Phần 17
2024-08-05 22:31:15
Hết thoát rồi, tôi chỉ còn đường duy nhất là trốn trong này thôi. Tôi khẽ lay Trang dậy:
– Trang, mẹ anh lên, nhớ lời anh dặn này, nếu mẹ anh hỏi anh thì nói cháu không biết, c đi lên mệt quá nên ngủ chả biết gì, nhớ chưa.
– Vâng, nhưng anh làm thế nào bây giờ. Trang tỉnh dậy và hốt hoảng.
– Anh có cách rồi.
May phúc tổ 70 đời cho tôi là chỗ tủ quần áo của Trang (Cái tủ này trước là ở phòng tôi, nhưng vì tôi là fan ruột của truyện Doremon, nên từ bé đã thích có cái tủ âm tường như chỗ ngủ của Doremon nên đòi mẹ phải làm cho tôi cái tủ âm tường, tủ cũ kê sang phòng chị tôi vì chị tôi nhiều quần áo nên cũng cần tủ to, vì tủ khá to, khi kê vào bị vướng cái trụ tường, nên đành để cách ra so với tường một đoạn, vừa đủ để tôi nép người vào phía sau. Chỗ này hồi chị tôi chưa lấy chồng, chị hay để đồ trên nóc, toàn bị rơi ra sau nên hay nhớ tôi lách vào lấy hộ, kể giá mà tôi nhỏ nhỏ người 1 tí thì đã chui vừa vào trong tủ ngăn tủ luôn) Tôi vơ vội lấy cái điện thoại, chạy ngay ra nép sau tủ.
– Minh ơi, ơ cái thằng này đi đâu rồi. Tiếng mẹ tôi mở cửa phòng tôi.
– Trang ơi, cháu biết anh Minh đi đâu không. Mẹ tôi gõ cửa phòng Trang.
– Dạ cháu không biết ạ, anh không có trong phòng à Bác? Trang ra mở cửa cho mẹ tôi.
– Không hiểu nó đi đâu, để gọi điện xem nào.
Tôi đã tắt chuông, mẹ tôi gọi liền hai cuộc.
– Anh Minh không nghe máy ạ? Trang diễn cũng ra trò phết.
– Ừ, không hiểu nó đi đâu, xe vẫn còn dưới nhà, chắc đi chơi với thằng bạn nào rồi, thế tối qua cháu có thấy anh về không?
– Dạ cháu cũng không biết ạ, đi xe mệt quá nên ăn cơm xong cháu ngủ mê mệt chả biết gì.
– Thế hôm nay chưa phải đi học à?
– Dạ mai cháu mới học ạ.
– Ừ, thế về quê ăn tết vui vẻ không? Trời ạ, mẹ tôi lại còn hỏi chuyện nữa, tôi đứng trong này thì vừa lo vừa sợ.
– Dạ vui lắm bác ạ, thế bác cần anh Minh có việc gì không ạ, để cháu làm phụ bác ạ.
– À không, hôm nay bác định đưa Minh đi đăng ký học lái xe oto, thôi để mai vậy. Cái thằng này tết nhất tít mít, ngày nào cũng mất mặt. Thôi cháu ở nhà nhé, bác lại đi việc khác vậy, trưa chủ động ăn cơm, không phải phần bác đâu.
– Dạ vâng ạ, cháu chào bác.
Tôi thở phào, thoát nạn rồi. Tôi nhắn tin cho Trang, bảo em đi xuống, phải chắc chắn mẹ tôi đi hẳn rồi mới yên tâm.
– Bác đi rồi anh ạ. Trang ngó vào sau tủ thì thầm, vẻ mặt em kiểu nghiêm trọng buồn cười quá.
– May quá, tí thì chết, mà em nói dối càng ngày càng giỏi đấy. Tôi đi ra.
– Tại anh cả đấy, em sợ lắm, cứ suốt ngày nói dối thế này em thấy cứ sao sao ý.
– Anh xin lỗi, tại anh cả, rồi anh đền em cái khác nhé. Tôi nói rồi ôm chầm lấy Trang, dương vật tôi lại cửng tướng lên trong quần đâm cả vào chỗ mu bướm Trang.
– Thôi đi, anh là cái đồ dê xồm, xuống nhà em nấu đồ ăn sáng cho, rồi anh nhớ đi mua thuốc cho em uống đấy, ghétttt… Trang ủn tôi ra, mặt lườm lườm.
Ăn sáng xong, tôi chạy ngay ra hiệu thuốc, tôi đeo khẩu trang kín mít vì ngại.
– Chị ơi, bán cho em một viên thuốc tránh thai khẩn cấp. Rồi tôi nghĩ, mua luôn mấy viên, tối tôi sẽ địt em tiếp cho thỏa sự thèm thuồng bấy lâu nay.
– À chị bán cho em 5 viên luôn đi.
– Em ơi, thuốc này uống nhiều không tốt đâu em nhé, và trong vòng 1 tháng khuyến cáo không nên dùng quá 2 liều em nhé.
Thôi bỏ mẹ rồi, vậy tức là từ giờ quan hệ tôi sẽ phải dùng bao cao su, trước thằng Hoàng nó có cho tôi 2 cái bao cao su OK, về tôi tò mò sóc lọ cho dương vật to ra rồi đeo thử, mà thấy khó chịu vãi, chỉ nghĩ đến phải đeo cái của nợ đấy rồi mới được nhét vào Trang là tôi đã thấy phát rồ rồi, tôi muốn được cảm nhận cơ thể Trang rõ nhất cơ.
– Vậy có cách nào khác để tránh thai không chị?
– Có chứ em, em có thể dùng bao cao su là cách an toàn và hiệu quả 100%.
– Không, ý em là không muốn dùng bao cao su cơ chị.
– Vậy em có thể dùng thuốc tránh thai hàng ngày. Tức là hàng ngày bạn nữ phải uống không được quên.
Tự dưng nghĩ đến bắt Trang phải uống thuốc hàng ngày để tôi được địt em mà tôi thấy mình tồi tệ quá, khổ thân em quá.
– Thôi chị lấy cho em một viên tránh thai khẩn cấp, và một hộp bcs.
– Em ơi, em lấy bao nhiêu cái bcs chị có bán lẻ, vì một hộp của nó nhiều lắm đấy, 50 cái cơ. Tôi nhớ hồi đấy bcs OK một là bán lẻ, hai là mua cả hộp, chứ không có kiểu 2, 3 cái một hộp nhỏ như bây giờ.
– Không, chị lấy cả hộp cho em. Trong đầu tôi lúc đấy chỉ nghĩ đến việc tôi sẽ địt Tranh thật nhiều, thật nhiều, Trang của tôi đẹp thế cơ mà, tôi kìm lòng làm sao được mỗi khi ở cạnh em.
Chị bán hàng có vẻ hơi choáng vì thấy tôi thấy cả hộp to. Tôi nghĩ bụng, 50 cái làm gì mà nhiều, chị trông cũng xinh xinh, chị mà cho, em địt cả chị luôn ý chứ đùa à. Đúng là sau khi biết mùi phụ nữ, tôi cảm thấy nhu cầu tình dục của tôi tăng thêm gấp mấy lần, có lẽ vì Trang đẹp quá, tuyệt với quá nên bây giờ tôi lúc nào cũng có cảm giác thèm muốn cơ thể phụ nữ. Về đến nhà, tôi chạy ngay lên phòng, đưa thuốc cho Trang uống.
– Trang ơi, đố em biết đây là cái gì. Tôi cầm hộp bcs ra phẩy phẩy trước mặt Trang.
– Cái gì thế ạ, em không biết. Trang vừa đặt cốc nước xuống vừa nói.
– Em mở ra thử xem. Tôi đưa hộp bcs cho Trang.
– Cái gì đây ạ, em chưa nhìn thấy bao giờ. Trang bóc hộp ra, cầm một cái bcs lên.
– Em bóc ra thử xem, kẹo đấy.
– Cái gì đây ạ, anh nói luôn đi, em chả biết đâu, nó cứ nhớt nhớt ghê thế anh. Trang bóc hẳn ra.
– Bao cao su đấy ha ha. Tôi cười phá lên.
– Eo ôi, khiếppp… Trang vứt lại luôn vào hộp.
– Sao mà khiếp, em biết nó để làm gì không. Tôi vừa cười vừa nói.
– Em có đọc trên báo hoa học trò họ vẽ minh hoạ rồi, với nghe mấy đứa bạn nó kể, anh thích trêu em không, thế mà bảo là kẹo à. Trang nheo mắt lườm tôi.
Trang đáng yêu quá, tôi tiến sát lại kéo tay ôm Trang vào lòng.
– Thế từ giờ cho anh dùng cái này để… cho vào em nhé. Tôi thì thầm vào tai Trang.
– Không, ai cho mà dùng, còn lâu em mới cho. Trang bĩu môi.
– Cho anh đi mà, không anh yêu em quá anh chết luôn đấy.
– Kệ anhhhhh…
Trang đáng yêu quá, tôi thấy yêu em đến phát điên mất, tôi với lên trước hôn Trang, em không phản ứng gì, ngượng ngùng khẽ hé môi để tôi hôn. Tay tôi luồn vào áo em, kéo nhẹ cái áo lót của em xuống, rồi nhẹ nhàng xoa bóp hai bầu vú em, tay còn lại tôi từ từ trườn xuống, xoa vào cái bụng phẳng lỳ của Trang, rồi luôn vào trong quần lót, tôi xoa xoa rồi úp tay lên mu bướm em, người Trang run lên khi ngón tay tôi bắt đầu day day móc nhẹ vào bướm em.
– Cho anh nhét vào em nhé? Tôi thì thầm vào tai Trang.
– Không được đâu anh, em sợ lắm, lỡ bác về thì chết. Trang dừng hôn hổn hển nói.
– Mẹ anh còn lâu mới về, em sợ gì, anh thèm lắm rồi, cho anh đi.
– Kooooo, để lúc khác, em cũng thích mà, nhưng em sợ lắm, em xin anh đấy… Trang vừa thở vừa nói.
Tôi thèm đến phát điên rồi nhưng nghe em nói tôi cũng thấy sợ, lỡ mẹ tôi về bất chợt thì tiêu đời.
– Vậy cho anh bú em một chút đi, anh thèm lắm rồi, anh em yêu em quá mất rồi.
– Vângggg… nhưng chỉ một tí thôi nhé… em sợ lắm.
Dứt lời, tôi kéo Trang ra ghế học, để em ngồi lên ghế, tôi tụt phăng cái quần của em ra, rồi tụt nốt cả quần lót, cầm quần lót của Trang, tôi đưa lên mũi hít hà.
– Nào, em ngại, anh đừng làm thế. Trang giật lại cái quần lót giấu ra sau lưng.
Hai chân Trang khép chặt lại vì xấu hổ, tôi tách hai chân Trang ra, vục mặt vào bú liếm, lưỡi tôi hết liếm rồi lại đá đá hột le của Trang.
– Aaaaaaaa… ư ư ư… Trang rên lên sau mỗi cái đá lưỡi của tôi.
Không chịu nổi nữa, tôi đứng dậy, tụt quần dài, rồi moi cái dương vật đang căng cứng trong quần, tưng một cái, dương vật tôi bật ra thẳng đứng trước mặt Trang. Tôi hơi khuỵu chân xuống định đút vào bướm Trang.
– Kooo, bây giờ không được, em sợ lắm. Trang khép chân, hai tay em đã che bướm lại.
– Cho anh đút vào một tí thôi, anh không chịu nổi nữa. Tôi cầm tay Trang định gạt ra.
– Không! Em đã nói không là không, anh có muốn không bao giờ anh được chạm vào người em nữa không. Giọng Trang nghiêm nghị, ánh mắt em cũng vậy.
– Anh xin lỗi. Tôi hơi giật mình, tôi chưa thấy Trang nghiêm nghị như vậy bao giờ.
Trang mặc quần vào, tôi cũng vậy. Chúng tôi cứ ngồi như vậy, không nói với nhau câu nào, tôi cũng chả biết nói gì chỉ thấy không khí khá căng thẳng.
– Em xin lỗi, nhưng từ giờ anh đừng làm bất ngờ như vậy nữa, em thấy sợ… Trang bất ngờ phá tan bầu không khí ngột ngạt này.
– Anh xin lỗi, tại anh không kiềm chế được, anh yêu em nhiều lắm, em đừng giận anh nhé.
– Em không giận anh đâu, chỉ là em chưa quen chuyện ấy lắm.
– Thôi em nghỉ ngơi đi, anh về phòng gọi lại cho mẹ anh xem mẹ anh không mẹ lại sinh nghi.
– Anh nhớ cầm hộp kia về nhé, ngại chết đi được. Trang chỉ ra hộp bcs.
Tôi lấy lý do về phòng để tạm thoát khỏi cái hoàn cảnh căng thẳng đấy, tôi vẫn chưa hiểu những gì vừa diễn ra.
– Mẹ gọi con à, sáng thằng Nam bạn con nó đón con, rủ ra công viên chạy bộ cùng nó, có việc gì không ạ?
– Sáng mai mẹ đưa con đi nộp hồ sơ tập lái xe ô tô, sinh viên đại học rồi, cũng phải tập lái đi để thỉnh thoảng còn đèo mẹ về quê.
– Vâng ạ. Tôi dập máy.
Nằm bẹp ra giường, tôi suy nghĩ lại về thái độ vừa rồi của Trang.
Tôi cứ nghĩ, sau tối hôm qua, Trang đã thuộc về tôi, và em cũng rất cuồng nhiệt khi làm tình với tôi, như vậy là xong, là kể từ bây giờ bất cứ lúc nào tôi cũng có thể làm tình cùng Trang, có thể thoải mái sờ soạng, hôn hít cơ thể Trang.
Nhưng không, rõ ràng nó không phải thế, không đơn giản như thế.
Rồi tôi hiểu ra, Trang yêu tôi, điều đó không có gì phải bàn cãi, nhưng cuộc làm tình điên loạn hôm qua vẫn chỉ là một khoảnh khắc không làm chủ được bản thân của Trang, có lẽ vì đã phải kìm nén tình cảm bao lâu nay với tôi, nên Trang mới bùng phát dữ dội như vậy.
Còn bây giờ, tôi muốn được thỏa mãn tình dục bất cứ lúc nào với Trang thì nó không đơn giản như vậy.
Đối diện với sự thật, Trang vẫn là EM HỌ tôi, và Trang vẫn là một cô gái rất ý tứ và đoan trang.
Nếu tôi để ham muốn tình dục, ham muốn thể xác lấn át đi cái tình yêu đầu đời em dành cho tôi, thì có khi tất cả sẽ đổ vỡ, tôi sẽ làm em tổn thương.
Tôi quyết định, sẽ không đòi hỏi tình dục với em nữa, tôi sẽ dùng tình cảm của mình để khiến em phải thèm muốn tôi.
Vậy đấy, tình yêu giữa loạn luân nó vốn đã không đơn giản, nó bất bình thường, nhất là đối với một cô gái mới 15 tuổi, em còn quá trẻ, nên chỉ có thể dùng tình yêu, dùng tình cảm để có được em, chứ không đơn giản là dùng tình dục.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro