Phần 40
2024-08-05 14:10:42
Ngày hôm sau cả Ngọc Anh và con em em đều đi thi, thôi thì có 2 người quan trọng nhất với em trên này chả nhẽ lại bơ. Sáng em dậy từ hơn 6h may đêm qua ngủ sớm nên mò dậy được. Việc đầu tiên em làm là nhắn tin chúc cô bé của em thi tốt.
– Em dậy chưa:), Chúc cô bé của anh hôm nay làm bài thật tốt, thật tốt nhé.
Sau đó là vào toilet đánh răng rửa mặt rồi cắm nồi cơm nấu bữa sáng cho con em ăn. Thức ăn đã được mua sẵn từ chiều hôm trước: Trứng, lạc nửa quả bầu, em nấu món gì các bác tự biết nhé. Mới xong món canh với lạc rang thì con em uể oải dậy, ngáp ngắn ngáp dài nhìn em như người sao hỏa.
– Anh làm cái gì đấy?
– Không nhìn à, dậy đánh răng rửa mặt đi rồi còn ăn sáng, tao nấu gần xong rồi – em ngó mặt nó, nhìn ngơ ngơ như mới trong trại ra.
– Ai chà, nay được anh zai nấu bữa sáng cho ăn cơ đấy, liệu trời có bão không – nó tủm tỉm.
– Thế mày có ăn không hả, ngồi đấy mà xỉa xói tao, đánh răng rửa mặt nhanh – em lườm.
– Đây đây, anh đã nấu xong đâu mà cứ rối lên – nó hừ mũi.
– Nói nhiều, tao cho mày 10p không xong thì nhịn.
– Xí, khó tính – nó liếc xéo rồi quẩy nhanh vào toilet.
Em kệ không tranh luận với nó nữa, đang tráng trứng nên em cần tập trung không cháy. Sau vài lần lật qua lật lại món trứng đã xong, em một mình sắp bát đũa thức ăn ra bàn. Nhìn đồng hồ mới hơn 6 rưỡi, vẫn còn sớm nhưng con em vốn cái tình lề mề em giục.
– Xong chưa mày, nhanh không nguội hết giờ – em nói to.
– Em xong rồi đây – nó mở cửa bước ra.
– Tối qua mày nạp điện cho xe chưa? – Em xới cơm ra bát.
– Em nạp rồi anh yên tâm.
– Tao cứ nhắc thế, không đi nửa đường hết điện lại ăn vạ.
– Anh làm em như trẻ con không bằng ý – nó nhăn mặt.
– Lại còn không, thôi ăn đi còn đi cho sớm.
– Vâng.
2 anh em cặm cụi ăn thi thoảng em hỏi han dặn dò nó vài câu, dù gì em học gần 4 năm nên có nhiều kinh nghiệm thi cử hơn nó. Cơ mà không xúi dại chuyện quay cóp đâu nhá, giám thị bắt được là học lại như chơi.
7h hơn nó đi, em ở nhà rửa bát quét dọn nhà cửa cho sạch sẽ, trời nóng nhìn cái phòng bừa bộn cũng khó mà chịu được. Hì hục hơn 30p mới xong, mồ hôi đổ ra như mưa nhưng em không ngu mà nhảy vào tắm ngay nó giật cho thì “Bác sĩ ơi em đến đây”. Ngồi bật quạt check tin nhắn của Ngọc Anh từ sáng đến giờ bận quá quên khuấy đi mất.
– Hihi, cảm ơn anh của em nhé <3 em ăn sáng đây.
Cười mỉm 1 cái, vứt điện thoại xuống giường em quay sang bật máy tính làm vài bản nhạc cho hưng phấn. Tiện thể lên truyensextv.com đọc truyện xong rồi lên face. Nhắc đến face em chột dạ nhớ đến tin nhắn của Nhi. Lần mò vào phần tin nhắn nhưng không thấy tin nhắn mới chỉ có vài thông báo linh tinh. Lướt 1 lúc em đi tắm cho thoải mái đầu óc rồi lên face tiếp, mục đích là để trả lời Nhi. Bật trò chuyện thấy Nhi đang online em chat luôn.
– Xin lỗi em nhé, giờ anh mới lên:)
– Không sao ạ, em cũng mới ol thôi hi.
– Ừ, hôm nọ em thi thế nào tốt chứ?
– Cũng bình thường thôi anh, đề thi hơi nhiều bài tập chút, em làm không hết:)
– Em làm được bao nhiêu %
– Khoảng 80% anh ạ hi, mong được trên trung bình:)
– Vậy là cao rồi, chắc phải điểm khá ấy chứ: D.
– Em cũng mong vậy lắm hi, còn anh thì sao ạ?
– Anh ấy hả?
– Vâng, anh làm báo cáo đến đâu rồi, có khó không anh.
– À, anh mới làm được 1 phần thôi cũng không khó lắm hì.
– Vâng, chúc anh làm thật tốt nhé:)
– Ừ, anh cảm ơn nhé: D.
– Hihi, anh đang làm gì đấy?
– Anh ngồi lướt face thôi, chả biết làm gì: D.
– Giống em nhỉ hi, mà anh không làm báo cáo ạ?
– Anh làm xong phần 1 rồi, mai mang đến trường thầy xem thôi nếu sai thì anh về sửa tiếp còn ổn rồi anh mới làm thêm phần sau:)
– Vâng, cũng vất vả ghê hi.
– Ừ, em 2 năm nữa cũng thế: D nhưng đỡ hơn là thi tốt nghiệp không phải ôn nhiều.
… Bạn đang đọc truyện Cô gái Hà Nội tại nguồn: http://truyensextv.com/co-gai-ha-noi/
Em với Nhi chat khá lâu, chủ yếu xoay quanh chuyện học hành bạn bè tuyệt nhiên Nhi không nhắc gì đến người yêu và em cũng thế.
Nhi kể nhiều lắm nào là từ năm học cấp 2 đã có vài anh khóa trên viết thư xin làm quen, tặng quà.
Nhưng Nhi không thích ai, cố gắng trốn tránh họ và đâm đầu vào học với học được 1 thời gian mấy thanh niên đâm chán không làm phiền Nhi nữa.
Nhi bảo ở lớp rất ít nói, ngồi học thì chăm chú nghe giảng nên rất được lòng thầy cô.
Ra chơi cũng ít ra ngoài, thi thoảng ngồi nói chuyện với vài bạn gái xung quanh.
Lên lớp 9 nhi bắt đầu có cảm tình với 1 bạn trong lớp, bạn này là lớp phó học tập và ngồi cạnh Nhi.
Theo Nhi kể thì cu này hay nói hay cười và vui tính nữa, học lại giỏi môn toán nên dần dần Nhi thích bạn ấy.
Nhưng không dám thổ lộ vì nhát với sợ bạn ấy không thích lại nên Nhi cứ để cái cảm nắng ấy trôi qua trong lặng lẽ.
Cấp 3, Nhi học lớp chọn của trường, đặc biệt trường Nhi từng học cũng là trường cũ của em.
Thua em 2 tuổi học cùng 1 trường thế mà chả bao giờ gặp nhau trên đường đi học cả, dù hồi trước em rất hay đi cùng Uyên.
Nhắc đến Uyên em vẫn tức anh ách con khỉ này, đi học nó toàn bắt em chở nó thì ngồi sau toe toét buôn dưa với đám bạn đi cùng.
Nhiều lần em kêu mệt với nắng bảo nó vác con xe mini ra mà đạp, nó chưng hửng “con em tôi lấy đi học rồi”. Mà em với Uyên học khác lớp chứ có cùng lớp đâu, cả 2 đứa đều học lớp chọn cả nên gần như học cả tuần.
Sáng học chính khóa chiều học đề cao 3 môn: Toán, lý, hóa 1 tuần 7 ca.
Đấy là nhẹ, dịp nào thi giữa kì hay cuối kì thì 11 12 ca 1 tuần, học dè cổ ra, đến giấc ngủ trưa cũng không có.
Thế mà con khỉ này nó cứ bám em suốt, thoát được nó mỗi lúc không cùng ca chiều.
Còn Nhi, lên cấp 3 gần như vẫn vậy, nhút nhát, ít nói cả lớp hơn 50 bạn nhưng tiếp xúc không quá nửa lớp.
Thế mà vẫn có kha khá anh theo đuổi, con gái càng bí ẩn con trai càng thích chưa kể Nhi cũng có sắc và học được.
À Nhi kể, đầu năm lớp 11 nhi có thích 1 anh khóa trên hơn Nhi 2 tuổi.
Em bất giác dò hỏi thêm là anh ta trông thế nào, có biết Nhi thích anh ta không, anh ta tên gì.
Nhưng chả thu được kết quả gì, chỉ biết là giờ Nhi vẫn đang yêu thầm anh ấy.
Em không dám hỏi thêm sợ lộ, nếu Nhi biết em đã biết hết mọi chuyện và em hiện tại đã có người yêu thì Nhi sẽ ra sao nhỉ.
Chắc em ấy đau khổ và tuyệt vọng lắm, 1 tình yêu kéo dài hơn 2 năm nó không hề nhỏ để có thể dễ dàng quên đi được.
Tình yêu của con gái Song ngư rất mãnh liệt, một khi bị phụ tình họ sẽ như rơi xuống đáy vực sâu mà rất lâu mới ngoi lên được.
Các bác đọc chuyện của em đến giờ chắc cũng hiểu Nhi và Nhung có 1 cái gì đó khá giống nhau về tính cách, tình yêu.
Em không muốn Nhi đi theo vết xe đổ của Nhung 1 chút nào, nếu thế em chẳng có mặt mũi nào nhìn Uyên nữa.
Mất đi 1 người bạn thân nó cũng không dễ dàng gì nhất là 2 đứa thân nhau từ bé đến giờ.
Lần này có lẽ em phải nhờ Uyên giúp đỡ thôi, tự mình giải quyết thấy không ổn, đơn giản Uyên hiểu Nhi hơn em.
Gần trưa con em lò dò về, mặt mày hớn hở.
– Làm bài thế nào mày? Em vừa bấm điện thoại vừa liếc nó.
– Cũng tốt anh, may cô giám thị coi dễ, à em gần Ngọc Anh đấy, bạn ấy làm hết luôn, lúc về cười suốt luôn – con em hí hửng.
– Thế à, thế bao giờ thi tiếp – em tỉnh bơ.
– Thứ 6 em thi, mà anh cắm cơm đi, em đi chợ rồi đây – nó xách 2 túi đen to vào bếp.
– Ok, mày thay quần áo rồi nghỉ ngơi đi, để đấy tí tao nấu cho.
– Nay anh trai mình tự nhiên chăm thế, chả bù cho mọi hôm lười chảy thây – nó bĩu môi.
– Mày muốn cái dép này bay vào mồm không hả, đi ra kia nhanh – em sút vào mông nó.
– Ơ, bẩn quần em, nói thế đã cáu rồi hứ – nó hậm hực bỏ ra ngoài ngồi quạt.
– Nói nhiều, cầm cái điện thoại cho tao xem nào.
– Đây, hứ.
– Ơ, thay quần áo đi rồi phụ tao nhặt rau, còn ngồi đấy hóng quạt – em lườm.
– Ứ nhặt, anh vừa bảo bữa nay anh nấu còn gì – nó trề môi.
– Ừ thì… mày nhặt rau còn tao nấu, vậy cho nhanh, nóng thế này mày bắt tao nấu 1 mình mà.
– Xí, thế mà cũng nói.
Thật ra, bữa trưa đơn giản thôi, mướp nấu mồng tơi, cá kho với dưa muối nhà có sẵn. Nóng bức ăn vậy cho nhanh cầu kỳ quá tí lại không nuốt nổi, thế là em chăm rồi đấy, có nhiều bác ra quán ăn ấy chứ. Ngọc Anh làm được bài nên nhắn tin vui lắm, cũng khoe ngồi cạnh con em em.
2 Đứa giúp nhau làm, câu nào không hiểu thì hỏi nhau, chị dâu với em chồng hợp nhau phết các bác nhỉ. Ngày hôm đấy trôi qua nhanh chóng do cả chiều em ngủ phơi rốn trên giường, sáng dậy sớm nên nướng chiều. Bảo sao dạo này người em càng ngày càng lên cân càng ngày càng trắng trẻo đẹp zai. Thế này con gái nó nhìn em thì sao mà đỡ được, nhiều gái theo cũng khổ các bác ạ.
Tối con em lẩn sang phòng mấy đứa chơi, mới thi xong để nó xả vài hôm cho thư giãn đầu óc. Em ngồi 1 mình 1 phòng 1 mình 1 quạt sướng tê người, lôi đt nhắn tin cho NA phát.
– Cô bé đang làm gì đấy.
– Hi em đang chuẩn bị để tí nữa ra hồ tây chơi, anh đang làm gì đấy.
– Haiz, anh đang tự kỷ với máy tính đây, đi chơi mà chả rủ anh gì cả :( Mà em đi với ai đấy?
– Em đi với mẹ với Tuấn hi, ở nhà chán quá nên 3 mẹ con rủ nhau ra hồ tây hóng gió, em rủ được anh thì em đã rủ rồi xí.
– Tưởng đi với anh nào để anh ra anh rình.
– Thích em đi với anh nào lắm hả, thế để tí em rủ nhé >”<.
– Cấm nhé >”< chỉ được đi với 1 mình anh thôi biết chưa.
– Hihi, em biết rồi, anh cũng vậy nhé cấm được đi với cô nào đấy thôi em đi chơi đây, anh học bài đi hi.
– Ừ, đêm về nhắn tin sau: 3.
– Hihi.
Ngồi chỉnh sửa báo cáo đến tận hơn 10h mới xong, chả nhắn tin với NA được. Cô bé cũng biết mai em nộp nên chủ động nhắn với em vài tin rồi bắt em ngủ sớm không cho thức khuya yêu thế lại còn động viên em cố gắng làm cho thật tốt thật hay nữa. 10 rưỡi giọng thần thánh của em lại vang lên, bài hát mang tên “chúc bé ngủ ngon”
Có lẽ từ chap này trở đi tôi nên viết thật với suy nghĩ, tâm tư của mình, và cũng coi như tôi giới thiệu lại đầy đủ hơn về cuộc sống hiện tại của tôi.
Tôi là 1 thằng 22 sắp 23 tuổi, đang học năm cuối tại 1 trường đại học ở Hà Nội, bề ngoài theo như bạn bè nói “ưa nhìn, cao trông khá hiền ít nói nhưng đôi lúc lạnh lùng phát sợ nhất là nụ cười nửa miệng của tôi”. Gia cảnh nhà tôi bình thường không giàu cũng chả nghèo, có của ăn của mặc nhưng đầm ấm hạnh phúc.
Tôi dù vẫn là 1 thằng sinh viên năm cuối, đang mài quần trên ghế giảng đường, nhưng tôi tự tin nói với tất cả mọi người rằng “tôi đã lớn”. Đơn giản ngay từ kì 2 năm đầu tôi đã tự kiếm việc làm và nuôi bản thân.
Rất ít khi dựa dẫm vào bố mẹ, cảm giác nó không thoải mái cho lắm.
Tiêu tiền, dùng tiền mình làm ra vẫn thấy “có ích” với bản thân hơn.
Đến lúc này trong tài khoản cá nhân của tối cũng có 1 khoản “tạm được” để dùng.
Bố mẹ biết nhưng vẫn gửi tiền đều đều cho tôi và đứa em bảo “mày giờ năm cuối rồi nên tập trung vào mà học, chứ đừng có mải mê kiếm tiền quá không tốt đâu”. Tôi chẳng biết nói gì chỉ dạ vâng mà nhận, nói là nhận vậy thôi chứ thực chất số tiền ấy chủ yếu là tôi để cho em tôi dùng còn tôi thì ít.
Hiện tại tôi đã nghỉ làm để tập trung cho việc làm luận án tốt nghiệp, hơi tiếc chút vì chỗ đấy tôi làm được một thời gian khá dài.
Lương ổn định, công việc không vất vả lắm và cái mà tôi thích nhất đấy là anh chị em trong công ty khá hòa đồng với nhau, hay giúp đỡ nhau trong công việc.
Nhưng vì 4 năm ăn học tôi bắt buộc phải nghỉ để phân bổ thời gian hợp lý hơn.
Quãng thời gian còn yêu Nhung tôi cũng hay dẫn em đến công ty chơi, em vui lắm cứ vài ngày lại bắt tôi chở đến 1 lần.
Chả là chỗ tôi làm có 2 chị cùng quê với Nhung nên nói chuyện hợp cạ, có chuyện gì hay hay lại bàn tán kể lể cho nhau nghe.
Con gái mà bắt được sóng phù hợp là quấn lấy nhau ngay.
Vài lần Nhung muốn nhờ tôi xin vào đấy làm nhưng tôi nhất quyết không đồng ý, em là con gái mới đang học năm đầu đi làm thấy không ổn.
Dụ dỗ, năn nỉ tôi 1 tuần trời không được cuối cùng quay ra giận dỗi làm tôi phải khổ sở mấy ngày.
Thôi không nhắc đến quá khứ nữa nhỉ, nhắc đến lại chạnh lòng.
Giờ tiếp tục với khoảng thời gian tôi đã bỏ quên nhé.
Sau ngày sang nhà Ngọc Anh chơi, tôi trở về với vòng xoay thường ngày: Ăn, luận án, ngủ.
Thi thoảng mấy thằng bạn đại học rủ đi nhậu, tiện thể hỏi han về bài làm của mỗi đứa. 4 thằng đã bàn với nhau cả, cùng chọn 1 đề để làm có gì không biết còn hỏi nhau mà 4 thằng thằng nào cũng ngu ngang ngang nhau, chẳng biết có làm nên trò trống gì không.
Chỉ biết ra quán ăn đến uống no say xong xách xe về.
Và đó là lý do tại sao Nhi bắt đầu tấn công tôi.
Đó là ngày thứ 5 tức sau 4 ngày tôi sang nhà NA, chiều hôm ấy thằng Thành gọi cho tôi kêu ra quán quen uống rượu lý do là nó mới bị con bé đang tán đá thẳng cánh.
Mặc tạm bộ quần áo ở nhà tôi phóng xe thẳng đến quán hay ngồi.
Đến nơi, xe của mấy đứa đã dựng sẵn ở đấy cả.
Tôi bước vào đưa mắt tia chỗ chúng nó ngồi.
– Ê Đức.
Tiếng thằng Minh vang lên, tôi đảo mắt tìm nơi phát ra âm thanh quen thuộc ấy. Kia rồi 3 thằng đang vẫy vẫy tay í ới trong góc quán. Trời nóng nên đông khách tôi lạng lách một hồi mới tới vị trí của mình.
– Chúng mày đến lâu chưa? – Tôi kéo ghế ngồi.
– Tao mới ngồi được lúc, mẹ đang dở trận LOL – Quảng kèo nhèo miếng mực nướng.
– Vãi mày, mấy giờ còn game mày thích ở lại năm sau à – Minh nâng cốc.
– Sợ cứt gì, không làm được thì đã có chúng mày sao phải xoắn, nào dzo đê – Quảng hồ hởi.
– Định mệnh.
Cả 4 thằng cùng nâng cốc hô to vang cả quán làm mấy thanh niên gần đấy chau mày. Kệ nhậu nó phải thế chứ, như thế mới uống mới hưng phấn. Nốc hết cốc đầu tiên tôi hỏi thằng Thành, mặt đang nghệt như cái bơm.
– Sao, gọi bọn tao ra đây để ngắm cái mặt đần thối của mày à – tôi bóc miếng nem chua mắt chăm chăm nhìn nó.
– Thằng Đức nó nói đúng đấy, có gì cứ nói với bọn tao để bọn tao đưa lời khuyên cho, việc đéo gì phải buồn vì một đứa con gái – Minh hùa theo.
– Tao có buồn đâu, chỉ hơi tiếc số tiền tao bỏ ra tán nó, mẹ 1 2 củ chứ ít à – Thành quắc mắt.
– Cái định mệnh, thế mà gọi bọn tao nói thất tình như đúng rồi anh em chuốc chết mẹ nó đê – tôi hồ hởi nâng cốc làm cả đám nâng theo.
4 thằng ngồi với nhau đến gần 8h tối mới tan cuộc, thằng chúc thằng uống cứ như thế đến khi đi hết gần 2 két bia. Tôi uống kém nhất bọn, đến chai thứ 6 thứ 7 đầu óc đã choáng váng quay cuồng, nhưng chả hiểu sao vẫn uống tiếp cho đến khi đổ gục. Trong cơn say tôi loáng thoáng cảm nhận được làn da mát lạnh của ai đó chạm vào cánh tay tôi, âm thanh quen thuộc của ai đó văng vẳng bên tai. Nhưng mắt tôi cứ díu lại lịm dần vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro