Phần 22
2020-07-27 03:38:00
Điện thoại trong túi quần tao rung lên. Tao móc ra xem ai gọi. Nếu không cần thiết, tao sẽ tắt mẹ máy luôn rồi rót rượu ra uống tiếp. Nhưng là Long ca. Nhìn sang bên kia thấy 3 đại ca vẫn đang chém gió tơi tả, nên tao phải chạy ra ngoài hành lang. Thấy tao ra ngoài, chắc nàng sợ tao không ổn nên nàng theo ra. Tao nghe điện.
– Alo anh.
– Mi và Lin đi cùng nhau không?
– Có anh.
– Tụi mi đang đâu đọ?
– Em bên Long Biên, đi ăn cùng cơ quan em.
– Xa thệ. Tau nói chuyện này, mi đi ra ngoài nói chuyện được không?
– Em đang ở ngoài đây rồi. Anh cứ nói đi.
– Ba tau biết chuyện thằng kia nó hại con Lin rồi đọ. Mai ba tau ra. Theo mi giờ sao? Kiểu gì rồi Lin nó cũng sẽ biết.
Tao quay sang nhìn nàng. Ngửa mặt lên trời, tao hít một hơi thật sâu để nén chặt lại nỗi buồn, nỗi buồn này nó chỉ xuất hiện mỗi khi tao nhìn thấy nàng. Cuộc nói chuyện này, tốt nhất không nên để nàng nghe thấy bây giờ. Tao nhìn nàng rồi phẩy tay ra hiệu cho nàng đi vào trong nhà. Nàng nhìn tao vài giây rồi đi vào trong cùng với mọi người.
Tao trả lời Long ca.
– Nay Lin đi làm, mọi người trong phòng hỏi thăm, Lin cũng lờ mờ biết chuyện rồi đấy anh ạ.
– Nó có hỏi mi chi không?
– Có. Nhưng em chỉ nói qua qua, đại loại không có chuyện gì.
– Ừ, mi biết rồi đọ. Tao sắp sang kia, nên giờ ba tau thương nó nhất nhà. Nay ổng biết chuyện ổng chửi tao không ra cái cặc gì hết luôn đọ. Mai ổng ra. Chắc ổng đập chết con mẹ thằng kia luôn mày. Chắc nó về vườn luôn quá. Nhưng tao sợ cái Lin biết được chuyện này nó lại tổn thương. Mày hiểu không.
– Thằng kia nó nghỉ rồi anh.
– Vậy hả. Con Lin nói hả.
– Vâng.
– Chó chệt. Thôi mi và con Lin về sớm đi nha. Mai ba tau ra rồi xem ổng xử lý sao.
– Vâng anh.
Cúp máy, tao rút thuốc ra châm lửa rồi rít. Buồn lắm. Dcm, tao không ngờ những tháng ngày tưởng như rực rỡ nhất trong cuộc đời tao nó lại thê thảm thế này. Giá như tao đéo yêu nàng, mà yêu bé mèo, có khi mọi thứ giờ đã phẳng lặng hơn nhiều. Ông trời đúng đéo cho ai tất cả cái gì. Tao vừa rít thuốc vừa đứng nghĩ ngợi một mình. Phù… tao lại thở dài.
Bé mèo ra nhà vệ sinh, ngang qua hành lang thấy tao đứng đó nên nán lại nói chuyện với tao.
– Anh Chou. Nay làm sao vậy?
– Mèo. Anh không sao. Chúc mừng năm mới em nhé. Năm nay xinh đẹp và may mắn hơn.
– Anh Chou…
Bé mèo ngập ngừng định nói gì đó nhưng rồi lại thôi và ngước mắt lên nhìn tao buồn bã. Nhìn đôi măt ấy, tao biết, dường như mèo đang muốn chất vấn hoặc trách móc tao một điều gì đó. Nhìn mèo buồn lắm, nhìn em lúc này “bồ đề chẳng muốn nở hoa…”…
– Sao thế mèo, có chuyện gì em cứ nói đi?
Bé mèo nhìn tao rồi hỏi:
– Chị ngồi trong kia là ai?
Tao ngập ngừng. Cuối cùng tao nghĩ, tao nên nói thật.
– Người yêu anh.
Tao dứt lời, cảm giác bé mèo như muốn sập nguồn. Cả buổi tối nay nhìn mèo giống như sợi dây chờ đứt. Giờ thêm câu nói của tao thì sợi dây ấy coi như đứt vụn thành hàng trăm đoạn. Chắc mèo chỉ thiếu mỗi nước bưng mặt chạy vào nhà vệ sinh và khóc thật to. Bởi kể từ những ngày đầu gặp gỡ cho tới tận tối hôm nay, chẳng hiểu tại sao tao lại gieo một tình yêu vào trong lòng mèo. Để rồi hôm nay người tao công khai ra mắt mọi người thì lại không phải là em. Tao nhìn bé mèo thở dài an ủi.
– Cái gì anh thích, anh sẽ tìm cách giành lấy bằng được. Còn cái gì anh “cực thích” anh sẽ tìm cách để bỏ bằng được. Em đừng giận anh.
Tao nói dối mèo, nhưng lúc này nói dối để cho một người đỡ buồn thì nó cũng tốt chứ có sao đâu.
– Thôi anh đi vào đi. Em cảm ơn anh tất cả những chuyện vừa qua.
Tao đi vào nhà. Rồi cầm ly rượu lên nói với mọi người.
– Thôi giờ muộn rồi, em cảm ơn XYZ về bữa tối nay. Giờ em xin phép uống hết ly này rồi em đưa bạn em về.
– Ở lại đưa bạn đi hát cùng tụi anh đã chứ Chou.
Trưởng bản níu kéo. Tao bèn quay sang nhìn nàng xem xét. Nàng xin phép:
– Em xin phép anh chị. Em về mai còn đi làm nữa ạ. Em cảm ơn anh chị buổi tối hôm nay.
Tao tiếp lời.
– Thôi, em xin phép về. À chú cả anh. Mai cháu xin nghỉ chú nhé.
– Sao, nay tính quá sức hay sao hả ông?
Chú phó tổng X trêu tao.
– Dạ không, mai cháu phải đi sân bay đón bố bạn gái cháu ra.
Nàng nhìn tao ngạc nhiên vì giờ mới biết thông tin. Còn anh trưởng bản và phó tổng X hỏi tao:
– Ô thế bạn gái thuê nhà ngoài này một mình hả Chou?
– Dạ không, nhà bạn gái cháu mua nhà ngay cạnh nhà cháu.
Nghe nói nhà nàng ở cạnh nhà tao chú phó tổng X và anh trưởng bản tròn mắt ngạc nhiên:
– Ồ, thế cạnh ở bên trái hay là bên phải?
– Bên trái chú ạ.
– Vậy Lin là con anh…
Nàng ấp úng:
– Chú và anh cũng biết bố cháu ạ?
Chị đẹp nghe chuyện đến tận đoạn cuối mới biết thân thế của nàng, lúc này chị đẹp mới chịu ngồi im và bỏ ánh mắt lạnh nhạt đầu buổi đến giờ mỗi khi nhìn nàng. Trưởng bản nói tao.
– Thôi Chou đưa Lin về đi. Đi đường cẩn thận nhé.
– Ok anh.
Đứng dậy tao đi bắt tay từng người trước khi ra về. Chồng yêu chị đẹp sau khi oằn mình chơi 1 chống 2 thì giờ đã sập. Tao trêu chị đẹp:
– Sơn Tinh đánh sập Thủy Tinh, đêm nay công chúa ở với ai đây, chị đẹp?
Ông anh trưởng bản ủn đít tao về rồi nói.
– Thôi ông lo đưa công chúa của ông về đi. Đi đường cẩn thận. Công chúa của tôi, ông để tôi lo.
Tao nhìn chị đẹp rượu đã ngà ngà, còn anh trưởng bản chắc chắn đánh sập anh chồng không phải chỉ để cho vui. Tình hình này đêm nay trưởng bản lại được liếm lồn chị đẹp tẹt ga cmnr. Bản lĩnh ăn vợ người khác ngay tại trong nhà người ta chắc chỉ có mỗi trưởng bản “bệnh hoạn” mới làm được thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro