Phần 22
2021-08-25 15:39:00
Hôm sau khi vừa ngủ dậy, em vội sang bên phòng Hương, nàng vẫn đang ngủ hoặc chỉ là nằm đó thôi. Tiến lại gần bên cạnh em khẽ lay và nói…
– Em à, anh có chuyện muốn nói với em…
– Anh đi đi, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh…
– Anh sẽ đi, nhưng trước hết em hãy nghe anh nói rõ tấm lòng của anh được không em…
Nàng không nói gì và em bắt đầu kể rõ ràng mọi chuyện, từ chuyện Linh là người yêu cũ trước đây sau đó do tác động như thế nào mà rời xa, rồi tới chuyện tình cảm của em dành cho Hương là thật, em cũng ngàn lần xin lỗi Hương vì đã kéo nàng vào cuộc tình tay 3 đầy trắc trở này… Nhiều lắm, nhiều tới mức em không biết lúc đó mình nói những gì… cho tới khi kết thúc em thừa nhận bây giờ em vẫn còn yêu Linh rất nhiều, cho nên lúc này Hương mới nói…
– Vậy anh tới bên tôi chỉ mong tôi khỏa lấp cái chỗ trống mà anh đang thiếu đúng không?? Tôi là con ngu con khờ đúng không…
– Không phải, ý anh không phải là như vậy… anh không nghĩ em như thế…
– Thôi anh đừng nói nữa, tôi đã nói với anh rồi, tôi sợ cái cảm giác chia tay, sợ cái cảm giác người mình yêu làm tổn thương mình, tôi sợ… và anh cũng đã hứa với tôi như thế nào… nhưng bây giờ anh lại làm như vậy… anh lên giường với tôi nhưng anh vẫn yêu người khác và chỉ có trời có đất mới biết anh có lên giường với cô ta không. Tôi hận anh, tôi hận những lời nói đường mật mà anh dành cho tôi, anh đi đi tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, anh tới với người mà anh yêu nhất đấy.
– Anh… xin lỗi…
– Anh đừng nói với tôi những lời đó nữa… tất cả cũng vô ích thôi tôi không muốn nghe, không muốn nghe gì hết, anh đi đi… tránh xa tôi ra…
Dù biết trước là xa nhau…
Chấp nhân hàng nghìn đớn đau…
Nhưng lòng này, có biết trước được đâu…
Khi anh chỉ là 1 thằng tồi…
Bật khóc trong từng đêm!
Nỗi đau lại càng tăng thêm…
Khi chia rẽ con đường tình duyên của đôi ta đi thành hai ngả.
Thì thôi! Đoạn dây tơ hồng này đã đứt rồi…
Thì bỏ nó đi nối lại làm gì khi tình này đã là ko còn gì…
Lặng lẽ bước ra đi, để lại một nỗi đau xót cho người mình từng yêu thương… Tuy đau khổ nhưng đó là cách tốt nhất cho 2 đứa bây giờ, Hương đã tuyệt vọng, đã bị em lừa dối, đã hận bản thân em đến mức như vậy rồi… có cố gắng cũng không được gì… Xin lỗi em vì anh đã xuất hiện trước mặt em, xin lỗi em vì anh đã yêu em và để em phải chịu nhiều đau khổ, xin lỗi em vì anh đã làm tổn thương trái tim nhỏ bé của em…
Còn đâu nữa những đắm đuối bên nhau…
Còn đâu nữa hạnh phúc mai sau…
Dẫu có biết tiếc nuối, dẫu có biết xót xa…
Nhưng tình đôi ta vẫn mãi chia xa…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện tình tay ba tại nguồn: http://bimdep.pro/chuyen-tinh-tay-ba/
Người yêu ơi, anh xin lỗi em…
Vậy là em và Hương đã chia tay, Hương không chấp nhận một người như em… Hương không chấp nhận những điều dối trá đó và đặc biệt nàng căm ghét cụm từ “Anh vẫn còn yêu Linh”… Sau hôm đó em quyết định chuyển nơi trọ để trả lại không gian yên tĩnh cho Hương để nàng có thể bình tĩnh lại sau khi đã trải qua một nối đau cả về thể xác lẫn tâm hồn đó… Chuyện của Hương xảy ra cũng đã nằm trong dự đoán của em, em chấp nhân sự thật đó, chấp nhận cái kết cục tất yếu đó, em trong mắt Hương và mọi người ở xóm trọ cũ là 1 thằng tồi tệ… Nhưng em không quan tâm gì hết vì bây giờ hy vọng trong em đó là Linh, em hy vọng sau những ngày không liên lạc nhỏ sẽ hiểu ra và sẽ tha thứ cho em, nhỏ sẽ quay trở về với vòng tay em, sẽ cùng em đi tới hết con đường còn lại… Nhưng bây giờ tất cả mới là sự sụp đổ hoàn toàn, những viễn cảnh em nghĩ ra đã không thể nào xảy ra, em không còn cơ hội được ôm Linh vào lòng nữa, Linh lại rời xa vòng tay em 1 lần nữa… và lần này nhỏ đã đi rất xa… chuyện là như thế này…
Sau khi chuyện vỡ lở được khoảng hơn 1 tuần, những ngày đó em sống trong dằn vặt, sống trong sợ hãi. Dằn vặt vì mình đã làm khổ Hương, đã làm nàng phải chịu một nỗi đau quá lớn, nhưng cái nỗi sợ hãi trong em lại còn lớn hơn, em sợ em sẽ lại mất nốt người con gái còn lại, người mà em yêu thương nhất, yêu hơn cả chính bản thân mình… từ cái hôm nói chuyện ở trên cầu Linh đã không liên lạc và cũng đã dặn em đừng liên lạc nữa, em không muốn làm trái ý Linh nhưng lúc này trong lòng em nóng như lửa, và em quyết định sẽ nói chuyện với nhỏ 1 lần nữa để hy vọng nhỏ sẽ tha thứ cho lỗi lầm của em… 1 ngày… 2 ngày, liên tiếp những ngày sau đó em đều gọi điện nhưng không tài nào liên lạc được với Linh, nhỏ tắt máy hoặc cũng do nhỏ muốn cắt đứt liên lạc với em thật nên đã thay sim chăng?? Không chần chừ thêm nữa, em đi vội tới nhà cô nhỏ để hỏi nhưng đều nhận được cái lắc đầu không biết của cô, cô nói nhỏ xin phép đi chơi mấy ngày cho khuây khỏa đầu óc với đám bạn cùng lớp!! Nhưng tới mãi sau này em mới biết thực ra lúc đó nhỏ không muốn gặp em và đã nhờ cô nhỏ nói như vậy… Và rồi cái ngày em lo sợ ấy đã đến, hôm đó nhỏ đã nhắn cho em 1 cái tin rất dài với nội dung như sau:
“Đ à, sẽ rất khó để tớ đưa ra quyết định này và cũng rất khó để tớ nói nó ra với cậu. Những ngày qua tớ đã tự hỏi lòng mình rất nhiều và tớ cũng nghĩ sẽ sống như thế nào khi không có cậu bên cạnh. Nhưng cái gì cũng có 2 mặt của nó, có hạnh phúc thì sẽ có chia tay, nếu tớ ích kỉ giữ chặt lấy cậu là của riêng tớ thì vô hình dung tớ đã biến tớ trở thành một người xấu xa. Cậu biết tính tớ rồi, cái gì của tớ thì tớ sẽ giữ còn những cái gì không phải của tớ thì tớ không có quyền đụng đến, và trong trường hợp này tớ đã là người đến không đúng lúc, tớ đã tự ý rời bỏ cậu khi 2 đứa còn yêu nhau và lúc đó tớ đã đánh mất cậu rồi, có lẽ tớ đã không thông minh khi không đoán trước được ẩn ý của câu nói lúc cậu gặp lại tớ lần đầu, cậu nhớ chứ?? Đó là cậu bảo lúc này chưa phải lúc và cậu muốn tìm lại cảm giác lúc xưa… Nếu thông minh thì tớ có thể đoán ra được và có lẽ chuyện này sẽ không xảy ra… tớ xin lỗi, tất cả là lỗi do tớ, tớ đã phá hủy hạnh phúc của cậu. Cậu hãy cố gắng làm lành với cô bạn đó đi, bạn ấy là người con gái tốt và không đáng bị đối xử như vậy đâu, cậu đừng bận tâm về những chuyện đã xảy ra với tớ, tớ chấp nhận hết tất cả và tớ không oán trách gì cậu cả, tớ tự nguyện dâng hiến tất cả những gì tớ có cho người tớ yêu thương nhất… Còn bây giờ cậu hãy cố gắng làm lành và sống thật hạnh phúc nhé, tớ quyết định rồi, tớ sẽ sang bên Đức với bố mẹ tớ, mọi thủ tục cần thiết bố mẹ và cô đã lo xong hết cho tớ rồi, tớ nhắn tin này cho cậu cũng là lúc tớ chuẩn bị đi… Cậu hãy hứa với tớ sống thật tốt, nơi phương trời xa tớ sẽ mãi mãi nhớ cậu… người tớ yêu hơn chính bản thân tớ… Sống hạnh phúc nhé…”
…
Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau…
Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình…
Và môi hôn rất ướt, dư âm giấu trong mưa.
Cơn mưa kéo dài…
Sẽ là dối lòng khi anh chẳng ngại âu lo…
Lo anh sẽ mất em trong lúc yêu thương nhất.
Vì tình yêu mong manh, tay anh quá yếu mềm…
Người yêu ơi, em có biết?
Anh yêu anh hơn thế, nhiều hơn lời anh vẫn nói.
Để bên em anh đánh đổi tất cả bình yên…
Đêm buông xuôi vì cô đơn, còn riêng anh cứ ngẩn ngơ…
Có khi nào ta xa rời…
Em đưa anh theo với, cầm tay anh và đưa lối…
Đến nơi đâu anh có thể bên em trọn đời…
Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai.
Quá xa xôi không, em ơi…
Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai.
Biết không em, anh yêu em…
Vậy là… vậy là 1 lần nữa Linh lại rời bỏ em, lần này có lẽ là sẽ rất rất lâu hoặc có thể là không thể gặp lại được nhỏ nữa. Em điên cuồng, em gào thét em hận bản thân em, em hận tất cả những gì em đã làm… em hận mình đã không dứt khoát và em bất lực khi không thể giữ được người mình yêu thương nhất… Khi mà em chấp nhận đánh đổi tất cả chỉ cần có mình nhỏ bên cạnh thì nhỏ lại rời xa em, nhỏ khuyên em sống hạnh phúc??? Hạnh phúc sao được khi không có nhỏ bên cạnh… Hạnh phúc làm sao được bây giờ??? Em đã rời xa Hương chỉ để mong sẽ được bên cạnh nhỏ suốt cuộc đời vậy mà nhỏ khuyên em như vậy. Nhỏ thật độc ác khi đã bỏ rơi em lại nơi đây một mình… em biết sống như thế nào… quay lại van xin tình yêu của Hương??? Không thể vì em biết không thể được, Hương không phải người hiểu biết như Linh và hơn hết người em cần bên cạnh bây giờ là Linh, là Linh và chỉ cần Linh thôi.
Nhưng… tất cả rồi cũng kết thúc hết thật rồi, canh bạc này em đã tất tay và đã chấp nhận chịu thua số phận. Cái kết của một kẻ tham lam, một cái kết quá cay đắng… cùng một lúc 2 người yêu thương nhất đều rời xa, lòng em còn đau như xát muốt khi Hương trước khi chia tay còn nói 1 câu mà giờ tâm trí em vẫn nhớ như in “Anh đối xử với tôi như vậy thì sau này anh cũng sẽ bị đối xử như vậy thôi ” Một nỗi đau không bao giờ nguôi ngoai được, và đúng như vậy thật, “gieo gió ắt gặt bão” em đối diện với một sự thật là bên cạnh em giờ đây đã không có ai cả… 2 người con gái đều bảo em tới với họ, người này bảo hãy tới với người kia còn người kia thì ngược lại và cuối cùng thì cả 2 người đều rời bỏ em…
Sau cái ngày định mệnh đó, em đã suy sụp hoàn toàn, cái kết của một chuyện tình tay 3 không thể tồi tệ hơn được. Cuộc sống cứ trôi dần qua trong những ngày buồn đau… và em vẫn hy vọng vào một ngày nào đó… sẽ hoàn thành được ý nguyện của mình…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro