bà chủ, cô vội vàng mở nhanh cửa rồi mở bà vào nhà.

– Bác ngồi chơi chờ con đi gọi cô Thu.

Cô Thu bất ngờ trước chuyến viếng thăm của mẹ chồng.

– Mẹ mới đến ạ!

– Ừ, mẹ đến thăm tụi con.

– Dạ, anh Hoàng đi làm rồi mẹ.

– Mẹ biết rồi, mẹ đến thăm con dâu với cháu nội của mẹ mà.

Còn gì vui mừng hơn khi nghe câu nói này của mẹ Hoàng, cô Thu rươm rướm nước mắt. Mẹ Hoàng tỏ vẻ lo lắng và khuyên nhủ.

– Mới vừa sinh đẻ xong, con không được xúc động mà khóc như vậy thì không tốt cho sức khỏe đâu đó.

Cô Thu càng xúc động hơn nhưng không dám cãi lời mẹ chồng, cô chạy đến ôm chầm lấy bà. Hai mẹ con ôm nhau, mẹ Hoàng vỗ về an ủi.

– Con phải chăm lo cho sức khỏe của mình, còn chăm lo cho con của con nữa, nghe lời mẹ nói chưa?

– Dạ, con nghe lời mẹ. Mẹ ơi!

– Sao hả con?

– Con thương mẹ nhiều lắm, vì có mẹ mới có chồng con và con của con ngày nay.

– Mẹ biết rồi. Ngoan, để mẹ vô thăm cháu nội của mẹ nữa chứ.

– Dạ, gặp mẹ nên con mừng quá mà quên mất.

Nói rồi cô Thu dẫn mẹ Hoàng vào trong phòng của con mình. Không thể bút mực nào tả nổi niềm vui của mẹ Hoàng khi giờ đây bà đã có một thằng cháu nội kháu khỉnh đang nằm trong nôi. Thằng bé có gương mặt tươi sáng, mặc dù đang say ngủ nhưng phảng phất trên mặt là nụ cười giống hệt Hoàng thuở mới chào đời. Trưa đó, mẹ Hoàng ở lại ăn cơm với cô Thu đến hơn hai giờ chiều bà mới rời khỏi nhà ra về.

Còn một tuần nữa sẽ đến ngày con đầy tháng, cô Thu tâm sự với chồng.

– Phải mà mình tổ chức đầy tháng cho con ở bên nhà ba mẹ thì hay biết mấy anh ha?

– Phần mẹ thì không sao, chỉ có vướng chỗ ba…

Hoàng chợt ngưng bỏ dở ngang câu nói, mặt trầm hẳn xuống.

– Có phải vì em mà anh với ba…

Nó vội vã giơ tay che miệng cô, ra dấu không đồng ý. Nó âu yếm nhìn vợ mình mà tỏ bày.

– Em không được nghỉ ngơi lung tung như vậy nữa nghe chưa? Em là tình yêu của cuộc đời anh đó.

– Dạ, em xin lỗi ông xã.

Áp mặt vào ngực chồng, cô nghe dạt dào yêu thương không bến bờ. Tay cô vô tình chạm lên chiếc nhẫn nơi ngón tay áp út của Hoàng, cũng tình cờ như tình yêu của cô và chồng đến một cách bất ngờ. Và giờ này bông hoa của tình yêu là một đứa bé xinh xắn đang nằm trong nôi kia. Đâu đó tiếng líu lo của đám chim sâu ríu rít ngoài khung cửa sổ, nắng vàng tươi như rót mật xuống trần gian…

Hội bạn thân của cô Thu bất ngờ trước hình ảnh cô gửi qua cho họ. Trong ảnh, cô bồng đứa bé sơ sinh dễ thương nhìn thật hạnh phúc. Càng bất ngờ hơn khi họ biết đây là đứa con vừa mới chào đời cách đây chưa lâu. Bởi lẽ ban đầu mấy người bạn thân này của cô cứ tưởng rằng đây là cháu nội, con của thằng Tuấn.

Mà nói là hội chứ thật ra chỉ có cả thảy bốn người tính luôn cô Thu. Cả đám nháo nhào lên, hẹn ngày hôm sau sẽ đến nhà thăm mẹ con cô và cũng muốn biết luôn mặt người cha của đứa nhỏ này.

… Lần lượt nhận quà từ tay ba người bạn, cô Thu không quên nói lời cảm ơn.

– Đâu rồi, hoàng tử nhỏ của mày nằm đâu hả?

Người vừa cất tiếng hỏi là Mai, nổi tiếng là người nhanh miệng nhất trong cả đám. Thêm một người hưởng ứng tức thì.

– Giờ mẹ Thu nhìn phơi phới quá, ganh tị quá đi.

Cửa phòng thằng bé vừa mở ra, cả đám ùa vào như cơn lốc nhưng nhanh chóng im bặt vì thấy thằng nhỏ còn đang say ngủ. Ngắm nhìn chán chê, đám bạn cô Thu lại lôi nhau ra phòng khách trò chuyện. Màn hỏi cung cô Thu bắt đầu.

– Chàng của mày đâu hả Thu? Giới thiệu cho tụi tao coi mặt coi.

– Ảnh nhiêu tuổi hả mày? Chừng năm mươi chưa?

– Con Lê này mày có khùng không? Tao cá với mày chàng của nó phải nhỏ tuổi thua nó, chừng hơn ba mươi tuổi chút thôi. Tao nói đúng không Thu?

– Sao mày biết? Chẳng lẽ nó kể với mày rồi hả?

– Nó giấu kín như bưng, tao cũng như tụi mày thôi.

– Chứ sao mày dám quả quyết bồ của nó nhỏ tuổi thua nó.

Cô Thu vội nói chen ngang vào.

– Chồng của tao chứ không phải bồ nha tụi bây.

– Ái chà, chồng luôn rồi hả? Chừng nào đám cưới đây nè?

– Tao với ảnh đăng ký kết hôn rồi.

– Mày… chắc không làm đám cưới phải hông? Tao tò mò quá, kể tụi tao nghe về chàng của mày đi. Chàng đó nhiêu tuổi? Ở đâu? Làm sao tụi mày quen được nhau?

– Tụi mày từ từ hỏi được không? Hỏi tới tấp tao không trả lời luôn à.

Quả nhiên không khí im tĩnh lại ngay, cả bọn đang chờ cô Thu giải đáp những thắc mắc.

Hoàng mở cửa nhà đi vào, trong lòng hồi hộp khi cô Thu đã nhắn tin báo cho nó biết rằng mấy cô bạn thân của cô đang chờ đợi để được gặp nó.

Rồi khi vừa đặt chân vào phòng khách, mấy cặp mắt đang ngồi trố lên nhìn nó như thấy người hành tinh từ trên trời rơi xuống làm nó lại càng thêm bối rối. Lấy hết can đảm trước đám bạn của vợ mình, nó hít thở một hơi thật sâu.

Bắt gặp ánh mắt của Mai quay sang nhìn mình, cô Thu hiểu ý khẽ gật đầu cũng vừa lúc Hoàng lên tiếng trước.

– Chào cả nhà!

– Chào anh.

Mai lại nhanh nhảu đáp lời và bồi tiếp câu nữa.

– Tụi em đến thăm Thu với cháu.

– Cảm ơn mấy chị ghé thăm.

– Đâu có được.

Cô Thu nhìn bạn mình thắc mắc tức thì.

– Mày nói không được là sao Trang?

– Sao kêu tụi này là chị được? Tụi em là bạn của Thu, mà Thu là vợ anh thì phải kêu tụi em là em mới đúng chứ? Phải không anh?

Hoàng cứng họng trước lời lẽ sắc bén của người bạn của vợ. Hiển nhiên điều đó hoàn toàn chính xác, nên nó đành ậm ự chấp nhận. Cô Thu nhanh trí khi thấy vẻ rối bời của chồng.

– Đám bạn em tụi nó quậy lắm, em còn không chịu đựng nổi nữa đó. Hình như con khóc…

Hiểu ý vợ gỡ rối cho mình.

– Để anh đi coi con, em cứ ngồi chơi với bạn nhé!

– Dạ!

Sáu con mắt tròn mắt dẹt hết nhìn cô Thu rồi đến Hoàng. Tai được nghe rồi mắt đã vừa được thấy, hội bạn thân của cô Thu đi từ bất ngờ đến mừng thay cho bạn và cũng có đôi phần ganh tị như lời thổ lộ của Mai.

– Tao ganh tị với vợ chồng mày quá Thu à. Lấy được chồng trẻ, cao ráo đẹp trai thế kia thì… ôi tao ước được giống như mày quá.

– Cái con này, ăn với nói…

Tiếng cười giòn tan vang dội khắp phòng, cả đám nghiêng ngã chọc ghẹo nhau khi Hoàng còn chưa kịp rời khỏi đó. Nó được một phen tía mặt đỏ tai vì đám bạn tinh nghịch của vợ mình.

… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Thu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-thu/

Khúc mắc ở chồng bà, ông luôn cứng rắn và cương quyết trong nhiều việc. Những ngày qua, bà luôn cận kề bên ông để tìm cơ hội lựa lời khuyên nhủ. Vẫn như thường ngày, ba Hoàng đi làm về nhà thì buổi tối thường hay ngồi thư giãn, ăn bánh uống trà cùng với mẹ Hoàng. Dặn dò cô giúp việc chuẩn bị một dĩa trái cây, một bình trà sen cho chồng, mẹ Hoàng làm vẻ rất tự nhiên khi đặt điện thoại iphone trên mặt bàn, tấm ảnh nền điện thoại là ảnh đứa cháu nội mà Hoàng đã gửi cho bà. Ba Hoàng vô tình nhìn lướt qua, thoáng chút bối rối rồi lại thôi. Mẹ Hoàng kịp nhìn thấy phản ứng đó của chồng, bà không nói gì cả chỉ im lặng chờ động tĩnh tiếp theo của ông.

Nhìn bộ đăm chiêu của ông, bà lẳng lặng tự tay pha cho chồng một bình trà nóng rồi mang ra đặt trên bàn trên sân thượng nơi ông đang ngồi. Mẹ Hoàng im lặng ngồi xuống, ngắm nhìn ánh trăng lung linh rót xuyên qua hàng hiên lấp loáng soi xuống sân. Tiếng gió vi vu nhẹ nhàng, đêm Sài Gòn chợt yên tĩnh kỳ lạ.

– Em này.

– Dạ!

Mẹ Hoàng ngạc nhiên quay sang nhìn chồng, còn ông nhẹ nhàng cầm lấy tay vợ từ tốn nói.

– Mới đó mà đã gần ba mươi năm rồi em ha. Anh nhớ ngày nhìn thấy con chào đời…

Bất chợt ông lại im bặt, bà hồi hợp lắng nghe và nhìn chồng. Cả hai cùng hồi tưởng về cái ngày xa xưa đó… ngày Hoàng chào đời trong vòng tay của ba mẹ.

– Hôm nào em gọi vợ chồng thằng Hoàng bồng con về nhà ông bà nội chơi.

Tiếng ông nhỏ dần khi ông bước nhanh xuống cầu thang, để lại bà sự bất ngờ nhưng mừng rỡ. Bà mong rồi đây vợ chồng bà được bồng ẵm nựng nịu thằng cháu cưng đáng yêu mà bấy lâu nay bà nhớ mong trong lòng.


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website bimdep.vip, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô giáo Thu

Số ký tự: 0