Phần 23
2024-08-05 02:05:07
Gõ lên cửa vừa dứt, cô Thu mở cười như đã chờ sẵn ở phía trong từ nãy giờ. Nó nhìn quanh, công nhận ở đây sang trọng quá. Đây như một ngôi nhà riêng biệt, rất rộng với nội thất toát lên vẻ cao sang nhưng thanh bình theo phong cách trang trí Việt Nam thời trung cổ.
Hoàng đi quanh ngắm nghía mọi thứ, cô Thu cũng đi bên cạnh. Nó nắm tay cô, mắt nhìn người yêu hấp dẫn vô cùng. Cái nắm tay làm cô thấy đáng yêu, cô tựa đầu lên vai nó. Trong trang phục khỏe khoắn, quần jean ôm sát cặp mông với ống suông thẳng, áo thun ôm tay lỡ, nhìn cô toát lên vẻ mạnh mẽ, và duyên dáng. Nếu có ai đó nhìn ở sau lưng hai người lúc này, nó và cô giống như một đôi trai gái đang yêu nhau, hay là một cặp vợ chồng đang trong tuần trăng mật.
Nó nắm hai tay cô cùng ngồi xuống sofa, cả hai nhìn nhau say đắm không nói một lời nào. Ánh mắt trao tình, sóng mắt long lanh với niềm hạnh phúc dạt dào trong tâm hồn của nó và cô. Trao cho nhau vô cùng cảm xúc khi cùng lặng nhìn vào gương mặt người đối diện. Đôi môi hồng phớt cô mềm mọng yêu kiều, thật sự khi nhìn mặt cô chẳng ai có thể nói cô đã ngoài 40 tuổi. Gương mặt ấy hợp với độ tuổi chừng 35 mà thôi.
Hoàng là người phá tan sự im lặng của hai người.
– Tuần trăng mật của vợ chồng mình em há.
– Dạ.
Đối với những cô gái trẻ khi yêu với người bạn trai ở cùng độ tuổi với họ thì hiếm có cô nào dạ thưa như vậy. Còn đối với phụ nữ lớn tuổi, khi yêu thì họ vô cùng ngọt ngào, đáng yêu. Tiếng “dạ” của cô đã bao nhiêu rồi nhưng đều như rót mật ngọt vào tai nó.
– Em hạnh phúc lắm Hoàng ơi! Cảm ơn tình yêu của anh dành cho em, cảm ơn chồng nhỏ của em.
– Chồng là chồng chứ sao lại chồng nhỏ hả em? Đôi mắt tinh nghịch nó láu lỉnh nhìn cô hỏi.
– Thì nhỏ tuổi hơn người ta, nên là chồng nhỏ, chứ anh muốn làm chồng già của em hả anh yêu?
Hoàng kéo cô Thu ôm chặt vào lòng, cô gục đầu tựa lên vai nó. Cảm giác nhẹ nhàng lâng lâng cứ như cô mới biết yêu lần đầu tiên chứ không phải là người phụ nữ đã từng dang dở và có con.
Tình yêu có sức mạnh vô bờ bến.
Hoàng đưa tay xuống bụng cô xoa xoa, nhìn nó nói mà cô càng thêm cảm kích.
– Con ơi, nghe mẹ nói chưa kìa? Mẹ là tình yêu của ba đó con biết hông?
Khi ngẫng đầu lên nhìn, nó thấy cô đang nhìn mỉm cười. Nụ cười đó có thể làm tan biến tất cả mọi lo âu, mệt mỏi của cuộc đời này, nó nghĩ thầm trong đầu.
Cô cũng đưa tay xuống chạm tay nó đang đặt ngoài bụng mình, giọng nhỏ nhẹ.
– Ba đáng yêu quá phải không con trai?
– Hả? Sao em biết nó là con trai?
Mặt nó đầy vẻ ngạc nhiên.
– Dạ tại em muốn có một Hoàng con dễ thương như ba của nó. Với lại…
Thấy cô Thu bỏ lửng câu nói, nó nhìn cô ra dấu muốn nghe tiếp điều cô định nói.
– Em sinh con trai cho anh, chắc có thể ba mẹ mới… có thể thương em và cho em… làm con dâu.
Giọng cô trầm xuống, lộ vẻ buồn buồn. Hoàng xúc động tột độ, nó lại cô vào sát ôm vỗ về.
– Anh sẽ thuyết phục ba mẹ, anh luôn ở cạnh em với con.
Câu nói ấy từ miệng của một chàng trai chỉ mới hai mươi mấy đó uh? Cô tin những gì Hoàng nói là thật lòng của nó, xuất phát từ tình yêu và bản chất ngoan hiền vốn có của nó trước giờ.
– Dạ em cũng chỉ cần có anh ở bên cạnh thì dù thế nào em cũng chịu đựng được. Em chỉ sợ…
Hoàng úp tay bịt miệng cô Thu, nó lắc lắc đầu.
– Không sợ gì hết nghe chưa? Có anh, anh không bao giờ rời xa em đâu Thu.
Giọt nước mắt lăn xuống, cô Thu nghẹn ngào.
– Dạ.
Đưa tay chùi nước mắt, nó làm trò cho cô cười. Hai ngón trỏ của hai bàn tay nó chọc vào hai bên hông cô, cô không thể nào nhịn nỗi cười vì nhột.
– Anh… hihihi… nhột… hihihi… nhột em hihihi… mà… nhột…
– Đó em cười là đẹp nhất trên đời luôn đó, thấy chưa? Phải cười hoài nghe chưa?
– Dạ nhưng đừng cù léc em nữa mà… hihihi
Mặt cô tươi tắn trước sự vui tươi hồn nhiên của Hoàng. Cô Thu dẫu đôi môi phụng phịu.
– Anh!
Hoàng cũng bắt chước dẫu môi như cô.
– Em!
– Đi tắm với em nha.
– Yes vợ yêu!
– Em muốn anh tắm em hà.
– Được chứ, tình yêu của anh.
Cô đứng dậy cách nó một khoảng, lưng hướng về phía Hoàng. Cô từ từ kéo áo thun lên khỏi đầu, cởi khuy áo ngực, rồi uốn éo khi tụt quần jean ra và sau cùng là cái quần lót nhỏ xíu khiêu gợi. Cô trần truồng chỉ cách nó chừng hai cánh tay. Làn da trắng mịn màng gần như không tì vết, cặp mông săn đầy dưới cái eo thon thả. Cu Hoàng trong quần jean chật chội cũng đã trổi dậy…
Hoàng vừa đi ra ngoài để xuống mua một ít nước uống đóng chai, vì số lượng bốn chai nước Lavie bé xíu không đủ cho cả nó và cô Thu.
Nằm một mình trên giường, khi cô Thu chỉ đắp hờ tấm chăn mỏng hờ hửng. Bên dưới là thân hình hừng hực xuân sắc, cô xoa xoa vào cái bụng đang dần vung cao lên. Mang trong mình giọt máu của Hoàng, cô luôn dằng vặt giữa hai dòng suy nghĩ: nửa muốn cùng Hoàng đi hết đường đời, nửa lại lo sợ những khó khăn khi đối diện với thực tế phũ phàng khi sự khác biệt quá lớn giữa tuổi tác và cả gia cảnh của nhau. Thở ra một hơi khá nặng nề, cô thì thầm với cái bào thai trong bụng.
“Con ơi, mẹ không biết sau này con sẽ ra sao? Mẹ không biết phải làm sao bây giờ? Mẹ yêu Ba con nhiều lắm, chắc con cũng cảm nhận điều đó với Mẹ phải không con ơi?”
Bất giác mắt cô rơm rớm nước mắt. Cô đang vướng vào một cuộc tình quá trái ngang. Càng nghĩ cô càng thấy mình đang ở sâu trong một ngõ cụt. Tại sao cô lại có thể yêu Hoàng đến ngây ngô như vậy. Ngay từ lúc ban đầu cô đã biết rằng mình không nên tiếp tục mối quan hệ này rồi, nhưng cô cứ luyến tiếc. Bởi vì Hoàng không hề mang dáng dấp của một cậu thanh niên mới lớn, mà đó là một người đàn ông khá bản lĩnh, biết yêu thương và hiểu được tâm tư của cô bất kể lúc nào. Liệu khi cái thai cứ lớn dần lên, cô không thể nào che giấu được phần bụng của mình trước bao nhiêu ánh mắt nhìn của mọi người xung quanh. Cô không có chồng, đang sống một mình, giờ lại mang thai. “Hoàng ơi, em phải làm sao bây giờ hả anh?”.
Cô thấy bụng mình mấp máy lên, ôi chẳng lẽ con đang nghe những cảm nghĩ của cô lúc này. Xoa đều tay quanh bụng một cách yêu thương, cô muốn truyền vào cho con tình cảm cô dành cho nó, và cho cả người cha của nó nữa. Yêu là gì, mà sao ai cũng phải ít nhất một đôi lần phải đau khổ.
“Nằm nghe sóng vỗ từng lớp xa
Bọt tràn theo từng làn gió đưa
Một vầng trăng sáng với tình yêu chúng ta
Vượt ngàn hải lý cũng không xa… ”
Giọng hát êm ái của Hoàng Thục Linh và Quốc Khánh vang lên, cô thả hồn mình hai mắt khép lại theo từng con sóng tình đang nhẹ nhàng vỗ xô bờ trong lòng cô.
“Biển rộng đất trời chỉ có ta
Thì dòng ngân hà mình cũng qua
Biển không biên giới như tình anh với em
Hơn cả những vì sao đêm… ”
Hoàng mở cửa bước vào phòng, nó nhìn thấy cô Thu đang ngủ. Nó ngồi xuống bên cạnh giường, ngắm nhìn gương mặt người phụ nữ tuy lớn hơn gấp đôi tuổi nó, nhưng vô cùng đáng yêu và gợi cảm. Nó chỉnh lại tấm chăn ngay ngắn, rồi đứng dậy lấy vài chai nước vừa mới mua đặt vào trong tủ lạnh.
Hoàng đi ra ngoài ban công, nhìn về phía biển đêm. Khu resort này vô cùng yên tĩnh, xung quanh còn khá nhiều cảnh hoang sơ. Nó thích như vậy, kín đáo để nó cùng cô Thu đi nghỉ dưỡng bên nhau. Đây là thế giới của riêng nó và cô, tha hồ biểu lộ tình cảm yêu đương cũng như cách ăn mặc. Cô Thu đã chọn những chiếc váy ngủ voan mỏng mờ mờ ảo ảo vô cùng khiêu gợi.
Nó nấu ít nước sôi bằng bình siêu tốc được resort trang bị sẵn trong phòng. Có sẵn hộp trà sen túi lọc của Phúc Long. Pha cho mình một tách trà nóng, lấy thêm vài cái bánh cookie bơ ngồi ngắm bầu trời đêm. Xa xa thấp thoáng vài điểm sáng ngoài biển, trên cao lác đác dăm vì sao mờ nhạt. Gió từ ngoài biển thổi vào mát rượi. Bất giác Hoàng thấy cuộc đời trở nên nhẹ nhàng hơn, bình yên hơn. Quay ngược người nhìn vào trong giường, thấy cô Thu vẫn ngủ ngon lành. Cả buổi chiều nay cả hai đã lăn lộn trên giường đến 2 hiệp luôn mà. Hớp vội tách trà, nó đi vào, khép cánh cửa kính lại. Cởi hết quần áo trên người ra rồi leo lên giường, nhẹ nhàng chui vào trong tấm chăn nằm xuống bên cạnh cô Thu.
Hoàng nghiêng đầu chống cằm nhắm nhìn gương mặt khả ái kia lên lần nữa. Nó nằm tranh thủ ngủ để lấy lại sức khỏe…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro