Phần 17
2024-05-24 01:33:00
Tuyền nhẹ nhàng đi theo cô giáo, mắt thấy cô giáo Oanh quay đầu lại thì phản xạ nhanh nhẹn núp mình vào góc tường, tóc Tuyền giờ đây chảy đẩy mồ hôi, sự hồi hộp khiến tim đập nhanh từng hồi.
Cô giáo Oanh nhìn lại mấy lần nhất thời không thấy ai, lòng yên tâm mà đẩy cửa bước phòng bước vào.
Thấy cô giáo đi vào khoảng chừng 1p, biết rằng đã an toàn Tuyền nhẹ nhàng từ cửa kính phòng nhìn vào.
Chỉ thấy phòng này để đầy bên trong các dụng cụ nghệ thuật đủ loại, hiển nhiên đây là phòng kho dụng cụ.
Bên trong giờ đây có hai thân ảnh đang đứng, cô giáo giờ đây đứng dựa vào góc tường nhìn người đàn ông với mái tóc hoa râm kia, khẩu hình miệng nhấp nháy liên tục dường như đang nói gì đó.
Tuyền nhìn vào người đàn ông trung niên, trên người mặc bộ quần tay áo sơ mi đen kia nhất thời không biết là ai, nhưng rồi bỏ qua chuyện thân phận của người đàn ông, Tuyền yên lặng chú ý lắng nghe.
“Cô thấy lời tôi nói thế nào, chức vị này không phải muốn ngồi là ngồi được đâu, với lại tôi thấy cô mới lên chức phó cách đây không lâu, không biết chừng hai năm nữa lại lên nữa à” Người đàn ông một mạch nói, ánh mắt láo liếc nhìn cô giáo Oanh đầy ý nghĩ xấu xa.
“Phó… lên chức, không lẽ là!” Tuyền nghe đến đây thầm nói, dần dà với sự thông minh của mình đã phán đoán ra, ánh mắt thâm thúy tiếp tục dõi theo cuộc hội thoại hai người họ.
Cô giáo Oanh mặc kệ ánh mắt người đàn ông nhìn như muốn lột trần mình, khẽ ngồi xuống, nhẹ nhàng đưa đùi này gác sang đùi kia, mỉm cười nói:
“Thế tôi phải làm sao đây…” Dừng lại một hồi, Oanh đưa mắt quyến rũ liếc nhìn người đàn ông trước mặt:
“Thưa… thầy hiệu trưởng”
Dựa theo lời cô giáo Oanh nói hiển nhiên đây là thầy hiệu trưởng rồi, chỉ thấy thầy hiệu trưởng giờ đây đang đưa lấy ánh mắt nhìn về phía cái đùi đầy gợi cảm của cô Oanh, ánh mắt như có thể xuyên thẳng qua quần áo vậy.
“À… dễ thôi, chỉ sợ phó hiệu trưởng Oanh có chịu được không thôi” Thầy hiệu trưởng nói ra chức phó hiệu trưởng của Oanh để kích thích lòng tham hư vinh của Oanh, hiển nhiên đã sớm biết được ý đồ của Oanh, chân thầy không biết từ lúc nào đã bước đến bên cạnh Oanh, đưa cái tay già nua đầy nếp nhăn của hắn lên mà vuốt nhẹ lên bờ vai thon của cô.
Bàn tay kia vuốt ve làm Uyển Oanh rùng mình một cái, da gà bắt đầu nổi lên, mặc kệ bàn tay nơi vai mình mà đỏ mặt ngượng ngùng nói:
“Thế… thế tôi phải làm sao đây?”
Thầy hiệu trưởng khẽ đưa mặt đến bên mặt Oanh, nhẹ thổi làn hơi nóng đến tai cô, thì thầm nói nhỏ:
“À, tôi đã bảo dễ thôi mà, chỉ cần cô Oanh đây hầu hạ tôi cho tốt là được”
Đây vốn dĩ đã là quy luật trong quan trường, ngươi muốn lên chức ư, một là tiền, hai là tình, trên đời không ai cho không ai cái gì cả. Oanh đương nhiên hiểu đạo lý này, bình ổn cảm xúc nói:
“Được thôi, mong thầy giữ lời hứa, nếu không tôi không có để yên cho thầy đâu”
Thầy hiệu trưởng nghe Oanh nói thế thì cười hà hà, ánh mắt lộ rõ vẻ dâm tà, khẽ nâng cằm Oanh lên mà cười cợt:
“Cô có quyền lựa chọn sao, cô nên biết cô là đang nhờ tôi.” Nói rồi ông ta dơ ánh mắt dâm dúa nhìn lấy khuôn mặt xinh đẹp của Oanh nói:
“Ha, cô cũng đẹp đấy, nhưng mà còn có cả khối em ngoài kia đẹp cũng không kém gì cô đâu đang nằm trên giường dạng háng chờ tôi kìa, cô khôn hồn thì quyết định đi, tôi không có nhiều thời gian nói chuyện phiếm với cô đâu” Dứt lời ông ta quay lưng muốn rời đi.
Uyển Oanh suy nghĩ một hồi, hai hàm răng cắn chặt môi, nắm lấy tay thầy hiệu trưởng đang muốn rời đi thương lượng:
“1 Đêm hôm nay, chỉ một đêm hôm nay, tôi sẽ hầu hạ ông”
Thầy hiệu trưởng nghe Oanh nói thì cười như điên dại, sau một hồi cũng ngước mắt lên nhìn Oanh cười đểu nói:
“1 Đêm… 1 đêm mà cô đòi cái chức hiệu trưởng trường THPT X đứng đầu SG này, cô mơ sao? Chốt lại, khi nào tôi cần cô làm ấm giường cho tôi thì cô phải có mặt, không thì đi đi” Nói rồi thầy hiệu trưởng khoát tay tỏ rõ không cho Oanh thương lượng.
Oanh cắn môi, nghĩ lại ông ta cũng chỉ tại chức được 1 năm nữa thôi rồi chức hiệu trưởng thuộc về mình, dù gì dơ cái lồn cho ông ta địt 1 năm cũng không lỗ vốn gì, Oanh nhìn thầy hiệu trưởng kiên quyết nói:
“Được, chúng ta đi đâu để địt nhau đây, khách sạn hay gì?”
Thầy hiệu trưởng đưa tay vuốt má Oanh, mặt ông ta đưa gần sát mặt Oanh nói:
“Không cần phải đi xa như thế làm gì, lỡ thời gian vàng hai chúng ta, đến phòng hiệu trưởng anh”
Bị bàn tay thầy hiệu trưởng vuốt má khiến Oanh run lên, ánh mắt trốn tránh ánh mắt như muốn xâm nhập tâm trí của ông ta, ngượng nói:
“Ừm, theo thầy”
Oanh toan đứng lên thì bị thầy giữ ngồi xuống, ngón tay già nua của ông ta khẽ chặn lấy đôi môi đỏ mọng của Oanh mà vô liêm sỉ nói:
“Gọi là anh đi, anh muốn em gọi anh là anh”
Nghe ông ta nói Oanh cúi thấp đầu xuống, ánh mắt trốn tránh ông ta, hai má đỏ lên như qua táo chín mọng mà thẹn thùng:
“Anh… theo anh”
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng đẹp như hoa hồng nở rộ của Oanh làm thầy hiệu trưởng lửa dâm bùng lên, tay hắn nâng cằm của cô lên mà áp đôi môi thâm xì của hắn lên môi cô, đầu lưỡi tìm cách len lỏi tiến vào khoang miệng Oanh.
“Không… không được… ưm… ưm”
Oanh sợ hãi đẩy hắn ra nhưng sức một cô gái yếu đuối làm sao có thể bằng sức một con sói đang bị lửa dục chi phối chứ. Oanh bị thân thể mập mạp cồng kềnh của hắn đè sấp lên, đầu lưỡi hắn canh lúc cô mở miệng nói vội tiến vào chiếm lĩnh khoang miệng cô, chiếc lưỡi nhám nhúa bẩn thỉu của hắn tiến đến cuốn chặt lấy chiếc lưỡi thơm đang muốn trốn chạy của Oanh, miệng hắn tham lam hút chất dịch thơm ngon trong miệng Oanh.
“Không… không được… Không muốn… ưm… ưm” Oanh bị miệng thầy hiệu trưởng khóa lại cũng chỉ có thể phát ra nhưng tiếng ưm ưm, đầu lưỡi bất lực mặc đầu lưỡi hắn cuốn lấy và hút hết chất dịch trong miệng…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro