Phần 215
2023-03-15 12:45:00
Mở cửa chính là Tiêu Hồng, Thạch Mai Trinh không có ở nhà, cũng không biết nàng đi nơi nào, Đinh Trường Sinh thở phào một hơi, đó là do Thạch Mai Trinh gần đây không có tìm mình, ngay cả điện thoại cũng không có, đàn ông chính là như vậy, khi phụ nữ mỗi ngày quấn quýt không buông, thì thấy bị phiền, nhưng một khi phụ nữ không còn để ý tới mình, thì trong lòng bắt đầu xoắn xuýt nghi ngờ…
– Lãnh đạo có ở nhà không chị?
Đinh Trường Sinh thấp giọng hỏi, nếu Thạch Ái Quốc vắng nhà, thì chính mình liền lui ra ngoài, không dám cùng Tiêu Hồng cùng một chỗ, bởi vì lúc này Tiêu Hồng đang mặc cái váy ngủ thật mỏng, hầu như phô ra toàn bộ đường cong tràn đầy sức sống của người đàn bà trong độ tuổi chín mọng…
– Em sợ chị như vậy sao?
Tiêu Hồng nhìn thấy Đinh Trường Sinh không có ý bước vào trong nhà, nhỏ giọng hỏi.
Đinh Trường Sinh không có cách nào khác nhận lấy lời này, vì thế dừng lại bước chân, im miệng không nói gì.
– Đang ở tại thư phòng, cùng Ấn chủ nhiệm nói chuyện, vậy thì tự mình em vào đi…
Tiêu Hồng gặp Đinh Trường Sinh không lên tiếng, mặc dù là cũng đã biết trước sẽ là như vậy, nhưng trong long cũng thất lạc, cho dù là một lời nói dối, hắn cũng có thể nói để làm cho mình cao hứng, nhưng Đinh Trường Sinh ngay cả nói dối hắn cũng không muốn nói…
Đinh Trường Sinh sửng sốt, Ấn chủ nhiệm… khẳng định chính là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh Ấn Thiên Hoa rồi, chỉ là đã trễ giờ như thế này, Ấn Thiên Hoa con đang ở tại nơi này làm gì? Ấn Thiên Hoa là người của gia tộc Trọng Hải, Trọng gia tại tỉnh Trung Nam kinh doanh vài thập niên, tuy rằng Trọng Phong Dương đã điều đi đến kinh thành, nhưng Ấn Thiên Hoa lúc này đang gánh vác trọng trách và Trọng gia ủy thác, chính là lại xuất hiện ở nơi đây, làm Đinh Trường Sinh đoán không ra rốt cuộc đang tính toán cái gì.
Đinh Trường Sinh đi đến cửa thư phòng, nghe thấy bên trong âm thanh nhỏ giọng nói, vì thế liền gõ cửa một cái, được cho phép, lúc này mới đẩy cửa đi vào.
– Trường Sinh, nhanh như vậy đã đến, mau vào trong ngồi đi.
Thạch Ái Quốc thấy tiến đến chính là Đinh Trường Sinh, nhanh chóng nói.
– Bí thư, Ấn chủ nhiệm, cháu không quấy rầy hai người chứ? Nếu không, cháu ra bên ngoài đợi một lát…
Đinh Trường Sinh khách sáo nói.
– Không cần đâu, cứ vào đi, Ấn chủ nhiệm là do chú mời đến, có mặt cháu ở đây, thì càng tốt hơn, có cái ý nghĩ gì thì cùng Ấn chủ nhiệm nói qua một chút, hơn nữa, trước kia cháu đã từng làm thư ký cho Trọng Hải, cháu thừa biết quan hệ trong này, cho nên, không cần câu thận.
Thạch Ái Quốc khích lệ nói.
Nhưng lời này lại làm Đinh Trường Sinh sửng sốt, chính mình đem ý tưởng cùng Ấn Thiên Hoa nói qua một chút? Mình thì có cái gì ý nghĩ gì mà cùng Ấn Thiên Hoa nói ra? Hơn nữa tuy rằng Ấn Thiên Hoa là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh, còn mình giờ đây thì quan hệ bên tỉnh kỷ ủy, trên đầu mình phía trên còn có bí thư Lý Thiết Cương, mình cũng không thể nào hướng đến Ấn Thiên Hoa báo công tác a?
– Bí thư, chuyện này…
– Um… tại đây đều là không phải ngoại nhân, cháu còn cẩn thận như vậy, được rồi, để chú nói i, Ấn chủ nhiệm, ông cũng biết, tiểu tử này có chút bản sự, chẳng qua là La Bàn Hạ không nhìn thấy được ngọc trong đá, đã chèn ép hắn tại Hồ Châu đến mức ở lại không chịu nổi nữa, uổng công hắn lúc ấy cố ý muốn lưu lại để phát triển một chút về kinh tế Hồ Châu, Ấn chủ nhiệm… hiện tại Hồ Châu tình huống khu khai phát được phát triển thì ông cũng biết, có thể nói công lao Đinh Trường Sinh là rõ như ban ngày đấy, dạng người như thế này lại bị đưa đến tỉnh kỷ ủy công tác, giá trị của Đinh Trường Sinh chính là dù ở tại nơi nào cũng không phải là vật bài trí, Ấn chủ nhiệm, ông nói lời này là tôi có thổi phồng lên quá không?
Thạch Ái Quốc đương nhiên muốn dẫn dắt vấn đề, Đinh Trường Sinh mới vừa vào cửa thì cái gì cũng không biết, vậy có thể nói lên được cái gì?
Nhưng là có thể khẳng định chính là, chính mình trước khi tới đây, Ấn Thiên Hoa cùng Thạch Ái Quốc đã làm xong giao dịch, nội dung giao dịch đương nhiên là sự tình liên quan đến chính mình, hiện tại cũng nhìn thấy, về phần Thạch Ái Quốc lấy cái gì vì ra làm giao dịch, chính mình không biết, nhưng hắn tin tưởng, không có bao lâu sau thì sẽ nhìn thấy rõ ràng.
– Ai, tôi đương nhiên biết, Thạch chủ tịch, Đinh Trường Sinh là môn sinh đắc ý nhất của ông, chuyện này người toàn tỉnh đều biết, tốt lắm, chuyện này dừng ở đây, không nói thêm nữa, sự tình vừa rồi chúng ta trao đổi, ông cứ nói với tiểu Đinh đi a, tôi đi về trước nghỉ ngơi đây, ngày mai còn đến kinh thành nữa.
Ấn Thiên Hoa không để cho Đinh Trường Sinh có cơ hội giải thích, bởi vì có Thạch Ái Quốc tại đây, chính mình có vẻ là dư thừa, cho nên nhân cơ hội để cho Thạch Ái Quốc nói ra thì tốt hơn…
– Vậy được rồi, tôi không tiễn, lần khác tiếp ông qua tới uống trà.
Thạch Ái Quốc nói không tiễn, vẫn là đi cùng Ấn Thiên Hoa đưa đến cửa tiểu viện, nhưng tất cả đều là chung một cái đại viện ở khu nhà cán bộ tỉnh này, có cái gì gió thổi cỏ lay thì tất cả mọi người đều minh bạch, cho nên một màn này làm cho Ấn Thiên Hoa âm thầm kêu khổ, Thạch Ái Quốc a Thạch Ái Quốc, ngươi thật đúng là ngoan độc, ngươi có phải chính là muốn cho tất cả mọi người biết lão tử cùng ngươi có giao dịch sao? Đã trễ thế này, còn đích thân tự đưa mình đến cửa chính…
Ấn Thiên Hoa ngăn trở Thạch Ái Quốc không có hiệu quả, dứt khoát chính mình liền đi trước…
Đinh Trường Sinh cùng Thạch Ái Quốc hai người đứng ở cửa chính, mãi cho đến khi Ấn Thiên Hoa biến mất tại trong màn đêm, lúc này mới ông mới vỗ lấy bả vai Đinh Trường Sinh rồi cùng trở về nhà, hai người vào lại thư phòng đàm luận, Đinh Trường Sinh tại một bên châm trà đổ nước, phục vụ Thạch Ái Quốc, một bên lại rất cẩn thận lắng nghe Ấn Thiên Hoa tìm đến đây là vì chuyện gì.
– Lãnh đạo, ông ấy đến đây vì chuyện gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Còn không phải là sự tình của Trọng gia, Ấn Thiên Hoa cả đời này là người của Trọng gia, cho nên lúc này thực cấp bách, nhưng sự tình nào cũng đều có cái quá trình, hơn nữa Trọng Hải cũng không phải cái loại người có bản sự đại trí tuệ đại, cho nên rất khó làm, Ấn Thiên Hoa ý tứ rất đơn giản, chú không phản đối là tốt rồi, kỳ thật, chú có lý do gì để phản đối đâu này?
– Trọng Hải? Ông ấy hiện tại đã là phó bí thư rồi, còn muốn như thế nào nữa đây?
Đinh Trường Sinh không hiểu hỏi, hơn nữa Trọng Hải lúc này mới làm phó bí thành phố địa cấp có bao lâu a, này muốn thăng nữa e cũng là quá nhanh đi?
– Đây là do Trọng gia nóng nảy, đang trong thời kỳ khó khăn, đối với một gia tộc là chí mạng đấy, lúc trước Trọng Hải chính mình thì không hăng hái tranh giành, hắn bởi vì quan hệ với nữ nhân nên đã bỏ lỡ một cơ hội tốt, làm chậm trễ thời gian hai năm, mà sự kiện kia trôi qua cũng không được bao lâu, cho nên vừa nghĩ đến Trọng Hải, liền nghĩ đến Tạ gia, bởi vì Tạ gia không phải là tiểu môn tiểu hộ, đó là cao môn đại hộ, cho nên trong chuyện này Trọng Hải vô cùng thất bại, Trọng Hải bây giờ lại muốn cạnh tranh làm chủ tịch Giang Đô, chú thấy không có khả năng, khoan nói Chu Bội Quân cùng La Minh Giang có bao nhiêu quan hệ, có thể bị dính líu vào hay không, nhưng Trọng gia giống như không kịp đợi, trực tiếp liền nuông chiều cho hư, đây cũng không phải là chuyện tốt a.
Thạch Ái Quốc thở dài nói.
Đinh Trường Sinh ngây người, không nghĩ tới Trọng Hải lại có dã tâm lớn như vậy, muốn cạnh tranh làm chủ tịch Giang Đô? Trọng Hải làm sao lại biết Chu Bội Quân sẽ xảy ra chuyện? Chẳng lẽ là phía trên lại có tin tức gì mới đưa ra?
– Chu Bội Quân có vấn đề sao?
Đinh Trường Sinh kinh ngạc hỏi.
– Có lời đồn đại nàng và La Minh Giang có mối quan hệ không bình thường, nhưng về phần quan hệ tới trình độ nào, thì không có ai biết…
Thạch Ái Quốc uống ngụm trà nói.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro