Phần 2
2025-01-15 15:53:00
Hơn tháng trời gã và D. Tâm không tìm cách gặp nhau. Nhiều lúc gã lên cơn nứng muốn lắm nhưng cố nhịn. Tre đem về gã gác dằn đè lên mái tránh được gió tốc. Mùa mưa đến nước sông lớn nhưng cũng dễ kiếm cá. Gã cứ thế qua ngày. Nhiều đêm gã cứ mong đột nhiên D. Tâm xô cửa bước vào, gã sẽ vồ lấy ẻm lôi lên giường và đè ẻm ra lột hết quần áo… Nhưng chỉ là mơ! Cặc gã dựng đứng cứng ngắc như muốn chọc thủng quần.
Trời mưa rả rích, đường sá bùn đất lầy lội. Gã chuẩn bị lên giường thì có tiếng gọi:
“Thí chủ, bần ni Diệu Hòa xin giúp đỡ”
Gã mở cửa thấy sư cô cầm dù đứng chờ. Hỏi vắn tắt được biết sư bà bên chùa bị đau từ chiều, cả chùa bó tay, nhờ gã coi giúp. Gã đẩy xe máy ra bảo sư cô ngồi lên rồi chạy qua chùa. Vào phòng sư bà thấy đủ mặt ni cô và Diệu Tâm. Thấy hắn mọi người sáng mắt lên mong, riêng D. Tâm thì làm như vô tình, không để ý. Trong phòng ánh sáng lờ mờ nhưng gã vẫn nhìn thấy sư bà mặt vàng vọt tái xám. Hỏi thăm sư bà xem đau thế nào, gã định vén áo sư bà để sờ chỗ đau thì mọi người ngăn lại. Gã cười:
“Đem đến bệnh viện thầy thuốc cũng phải khám, có khi còn phải cởi hết ra nữa đấy”
Ngần ngừ tí tẹo rồi sư cô D. Hòa vén áo sư bà lên, gã đè tay lên vùng bụng bên trái rồi bên phải hỏi:
“Đau đây hả”
Sư bà gật đầu. Gã lướt tay vào trong lưng quần sư bà, khẽ ấn ấn thêm mấy cái phần bụng dưới, hỏi:
“Đau không?”
Xác định rồi gã phán:
“Phải đưa xuống bệnh viện ngay. Một người đi theo, sắp xếp đồ đạc đi, cầm tiền theo, nhanh lên!”
Mọi người líu ríu chuẩn bị. Gã ra xoay cái xe lại, rồi trở vào bế sư bà lên ra xe. Che áo mưa kỹ càng, bảo D. Hòa ngồi sau ôm giữ cẩn thận hắn đề pa. Đường xa, xấu, trời tối xe chạy không nhanh được, nhiều lần tay lái loạng choạng, gã báo D. Hòa với tay ôm gã cho chắc để sư bà khỏi ngã. Hơn 2h chạy thì tới bệnh viện đa khoa, vào phòng cấp cứu, may là vừa kịp. Viêm ruột thừa nên mổ khá nhanh, khi sư bà ra phòng hồi sức thì trời gần sáng. Gã và sư cô D. Hòa ra ngoài hành lang ngồi. Nhìn D. Hòa gã biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn hỏi:
“Hết tiền phải không?”
“Dạ, sao thí chủ biết?”
“Bỏ gọi thí chủ đi! Coi tui như người nhà, kêu anh hoặc tên, nói chuyện cho dễ!”
“Dạ”
“Giờ cô tính sao?”
Sáng ra gã chở sư cô đến chùa tỉnh hội xin giúp đỡ. Hơn tiếng sau D. Hòa đi ra nói nhỏ:
“Tỉnh hội cho 3tr, và chỉ cho chỗ chùa gần đó đến xin cơm chay”
Về lại bệnh viện thì nghe thông báo:
“Mổ ruột thừa nếu bệnh nhân khỏe thì 3 – 5 – ngày là cho xuất viện nhưng bà này sức yếu chắc phải nằm hơi lâu. Bệnh viện còn phát hiện bả còn bị viêm gan, có nguy cơ chuyển xấu thành ung thư. Người nhà cần xem xét cho điều trị sớm đi!”
Sư cô D. Hòa nghe xong gần như rụng rời. Ra ngoài sân, ngồi ghế đá sư cô nức nở không dứt. Gã hỏi giờ cô tính thế nào? Sư cô đáp:
“Phải tìm mọi cách chữa bệnh cho sư bà. Sư bà còn trẻ chưa đầy 40, lại có ơn với tất cả mọi người trong chùa. Giờ em chưa biết cách nào, nhờ anh về chùa đưa D. Ý xuống đây rồi bọn em bàn với nhau!”
Gã chạy về truyền đạt mọi chuyện cho các ni cô và D. Tâm nghe, sau khi dặn chiều tối sẽ chở D. Ý theo. Còn giờ gã mệt phải về nhà ngủ, kèm theo cái liếc mắt với D. Tâm.
Gã ngủ chừng được 1h thì nghe tiếng gọi cửa nho nhỏ. Gã xuống giường, cởi trần chỉ mặc mỗi quần đùi, mở cửa, thấy D. Tâm, gã kéo ngay vào nhà đóng cửa lại. Gã xọc tay vào trong quần ẻm sờ lồn, rồi lẹ tay tuột quần đùi và cả quần ẻm xuống. Vẫn đứng thế gã bế xốc ẻm lên, cặc gã chĩa đúng ngay lỗ lồn thúc tới. Sư cô phối hợp hai tay ôm cổ gã, 2 chân quặp ngay eo gã. Gã nắc ẻm trong tư thế đó. Miệng rên rỉ:
“Nhớ quá. Nhớ lồn quá”
Gã bước dần dần về phía giường, sư cô nhấp nhấp mông theo nhịp bước của gã. Đặt ẻm nằm ngang giường, gã lột áo. Hôm nay ẻm đội khăn xám trùm nên khuôn mặt càng thêm khả ái. Gã đứng dưới đất, 2 chân sư cô giang rộng đặt trên thành giường. Gã cúi xuống hôn bú vú, cặc để yên trong lồn ẻm. Hết bú gã chống tay xuống giường bắt đầu nắc. Các cú nắc mạnh bạo nhanh, vừa nắc gã vừa rên:
“Sướng quá… sướng cặc… ah lồn đụ sướng cặc… lồn sướng không? Sướng lồn không em?”
Xuất 1 đống tinh vào sâu trong lồn ẻm, cả 2 nằm ôm nhau im lặng. Ẻm vuốt ve đùi cặc, 2 hòn cà, gã yên lắng hưởng thụ cảm giác thích thú được mơn trớn. Rồi khi cặc lại cứng, gã kéo ẻm ngồi lên bụng. Ẻm phi ngựa một cách thành thạo, lại bắn nữa vào sâu trong lồn ẻm. Sướng cực kỳ.
Sập tối, cơm nước xong gã qua chùa đón ni cô Diệu Ý. Trời mưa nhỏ, 2 người chung 1 tấm áo mưa dơi. Chạy ra khỏi chùa, đường xấu tối, gã bảo ni cô ngồi sát vào ôm bụng gã chặt vào để cho an toàn và dễ chạy xe. Gã thò tay ra sau mông ni cô kéo ẻm sát dính vào gã. Khi chạy thỉnh thoảng gã lại cựa mông cho cọ vào háng của ẻm. Gã cố tình chạy vào mấy ổ gà cho xóc để ẻm sợ té ôm gã chặt hơn.
Xe chạy chồm chồm làm ngực ẻm đè lên lưng gã, cảm thấy rất kích thích. Cuối cùng sau gần 2h chạy cũng đến nơi. Để 2 sư ni gặp nhau gã quay xe chạy về. Gã vào nhà chừng 20p thì D. Tâm xuất hiện, đúng hẹn. Cả 2 ôm nhau lên giường ngay. Mờ sáng nghe gà trong làng gáy, ẻm trở dậy về chùa sau khi đã cùng gã đụ phát 2.
Đầu giờ chiều gã lại chạy xuống bệnh viện, gặp 2 sư ni. Cả 2 đều rầu rĩ vì bó phép. Hỏi chuyện thì biết được: Sư bà đã tỉnh, chắc mai sẽ được ra khỏi phòng hồi sức, chùa gần đó đồng ý giúp cho 3 suất ăn chay nhưng chỉ 1 bữa trưa. Vấn đề 2 sư ni gặp phải là chỗ nghỉ, không thể cứ ở bệnh viện, nhưng trầm trọng nhất là tiền, theo tính toán nếu phải điều trị chữa cho sư bà khỏi bệnh, ngoài tiền thuốc men, viện phí, còn chi phí cho người chăm nuôi cũng phải vài chục triệu mới đủ. Chùa thì nghèo mạt. Cả 2 nhìn gã mong được sự hỗ trợ. Gã hỏi D. Hòa:
“Dự tính thế nào?”
“Dạ bọn em quyết tâm tìm mọi cách chữa cho sư bà. Giờ bọn em sẵn sàng làm mọi chuyện để kiếm tiền. Anh giúp bọn em được không? Giúp được, bọn em sẽ đền đáp anh suốt đời!”
Gã im lặng hồi lâu mới nói:
“Nếu quyết định chữa lâu dài cho sư bà, thì trước mắt phải kiếm chỗ ở trọ, để thay phiên nhau chăm nuôi, chứ không thể ở trong bệnh viện như thế này. Không khéo thì lại bệnh theo luôn!”
“Dạ, chuyện này cũng nhờ anh giúp bọn em.”
Gã chạy đi tìm mấy người bạn quen. Buồn ngủ gặp chiếu manh, có anh bạn có cái nhà nhỏ cho thuê vừa đến hạn trả nhà không thuê nữa. Nghe gã nói hoàn cảnh của chùa, vợ chồng anh bạn đồng ý cho ở, không lấy tiền. Rồi dẫn gã đi coi nhà. Nhà nhỏ trong hẻm sâu, chỉ 1 gian chừng 25m2 có wc và bếp. Với gã như thế là quá ổn. Chờ 2 ngày nữa người thuê dọn đi thì gã có thể đến.
Gã trở lại thì thấy sư bà đã được chuyển sang phòng điều trị. Gặp gã sư bà yếu ớt cầm tay gã nói lời cảm ơn. Gã giữ tay sư bà 1 lát, an ủi động viên bà cứ an tâm chữa bệnh cho khỏe. 2 sư ni cũng nhìn gã đầy hàm ơn. Để D. Ý ở bên sư bà, gã và D. Hòa ra ngoài. Gã nói cho sư cô biết đã kiếm được nhà trọ, còn để kiếm tiền thì các cô làm được cái gì? Sư cô ngần ngừ hỏi có ai thuê làm việc gì không? Gã cười ruồi:
“Giá có nhà nào cần cầu siêu độ vong thì hay, nhưng dễ gì có. Còn làm việc nhà thì ai dám thuê sư ni làm? Mà tiền công thì hẻo sao đủ?”
Sư cô rầu rĩ:
“Không lẽ phải bán thân, mà có ai thèm gái già? Họa may có D. Ý thì được.”
Gã tròn mắt, không nghĩ sư cô lại thoáng thế!
Gã tranh thủ đưa sư cô đến coi nhà sẽ trọ, D. Hòa vừa ý lắm, mỗi tội hơi xa bệnh viện tý, nhưng được vậy là quá tốt rồi. Nhờ gã trở về bệnh viện, gặp D. Ý xong quay ra nhờ gã đưa về chùa.
Có vẻ áy náy vì làm phiền gã nhiều, khi ngồi sau xe sư cô thẻ thọt:
“Anh giúp bọn em nhiều, rồi em sẽ đền cho anh!”
Tự nhiên cô nói thêm 1 câu không ăn nhập gì với câu trước:
“Nhiều lúc em muốn được như D. Tâm”
“Là sao?”
“D. Tâm với em là bà con bên ngoại mẹ em, lớn hơn em 2 tuổi nhưng là vai em”
“Vậy à”
Rồi gã im lặng chạy xe.
Sắp hết đường nhựa, đến đoạn rẽ vào đường làng, còn chừng 15 cây nữa. Đường đất, trời nắng thì không sao, nhưng trời mưa thì bùn nhão nhoét. Không cẩn thận là đo đường như chơi.
Gã biết vùng này là do ngày trước hay đi câu, sông nhiều cá diếc, cảnh đẹp, dân hiền lành. Cho nên khi bất đắc chí gã mới tìm đến đây. Gã cũng không nghĩ mình tự nhiên trở thành xe ôm chuyên biệt cho các sư ni của chùa. Gã hỏi:
“Sao lại đi tu”
?
“Em thì làm ăn thua lỗ, nợ nần, thêm chồng cờ bạc nữa. Bán nhà trả nợ chồng bỏ đi, em chán đời muốn chết. Bỏ đi lang thang thì đến đây, gặp sư bà trụ trì thương tình cưu mang. Gần 12 năm ở đây rồi”
“Còn cô Tâm?”
“Tâm thì chồng nghiện, chết vì sốc thuốc, bị nhà chồng đuổi khỏi nhà. Gặp em đưa về chùa, lúc đầu sư bà không nhận. Bà nói không có căn tu, còn nợ đời. Sau em và Tâm năn nỉ quá bà cho ở lại làm công quả vài năm rồi mới xuống tóc”
“Ừ, ai cũng hoàn cảnh.”
Vừa rẽ vào đường làng thì trời mưa. Lấy cái áo dơi 2 đầu tròng vô cho cả 2, gã bảo sư cô ngồi sát ôm chặt. D. Hòa ôm hờ 2 bên eo gã. Chạy được đoạn gã kéo tay sư cô bảo ôm vòng qua bụng gã. Trong áo mưa to rộng, tin là không ai thấy, sư cô ngồi sát gã, 2 đùi cô kẹp 2 đùi gã, tay ôm bụng gã, ngực áp vào lưng gã, kích thích thật khó chịu. Đến chỗ đoạn đường bê tông, gã giảm ga, buông 1 tay, áp tay trái lên 2 tay sư cô đang ôm bụng gã. Sư cô rút tay phải áp lên tay gã. Bên dưới cặc gã chổng dựng lên. Gã cầm bàn tay trái sư cô đưa xuống dưới, đặt lên chỗ đang đội quần. Sư cô xoa nhẹ, bàn tay bóp bóp vào chỗ đó, cả người gã tê rần. Gã rút tay ra luồn ra sau chỗ giáp giữa mông gã và háng cô. Sư cô hơi nhớm háng cho gã dễ lần mò. Chỉ được 1 khúc đường ngon, lại đến đường xấu, gã rút tay về cầm ghi đông. Trước đó gã kéo khóa quần mở cửa cho tay sư cô thoải mái ve vuốt cặc gã. Sư cô cầm cục gân trong tay mơn trớn. Đến đường lên chùa em đóng khóa quần gã lại kèm lời hẹn:
“Chờ đến nhà trọ rồi em cho anh”
Gã dừng xe, kéo hòa vào lòng, thọc tay vào trong quần em mò móc. Hòa đứng yên hé rộng đùi cho gã dễ nghí ngoáy. Sờ móc tý rồi gã chở hòa lên đến cổng chùa thì quay đầu xe, về nhà.
21h thì Tâm đến. Cả 2 ôm nhau lên giường ngay. Lột trần truồng em ra, gã đè ngửa em đút cặc vô lồn giã dập liên hồi để giải tỏa cơn nứng do hòa gây ra. Sau cơn sung sướng, để Tâm gối đầu trên ngực, gã hỏi:
“Em không có con hả?”
“Không anh”
“Tại sao?”
“Em không biết”
“Thế sao giờ lại sợ?”
“Tại anh làm em sướng quá. Mà sướng thì dễ có chửa”
“Trước đây chồng làm không sướng ha?”
“Nó nghiện, chỉ thích thuốc thôi. Anh có tin em lấy chồng 3 năm mà chỉ gần nhau có 5 lần không? Lấy 2 tháng thì em biết nó nghiện. Có lần nó đem bạn nó về, nó bảo em ngủ với bạn nó hoặc cho bạn nó chơi cái để nó có tiền mua thuốc. Anh bảo có nhục không? Em không chịu, từ đó coi như không gần nhau nữa. Khi nó chết, anh chị nó đuổi em ra khỏi nhà, vì sợ em chiếm nhà của nó. May là không có con”
“Hòa có con ha?”
“Có con trai, nhưng nhà nội giữ lại không cho chỉ nhận con. Họ nói với thằng bé là mẹ nó chết rồi”
Nằm im một lát ẻm lại hỏi:
“Anh muốn cả chị Hòa ha?”
Không nghe gã trả lời, ẻm tiếp:
“Hihi… em không ghen đâu. Anh cứ tới đi, coi thử chơi chỉ và em, chơi ai anh sướng hơn. Chỉ cũng tội nghiệp lắm”
“Đụ. Chứ không phải là chơi nghen. Nói cho đúng”
“Ừ, đụ. Giờ đụ em nữa đi”
Em vừa nói vừa mơn cặc gã, nó phồng lên cứng khừ trong tay em. Gã cho ẻm ngồi lên phi ngựa. Em vừa nhún vừa rên:
“Anh… anh… Sướng không anh?”
“Ư em, đụ, em đụ sướng lắm.”
Em nhún nhắp liên hồi đến khi gã xuất tinh. Âm đạo em co thắt mấy cái liên tiếp lên cặc làm hắn sướng tê Chợp mắt tý là đã nghe gà gáy, em phải dậy về.
…
Còn tiếp…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro