Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu
Phần 58
2024-08-02 03:04:43
– Các anh chị làm trò gì thế này???
Là cô giáo chính trị… vào học rồi nhưng hăng máu quá không để ý… cô đứng nhìn tôi, nhìn xuống phía dưới… vòng tay nhỏ Thu… nghe tiếng cô nhỏ giật mình buông vội ra đứng núp sau lưng tôi khép nép, tay bấu lấy cánh tay tôi… tay tôi thì vẫn cầm cặp nhị khúc chưa kịp giấu đi, nhìn xung quanh thì mấy đứa con trai đang dìu 2 thằng bị tôi đánh về chỗ nằm… cảnh tượng hỗn loạn… ngao ngán nghĩ có lẽ chuyến này ăn quả kỉ luật không chạy đâu thoát… đường nào cũng bị nên thôi lỡ ngông nghênh rồi thì ngông tiếp luôn… tôi quay về chỗ, cất đồ vào cặp, xách cặp lên đi ra về luôn… nhỏ Thu chặn tôi lại…
– Cậu đi đâu??
– Cậu bớt đến gần tôi có được không? – Đổ bực lên tôi gắt với nhỏ… nhỏ giật mình…
– Mình… nhỏ ngập ngừng bỏ lửng không nói gì nữa… tôi đi lại hướng cô giáo…
– Em xl cô, ngày tồi tệ thật… kỷ luật như nào em nhận hết… nay em xin phép về… nói rồi tôi lạnh lùng lách sang rồi đi ra khỏi lớp…
– Đợi mình với…
Hình như tiếng nhỏ Thu gọi với theo… không quan tâm tôi đi thẳng, đi 1 đoạn dọc hành lang nghe tiếng lộp cộp nặng nề sau lưng… quay lại thấy nhỏ Thu hớt hãi ôm cặp sách lỉnh kỉnh sách vở vừa chạy vừa nhét vào trông thật tội nghiệp, thêm đôi cao gót nữa… không hiểu chạy theo tôi làm cái gì không biết… tôi đi chậm lại, nhỏ bắt kịp tôi, níu tay tôi rồi thở hổn hển…
– Cậu… đợi mình… đi với… hộc… hộc… – tôi không nói gì, đứng 1 lúc cho nhỏ thở lấy lại hơi cái đã…
– Cậu đi theo tôi làm gì thế… đừng theo tôi kẻo liên lụy đấy…
– Không sao đâu… hì… – nhỏ cười tỏa nắng với tôi…
– Bí thư bỏ lớp theo zai mà không sao hả…
– Cô giáo… là chị gái mình đó… hì… – nhỏ nói xong vọt lên trước tôi… đúng thật, lúc sáng vào muộn gặp cô giáo, nhìn khuôn mặt cảm giác quen quen nhưng không biết quen như nào, hóa ra là vậy
– Này… chị gái cũng vậy… cũng không được theo tôi… vào lớp đi… – tôi kéo nhỏ lại…
– Không… – nhỏ quay lại phùng má lên ghét không tả được…
– Thôi… tùy… bó tay… – rồi tôi rảo bước đi… nhỏ cun cút lẻo đẽo theo sau tôi… tôi đi nhanh nhỏ bc nhanh theo, tôi đi chậm nhỏ cũng chậm lại… 2 đứa như làm trò giữa sân trường… khi không có cái đuôi bám theo… phiền thì phiền nhưng cũng khoái khoái vì nhỏ dễ thương… haizz…
– Tại sao không ở lại trên lớp mà chạy theo làm gì…
– Tại… ngại chớ bộ…
– Ủa… ngại gì chớ??
– Thì hồi nãy đó… chị nhìn thấy rồi… cả lớp thì nhìn… trưa nay chắc không dám về nhà quá… thể nào chị cũng gọi điện mách ba mẹ… híc híc…
– Thế sao lại không ngại với tôi…?
– Không biết… đừng hỏi nữa…
– Haizz… đã nói rồi không chịu nghe…
– Nói gì… nhỏ tròn mắt hỏi tôi…
– Đã nói đừng có gần tôi không lại không kiểm soát được tình cảm chứ gì nữa… khùng…
– Này, tôi thèm vào nhé… – nhỏ chống chế
– Thật không?? Thế thì đường ai nấy đi, đừng theo tôi, kệ cậu đó…
– Không được, cho tôi theo cậu đi mà… – nhỏ lại níu níu tay áo tôi lay lay…
– Chả phải đang theo đó còn gì… Haizz…
– Hihi… nhỏ không thả tay khỏi tay áo tôi, lộc cộc đi theo như sợ tôi chạy mất vậy… – tôi im lặng không nói gì… đi thẳng ra nhà xe lấy xe…
– Nhìn cậu lúc này hiền dữ… không như hồi nãy… – nhỏ em dè nói với tôi…
– Ờm…
– Có vẻ cả lớp thay đổi cách nhìn về cậu rồi thì phải…
– Tôi có cần đâu… sao chả được. Không quan trọng…
– Giờ đi đâu ta, đang còn sớm nè…
– Tôi về ngủ, cậu đi đâu thì tùy thôi…
– Không được… tôi không biết đi đâu hết… nhỏ xị mặt ra…
– Liên quan tôi không… mệt cậu ghê…
– Đi mờ, G đẹp trai… hhi… nhỏ lay lay tôi…
– Thôi được rồi… đi đâu nào… nhõng nhẽo… nhìn điệu bộ dễ thương của nhỏ tôi không khỏi xao lòng…
– Hihi… đi đâu cũng được… rồi nhỏ leo lên xe bâu lây tôi…
– Haizz… cậu thích tôi thật rồi…
– Có được không… xí…
– Việc của cậu tôi biết đâu… mê trai…
– Lo chạy đi… tên xe ôm kia…
Nhỏ dường như không thèm quan tâm điều tôi nói… leo lên xe ngồi chễm chệ… gái SG dạn thật… hay là con gái đều như vậy thì lúc đó tôi cũng không biết, vì trước kia đến giờ tôi chỉ biết ăn chơi linh tinh không đả động gì đến tình cảm nam nữ nên cũng không chú ý lắm… nhỏ Thu làm phiền đeo lấy tôi nữa thấy ngại ngại nữa thích… khó giải thích thật… lần đầu tôi thân mật với con gái như này… cảm giác thấy lạ lạ… không phải là muốn nhưng cũng như là muốn, vì thật sự nhỏ cũng dễ thương, hồn nhiên, lại thêm giọng SG nữa… rung động cmnr… chở nhỏ đi vòng vòng không biết đi đâu… thấy quán kem liền ghé vào… làm đứa mấy cây ốc quế vừa ăn vừa giết thời gian…
– Nè, sao giờ im re zậy… nhìn hiền hiền thấy hay hay á… nhỏ đung đưa hỏi tôi…
– Thì tôi hiền mà… rồi lại thủng thẳng gặm cây kem…
– Lúc cậu đánh nhau nhìn dữ lắm… ánh mắt cậu rất đáng sợ có biết không???
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/
– Nhưng… rất mạnh mẽ… hì…
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/
– Cậu học võ à? Nhỏ hết nói luyên thuyên rồi lại hỏi…
– Cậu ăn đi… hỏi nhiều thế!
Lúc này tôi muốn yên 1 lúc không muốn nói gì hết… lâu lắm rồi tôi mới lôi cặp nhị khúc ra dùng, cũng may không có chuyện đáng tiếc xảy ra… có lẽ do đối thủ còn gà mờ quá chưa đáng để tôi xài nó… bố tôi ngày trước là lính trinh sát nên được huấn luyện rất kĩ… lúc tôi lên lớp 5 ông bắt đầu tập võ cho tôi… ông dạy cũng nghiêm khắc nên tôi cũng được gọi là có miếng… lên lớp 10, do đánh nhau quen được ông anh ngoài xã hội… ông dạy tôi chơi nhị khúc để cám ơn vì tôi cứu thằng em của ông… sau vài năm ông tai nạn xe máy rồi mất, buồn vãi… đồng thời thời gian cấp 3 đó Bố tôi làm ăn xa, sau quen bạn bè rủ nhau mở công ty tư vấn… ông bạn ông về ở cùng nhà tôi… thấy tác phong nhanh nhẹn ông chỉ tôi vài đường võ Muay… ông trước đi chinh chiến campuchia, Lào, Thái nên ông học được bên đó… thành ra tôi thuộc dạng cứng cáp khi thực chiến… nhưng chưa bao giờ đi gây sự với ai… thường khi đánh nhau tôi ít khi sử dung đòn Muay… chỉ khi quá tức giận với cảm giác bị xúc phạm tôi mới sử dụng, và thường là gần như vô thức… cơ bản là vì lúc đó muốn kết thúc nhanh bằng đòn hiểm nên mới dùng đến… sơ qua là vậy…
– Lại cộc cằn nữa rồi… – nhỏ xụ mặt như kiểu dỗi…
– Này… đừng nghĩ tôi đi với cậu là tôi chịu đựng dỗ dành cậu… làm tôi khó chịu là về 1 mình đấy…
– Biết zồi… híc…
– Ăn đi rồi về… mất hứng rồi…
– Tôi về cùng nhá…
– Không được… đừng thân mật với tôi quá…
– Tôi về phòng chị Trúc chơi…
– Bà đi học đã về đâu…
– Thì tôi đợi ở phòng cậu…
– Lôi bà Trúc ra làm bình phông hả? Lanh lắm…
– Hihi… đi thôi nào…
– Ai ăn nhiều thì trả tiền đi…
– Chuyện nhỏ…
Nói thì nói vậy chứ tôi cũng là người trả, chứ ai lại đứng nhìn con gái trả tiền bao giờ… sĩ diện nó vậy… trả tiền xong chở nhỏ về phòng… trong xóm cũng có người đi học có người không nên cũng không u ám lắm… điều tôi ngại là tự dưng có gái về phòng… không biết ăn nói thế nào… tình ngay lí gian quá mà… vào phòng, nhỏ tò mò nhìn quanh, hôm qua có vào phòng tôi nhưng không chú ý, giờ thì quan sát kĩ hơn…
– Ủa, cậu nấu ăn à?
– Không…
– Sao đồ đạc đầy đủ zậy…
– Tính sắm vậy có ai thương thì về nấu cho tôi ăn thôi… cậu hỏi lắm thế… đúng trẻ con…
– Anh… hay là mình đi chợ về nấu ăn ha…
– Không có gạo má ôi…
– Thì mua…
– Không có nồi cơm kìa… – mặt nhỏ bí xị…
– Chán thế…
– Đợi tôi chút… – nói rồi tôi sang phòng em Tâm, nãy về thấy cửa mở hé hé chắc ẻm có phòng, sang thì không thấy em đâu, thấy cái Phúc đang học bài…
– Nhóc… trưa nay nấu thêm cơm cho anh ké với ha… hì…
– Dạ, em học bài chút em nấu…
– Nấu mỗi cơm thôi, giờ anh đi chợ mua thức ăn về nấu, anh không có nồi cơm…
– Dạ…
Tôi về phòng, ngoắc nhỏ đi chợ… ra chợ nhỏ mua đủ thứ, kêu tôi xách nhưng đừng hòng… bày trò ra thì tự mà xử lí… về phòng nhỏ lo làm đồ rồi nấu nướng, tôi không quan tâm, cũng thơm phết… nằm trên gác mà nghe thơm nức mũi… thôi xuống ra ngoài hút điếu thuốc… mấy đứa trong xóm về đi học thấy chảo hỏi nhiệt tình… hút xong quay vào thì nghe tiếng kêu…
– Anh G… anh G… – quay lại thấy em Tâm hớt hải chạy lại… chắc cũng vừa đi học về
– Uh, em học về ha…
– Dạ… hihi… teng teng teng tèng… em lôi ra con điện thoại đen trắng khoe tôi…
– Gì đây? Cho anh hả???
– Xì, em mới mua nè, cho em số anh đi…
– Uầy, sang dữ ta, xài điện thoại luôn…
– Hihi, để gọi cho anh khỏi đập cửa… đọc số cho em đi…
– Uhm… 091xxx
– Hi, số đẹp ha… thôi em vào nấu cơm…
– Không cần đâu, cái Phúc nấu cơm rồi, anh nấu thức ăn, trưa nay ăn chung ha…
– Ui, hay nha, nay đỡ mệt rồi… – rồi tôi với em đi vào, em định vào phòng thì nghe tiếng nấu ăn xèo xèo trong phòng tôi, em ghé vào nhìn…
– Ơ…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro