Phần 36
2024-05-24 01:33:00
Sau cuộc nói chuyện đó, cả 3 người đều vui vẻ mà quây quần nhau bên mâm cơm. Khuôn mặt tiều tụy vì đau buồn của Hương giờ cũng mất đi mà thay vào đó là nụ cười rạng rỡ, mỗi cử chỉ dơ tay nhấc chân đều mang vẻ thanh lịch quý phái như những ngày trước đây.
Buổi tối đến, sau khi nói những lời tạm biệt với mẹ thì Tuyền và Thư đều tiễn biệt mẹ đi trong sự lưu luyến không thôi. Mặc dù cả hai người biết là sẽ hội tụ với mẹ trong tương lai không xa nhưng phải chia tay một người vốn đã rất thân thuộc với hai người khiến cả hai đều như không nỡ buông tay. Tuyền đứng ở cổng ánh mắt vẫn còn nhìn lấy chiếc xe mẹ chạy đi cho đến khi hình ảnh cái xe dần dần mờ dần rồi biến mất nơi phương xa, ánh mắt cô vẫn không quay đi mà nhìn vào bóng đêm như vô tận kia.
Anh Thư bên cạnh nhìn thấy Tuyền như vậy thì trong lòng lo lắng không thôi. Trong lòng cô sợ rằng Tuyền sẽ vì chuyện của mẹ đi mà cả ngày sẽ buồn rầu, như vậy sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
“Chị, chúng ta cũng nên vào nhà thôi” Anh thư khẽ nắm lấy tay Tuyền khẽ nói.
Tuyền khẽ gật đầu một cái không nói gì. Thư cũng biết tâm trạng Tuyền mà nhẹ nhàng kéo tay cô ngồi lên ghế đá ngoài vườn nhà. Hai người cứ thế im lặng mà chừa cho nhau một không gian riêng tư.
“Gâu gâu” Trong sự im lặng thì một tiếng sủa vang lên. Bun không biết từ đâu mà chạy tới trước mặt hai người ngồi xuống, ánh mắt nó sâu lắng nhìn lấy hai người như muốn an ủi lấy.
Tuyền trong lòng cảm thấy ấm áp. Ít ra Bun vẫn còn ở đây với cô trong thời khắc đau buồn này. Tuyền nhẹ chạy đến chỗ Bun mà ôm anh ấy vào lòng, giọng nói hơi có chút nghẹn ngào:
“Chị buồn lắm em biết không? Giờ đây mẹ chị đã đi rồi, cũng chỉ con có em và Thư ở bên chị mà thôi”
Bun nhìn lấy ánh mắt buồn bã của Tuyền mà sủa lên vài tiếng, lưỡi nó nhẹ liếm lên mặt Tuyền mà lau sạch nước mắt cô, thân hình lực lưỡng nó ngồi im mà để cho Tuyền ôm lấy.
Anh Thư đứng bên ngoài nhìn lấy tình cảm hai người ánh mắt cũng hơi vấn nước, bước chân bước đến bên hai người mà ôm chặt lấy an ủi:
“Chị à, em với Bun sẽ luôn ở bên chị mà”
Bun mặc dù có được huấn luyện từ bé và rất thân thiết với Tuyền nhưng dù gì bản tính nó cũng là động vật. Mũi ngửi thấy hai mùi con cái thì bản năng động dục trỗi dậy, con cặc to lớn bắt đầu trào lên.
Cộng thêm với việc chưa quan hệ cả tháng nay khiến bản năng động dục mạnh mẽ của nó giờ đây trào lên cô cũng mãnh liệt, hơi thở nó bắt đầu trở nên mạnh mẽ và thả từng làn khí nóng bỏng vào bụng Tuyền.
“A” Hơi thở nóng bỏng phả vào bụng làm Tuyền khẽ kêu, đôi bờ má bắt đầu đỏ lên, bên dưới khe suối đào nguyên bắt đầu rỉ ra từng giọt nước trong suốt.
Vì 2 ngày trước Tuyền đã giải tán các vệ sĩ trong nhà nên giờ đây xung quanh không có ai thấy tình cảnh của hai người, cộng thêm với tường rào căn nhà vốn rất cao nên không ai có thể quan sát vào, có thể nói trong căn nhà này chỉ còn độc nhất 2 người và một chó đang ngồi đây mà thôi.
Tuyền nghĩ vậy thở phào một hơi nhẹ nhõm, lấy tay nhẹ nhàng đẩy Bun ra hơi bối rối nói:
“Chị đang có thai, chúng ta không quan hệ được đâu”
Mắt nhìn lấy Bun buồn bã khi nghe mình nói mà Tuyền buồn theo, bất đắc dĩ nhìn Thư khẽ hỏi:
“Em gái, Bun đang động dục rồi, hiện giờ rất cần con cái. Em… em có thể giải tỏa cho Bun được không”
Thư nghe chị gái đang hỏi thế trong đầu nghĩ đến khoảng hơn 1 tháng trước đây. Vốn dĩ lúc đó Thư đã đồng ý làm vợ Bun và cũng đã muốn trao thân với Bun nhưng Tuyền lại từ chối. Tuyền lúc đó vì tôn trọng cô và thật tâm xem cô là em gái nên muốn cô có thời gian suy nghĩ và cho đến hôm nay mới mở miệng hỏi lại.
Nhưng giọng điệu Tuyền hôm nay hỏi lại cũng không có phần vì lời hứa của cô khi xưa mà ép buộc, đơn giản là chỉ muốn xem ý kiến cô mà thôi. Nếu thật sự hôm nay Tuyền dùng lời hứa mà ép buộc Thư thì cô vẫn vui vẻ mà chấp nhận, nhưng trong lòng Thư sẽ để lại một vết sạn đối với Tuyền. Nhưng đặc biệt là Tuyền không làm thế mà chỉ hỏi ý kiến cô khiến Thư vô cùng cảm động.
Thư nắm lấy tay Tuyền cảm động nói:
“Chị, chả phải em đã đồng ý quan hệ với Bun rồi sao? Từ lúc đồng ý làm vợ Bun thì em đã làm vợ của anh ấy rồi, anh ấy muốn quan hệ với em khi nào cũng được hết”
“Nhưng…” Chưa kịp để cho Tuyền nói hết thì đã bị ngón tay Thư chặn lại. Ánh mắt Thư giờ đây lóe lên trừng trận xuân tình yêu kiều nhìn Tuyền nói:
“Chị, em đã là vợ Bun rồi. Hiện tại ngay tại đây, em muốn trao thân cho Bun, em muốn chị chứng kiến tình yêu của tụi em”
Vừa dứt lời như không để Tuyền ngăn cản mình, Thư dứt khoát thoát y phục ra. Cứ thế dưới ánh đèn mờ ảo của ánh trăng sáng cùng với bóng đèn lấp lóe nơi sân vườn, một cơ thể săn chắc đầy đặn với chỗ cần lồi lõm vô cùng tương xứng của tuổi thanh xuân lộ ra.
Con Bun ngồi bên cạnh Tuyền ánh mắt không rời nhìn vào cơ thể xinh đẹp đang lõa thể kia. Nơi âm đạo của cơ thể trần trụi của Thư như đang phát ra từng hồi hương thơm đặc biệt của con cái như đang mời gọi hấp dẫn Bun tới giao phối.
Bun ngửi thấy thì lòng như muốn chạy tới đè cơ thể xinh đẹp đó ra mà gieo giống ngay nhưng nó không làm vậy mà ngồi im, đơn giản là Bun sẽ không làm những chuyện trái ý Tuyền.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro