Chuyện đời tự kể

Phần 5

2024-08-05 14:42:12

Phần 5
Tất nhiên với bản năng của 1 đứa con trai. Tôi biết chuyện gì đó xảy ra mà không biết nên hỏi em là có chuyện gì không. Tôi về tới nhà nhắn vội đoạn tin.

– Anh về rồi, em có chuyện gì buồn à.

30 phút trôi mà không gì. Bỗng tiếng chuông tin nhắn reo lên.

– Anh về rồi à… không có gì đâu. Em ổn. (Cho bác nào có ny hoặc vợ là con gái nói ổn là đéll bao giờ ổn cả đâu, nói không giận đâu là các bác xác định cmnl).

Tôi khi đó ngây thơ tưởng em không có chuyện gì thật. Ngồi nt 1 lúc nhưng tối hôm đó cuộc thoại kết thúc khá chóng vánh vì em bảo em mệt. Tất nhiên là chúc em ngủ ngon các thứ thôi chứ giờ biết sao được nữa.

Sáng ngày hôm sau, combo quần âu áo sơ mi và đồ ăn sáng tới lớp. Mọi hôm tôi đều đi rất muộn và đã thấy em trong lớp nói chuyện với bọn T rồi. Nhưng hôm nay thật lạ, em chưa tới. Rồi cả tiết 1, em không đi. Vốn đã biết em là người không đi thì thôi chứ không bao giờ vào sau. Hết tiết 1 tôi lấy lý do lên phòng giáo vụ. Chạy ra nhà xe mà đạp 1 mạch tới nhà em.

Lần thứ 3 tới nhà em mà tôi vẫn cứ sờ sợ sao ấy. Bấm chuông lần 1, lần 2, lần 3. Không ai ra mở cửa. Lấy đt gọi cho em 3 cuộc, tới cuộc thứ 4 em mới bắt máy.

– Anh à… hôm nay em mệt. Em không đi học được đâu. Anh đừng lo.

– Tôi dưới nhà rồi cô nương. Mở cửa.

Tút tút tút… em tắt máy mà chạy xuống nhà. Thò cái đầu ra khỏi cái cửa gỗ mà nói vọng ra.

– Sao anh không đi học.

– Nóng quá. Mở cửa anh vào cái coi.

Em lững thững bước ra mở cửa, tóc tai rõ ràng là chưa chải. Mặc cái váy ngủ rộng mà ra mở cửa.

– Em xin lỗi không báo. Hôm nay em mệt quá.

– Biết rồi… anh mua đồ ăn sáng mang cho em.

– Lắm chuyện.

Cùng em bước vào nhà thì nhớ ra em mệt thì ăn bánh mì thịt sao được. Lại lọc cọc nấu cháo cho em. Em cùng tôi xuống dưới bếp, nằm dài trên bàn ăn mà nhìn tôi nấu. Nấu xong xuôi. Múc ra bát tô nhỏ mang ra.

– Song rồi… ăn thôi nào.

– Em mệt mà.

– Mệt càng phải ăn.

– Thế em phải ăn à.

– Rõ ràng. Tôi đáp lại nhanh chóng.

– Không… ý em là em đang mệt mà.

Đệt… hiểu ý em rồi. Bắt tôi bón cho em ăn.

– Dậy anh đút cho ăn.

Lúc này tôi mới nhận ra nét mặt xanh xao của em lúc này. Ôi… sao lại thành ra như thế được chứ. Đút cho em từng chút 1. Em chỉ ăn được 3 thìa thì kêu không ăn được nữa và muốn lên phòng. Thôi chiều em vậy.

Cùng em lên phòng, lần này thì nhìn rõ phòng em. Tường sơn vàng nhạt. 1 cái giường dài 2m2 rộng 1m8. Cái bàn trang điểm cạnh bên phải, 1 cái bàn học cạnh bên trái giường. Bên bờ tường đối diện kia là 2 cái tủ quần áo. 1 kệ giày. Phòng có 2 cửa sổ. Em chỉ tôi ngồi xuống đầu giường, em nằm gối đầu lên đùi tôi, 1 tay khẽ vén tóc em vòng qua mang tai hỏi nhỏ.

– Nói anh nghe… có chuyện gì vậy.

Em như giả điếc không tl câu hỏi của tôi. Mắt chực sẵn nước mắt. Xoa nhẹ bờ vai em.

– Nói anh nghe đi. Anh ở bên cạnh em mà.

– Anh có để ý là hôm sn em không có mẹ em ở nhà không.

Nhắc mới nhớ, không có thật. Tôi thật sự vô tâm, quá vô tâm.

– Mẹ em???

– Mẹ em mất rồi, hôm qua là ngày giỗ của mẹ.

Lúc này, nc mắt đã tuôn ra chảy từ bên này qua thái dương bên kia. Còn tôi như lặng người. Đôi môi như bị khóa lại, sững người như đá. Đôi tay đã ngừng xoa bờ vai em. Em thút thít, thì thoảng đưa bàn tay mà lau nước mắt.

– Anh xin lỗi, do anh không biết nên…

– Anh đi với em đi.

Em ngồi dậy, cầm tay tôi leo lên tầng 3, rẽ trái. Tới 1 căn phòng được che bởi 1 cái ri đô mỏng. Bàn thờ của mẹ em. Em trông giống hệt mẹ em. Có lẽ toàn bộ nét đẹp của em đều hưởng từ ADN của mẹ. Không khí thật nặng nề. Nhìn sang em thì 2 hàng nước mắt vẫn rơi.

– Mẹ em mất năm em lên 6. Do tai nạn xe…

Không để em nói hết câu tôi đã kéo em mà ôm chặt vào lòng. Đôi bàn tay yếu của em cũng đã đưa lên lưng tôi mà ôm nhẹ.

– Đừng khóc nữa. Anh thương…

Em vẫn khóc mặc tôi dỗ dành. 1 lúc (nói 1 lúc nhưng đứng tư thế đó phải 20 gần 30 phút) thì em cũng nín. Thả em ra, đưa 2 bàn tay lên má em mà lau 2 hàng nước mắt.

– Chà… mắt sưng hết cả lên như ếch rồi. (Từ đó tôi vẫn hay đùa em là Ếch Híp).

– Không có nhé. Em phụng phịu trả lời.

– Xuống anh lau mặt cho nào.

Rửa mặt cho em như rửa mặt con nít vậy. Mới khóc đấy thôi mà đã cười được ngay rồi. Cùng em vào phòng để em nằm xuống mà chả hiểu sao tôi cũng nằm lên người em luôn, chống tay ngay đầu em, mặt cách mặt chừng 30 cm thôi, 2 đôi mắt nhìn nhau không chớp. Nhẹ nhàng đặt lên môi em 1 nụ hôn.

Hôn nhẹ nhàng môi chạm môi trước như hôm qua. Đôi tay em đã vòng lên cổ tôi rồi. Cả 2 đắm chìm trong nụ hôn sâu rồi cứ hôn mạnh đần. Tôi mút lấy 2 bờ môi em rồi cắn nhẹ môi dưới. Rồi lại nhìn nhau.

– Anh ở lại cùng em nhé.

Bất ngờ với câu nói của em.

– Em không sao chứ?

– Giờ em cảm thấy khá hơn rồi.

Trao cho em nụ hôn nồng cháy. Lúc này tôi cũng đã nằm xuống. Đôi bàn tay đã di chuyển xuống eo rồi xuống hông. Em vẫn đáp trả nụ hôn tôi bằng cách mút bờ môi tôi. Tay tôi đã kéo cái váy em tới cạp quần con, lệnh ngay lưỡi tấn công chủ lực vào lưỡi em, em cũng không vừa né né tránh tránh nhưng chạy đâu đây.

Mút lấy cái lưỡi của em. Bàn tay đã được đi du lịch xuống mông em rồi. Mông em không to nhưng khác chắc. Bóp từng thớ thịt mông em và cháo lưỡi. Thì ngay lúc đó cho tay vào trong quần trong mà bóp. Do nằm nghiêng nên mình tay phải hoạt động, khó dùng tay trái nhưng như kiểu do thám được tay trái gần “Đồn địch” cố gắng cựa tay trái mà đặt vào mu em.

Giật mình em khép hờ đôi chân lại, nhưng tôi vẫn bóp được phần mu. Tổng tấn công 3 cánh. Em chỉ biết phòng ngự thôi. Hôn hít được mươi phút. Khó thở, tôi bật dậy. Cởi cái áo sơ mi đang mặc. Em cũng nằm ngửa ra mà hít thở mạnh. Thò tay vào dưới váy kéo 1 cái qua đầu em. Lại bộ ngực ấy, tôi bắt đầu tham lam mà mút đầu ti em. Đầu ti kia thì chịu bàn tay tôi bóp rồi vê ti chả mấy chốc mà nó đã cương lên rồi. Như quá khó chịu… em hết vò đầu thì kéo mặt tôi sát mặt em.

– Anh… em sẵn sàng rồi. Đừng nghịch nữa… giọng thều thào nói nhỏ.

Tôi không nói gì thì lần này là cái quần con của em đã bị tôi kéo xuống. Tiện cũng cởi luôn quần của mình. Ôi… mu em cao điểm 1 nhúm nhỏ lông trên. Tôi áp âm hộ em vào phần mu chym tôi. Chân em đã bị tôi dạng ra để em kẹp vào ngay hông. Tay em che ngực.

– Em sẵn sàng rồi chứ.

Em khẽ gật đầu. Vụng về cầm con chym mà cho vào cửa âm hộ. Em á lên 1 tiếng.

– Em đau…

Tôi bối rối… lần đầu mà… biết sao đây. Em ôm tôi mà kéo xuống nói thầm vào tai.

– Anh phải…

– Phải sao.

– Xoa nó đi. Em ngượng ngùng nói nhỏ.

Tất nhiên được chỉ thì phải làm. Tay phải mò xuống để ngón giữa ngay rãnh đó mà xoa nhẹ. Em đã rên nhẹ. 2 mép cô bé không có lông. Da chỗ đó cũng mịn lắm. Được 1 lúc thì cảm nhận ngón giữa đã ướt 1 tý. Nhưng lại nghịch cho 1 đốt ngón tay vào thì cảm nhận âm đạo em đã có nước nhờn. Chắc đã ổn. Tôi cho tay lên chym mà ấn nhẹ vào “cô bé” của em. Hết phần đầu chym, tôi dừng lại.

– Còn đau không em.

Em lắc đầu hàm ý không. Tôi cho từ từ, từ từ. Đến lúc gần hết thì em rên nhẹ rồi.

– A… a… a…

Hôn em 1 cái rồi như được lập trình. Đưa đẩy nhẹ phần thân dưới. Vào ra vào ra. Em vẫn rên.

– A… a…

Tôi nhìn em thì em như ngại mà cắn môi dưới lại nhưng giọng họng em vẫn rên.

Càng lúc nhấp càng nhanh. Em không thể chịu được nữa mà rên to hơn.

– Á… a… a…

Tay để trên cổ tôi mà ấn từng ngón tay vào thịt. Mắt đã rơm rớm nc mắt.

Tôi nhấp được 1 lúc. Em nói.

– A… a… anh đừng… đừng… cho vào trong… đó… a…

– Ơi…

– Anh đừng cho vào trong đó… a… a… a…

Tôi lúc đó vẫn không hiểu nha… nhấp mạnh… được 1 lúc tôi cảm thấy con chym mình rất lạ.

– A… a… anh…

Như nghe được báo hiệu, em đang rên mà vẫn kịp dùng lực của thân, đẩy tôi ra. Con chym bật ra ngoài âm đạo mà bắn. Bắn lên bụng và lệch sang phải em 1 ít làm dây cả ra giường.

2 Đứa thở hổn hển mà nhìn nhau 1 hồi dài.

– Anh…

– Bẩn hết người em rồi.

Em nhìn tôi cười bằng đôi mắt híp dù vãn vâng thở dốc.

– Anh đi rửa đi… để em còn rửa nữa.

– Em rửa trước đi.

– Vậy thả em ra chứ…

Nằm gục xuống để em ngồi dậy. Em vơ lấy cái quần con rồi che ngực che âm đạo mà đi nhanh khỏi phòng. Tiếng nước từ vòi sen xối xả. Lúc em ra là tôi ngồi dậy đi rửa. Tay em vẫn che ngực nhưng đã mặc thêm cái quần con. Tôi đi vào nhà tắm nhẹ ngành lấy vòi sen rửa cái Chym vẫn còn hơi cứng nhưng cứ chạm vào mà cảm giác là lạ tới. Không như mọi lần sáng dậy chào cờ đâu.

Ở trong đó 1 lúc rửa xong bước ra thì thấy em đã mặc cái áo thun cổ rộng mà nằm ngủ rồi. Mặc quần rồi hôn nhẹ lên trán. Em cựa nhẹ nhưng vẫn ngủ ngon lành. Leo lên giường, nhấc nhẹ đầu em để cho tay tôi vào trong. Em đã rúc vào ngực tôi ngủ. Tôi cũng mệt nên ngủ cùng em lúc nào không hay…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chuyện đời tự kể

Số ký tự: 0