Phần 5
2020-05-19 06:29:00
Vừa bước vào phòng karaoke đã thấy đông đủ khoảng 16 17 người, tính cả tôi và Xuân nữa thì chắc cũng 20 người… má… sinh nhật gì đông thế không biết…
Tôi và Xuân vừa bước vào:
– Ai zậy Xuân… bồ mày hả Xuân… đẹp trai quá!!!
Một con bạn Xuân bước ra hỏi, làm tự dưng tôi mắc cỡ.
– Ừ… bạn trai mới của tao được chưa… Xuân trả lời.
– Hả.
Lại một lần nữa tôi hả, tôi hỏi nhỏ Xuân thì Xuân kéo tay tôi ra hành lang:
– Ông có để ý cái thằng ngồi gần con Liên không, thằng đó cứ theo tui hoài mà tui hông có thích nó, nên hôm nay có gì ông giả vờ là bạn trai tui ha, cho nó khỏi theo tui nữa, năn nỉ mà.
Khuôn mặt đờ đẫn của tôi ngây dại được 10s rồi lại sáng lại… sáng lại rồi tắt… như cái đèn chớp trang trí… thì ra chỉ là giả… bỗng dưng thấy hụt hẫng trong lòng.
– Ừ… Tôi trả lời Xuân.
Xuân vui vẻ nắm tay tôi vào lại phòng Karaoke… để ý kỹ thì thằng đó nhìn mặt cũng cô hồn lắm, nhìn cứ như dân anh chị… Xuân thì như công chúa… đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.
Bỗng dưng tôi cảm giác ai đang lườm tôi, thì ra thằng đó nãy giờ cứ lườm lườm tôi, làm tôi bỗng chốc khó chịu… tôi quay lại nhìn thẳng vào thằng đó, theo kiểu “Anh đây đếch sợ bố con nhà thằng nào hết”.
Đâu được nửa tiếng, tôi và Xuân thì cứ vui vẻ tay trong tay, rồi thỉnh thoảng tôi lợi dụng ôm Xuân cái làm thằng kia tức nổ đôm đốm mắt.
Thằng đó đứng dậy:
– Chúc mừng sinh nhật nha Xuân… Tuấn có việc phải về trước nha.
Nói xong nó đưa đưa quà sinh nhật cho Xuân, còn mắt thì cứ lườm tôi, như một dấu hiệu cho một cuộc chiến giữa 2 con thú với nhau vậy, mà chính xác chỉ nó là thú thôi, còn tôi là người.
Tiệc tàn… trên đường về Xuân hỏi thầm:
– Trong đám đó ông thích ai tui làm mai cho, coi như là trả công cho ông… chịu hông.
– Hì, tôi không thích ai trong đám bạn bà hết, thích mỗi bà thôi à, bà làm mai cho tôi đi.
– Ông cứ giỡn, mà tôi cũng hông biết, từ từ tính nha hihi… à mà quà tui đâu, đi sinh nhật mà không mang quà cho tui.
Nhắc đến quà tôi mới nhớ. Mòn quà làm thiệt hại 45 nghìn của tôi vẫn còn treo trên xe đạp.
– Tui quên mua rồi, với lại hết tiền rồi, thôi để mai tui mua cho bà bịch kẹo me nha.
– Cảm ơn… ông mang bịch me về nhà ăn nhen… tui hông thích ăn me… Xuân trả lời với chút xíu bực tức…
Vừa về tới nhà, dắt xe vào cho Xuân… tui lụi cụi tháo cái túi nilong đen bên trong có hộp quà của Xuân, đưa cho Xuân.
– Nè… tặng bà 1 cục kẹo me, yên tâm… không phải một bịch đâu ha… Tôi trêu Xuân.
– Có quà mà không muốn đưa cho người ta.
Xuân nói… một nụ cười lại nở trên môi Xuân… sao bỗng chốc tôi có cái cảm giác yêu cái nụ cười trong veo, tinh khiêt như thế…
– Thôi tui về, trễ rồi, bye bà ha, mai gặp hen… à… nhớ sử dụng quà tui ngay ngày mai nha, )… tôi nói.
– Tất nhiên… Xuân nói.
Tôi về nhà mà lòng vui phơi phới, mà có biết đâu rằng giông tố đang chờ đón tôi ở phía trước…
Vừa dắt xe vào nhà tôi đã gặp ánh mắt lườm lườm của bà già tôi… haizz biết ngay mà… đi sinh nhật về tới 11h đêm, bà già không cằn nhằn mới sợ á.
Tôi rón rén dắt xe, nhẹ nhàng khép cửa như một thằng ăn trộm sợ bị bắt gặp.
– Đi đâu giờ mới về hả thằng kia… Mẹ tôi hỏi.
– Dạ thì con đi sinh nhật bạn mà… Tôi lí nhí trả lời với một gương mặt thánh thiện hết sức…
– Trai hay gái? Liệu hồn nghe chưa, mới tí tuổi tập tành yêu đương nhăng nhít đi tao… Mẹ tôi cằn nhằn.
Cứ thế tôi phóng lên phòng, thầm nhớ về khuôn mặt xinh xắn của Xuân, nhớ cái cảm giác được Xuân ôm, làm cho tôi có cảm giác hạnh phúc nhẹ nhàng đến lạ.
Tôi lật thời khóa biểu ra… chết mẹ… mai gặp lại mụ chủ nhiệm tóc xoăn mà tôi đã đi cắt tóc đâu… sao giờ… haizz… thôi kệ, mai tính, cùng lắm chiều mai mình về cắt ngay là được, cứ thế tôi ung dung leo lên giường, tắt đèn, mong cho đến ngày mai.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện tình trường bán công tại nguồn: http://bimdep.vip/chuyen-tinh-truong-ban-cong/
– Xuân yêu Minh ngay từ lần đầu gặp ở lớp rồi, nhưng Xuân không dám nói… vậy Minh có thích Xuân không… Xuân ngây thơ hỏi tôi.
– Ừ… hình như là Minh cũng thích Xuân hay sao ấy, Minh cũng không biết nữa, mà chắc zậy á.
– Zậy là được rồi… chỉ cần Xuân thích Minh và Minh cũng thích Xuân thì tụi mình làm ông xã bà xã nha.
Tôi không thèm trả lời lại mà chỉ vội vàng chộp lấy khuôn mặt trái xoan của Xuân mà hôn ngấu nghiến, cái lưỡi ướt át tham lam của tôi dường như muốn xoắn vào lưỡi của Xuân, còn 2 tay của tôi như tự lúc nào đã ôm trọn bầu ngực tròn trĩnh của Xuân, cứ thế tôi bóp tôi nhào…
– Xuân ơi anh iu em…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro