Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Phần 43

2024-08-02 03:04:43

Phần 43
Ngày cưới: 15/10/2017

Tôi và em với cả 2 gia đình bàn bạc thống nhất tổ chức nhanh gọn gàng… nên lễ hỏi và cưới cùng diễn ra trong 1 ngày. Và nhà nam nhà nữ gộp chung lại với nhau luôn. Không phải là cập rập vội vàng mà là cũng muốn như vậy cho đỡ mệt cho cả tôi và em với 2 gia đình. Khách mời cũng chẳng bao nhiêu… cả 2 bên mời hết cỡ hơn 800 khách. Phần đa là khách của phụ huynh chứ tôi cũng không muốn lùm xùm ồn ào mời đại trà. Không chắc cũng 2000 quá. Em thì sống cũng khép kín nên bạn bè cũng không bao nhiêu. Nên chung quy cuối cùng làm 1 nơi 1 lần luôn là hợp lý tiện cả bao nhiêu đường.

Kế hoạch là 9h sáng đội kễ nhà nam có mặt ở nhà em dưới quê để làm lễ hỏi sau đó là lễ xin cưới luôn, sau đó tất cả ở lại dưới nhà em đến 1h chiều thì xuất phát lên tp, về nhà tôi làm cái lễ báo cáo tổ tiên xong là tiến thẳng vào khách sạn để tổ chức tiệc… vấn đề địa điểm và âm thanh nhạc nhẽo tôi không phải lo… có quá nhiều đứa bạn trong nghề nên khoản này tụi nó lo hết… tôi chỉ lo chi trả vấn đề dịch vụ bên khách sạn. Còn văn nghệ văn gừng thì tụi bạn ôm show lo cho tôi… cả 1 band gồm 2 organ, 1 guitar lead, 1 guitar bass, trống… dàn âm thanh tụi nó cũng lo nốt… tất nhiên là không chịu cho tôi trả tiền… thôi thì xem như quà mừng của tụi nó…

Tôi chở ông bà già đi xe tôi… 1 chiếc 16 chỗ chở đội bưng lễ… chiếc 45 chỗ là họ hàng với bạn bè thân thiết bên tôi… về chương trình hỏi với xin cưới thì bình thường vậy. Tâm trạng tôi thấy cũng quá bình thường, không có gì để nói. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, chẳng qua cũng chỉ là hình thức chứ 2 bên đã là thông gia từ ngày về gặp mặt lần đầu sau đó lên thì tôi với em cũng đăng kí kết hôn luôn rồi… xong việc tôi tranh thủ lên nằm nghỉ chút để lấy sức chiều chiến đấu. Còn lại ai mệt thì lên xe mở điều hòa nghỉ ngơi không thì muốn đi đâu thì đi, đúng giờ có mặt là được.

Đến giờ xuất phát, tôi chở em đi đầu… tự tôi chạy xe đưa dâu luôn… cả đoàn phía sau kéo theo. Bên nhà em cũng 2 con 16 chổ nữa… em ngồi bên cạnh cứ mỉm cười suốt… có lẽ em đợi ngày khoác bộ áo cưới cô dâu lâu lắm rồi… thương em ghê gớm… em hi sinh cho tôi quá nhiều… có lẽ gần hết cả thanh xuân của em… vẫn biết là tôi không để cho em thiếu cái gì từ khi yêu và ở bên tôi… mà thật ra gia đình em cũng có phải đơn giản đâu… em vốn đã không thiếu gì… chỉ thiếu cái ngày rạng rỡ hạnh phúc của đời người con gái mà đến nay tôi mới cho em được. 28 tuổi, là 28 tuổi đấy mọi người… cái tuổi gần chuyển sang băm em mới được mang áo cô dâu… tôi nợ em nhiều quá rồi…

– Cười anh hả?

– Có đâu… hì…

– Tự dưng cười 1 mình. Ngẩn ngẩn ngơ ngơ khả nghi lắm…

– Xí, kệ em…

– Biết rồi đó…

– Nói em nghe xem đúng không?

– Vợ biết anh nghĩ gì rồi nói gì nữa…

– Ứ… em thích nghe…

– Chịu rồi… không nói được… hì

– Đúng là khúc gỗ mà. Haizz… – em làm mặt dỗi…

– Thôi nào… biết là được rồi, cảm nhận được là được rồi… sắp làm mẹ trẻ con rồi mà còn như con nít…

– Ghét…

Cứ thế rồi cũng lên đến nhà tôi… làm lễ thắp hương báo cáo tổ tiên xong em thay trang phục… trang điểm sơ lại 1 chút… thực ra nhìn em trẻ hơn tuổi nhiều nên tôi bảo trang điểm sơ thôi đừng đậm quá… người ta bảo người mình yêu bao giờ cũng đẹp… nhưng công bằng khách quan mà nói thì vợ tôi đẹp thật… mấy bác tin thì tin không thì thôi…

Chuẩn bị xong xuôi, 3h30 có mặt tại khách sạn… mấy đứa bạn bè thân thích tụi nó qua trước để công tác đốc thúc và chuẩn bị ổn định quán triệt mấy vấn đề mâm cỗ… giao luôn cho tụi nó nhiệm vụ đón và thu xếp vị trí ngồi cho khách… Tôi và em và bố mẹ 2 đứa chỉ mỗi việc đứng trước cửa vào đón khách bắt tay nhận lời chúc… mọi chuyện diễn ra như bao đám cưới bình thường vậy thôi… đặc sắc thì cũng không có gì cả… có đoạn em X đến rồi ôm tôi chúc mừng, có nói mấy câu nhỏ vào tai tôi đại khái là hơi tình cảm chút cơ đều cũng đã xác định cả rồi nên biết thì biết vậy thôi. Em thì biết rõ mọi chuyện nên cũng thấy bình thường…

Đúng 4h, phía trong MC bắt đầu luyên thuyên đủ thứ… rồi bắt đầu đến khúc cô dâu chú rể đi kên sân khấu… khách cũng hơi đông nên không gian rộng lắm… thảm trải từ cổng vào lên đến sân khấu, nhìn sao xa xăm thế… nói chung là thấy cũng hoành tráng… khúc bắt đầu đi vào, tôi với em khoác tay nhau đi vào từ từ, mọi người dường như dừng lại mọi câu chuyện dang dở với những việc đang làm, tất cả quay sang hướng bọn tôi… khúc nhạc cất lên… đoạn nhạc chính tôi chọn và tham mưu cho mấy đứa bạn, cả band tập kĩ càng… cơ bản là khúc đó tôi rất tâm đắc và tụi nó cũng khoái nên tập tành bài bản lắm… tất nhiên là rock rồi… mọi người đừng tưởng tượng là nó ồn ào… rock có nhiều loại rock… không phải cứ ồn ào mới là rock đâu…

Dòng máu trong tôi đang cuộn chảy theo đoạn nhạc cộng với tâm trạng hạnh phúc khi đang sánh bước bên em, khi mà cái ngày hân hoan em mong đợi đã trở thành hiện thực… ngoảnh sang nhìn khuôn mặt rạng ngời của em bất giác tôi thấy lâu nay mình có lỗi với em nhiều quá… và tôi đã chảy nước mắt… không chỉ là 1 2 giọt mà không biết đâu ra nó càng ngày càng nhiều… không kìm lại được… tôi mếu máo hẳn luôn… tôi chợt khựng lại khi đang rảo bước đi lên… em bất ngờ nên dừng lại và quay lại nhìn tôi… nước mắt tôi vãn đang chảy… em có chút lo lắng… tôi nhìn em mỉm cười, đưa tay quệt vội nước mắt… cả hôn trường dường như cũng bất ngờ không hiểu vì sao tôi lại như vậy… đâu đó tiếng xì xào rồi rộn ràng dần kên… nhạc vẫn vang lên… tất cả đang nhìn về phía bọn tôi… chờ đợi điều gì đó…

– Anh… anh làm sao thế… em cũng đưa tay lên lau nước mắt cho tôi…

– Anh… anh hạnh phúc quá… tại sao anh lại không làm điều này sớm hơn chứ… để em phải đợi đến hôm nay… haizz…

Lại mếu, lại chảy nước mắt… em nghe thì sững 1 chút… rồi khuôn mặt em giãn ra, em nở nụ cười… rồi cũng theo tôi em lại chảy nước mắt… có lẽ em cũng hạnh phúc lắm… tôi cảm nhận được nụ cười đó của em, ánh mắt đó của em…

– Tưởng anh mạnh mẽ lắm chứ… tưởng khô khan lắm chứ… đồ ngốc này… là em nguyện bên anh như này mà…

Rồi em ôm chầm lấy tôi… tôi vòng tay siết chặt lấy em… đông người thì kệ… họ không hiểu gì thì kệ. Ngày của bọn tôi… kệ hết… bỏ nhau ra, rồi ngay giữa trung tâm… chưa uống rượu giao bôi, chưa cắt bánh… chưa pháo hoa… 2 con người cứ thế, cứ mặc kệ tất cả mà hôn nhau… rồi từ từ… từ ít… rồi nhiều dần lên… rồi mọi người đồng loạt đứng dậy vỗ tay reo ầm ĩ… thật chuyện này tôi chưa từng tưởng tượng ra… không hiểu sao lại đi sang hướng như này… không biết có ai như tôi và em không nữa… 1 lúc thì buông dần nhau ra… tay MC lại bắt đầu hoạt động hết công suất cái vốn văn vở nói mà tôi nghe lùng bùng không nhớ nổi cái gì hết… đại khái là nó khen…

Thế rồi tiếp tục công đoạn còn lại thôi… tiến lên sân khấu làm nghi thức… khúc này thì chả có gì mà kể hết… em thì cười suốt rồi… tôi vốn lạnh ít cười nhưng hôm đó tôi cười cũng nhiều… mọi việc xong xuôi đến khúc đi chúc rượu từng mâm… nghe có vẻ căng… tôi uống thì cũng ổn nhưng như này có lẽ phiến phiến qua thôi chứ cứ nhiệt tình thì không sống nổi rồi… bên trên sân khấu chương trình ca nhạc vẫn diễn ra bình thường, bạn bè tôi bên mảng này nhiều nên toàn những đứa hát hò ổn hết cả… trên đó được 5 6 bài gì đó tôi không chú ý lắm, thì tay MC giới thiệu chú rể lên làm bài theo yêu cầu của bạn bè… sư cha tụi nó… đứa nào chơi khăm tôi… cười trừ tính xua tay không lên nhưng nghĩ lại có lẽ đây là cơ hội để đỡ đi chúc lòng vòng nghe lười quá…

Rồi tôi chào bàn, cầm tay em kéo đi, lại bàn gần sân khấu nhất, bàn mấy đứa bạn tôi… tôi kêu em ngồi đó đợi tôi… rồi tôi từ từ bước lên sân khấu… tay MC đưa míc… tôi cần lấy rồi phát biểu đôi lời… đại khái như là cám ơn mọi người đã đến chung vui chúc mừng vợ chồng tôi… phát biểu xong đi lại thằng guitar đuổi nó xuống rồi tôi ôm cây đàn luôn… kêu nó kiếm cây giá dựng míc để tôi vừa chơi vừa hát… nhìn qua thì tôi cảm nhận được có lẽ mọi người hơi ngạc nhiên… tôi nghĩ vậy… vì tôi biết chơi đàn cũng không nhiều người biết… 2 bài đầu tôi chơi tiếng anh… how can I tell her với to love you more… bài to love you more thì tôi chuyển sang chơi organ… mọi người có vẻ ngạc nhiên và hóng lắm… bố mẹ tôi với em thì có lạ gì đâu nên chỉ cười cười khi mọi người hỏi thôi…

Riêng X, qua bài thứ 2 thì em lên ngồi bên vợ tôi luôn… có lẽ em ngạc nhiên tột độ. Em có vẻ chăm chú lắm… xong 2 bài… mọi người vỗ tay khen nức nở… tôi thấy mà đã trong người… nổi máu lên làm bài nữa cho máu… 2 bài đầu nhẹ rồi nên giờ quất quả rock cho nóng… nhạc việt luôn cho mọi người nghe kẻ nhạc ngoại 2 bài rồi… thả đàn ra không thèm chơi nữa… kêu mấy đứa chơi bài tìm lại. Thế là cuốn vào mà hát thôi… nói chung là máu… tôi cở cả áo ngoài với rút cà vạt ra luôn mà… trang phục thì tôi không mang mấy bộ vest như trong đám cưới người ta thường mang. Tôi tự đi mua riêng quần kaki đen kiểu trẻ trung, áo sơ mi màu bọc đô may cách điệu, khoác thêm cái áo ghi lê đen cắt tay vào… nói chung là trang phục tôi nhìn cũng bụi bặm lắm… sau này anh em ai cưới thì theo tôi tự chọn trang phục đi cho thoải mái chứ cứ vận vào người vộ vest thấy nó ái ái thế nào ấy… hát xong thì mọi người tán thưởng hào hứng lắm… xong tôi xuống, lại chỗ em… em cười tươi rói nhìn tôi… X thì ngồi sững như tượng…

– Sao lên tận đây làm gì? – Tôi hỏi X…

– Cái thằng này… mày chơi nổi quá đấy…

– Thế đứa nào kêu tao lên đấy? Mẹ cha tụi mày… ủa, sao anh hỏi không nói gì vậy? – Tôi lại hỏi X…

– Nãy giờ… là anh đó hả?? – X có vẻ chưa tin vào sự viẹc vừa chứng kiến…

– Có gì lạ hả em?? Tôi cười ghé sát tai X nói, vì lúc này tay MC lại ồn ào nữa rồi…

– Dạ… không… em ngạc nhiên thôi… anh làm em nhớ lại hôm đầu tiên gặp anh…

– Có gì giống nhau đâu em…

– Có chứ… là cái cảm giác làm người khác nghĩ anh không phải là tài xế… anh làm người khác bất ngờ quá…

– À… thế anh phải làm gì ngoài lái xe nào… – tôi xoa đầu X…

– Em không biết… anh lại làm em thêm tiếc nuối nữa rồi… – câu này X nói nhỏ chỉ mỗi mình tôi nghe… khổ…

– Thôi nào… uống với anh 1 ly…

– Em uống riêng với anh thôi nhé…

– Nhất trí…

Rồi em mời tôi… còn ghé nói nhỏ “em thua chị rồi… thua hoàn toàn… em phục… có điều… ai yêu anh nhiều hơn thì em không dám chắc”… “em nhìn bàn bên góc kia nhé, đấy, là những người như em đấy… có điều chị phải hơn tụi em thế nào mới cưa đổ được anh… thôi uống đi ngốc”.

Tôi gõ đầu X trong khi X đưa mắt nhìn sang bàn bên góc… 8 cô gái… quan hệ như nào với tôi thì mọi người tự nghĩ nhé. Có điều tôi giữ chuẩn mực không làm gì có lỗi với ai cả nên thành ra giờ chơi với nhau như anh em… và việc xếp 8 người ngồi với nhau thì không ai khác ngoài thằng L bởi sự sắp đặt của tôi… tôi với X uống xong ly, em cũng xem X như người thân nên cũng không có biểu hiện gì về hành động thân mật của bọn tôi… mà cơ bản là cũng do ở tôi thôi. Không tin tôi sao được… xong tôi với em ngồi lại bàn đó uống với mấy thằng thêm vài ly nữa rồi bọn tôi kiếu đi những bàn còn lại… bạn bè thì sau đám cưới toi tụ tập lại 1 trận ra trò sau… đi những bàn khác được mọi người chào đón cũng rôm rả lắm… đa số là khen bọn tôi đẹp đôi… nhất là bất ngờ chuyện tôi hát hò… nhất là mấy bàn bạn bè trong trường của em… trêu em suốt…

Rồi thời gian cứ trôi đến khi cũng gần tàn, mọi người rút dần dần… tôi thì chưa thấy mệt. Em thì có vẻ đuối đuối rồi… cả ngày rồi mà… với lại đang bầu bí nữa chắc em cũng đang cố gắng lắm… tôi đưa em lại bàn mấy đứa bạn tôi ngồi… tụi nó mấy chục thằng ghép bàn lại ngồi quanh rồi… bắt đầu giờ nhây của tụi nó đấy… khách sạn thì thường giới hạn thời gian… nhưng do giờ của tôi cũng cuối ngày nên không còn kíp nào nữa, với lại tụi bạn nhạc công của tôi làm sự kiện ở đây nhiều nên tụi nó có nói trước, thành ra bọn tôi chơi thoải mái mà không lo nghĩ gì… bắt đầu chúc tunng mời nhau rôi hát hò ầm ỉ…

Tôi lại bị kéo lên ôm đàn chơi cho mấy thằng kia xuống uống… má nó, ai đời bắt chú rể lên đánh đàn cho nhạc công ngòi nhậu… toàn bọn trong hội chơi với nhau nên toàn chơi mấy bài quen cả. Chứ tôi chưa giỏi đến mức ôm đàn chơi cho người khác hát đâu… quậy tan nát no chán rồi cũng đến lúc tan cuộc thôi, tạm thời vậy đã…

Chia tay nhau ai về nhà nấy… tôi còn về nhà tiếp bộ phận bô lão nữa… mẹ tôi với thằng L lo việc kiểm bia bọt nước ngọt còn sót lại rồi làm thủ tục thanh toán… sau đó kéo nhau về nhà tôi… em mệt nên tôi nói với mọi người thông cảm để em lên nghỉ, còn tôi ngồi lại uống đến 10h mới lên… chuyện lúc này thì tua qua vì cũng chả có gì quan trọng… thấm mệt tôi lên phòng… em đã thay đồ ngủ đang nằm đó… có lẽ em ngủ rồi… cả căn phòng toàn màu đỏ… haizz… có phải trai tân gái xử nữ gì cho cam. Đỏ lòm lòm… nhưng em thích thì trang trí thôi… tôi vào nhà với thay đồ, tắm cái cho tỉnh táo rồi ra, leo lên nằm cạnh ôm em vào lòng…

– Dậy… dậy…

– Ư… em mệt anh… em trở mình vươn vai rồi quay lại ôm tôi…

– Trời ơi… không cho anh động phòng à… – tôi trêu rồi hôn em.

– Quỷ… động mấy năm rồi hả…

– Hì… không động phòng thì cũng dậy còn việc chưa làm nữa…

– Ứ… việc gì nữa anh… quấy dữ…

– Đếm tiền… haha…

– Mai cũng được anh… giờ nghỉ đã nào… quậy em quá…

– Hôm nay em mệt lắm nhỉ… thương em lắm… biết vậy khỏi cưới…

– Anh dám…

– Hì… không cưới mà được với em đó… thôi ngủ thôi vợ yêu… anh cũng mệ rồi. Uống hơi nhiều…

– Dạ… rồi hôn nhau tí… – xong em lất điện thoại đặt chuông…

– Ủa, em nghỉ mấy ngày mà, đặt chuông làm gì? Mà lại 2h nữa…

– Không biết… kệ em… – rồi em rúc vào ngực tôi… giờ thì biết rồi… yêu em thế…

– Hay là giờ đi… 2h qua ngày rồi… tôi trêu…

– Koooo… giờ em mệt… với lại mình toàn 1 2 giờ, cũng quen giờ đó rồi…

Đúng thật, toàn là giờ em soạn bài xong lên quậy tôi, nên thành ra bọn tôi cũng quen giờ đó… nhiều lúc vậy rồi đến sáng sớm em thức dậy lại quậy nữa nên có nhiều hôm tôi hơi mệt… 3 tiếng đồng hồ mà hoạt động thể dục 2 lần mà lại đang đói bụng nữa nên có ngày cầm đũa ăn mà run rẩy, ruồi bay qua nhác đuổi luôn… thôi đó là chuyện riêng tư bọn tôi, mọi người đừng tưởng tượng… haizz… vậy là ngày quan trọng cũng trải qua tốt đẹp… không nghĩ ngợi gì nữa… ngủ đã để 2h dậy động phòng… bye bye mọi người…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Số ký tự: 0