Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Phần 61

2024-08-02 03:04:43

Phần 61
– Cậu thích con bé chứ???

Tôi bất ngờ vì câu hỏi của ông ấy… quả thật đó là điều nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi… câu hỏi mang tính chất sát cục… vẻ mặt thực sự nghiêm túc của ông ấy… tôi không nghĩ 1 đứa con trai 18t như tôi lúc này có thể đưa ra được câu trả lời thỏa đáng để giải quyết cái tình hình căng thẳng như lúc này… ông bà chăm chú nhìn tôi, nhỏ cũng chăm chú nhìn tôi… với tôi lúc này cảm thấy thật sự nằng nề… phải giải quyết thế nào đây??? Chỉ là mới bắt đầu, còn những 4 năm đại học… 1 hướng đi sai của tôi sẽ ảnh hưởng rất nhiều nhất la nhỏ… tôi là con trai thì sao cũng được nhưng còn nhỏ??? Với lại cả ba mẹ nhỏ nữa… thoạt nhìn thì thấy tư tưởng của ông rất thoáng, như là cơ chế mở vậy… nhưng tận sâu trong từng lời nói tôi nhận ra được ông là người nghiêm nghị… cách giải quyết vấn đề nhắm thẳng vào trọng tâm đó nói lên tất cả… chắc ông bà cưng nhỏ lắm… nan giải… hoàn toàn nan giải… tôi im lặng chưa biết phải làm như nào…

– Dạ… cháu hơi bất ngờ vì câu hỏi của bác… nhưng cháu chưa nghĩ ra được điều gì hết… thực sự thì bạn ý rất dễ thương, cháu không phủ nhận điều đó… nhưng mà… cháu thấy làm sao ấy…

– Cháu có khúc mắc gì? Cứ nói ra thử xem ta có thể làm được gì nào! Bố nhỏ cởi mở nói chuyện…

– Dạ… chỉ là cháu không nghĩ bạn ý thích cháu ạ…

– Haha… ngờ nghệch… 1 sự ngờ nghệch dễ thương… ổng bất ngờ cười lớn vỗ đùi đánh đét…

– Nhưng không phải bây giờ con bé thừa nhận đó rồi sao, cháu có đảm bảo được cho nó không?? Mẹ nhỏ lên tiếng…

– Dạ??? Đảm bảo gì cơ ạ??? Tôi thắc mắc…

– Đảm bảo quan tâm lo lắng cho con bé, như những việc cậu đang thể hiện đây…

– Dạ… cháu không hứa được đâu ạ… cháu chỉ hứa được 1 điều là cháu sẽ làm tất cả những gì cháu cho là đúng và nên làm…

– Cậu còn em dè điều gì sao? Hay cậu ngại cậu là dân Tỉnh? Gia đình tôi không đến nỗi như vậy đâu, cậu hiểu thiện ý của tôi chứ??

– Hì, dạ, cháu cám ơn bác… mong 2 bác cứ để cháu tự nhiên… 2 bác làm cháu ngại quá, có lẽ giờ cháu xin phép chở Thu đi học ạ…

– Được rồi, hy vọng cậu không làm con bé buồn… tôi tin cậu, vì đã không vội vàng hứa suông… Còn con, trưa nay về ba nói chuyện sau, chưa xong với ba đâu đấy… đoạn ổng quay sang dí nhỏ… nhỏ rón rén thỏ thẻ cười mỉm rồi chạy lại núp sau lưng tôi… tôi xin phép… nhỏ líu ríu đi theo… haiz, mọi việc cũng đã nhẹ nhàng, ông bà không heiẻu nhầm tôi vậy là tôi thành công… chỉ có điều… giờ không biết phải thế nào với nhỏ, với cả ông bà cũng mở lời với tôi… khó xử quá… con nhỏ này ẩu thật… chở nhỏ ngồi sau không nói gì… nhỏ khẽ ôm hờ heo tôi… lên tới trường trễ mất 1 tiết… lại là chính trị… không hiểu lịch học sắp xếp thế nào mà dày đặc hầu như ngày nào cũng có… vào lớp, những người còn trong lớp thấy 2 đứa tôi đi với nhau thì nhìn tò mò… đi ngang đến bàn 3 thằng bị tôi đánh, tôi dừng lại nhìn tụi nó… tụi nó chùn ngồi giật lui lại có vẻ sợ sệt…

– Sao hôm nay tụi mày ngoan thế? Tôi hỏi 1 thằng… nó không dám nhìn tôi quay đi hướng khác…

– Tao xem như tụi mày vì bạn bè mà làm như thế, nhưng tao nghĩ tụi mày nên nhìn nhận lại xem hành động đúng hay không… nếu không phải là tao mà là đứa khác thì tụi mày chưa nhận ra được tụi mày chỉ là tụi trẻ ranh chưa lớn sống bầy đàn… tao không hẹp hòi đâu, nếu muốn làm bạn tao vẫn sẵn sang… nói xong tôi với nhỏ đi về cuối lớp…

– Tao xin lỗi… tiếng 1 thằng cất lên, quay lại nhìn thì thấy thằng chưa bị đánh đứng dậy nhìn tôi… tôi mỉm cười giơ tay xua đi ý không có gì… rồi 2 thằng còn lại cũng gật đầu… vẫy em như xong, còn thằng trên viện nữa… nó chắc không dám giở trò với tôi nữa đâu… vào học, cô giáo vào lớp… bả nhìn thấy tôi với nhỏ ngồi với nhau thì nhíu mày… Ơ hơ, kệ chớ… nhỏ thì không dám nhìn bả, tôi không sợ nên cũng chơi trò đấu mắt… 1 lúc bả quay đi rồi mửo giáo án ra tiếp tụ học… cae lớp giờ có phần bớt em dè với tôi, họ nhìn tôi nhiều hơn nhưng không phải kiểu nhìn săm soi hay gì gì mà tôi nhận thấy ánh mắt có vẻ thân thiện… ok thôi, đến với tôi tôi đón nhận hết… dù sao cũng học cùng lớp… tôi giấu mình vậy cũng được rồi, không cần phải o ép bản thân nữa… nhỏ ngồi bên cạnh tôi chăm chú ngồi học, cũng kón gì với tôi cả… cứ thế hết buổi học hôm đó… ra về 3 thằng kia đi theo sau gọi tôi, tụi nó muốn rủ đi nhậu xóa bỏ hiểu nhầm thì tôi từ chối hẹn hôm khác… hôm nay còn chở nhỏ về… đi giữa đường nhỏ kêu ghé quán cf nào đó chút đã rồi về… tôi kiếm đại 1 quán, vào góc yên tĩnh 2 đứa ngồi… nhỏ vẫn im lặng không nói gì…

– Thấy sai chưa? Phá đi cái sự im lặng, tôi hỏi nhỏ…

– Dạ??? Nhỏ ngơ ngác tròn mắt nhìn tôi.

– Đã thấy mình sai ở đâu chưa???

… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

– Tự dưng đang yên đang lành, gây chuyện làm gì giờ đến nhìn mặt nhau cũng không dám…

… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

– Anh… Im lặng 1 hồi lâu, nhỏ ngập ngừng…

– Sao…?

– Anh thích em nhé?

– Hử???

– Em thích anh…! Nhỏ đỏ mặt khép nép…

… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

– Em có cần thêm thời gian để xác định lại tình cảm không?

– Em không cần… em biết em thích anh…

– Vậy còn anh?

– Nếu anh chưa thích em thì em sẽ khiến anh thích em…

– Bao lâu?

– Em… không biết… nhưng em sẽ sớm thôi…

– Thôi bỏ đi…

– Dạ? Sao ạ???

– Đừng thử làm điều đó nữa…

– Bộ em không tốt? Hay em không xứng với anh??? Nhìn mặt nhỏ lúc này buồn thiu…

– Em xinh lắm… điều kiện lại tốt…

– Vậy sao anh không để ý đến em?

– Ai bảo em vậy? Anh có nói à???

– Anh đang từ chối em đó thôi…

– Chỉ là mỗi xinh thôi chưa đủ… em hiểu không?

– Em không hiểu…

– Thôi được… 1 tháng… trong vòng 1 tháng nếu em làm cho anh vẫn còn muốn ở bên em thì mình chính thức hẹn hò… còn em làm thế nào là việc của em… em tự nghĩ, được chứ?

– Nghĩa là???

– Là anh tạm thời đồng ý!!!

– Ok vậy đi, em sẽ nắm lấy cơ hội này… mặt nhỏ tươi tỉnh hẳn lên… vậy là tôi đã chấp nhận… chấp nhận nhỏ đến bên tôi với tư cách người yêu… chưea yêu chưa hẹn hò nhau bao giờ, không biết phải làm như nào đây… thôi kệ đi, dù sao tôi vẫn có chút cảm tình với nhỏ… với cả cũng nói trước rõ ràng cả 2 cần thử thách, nên sau này có thế nào cũng không trách móc nhau được… nhỏ sang ngồi bên cạnh tôi, ôm cánh tay tôi rồi ngả đầu vào vai… thấy cũng hay hay… ngồi 1 lúc tôi bảo chở nhỏ về… về nhà nhỏ vào nhà chứ tôi không vào nữa… vào cũng không biết nói chuyện như nào với ba mẹ nhỏ, nên thôi… chạy về phòng leo lên phòng nằm…

– Anh về chưa? Ba mẹ mắng em, hsic… nhỏ nt…

– Anh vừa về, em có làm sao không?

– Dạ không, hì, ba mẹ mắng xong rồi thôi, ba khen anh chững chạc đó…

– Ừa, anh nằm nghỉ chút, chiều gọi anh dậy anh qua chở đi ăn…

– Dạ, em yêu anh… lần đầu tiên trong đời thấy cái chữ yêu, cảm giác nó hay hay sao ấy, đang ănmf suy nghĩ mông lung thì lại có tn…

– Anh về rồi à? Ăn gì chưa? Là em Tâm…

– Ừa, anh chưa ăn…

– Xuống ăn cơm với em…

– Có phần cho anh nữa ha?

– Anh xuống đi… không nhắn lại nữa, tôi xuống rồi sang phòng em Tâm, 2 chị em đang soạn ăn… sà vào ngồi ăn ké luôn không khách sáo…

– Định để bụng đói nằm ngủ, may quá có người mời, hì…

– Anh không lo ăn uống cho đàng hoàng, bệnh thì làm sao? Em Tâm trách tôi…

– Anh hết tiền chớ bộ… hì…

– Hết thì nói, sang ăn với em cũng được có sao đâu…

– Anh ngại nè…

– Lần sau không có được nhịn đói không là chết với em đó, nghe không? Em Tâm dọa tôi…

– Khiếp, làm gì dữ dằn…

– Thôi anh ăn đi…

– Uh, 2 đứa cũng ăn đi… anh cám ơn… thế rồi ăn thôi… im lặng không nói với nhau gì hết… nhìn em thấy em muốn nói với tôi gì đó nhưng lại thấy ngập ngừng rồi lại thôi… haizz… sắp tới phải như nào với em Tâm đây nũaư tôi cũng không biết… chắc cũng sớm cônng khai quan hệ cho ẻm biết để ẻm thôi quan tâm tôi chứ thế này cũng phiền quá… ăn xong tôi qua phòng lên ngủ… 5h nhỏ gọi tôi dậy, dậy tắm rửa xong thay đồ ghé nhà nhỏ chở nhỏ đi ăn, vào gặp ba mẹ nhỏ với cả cô giáo… cô giáo đi lấy chồng nên không ở chung với ba mẹ nhỏ nữa… chắc ông bà gọi cô giáo sang họp gia đình… chào cả nhà xong tôi vào ngồi xuống…

– Gặp cô ở đây em không ngạc nhiên à? Cô giáo hỏi…

– Dạ không, hì…

– Chắc cái Thu kể rồi ha???

– Dạ, hì…

– 2 Đứa gần gũi quá nhỉ???

– Dạ… hì…

– Em ít nói nhỉ? Trên lớp cũng thấy em ít nói, nhìn lúc nào cũng lạnh…

– Dạ không phải đâu cô, tại chưa biết nói gì chứ em nói nhiều lắm ạ, hì…

– Là do cậu hả? Bố nhỏ hỏi tôi câu hỏi không đầu không cuối…

– Dạ? Là sao bác?

– Nguyên nhân con bé hát hò cả chiều đến giờ ấy…

– Hì… dạ chuyện đó cháu không rõ… tôi gãi đầu… vừa lúc nhỏ xuống, vừa thay đồ xong… nay nhỏ mang cái váy trắng tinh, cao trên đầu gối chút xíu, xinh thế…

– Đi đâu mà ăn diện thế kia??? Cô giáo hỏi nhỏ…

– Em với anh G đi ăn gì đó thôi, … hihi…

– Anh???? Cô giáo nhìn nhỏ, xong quay sang nhìn tôi…

– Ơ… dạ, Thu cứ thích gọi em là anh chứ em có biết đâu, hì…

– 2 Đứa yêu nhau đấy hả???

– Dạ tụi em đang tìm hiểu thôi cô ơi… nay em đến cũng xin phép 2 bác cho tụi em đi chơi với nhau để hiểu nhau hơn… dạ cháu xin 2 bác đồn gý ạ… đoạn tôi quay sang nói vớ ba mẹ nhỏ…

– Tôi đã mở lời với cậu hồi trưa rồi còn gì… ba nhỏ mỉm cười…

– Dạ cháu cám ơn 2 bác… rồi nói ba chuyện tào lao 1 hồi tôi xin phép chở nhỏ đi… ăn nem nướng xong về uống nước… nhỏ cười nói suốt, cử chỉ âu yếm với tôi cũng nhiều, quan tâm lắm… nhìn mà cũng thương… nhỏ xinh đẹp, ngoan ngoãn, nghe lời tôi… quan tâm chăm sóc tôi cũng nhiều, chẳng hiểu sao tôi chỉ hơi cảm tình chút thôi chứ chưa có cảm giác yêu đương gì với nhỏ hết… không biết thời gian tới sẽ thế nào nữa… chở nhỏ về dừng lại trước nhà…

– Em vào đi… nghỉ sớm mai đi học…

– Anh không ôm em à…

– Bậy nào, ba mẹ nhìn thấy đấy…

– Không sao mà…

– Con gái gì mà bạo dữ…

– Em không sợ anh sợ gì chứ… híc…

– Thôi nào, tại anh chưa quen, anh ngại thôi…

– HÌ… thôi anh về đi, anh đi cẩn thận… về nhắn tin cho em nha… đoạn nhỏ ghé thơm tôi cái bên má… tôi đang ngồi trên xe, tiện tay kéo hông nhỏ ép vào mình… nhỏ bất ngờ khép nép, 2 tay đưa lên chặn ngực…

– Nãy bạo thế sao giờ như con mèo con vậy…

– Tại… em cũng không quen chớ bộ… nhưng vẫn muốn được anh ôm…

– Ôm đây rồi còn gì…

– Dạ…

– Thôi em vào đi để anh về… bỏ nhỏ ra, chào nhau đợi nhỏ vào xong rôi mới quay đầu về… về thấy em Tâm ngồi trước cửa phòng ẻm…

– Nay anh đi đâu về vậy???

– Uh anh đi chơi với bạn à…

– Bạn gái hả????

– Uh, bạn gái… hì… nét mặt ẻm chùng xuống…

– Anh… ẻm ngập ngừng định nói gì đó với tôi…

– Ừ, sao em…

… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

Ẻm không nói gì, cứ đứng ngượng ngượng như muốn nói gì đó mà không chịu nói, hết nhìn tôi đến cúi đầu…

– Em đợi anh về đó hả????

– Dạ…

– Ngốc thật, anh đi chơi với con gái về đó… lần sau đừng có như thế… thiệt thòi cho em…

– Em không biết… tự nhiên cứ ra ngóng vậy à…

– Em thích anh phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Số ký tự: 0