Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Phần 28

2024-08-02 03:04:43

Phần 28
Nằm ôm em ngủ đến gần sáng thì tôi có cảm giác cái gì lúc nhúc trước ngực, cựa mình mở mắt ra thì em đang nằm trong lòng tôi ngước lên nhìn tôi… mắt long lanh âu yếm… em mỉm cười…

– Sao không ngủ đi vợ? – Tôi đưa tay vuốt má em…

– Dạ em cũng vừa tỉnh dậy thôi, muốn ngắm anh ngủ. – em áp má vào ngực tôi…

– Ngốc này, đã sáng đâu, ngủ thêm chút cho khỏe chứ…

– Dạ… mà anh có mỏi không?

– Uhm… cũng có… em hỏi anh mới để ý…

Tôi nói xong thì em nhớm lên cho tôi rút tay ra… haiz, mỏi thật chứ đùa đâu… em nằm ép sát người tôi, ép cả cặp ngực vào cánh tay tôi… haizz… thằng bất trị tỉnh dậy rồi… tôi bó tay với nó… em nằm tì cằm lên vai tôi, tay quàng qua ôm tôi xoa người, rồi em gác chân lên hẳn trên người tôi như muốn ôm tôi chặt hơn, chân em đụng vào thằng nhỏ, chợt em ngước lên nhìn tôi nhíu mày… tay em đang xoa người tôi từ từ đi xuống chạm thằng nhỏ, em đưa tay nắm lấy…

– Gì nữa??? – Tôi cười hỏi em… em mỉm cười với tôi không nói gì đoạn cúi xuống rúc rúc vào cổ tôi kiểu ngại ngại…

– Anh hư rồi này… – em lí nhí nói, tay vẫn nắm thằng nhỏ trong tay…

– Tại em đó…

– Em làm sao…

– Ai bảo em đẹp quá, lại nằm ôm anh sát thế này bảo sao anh không hư…

– Em không biết đâu… – em ngại ngùng…

– Còn ngại nữa… mình là vợ chồng rồi đấy…

– Dạ…

– Muốn nữa hả? Sao không thả ra… anh chịu không nổi rồi này… – tôi quay sang ôm em…

– Em… em thấy ê ẩm quá… nhưng… anh làm em hư theo anh rồi… đáng ghét… em làm nũng…

– Dần rồi hết thôi mà…

– Dạ…

Rồi chuyện gì xảy ra mọi người tự hiểu đi… lần này em cũng đã quen và không như lần đầu nữa nên tôi và em hòa vào nhau cuồng nhiệt hẳn… xong việc tôi nằm ôm em…

– Em hư thật rồi… – tôi cười…

– Tại anh đó… híc…

– Vậy chứ em không muốn à…

– Anh hỏi thừa… ghét… mà anh này…

– Sao em?

– Liệu có có con không anh nhỉ?

– Cái đó anh không biết… tùy nhiều thứ… mà có thì cưới sớm hơn thôi chứ sao…

– Dạ… em cũng muốn có con… hạnh phúc lắm anh nhỉ?

– Tất nhiên rồi…

– Anh này… Em có điều này muốn nói

– Uh em nói đi anh nghe…

– Cưới nhau rồi có con em muốn anh có thời gian ở nhà nhiều hơn để chăm em với con, mà anh chạy xe suốt, có chuyến đi cả tuần mới về… xa nhau là 1 việc, việc nữa là đi xa quá nguy hiểm ở nhà em lo lắm…

– Thì anh cũng đang tính đây, anh không muốn xa em, để em ở nhà 1 mình anh cũng lo lắm chứ… nhưng đam mê của anh… anh chưa thể nghĩ ra cách gì lúc này… em cố gắng được không? Anh thương em lắm…

– Dạ thì yêu anh em cũng xác định rồi mà… chỉ là anh đi nhiều quá ở nhà em nhớ anh… với cả lo nữa…

– Em thiệt thòi rồi…

– Em tính thế này anh nghe được không?

– Uh anh nghe…

– Cưới nhau về thì vợ chồng mình ở đây, còn nhà em đó em tính bán đi… cũng không ít đâu anh ạ…

– Sao lại bán đi, để bố mẹ em ở chứ…

– Bố mẹ em không muốn ở trên này đâu… thích ở quê thôi… mà mình ở bên này thì cũng để không phí lắm… bán đi được 6 7 tỷ không ít đâu anh…

– Thế em tính làm gì?

– Mua xe… em không muốn anh chạy đường dài… em ở nhà lo lắng… lại thương anh lọ mọ chạy đêm hôm… nghĩ em xót lắm…

– Em nói tiếp đi…

– Em tính mua 1 chiếc để anh chạy khách tuyến ngắn đi về trong ngày, với 1 chiếc 4 chỗ gia đình mình đi lại… còn bao nhiêu gửi tiết kiệm, tiền lãi cũng dư giả để mình sống thoải mái… với cả em đi làm cũng có lương, anh chạy xe kiếm thêm bao nhiêu tốt bấy nhiêu… được không anh…

– Nhưng anh không thích chạy xe nhỏ… khó chịu lắm… em không thấy xe anh đang chạy à, thế mà anh vẫn chê nhỏ đấy… với lại chạy tuyến cũng sáng đi tối về, thời gian cũng có được bao nhiêu đâu…

– Hay mình mua 2 3 chiếc mở dịch vụ cho thuê xe, cưới hỏi du lịch cũng được mà anh… lại nhàn…

– Anh thích vùng vẫy, nhàn quá thì lại chán… anh không biết nữa…

– Anh không thương em à… hức hức…

– Không thương em thương ai? Ngốc này…

– Hức… hức… em thút thít…

– Thôi nào… để anh nghĩ lại… trước mắt cứ để anh 1 thời gian cho thỏa đam mê đã nhé… anh sẽ cẩn thận… em đừng lo… – tôi ôm em vào lòng…

– Dạ… anh cứ chạy đi đã. Đến khi cưới về thì tính theo cách của em nhé…

– Uh thì biết vậy… mà giờ dậy đi tắm nào, rồi đi ăn sáng anh chở em lên trường nữa…

– Dạ…

Rồi tôi bế em lên vào nhà tắm… cả 2 tắm chung… lúc tôi bật đèn ngủ nên mờ mờ ảo ảo, giờ điện sáng nên em lại thấy ngại… dáng em chuẩn thật… trời cho tôi may mắn…

– Em còn ngại à?? – Tôi hỏi em khi thấy em cứ khép nép đứng phía sau tôi…

– Dạ… tại sáng quá em ngại… – em lí nhí…

– Haizz… có gì mà ngại chứ… tôi quay lại hôn em…

Khổ… nghiện rồi hay sao ấy, hôn nhau mọi lúc mọi nơi… 1 lúc rồi cũng buông nhau ra mà tắm… tắm xong lau khô người rồi 2 đứa ra ngoài mang đồ vào…

– Xong… xuống thôi vợ yêu…

– Ứ…

– Sao nữa? – Tôi nhíu mày, kéo em lại ôm vào lòng…

– Anh bế em xuống… – em làm nũng trong lòng tôi… chiều quá thành ra uốn…

– Nhõng nhẽo quá nhỉ???

– Ứ biết… vợ đau… không đi được… – em tiếp tục làm nũng…

– Rồi rồi… anh bế vợ… hư quá đi… – đoạn tôi bế xốc em lên, em quàng 2 tay qua cổ tôi…

– Tại ai làm vợ đau chứ… em chun mũi vui vẻ ra mặt…

– Uh tại anh… được chưa… bồng đây rồi còn gì… haizz…

– Than thở hả? Từ nay sáng nào cũng phải bế vợ xuống nghe chưa???

– Được rồi… không bế mà được với cô chắc… chưa gì đã giở thói bắt nạt chồng rồi đấy…

– Hihi… yêu chồng en quá… em rướn lên hôn tôi 1 cái… tôi bế em xuống dưới…

– Anh này… hay để em nấu gì ăn cho đảm bảo…

– Thôi… hôm nay ăn ngoài cho tiện… em cũng hạn chế đi lại kẻo còn đau… lên lớp thì ra bài tập cho học sinh làm rồi ngồi 1 chỗ nghe chưa?…

– Dạ… à giờ ăn gì anh?

– Em thích ăn gì?

– Anh ăn gì em ăn nấy… – em khoác tay đi theo tôi hạnh phúc… tình cảm như vợ chồng son…

– Phở nhé…

– Dạ…

Rồi tôi dắt xe ra, đóng cửa khóa cổng lại rồi 2 đứa đi ăn phở… xong xuôi còn hơi sớm nên tôi chở em đi vòng vòng 1 lúc nữa rồi mới tới trường… cũng bị vài lời trêu nhưng tôi chả quan tâm. Tôi chả đã quá chai mặt với cái nơi này bao nhiêu lần rồi chắc… tháo mủ bảo hiểm cho em xong tôi nói với em…

– Nay em mấy tiết…

– Dạ 3 tiết ạ…

– Uh, vậy là về sớm… về gọi anh đến đón, rồi mình đi mua nhẫn luôn…

– Dạ… – em mỉm cười hạnh phúc…

– Uh thôi em lên lớp đi, nhớ lời anh dặn, hạn chế đi lại… yêu em…

– Dạ… yêu anh… về em gọi…

Rồi em đi vào, trông theo dáng em mà tội nghiệp… đau mà phải gắng tỏ ra bình thường… haizz… nhìn em khuất hẳn tôi mới quay xe ra về… định gọi L mặt lồn đi cf đều chắc nó bận làm nên thôi… tôi kiếm đại 1 quán ngồi giết thời gian đợi đón em thôi… vào ngồi được 1 lúc thì L ml gọi luôn. Cũng thiêng đấy…

– Mở mồm ra ngay…

– Đm… sáng ngày nói chuyện đã nghe đéo ưa nổi… – thằng L làu bàu…

– Thế thôi tắt máy nhé?

– Đang đâu?

– Cf X…

– Đợi tao chút… qua liền… tút tút tút…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Số ký tự: 0