Phần 14
2021-11-21 18:39:00
Chiều thứ Sáu…
Chiều cuối tuần xe cộ trên đường tấp nập như mắc cửi. Nhưng thay cho sự hối hả bận rộn thường ngày là sự thoải mái nhẹ nhàng của những cặp đôi lả lướt tận hưởng cuối tuần bên nhau. Giữa làn xe ô tô một chiếc Mazda xanh dương nhẹ nhàng lướt đi…
– Đừng nhìn nữa… Rất đẹp mà…
Minh Tùng đặt tay trên vô lăng, ánh mắt nhìn sang Thùy Trang bên cạnh cười tủm tỉm. Suốt đoạn đường từ nhà, nàng liên tục chỉnh chỉnh váy áo mình. Chiếc váy đen Thùy Trang đang mặc nửa phía trên chỉ có hai miếng vải mỏng từ eo che lên ngực rồi quấn lên thắt nút sau cổ. Sau lưng nàng hoàn toàn trống trải chỉ có những sợi kim tuyến mảnh mai vắn ngang để giữ hai mảnh phía trước ôm sát cơ thể. Phần giữa hai miếng vải từ dưới eo lên đến cổ nàng hoàn toàn trống để lộ hai bầu vú căng tròn lấp ló cực kỳ khêu gợi. Đó là chưa nói đến phần bên dưới… Phần váy dưới ôm sát bờ mông tròn trịa mặc G – string của Thùy Trang, một bên tà rũ dài xuống, bên còn lại xẻ thật cao để lộ gần trọn vẹn một bên đùi thon dài tuyệt đẹp.
– Hừ… Tại sao anh mua cho em cái gì cũng hở hang như vậy chứ?! – Thùy Trang mặt đỏ ửng xấu hổ nói.
– Ha ha… Vợ anh đẹp mà… Không thể trùm em kín mít chỉ để một mình anh khen thôi có đúng không? – Minh Tùng cười ha hả nói.
– Anh không sợ bạn anh cuỗm em đi mất à? – Thùy Trang trêu đùa nói.
– Ha ha… Nếu em gặp Nhật Vi vợ cậu ấy, em sẽ không tự tin như vậy nữa đâu… – Minh Tùng cười thoải mái.
– Anh làm em tò mò rồi đấy… Hi hi…
Thùy Trang hai mắt nghi ngờ nhìn anh. Không hiểu sao nàng cảm thấy khi anh nói về người phụ nữ kia, giọng có chút nhẹ nhàng lưu luyến.
– Mà bạn anh không lẽ em chưa gặp ở đám cưới hai đứa mình sao?
– À không. Lúc đó anh còn bị mất liên lạc, nên không mời được hai vợ chồng anh ấy… Tình cờ anh mới gặp lại vài tuần trước thôi.
17h35…
Hai mươi phút sau, chiếc Mazda của Minh Tùng và Thùy Trang đỗ lại trước một căn biệt thự to lớn. Bức tường rào sơn trắng cao hơn 2, 5 mét kín mít không thấy bên trong làm người ta có cảm giác sang trọng lại có phần hơi tách biệt. Như biết được có người tới, hai cánh cổng lớn mở ra… Một người đàn ông lớn tuổi mặc quần áo quản gia bước đến lịch sự chào…
– Xin hỏi ông là ông Minh Tùng phải không ạ?
– Đúng là tôi.
– Vâng, mời ông chạy xe vào nhà…
Chiếc xe chậm rãi lăn bánh qua cổng. Trước mặt Minh Tùng và Thùy Trang là một khu vườn, dù trời đã nhá nhem tối vẫn thấy được màu xanh mát mắt. Minh Tùng bước xuống, dắt tay Thùy Trang. Anh mở cốp xe lấy ra một thùng rượu Treana Red trao cho người quản gia.
– Đừng căng thẳng như vậy… Thoải mái đi… Hai người bạn anh rất thân học chung từ hồi bên Úc. Không cần khách sáo đâu… – Minh Tùng quay sang Thùy Trang nói nhỏ vào tai nàng.
– Rất thân là như thế nào?
Nghe Thùy Trang hỏi, Minh Tùng có chút sững ra nhìn nàng. Trong mắt nàng có vẻ nghi ngờ lẫn tò mò… “Haizz. Phụ nữ đúng là vô cùng nhạy cảm ah.” Minh Tùng thầm cảm thán, anh ghé sát vào tai nàng nói:
– Bọn anh thân đến mức… ba người có thể ngủ chung với nhau…
Nghe lời anh nói toàn thân Thùy Trang khẽ chấn động. Nghĩ đến người phụ nữ tên Nhật Vi khi có thể làm tình cùng lúc với chồng và cả Minh Tùng, gương mặt nàng bất giác đỏ ửng lên.
– Minh Tùng…
Lúc này bên trong nhà một đàn ông và một phụ nữ trẻ tuổi xuất hiện, miệng tươi cười hồ hởi bước tới. Người đàn ông thấp hơn Minh Tùng một chút. Dáng người anh ta thon gầy với gọng kính mạ vàng trí thức nhìn chững chạc hơn Minh Tùng một chút. Người phụ nữ có gương mặt xinh đẹp, làn da trắng nõn hồng hào đặc trưng của người sống lâu năm ở xứ lạnh. Nàng lại mặc trên người một bộ váy đỏ ôm sát cơ thể khoe vóc dáng bốc lửa và hai bầu vú căng tròn ngạo nghễ…
– Minh Trọng… – Minh Tùng tươi cười bước tới.
– Ha ha… Hơn bốn năm không gặp, cậu thật chững chạc hơn nhiều… Là người đàn ông gia đình rồi còn gì… – Người đàn ông bước lại choàng vai ôm anh, siết chặt.
– Tránh ra đến phiên em… – Người phụ nữ chen vào giữa hai người đàn ông.
– Ha ha… Nhật Vi… em vẫn nóng bỏng như ngày nào…
Minh Tùng cười sảng khoái, mở vòng tay ôm quanh thân hình mềm mại hừng hực bốc lửa của Nhật Vi. Nàng còn đặt tay lên hai gò má anh hôn lên môi anh chùn chụt, làm Minh Tùng xấu hổ mặt nóng rang lên. Anh không khỏi lén nhìn sang Thùy Trang. Lúc này nàng hai gò má ửng đỏ tươi cười, ánh mắt hơi tò mò quan sát đánh giá hai người trước mặt.
– Ah hem…
Nghe Minh Trọng đằng hắng một tiếng nhắc nhở, Minh Tùng mới sực tỉnh mình còn chưa giới thiệu Thùy Trang.
– Chào Thùy Trang… Anh nghe Minh Tùng kể về em rất nhiều đấy… Ha ha…
Minh Trọng bước tới mở rộng hai tay, ôm Thùy Trang một cái thật nhẹ nhàng lại vô cùng lịch thiệp. Mọi cử chỉ của anh ta rất tự nhiên phóng khoáng không ai có thể chê trách được điều gì.
– Vâng em khỏe ạ. – Thùy Trang hơi ngượng, một tay che trước ngực, nhỏ nhẹ trả lời.
Nhật Vi lúc này quay sang khoác tay Thùy Trang vui vẻ tự giới thiệu.
– Chào em… Thùy Trang phải không? Chị là Nhật Vi…
– Vâng, em chào chị. – Thùy Trang nhỏ nhẹ đáp lời.
– Vào nhà thôi…
Hai người phụ nữ vui vẻ chuyện trò đi trước, hai người đàn ông lẽo đẽo đi phía sau.
– Ôi… Em xinh đẹp như thế. Hèn chi Minh Tùng nhà ta cũng phải say như điếu đổ… – Nhật Vi kéo tay Thùy Trang thân thiết nói.
– Hi hi… Em thấy nói chị xinh đẹp mới đúng hơn đó… – Thùy Trang vui vẻ đáp lại.
– Hai chị em ta cùng đẹp… Hi hi… – Nhật Vi vui vẻ cười.
Bước qua bậc tam cấp vào phòng khách, đến Minh Tùng cũng phải thoáng ngạc nhiên. Minh Trọng lớn hơn anh hai tuổi, sau khi tốt nghiệp Bác sĩ liền ở lại Úc vừa làm việc vừa học một mạch lên Tiến sĩ. Hiện nay, sau khi tình cờ gặp lại, Minh Tùng biết Minh Trọng đã trở thành một bác sĩ danh tiếng hàng đầu thành phố. Nhưng điều làm anh bất ngờ là độ sang trọng của căn nhà này vượt quá dự đoán của anh.
Gian phòng khách lót đá cẩm thạch trắng, phủ thảm Ba Tư thật dầy êm ái. Đèn lồng pha lê Thuỵ sĩ, ghế sofa da bò nhập Ý… Mức độ sang trọng xa hoa của nơi này còn vượt qua sảnh Vip của bất kỳ Khách sạn năm sao nào. Thùy Trang đi phía trước cũng không khỏi nhìn quanh rồi mấy lần nhìn lại Minh Tùng với ánh mắt e ngại. Người xuất thân gia đình khá giả như anh bước vào đây còn cảm thấy choáng ngợp, huống chi Thùy Trang hoàn cảnh gia đình vốn không quá sung túc.
– Lại đây… vào bàn thôi. Xin mời… – Nhật Vi đon đả mời.
Mọi người bước vào phòng ăn. Giữa phòng là một chiếc bàn hột xoài đá chạy vân chỉ vàng vô cùng sang trọng. Trên bàn đã bày biện khăn ăn và đủ bộ đĩa dao nĩa bạc sáng bóng, giữa bàn còn có một giá nến ba cây sáng lung linh. Minh Tùng kéo ghế cho Thùy Trang, để nàng tự nhiên một chút. Hai vợ chồng Minh Trọng và Nhật Vi ngồi đối diện. Cả chiếc bàn lớn chỉ có bốn người ngồi có chút lạc lõng.
Trong lúc chờ món ăn lên, mọi người nhấm nháp ít rượu khai vị có gas và phô mai vừa trò chuyện vui vẻ. Khi Thùy Trang biết Minh Trọng là bác sĩ phụ khoa hàng đầu thì rất khâm phục, nhưng vẻ mặt vẫn ửng đỏ thiếu tự nhiên. Minh Tùng nhìn nàng cứ cười tủm tỉm… Anh biết Thùy Trang khám phụ khoa định kỳ luôn đến một bác sĩ quen, là phụ nữ.
– Hi hi… Nói cho em biết một bí mật nhé. Chị chưa bao giờ đi khám phụ khoa ở chỗ chồng chị đâu… – Nhật Vi ánh mắt liếc nhìn Minh Trọng bên cạnh cười tủm tỉm nói.
– Tại sao ạ?
Thùy Trang ngạc nhiên nhìn sang, thấy Minh Trọng mặt nhăn nhó cười khổ. Không những Thùy Trang mà Minh Tùng cũng chú ý lắng nghe.
– Thì cũng do ảnh quá nghiêm túc chớ sao? Hừ… Đàn ông gì mà cứ nhìn chằm chằm vào nơi thầm kín của phụ nữ mà mặt vẫn cứ trơ trơ ra… Như xem mình như miếng đậu phụ nhạt nhẽo vậy…
Nhật Vi quay sang nhìn Minh Trọng, cái cằm nhỏ hơi hếch lên thách thức, tiếp tục nói với Thùy Trang:
– Chị thà ra ngoài nằm tênh hênh cho mấy lão già dê kia khám… Ít ra người ta còn tỏ ra háo hức thèm muốn… Có vậy thì chị em ta mới thấy được sức hấp dẫn của mình chứ! Chị nói có đúng không?
Đối diện với ánh mắt vợ, Minh Trọng gãi đầu, khóe môi giật giật lại không nói được tiếng nào. Thùy Trang càng không dám gật đầu ủng hộ, chỉ che miệng nén cười.
– Hay lần tới khám định kỳ em sang phòng khám của anh Trọng đi… – Minh Tùng nói.
– Em… em có chỗ quen rồi… – Thùy Trang xấu hổ mặt đỏ gay gắt cúi gằm xuống, nàng lén nhéo cánh tay anh.
– Ha ha… hi hi… – Minh Trọng và Nhật Vi đều nhìn Thùy Trang mà cười.
Thức ăn lần lượt được người đàn ông quản gia khi nãy và một phụ nữ người phục vụ bày lên bàn. Bữa ăn rất hoành tráng đủ các món ngon hảo hạng. Mỗi món ăn đều được phối với một chai rượu vang khác nhau để tạo hương vị. Và dĩ nhiên mỗi lần như vậy toàn bộ ly uống rượu cũng được thay mới để không lẫn mùi. Mỗi món ăn kiểu Tây đặt trên một cái đĩa lớn, nhưng chỉ là một chút nhỏ, vừa ăn vừa nhấp nháp với rượu vang… Hương vị cũng tăng hơn thật nhiều. Dù vậy, mới đến món thứ tư Thùy Trang gương mặt đều đỏ ửng lên, nói cười cũng tự nhiên hơn nhiều. Nhật Vi thì vẫn ung dung thoải mái, như uống không biết say.
Nhật Vi lúc này rất cao hứng toàn lôi chuyện xưa cũ ra kể cho Thùy Trang. Minh Tùng và Minh Trọng ngồi nhấm nháp rượu vang, chỉ mỉm cười.
– Chị là du học sinh cũng như Minh Trọng và Minh Tùng. Ba đứa này đều học khác trường nhưng ở cùng thành phố Melbourne. Một lần chị thuê được một căn nhà rất ưng ý… Có tận ba phòng, thế là chị đăng tin lên Group Facebook của học sinh du học Việt Nam tại Melbourne. Yêu cầu có nói rõ là chỉ nhận nữ share nhà. Vậy mà không hiểu sao hai ông nội này lù lù mò đến…
– Thấy hai người họ không phải anh em mà đều có tên lót là chữ Minh… Gọi hai người cùng lúc Minh Tùng – Minh Trọng… nghe rất vui tai nên chị nhận luôn… Hi hi…
– Là do Minh Trọng thấy hình Facebook của em xinh đẹp quá mới rủ anh đến đó… – Minh Tùng cười tủm tỉm nói.
– Này này… Tôi nhớ là ngược lại đó… – Minh Trọng hậm hực lên tiếng.
– Cái gì?! Tức là chỉ có Minh Tùng mới thấy em xinh đẹp, còn anh thì không? – Nhật Vi quay phắt sang hạch sách chồng.
– Không phải… Ý anh là… hắn phát hiện em trước… – Minh Trọng khổ sở phân bua.
– Hừ…
Nhật Vi hừ lạnh, quay sang nháy mắt với Minh Tùng, giọng thách thức nói:
– Vậy nên em mới chọn Minh Tùng làm người đàn ông đầu tiên của mình…
– Ah hem…
Minh Trọng đằng hắng một cái nhắc nhở. Minh Tùng cũng ngượng chín cả người nhưng mọi chuyện đã muộn. Thùy Trang nghe rõ mồn một, nàng nhìn sang anh cười tủm tỉm hỏi:
– Ra là… chị Nhật Vi trước là người yêu cũ của anh sao?
– Không phải… – Minh Tùng nhăn nhó xua xua tay.
– Hi hi… Thật ra thì… – Nhật Vi cười lả lơi chỉ tay vào Minh Tùng, rồi đến Minh Trọng, nói. – Minh Tùng là người đàn ông đầu tiên của chị… Minh Trọng là người thứ hai…
– Hai người lần lượt… chỉ cách nhau vài phút thôi. – Nhật Vi che miệng cười, gương mặt cũng đỏ ửng lên.
– Cái gì mà vài phút chứ? – Minh Tùng oan uổng kêu lên.
– Ha ha… – Minh Trọng cười khổ lắc đầu không dám bình luận.
Minh Tùng lén nhìn sang Thùy Trang, nhưng nàng còn đang ngỡ ngàng nhìn Nhật Vi rồi như hiểu ra mặt đỏ ửng lên gay gắt, miệng lắp bắp:
– Ý chị là… lần đầu tiên của chị… là cùng lúc… với cả hai người họ?
– Ừ… ôi xấu hổ quá… Hi hi… – Nhật Vi xoa xoa hai gò má nóng rang.
– Hồi đó… sau khi ở chung nhà được ba tháng… ba đứa bọn này đã rất thân. Rồi ngày đó là sinh nhật chị mười chín… Hai người này hùn tiền mua hải sản, rượu về liên hoan ở nhà… bữa đó rất vui… ba đứa uống đến say khướt… rồi… rồi… không biết bắt đầu thế nào… chị chỉ nhớ ba đứa cứ hôn nhau…
– Bậy bạ… là lần lượt từng người hôn em… – Minh Trọng đỏ mặt vội sửa lại.
– Hi hi… khác gì chứ… nước miếng của Minh Tùng trong miệng em cũng chuyển qua anh thôi. – Nhật Vi bĩu môi nói.
– Ặc…
Minh Tùng nín bặt, ngượng ngùng nhìn Thùy Trang. Anh lúc này thật có chút xấu hổ với Thùy Trang. Dù là chuyện quá khứ nhưng lúc đó anh còn đang tuổi đi học, lại làm nên những chuyện rất hoang đàng. Thùy Trang lại không chú ý đến anh chỉ nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của Nhật Vi. Như đang nghĩ đến điều gì đó lại làm gương mặt nàng càng đỏ hơn…
– Rồi chuyện đó xảy ra… ngay giữa phòng khách… Sau đó… Minh Tùng say đến nôn ói cả đêm, nằm luôn trong toilet ngủ… Đến sáng ra chị tỉnh lại trong lòng Minh Trọng. – Nhật Vi nhìn sang chồng mình, nói. – Gối đầu trên cánh tay anh, nhìn lên anh còn ngủ… Tự nhiên lúc đó chị thấy gương mặt anh rất đẹp… Thế là yêu luôn.
Thùy Trang xoa xoa hai gò má mình còn nóng rang, nàng nhìn sang Minh Tùng lại nhìn Nhật Vi, có chút ngượng ngùng hỏi:
– Lần đầu tiên… của chị… thật không đau sao? Làm sao có thể… cả hai người…
– Á… hi hi… – Nhật Vi che miệng cười nắc nẻ, nhìn Thùy Trang, nói. – Chị nói là người đàn ông đầu tiên thôi. Chị có nói đó là lần đầu tiên của chị đâu…
Thấy nét mặt Thùy Trang còn ngơ ngác chưa hiểu, Nhật Vi hơi chồm lên cười tủm tỉm nói:
– Ở nước ngoài rất phổ biến loại dụng cụ sung sướng dành cho phụ nữ… gọi là sextoy… À Việt Nam mình bây giờ cũng bán không ít đó… Minh Tùng không mua cho em sao?
– Em không cần đâu… – Thùy Trang đỏ mặt lắc đầu lia lịa.
– Ah hem… Thùy Trang chỉ dùng đồ tự nhiên thôi… – Minh Tùng đằng hắng nói.
– Ha ha… hi hi…
Minh Trọng và Nhật Vi bật cười ha hả. Thấy Minh Tùng cũng cười lớn, Thùy Trang cũng không nhịn được che miệng cười.
Lúc này bàn tiệc cũng kết thúc, mọi thứ được người phục vụ dọn đi chỉ để lại những ly rượu vang đỏ và một đĩa sáu loại phô mai Pháp còn có một ít trái cây tráng miệng.
– Vậy sau khi chị yêu anh Trọng, chị có còn cùng anh Tùng… không? – Thùy Trang nhìn Nhật Vi buột miệng hỏi.
– Ah hem… – Minh Tùng ho một cái, mặt đỏ ửng lên.
Nhật Vi nhìn anh hiểu ý chỉ cười cười nói lảng sang chuyện khác:
– Phô mai này anh Trọng đi dự hội nghị bên Pháp đem về đấy… Rất ngon. Em ăn thử đi…
– Dạ…
Thùy Trang nhận mẩu phô mai nhỏ từ tay Nhật Vi bỏ vào miệng. Ánh mắt nàng lại nhìn qua Minh Tùng mang theo tia nghi ngờ. Anh lại làm như vẻ không thấy cụng ly với Minh Trọng.
– Chị thừa nhận mình là một người phụ nữ có nhu cầu cao. Và cũng có thể nói vì chị mà Minh Trọng mới tập trung nghiên cứu đề tài G – spot của phụ nữ…
– G – Spot là cái gì ạ? – Thùy Trang nhíu mày hỏi.
Hai người kia nhìn nhau mỉm cười vui vẻ, Minh Tùng vội quay sang nàng giải thích:
– G – spot là định nghĩa về một điểm nhạy cảm nhất nằm bên trong âm hộ phụ nữ… Phụ nữ bị kích thích nơi này rất dễ đạt khoái cảm cực đỉnh, cực khoái.
Thùy Trang bưng kín gương mặt đỏ ửng, gật gật đầu như đã hiểu. Nhưng câu nói của Nhật Vi tiếp theo làm nàng thiếu điều chui xuống gầm bàn mà trốn.
– Mỗi người phụ nữ G – spot sẽ khác nhau một chút… Cần người nghiên cứu như Minh Trọng mới có thể tìm ra. Em có thể nhờ anh ấy tìm cho mình…
Minh Tùng lúc này cũng im lặng nhìn Thùy Trang. Ba cặp mắt trên bàn đổ dồn lên làm gương mặt xinh đẹp của Thùy Trang càng đỏ ửng. Nàng xoa xoa hai gò má nóng rang, lắc đầu nói:
– Em nghĩ mình không cần đâu…
– Có gì xấu hổ chứ?! – Nhật Vi cười tủm tỉm nhìn Thùy Trang nói. – Đàn ông khác với phụ nữ chúng ta… Điểm sướng của họ dàn trải phơi bày ra ngoài… còn chúng ta lại ẩn vào trong… Đây là việc nên tìm hiểu để đời sống tình dục vợ chồng được thăng hoa thôi.
Thùy Trang cắn môi mặt đỏ ửng gay gắt, nhưng ánh mắt nàng đã thoải mái bình tĩnh lại nhìn sang Minh Tùng, nói:
– Em rất thỏa mãn với anh Tùng.
– Chị thắc mắc hơi tế nhị một chút… – Nhật Vi tò mò hỏi. – Không phải là mỗi lần em và Minh Tùng làm tình, em đều đạt cực khoái chứ?
– Dạ… – Thùy Trang mặt đỏ ửng, cắn môi gật đầu.
– Wah… Lợi hại như vậy… – Minh Trọng vỗ tay cười vang. – Thế thì tiến sĩ như tôi nên giải nghệ về vườn được rồi…
– Minh Tùng… anh sau bốn năm dường như lợi hại hơn trước rồi nha? Em có chút nhớ rồi đấy… Hi Hi… – Nhật Vi ánh mắt lúng liếng nhìn Minh Tùng làm mặt anh nóng lên.
– Ha ha… Chuyện đó phụ nữ cũng đâu phải ai cũng giống nhau chứ… Anh cũng may mắn gặp Thùy Trang thôi… – Minh Tùng cười ngượng phân bua.
Minh Tùng khiêm tốn nhưng quả thật lời nói của Thùy Trang lại làm anh mát ruột mát gan, còn dâng lên chút vui sướng tự hào. Thùy Trang gương mặt còn ửng đỏ, mỉm cười nhìn anh.
– Bây giờ thế này… Chúng ta lên lầu vừa uống rượu nhâm nhi vừa ngâm jacuzzi nha… – Nhật Vi bừng bừng khí thế, vui vẻ nói.
Thùy Trang nhìn sang Minh Tùng, anh mỉm cười nắm tay kéo nàng đứng lên:
– Hôm nay tối thứ Sáu mà, sáng mai em không đi làm… Thoải mái chút đi…
Mọi người lục tục nối đuôi nhau đi lên tầng một. Nơi đến không ngờ cũng là phòng ngủ master của hai vợ chồng Minh Trọng. Phía trước ban công rất rộng có một bồn jacuzzi lộ thiên… đối diện hoàn toàn trống trải có thể ngắm sao đêm, lại không sợ có người nhìn lén. Người quản gia và phục vụ đã chuẩn bị sẵn một chai rượu vang mới ướp đá với bốn cái ly… Trên bệ gỗ bên cạnh còn có hai cái áo khoác choàng tắm. Phải nói là vô cùng chu đáo.
– Em gái đi với chị nào… – Nhật Vi nắm tay Thùy Trang thân thiết kéo nàng vào phòng thay đồ.
Minh Tùng nhìn theo hai người mỉm cười, rồi cùng Minh Trọng ra ngoài ban công. Minh Trọng lấy cho Minh Tùng một chiếc quần bơi mới, còn nửa đùa nửa thật nói:
– Sợ vợ cậu ngại thôi… Nếu chỉ là ba đứa mình thì không cần mặc làm gì…
– Ha ha… Cũng đúng. – Minh Tùng vừa cởi quần áo, vừa cười nói. – Đúng là có chút nhớ chuyện quá khứ nha.
– Ừ…
Minh Tùng và Minh Trọng thay đồ xong liền bước vào bể tắm. Nước bên trong bể rất ấm áp dễ chịu… Không gian bên trong cũng khá rộng rãi, đủ cho bốn người cùng thoải mái ngâm mình không chạm vào nhau.
– Này… nhấm nháp một chút chứ… – Minh Trọng đặt sang thành bể phía bên Minh Tùng hai ly rượu vang và một đĩa phô mai viên nhiều hương vị.
– Tôi muốn hỏi cậu một việc… Hơi tế nhị một chút… – Minh Tùng đưa ly rượu vang chạm cốc với Minh Trọng.
– Phì… hỏi đi… Có gì mà nghiêm trọng thế…
– Cậu… có còn chiều Nhật Vi… như ngày xưa không? – Minh Tùng hỏi, giữ âm lượng vừa đủ hai người nghe.
– Ý cậu là gì? Cho Nhật Vi đi ngủ với người khác sao?
Minh Trọng cười tủm tỉm hỏi lại. Thấy Minh Tùng lúng túng gật đầu, anh ta thoải mái gật đầu:
– Cậu biết Nhật Vi mà… Tôi không muốn ràng buộc cô ấy… Chỉ là những người cô ấy có quan hệ đều là người tôi quen biết… Rất thân thiết qua lại… Thậm chí vợ của họ cũng có thể tìm tôi nếu có nhu cầu…
Minh Tùng hai mắt sáng rực hâm mộ nhìn Minh Trọng. Dù là hâm mộ đến tận đáy lòng nhưng anh vẫn khó tưởng tượng ra một mối quan hệ kiểu swing trao đổi phóng khoáng như vậy. Minh Tùng rất thích cùng Thùy Trang tham gia, nhưng vẫn có điều kiện riêng của cá nhân anh.
– Cậu để Nhật Vi đi với người khác… không cần đi theo sao? – Minh Tùng hơi ấp úng hỏi.
– Ơ. Đi theo làm gì? – Minh Trọng khó hiểu nhìn anh. – Nhật Vi không thích some lắm đâu. Vả lại tôi cũng không thấy thoải mái nhìn vợ mình với người khác lắm… Dĩ nhiên với cậu là ngoại lệ.
– À… Ra vậy…
Minh Tùng gật gật đầu như đã hiểu. Anh nhận ra mình có sở thích khác với Minh Tùng. Anh không thể chịu được Thùy Trang rời xa khỏi tầm mắt của mình với người đàn ông khác. Có lẽ khuynh hướng của anh hơi thiên về cuckold, thích nhìn người phụ nữ của mình rên rỉ bên dưới người đàn ông khác. Nếu là some, anh muốn mình được tham gia vào… Còn nếu là swing anh vẫn muốn quan sát tất cả mọi thứ người đàn ông kia thực hiện trên cơ thể vợ mình.
– Tôi có một nhóm bạn mười cặp vợ chồng. Tất cả đều là người thành đạt có địa vị xã hội cao… Thỉnh thoảng chúng tôi tổ chức họp hội 3, 4 ngày… lúc thì dùng chiếc du thuyền của một thành viên trong hội… lúc thì đến một resort ngoài Côn đảo cũng thuộc sở hữu của một người khác trong hội… thậm chí cũng vài lần tổ chức ở nhà tôi… Chị em trong hội sẽ bốc thăm được chọn chồng trong mấy ngày… Ha ha… Lúc nào đó cậu và Thùy Trang nên tham gia… Dĩ nhiên với điều kiện vợ cậu thoải mái với việc đó.
– Tôi không chắc Thùy Trang đồng ý đâu. – Minh Tùng nhăn mặt cười khổ.
– Ha ha… không sao. Dù có đi cùng cũng không nhất thiết phải tham gia tất cả mọi hoạt động đâu… Bọn tôi còn tổ chức lặn biển, cắm trại trên đảo hoang… Rất vui đấy…
– Ừ… nghe hay đấy…
“Cái gì mà hai ông cười vui vẻ thế?!”
Lúc này Nhật Vi khoác tay Thùy Trang bước ra ngoài. Nhìn Thùy Trang trong bộ áo choàng tắm, mặt còn ửng đỏ ngượng ngùng, Minh Tùng có chút tò mò không biết hai người đã nói với nhau thứ gì.
– Vào đây đi… Ai lại để hai thằng đàn ông ngâm nước nóng nhìn nhau lâu như thế chứ? – Minh Trọng đứng lên đưa tay về phía hai người.
Nhật Vi cười tủm tỉm tự cởi áo choàng. Thùy Trang mặt thoáng đỏ cũng cởi áo khoác lên. Nhìn hai người, Minh Tùng và cả Minh Trọng có chút cứng người căng thẳng… Nhật Vi và Thùy Trang đều mặc hai bộ đồ tắm, theo quy cách thì nên gọi là bikini, nhưng về kích thước lại làm người đối diện bối rối. Thùy Trang mặt đỏ ửng cắm môi nhìn Minh Tùng… Hai mảnh vải phía trên chỉ nhỏ bằng hai ngón tay vừa đủ che đi hai đầu nhũ hoa, hai bầu vú căng tròn nuột nà của nàng muốn phơi bày gần trọn vẹn. Thùy Trang nắm tay Minh Tùng bước lên bậc thang gỗ. Mảnh vải bên dưới của nàng cũng chỉ vừa đủ che bờ mu u tròn mũm mĩm làm cổ họng anh khô khốc.
Trước ánh mắt nóng bỏng của Minh Trọng và Minh Tùng, Nhật Vi lại thong dong hơn nhiều… Ba mảnh vải nhỏ bé che những vị trí mẫn cảm làm những đường cong cơ thể tuyệt đẹp phô bày ra hết bên ngoài. Nhật Vi bước lên, còn xoay người đảo một vòng cho Minh Trọng và Minh Tùng hít sâu một hơi ngột ngạt không chịu nổi. Phía sau nàng chỉ là những sợi dây mảnh mai, hoàn toàn phơi bày da thịt mịn màng trần trụi.
– Hi hi… Hai ông no mắt chưa? – Nhật Vi cười nắc nẻ rồi bước vào trong bể.
Minh Tùng nắm tay Thùy Trang đỡ nàng ngồi xuống trên đùi mình. Vòng tay qua bờ eo nhỏ, anh như nghe được cả tiếng tim đập dồn dập của nàng. Thùy Trang trầm mình thật thấp xuống bể tắm, gương mặt đỏ ửng gay gắt vẫn chưa dám ngẩng lên lần nào.
– Ha ha… Lại đây… Nâng ly nào… – Minh Trọng đưa sang cho Nhật Vi và Thùy Trang hai ly rượu vang đỏ.
– Cụng ly đi… – Nhật Vi giơ ly lên cao.
– Cụng ly… – Minh Tùng và Thùy Trang cũng cười vui vẻ cùng cụng ly, uống cạn.
Sau giây phút ngượng ngùng, Thùy Trang cũng thoải mái vừa uống rượu vừa trò chuyện. Minh Tùng và Minh Trọng ngồi cạnh nhau ngả người tựa lưng vào thành bể. Thùy Trang ngồi giữa hai chân Minh Tùng, lưng nàng tựa lên ngực anh… Hai bầu vú nàng dưới mặt nước được anh vuốt ve âu yếm, làm cả người nàng nhộn nhạo… Bàn tay anh luồn vào lớp vải mỏng mân mê vuốt ve hai khối thịt êm nhu tròn trịa của nàng. Miệng anh hôn lên gò má nàng rồi tìm đến đôi môi mềm mại… Rượu vang, nước ấm như chất kích thích chậm rãi ngấm vào máu khiến người ta hưng phấn rạo rực. Hai đôi môi mềm men rượu cuốn vào nhau say mê…
– Em đã biết chuyện anh muốn giấu em… – Thùy Trang thì thầm vào tai Minh Tùng.
– Chuyện gì? – Minh Tùng có chút chột dạ hỏi.
– Chuyện… anh làm kỳ đà cản mũi… tối tối chui vào giường bạn gái người ta cả năm trời… Anh xấu lắm… – Nàng cắn nhẹ lên cổ Minh Tùng, làm anh rùng mình.
– Nhật Vi nói sao? Ặc… chuyện đó… thật ra… là anh không biết… – Minh Tùng ấp úng, mặt đỏ ửng lên.
Thời gian đó quả thật Minh Tùng không biết đến mối quan hệ tình cảm âm thầm của Minh Trọng và Nhật Vi. Bản thân Minh Trọng cũng chưa bao giờ tỏ ra ghen tuông hay bất cứ điều gì khác thường. Thời gian đầu mới nếm trái cấm, Minh Tùng luôn là người hăng hái nhất. Thậm chí nhiều đêm Minh Trọng học bài mệt về phòng riêng ngủ, anh vẫn bên phòng Nhật Vi hì hục đến gần sáng. Mãi đến lúc gần về nước Minh Tùng mới biết được việc đó… Suốt một thời gian dài anh vô cùng ái ngại đối mặt với Minh Trọng.
Lúc Minh Tùng còn bần thần thì Nhật Vi bên cạnh bắt đầu ngấm rượu. Nàng ngửa đầu tựa sát trên bờ vai Minh Trọng ưỡn hai bầu vú sung mãn tuyệt đẹp cho anh vuốt ve mơn trớn. Gương mặt xinh đẹp của nàng ửng đỏ, mắt lim dim lại hướng sang Minh Tùng, chiếc lưỡi nhỏ liếm quanh đôi môi hé mở mời gọi… Minh Tùng nhìn mà cả người cũng nóng rang lên.
Thùy Trang tựa người vào lòng anh, cũng không quay đầu lại nhưng bên gò mà đã ửng đỏ đến mang tai. Gương mặt nàng hơi cúi thấp, hơi thở dồn dập bất thường… Ánh mắt Minh Tùng chuyển sang bên cạnh. Anh thấy cánh tay của Minh Trọng hơi vươn về phía trước dưới mặt nước hướng về cơ thể Thùy Trang. Ánh sáng mờ ảo không đủ nhìn nhưng Minh Tùng vẫn nhận ra bàn tay anh ta vuốt dọc cánh tay nõn nà của nàng. Thùy Trang không ngăn cản, cánh tay nàng còn hơi hạ xuống để bàn tay kia chạm đến bầu ngực nàng. Gương mặt nàng ửng đỏ nhìn lên Minh Tùng, thì thầm nói vào tai anh.
– Chị Nhật Vi nói cho em nghe chuyện của anh… với một điều kiện…
– Điều kiện gì? – Minh Tùng bắt đầu thấp thỏm hỏi nhỏ.
– Là… cho chị mượn anh tối nay… – Thùy Trang gương mặt ửng đỏ, môi hôn lên mặt anh.
Minh Tùng còn chưa hiểu ra ý nghĩa của câu nói đó thì bất chợt Thùy Trang kéo tay anh ra khỏi người nàng. Nàng đứng lên, gương mặt đỏ ửng cắn môi nhìn Nhật Vi bên cạnh nói:
– Em nhường anh Hào cho chị…
– Hi hi… Tưởng em quên chị mất rồi… Vậy… chị cũng nhường anh Trọng cho em nha…
Nhật Vi cười thích thú, cũng không khách sáo nhào vào lòng Minh Tùng, hôn rít lấy môi anh.
– Minh Tùng… Vậy để tôi chăm sóc Thùy Trang nha… – Minh Trọng cười vang sảng khoái, vươn tay kéo Thùy Trang ngã vào lòng mình.
Minh Tùng quả thật chưa nghĩ đến bước đi này. Quả thật Minh Trọng là đối tượng đầu tiên anh chọn cho Thùy Trang. Nhưng anh vốn nghĩ sau hôm đầu tiên quen biết thì cũng vài lần gặp gỡ nữa nàng mới có thể đón nhận anh ta. Nhìn gương mặt tuyệt đẹp của nàng đỏ ửng cúi thấp gần như chạm vào mặt nước, lòng Minh Tùng dâng lên một sự phấn khích dơ bẩn.
Minh Tùng ôm cơ thể mềm mại của Nhật Vi, mà ánh mắt không khỏi nhìn sang Thùy Trang trong vòng tay Minh Trọng. Gương mặt nàng đỏ ửng ngượng ngùng cúi thấp như đang nhìn hai bàn tay anh ta dưới mặt nước mân mê vuốt ve hai bầu vú căng tròn của nàng.
– Ưm… ôi của anh to như vậy…
Nhật Vi ngửa đầu lên vừa ư ử hôn rít lấy môi Minh Tùng, dùng bờ mông tròn trịa của nàng cọ xát lên khối u dưới lớp quần bơi của anh. Minh Tùng ánh mắt vẫn nhìn Thùy Trang, nhưng hai bàn tay anh không nhịn được bắt đầu vuốt ve bộ ngực to lớn của Nhật Vi.
– Ưm…
Tiếng rên rỉ của Nhật Vi làm Thùy Trang chú ý. Nàng chợt ngẩng nhìn sang chạm phải ánh mắt của Minh Tùng. Nàng nhìn Nhật Vi như một con mèo nhỏ ư ử co rút trong vòng tay anh. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn anh ôm ấp một người phụ nữ khác. Lòng Thùy Trang dâng lên cảm giác chua chua ghen tuông mà lần đầu nàng biết đến. Nàng cắn môi ánh mắt nhìn anh, tay nhẹ nhàng kéo nút thắt của chiếc áo bơi của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro