Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu
Phần 49
2024-08-02 03:04:43
Cứ thế vừa chạy 2 thằng vừa trò chuyện… có thằng bạn lâu ngày không gặp nên cũng có nhiều chuyện để nói thành ra đỡ buồn nhiều… chủ yêu là tôi hỏi chuyện công việc của nó… cũng tội… đi công trình quanh năm suốt tháng ru rú ở trong rừng núi, chuyên đi mở đường nên điều kiện ăn ở không được ổn lắm… toàn ở lán trại, ăn uống thì bữa đực bữa cái… thế mà chịu đựng cả mấy năm tài thật, gặp phải tôi chắc 3 ngày tôi chuồn về mất… gần hết đất Quảng Trị gặp chốt police ở Hải Lăng… haiz, mất lốc bò húc rồi… tấp xe vào xuống làm luật với mấy chú… kẹp tiền vào tờ giấy, xuống xe đi lại tên police đang nép nép trước đầu xe…
– Xe chở gì đây anh?
– Hàng gia dụng thôi sếp…
– Có quá tải không đấy?
– Qua mắt được mấy sếp đấy, hì…
– Có biên bản tháng chưa?
– Ôi dào, tháng chạy có 1 2 chuyến làm cái biên bản thì ăn gì sếp… gặp đâu nghĩa vụ nấy thôi…
– Anh lên lấy giấy tờ để kiểm tra… – không hiểu tên này nó nghĩ gì mà đòi kiểm tra đây nữa…
– Thôi nào, có cần phải làm mất thời gian nhau vậy không sếp…
– Anh cứ đem giấy tờ xuống đây đi… – tôi bắt đầu khó chịu với tên này rồi đấy.
– Đêm hôm vất vả cả rồi, sếp mệt tôi cũng mệt, có gì sếp cứ nói chứ nhùng nhằng nhau làm gì, còn có thể linh động giải quyết… chứ xe cộ thì giấy tờ đầy đủ cả, đi dọc bắc nam cả mấy ngàn cây số ai dám vác cái xe không đủ giấy tờ mà đi đâu, hình thức nghĩa vụ thì cũng làm đầy đủ rồi sếp không vừa lòng chuyện gì?
– Yêu cầu anh chấp hành…
– Vậy đứa cái kia đây tôi… – ý tôi bảo nó đưa tờ giấy có kẹp tiền lại cho tôi… nó chần chừ nhìn tôi rồi cũng đem cho tôi… cầm lấy rồi leo lên xe lấy giấy tờ…
– Sao vậy mày?
– Tao đéo biết, để xem đã… mày có xuống cho vui không??
– Ờ, có, xem xem thế nào… – rồi 2 thằng xuống xe…
– Đây là gplx của tôi, anh xem đi…
– Đăng kiểm, cavet, bảo hiểm xe đâu?
– Anh cứ xem gplx đi đã, anh có thể soi kiểm tra, xong đưa lại cho tôi rồi tôi đưa mấy thứ kia…
– Ý anh là gì?
– À, tôi chạy thuê nên cứ phải như thế cho chắc…
– Anh cứ đem cả đây…
– Không được đâu, anh cứ kiểm tra trước đi, đừng ai làm khó nhau nữa, tôi buồn ngủ rồi đấy…
Tên kia thấy tôi nói cứng với cả tôi cũng không chống đối hay gì cả nên hậm hực xem gplx của tôi xong rồi trả lại… tôi làm thế là bởi vì nếu lỡ có lỗi gì nó lập biên bản lại tạm giữ gp của tôi thì tôi không thích, thà mắc phải lỗi bắt buộc tước quyền sử dụng thì mới chấp nhận giao cho tụi nó chứ không thì cứ để tụi nó giữ giấy tờ xe… đại khái là giữ đường lui cho mình thế thôi, mọi người có hiểu thì hiểu không thì không sao, tôi lại lười giải thích… Đưa giấy tờ xe cho nó xem… kiểm tra đầy đủ xong nó nói…
– Anh vi phạm lỗi đièu khiển phương tiện không thắt dây an toàn…
– À, thế à, thế giờ tôi nói với anh thế này nhé… luật ngầm giữa anh em tài xế với cánh bọn anh thì anh cũng biết rồi đấy, tôi xuống xe làm đầy đủ nghĩa vụ với anh mà anh không nhận, thì giờ sau khi anh đọc lỗi, giải quyết thế nào thì cứ bám luật mà làm, đừng đòi hỏi thêm gì nhé… – tôi nói thế thôi, thế giờ với lỗi này anh làm sao?
– Anh có vẻ cứng đầu nhỉ? Anh phải biết nên làm gì chứ?? – Đấy… đm đòi thêm thì nói mẹ cho nhanh, nhưng mà đéo… tôi đéo thí thêm 1 ngàn…
– Tôi giải sử nhé, giả sữ tôi vi phạm lỗi đó thì khoản nộp phạt cho kho bạc bao nhiêu thì tôi cũng biết, còn nếu linh động giải quyết nhanh với nhau thì anh biết đấy, cắt nửa vầng trăng… trong tờ giấy lúc nãy tôi đưa cho anh cũng đủ rồi đấy, anh không nhận thì anh muốn làm gì anh làm đi chứ tôi buồn ngủ rồi…
– Anh không hiểu chuyện vậy tôi lập biên bản xử lý…
– Mời anh… anh lập là việc anh, tôi kí hay không là quyền tôi…
– Anh dám không kí???
– À, quên, tôi có kí nhưng kèm theo dòng chữ “không đúng lỗi”, còn vì sao thì anh đoán được đấy… – nó có vẻ khựng lại sau câu nói của tôi…
– Anh điều khiển phương tiện không thắt dây an toàn, tôi phát hiện ra lỗi!
– Anh buồn cười, anh nói thế ai tin… luật là cứ phải chứng minh lỗi, anh không chứng minh được thì bớt nói đi, tôi không thiệt thòi gì đâu… tôi cũng không muốn căng thẳng, do anh từ đầu thôi… tôi xác nhận là tôi có thắt dây an toàn nhưng do anh dừng phương tiện tôi lại để kiểm tra nên tôi phải tháo ra đề xuống làm việc với anh… thế đấy, còn giờ anh muốn làm gì thì làm nhanh đi, tôi cũng không có thời gian đôi co với anh đâu…
– Có chuyện gì mà dây dưa lâu thế… – 1 tên police khác lại hỏi…
– Anh hỏi đồng nghiệp của anh đi… giải quyết nhanh cho tôi… – lên xe ngồi kẻo đêm sương lạnh mày, tôi nói với thằng V xong leo lên xe ngồi làm hớp bò húc mặc tụi nó làm gì dưới thì làm…
– Mày không sợ à??? – Lên xe thằng V hỏi…
– Sợ đéo gì mày, vớ vẩn, tao cãi nhau như này suốt. Quen rồi…
– Không có chuyện gì chứ??
– Tin tao đi, nó trả giấy tờ lại giờ đó…
Vừa nói xong thì cái tên vừa mới tới gõ đùi vào thành cửa xe, không thèm xuống xe, hạ kính xuống tôi nói…
– Gì vậy sếp, giải quyết nhanh em còn đi, đêm hôm rồi buồn ngủ, mà đừng có gõ mạnh thế móp xe em đấy…
– Thôi anh đi đi, trả anh giấy tờ, nhắc nhở anh lần này…
– Vâng, cám ơn! Nhưng đừng nhắc thì dễ nhìn nhau hơn, chào sếp tôi đi…
Thế là lên đường… những chuyện như này gặp nhiều nên quá quen rồi, hồi mới chạy gặp tụi nó thì đang còn em dè nhiều chứ bữa nay thì chả ngán gì nữa… trừ khi phạm lỗi thì còn nhỏ nhẹ giải quyết chứ không thì quên đi… thời gian đầu tôi cũng không ghét police lắm đâu, nhưng sau chạy nhiều bị tụi nó bẫy nhiều vụ khốn nạn quá nên đâm ghét, toàn bọn ăn bẩn, nói năng lấc cấc mất cảm tình… nói thì nói vây chứ cũng gặp nhiều người cực vui tính, đem tiền xong mà thấy vui trong người, cái chính là những người này quá ít so với tụi như hồi nãy nên thành ra ghét thì ghét chung vậy luôn…
– Chắc phải đi với mày nhiều…
– Uh, đi với tao nhiều vào cho quen, xem tính toán đi, đợt này vào lại xin nghỉ việc luôn về đây đi với tao… Tao àm nghề này vì lí do gì thì mày biết đấy, nói thật nhà tao chả thiếu gì cả, đi làm thế này không phải vì tiền, nhưng đồng tiền như khi nãy mình được phép bỏ túi, mà thấy thích lắm dù chả là gì đối với tao, sau này đi với tao những khoản như này cho mày cả đấy, còn nhiều khoản khác nữa đi rồi sẽ biết, hấp dẫn chưa ha ha haa…
– Để tao xem, chưa chắc về đi với mày nhưng nghỉ việc thì là chắc rồi đấy…
– Đi luôn đi chưa chắc cái đéo gì, ở nhà vật vờ hoặc lại vào công ty xây dựng tiếp rồi lại đi công trình là ăn cứt đấy, ở nhà đi với tao, còn tán gái nữa… mày có vẻ chịu cái H nhỉ…
– Nói thật, thích thì có thích đấy, nhưng mà tao ngại lắm, hình như có vẻ con nhà giàu…
– Mày sợ nó tính tiểu thư hả?
– Có thể, với lại thấy dạn quá, chắc ăn chơi lút mùa, không hợp đâu…
– Thằng điên, mỗi người 1 tính… bạn vợ tao thì không hư hỏng đâu mà lo, mày cứ bình thường đi, đừng có trốn tránh là được, chuyện đến đâu hay nấy… đừng mặc cảm… có gì còn có tao đây, tao giúp… mà mày cũng có phải nghèo đâu mà nghĩ vớ vẩn…
– Thì tao nói thế thôi, được thì tốt không thì thôi, cũng không háo hức bao nhiêu, 1 mình lâu cũng quen rồi…
– Thấy người ta có đôi có cặp rồi lại nhảy nhót giờ đấy, nhân lúc mọi chuyện đang thuận lợi thì giữ lấy cơ hội đi xem… mất mát gì đâu… đợi tao nghe điện thoại… – đang nói với nó thì có điện thoại, em gọi…
– Biết mấy giờ rồi không?
– Hì, em soạn bài, với cả 2 đứa nói chuyện nên cũng chưa ngủ, anh mệt không?
– Quen rồi có mệt đâu, không mệt bằng ở nhà với em… hì…
– Linh tinh… anh có đói không? Đã ăn đêm chưa?
– Uh cũng sắp rồi, lát anh ăn, xem ngủ đi mai còn lên lớp, chuyến này anh về sớm…
– Coi chừng anh V cho em nghe anh hihi… – tiếng cái H nói leo… tôi mở loa ngoài ra thả đó…
– Của gì cô mà bảo anh coi chừng…
– Em không biết đâu đấy, anh yêu của em có chuyện gì em xử vợ anh hihi… – tôi quay sang nháy mắt với thằng V…
– Thế anh có được gì không nào? Nói nghe xem anh còn suy nghhĩ…
– Mời vợ chồng anh ăn lẩu, được chưa???
– Không hấp dẫn lắm nhưng tạm được…
– Anh V trả tiền hahahaha…
– Anh trả tiền rồi ai nuôi anh? Nghèo rồi em ơi… – thằng V nói luôn…
– Ủa, anh cũng chưa ngủ à????
– Nó có cho anh ngủ đâu… không trả lời à? Nuôi anh thì anh trả tiền…
– Không biết… em không nói nữa… kệ mấy người đó…
– Thôi 2 đứa ngủ đi để anh chạy, ồn ào quá đấy…
– Dạ anh chạy cẩn thận… em nói…
– Uh, tắt máy đi, ngủ ngon…
– Dạ… rồi em tắt máy…
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/
– Mắc cở rồi thấy chưa? Cơ hội đấy…
– Ờ… cứ bình thường cái đã…
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/
Hai thằng nói chuyện 1 hồi nữa rồi đến Tứ Hạ, gọi thằng phụ dậy ăn đêm, làm đứa tô bún xong lại lên đường… Thằng V vẫn thức nói chuyện với tôi không muốn ngủ, chủ yếu cũng là muốn xem vận hành xe cộ ngoài đường như nào để học hỏi, vừa chạy vừa chỉ cho nó vài vấn đề khi gặp phải thì giải quyết xử lý thế nào… đến 7h sang thì nó chịu không nổi ngủ luôn, thằng phụ dậy ngồi với tôi, mấy ngày không chạy hôm nay cũng nghe hơi buồn ngủ, sức còn gắng được nên gắng luôn, đến nơi thì gần trưa… tranh thủ ngủ còn chuyện lên xuống hàng để thằng phụ lo, di chuyển kho để bốc hàng về thì cũng loanh quanh gần đó nên để thằng V nó chạy, từ từ cũng được không vội vàng… Bốc xong thì tụi nó gọi dậy, đi ăn xong quay đầu về…
– Má, xe dài quá ngợp mày ạ… may mà chạy loanh quanh chứ không chắc cũng gọi mày dậy quá…
– Thì thế tao mới để mày chạy, chứ không tao cũng không liều, biết chuyện gì xảy ra… gánh không nổi…
– Uh… thôi bữa nay chạy gọi tao đi với, cũng hứng… nãy de vào bốc hàng mà loằng ngoằng, dài quá nhìn gương không chuẩn…
– Từ từ thì quen thôi, đừng ẩu là được… bị gì không biết ăn nói thế nào với người ta, với cả mất đẳng cấp, người ta đánh giá trình độ mình… rồi lại đồn đại mất chất lắm…
– Uh…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro