Phần 26
2021-11-21 18:39:00
Sáng hôm sau…
Tấm rèm được kéo mở ánh sáng lùa vào làm cả căn phòng bừng sáng. Trên giường thân hình tuyệt đẹp của Thùy Trang dưới lớp chăn mỏng khẽ động. Nàng ư ử lười nhác choàng tay qua ôm chặt lấy người đàn ông bên cạnh, dụi mặt vào người anh. Minh Trọng tựa lưng trên đầu giường, mỉm cười vuốt ve mái tóc dài đen óng của nàng.
– Minh Tùng và Nhật Vi đi rồi…
Giọng nói ấm áp thì thầm của anh lọt vào tai Thùy Trang làm cả người nàng sửng sốt choàng tỉnh. Nàng ngồi bật dậy, tay kéo lớp chăn che ngực, ngơ ngác nhìn anh.
– Anh nói sao? Em không hiểu?
– Đây… em xem đi…
Thùy Trang nhận lấy tờ giấy từ tay anh. Nàng nhíu mày nhận ra nét chữ quen thuộc của Minh Tùng.
“Minh Trọng, Thùy Trang… Thật có lỗi. Hai đứa này quyết định tách nhóm đi chơi một mình. Hai người cứ thoải mái vui vẻ đi. Hẹn gặp lại tại sân bay nhé.”
Thùy Trang đọc đi đọc lại hai hàng chữ anh để lại rồi ngẩn ngơ khó hiểu. Tại sao anh muốn cùng chị Nhật Vi rời đi chứ? Anh không muốn quản nàng nữa sao? Hay anh đã thật sự xem nàng như một người vợ đổi đi không cần quan tâm nữa? Lòng Thùy Trang chua xót dâng lên một cảm giác mất mát thất lạc.
– Không cần như vậy. Vợ anh cũng bị đem đi mất đấy. – Minh Trọng ôm Thùy Trang vào lòng vỗ về an ủi.
– Nhưng… anh Tùng có thể nói một lời mà… Tại sao lại? – Thùy Trang ấm ức nói.
– Không phải em muốn thoát khỏi ánh mắt của chồng mình sao?
– Nhưng…
… Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: http://bimdep.pro/co-dai-ven-duong/
Sáu tiếng trước…
Minh Tùng im lặng trở về phòng. Anh không mở đèn, chỉ lặng lẽ chui vào chăn nhẹ nhàng nằm xuống. Gần như ngay lập tức một thân hình mềm mại ấm áp từ bên cạnh choàng qua ôm chặt lấy người anh. Đôi môi mềm mại của Nhật Vi tìm tới hôn lên cái cằm anh thì thầm:
– Anh thấy được gì rồi?
Thấy Minh Tùng im lặng không trả lời, bàn tay nhỏ của Nhật Vi mò mẫm xuống dưới vuốt ve dương vật to lớn căng cứng của anh.
– Em biết anh đi đâu mà… Nó đã tố cáo anh.
Thấy Minh Tùng vẫn không lên tiếng, Nhật Vi cắn môi kéo lớp chăn qua đầu chui xuống dưới. Chiếc lưỡi nhỏ của nàng bắt đầu tắm mát cho vật đàn ông căng phồng gân guốc của anh. Minh Tùng cả người đang khó chịu cũng bị cảm giác thoải mái này mà thả lỏng. Nhật Vi thật sự rất điêu luyện trong việc ngậm mút dương vật đàn ông. Đôi môi đỏ mọng của nàng ngậm kín lấy đầu nấm của anh, rồi để cái lưỡi nhỏ liếm quanh quanh đùa nghịch làm hơi thở Minh Tùng gấp gáp. Nàng gạt lớp chăn ra đôi môi vẫn thích thú hôn lên thân dương vật anh.
– Còn không chịu nói em nghe sao?
– Không có gì hết… Anh chỉ là… thấy hai người họ làm tình ngoài bãi biển thôi… – Minh Tùng nói nhỏ.
– Rồi anh ghen? Hi hi… – Nhật Vi bàn tay nhỏ tiếp tục vuốt ve dương vật anh, bật cười hỏi.
– Anh không có… – Minh Tùng vẫn nhắm mắt như không muốn nàng thấy được sự bối rối trong ánh mắt mình.
Nhật Vi cười tủm tỉm ngồi dậy. Thân hình trần truồng tuyệt đẹp nằm sấp lên người Minh Tùng. Bàn tay nàng đưa vào giữa hai chân mình cầm lấy dương vật anh cọ cọ vào giữa hai mép âm hộ ướt át của mình. Đưa nó vào trong, Nhật Vi chống tay trên ngực anh, chậm rãi ngồi dậy.
– Ư… Anh có thấy mình ích kỷ không? – Nhật Vi thở dốc nhìn xuống anh, hỏi khẽ.
– Tại sao anh ích kỷ? – Minh Tùng nhìn lên nàng hỏi lại.
– Em biết anh ghen… vì không được chứng kiến Thùy Trang… làm tình với Minh Trọng. – Nhật Vi nhịp nhịp lên xuống nhẹ nhàng trên người anh. – Nhưng anh… cũng đang làm tình với em đó thôi… Anh Trọng… có quan tâm đâu… ư…
– Anh khác với Minh Trọng… – Minh Tùng hậm hực nói.
– Vậy anh biết… hai người khác nhau… cái gì không?
Nhật Vi nhìn xuống Minh Tùng, đôi môi hé mở thở dốc, hạ thể vẫn nhồi xuống nuốt trọn lấy dương vật anh.
– Tình yêu của anh Trọng dành cho em… không có sự chiếm hữu… mạnh mẽ như anh…
– Anh… anh không có… Nếu không anh đã không… – Minh Tùng bắt đầu thở dốc phản đối.
– Anh khoan nói đã… Anh nghĩ rằng mình cho Thùy Trang tự do. Nhưng anh có từng nghĩ sự tự do của mình là thế nào không? Là tự do trong khuôn khổ anh cho phép… dưới sự giám sát của anh… Vậy có khác nào thay thế sợi xích trói buộc cô ấy bằng một sợi khác dài hơn? Sự tự do đó có ý nghĩa sao?
Minh Tùng im lặng, hai mắt nhắm lại cũng không nhìn lên Nhật Vi. Anh hiểu nàng nói đúng. Anh cũng từng nghĩ đến chuyện này, nhưng anh nhận ra mình không thể cởi trói hoàn toàn cho Thùy Trang. Minh Tùng sợ nàng sẽ tung cánh bay đi mãi mãi không bao giờ quay lại bên mình.
– Anh phải làm sao? – Minh Tùng nhìn lên Nhật Vi, tay đưa lên đón lấy hai bầu vú căng tròn không ngừng rung động của nàng mân mê.
– Ư… Nếu anh đã chọn dẫn Thùy Trang bước lên con đường này… – Nhật Vi thở dốc ngắt quãng, hổn hển nói. – Dù muốn dù không… anh cũng phải cố gắng… cùng cô ấy đi hết… Vì anh buông tay… quay lại… anh sẽ mất cô ấy vĩnh viễn…
– Ah…
Minh Tùng bắt đầu cảm nhận được cơn sướng khoái dâng lên. Anh ngồi dậy, đỡ bên dưới bờ mông của Nhật Vi để nàng lên xuống thật nhanh. Miệng anh đón lấy hai đầu nhũ hoa xinh xắn của nàng mà ngậm mút thích thú.
– Ưm… ôi… Em sướng quá…
Nghe tiếng rên rỉ của Nhật Vi, trong đầu Minh Tùng lại nhớ đến âm thanh rên rỉ văng vẳng của Thùy Trang trong gió biển. Anh nghiến răng chồm lên đè ngửa cơ thể Nhật Vi xuống giường. Để hai chân nàng mở rộng trên không, Minh Tùng chống hai tay cả người thẳng đơ bắt đầu dập dương vật vào âm hộ nàng như vũ bão.
– Ưm… ôi… Anh tuyệt quá…
Nhật Vi bám chặt quanh cổ anh, há hốc rên xiết. Gương mặt xinh đẹp mê man hứng tình của nàng lúc này trong mắt Minh Tùng lại có nét rất giống với Thùy Trang. Minh Tùng thấy mình như biến thành một người đàn ông khác đang hì hục phấn khích làm tình nàng. Sự tưởng tượng đó làm mặt anh nóng rang ửng đỏ, dương vật anh như nở to hơn cứng rắn như sắt đá. Cả gian phòng tràn ngập hơi thở dồn dập và âm thanh phành phạch liêm miên không dứt.
– Ưm… Anh ơi… ôi…
Nhật Vi bật rên lớn, cơ thể trần truồng co rút bám chặt lấy Minh Tùng. Âm hộ nàng nức nở tuôn trào ồ ạt.
– Tin em đi… dù Thùy Trang có ân ái với bao nhiêu người đàn ông… nàng cũng sẽ không quên được anh… ôi…
– Tại sao? – Minh Tùng đón lấy đôi môi mềm mại hé mở của nàng.
– Vì… Anh tuyệt vời lắm… Như món cơm thường ngày vậy… dù ai có thèm phở thế nào… thì cũng phải quay về với bữa cơm đơn giản mà ngon miệng này thôi…
– Ha ha… Câu này là dành cho đàn ông nói thì phải…
– Hi hi… cũng vậy thôi… Đàn bà thích của lạ cũng không kém đàn ông đâu…
– Vậy… anh phải làm sao?
– Mình tách nhóm đi…
– Tách nhóm sao?
Minh Tùng nhíu mày ngồi dậy. Nhật Vi ôm quanh người anh, áp gương mặt đỏ ửng men tình lên vai anh thủ thỉ:
– Yên tâm đi. Em từng trải qua những gì Thùy Trang đang trải qua… Anh có biết lúc đó Minh Trọng làm gì không?
– Làm gì?
– Anh ấy mua cho em một hộp lớn… bao cao su… Hi hi… – Nhật Vi cười rúc rích. – Em bỏ anh ấy ở nhà cả hai tuần… sau đó mới quay về…
– Hả?
– Tin em đi… Lạt mềm buộc chặt mà… Thùy Trang nếu vẫn yêu anh, cô ấy dù có đi đến đâu cũng sẽ quay về…
… Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: http://bimdep.pro/co-dai-ven-duong/
Buổi trưa cùng ngày, trên chiếc du thuyền của Mike…
– Em xuống đây với anh… Đừng sợ…
Thùy Trang ngồi trên bậc thềm gỗ phía sau thuyền nhìn xuống Minh Trọng đang bơi vẫy gọi mà cả người nôn nao lo lắng. Nàng mặc trên người bộ bikini còn khoác một chiếc áo phao, đầu đeo mắt kính snorkeling có ống thở mà vẫn không thấy tự tin được chút nào. Thùy Trang lúc này thật mong có Minh Tùng bên cạnh. Nếu là anh đang vẫy gọi, nàng sẽ không ngần ngại nhảy xuống. Nàng nhận ra anh vẫn là người đàn ông nàng tin tưởng nhất trên thế gian này.
– Để em giúp cho… Anh bơi với mọi người đi…
Jessie lướt ngang qua Minh Trọng bơi về phía Thùy Trang, ánh mắt vui vẻ nhìn lên nàng:
– Xuống đây với mình đi… không sao đâu. Nước rất ấm đó…
– Nhưng mà… nó sâu lắm không? – Thùy Trang ấp úng hỏi.
– Hi hi… Bạn có phải lặn xuống đáy đâu mà quan tâm nó sâu hay không chứ? – Jessie cười nắc nẻ nói. – Mà bạn mặc áo phao mà, muốn chìm cũng không chìm được đâu…
– Vậy…
Thùy Trang hai chân rụt rè nhún xuống nước. Nước biển đúng là rất ấm, lại trong như pha lê. Nàng có thể nhìn thấy cả những cụm san hô đủ màu sắc bên dưới. Thùy Trang hít sâu một hơi nín thở cả người trầm xuống… Nước biển dâng lên đến ngực ép chặt chiếc áo phao làm nàng hơi ngột ngạt sợ hãi. Hai chân nàng quơ loạn lại không chạm được bất cứ thứ gì.
– Jessie…
– Bình tĩnh đi… Mình ở đây… Hi hi… – Jessie bơi đến trấn an. – Không chìm được đúng không?
– Ừ… Hi hi… Nhưng cảm giác vẫn hơi sợ… – Thùy Trang ngượng ngùng nói.
– Bạn sẽ quen thôi. Đại dương cũng như đàn ông vậy đó. Không biết thì sợ hãi, biết rồi là nghiện ah… Hi hi… – Jessie trêu đùa nói.
– Hi hi…
Jessie nói chuyện hài hước làm Thùy Trang thoải mái buông lỏng. Nàng đeo kính lên, ngậm ống thở, rồi từ từ nhoài người thẳng ra nằm úp xuống nước. Cảnh tượng tuyệt đẹp dưới đáy đại dương hiện ra rõ ràng trước mắt. Thật lung linh đủ màu sắc huyền diệu đến cực điểm. Ánh sáng mặt trời như xuyên qua tầng tầng nước biển trong xanh long lanh trong suốt như pha lê. Những cụm cát trắng lóng lánh và những rạn san hô rực rỡ đủ màu sắc đẹp không thể tả. Trong lòng Thùy Trang dâng lên một cảm giác mỹ mãn thoải mái. Hai chân nàng quẫy đạp nhẹ nhàng cảm nhận nước biển ấm áp đùa giỡn giữa hai chân mình. Sự khó chịu vì thiếu vắng Minh Tùng như được xoa dịu trong lòng nàng. Bên dưới nàng Jessie vẫy vẫy chào rồi uốn lượn cơ thể lướt đi nhẹ nhàng như một nàng tiên cá. Mike từ sâu bên dưới trồi lên đón lấy cơ thể Jessie, còn đặt lên môi cô ấy một nụ hôn. Nhìn hai người họ mê mẩn cuống vào nhau, Thùy Trang chợt thấy lòng mình trống trải kỳ lạ. Nàng nhắm mắt lại. Tất cả như chìm vào bóng tối, chỉ còn lại hơi thở nàng nhẹ nhàng. Cảm giác này thật yên bình dễ chịu. Thùy Trang buông thả toàn thân bồng bềnh trôi nổi mặc cho đại dương xô đẩy đi đến đâu cũng được. Nàng như ngủ thiếp đi…
“Thùy Trang…”
“Trang…”
Không biết qua bao lâu Thùy Trang lại nghe được văng vẳng tiếng gọi tên mình. Hai tai nàng dưới mặt nước, những tiếng gọi đó rất nhỏ nhưng vẫn toát lên vẻ gấp rút như gào thét. Thùy Trang chợt động ngẩng đầu lên nhìn quanh. Nàng sững sờ ngạc nhiên phát hiện mình lại trôi xa khỏi chiếc du thuyền gần năm mươi mét. Nhưng vẻ cuống quýt sợ hãi của những người trên tàu càng làm nàng ngạc nhiên hơn…
“TRANG… SHARKKKK…”
Nghe tiếng gào thét hãi hùng của Jessie, Thùy Trang còn ngơ ngẩn không hiểu. Chợt dưới bàn chân nàng như chạm phải một vật gì đó vừa lướt qua. Nàng giật bắn nhìn xuống… Khoảnh khắc nhìn thấy vật màu xám to lớn kinh khủng lướt qua chân mình, trái tim Thùy Trang như ngừng đập. Đầu óc nàng trống rỗng không gợn lên được chút suy nghĩ nào. Tất cả bao vây nàng lúc này chỉ có sự sợ hãi. Sợ hãi đến tột độ. Ngay cả tiếng la hét cũng không thốt ra được… Cơ thể Thùy Trang run rẩy. Gương mặt tái nhợt không chút huyết sắc nhìn về phía chiếc du thuyền.
Mike, Marc, Henry và Minh Trọng đang gấp rút chuẩn bị những vật gì đó thật dài như súng bắn cá. Mike và Henry vội vàng trầm người xuống nước… Nhưng cảnh tượng đó diễn ra trong mắt Thùy Trang như một cuốn phim chiếu chậm. Dường như tất cả đã quá muộn… Chân như chạm phải con cá mập to lớn phía dưới một lần nữa làm trái tim nàng triệt để băng liệt bất động. Khoảnh khắc này trong đầu Thùy Trang chỉ hiện lên hình ảnh một người. Nếu anh ở đây thì chuyện này đã không… Nàng nhận ra mình vẫn còn một niềm tin mù quáng vào anh.
Khoảnh khắc ánh mắt Thùy Trang gần như tan rã tuyệt vọng thì đột nhiên từ trên boong tàu một bóng người lao thẳng xuống. Dáng người đàn ông cao lớn đó trong mắt nàng thật quen thuộc đến thân thương… Từ boong tàu cao 3 mét, Minh Tùng như một mũi tên lao thẳng xuống mặt biển… Anh trồi lên ánh mắt lóe sáng kiên định như vượt qua khoảng cách làm cả người Thùy Trang rúng động. Hai cánh tay anh mạnh mẽ vung lên như hai cánh chim vẽ ra hai cột nước, thân hình anh ngụp xuống lại bật tung lên lao thẳng về phía nàng thật nhanh. Hai mắt Thùy Trang như nhòe đi, nước mắt không ngăn được cứ chảy dài trên mặt. Môi nàng run rẩy nghẹn ngào như nếm được vị mằn mặn lại ngọt ngào một cách kỳ lạ.
– Anh ơi…
Khi cánh tay mạnh mẽ của Minh Tùng choàng quanh người, Thùy Trang không ngăn được ôm chặt lấy anh nức nở khóc oà lên.
– Không sao. Có anh đây…
“Không sao. Có anh đây…” Chỉ còn câu nói ấm áp của anh trong đầu, cả người Thùy Trang như mệt lả rũ xuống mặc anh lôi kéo. Nàng ôm chặt lấy cổ anh, cảm giác cận kề cái chết lại có anh bên cạnh làm trái tim nàng nức nở vừa đau đớn vừa hạnh phúc không thể diễn tả.
– Minh Tùng… Cậu ở đây sao?
– Không sao… Nó đi rồi…
– David… Về tàu thôi…
Từng giọng nói quen thuộc vang lên bên tai nhưng đối với Thùy Trang lúc này tất cả đều mờ nhạt không đáng chú ý.
Năm phút sau…
Trong gian phòng tắm nhỏ trên du thuyền, Thùy Trang cả người còn run rẩy ôm chặt cứng lấy anh. Chui rúc vào cổ anh, hai mắt nàng đỏ hoe vẫn không ngừng khóc. Minh Tùng càng vỗ về trấn an, Thùy Trang càng không ngăn được nước mắt… Nhưng những giọt nước mắt lúc này của nàng không còn xuất phát từ nỗi sợ hãi đối diện với cái chết, mà là sự chua xót hối hận xen lẫn ngọt ngào yêu thương.
– Không sao rồi… Anh sẽ không rời xa em nữa… không sao rồi…
Minh Tùng vuốt ve mái tóc đen óng sũng nước của Thùy Trang, lòng tràn ngập yêu thương. Anh cảm thấy mình thật may mắn vì mình đã theo chân Mike lên du thuyền từ sớm. Lẽ ra theo kế hoạch anh và Nhật Vi đi thuê một khách sạn khác để ở hai ngày. Nhưng chỉ qua một buổi tật xấu của Minh Tùng lại nổi lên… Chỉ nghĩ đến Thùy Trang, nghĩ đến nàng đang làm gì bên Minh Trọng, lòng anh liền cồn cào không chịu nổi. Thế là anh cùng Nhật Vi lén lút quay về…
– Anh ơi…
Thùy Trang nhìn lên Minh Tùng, hai dòng nước mắt chảy dài xuống gò má được anh yêu thương lau đi.
– Em có lỗi với anh… Em thật hư hỏng. Em…
Thùy Trang nghẹn ngào khó nhọc nói từng lời, nhưng không ngừng nghỉ. Nàng không muốn ngừng lại để cân nhắc đắn đo mà hoàn toàn nói hết những suy nghĩ trong đầu mình. Ngay cả chuyến vượt ngục cùng Marc và Henry đêm qua và làm tình cùng Minh Trọng ngoài bãi biển nàng cũng kể ra tất cả. Ánh mắt anh nhìn xuống nàng dù vài lần lóe lên tia phức tạp mâu thuẫn nhưng cuối cùng lại yêu thương trìu mến nhìn xuống nàng.
Đúng vậy. Nghe từng lời thú tội của Thùy Trang, Minh Tùng thấy lòng mình như được giải thoát. Nhẹ nhõm, thoải mái như được buông xuống một gánh nặng mà anh phải chịu đựng khổ sở. Anh thương yêu cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại mằn mặn nước mắt của nàng.
– Anh biết rồi…
– Em chưa nói hết… Kỳ nghỉ Phan Thiết với trường, sáng hôm sau… em còn… cho thầy Tín… ôm em… không mặc quần áo… Những chuyện này lẽ ra em phải nói với anh. Nhưng em không hiểu nổi mình, em lại thích cảm giác lén lút giấu diếm đó… Anh ơi… Em xin lỗi. – Thùy Trang thút thít khóc nói nhỏ bên tai Minh Tùng.
– Anh biết rồi…
Minh Tùng nhắm mắt ôm chặt cơ thể run rẩy của Thùy Trang, hít mùi nước biển nhàn nhạt trên mái tóc nàng. Trái tim anh lúc này như ngâm trong nước ấm, anh dường như hiểu được cảm giác của Minh Trọng như thế nào khi Nhật Vi sau nhiều chuyến phiêu lưu trở lại vòng tay của anh ấy. Trên đời điều gì là quan trọng nhất, anh đã tìm thấy trong vòng tay của mình. Sự ghen tuông, sự dằn vặt khổ sở đối với Minh Tùng lúc này thật mờ nhạt không chút ý nghĩa. Anh nhận ra mình thật ngớ ngẩn khi cố giữ chặt lấy nàng. Vì Thùy Trang dù có đi đâu, làm gì thì tình yêu của nàng dành cho anh vẫn trường tồn không thay đổi.
… Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: http://bimdep.pro/co-dai-ven-duong/
17h30 chiều cùng ngày…
Trên chiếc du thuyền trắng neo đậu ngoài vịnh Manoc, tiếng cười đùa vui vẻ vang vọng cả vùng biển.
– David, cậu bơi giỏi thật đấy. Tôi rất ấn tượng. – Mike nâng ly cười vui nói.
– Thật sự… cậu bơm bướm chuẩn như vậy phải chăng là được đào tạo qua? – Henry hỏi thêm.
– Ha ha… David nằm trong đội tuyển bơi lội trường Đại học của Úc đấy… – Minh Trọng cười vui giải thích.
– Trình độ bơi lội của Úc thì các bạn biết rồi. Hi hi… – Nhật Vi vui vẻ nói.
Minh Tùng mỉm cười nhìn Minh Trọng và Nhật Vi phụ họa giải thích. Anh nhìn sang Thùy Trang bắt gặp ánh mắt vui vẻ tự hào của nàng liền thấy cả người lâng lâng vui sướng. Đúng vậy. Đối với anh trăm ngàn lời khen ngợi cũng không bằng một ánh mắt này của nàng.
Buổi chiều hôm nay mọi người làm tiệc BBQ trên du thuyền. Jessie và Marc bận rộn nướng thức ăn. Mọi người còn lại quây quần quanh chiếc bàn trên tầng hai ngắm biển vừa lai rai ít rượu. Mọi người ngồi quanh bàn vẫn như vậy, nhưng Nhật Vi và Thùy Trang đã đổi chỗ về cạnh chồng mình. Đây là ý kiến của Thùy Trang, nàng muốn ở bên cạnh Minh Tùng mỗi giây mỗi phút.
– Chuyện trưa nay thật xin lỗi Thùy Trang và David. – Mike trầm giọng nói. – Vùng biển này thật sự rất ít khi xuất hiện cá mập trưởng thành… Tôi vừa báo với chính quyền.
Nhắc đến cơn ác mộng đó Thùy Trang vẫn thấy tim mình đập rất nhanh. Con cá đó rất lớn dài xấp xỉ ba mét nhưng nó dường như không có ý định tấn công nàng.
– Mike… Họ sẽ làm gì với chúng… – Nàng buột miệng hỏi.
– Không làm gì cả. Họ chỉ cắm xuống đáy biển thiết bị phát sóng siêu âm xua đuổi chúng đi thôi… – Mike giải thích.
– Oh…
Nhìn Thùy Trang thở phào nhẹ nhõm, Minh Tùng cười vui vẻ hỏi nàng:
– Em vẫn còn có cơ hội xuống giao lưu với nó đấy…
– Không dám đâu… Nó còn chạm vào chân em đó… Ui… – Thùy Trang co hai chân gác lên đùi Minh Tùng, rùng mình co ro bám chặt lấy anh.
– Ha ha… Đúng là trải nghiệm của em thú vị thật đấy… – Henry cười vui nói. – Anh và Mike đi bắn cá đối đầu với cá mập không ít lần nhưng cũng không gần gũi thân thiết như em…
– Gần gũi thân thiết sao? – Thùy Trang mặt tái xanh gắt lên.
– Ha ha… Hi hi… – Cả boong tàu cười vang lên.
– Đồ ăn lên rồi đây… Xin mời…
Jessie và Marc trở về bàn mang theo hai mâm thức ăn vừa nướng xong nóng hổi bốc khói. Tai qua nạn khỏi tinh thần thả lỏng, mọi người bắt đầu ăn uống vui vẻ. Những bài nhạc sôi động mở lên. Rượu bia lên xuống liên miên.
Ngay cả Thùy Trang cũng thoải mái uống rượu. Nếu nói ai ở đây đang tận hưởng niềm vui cuộc sống nhất, nàng khẳng định là người đầu tiên. Vừa an toàn vượt qua cửa thần chết, vừa được cởi bỏ khúc mắc với Minh Tùng, tinh thần nàng buông lỏng thoải mái không thể tả hết.
Ánh hoàng hôn chìm dần nhường cho thứ ánh sáng mờ ảo mông lung của những thanh niên nam nữ ở lứa tuổi hừng hực yêu đương. Cái gì là tự do… Đó là giữa một không gian mênh mông đại dương, vây quanh những con người cởi mở không còn khoảng cách về thể xác…
Nhật Vi và Jessie đã say khướt bắt đầu ôm nhau nhảy múa trong tiếng hò reo phấn khích của đám đàn ông. Thùy Trang cắn môi mặt nóng rang ánh mắt không rời khỏi hai người họ. Từng nhịp uốn éo cơ thể, từng bàn tay vuốt ve nhau đều khêu gợi đến cực điểm… Nhật Vi gương mặt đỏ ửng phấn khích quỳ gối trên người Jessie, cởi áo mình ném đi. Nửa thân trên của nàng trần trụi phơi bày hai bầu tròn trịa sung mãn trước ánh mắt xuýt xoa của ba người đàn ông. Nàng cắn môi lồm cồm dí bầu ngực no tròn vào mặt Jessie cho cô ta hôn hít… Jessie dường như rất thích thú, hai tay vò nắn hai bầu vú căng tròn của Nhật Vi đầu lưỡi liếm liếm quanh hai đầu nhũ hoa đỏ ửng.
Cảnh tượng hoang đàng này làm ba người đàn ông căng thẳng. Ba cặp mắt đều mở tròn ra nhìn. Mike và Minh Trọng nhìn nhau cười khổ, cũng không có ý định ngăn cản hai người họ. Marc và Henry dường như ái ngại tự động tránh đi. Trên bong thuyền chỉ có sáu người.
– Ưm…
Thùy Trang ngồi trên đùi Minh Tùng mà gương mặt đỏ ửng gay gắt nhìn hai người. Cảm nhận được vật đàn ông của anh đang cứng lên nhanh chóng, nàng cúi xuống đón lấy môi anh mà hôn. Sau lưng Thùy Trang một cơ thể đàn ông hừng hực nóng áp sát, bờ môi nóng chậm rãi hôn lên vành tai nhỏ xinh của nàng.
– Anh có một giao ước với Mike… Không biết em có đồng ý không? – Minh Tùng thì thầm hỏi.
– Giao ước gì? – Thùy Trang mặt ửng đỏ nhìn sang Mike bên cạnh trái tim đập có chút nhanh.
– Đêm nay anh hoàn toàn giao em cho Mike… Còn Jessie sẽ do anh chăm sóc… Em đồng ý chứ?
Thùy Trang sững người nhìn anh. Ánh mắt anh nhìn nàng lại không có chút gì lấn cấn mâu thuẫn như những ngày trước. Nghĩ đến đêm nay mình cùng Mike ân ái, Thùy Trang cơ thể có chút nhộn nhạo. Gương mặt nàng ửng đỏ choàng tay qua cổ Mike để hai cánh tay anh mạnh mẽ nâng đỡ cả cơ thể nàng rời khỏi người Minh Tùng.
– Ha ha… Chúc vui vẻ. Hẹn gặp lại sáng mai David.
Minh Tùng nhìn Mike bế bổng cơ thể Thùy Trang đi xuống bên dưới mà cả người hơi gai gai khó chịu. Dù anh đã chuẩn bị tinh thần để cắt bỏ sợi xích cuối cùng ràng buộc nàng, nhưng sự hụt hẫng day dứt đó vẫn cần thời gian để làm quen.
– Cậu muốn thế nào? Một mình cân hai hay cần sự trợ giúp của mình đây… – Minh Trọng bước đến vỗ vỗ vai anh, cười tủm tỉm hỏi.
– Hắc hắc… Mình thật không ngại một cân hai đâu. Nhưng như vậy… cậu lại qua bên Thùy Trang… Nàng sẽ quá sức đấy.
– Quá sức? Nhưng không phải Thùy Trang chỉ có Mike sao? – Minh Trọng ngạc nhiên hỏi.
Minh Tùng không trả lời chỉ cười tủm tỉm. Anh kéo Minh Trọng còn ngơ ngác bước lại bên hai người phụ nữ, dìu đỡ hai người ngồi dậy. Nhật Vi và Jessie say men tình bám chặt lấy hai người, hôn hít cuồng nhiệt. Bốn người lần lượt dìu đỡ nhau rời khỏi bong thuyền xuống căn phòng bên dưới. Đêm nay chiếc du thuyền neo đậu trên biển lặng lẽ chìm đắm trong nhục dục.
Mike dẫn Thùy Trang vào một căn phòng ngủ toàn một màu trắng tinh sang trọng. Đập vào mắt nàng đầu tiên là một cái giường nệm nước hình tròn thật lớn phủ drap trắng tinh. Nhưng thứ bên cạnh đó mới làm trái tim nàng bất chợt đập nhanh không thể kiểm soát. Đó là một cái bể tắm sứ trắng rất lớn, bên trong lại ngồi sẵn hai người đàn ông đang nhâm nhi rượu vang nhìn sang nàng mỉm cười. Không ai khác chính là Marc và Henry.
Thùy Trang ngượng ngùng trước ánh mắt thích thú chờ mong của hai người họ. Nàng cũng không nghĩ Minh Tùng lại cho phép mình làm tình với ba người bạn ngoại quốc này. Cảm giác nửa chờ mong nửa hồi hộp sợ hãi này làm nàng thở dốc lúng túng. Nếu để Thùy Trang tự hỏi mình có chờ mong điều này không, câu trả lời khẳng định là có. Nhưng giây phút này nàng thấy mình như một cô bé quanh năm chỉ thèm một mẩu bánh chocolate, bất ngờ nhận được cả ổ bánh có chút bối rối sợ hãi.
– Đừng lo… David biết em thích hai người họ mà…
Nghe Mike nói bên tai mà gương mặt Thùy Trang đỏ rực lên. Anh nhẹ nhàng cởi hai sợi dây áo để chiếc váy dài nàng đang mặc rơi xuống. Bàn tay anh lại luồn vào hai mép chiếc quần lót nhỏ của nàng, kéo xuống chân. Thùy Trang cắn môi nhìn thấy ánh mắt say mê của Marc và Henry nhìn ngắm cơ thể trần truồng của nàng, mà hai gò má nóng như thiêu đốt. Dù đêm qua hai người cũng từng với nàng trải qua một hồi kích tình ngắn ngủi nhưng lúc đó trời rất tối không thể chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp của cơ thể nàng.
Thùy Trang nắm tay Mike, nhẹ nhàng bước vào trong bể tắm ngồi xuống một góc trống. Hai người Marc và Henry cùng tiến đến nhẹ nhàng áp sát hai bên Thùy Trang. Hơi thở ấm áp của đàn ông mang theo mùi rượu thơm nồng nàn làm trái tim nàng đập nhanh. Gương mặt nàng ửng đỏ ngượng ngùng cúi thấp xuống. Đêm qua trong cơn hứng tình tột độ trời lại tối đen, nàng cũng không nhìn kỹ cơ thể hai người. Marc khuôn ngực rắn chắc làn da thật trắng với vài đốm đồi mồi đặc trưng của người da trắng. Henry cơ thể vạm vỡ cao lớn, trên ngực phủ một lớp lông tơ mịn màng hoe đỏ như màu tóc và râu của anh.
– Chào em… Mong là đêm nay em không chạy trốn nữa… – Henry cười vui vẻ cúi xuống hôn lên vành tai nhỏ nhắn ửng đỏ của Thùy Trang.
– Đêm qua cả đêm anh không ngủ được đấy… Em có nên chịu trách nhiệm một chút không? – Marc ghé sát hôn lên gò má nàng.
– Hi hi… – Thùy Trang mặt đỏ ửng cười khúc khích cũng không né tránh nụ hôn của hai người.
Mike toàn thân trần truồng bước vào trong bể tắm, anh ngồi xuống kéo Thùy Trang ngồi vào lòng mình. Dương vật căng nóng của anh áp sát vào giữa bờ mông mềm mại của nàng, làm cơ thể nàng căng cứng.
Marc rót cho hai người hai ly rượu vang đỏ. Thùy Trang ngồi trong lòng Mike, tựa đầu lên vai anh, bên cạnh là Marc và Henry cùng thưởng thức rượu. Đêm nay đã uống không ít, chỉ thêm một ly rượu vang… Gương mặt nàng cũng bớt ửng đỏ ngượng ngùng, thêm vào một ít mông lung mê mang lâng lâng thích thú. Nàng tựa đầu trên vai Mike, đầu hơi ngửa ra đón lấy nụ hôn của anh. Hai bầu vú nàng bập bềnh giữa mặt nước được những bàn tay ấm áp nhẹ nhàng xoa nắn.
– Hai người muốn uống thêm rượu không? – Mike hỏi giọng trêu đùa.
– Uống chứ… – Henry gật đầu.
– Vậy thì chuẩn bị uống nhé…
Thùy Trang nửa giấu gương mặt hừng hực nóng vào cổ Mike, nửa nhìn anh cầm chai rượu vang ghé sát vào bầu vú căng tròn của mình… Marc và Henry thích thú ghé sát tới, miệng mở ra chờ sẵn. Nàng cắn môi nhìn dòng rượu đỏ nhẹ nhàng rơi xuống hai khối thịt núng nính căng tròn của nàng, rồi chảy dọc xuống được miệng của Marc và Henry đón lấy. Thùy Trang gương mặt đỏ ửng gay gắt, ngực hơi ưỡn lên khỏi mặt nước để môi lưỡi hai người thèm thuồng hớp lấy từng dòng rượu đỏ chảy dài trên da thịt nàng. Marc liếm quanh quanh bầu vú bên trái rồi ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng mà mút mút say mê. Henry cọ xát bộ râu quai nón ướt đẫm rượu vang bên bầu vú bên phải của nàng, rồi vùi mặt vào nó mà hôn hít.
– Ư… ôi…
Thùy Trang bật rên khẽ, tựa sát vào ngực Mike hai bầu vú nàng ưỡn ra căng tròn cho hai người đàn ông ngậm mút. Mike hớp một ngụm rượu, cúi xuống đón lấy đôi môi mềm mại của nàng mà hôn rít lấy… Mùi rượu thơm nồng nàn, lưỡi anh và nàng cuốn lấy nhau cuồng nhiệt. Ngọn lửa âm ỉ bên trong người Thùy Trang đêm qua như được thổi bùng lên thiêu đốt mãnh liệt hơn bao giờ hết.
– Ư…
Thùy Trang cắn môi rít khẽ nhìn hai cái miệng đàn ông ngậm kín hai đầu nhũ hoa của nàng. Cảm giác ấm nóng nhột nhạt của hai chiếc lưỡi không ngừng đùa nghịch làm hai núm vú nàng căng cứng day dứt. Cơ thể nàng rạo rực, ngực ưỡn cong lên mời đón Marc và Henry, hai tay nàng mò mẫm bên dưới cầm lấy dương vật to lớn của hai người vuốt ve không ngừng. Đầu nàng nghiêng đi để chiếc cổ nhỏ mịn màng đón nhận những nụ hôn của Mike. Hai chân nàng hé mở đón lấy những bàn tay ấm áp bao phủ lên hai mép âm hộ mềm mại của mình.
– Ư… ôi…
Thùy Trang phấn khích rên rỉ giữa ba người đàn ông… Nàng như quên đi tất cả chìm đắm trong giấc mơ hoang lạc thích thú này.
Trong gian phòng bên cạnh…
– Ưm…
– Ưm…
Trên chiếc giường lớn hình tròn tương tự, bốn cơ thể trần truồng hai nam hai nữ đang cuốn lấy nhau không phân biệt được đầu cuối. Minh Tùng và Minh Trọng nằm trên giường ngược đầu nhau. Trên người hai người là hai cơ thể phụ nữ trần truồng tuyệt đẹp không ngừng rên rỉ uốn éo. Nhật Vi quỳ hai bên người Minh Tùng, bờ mông tròn trịa cong vểnh dâng lên để miệng anh hôn hít. Người nàng lại chồm sang bên cạnh, miệng ngậm mút dương vật của Minh Trọng. Phía ngược lại Jessie ư ử rên rỉ vì cái lưỡi của Minh Trọng không ngừng vét sâu vào âm hộ, người cô lại chồm sang hạ thể Minh Tùng, miệng ngậm mút dương vật anh.
– Ưm… ôi…
Minh Tùng ngậm kín lấy âm hộ Nhật Vi, để cái lưỡi ấm áp không ngừng vét sâu vào. Cả người anh cũng căng cứng thở dốc vì dương vật không ngừng truyền đến cảm giác sung sướng. Jessie cũng ma quỷ không kém với Nhật Vi. Một đôi môi nhỏ nhắn xinh xắn kia không ngờ có thể nuốt hết chiều dài dương vật anh đến tận gốc. Có lẽ Jessie đã quen với chiều dài dương vật của Mike… Nghĩ đến Mike, Minh Tùng thật không ngăn được mình nghĩ đến Thùy Trang. Suy nghĩ đó lại bắt đầu sinh sôi cồn cào đầy ắp trong đầu anh… Hình ảnh Thùy Trang toàn thân trần truồng rên rỉ sung sướng giữa ba người đàn ông làm máu nóng anh chạy rần rật khắp cơ thể. “Không. Không… Không được nghĩ nữa”.
Đỡ Nhật Vi rời khỏi người mình, Minh Tùng mặt đỏ ửng lên như kìm nén ngọn lửa hừng hực bên trong mình. Jessie rời khỏi người Minh Trọng, mặt đỏ ửng quỳ gối đưa bờ mông tròn trịa cong vểnh về phía anh. Minh Tùng cầm dương vật căng tức của mình, chèn vào giữa hai mép âm hộ ướt đẫm của cô, thúc mạnh.
– Ưm…
Phòng bên cạnh…
– Ưm…
Trên chiếc giường tròn, Mike nằm xuống, Marc và Henry đứng hai bên. Ánh mắt ba người say mê thích thú nhìn ngắm cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Thùy Trang. Nàng gương mặt ửng đỏ quỳ gối hai bên người Mike. Hai chân nàng mở rộng để anh cầm dương vật căng bóng của mình chèn vào giữa hai mép âm hộ đỏ hồng ướt đẫm của nàng. Gương mặt Thùy Trang đỏ ửng, há hốc nhún người xuống cảm nhận bên trong nàng căng phồng lấp kín từng chút một.
– Ưm…
Một cảm giác sung sướng mỹ mãn làm Thùy Trang bật rên lớn. Nàng theo nhịp đỡ của Mike bắt đầu nhún nhảy lên xuống. Thùy Trang thở dốc, chồm đến đón dương vật căng cứng của Marc ngậm kín lấy nó. Bàn tay thon nhỏ của nàng cầm lấy dương vật to lớn của Henry sục sục đều đều.
– Ưm…
Cơ thể trần truồng cưỡi trên người Mike, bờ eo nhỏ của nàng liên tục cong lên để bờ mông tròn trịa dập xuống phủ kín lấy dương vật anh. Miệng rên rỉ ư ử ngậm kín dương vật Henry nuốt vào thật sâu. Khúc thịt của anh thật lớn lại nóng hổi mang theo mùi đàn ông nồng đậm lấp kín khoang miệng của nàng. Thùy Trang nhận ra mình mê mẩn với cảm giác hư hỏng tột độ này. Một cái dương vật căng phồng liên tục lấp kín cửa mình, hai cái dương vật to lớn trong tay… Vuốt ve một bên, lại quay sang đón lấy bên kia nuốt sâu vào miệng. Hai bầu vú nàng ưỡn ra đón nhận những bàn tay vuốt ve xoa nắn. Miệng lấp kín Thùy Trang chỉ phát ra được những âm thanh ư ử thích thú. Chưa bao giờ nàng cảm nhận sự sung sướng có thể mỹ mãn đến vậy. Nàng như chìm đắm với cảm giác hoang đàng no đủ này.
– Ư… ư… ư… ư… Mike ơi…
Thùy Trang hai tay vẫn nắm chặt dương vật của Marc và Henry, miệng há hốc nhìn xuống Mike bật rên lớn. Anh bợ đỡ bên dưới mông nàng, hạ thể nảy ngược lên thật nhanh. Dương vật anh như một cái máy ra vào âm hộ nàng nhanh đến mức cả người nàng run rẩy, âm hộ không kìm được nức nở tuôn trào.
– Ưm… Ôi…
– Ahhhh…
Thùy Trang bật rên lớn cả người rũ xuống giường. Hai mắt nhắm nghiền đê mê nàng cảm nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi của Mike phun trào tung tóe trên bụng mình.
Thiêm thiếp được vài giây, cơ thể trần truồng của Thùy Trang lại được nâng đỡ lên. Nàng ngoan ngoãn quỳ gối cao bờ mông tròn trịa cong vểnh đưa lên chào đón người kế tiếp. Hai bàn tay to lớn ấm áp của Henry đặt lên cặp mông nàng mân mê nhẹ nhàng kéo rộng nó ra. Dương vật to lớn của anh chèn vào âm hộ ướt đẫm của nàng rồi từng chút đẩy sâu vào.
– Ư…
Thùy Trang há hốc kêu khẽ. Dương vật Henry lớn hơn nàng tưởng tượng làm âm hộ nàng căng tức đau đớn. Nhưng anh rất nhẹ nhàng từ tốn như muốn làm cho nàng quen, ra vào chậm rãi từ từ lấp kín bên trong nàng. Thùy Trang mặt ửng đỏ thở dốc, nhưng nàng không phải chịu đựng quá lâu. Khi Henry tăng tốc lên từ từ thì cảm giác căng tức thôn thốn trong trong cơ thể nàng cũng từng chút biến mất thay thế bằng một sự sung sướng tột cùng làm nàng há hốc mê mẩn.
– Ưm… ôi…
Cơ thể Thùy Trang rung động đều đều, gương mặt nàng đỏ ửng, hai tay vò nát tấm drap giường. Một vật to lớn khác tìm đến giữa đôi môi đỏ mọng há hốc của nàng. Thùy Trang đón lấy dương vật Marc nuốt sâu vào, cổ họng vẫn không ngăn được tiếng ư ư sung sướng. Hai người đàn ông hai đầu như ăn nhịp với nhau bắt đầu nhồi nhét dương vật vào người nàng từ hai hướng khác nhau.
Cả gian phòng tràn ngập tiếng thở dốc xuýt xoa của hai người đàn ông, tiếng ư ử tắc nghẽn của Thùy Trang và âm thanh da thịt phành phạch liên miên không dứt.
– Ư… ư… ư…
Thùy Trang mê mẩn rên rỉ như quên đi tất cả xung quanh mình. Bản thân nàng, ngôi trường thân thương, sân thượng với những sào phơi đồ, cả bố nàng và cả anh… Tất cả như quét sạch khỏi đầu óc nàng chỉ còn lại sự thỏa mãn sung sướng này.
– Ưm… anh ơi… ôi…
Thùy Trang bật rên lớn cả người nằm bẹp xuống giường. Âm hộ nàng tuôn trào ồ ạt lần thứ hai liên tục. Thùy Trang thiêm thiếp nhắm nghiền hai mắt cơn sung sướng âm ỉ trong âm hộ làm cơ thể nàng run rẩy.
Cơ thể Thùy Trang được lật ngửa ra giường. Đôi môi nàng hé mở hổn hển đón lấy nụ hôn của Mike. Hai bầu vú căng tròn của nàng được Henry ngậm mút hôn hít. Cặp đùi thon dài của nàng mở rộng, âm hộ ửng đỏ ướt đẫm chào đón người kế tiếp.
– Ưm…
Thùy Trang bật rên lớn. Cơ thể nàng tiếp tục rung chuyển đón nhận từng cú thúc sâu mãnh liệt của Marc. Nàng há hốc ôm chặt đầu hai người đàn ông không ngừng hôn hít hai bầu vú tròn trịa của mình. Hai chân nàng mở rộng, hạ thể nâng lên đón lấy dương vật Marc.
Cảm giác sung sướng vừa trôi tuột lại dâng lên thật nhanh như nước triều muốn nhấn chìm cả đầu óc Thùy Trang. Nàng mềm oặt rũ rượi bên dưới ba người đàn ông. Tiếng rên rỉ cũng chỉ còn ư ư thật khẽ… Cơ thể nàng không ngừng rung động đến lúc nàng cũng không nhận ra mình mê mệt ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau…
Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào ô cửa kính nhỏ, tiếng nước ì oạp vỗ vào mạn thuyền vang bên tai, Thùy Trang cựa mình thật khẽ, hai mí mắt chớp động hé mở. Nàng nhận ra trời còn rất sớm… Bản thân mình toàn thân trần truồng nằm giữa ba người đàn ông. Trên da thịt nàng khắp nơi là những vết tinh dịch khô cứng. Trong không khí thoang thoảng mùi hương tình ái sau một đêm hoang đàng. Sâu trong âm hộ nàng vẫn âm ỉ cảm giác sung sướng…
Thùy Trang toàn thân trần truồng tuyệt đẹp vắt vẻo trên cơ thể ba người đàn ông. Nàng nhắm mắt lại khóe miệng khẽ mỉm cười. Minh Trọng nói đúng, nàng nên thuộc về thế giới này. Thế giới của tự do khoái lạc.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro