Phần 21
2021-11-21 18:39:00
5h30 sáng thứ Bảy…
Minh Tùng, Thùy Trang đón taxi đến điểm tập họp trước cổng trường tiểu học Hưng Đạo. Hôm nay là đợt nghỉ mát dành cho thầy cô giáo của trường và gia đình. Minh Tùng dù không muốn tham gia cũng không được. Thùy Trang nửa đùa nửa thật với anh trong trường còn nhiều giáo viên nam chưa có gia đình, lại rất hâm mộ nàng. Thế là Minh Tùng phải lẽo đẽo kéo vali đi theo giữ vợ… Nói ra thì rất ngược đời. Một bên ở nhà Minh Tùng cho nàng thoải mái buông thả, nhưng anh lại không chịu được cảm giác người khác ve vãn nàng sau lưng mình. Thật ra, chính Minh Tùng cũng không nhận ra, từ lúc Thùy Trang hòa nhập vào thế giới của anh, bản thân anh lại bắt đầu thấp thỏm lo sợ.
Theo ý của Thùy Trang, để hòa đồng với mọi người, anh và nàng sẽ không đi ô tô riêng mà dùng xe chung với mọi người. Khi hai người bước xuống taxi thì hai chiếc xe 50 chỗ đã đậu sẵn chờ đợi.
– Cô Thùy Trang và cậu Tùng lên xe bên trái đi… Bên đó đỡ ồn ào hơn. – Thầy Tuấn Giám thị, Minh Tùng cũng biết mặt, niềm nở chào đón.
– Vậy thầy Tín và thầy Trung ngồi xe nào ạ? – Thùy Trang hỏi.
– À, thầy Hiệu trưởng và Hiệu phó đi xe riêng… Các thầy không chịu nổi ồn ào đâu…
Đến lúc lên xe, Thùy Trang nhìn sang Minh Tùng cười khổ… Hai người đã hiểu tại sao các thầy lại đi xe riêng. Trên xe là một đám con nít con của các thầy cô giáo ồn ào la hét inh ỏi… Dù cha mẹ chúng cố gắng kiểm soát cũng không quản nổi. Minh Tùng và Thùy Trang còn trẻ lại không say xe nên chọn ngồi ở băng ghế sau để nhường cho người khác. Nhìn đám con nít nhảy tưng tưng phấn khích, hai người nhìn nhau có chút khổ không biết nói cùng ai. Hai người đã có một chút hối hận vì không đi xe riêng.
– Thùy Trang…
Lúc hai người đang ngán ngẩm chịu đựng thì một nạn nhân khác cũng vừa bước lên xe, thấy Thùy Trang liên reo lên vui vẻ.
– Hạ Vi… xuống đây ngồi… – Thùy Trang vui vẻ vẫy vẫy tay rối rít.
– Đây là Hạ Vi. Cũng học sư phạm sau em một khóa… cũng vừa vào Hưng Đạo đang thử việc.
– Chào em… – Minh Tùng mỉm cười chào, nhích người sát vào trong để Thùy Trang và Hạ Vi có thêm chỗ.
– Hi hi… em chào anh…
Hạ Vi vui vẻ cười híp mắt với Minh Tùng. Nàng có một mái tóc đen dài điển hình của một cô giáo. Khuôn mặt nàng lại bầu bĩnh với hai gò má mịn màng ửng hồng và đôi mắt tròn xoe vui vẻ, mang nhiều nét như thiếu nữ mới lớn. Nhìn hai cô gái xinh đẹp ngồi cạnh nhau vừa ríu rít trò chuyện vừa cười híp cả mắt, làm Minh Tùng cũng vui lây.
“Reng…” – Chợt điện thoại Thùy Trang reo vang.
Nàng nhấc máy nghe, rồi nhìn ra cửa. Phía bên kia đường có một chiếc Lexus màu bạc đậu lại, có người vẫy vẫy tay. Thùy Trang hơi ấp úng khó xử trao đổi qua điện thoại một lúc rồi quay sang nói với Hạ Vi và Minh Tùng.
– Là thầy Tín, Hiệu trưởng… Thầy lái xe có một mình, nên mời anh em và cả Hạ Vi sang đó đi cùng… Sẽ thoải mái hơn…
– Anh ok, tùy em thôi…
Minh Tùng nhún vai không có ý kiến nhìn Thùy Trang. Anh biết Thùy Trang là do bà Ngọc mẹ của thầy Tín giới thiệu vào trường. Đám cưới hai người thầy Tín và bà Ngọc đều tham dự, cũng vì thế Thùy Trang có mối quan hệ đặc biệt với ông hơn những giáo viên khác. Điều này đối với Minh Tùng là rất bình thường, còn làm anh yên tâm hơn.
Thùy Trang hơi im lặng một chút ái ngại nhìn ra cửa sổ. Minh Tùng biết nàng e ngại ánh mắt của mọi người khi cả ba người lên xe riêng của thầy Hiệu trưởng. Nhưng nhìn đám trẻ con la hét inh ỏi xung quanh, Thùy Trang mím môi gật đầu.
Thế là ba người lại lục tục xuống xe, kéo theo hành lý đi sang đường. Thầy Tín từ chiếc Lexus cũng vội vàng bước xuống niềm nở chào đón còn vui vẻ giúp đỡ Minh Tùng đặt vali ra phía sau xe. Lúc này Minh Tùng mới có cơ hội quan sát kỹ diện mạo của thầy Tín. Ông chạc 50 tuổi, vầng trán rất cao, mái tóc đen chỉ chớm bạc hai bên mai, dáng người cao lớn lại mạnh khỏe nhanh nhẹn, ánh mắt rất sáng hiền hòa. Nhìn ông Minh Tùng cảm thấy rất thân thiết gần gũi không có khoảng cách.
– Xin chào… Phải mấy tháng rồi mới gặp lại chú rể… Xem ra cô Thùy Trang chăm sóc cậu không tệ đâu… Ha ha… – Ông Tín vui vẻ bắt tay Minh Tùng.
– Vâng. Em chào thầy.
– Đừng khách sáo như vậy… Mình lên xe thôi.
Mọi người lên xe. Minh Tùng lên ghế phụ phía trước ngồi bên cạnh thầy Tín, Thùy Trang và Hạ Vi ngồi băng ghế sau. Thầy Tín liền đề máy cho chiếc xe lướt đi.
– Sao thầy không đi từ nhà luôn lại ghé trường ạ? – Thùy Trang chợt lên tiếng hỏi.
– Ha ha… Thật ra. Tối qua tôi ở trong trường, không về nhà… – Thầy Tín vui vẻ nói.
– Sao ạ? – Thùy Trang và Hạ Vi đều thảng thốt kêu lên.
– Già rồi. Có về nhà cũng chẳng ngủ được bao nhiêu… Ở trường lại nhiều việc giấy tờ mang về rất phiền phức. Tôi ở lại có chú Ba nói chuyện còn đi quanh sân tập thể dục…
Như nghĩ đến chuyện gì, thầy Tín chợt mỉm cười nhìn Thùy Trang qua gương chiếu hậu, nói:
– Còn thấy được cô Thùy Trang cũng có lúc về rất trễ chứ?!
– Ah… – Thùy Trang chợt thảng thốt kêu khẽ.
Minh Tùng ngồi bên cạnh thầy Tín cả người nhấp nhổm. Anh biết ông đang nói đến đêm ngẫu hứng đó giữa anh và Thùy Trang. Không biết thầy Tín có nhận ra khi Thùy Trang bước ra khỏi lớp phía dưới tà áo dài hoàn toàn trống trải hay không? Minh Tùng không cần tự đặt câu hỏi vì câu nói kế tiếp của thầy Tín đã trả lời thắc mắc của anh.
– Không cần căng thẳng như vậy… Trời hôm đó rất tối. Mắt tôi lại kém… Chẳng thấy gì hết. Ha ha…
– Trời ơi… – Thùy Trang bưng kín gương mặt đỏ bừng.
– Mọi người đang nói về chuyện gì vậy? – Hạ Vi thắc mắc hỏi.
– Không có gì đâu mà…
– Ha ha…
Chiếc Lexus của thầy Tín lướt nhanh về phía cao tốc. Mất hơn ba tiếng mọi người mới đến địa phận thành phố Phan Thiết. Trường Hưng Đạo đặt địa điểm nghỉ mát cho giáo viên và gia đình ở Resort Hải Âu. Từng cái bungalow được phân theo gia đình giáo viên. Bên có con nhỏ ở khu vực vườn cây phía sau gần hồ bơi…
Những cặp đôi vợ chồng trẻ tuổi được ở dãy phòng gần sát bãi biển. Minh Tùng và Thùy Trang được thầy Tín Hiệu trưởng ưu ái phân cho một phòng chung với Bungalow lớn hai phòng đôi chung với ông. Nhưng Hạ Vi không đi chung với ai nên được nhà trường bố trí ở chung phòng với một giáo viên nữ độc thân.
Vừa vào phòng đặt hành lý xuống, Minh Tùng liền nhận ra giữa vách ngăn hai phòng còn có một cánh cửa thông phòng, có khóa, dùng trong trường hợp một gia đình lớn thuê bao cả bungalow. Trước cái giường đôi dựng một bức bình phong cao ngang đầu người, chỉ mang tính hình thức che chắn tầm nhìn từ ngoài cửa.
Phòng vừa mở máy lạnh lên còn nóng hừng hực. Thùy Trang và Minh Tùng không đóng cửa, mệt mỏi nằm xuống giường nhắm mắt nghỉ ngơi một chút. Dù sao còn hơn một tiếng mới đến giờ tập trung ăn trưa.
– Hú hú… thấy hết rồi nha…
Chợt một mái tóc đen thò qua khỏi bức bình phong kèm theo giọng nói nhí nhảnh của Hạ Vi.
– Phì… Hi hi… Vi muốn nhìn mình cho nhìn no mắt luôn…
Thùy Trang phì cười choàng tay qua ôm cứng người Minh Tùng, còn trêu đùa hôn lên môi anh. Minh Tùng cũng không kém tay đặt lên bờ mông căng tròn của Thùy Trang xoa nắn vuốt ve. Gương mặt Thùy Trang ửng đỏ nóng rang, đôi môi hé mở trao qua anh chiếc lưỡi nhỏ thơm ngát. Minh Tùng cũng hơi bất ngờ, anh vốn chỉ muốn trêu nàng một chút thôi… Không ngờ Thùy Trang lại không e ngại. Ngay cả Hạ Vi đang đứng sau tấm bình phong nhìn vào trong, hai gò má đỏ ửng vẫn không rụt lại. Minh Tùng cảm thấy Hạ Vi có nét tò mò như con nít rất thú vị. Anh càng bạo dạn hơn luồn tay vào trong váy Thùy Trang mơn trớn vào vùng da thịt ấm nóng giữa hai bờ mông tròn trịa mềm mại của nàng. Thùy Trang không nhịn được thở dốc mặt đỏ ửng lên. Bàn tay nàng mò xuống giữa chân Minh Tùng vuốt lên khối u nổi cộm to lớn của anh.
Trong đáy mắt Minh Tùng vẫn quan sát Hạ Vi. Gương mặt nàng đã đỏ ửng lên, đôi môi đỏ mọng vô thức mím lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tay Thùy Trang đang trên khối nổi cộm to lớn giữa quần anh.
– Trời ơi… Tui không nhìn nữa… Hai người thật là… – Hạ Vi mặt đỏ rực gay gắt kêu thét lên rồi lao ra khỏi phòng.
– Ha ha… – Minh Tùng bật cười lớn.
– Anh thấy Hạ Vi dễ thương không? – Thùy Trang gối cằm lên ngực Minh Tùng hỏi.
– Ừ… rất đáng yêu. Như em gái mới lớn vậy… – Minh Tùng gật đầu nói.
Nhưng điều làm anh ngạc nhiên là Thùy Trang không nói gì thêm chỉ cười tủm tỉm ngồi dậy rời khỏi giường đi vào toilet.
– Này… em hỏi vậy là có ý gì? – Minh Tùng hỏi với theo.
– Không có gì hết… Em chỉ hỏi vậy thôi…
– Ặc…
Buổi trưa trường Hưng Đạo ăn cơm trưa tại nhà hàng trong khách sạn. Thành viên Ban Giám hiệu, hơn ba mươi giáo viên và gia đình hội tụ lại gần sáu mươi người. Mỗi mười người một bàn. Minh Tùng, Thùy Trang và Hạ Vi ngồi chung với nhau chuyện trò rất vui vẻ. Bữa ăn đơn giản nhưng sung túc đầy đủ. Mọi người quây quần với nhau, không khí ấm áp như một gia đình.
Gần cuối buổi ăn, Thùy Trang và Hạ Vi xì xầm to nhỏ gì đó, rồi Hạ Vi rời đi. Sau đó một người bên cạnh Thùy Trang cũng xin phép về nghỉ ngơi. Hai chỗ vừa trống không ngờ gần như lập tức hai người từ bàn khác lại nhảy sang. Hai người mới tới có một người Minh Tùng đã gặp mặt, đó là thầy Trung – Hiệu phó. Còn người đàn ông ngồi xuống bên cạnh Thùy Trang, anh không biết mặt. Anh ta dáng người gầy gò chạc hơn ba mươi tuổi đeo gọng kính mạ vàng sang trọng. Thùy Trang có vẻ hơi mất tự nhiên quay sang Minh Tùng giới thiệu.
– Đây là thầy Trung – Hiệu phó. – Nàng đưa tay sang người bên cạnh. – Đây là thầy Phát, Trưởng phòng Tổ chức…
– Vâng, chào hai thầy. Tôi đã gặp qua thầy Trung rồi. – Minh Tùng hồ hởi nói.
– Tốt tốt… Chào cậu…
Thầy Trung vui vẻ chào Minh Tùng. Nhưng thầy Phát chỉ miễn cưỡng gật đầu không lên tiếng làm Minh Tùng cảm thấy có chút mất tự nhiên. Lúc này thầy Tuấn giám thị điều tới một thùng đá ướp bia lạnh. Trên bàn lại đặt hai chai rượu và vài món hải sản làm mồi nhắm.
Những bàn khác ăn uống đã xong lục tục về phòng nghỉ ngơi thì bàn nhậu bên này chỉ vừa bắt đầu. Một bàn mười người đàn ông, chỉ có Thùy Trang là phụ nữ. Mấy lần nàng muốn kéo Minh Tùng về phòng nhưng đều không thành công. Cuối cùng Thùy Trang chỉ có thể ở lại với anh. Cả bàn toàn giáo viên, chỉ có mình Minh Tùng phận ‘con rể’ nên anh được ưu ái cũng không có gì lạ. Minh Tùng tuy tửu lượng không tệ nhưng liên tục bị ép cũng mau chóng chếch choáng.
Lúc này chợt anh nhìn sang thấy gương mặt Thùy Trang hơi ửng đỏ bất thường. Ánh mắt Minh Tùng đảo quanh liền phát hiện ra điểm nghi ngờ. Trưa nay, Thùy Trang mặc một chiếc váy ngắn ngang đầu gối. Khi nàng ngồi vào bàn ăn bắt chéo hai chân mép váy bị kéo lên đến nửa đùi. Vì thế nàng dùng mép khăn bàn che phủ lên để tránh nhiều ánh mắt soi mói. Nhưng khoảnh khắc này Minh Tùng lại thấy bên dưới lớp vải khăn bàn mỏng như đang có một sự giằng co rung động khe khẽ. Anh thấy được thầy Phát ngồi bên cạnh ánh mắt lơ đễnh nhìn quanh nhưng một tay chui sâu xuống dưới lớp khăn trải bàn.
Minh Tùng thấy mặt mình nóng ran đỏ ửng một cơn giận dữ từ từ nhen nhóm muốn phác tác. Anh có thể thoải mái nhìn Thùy Trang trần trần truồng vui vẻ trong vòng tay một người đàn ông khác, nhưng đó là tình huống nàng tự nguyện. Minh Tùng đi làm công sở bao nhiêu năm thấy không ít trường hợp đàn ông cấp trên lợi dụng sàm sỡ nhân viên nữ, thậm chí còn ép lên giường. Nhưng anh vốn nghĩ môi trường giáo dục sẽ trong sạch hơn, không ngờ… Như cảm nhận được sự bất thường của Minh Tùng, Thùy Trang nắm tay anh, siết chặt. Nàng chợt đứng lên, mặt đỏ ửng mím môi nói:
– Em mệt rồi. Về phòng nghỉ trước… Mọi người cứ tự nhiên nhé.
Phát nuối tiếc nhìn theo dáng người tuyệt đẹp của Thùy Trang bước đi, chợt nhận ra Minh Tùng đang nhìn mình chằm chằm liền nhe răng cười.
– Vô đi… mời cậu Tùng nào…
Bàn nhậu thiếu đi bóng dáng phụ nữ liền nhạt nhẽo hẳn. Chỉ vài ba vòng là ai cũng chán chường, rồi tuyên bố giải tán.
Minh Tùng xiêu xiêu vẹo vẹo đi về phòng, đầu óc choáng váng. Trong đầu còn hình ảnh gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng của Thùy Trang và bàn tay Phát trên đùi nàng nổi cộm dưới lớp khăn trải bàn. Tại sao nàng không mạnh mẽ gạt tay hắn ra chứ? Hắn chẳng qua là một tên Trưởng phòng Tổ chức, cùng lắm thì Thùy Trang nghỉ việc, anh dư sức cho nàng cuộc sống nhàn rỗi sung túc. Nhưng không, Thùy Trang không phản kháng, nàng chỉ giữ tay hắn trên đùi mình không cho hắn tiến sâu hơn.
Trước mặt bao người, có mặt cả anh, Phát còn bạo dạn như vậy. Vậy thì mỗi ngày Thùy Trang đi làm, khi chỉ có hai người trong phòng sẽ như thế nào? Trong đầu Minh Tùng chợt nghĩ đến hình ảnh Thùy Trang mặc áo dài nằm sấp trên bàn học. Hai tà áo dài rơi rũ hai bên để lộ ra bờ mông tròn trịa cong vểnh hút hồn. Nhưng lúc này người đứng bên cạnh sờ nắn cặp mông mê người của Thùy Trang không phải là anh, mà là thầy Phát. Nghĩ đến đây cơn tức giận vừa nguôi ngoai của anh lại bùng cháy mãnh liệt. Qua bao nhiêu trải nghiệm thử thách, thậm chí chứng kiến Thùy Trang làm tình với Minh Trọng và Mike, Minh Tùng vẫn thoải mái vui vẻ… Nhưng giây phút này, ngày hôm nay, anh thật sự biết mùi vị của ghen tuông…
Về đến phòng, Minh Tùng nhìn qua căn phòng có chút khác lạ. Nhưng cơ thể anh tràn ngập men rượu và cơn ghen giằng xé đầu óc nên không để ý gì cả. Minh Tùng đóng cửa lại bước vào trong, anh nghe tiếng rì rào của vòi sen trong phòng tắm. Anh hậm hực cởi hết quần áo ném bừa bãi trên giường. Nhưng khi vừa tiến sát lại sát cửa phòng tắm hé mở, Minh Tùng chợt dừng sững lại. Xen lẫn với tiếng nước rì rào, anh nghe được âm thanh thở dốc hổn hển của phụ nữ… Đẩy nhẹ cánh cửa hé mở, hai mắt Minh Tùng nheo nheo nhìn vào…
Trong buồng tắm đứng dưới vòi sen là một cơ thể phụ nữ trần truồng, mái tóc dài đen bóng đẫm nước phủ kín cả tấm lưng mịn màng. Dáng người Thùy Trang đứng có chút bất thường, hai chân hơi mở ra… Từ phía sau Minh Tùng có thể thấy giữa hai bờ mông tròn trịa ẩm ướt lộ ra những ngón tay nhỏ chui sâu xuống, không ngừng nhấp nhô ra vào kèm theo tiếng rên rỉ nho nhỏ ngắt quãng… Minh Tùng chợt thấy mặt mình nóng rang lên. Hai mắt anh lờ đờ không rõ nhưng đầu óc còn khá tỉnh táo. Chứng kiến người phụ nữ của mình phải tự tìm đến sung sướng là một sỉ nhục lớn đối với bất cứ người đàn ông nào. Nhất là sau khi nàng để tên đàn ông kia sờ soạng giữa bàn tiệc. Phải chăng nàng đang dùng bàn tay chính mình để tưởng tượng ra bàn tay của Phát?!
Mặt Minh Tùng nóng rang như nhận được một cú tát nảy lửa. Anh đẩy toang cánh cửa, toàn thân trần truồng bước vào buồng tắm. Hai cánh tay mạnh mẽ anh ôm choàng quanh cơ thể trần truồng của nàng… Nàng giật thót vừa quay lại thì miệng anh đã choàng kín lấy đôi môi hé mở thảng thốt của nàng. Nàng như rất xấu hổ, gương mặt nóng rang lên áp sát mặt anh. Bờ môi có chút run rẩy đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của anh. Minh Tùng hai mắt nhắm chặt, tay anh vuốt ve khắp cơ thể trần truồng của nàng, đặt lên hai bầu vú mà xoa nắn… Chất cồn trong cơ thể Minh Tùng bốc lên cuồn cuộn. Dương vật anh phình to căng cứng dựng lên mạnh mẽ, cọ xát vào da thịt mịn màng mát rượi của nàng. Anh hôn khắp chiếc cổ thanh mảnh, bờ vai, rồi rúc mặt vào giữa hai bầu vú căng tròn hôn hít cuồng nhiệt.
– Ư…
Nàng thở hổn hển, cơ thể run rẩy hai bầu vú no tròn ưỡn căng lên khi miệng Minh Tùng ngậm kín lấy núm vú nhỏ nhắn của nàng mà mút mút say mê. Minh Tùng trong men say mơ hồ cũng loáng thoáng nhận ra điều khác lạ, nhưng anh không rõ khác lạ ở đâu… Trong người anh lúc này là một nỗi uất nghẹn căm tức trộn lẫn với men say làm anh điên cuồng muốn phát tiết.
– Ưm…
Bàn tay ấm nóng của anh luồn vào giữa cặp đùi non tơ của nàng, chạm vào một vũng nhầy nhụa ướt đẫm. Minh Tùng gầm gừ như một con thú hoang, anh xoay người nàng tựa sát vào vách kính. Bàn tay thô bạo nắm chặt bờ eo nhỏ để cặp mông tròn trịa vểnh cong ra sau… Tay anh cầm dương vật căng cứng của mình, chèn vào hai mép âm hộ ấm nóng của nàng, thúc mạnh.
– Ưm… ôi…
Tiếng rên lớn của nàng lọt vào tai Minh Tùng có chút khác lạ… Ngay cả sự khít khao bó chặt của âm hộ nàng đè ép lên dương vật anh cũng có gì đó không bình thường. Nhưng máu nóng hòa trộn cùng men rượu đã chạy khắp cơ thể làm Minh Tùng không suy nghĩ được nhiều. Anh siết chặt vòng eo nhỏ của nàng, nghiến răng thúc dương vật điên cuồng. Nàng rên xiết mãnh liệt, hai tay áp trên mặt kính trơn trượt không chỗ bấu víu cả người tuột thấp xuống. Bờ mông tròn trịa cong vểnh nảy tưng tưng dưới sức mạnh vũ bão của Minh Tùng.
– Ưm… Ôi…
Minh Tùng hít hà sung sướng. Âm hộ nàng hôm nay lại mang cho anh cảm giác lạ lẫm, lại sung sướng kỳ lạ. Anh nghiến răng thúc hạ thể thật nhanh… Như phát tiết hết buồn bực trong lòng, Minh Tùng nhồi nhét dương vật to lớn của anh vào âm hộ nàng như điên như dại. Tiếng rên rỉ của nàng tắc nghẽn, mái tóc dài ướt đẫm rũ rượi liên tục lắc lư qua lại như diễn tả sự sung sướng đến choáng váng. Cả gian phòng tràn ngập tiếng thở hổn hển và âm thanh da thịt phành phạch liên miên không dứt.
– Ahhh…
– Uwnmmm… Ôi…
Đến lúc cơn sướng khoái không kìm giữ nổi nữa, Minh Tùng ngưng lại rùng mình. Dương vật anh bên trong âm hộ nàng xuất tinh ồ ạt. Nàng cũng bật rên lớn, âm hộ tuôn trào ra nóng rang cả hạ thể anh.
– Ah…
Khoảnh khắc Minh Tùng đang đê mê nhắm chặt hai mắt rùng mình trút ra từng giọt tinh trùng cuối cùng trong âm hộ nàng, chợt một cảm giác mềm mại ấm áp áp sát tấm lưng anh. Minh Tùng thở dốc hai mắt lim dim vừa ngơ ngơ quay lại thì trên miệng đã đón nhận một cặp môi mềm mại thơm ngát. Chiếc lưỡi nhỏ ẩm ướt chui vào miệng cuốn lấy lưỡi anh mang đến một cảm giác quen thuộc làm anh bừng tỉnh.
– Em… Em…
Minh Tùng trợn tròn hai mắt, miệng há hốc không khép lại được. Không ngờ người đứng sau lưng anh lại là Thùy Trang. Nàng vẫn mặc nguyên quần áo lúc đi ăn. Gương mặt nàng đỏ ửng, hai mắt to tròn nhìn anh nửa cười, nửa không.
– Em… nhưng…
Minh Tùng ú ớ vừa nhìn lại thì ‘Thùy Trang’ phía trước anh vốn đang há hốc rên rỉ đã vùng người thoát ra. Đối diện với Minh Tùng là một cô gái có gương mặt trái xoan xinh đẹp lại quen thuộc. Chính là Hạ Vi. Hai gò má Hạ Vi đã đỏ ửng gay gắt, nép cơ thể trần truồng sau lưng Thùy Trang, ánh mắt vừa xấu hổ vừa không giấu được vẻ mê mẩn nhìn lên anh.
– Ư… Trang ơi… mình mình… không phải là… mình đâu…
– Mình biết mà… Anh ấy say rồi… Thật xin lỗi Vi… – Thùy Trang áy náy nói.
Minh Tùng ôm đầu, vò vò mái tóc ướt sũng nước xấu hổ mặt đỏ ửng lên. Anh lúng túng che dương vật còn dựng đứng của mình nhìn Thùy Trang lắp bắp hỏi:
– Đây là… chuyện gì?!
– Anh xông vào buồng tắm phụ nữ người ta làm bậy còn hỏi chuyện gì sao? – Thùy Trang giả vờ tức giận chống nạnh thở phì phì nhìn anh.
– Anh không có… Trời ơi… Anh nghĩ… căn phòng này… Tắm ở đây không phải là em còn là ai chứ? Lúc đó anh vào phòng không thấy em đâu… lại nghe tiếng nước… mắt kèm nhèm không thấy rõ… còn tưởng em… vừa tắm… vừa… tự… – Minh Tùng phân bua, chợt thấy cặp mắt to tròn của Hạ Vi ửng đỏ nhìn mình như nài nỉ, anh liền im bặt.
– Hì hì… Em mới bên phòng thầy Tín đưa thầy xem lời phát biểu Gala Dinner của thầy do em soạn… – Thùy Trang choàng tay Minh Tùng cho anh bớt căng thẳng.
– Còn Hạ Vi… vừa chuyển qua phòng mình. Cô Thuỷ ở chung với Vi lớn tuổi ngủ ngáy Vi không chịu được… Anh về không thấy cái giường đơn mới kê bên ngoài sao?
– Anh… quả thật anh không để ý… Lúc đó anh còn… bực mình…
Minh Tùng nhăn nhó cười khổ lần đầu trong đời gặp tình huống bối rối khó xử như thế này. Nếu vừa rồi anh không hồ đồ phát tiết điên cuồng trên cơ thể Hạ Vi, thì mọi chuyện còn dễ nói chuyện.
– Thật xin lỗi Vi… – Minh Tùng ngượng ngùng nhìn Hạ Vi, nói.
– Dạ… hiểu nhầm thôi. Em không sao… – Hạ Vi gương mặt vẫn ửng đỏ giấu sau vai Thùy Trang, lí nhí nói.
Thùy Trang nhìn gương mặt đỏ ửng xấu hổ của Hạ Vi, trong ánh mắt vẫn không giấu được chút đê mê sót lại. Nàng cười tủm tỉm, nói:
– Hi hi… Còn tính để Vi ngủ một mình giường bên ngoài… Xem ra không cần rồi…
– Thư… muốn nói gì chứ… – Hạ Vi cắn môi mặt đỏ ửng nói lí nhí.
Thùy Trang nháy mắt, che miệng nói nhỏ vào tai Hạ Vi:
– Không phải Vi nói bạn thiếu… thiếu…
– Trời ơi… im ngay… – Hạ Vi mặt đỏ ửng, che miệng Thùy Trang lại.
– Hi hi… Được rồi… Hôm nay… Trang cho bạn mượn anh Tùng… thoải mái một bữa nha…
– Không được đâu… anh ấy… – Hạ Vi liếc sang cơ thể trần truồng của Minh Tùng, mặt nóng rang gay gắt.
Hai người phụ nữ thì thầm rất nhỏ nhưng gian buồng tắm không lớn, lại kín, Minh Tùng vẫn nghe được. Trái tim anh có chút đập dồn dập. Hạ Vi gương mặt đỏ ửng như gấc chín nhìn Thùy Trang tự cởi áo váy và cả đồ lót, ném ra khỏi buồng tắm. Ánh mắt nàng lại nhìn sang thấy dương vật Minh Tùng đã cưng cứng trở lại liền nóng rang cả mặt.
– Hai đứa mình phải tắm cho gã bợm rượu này đã…
Thùy Trang mở vòi sen, áp sát cơ thể trần truồng vào Minh Tùng, bàn tay xoa sữa tắm lên người anh. Hạ Vi cũng ngượng ngùng nép sau lưng anh, bàn tay nhỏ run run chạm lên da thịt anh vuốt vuốt nhẹ nhàng. Minh Tùng nhìn trái nhìn phải hai cơ thể trần truồng tuyệt đẹp làm tim anh đập nhanh bất thường. ‘Tay ba hai nữ một nam’ mới nghĩ đến thôi cũng đủ làm anh háo hức không chịu nổi… Minh Tùng cũng không phải chưa từng làm tình tay ba như vậy. Nhưng đó là những cô gái làng chơi, nhạt nhẽo vô vị. Anh chưa bao giờ có thể tưởng tượng đêm nay mình sẽ vui vầy với cả hai cô giáo tiểu học trên một chiếc giường…
– Xem anh sướng ra mặt kìa… – Thùy Trang trêu chọc, bàn tay nhỏ mát rượi vuốt ve dương vật cứng đơ to lớn của Minh Tùng.
– Hừ… Anh chưa hỏi tội em chuyện khi nãy đâu? Không có lời nào muốn giải thích sao? – Minh Tùng hậm hực nói.
Thùy Trang nhìn lên anh gương mặt hơi ửng đỏ, nàng cúi đầu ấp úng nói:
– Anh Phát… thật ra… từng là bạn trai em… Anh ấy uống rượu bia vào nghịch phá như vậy thôi… cũng không có ý gì đâu…
– Hả? – Minh Tùng ngạc nhiên không nghĩ đến đáp án này.
– Anh ghen sao? – Thùy Trang chợt ngẩng đầu lên nhìn Minh Tùng.
– Hừ…
– Người ta còn chạm vào người em trước cả anh đấy… – Nàng xoa xoa xà bông lên ngực Minh Tùng, giọng nũng nịu trêu chọc nói. – Bây giờ em đã thuộc về anh, nhưng lâu lâu cũng phải cho người ta… ôn lại kỷ niệm một chút chứ… Để lâu quá người ta quên em luôn thì sao?
– Hừ… Anh không chấp nhận chuyện đó… – Minh Tùng gầm gừ.
– Vậy hai phút trước anh vừa làm gì với Hạ Vi? Trong khi đó người ta chỉ chạm vào em một chút anh cũng không chịu. Thật là… – Thùy Trang bĩu môi giả vờ hậm hực.
– Cái đó là… hiểu nhầm thôi? – Minh Tùng khổ sở nhăn nhó.
Hạ Vi che miệng nén cười, mặt đỏ ửng lên vô cùng xinh xắn như một cô nữ sinh mới lớn. Minh Tùng quay lại nhìn nàng cũng có chút ngẩng ra, tim đập nhanh thình thịch. Hạ Vi xấu hổ né tránh ánh mắt hừng hực nóng của anh, chợt lên tiếng hỏi:
– Thùy Trang… bạn và thầy Phát trước đây là… tự nguyện sao?
Thùy Trang liếc một đường sắc bén qua gương mặt đỏ bừng của Minh Tùng, rồi che miệng cười nắc nẻ.
– Hi hi… Chuyện giữa mình và thầy Phát không có gì gọi là tự nguyện hay ép buộc cả… Mình chẳng qua đi chơi với anh ta vài lần thôi.
– Nhưng… không phải anh ta có rất nhiều tiếng xấu… Mình chẳng qua vào trường hơn hai tháng mà anh ta còn mở lời mập mờ với mình đấy… – Hạ Vi mặt còn mang vẻ tức tối nói.
– Mình biết. Mình trước đây vì vẻ đạo mạo của anh ta mê hoặc thôi… Khi mình thấy được bộ mặt bên trong của anh ta… Không đi chơi với anh ta nữa. Anh ta có thể ép các giáo viên nữ khác lên giường, nhưng không thể ép mình… Sau đó mình mới gặp anh Hào… – Thùy Trang nói với Hạ Vi, ánh mắt lại nhìn lên Minh Tùng xem như giải thích cho anh.
– Vậy… tại sao khi nãy… em không phản ứng lại… khi anh ta… – Minh Tùng ấp úng hỏi.
– Em không thể làm anh ta mất mặt trước mọi người… Anh ta cũng hiểu giới hạn của em, nên không dám tiến xa hơn… Có điều…
– Có điều gì? – Thùy Trang ỡm ờ làm Minh Tùng căng thẳng.
– Có điều em không ngờ… Chồng em bao nhiêu chuyện không ghen… Lại ghen vì một bàn tay người ta đặt trên đùi em chứ? – Nàng nhìn anh cười tủm tỉm.
– Hừ…
– Thôi mà… Xem như em nhờ Hạ Vi đền bù cho anh, được chưa?
Thùy Trang chợt kéo tay Hạ Vi lên phía trước đối diện với Minh Tùng, còn nắm tay nàng đặt lên dương vật ấm nóng của anh.
– Ah… – Hạ Vi xấu hổ mặt đỏ ửng gay gắt, muốn rụt tay về.
– Chuyện gì cũng xong rồi… còn xấu hổ gì chứ… – Thùy Trang mỉm cười nhỏ sữa tắm lên tay Hạ Vi, nói.
Hạ Vi mặt đỏ ửng cúi gằm xuống không dám nhìn lên Minh Tùng. Bàn tay nhỏ của nàng xoa xoa xà bông lên dương vật to lớn cứng ngắc của anh bắt đầu vuốt vuốt. Minh Tùng cả người căng thẳng cứng đơ. Tay Hạ Vi rất mềm mại, những ngón tay ngắn mũm mĩm lại ngượng ngùng vụn về như một thiếu nữ mới chạm đến dương vật đàn ông. Gương mặt đáng ghét của Phát trong đầu anh lúc này dần dần mờ nhạt rồi tan biến mất. Minh Tùng nhìn hai bầu vú căng tròn mịn màng của Hạ Vi không ngừng phập phồng hồi hộp, nhịn không được đưa tay lên vuốt ve.
– Anh…
Hạ Vi mặt đỏ ửng kêu khẽ. Nhưng hai bầu vú non tơ của nàng vẫn ưỡn lên cho Minh Tùng xoa nắn. Bàn tay nhỏ của nàng vuốt vuốt dương vật anh càng nhanh hơn…
Thùy Trang gương mặt xinh đẹp ửng đỏ ghé sát vào hôn lên môi Minh Tùng. Nhìn anh vuốt ve một người phụ nữ khác nàng cũng có cảm giác chua chua như ăn giấm. Cảm giác này khác với Nhật Vi, vì chị ta ít ra đã gặp gỡ còn quan hệ với anh trước nàng. Còn Hạ Vi, vừa xinh đẹp vừa mang theo một vẻ ngây thơ vô số tội mà đàn ông rất thích, Thùy Trang cũng cảm thấy thấp thỏm dè chừng.
– Mình ra giường đi…
Ba người lau khô người, quấn khăn bước ra khỏi phòng tắm. Minh Tùng đi theo hai nàng, nhìn hai cặp mông tròn trịa núng nính mà cả người anh rạo rực háo hức.
Ra đến giường ngủ phía bên Thùy Trang và Minh Tùng. Hạ Vi ngồi co ro một góc mặt đỏ ửng căng thẳng. Thùy Trang bước lại trước Minh Tùng, cởi khăn tắm rơi xuống chân, choàng tay qua cổ anh. Đôi mắt tuyệt đẹp nhìn anh thật sâu, thì thầm nói:
– Em cho phép anh hư hôm nay… Nhưng không được hết yêu em đâu đấy…
Minh Tùng chưa kịp lên tiếng thì đôi môi mềm mại của Thùy Trang đã trám kín miệng anh. Chiếc lưỡi nhỏ ướt át của nàng làm anh mê say, đáp trả. Chiếc khăn quấn ngang người anh rơi xuống chân. Dương vật Minh Tùng dựng đứng hùng dũng cọ xát vào chiếc bụng phẳng lì mịn màng của Thùy Trang. Thùy Trang cắn nhẹ lên môi anh, hôn xuống cổ anh, bộ ngực rắn chắc của anh. Nàng quỳ hai chân xuống, bàn tay nhỏ đỡ lấy dương vật to lớn của anh để chiếc lưỡi nhỏ liếm dọc nó… Rồi trước ánh mắt nóng rực của Hạ Vi, Thùy Trang mở rộng đôi môi đỏ mọng bao phủ lên dương vật Minh Tùng. Hạ Vi gương mặt đỏ ửng xấu hổ, nhưng ánh mắt không giấu được vẻ khao khát nhìn vật đàn ông to lớn đang được Thùy Trang chăm sóc.
– Lại đây với anh… – Minh Tùng hít hà sảng khoái, đưa tay về phía Hạ Vi.
Nghe Minh Tùng gọi, Hạ Vi giật thót mặt đỏ bừng xấu hổ. Nàng rón rén bước lại gần anh, hai gò má bầu bĩnh xinh xắn như hai trái đào. Nhìn vẻ ngượng ngùng của Hạ Vi, Minh Tùng lại thấy được nét trẻ con đáng yêu đến kỳ lạ. Anh vòng tay ôm bờ eo nhỏ của nàng kéo sát lại, đầu cúi xuống… Hạ Vi thở dồn dập nhìn đôi môi của Minh Tùng đến gần. Môi chạm môi như truyền một luồng điện chạy qua cơ thể nàng. Chiếc khăn tắm rơi xuống, Hạ Vi ngã đầu lên vai anh, đôi môi thơm ngát hé mở dâng lên nụ hôn ngọt ngào. Nàng thấp hơn Thùy Trang, Minh Tùng phải cúi xuống mới hôn được lên đôi môi đỏ hồng mềm mại của nàng. Đôi môi Hạ Vi rất mềm, chiếc lưỡi lại rụt rè đáp lại nụ hôn của Minh Tùng. Dù là vài phút trước vì sự hiểu lầm hai người đã hôn nhau, nhưng giây phút này mới thật sự là nụ hôn chân chính. Minh Tùng đặt tay lên bầu vú căng tròn mềm mại của Hạ Vi bắt đầu xoa nắn làm hơi thở nàng hổn hển nặng nề. Những ngón tay anh đùa nghịch với đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng, rồi se se nó đến săn cứng lên.
– Anh hôn ngực em đi… – Hạ Vi thì thầm trên môi Minh Tùng, mặt nóng rang nhìn anh.
Minh Tùng mỉm cười hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại ướt át của nàng. Anh chậm rãi để nụ hôn của mình dẫn đường từ chiếc cổ thon nhỏ đến hai bầu ngực căng tròn tràn đầy nhựa sống. Cánh tay mạnh mẽ của anh đỡ bên dưới bờ mông tròn trịa mềm mại của Hạ Vi, miệng anh hôn lên khắp hai bầu vú căng tròn phần phồng hồi hộp của nàng, rồi há miệng ngậm lấy đầu núm vú xinh xắn mút mút thèm thuồng.
– Ưm…
Hạ Vi rên rỉ khe khẽ, hai bầu vú ưỡn ra cho anh luân phiên hôn hít. Minh Tùng vừa hít hà sung sướng dương vật được Thùy Trang chăm sóc liên tục truyền về cảm giác tê dại. Miệng anh lại theo đuổi hai đầu nhũ hoa xinh xắn tuyệt đẹp của Hạ Vi. Hai bầu vú nàng không lớn tròn trịa như của Thùy Trang. Nhưng lại có sự co giãn tuyệt vời như tuổi vừa trưởng thành còn nảy nở. Mũi Minh Tùng như ngửi được từ da thịt mịn màng của Hạ Vi mùi thiếu nữ mới lớn. Cô gái này có lẽ chỉ vừa phát sinh quan hệ nam nữ không lâu, còn rất nhạy cảm với từng cái vuốt ve hôn hít của anh.
– Vợ ơi… Mình lên giường đi…
Lúc này dương vật Minh Tùng trong miệng Thùy Trang đã căng tức đến chịu không nổi. Anh hít hà kìm nén đỡ Thùy Trang đứng lên. Nàng đón lấy môi anh, hôn rít thật sâu. Ba cơ thể trần truồng cùng ngã xuống giường, môi lưỡi cuốn vào nhau hổn hển cuồng nhiệt.
– Vi lên trước đi…
– Không… Trang trước đi… Vi khi nãy… đã…
Minh Tùng nằm trên giường vòng tay mở rộng hai bên vuốt ve hai cơ thể mềm mại ngà ngọc. Nghe hai nàng nhường nhịn cho nhau mà anh cười không khép miệng lại được… Thùy Trang cuối cùng phải làm gương. Nàng quỳ gối đứng người lên, một chân giở qua ngực anh. Trước ánh mắt ngạc nhiên của Hạ Vi, gương mặt Thùy Trang đã ửng đỏ ngượng ngùng. Nàng chống tay lên bụng Minh Tùng, hai chân trùng xuống, lưng ưỡn cong xuống. Bờ mu mềm mại phơn phớt lông tơ của nàng cọ lên ngực anh, khi bờ mông tròn trịa vểnh lên dâng hai mép âm hộ đỏ mọng đến miệng anh. Minh Tùng liếm mép thèm thuồng. Tay anh đặt lên bờ mông mềm mại của Thùy Trang, chiếc lưỡi đưa ra nhẹ nhàng liếm dọc theo hai mép thịt ẩm ướt hừng hực nóng của nàng.
– Ư…
Cơ thể Thùy Trang run rẩy, miệng khe khẽ rên rỉ. Minh Tùng không vội vã, nhẹ nhàng dùng chiếc lưỡi nóng của mình nhấm nháp món ăn thơm ngon trước mặt. Khi đầu lưỡi Minh Tùng nếm được hương vị tình ái nồng nàn của nàng, miệng anh chợt mở lớn, ngậm kín hai mép âm hộ Thùy Trang, mút mạnh.
– Ưm… ôi…
Hạ Vi gương mặt đỏ ửng khao khát bước qua người Minh Tùng. Hai chân nàng gấp lại kẹp sát hông anh. Tay nàng cầm lấy dương vật to lớn dựng đứng của anh, cọ cọ vào hai mép âm hộ ẩm ướt, rồi từ từ đẩy nó vào…
– Ưm… Ôi… Nó to quá Trang ơi…
Minh Tùng đang say mê ngậm kín âm hộ Thùy Trang bất ngờ cả người sướng đến run rẩy. Dương vật anh vừa đi sâu vào âm hộ khít khao tuyệt diệu của Hạ Vi.
– Suỵt… Thầy Tín nghe bây giờ… – Thùy Trang mặt đỏ gay gắt rít khẽ.
– Ah…
Hạ Vi bưng kín miệng, mặt đỏ ửng gay gắt. Nàng bắt đầu nhún nhảy lên xuống làm Minh Tùng phải hít hà sung sướng. Càng sướng, cái lưỡi nóng của anh càng vét sâu vào làm âm hộ Thùy Trang nức nở rên xiết.
– Ư… Ư… u…
Cả gian phòng tràn ngập âm thanh thở dốc kèm theo những tiếng rên rỉ ngắt quãng kìm nén. Chiếc giường liên tục rung động oằn xuống… Hai cô gái bám víu vào nhau nhún nhảy ư ử trên người Minh Tùng làm anh sướng muốn phát điên.
– Ưm… Ôi…
Hạ Vi nấc lên từng tiếng thật khẽ ngân dài. Phần hông của Minh Tùng bị cặp đùi nàng kẹp chặt cứng như muốn ép vỡ cả khung xương của anh. Âm hộ Hạ Vi co thắt rồi tuôn trào ướt đẫm cả hạ thể anh.
– Ưm…
– Ahhh…
Hạ Vi rời khỏi người Minh Tùng, ngã xuống giường. Thùy Trang liền nhỏm dậy, đổi người ngược lại. Nàng nằm sấp lên người anh, mặt đỏ ửng lau lau nước nhòe nhoẹt quanh miệng anh, mỉm cười hôn lên môi anh. Bàn tay nàng mò xuống cầm dương vật cứng như sắt của anh đưa vào âm hộ ẩm ướt của mình.
– Anh đáng yêu quá đi mất…
– Ha ha… Vậy giờ thưởng cho anh đi…
– Ưm… em… thưởng anh nha…
Thùy Trang chống tay lên ngực Minh Tùng, nhổm người ngồi dậy, đôi môi hé mở thở dốc khi dương vật anh lấp kín bên trong nàng. Nàng bắt đầu nhấp nhổm lên xuống… Minh Tùng ánh mắt say mê nhìn Thùy Trang, hai bàn tay anh đón lấy hai bầu vú căng tròn của nàng mà mân mê xoa nắn. Ngón tay anh đùa nghịch với hai đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn làm Thùy Trang há hốc thở dốc, nỉ non thật khẽ:
– Ư… Ôi… Anh hôn ngực em đi… ôi…
Minh Tùng ngồi dậy, hổn hển vùi mặt vào hai bầu vú nàng, miệng ngậm kín hai đầu nhũ hoa, mút mút đến mê mẩn. Thùy Trang rên ư ử sung sướng bên tai anh, tay nàng ôm ghì lấy đầu anh trên ngực mình, hạ thể nhún nhảy lên xuống thật nhanh… Hai tay Minh Tùng dưới bờ mông mềm mại của Thùy Trang không ngừng đỡ cơ thể nàng lên lại nhồi xuống. Cảm giác sướng khoái tăng lên vùn vụt làm cả hai ngất ngây tê dại. Rồi âm hộ nàng co thắt giữ chặt lấy dương vật anh bên trong… Thùy Trang ôm anh chặt cứng, cả người run rẩy, hổn hển nỉ non…
– Ưm… Anh ơi… ôi…
– Ahh…
Minh Tùng rùng mình xuất tinh ồ ạt trong âm hộ nàng. Anh ôm ghì cơ thể trần truồng của nàng ngã xuống giường. Trong cơn đê mê âm ỉ, cơ thể mềm mại của Hạ Vi áp sát co rút ôm chặt lấy người anh. Ba người trần truồng ôm nhau ngủ một giấc ngon lành đến tận năm giờ chiều mới tỉnh lại.
Thùy Trang và Hạ Vi rời giường trước vừa tắm với nhau vừa tíu tít chuyện trò vui vẻ. Tắm xong còn trang điểm, chuẩn bị váy áo sửa soạn cho buổi tối Gala Dinner. Minh Tùng thoải mái nằm nướng trên giường cho đến lúc hai người chuẩn bị xong mới đánh thức anh dậy. Sáu giờ chiều cả ba người tươm tất rời khỏi phòng đi tham dự buổi tiệc Gala dinner.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro