Phần 173
2023-03-15 12:45:00
Ngay trong lúc Đinh Trường Sinh quay trở lại văn phòng suy nghĩ nên từ đâu ra tay trước, thì điện thoại Lý Thiết Cương lại đánh tới. Lại bảo hắn nhanh chóng đến văn phòng lần nữa…
– Bí thư, còn có chuyện gì phân phó?
Đinh Trường Sinh hoả tốc lại chạy đến văn phòng Lý Thiết Cương, hỏi.
– Là như thế này, tôi suy nghĩ rồi, tình huống Hồ Châu đối với cậu thì có đặc thù, không phải là tôi không tin năng lực của cậu, nhưng chúng ta phải thận trọng một chút cho thỏa đáng…
Đinh Trường Sinh nghe đến đó liền hiểu ý tứ Lý Thiết Cương, xem ra đây là không muốn để cho hắn đi, hoặc là lại có ý định khác.
– Bí thư, ý của chú là không tra xét nữa…
Đinh Trường Sinh đã cắt đứt lời của Lý Thiết Cương, hắn không có thói quen cắt ngang lời nói của lãnh đạo, nhưng mà lúc này đây đích xác là phải lỗ mãng rồi, đó là bởi vì trong lòng của hắn vô cùng lo lắng đấy, chuyện như vậy nếu như một khi điều tra, đó là chuyện đại sự, Hán Đường Trí Nghiệp sẽ không có đứng ngoài nhìn quan sát, Lưu Thành An chẳng qua là một người còn có chút ít giá trị lợi dụng mà thôi, vạn nhất bị người của Hán Đường Trí Nghiệp phát hiện là người của ban kỷ luật thanh tra đang cầm giữ Lưu Thành An, như vậy phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là chặt đứt chuyện có quan hệ cùng với Lưu Thành An, vậy thì chuyện điều tra Lưu Thành An ý nghĩa đã giảm đi rất nhiều.
– Không, cậu vẫn đi… nhưng chỉ thăm dò, không có phải là phá án, mà là dò xét, nếu có vấn đề, báo cáo rồi hãy tính, minh bạch ý của tôi không?
Lý Thiết Cương nhìn chằm chằm vào đinh Trường Sinh, hỏi.
Đinh Trường Sinh làm sao có thể không rõ, cái này chẳng khác nào mình cho dù là phát hiện ra vấn đề, cũng chỉ có thể là trơ mắt nhìn, chờ báo cáo thì đã xong, rất có thể chứng cứ đã bị xóa sạch rồi, vậy thì còn có ý nghĩa gì…
– Ý của bí thư là e ngại đánh rắn động cỏ?
Đinh Trường Sinh mặc dù không có châm chọc ý tứ Lý Thiết Cương, nhưng mà Lý Thiết Cương nghe được Đinh Trường Sinh trong lời nói bất mãn, nhưng ông không có tức giận hắn.
– Cứ xem như thế đi, nhưng mà nhiệm vụ này cũng rất trọng yếu, không phải là sợ đối phương tiêu hủy chứng cứ, bởi vì có những chứng cứ có muốn xóa cũng không mất đi.
Lý Thiết Cương phân phó nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu, không nói thêm…
– Đem Dương Minh triệu hồi, cậu sẽ mang theo hai người, cậu làm tổ trưởng, nhất định phải nhớ kỹ, chỉ là dò xét, nếu phát hiện manh mối liền báo cáo cho tôi, bản án không được tự ý làm, quyền quyết định ở chỗ này của tôi, hiểu chưa?
Lý Thiết Cương lại một lần nữa nói.
– Vâng… cháu đã biết.
Đinh Trường Sinh quay người đi ra.
Nhìn xem Đinh Trường Sinh một bộ không hài lòng, Lý Thiết Cương trong tâm tạm thời buông xuống, nếu đây là ý tứ của Chu Minh Thủy, hơn nữa tiểu tử này cùng mấy vị lão đại tỉnh đều có quan hệ gần hoặc xa, vì vậy cho dù muốn dùng hắn, cũng phải kiềm chế hắn lại một chút…
Mấu chốt nhất chính là Đinh Trường Sinh gia hỏa này lá gan quá lớn, nếu như cho hắn quyền lực phá án, không có thể biết được sẽ xảy ra chuyện gì, đến lúc đó nếu đụng vào người không nên chạm đến, hoặc vạn nhất bắt sớm, hoặc là xử lý không tốt, vậy đến lúc đó làm sao bây giờ? Đến lúc đó ban kỷ luật thanh tra rất có thể trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, chỉ mong tiểu tử này, có thể hiểu được nỗi khổ tâm của mình.
Quan trường không phải sa trường, chú ý chính là chảy nhu hòa như nước, không phải cứ dồn sức đánh mạnh, có đôi khi mưu kế so với sự dũng cảm càng có lực sát thương nhiều hơn, điều này là sự thật.
– Này huynh đệ, cậu được đấy, trong thời gian ngắn như vậy, bí thư rõ ràng đã cử cậu đi xuống dưới dò xét, cậu có biết mỗi người tới đây, ít nhất phải mất vài năm mới có đủ tư cách xuống dưới đi dò xét đấy…
Tề Nhất Hàng rất nhanh nghe nói Đinh Trường Sinh sẽ đi dò xét bên dưới, liền gọi Đinh Trường Sinh đến trong văn phòng ân cần thăm hỏi nói.
Nhưng mà Đinh Trường Sinh lại rầu rĩ không vui…
– Làm sao vậy? Không thấy vui cười gì cả?
Tề Nhất Hàng tiếp tục hỏi.
– Chủ nhiệm, em thừa nhận đối với một người chưa quen thuộc trong công tác mà có thể được cử đi áp dụng phương thức dò xét như vậy, đem lỗ tai của mình mở rộng đại quy mô nhất, như vậy liền có thể nghe đến càng nhiều ý kiến hơn nữa, nhưng mà Hồ Châu có chút vấn đề đã là rõ ràng đấy, còn áp dụng phương thức như vậy, đây không phải là chứng minh, tỉnh kỷ ủy sẽ đối Hồ Châu mà hạ thủ sao?
Đinh Trường Sinh tuy rằng giảm thấp xuống thanh âm, nhưng mà thanh âm vẫn là không nhỏ.
Tề Nhất Hàng liền đoán được Đinh Trường Sinh nhất định là nghĩ như vậy, vì vậy nhìn ra ngoài cửa, đứng dậy đóng cửa lại, lại ngồi trở lại đến bên người Đinh Trường Sinh, nhỏ giọng nói ra:
– Tiểu tử, có muốn nghe lời tôi nói không?
– Chủ nhiệm, mời nói, em đang muốn tìm một cơ hội để hảo hảo học tập với chủ nhiệm đây.
Đinh Trường Sinh đây là lời nói thật…
– Vô dụng thôi.
Tề Nhất Hàng vẫy tay nói ra.
– Có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh không rõ Tề Nhất Hàng trong lời nói đến cùng là có ý gì, hỏi.
– Tiểu tử… cậu còn quá trẻ tuổi, nói thật, tôi rất thích cậu, bởi vì nhìn cậu bây giờ, tôi thấy được bóng dáng lúc tôi tuổi còn trẻ, tôi đã đem nửa đời người mình phục vụ cho công tác của ban kỷ luật thanh tra, nhưng mà cậu thấy được thành quả của tôi ra sao? Ài… nói sang chuyện khác rồi, kỳ thật chính là chuyện quan trọng như thế này, lãnh đạo chỉ ở đâu, chúng ta đánh ở đó, lãnh đạo chỉ không đến nơi, chúng ta cũng đừng có tự cầm lấy đèn pin khắp nơi đào bới tìm kiếm, tôi nói cho cậu biết, có nhiều chỗ đồ vật vùi lấp, rất có thể đó là khu vực do lãnh đạo không muốn điều tra, nếu cậu cứ cắm đầu đem cái gì cũng đều đào lên, vậy cậu nói xem, trong nội tâm lãnh đạo sẽ khen cậu phát huy tính năng động, hay là xử phạt cậu không dựa theo chỉ thị lãnh đạo mà làm? Cậu có biết những vật kia chôn lấp là của ai? Vạn nhất là của lãnh đạo chôn vùi thì sao đây này?
Tề Nhất Hàng rất nghiêm túc hỏi.
– Đây là ý của chủ nhiệm sao?
Đinh Trường Sinh đương nhiên không ngốc, Tề Nhất Hàng nói rõ ràng như vậy, hắn đương nhiên biết rõ ý gì, chỉ là hắn hiện tại không biết lời này là Tề Nhất Hàng tự mình nói hay là Lý Thiết Cương chỉ thị Tề Nhất Hàng ám chỉ đây này…
– Nói như vậy, kỳ thật tôi vẫn cho là cái nghề nghiệp này rất đáng giá để mình phục vụ, chúng ta đào lên những mảnh thịt thối trên cơ thể của quốc gia, là những thứ thối nát, nhưng mà ngay chính người nhà của tôi thì lại cứu không được, trước đây trong cha tôi bị bệnh, lẽ ra tôi sẽ dùng điện thoại từ trên tỉnh gọi điện thoại đến bệnh viện nhờ hỗ trợ, lúc đó nếu thiếu giường bệnh, thì bọn hắn cũng sẽ nặn cho ra bằng được, nhưng mà tôi là người của ban kỷ luật thanh tra, làm như vậy thì trái với kỷ luật, cú điện thoại này tôi gọi không được, đến cuối cùng là em của tôi của tìm đến bằng hữu của nó, đó chỉ là một thương nhân buôn bán đấy, người ta chỉ gọi một cuộc điện thoại, thì việc này liền giải quyết xong, còn tôi thì chỉ vì trông coi kỷ luật mà trơ mắt nhìn, chẳng được tích sự gì với người nhà của mình… Thôi không nói nữa, hôm nay vốn là trò chuyện với cậu đấy, những gì tôi nói thì cậu cũng bỏ qua đi…
Tề Nhất Hàng nói đến đây vành mắt đỏ hồng…
Đinh Trường Sinh cũng rất là ngoài ý muốn, giờ phút này hắn hiểu được rồi, đây là Tề Nhất Hàng nhắn nhủ với hắn, chứ không phải là Lý Thiết Cương gửi tới lời cảnh cáo với mình đấy, mà nội dung những lời kia của Tề Nhất Hàng, lại làm cho Đinh Trường Sinh suy tư thật lâu.
– Cảm ơn Tề chủ nhiệm, em nhớ kỹ rồi.
– Tôi cái gì cũng chưa nói…
Tề Nhất Hàng quay đầu lại cười cười nói.
Đinh Trường Sinh cũng cười cười, ngầm hiểu lẫn nhau là được rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro