Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Phần 35

2024-08-02 03:04:43

Phần 35
Tôi đang trong thế bị động, không biết làm thế nào… nhờ có ánh đèn xe oto chiếu vào tôi mới bừng tỉnh mà đẩy X ra… X nhìn tôi mỉm cười măt rưng rưng ngấn lệ…

– Món quà của em đấy… nụ hôn đầu em dành tặng tình đầu của em… nếu không có nụ hôn này thì mối tình đó sẽ không trọn vẹn… trước khi trở lại là bạn bè… em muốn nói với anh 1 điều… em yêu anh, giờ thì em yêu anh rồi…

X vẫn mỉm cười, nhưng nước mắt đã chảy xuống nhiều rồi… tôi bối rối quá… không có tình cảm với em nhưng thấy thương quá…

– Uh… anh nhận… anh nhận rồi… món quà của em… anh sẽ là tình đầu của em… nhưng giờ em bỏ anh rồi, nên em phải vui vẻ lên nhé. Sống thật tốt… anh luôn bên cạnh em… sau này yêu ai phải hỏi ý kiến của anh nghe? Anh đồng ý mới được yêu đó. Anh là bạn, là anh… và là tình đầu của em đấy…

– Dạ… em biết rồi… em sẽ tìm ra được người như anh… hihi… thôi em về… xe bố em đấy… em thấy nãy giờ rồi… chắc thấy con gái cưng “bị” mất nụ hôn đầu nên ra tay phá đám đấy…

– Trời… may mà anh chưa làm gì có lỗi không ông giết anh mất…

– Không có đâu… hihi… em về nhé… hẹn sớm gặp lại… tình đầu của em… em không còn yêu anh đâu… đừng tưởng bở… lêu lêu…

Em làm điệu bộ dễ thương như con nít… 1 chút chạnh lòng, thấy thương em… em từ từ tiến lại xe, cửa phụ mở ra, sếp tôi bước xuống… em leo lên quay lại cười với tôi rồi lên xe… đóng cửa lại… tôi nhìn theo 1 lúc rồi giơ tay chào, nhìn lệch 1 chút cười chào cả bố em nữa… bố em nháy đèn pha ý chào lại tôi… may quá, có lẽ ông không có ác cảm với tôi… xem như mọi chuyện êm xuôi… chiếc xe quay đi, để lại trong tôi sự thương cảm và hơi tiếc nuối, em đi để lại anh đứng đây trong lòng vẫn hơi ngỡ ngàng… để lại tình đầu, em đã đi rồi… chúc em hạnh phúc… thương em!!!

– Làm gì sững người lên thế… – lão sếp đi đến đập vai tôi…

– À, không có gì… chà lút láng nhỉ… – tôi đùa lão…

– Lút cũng không sướng như chú… – lão cười đểu với tôi…

– Sướng ma gì sếp ơi… tội nghiệp… không đáp lại được… hazi…

– Chú nguy hiểm thật đấy… không khen không được haha…

– Em có làm gì đâu sếp… tự dưng nó vậy…

– Cái tự dưng đó mới nguy hiểm đấy… tôi với ông ta quan sát từ đầu đến cuối… – cậu giả ngờ nghệch giỏi đấy…

– Thật đấy… haiz

– Cậu giỏi đến mức ông ta nhìn thấy mà không thèm giận mà còn ngồi cười là đủ hiểu… tôi nể cậu… bái phục…

– Xờ… không thèm giận mà bật đèn phá đám… em định bồng lên phòng đấy… haha… thôi đợi em, em lên lấy đồ xuống rồi lên đường luôn… nhớ vợ rồi hihi…

– Có lưu luyến gì không đấy?

– Không đâu anh… thôi anh đợi em tí…

Tôi chạy lên phòng lấy đồ xuống, quăng vào xe rồi bắt đầu lên đường… lão sếp ngồi bên ngã ghế ra nằm nhắm mắt… tôi cứ thế lao xe vun vút trong đêm làm 1 mạch về nhà không dừng nghỉ ăn đêm luôn… ghé công ty thả lão sếp xuống tôi đánh xe chạy thẳng về nhà… hôm nay trưng dụng xe ổng… tới nhà trời cũng sáng rồi… nhưng chưa thấy mở cửa… chắc cả nhà chưa dậy… tôi vào mở cửa rồi nhẹ nhàng đi lên phòng… em đang nằm ngủ… chăn đạp sang 1 bên không đắp… áo hớ hênh lòi ra lộ cả bụng… 2 đêm không được gần em giờ thấy cảnh này mà muốn lao vô ăn thịt em luôn quá… nhưng đành nhịn, hôm nay còn có việc nữa… nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh ngắm em ngủ… em ngoan hiền xinh đẹp như thiên thần vậy… 2 ngày không có tôi chắc em nhớ tôi lắm… tôi cũng nhớ em… đưa tay khẽ vuốt tóc em, cúi xuống hôn nhẹ em… em khẽ cựa mình rồi mở mắt ra… em thức giấc rồi…

– Anh… anh về rồi à…?

– Uh anh vừa về… ngủ mà người khác vào không biết…

– Híc sao lại ngủ say thế này chứ… – em đưa 2 tay ra ôm tôi kéo tôi xuống…

– Em nhớ anh…

– Anh cũng nhớ em… nhớ đến điên lên luôn… rồi tôi hôn em.

– Ư… ư… anh… để em dậy vệ sinh đã…

– Kệ… anh nhớ em… – rồi cứ thế 2 đứa hôn nhau… nụ hôn nồng cháy sau 2 ngày xa nhau với bao nhiêu nhớ nhung… 1 lúc lâu cũng rời nhau ra…

– Em dậy vệ sinh đi, rồi xuống nấu gì ăn sáng… anh ngủ 1 chút rồi gọi anh dậy nhé… nói bố mẹ để anh nghỉ tí, khoan đã gọi…

– Dạ… anh ngủ đi kẻo mệt… thương anh…

– Cám ơn em đã đến với anh… yêu em… thôi anh ngủ… xuống đi… xùy… xùy… – tôi xua tay đuổi yêu em…

– Hứ… ghét mặt… em xuống đây… yêu anh…

Em đi vào vscn xong rồi xuống chuẩn bị đồ ăn sáng… tôi thì làm giấc đã… không buồn ngủ lắm nhưng cũng gắng chợp mắt tí cho đỡ mỏi mắt… 7h30 em lên gọi tôi dậy…

– Anh… xuống ăn sáng… bố mẹ chờ dưới kìa…

– Uh… anh xuống giờ, đợi anh tắm cái đã…

– Dạ… nhanh rồi xuống nghe anh…

– Uh… mà không vào tắm cho anh à?

– Kooooo… – em phùng má lên chu môi trông ghét lắm…

– Hì… thôi em xuống trước đi…

– Dạ… – nói thế mà em đi lại ôm tôi… híc… không có thời gian chứ không tôi cũng bồng lên làm trận rồi… nhớ thế chứ…

– Không bỏ anh ra à… nhõng nhẽo gì đấy?

– Em nhớ anh lắm… hức…

– Ngốc này… anh về đây rồi còn gì…

– Không biết đâu…

– Thôi nào… anh cũng nhớ em lắm chứ phải đâu…

– Dạ… thôi em xuống trước đây…

– Uh anh xuống giờ…

Hôn em 1 cái rồi tôi vào tắm… tỉnh táo hẳn… thay áo quần luôn, đường nào ăn xong cũng đi luôn… xuống dưới thì em cả nhà đang ngồi đợi tôi… khiếp… ăn thì ăn luôn đi, đợi tôi để hỏi tội tôi chứ gì nữa… biết thừa… tôi đi xuống kéo ghế ra ngồi, làm điệu bộ thỏ thẻ gãi đầu gãi tai…

– Làm gì đấy? – Bố tôi hỏi…

– Ủa, ai đây hả em? – Tôi quay sang hỏi em…

– Anh này… em đánh tôi…

– Lần sau cho người lạ vào nhà không hỏi trước anh là không được đâu nghe chưa… – tôi đùa nhây… giờ mà không bợt chợt thì chắc ông già tôi ông tra khảo tôi đau não mà chết…

– Giỏi nhỉ? Tôi thành người thừa từ bao giờ thế? – Bố tôi lên tiếng…

– Anh… bố à, chậc, con xin lỗi, mới ngủ dậy mắt tèm lem nhìn không rõ… khổ quá… bố mẹ đến khi nào đây? Có việc gì mà sang tận đây… haizz… con cái chưa thăm bố mẹ lại để bố mẹ đích thân đến thế này thật ngại quá…

– Cái mồm anh lẻo mép lắm nhé… – mẹ tôi lườm tôi…

– Mày học nòi ai mà trơ tráo thế hả? – Đến lượt bố tôi nói

– Hihi… nòi ai thì ngưới đó biết thôi… con chịu á… haha… thôi mọi người ăn đi. Con đói rồi… tối qua giờ chưa ăn gì này…

– Con với cái… không dẫn người yêu về ra mắt bố mẹ, lại để bố mẹ đến gặp trước. Hết nói… – bố tôi nói

– Thế bố mẹ về đi…

– Nói gì đấy?

– Thì bố mẹ về đi để lát con dẫn về ra mắt… haha…

– Má… cái thằng… thôi ăn đi còn xuống nhà ông bà thông gia…

– Nhân vật chính không hối hả thì thôi, quần chúng lại lo lắng thế… hihi…

– Tao lại cho mày ăn vả giờ… – mẹ tôi dọa…

– Thôi anh đừng đùa nữa… ăn đi nào… hì… con mời bố mẹ… – em lên tiếng can thiệp

– Uh ăn thôi…

Thế rồi cả nhà bắt đầu ăn… tôi ăn xong trước dậy trước, đem đồ quà cáp ra để ngoài xe… em dọn rửa xong cả nhà ra bắt đầu kên đường… trên đường tôi ghé làm 2 thùng ken. Chuyến này cho nhạc phụ tơi bời mới được…

– Em gọi về cho bố mẹ chưa?

– Dạ rồi anh… phải báo để mẹ còn đi chợ chứ…

– Xời, bày vẽ…

– Em với anh thì sao chả được, có cả bố mẹ nữa nên phải vậy chứ…

– Bà con em có ai về nữa không?

– Không anh, mình báo muộn quá, ngoài này chỉ còn mỗi bố mẹ em à, còn lại vào nam ở hết rồi anh…

– Uh vậy đỡ… chứ đông quá hỏi han nhiều anh ngán lắm… không biết lát sẽ thế nào nhỉ???

– Là thế nào? Bố mẹ em hiền lắm…

– Không hiền mà được với anh… haha… mà bố mẹ này, có hồi hộp không? – Tôi quay ra hỏi 2 người…

– Lo chạy đi… không phải chuyện của anh… – mẹ tôi nói.

– Ờ thì thôi… không phải việc con thì ai xin cưới về thì lo mà nuôi con không biết…

– Tao lại vả cho gãy răng giờ thằng ranh…

– Hơi xí là dọa… số tôi khổ quá mà… haizz…

– Mua cái xe mà đi lại chứ có việc cần cứ làm phiền họ thế này không được đâu con… – bố tôi giờ mới lên tiếng…

– Từ từ bố. Vội gì… có mấy khi cần đâu…

– Sắp cưới rồi, lại còn con cái nữa, sẽ chở vợ con về ngoại nhiều đấy… tham khảo đi bố mẹ hỗ trợ…

– Thôi không cần đâu bố… việc mua xe để vợ con lo… em nhờ… – tôi cười nói với em… em nhe răng cười với tôi tít mắt

– Ngao ngán… không nói được anh… – bố tôi thở dài…

Nói vu vơ vài chuyện thế rồi cũng tới nơi… có gần 50km chứ có nhiêu đâu… gọi là quê vậy thôi chứ cũng phát triển khiếp, được cái nó không ồn ào như thành phố… em chỉ đường về đến nhà… òa… dãy hàng rào chè được cắt tỉa gọn gàng vuông vức đẹp quá, cổng gỗ to như cái nhà có mái che kiểu như bên trung quốc nhưng thiết kế rất rộng, em xuống xe mở cổng tôi đánh xe vào… sân lát gạch đỏ từ cổng vào đến nhà, rất rộng. Bên trong nhiều cây cảnh, 1 gian nhà ngang rộng kiểu truyền thống xưa, xây nối bên cạnh là 1 căn 2 tầng không lớn lắm nhưng tổng thể chung thì quá rộng cho 1 gia đình neo người ở… tôi và bố mẹ xuống xe, tôi mở cốp, em phụ tôi xách đồ vào, bố mẹ tôi theo sau… haizz… đi hỏi vợ mà tôi chả run tí nào cả, không biết mọi người thế nào… chưa vào đến cửa thì bố mẹ em đang từ trong nhà đi ra… bắt đầu 1 cuộc chiến…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Số ký tự: 0