Phần 144
2023-03-15 12:45:00
Thành Công sau khi cúp điện thoại của cha hắn, tại phòng làm việc của mình đi tới đi lui, hắn đã gọi điện thoại cho Kha Tử Hoa, bảo phải lập tức chặt đứt nguồn gốc lây bệnh kia, lời này cũng chỉ có Kha Tử Hoa hiểu là có ý gì, đối với Kha Tử Hoa mà nói, đây là rất chuyện đơn giản, bởi vì người tại trong bệnh viện trông coi canh giữ chính là người của hắn Kha Tử Hoa.
Thế nhưng tuy là người của hắn canh giữ, nhưng việc giết người thì khác nhau đấy, những người kia sẽ không thay hắn đi giết người, hơn nữa sự tình cơ mật như vậy cũng không có khả năng mượn tay người khác để làm, chuyện như thế này càng ít người biết thì càng tốt, hơn nữa cho dù Thành Thiên Hạc bị bắt bớ hay là lẩn trốn, vấn đề này đều có nghĩa là tiền đồ của hắn sẽ dừng ở đây, đã vậy nếu Thành Thiên Hạc gặp chuyện không may, hắn Kha Tử Hoa cũng có khả năng bị thanh toán, đây đều là có thể xảy ra đấy.
Lý Thiết Cương nói ra một câu làm cho Đinh Trường Sinh cảnh tỉnh, nhất định phải cam đoan Tôn Truyền Hà còn sống, mục đích này có thể nghĩ, không nói đến chuyện riêng của Tôn Truyền Hà, mà còn có những người liên quan đến Tôn Truyền Hà, tiền đến từ ở đâu? Nhất định là có người tiễn đưa cho Tôn Truyền Hà, hoặc là Tôn Truyền Hà yêu cầu phải đưa cho ông ta…
Lấy tiền cũng bị pháp luật sờ đến, mà đưa tiền thì cũng chạy không được, cho nên những người này cũng mong là Tôn Truyền Hà chết đi, bởi vì chỉ cần Tôn Truyền Hà chết rồi, những thứ này có thể xóa bỏ, người chết thì không có đối chứng.
Tôn Truyền Hà có lẽ thật sự không thể ngờ được, những kẻ đưa tiền cho mình người, giờ lại muốn đưa mình vào tử địa, lúc trước bọn họ là dùng tiền giết người, nhưng mà hiện tại thì dùng đao, thật súng thật.
Đinh Trường Sinh cho tất cả người của ban kỷ luật thanh tra về trước nơi đóng quân cùng với số lượng của cải phi pháp mà Tôn Truyền Hà chiếm đoạt còn hắn thì đi đến bệnh viện, tuy rằng chỗ đó có cảnh sát, nhưng mà nói thật, hắn hiện tại có chút không còn tin tưởng được ai nữa rồi, ở chỗ này, người mình có thể tín nhiệm thật đúng là không nhiều lắm.
Trong bệnh viện Đinh Trường Sinh hướng đến phòng bệnh Tôn Truyền Hà đi đến, mà lúc này hắn lại thấy được một thân ảnh quen thuộc, lại chính là Kha Tử Hoa đã đến trước hắn một bước, Đinh Trường Sinh không có lên tiếng, bước nhanh đi tới, nhưng lúc đến phòng bệnh, thì bị hai người canh cửa ngăn cản lại.
– Anh tìm ai? Nơi này là phòng bệnh đặc thù, anh không thể đi vào.
– Tử Hoa, tôi nhìn thấy anh rồi, đi ra đây, tôi và anh nói chút chuyện.
Đinh Trường Sinh tại cửa ra vào hô lớn.
Lời này vừa ra, dọa Kha Tử Hoa nhảy dựng, trong tay ống tiêm vừa mới rút ra, hắn nhanh chóng rút về trong tay áo, do dự một chút, nếu lúc này đem ống tiêm đẩy mạnh dịch thể tiêm vào người Tôn Truyền Hà, hắn lo lắng sẽ bị Đinh Trường Sinh nhìn thấu, thế nhưng là nếu như lúc này không làm, khả năng thật sự là không còn có cơ hội rồi.
– Tử Hoa, nếu anh không đi ra, thì tôi tiến vào đấy.
Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa nói tiếp.
Kha Tử Hoa đang do dự triệt để bị đánh mất, nếu như mình không có bước ra, Đinh Trường Sinh rất có thể thật sự xông vào, hắn biết là hai người canh ngoài cửa sẽ ngăn không được Đinh Trường Sinh đấy, vì vậy cất kỹ ống tiêm vào trong người, liền bước ra cửa phòng bệnh, Đinh Trường Sinh thở dài một hơi, nhưng mà trong nội tâm vẫn còn đang lo lắng Tôn Truyền Hà đến cùng có còn sống hay không…
– Sao cậu lại tới đây?
Kha Tử Hoa đi ra, chắp tay sau lưng, hỏi.
– Tôi chạy tới xem một chút Tôn Truyền Hà có còn sống hay không, trên tỉnh đang làm thủ tục lập tức tới ngay, Tôn Truyền Hà đã bị song quy, vì vậy tôi muốn xác định, người này phải còn sống…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy cậu có ý không tin cảnh sát thành phố Bạch Sơn của tôi ngày đêm ở chỗ này trông coi a.
Kha Tử Hoa bây giờ cái nhìn đối với Đinh Trường Sinh đã không còn là quan hệ bằng hữu nữa rồi, đồng thời không thể không nói, Đinh Trường Sinh thằng này còn chính là một ngôi sao chổi mang đến điềm xấu, bản thân mình trước kia như thế nào lại không nhìn ra chứ? Cũng như lần này nếu Đinh Trường Sinh không có đến Bạch Sơn, Tôn Truyền Hà cho dù không chết, thì lão cũng không dám khai ra nửa chữ.
Nhưng bây giờ thì bất đồng, Tôn Truyền Hà trong lòng hiểu rõ ràng, rút cuộc là là ai muốn mạng của lão, vì bảo vệ tính mạng, Tôn Truyền Hà rất có thể lựa chọn cùng tỉnh kỷ ủy hợp tác, vì vậy nếu Tôn Truyền Hà rơi vào trong tay tỉnh kỷ ủy, thì chuyện kế tiếp phát sinh sẽ rất khó nói.
Đinh Trường Sinh không quản đến Kha Tử Hoa nói khích, hắn đẩy ra hai người kia bắt đầu bước vào trong phòng, hai người kia còn muốn ngăn cản Đinh Trường Sinh, thì bị Kha Tử Hoa cản lại, vì vậy Đinh Trường Sinh đi phía trước, Kha Tử Hoa đi ở phía sau, khi chứng kiến Tôn Truyền Hà còn sống, Đinh Trường Sinh trong tâm buông xuống một nửa.
– Không phải tôi không tin anh, mà là hiện tại tình thế quá phức tạp, tôi cũng là bệnh nghề nghiệp mà lo lắng, anh hãy thông cảm cho tôi.
Đinh Trường Sinh nói dóc mà không biết ngượng, nói là bệnh nghề nghiệp của mình, Kha Tử Hoa trong nội tâm thầm mắng “Ngươi mới có công tác ở ban kỷ luật thanh tra trong thời gian rất ngắn, lại nói là bệnh nghề nghiệp, chẳng lẽ lão tử là kẻ đần sao?”
– Đi thôi, cậu cũng đã nhìn thấy rồi, có thể yên tâm chứ?
Kha Tử Hoa hỏi.
– Người của anh ở bên ngoài cửa, tôi ở trong phòng, đợi trên tỉnh đến làm thủ tục, người của anh có thể rút lui được rồi.
– Không được… Đinh Nhị Cẩu, nói thật, cậu không tín nhiệm tôi, thì tôi cũng không tin cậu, hiện tại Tôn Truyền Hà vẫn chưa có chuyển giao, nếu lão ta bị chết, thì tôi không có cách nào giải thích cho rõ.
Kha Tử Hoa mặt không biểu tình nói.
Kha Tử Hoa trả lời nằm trong dự liệu của Đinh Trường Sinh, cho nên hắn theo chân Kha Tử Hoa ra ngoài cửa, nhưng mà Đinh Trường Sinh lại ngồi trên ghế ở bên ngoài, ý rất rõ ràng, hắn sẽ không đi đâu, cứ ở chỗ này chờ trên tỉnh đến làm thủ tục bàn giao Tôn Truyền Hà…
Kha Tử Hoa nhìn thấy Đinh Trường Sinh như thế, mí mắt nhảy một cái, khóe miệng lộ ra mùi vị âm hiểm, sau đó nói:
– Nếu cậu đã ưa thích mùi vị nơi bệnh viện đây, vậy cứ ngồi đi, tôi còn có việc phải đi trước.
Đinh Trường Sinh không có lên tiếng, nhưng lúc Kha Tử Hoa đi vài bước, thì quay đầu nói ra:
– Đã quên nói cho cậu biết, thân thích Khấu Đại Bằng của cậu đã đến, không cùng nhau ăn cơm sao?
– Tôi sẽ đi sau, cậu cứ đi trước một bước, tôi chờ thủ tục bàn giao xong thì liền đi.
Đinh Trường Sinh gật đầu nói.
Đối mặt với biểu hiện của Kha Tử Hoa, Đinh Trường Sinh trong nội tâm rất là lo lắng, bởi vì trong lòng hắn, từ lúc hắn đến Bạch Sơn, Kha Tử Hoa biểu hiện rất quái dị, lúc mới bắt đầu Đinh Trường Sinh còn tưởng rằng Kha Tử Hoa là vì cùng Tôn Truyền Hà có cái gì liên quan, nhưng mà hiện tại xem ra, không phải là đơn giản như vậy.
Nhớ tới những người mà mình quen biết ở Bạch Sơn, tựa hồ không có người nào có thể giúp mình, nơi đây không phải là thành phố Hồ Châu, cũng không phải là trên tỉnh thành, bản thân đối với nơi này cơ hồ bây giờ là không có bằng hữu, điều này có nghĩa là mình chỉ có thể là đơn độc tác chiến, mà nếu muốn bảo đảm Tôn Truyền Hà không bị chết, không biết mình có thể làm được hay không? Bởi vì số lượng người khi lọt vào trong tay ban kỷ luật thanh tra, sau đó nhảy lầu hoặc là dùng các loại phương pháp khác bị chết đi cũng không ít, cho tới bây giờ, hắn vẫn nhớ đến lúc trước chi đội trưởng chi đội cảnh sát giao thông Trần Vượng Hải tại thành phố Hồ Châu sau khi bàn giao thì nhảy lầu chết đi như thế nào, làm cho cái bản án đó đã trở thành vụ án không đầu mối, đãi cho đến bây giờ vẫn không có phá án và bắt giam được ai.
Nhớ lại như vậy, trong nội tâm Đinh Trường Sinh áp lực đột nhiên gia tăng, hắn nghĩ đến có cần phải hướng Lý Thiết Cương cầu viện thêm hay không? Thế nhưng chưa có kịp gọi điện thoại, thì điện thoại di động của hắn lại đã vang lên, lấy ra nhìn qua là một mã số xa lạ, không biết là người nào gọi đến.
– Alo là vị nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi đây, là Tào Tinh Tinh, hôm nay có rảnh không, cùng một chỗ ăn một bữa cơm chứ.
Tào Tinh Tinh tại trong điện thoại nói ra, thanh âm rất thấp, giống như là đang ở một nơi không thích hợp nói chuyện.
– Tôi hiện tại rất bận, đi không được, qua mấy ngày nữa tôi mời cô nhé? Thế nào?
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Dừng, tôi mời anh thì anh chối từ, có phải là xem thường tôi?
Tào Tinh Tinh cả giận nói.
– Làm gì có, hôm nay tôi thật sự bề bộn nhiều việc, bây giờ đang ở bệnh viện đây này, thật sự là đi không được.
Đinh Trường Sinh chỉ có thể là ăn ngay nói thật nói.
– Tại trong bệnh viện? Anh làm sao vậy?
Tào Tinh Tinh tưởng rằng Đinh Trường Sinh bị bệnh.
– Có nhiệm vụ, tại phòng bệnh của Tôn Truyền Hà đây, thật sự là đi không được.
Đinh Trường Sinh giật mình, muốn nói mình tại Bạch Sơn, người quen hiện tại cũng chỉ có là Tào Tinh Tinh mà thôi.
Thế nhưng là Đinh Trường Sinh trong nội tâm cũng rất do dự, Tào Tinh Tinh chỉ là cùng mình mới nhận thức, hơn nữa, Tào Tinh Tinh cũng là công tác tại cục công an thành phố Bạch Sơn đấy, Tào Tinh Tinh đến cùng có dựa vào hay không dựa vào người nào, nhưng ai có thể bảo chứng cha của nàng là Tào Kiến Dân cùng Tôn Truyền Hà không có quan hệ, vì vậy, lời muốn mời Tào Tinh Tinh đến hỗ trợ đã đến bên miệng, lại là nuốt trở vào.
– Tốt, tôi hiểu rồi…
Tào Tinh Tinh không có kiên trì nữa, cúp điện thoại.
Bởi vì bản án Tôn Truyền Hà vô cùng trọng đại, vì vậy Lý Thiết Cương sau khi nhận được La Minh Giang cho phép, liền phái phòng số hai có hơn mười người đến Bạch Sơn, nhờ vậy mà Đinh Trường Sinh áp lực giảm bớt rất nhiều, bởi vì Tôn Truyền Hà vẫn còn trị liệu ở bên trong bệnh viện, vì vậy không có khả năng chuyển dời lão đến địa bàn ban kỷ luật thanh tra, vì thế khiến người của ban kỷ luật thanh tra phải ở lại tại trong bệnh viện, tuy rằng hai người Kha Tử Hoa phái tới đã rời đi, nhưng mà Lý Thiết Cương lại trực tiếp liên hệ cùng bí thư thành ủy Đường Bính Khôn, đề nghi cho mấy cảnh sát vũ trang tới đây thủ vệ, đây chính là do Đinh Trường Sinh yêu cầu, hệ thống công an thành phố Bạch Sơn không tin dùng được, đây là lo lắng của hắn, Lý Thiết Cương mới thỏa mãn yêu cầu của hắn.
Tề Nhất Hàng vẫn đến Bạch Sơn không được, cho nên lần này đến là chủ nhiệm phòng số hai tên Hà Phong, đây cũng là người quen biết cũ của Đinh Trường Sinh, trong nội tâm Đinh Trường Sinh xem như là tạm an tâm rồi, đã có Hà Phong ở chỗ này, trọng trách trên vai liền nhẹ hơn nhiều.
– Hà chủ nhiệm, tôi cảm thấy mau chóng thẩm vấn Tôn Truyền Hà, nếu không, sợ rằng có thể sẽ phát sinh rất nhiều biến cố, một quan viên mà lưu trữ nhiều tài sản như vậy, thì đằng sau có biết bao nhiêu sự tình…
Đinh Trường Sinh hướng Hà Phong đề nghị.
Hà Phong cũng rất để trong lòng ý kiến Đinh Trường Sinh, hơn nữa bản án lần này của Tôn Truyền Hà cũng làm cho người tỉnh kỷ ủy rất là nhiều cảm xúc, đừng nhìn Đinh Trường Sinh mới đến trong thời gian ngắn, hắn thậm chí vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết trình tự xử lý án của ban kỷ luật thanh tra, nhưng lại làm thành một cái bản án lớn như vậy, trước mắt nhìn xem, Tôn Truyền Hà lão gia hỏa này tuyệt đối là thuộc về một quan tham loại lớn…
– Đi thôi vào xem, mặt khác, báo cho bác sĩ biết, để cho bọn họ tùy thời chờ lệnh, chuẩn bị trước bất cứ tình huống nào, nếu Tôn Truyền Hà tại trong tay chúng ta bị chết, thì việc này phiền toái, Lý bí thư có nói rồi, chỉ cần Tôn Truyền Hà không chết, đằng sau có bao nhiêu con chuột đều phải móc ra hết, cho dù là đào xuống dưới nền đất, cũng phải lôi ra công lý, xem ra lãnh đạo lần này rất tức giận, vì vậy chúng ta không thể để xảy ra sơ hở nào.
Hà Phong nói ra.
Tôn Truyền Hà vẫn là trầm lặng, nhưng lại không phải là yếu ớt giống như tưởng tượng, nếu như chuyển dời đến phòng bệnh bình thường, thì có nghĩa là có thể hiệp trợ phá án rồi, giống như là Đinh Trường Sinh nói vậy, nếu như Tôn Truyền Hà tại nơi đây chậm trễ thêm mấy ngày, như vậy sẽ có một ít người liên quan đã bỏ chạy mất rồi, đến lúc đó lại ra nước ngoài truy tìm, cái độ khó kia có thể nghĩ đến, có thể là sẽ bắt người mang trở về được, thế nhưng là tiền bạc tài sản không còn.
Có thể là cảm thấy biến hóa ở bên ngoài, Tôn Truyền Hà mở mắt ra, hiện tại vẫn là đang thở oxy, thế nhưng miệng vẫn có thể nói chuyện được, Đinh Trường Sinh còn nhớ rõ Tôn Kỳ sau khi rời khỏi nơi đây, liền đi đến ngôi biệt thự kia, nói như vậy vào lúc đó thì Tôn Truyền Hà đã có thể nói chuyện được rồi.
Lúc Hà Phong đại diện cho tỉnh kỷ ủy hướng đến phía Tôn Truyền Hà tuyên bố quyết định song quy, Tôn Truyền Hà mặt không biểu tình, một lát sau mới trầm thấp nói:
– Có người quá sốt ruột rồi, cho nên mới có kết quả hôm nay, kỳ thật đây đều là chuyện đã định trước, tôi cũng thông suốt rồi…
Nhìn xem Tôn Truyền Hà mỉm cười, Đinh Trường Sinh chuyển một cái ghế ngồi ở bên cạnh đầu giường, nói ra:
– Vậy thì chúng ta cũng không cần vòng vo nữa, hãy khai báo qua một chút vấn đề của mình đi, như vậy đối với ông là mới có lợi đấy, nói cách khác, chúng ta cũng không thể cam đoan chuyện sau này sẽ ra sao…
– Chuyện sau này, tôi còn có về sau sao? Hơn phân nửa là tôi đang nằm chờ chết trên giường rồi, tôi còn có cái gì để mà sợ nữa, quyền lực đã không còn có, nhà cửa tài sản cũng không còn có, tôi đã đến trình độ này rồi, các người cũng không buông tha à?
– Ý của ông là chúng ta có thể buông tha ông sao?
Đinh Trường Sinh thấy kỳ quái nói, hắn không rõ Tôn Truyền Hà tại sao lại có ý nghĩ như vậy, hỏi.
– Tôi vì đảng đã nhiều năm công tác như vậy, không có công lao cũng cũng có khổ lao, vấn đề thu tiền, cậu cho rằng tôi nguyện ý hay là những người kia dồn ép? Dù là tôi không muốn, nhưng những người khác thì muốn, nếu không thu thì người ta sẽ hoài nghi, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi chẳng những là sẽ mất chức, ngay cả khả năng làm người cũng làm không được, vậy tôi đây nên làm cái gì bây giờ?
Tôn Truyền Hà rất có lý lẽ, nói ra.
Đinh Trường Sinh đúng là trẻ tuổi nên chưa có kinh nghiệm, thấy Tôn Truyền Hà không biết xấu hổ mà còn nói như vậy, còn Hà Phong ở bên cạnh thì mỉm cười, Hà Phong đã gặp phải nhiều người, cái dạng gì chưa nhìn thấy qua, Tôn Truyền Hà cũng là loại người như vậy, thuần túy chính là tìm cách trốn tránh trách nhiệm đấy, nếu không phải là lão đang nằm ở trên giường bệnh, Đinh Trường Sinh một cái tát này đã liền đánh tới rồi, đối với cha con nhà họ Tôn này, không bị ăn đòn là không có được đấy.
– Tôn Truyền Hà, đến trình độ này rồi, còn nói những lời này thì có hữu dụng không?
Đinh Trường Sinh đè ép áp hỏa khí, hỏi.
– Nếu vô dụng thì sao chứ? Nhưng mà tôi nói cho cậu biết, chúng ta sống được cũng không dễ, chẳng qua là vận khí của tôi không tốt nên bị các người điều tra ra, còn những người kia thì chẳng qua là có vận khí tốt hơn tôi mà thôi, không có biện pháp, đây đều là số mệnh.
Tôn Truyền Hà lải nhải nhiều lần về số mạng của mình không tốt, làm cho Đinh Trường Sinh rất là bực bội.
Lúc này Hà Phong cũng chuyển một cái ghế ngồi ở trước giường bệnh, giống như loại người như Tôn Truyền Hà vậy, chỉ có thể là chậm rãi thì mới nấu nhừ được, gấp gáp không được, đây là kinh nghiệm của Hà Phong, nếu lão muốn nói, muốn phàn nàn, thì cứ để cho lão xổ ra, nhưng mà Đinh Trường Sinh thì thấy sốt ruột đợi không kịp, Tôn Truyền Hà nếu như đã lọt vào trong tay của ban kỷ luật thanh tra, như vậy đằng sau sẽ còn có bao nhiêu sự tình, còn phải móc ra, đây mới là chỗ giá trị của vụ án Tôn Truyền Hà này, chỉ bắt Tôn Truyền Hà khai ra, thì những người đứng đằng sau kia sẽ trở thành cái dạng gì? Cái vụ án này có còn cái ý nghĩa gì, khi cứ hỏi tới thì Tôn Truyền Hà liền im bặt dừng lại?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: http://bimdep.vip/chinh-phuc-gai-dep-chuong-9/
– Kỳ thật lúc mới bắt đầu tôi cũng muốn làm vị quan tốt, nhưng mà phát hiện ra làm quan tốt quá khó khăn, đối đãi hạ cấp khó, đối đãi đồng cấp khó, nhất là đối đãi thượng cấp lại càng khó, thượng cấp áp xuống nhiệm vụ thì chỉ biết là tôi có làm hay không làm? Nếu làm thì có đôi khi là vi phạm đến lương tâm đấy, giống như là chuyện phá bỏ giải tỏa các khu phố cũ để cải tao xây mới đi… lãnh đạo thì nói tôi là chủ chính của khu Bạch Sơn, phải dứt khoát làm mạnh tay về chuyện giải tỏa, nếu làm vậy thì đắc tội với biết bao nhiêu dân chúng, nhưng mà lãnh đạo muốn thành thị phải ra thành thị, không thiết lập xây cất mới thì không sáng tạo, nếu để cho thanh tra chính phủ xuống nhìn qua các khu phố cũ phòng ốc thấp bé, nước bẩn giàn giụa, điều này có thể đạt tiêu chuẩn thành phố sao? Được rồi, vậy thì bắt đầu giải tỏa xây dựng phố mới đi, nhưng mà vấn đề lại tới nữa, lãnh đạo ở trên giới thiệu đến mấy công ty xây dựng tới đây, tôi phải nể mặt mũi chiếu cố đến, nhưng mà nếu như chiếu cố, thì liền sẽ vi phạm với chuyện đầu thầu công khai, vi phạm chuyện này, rồi dẫn đến vi phạm cái kia, mấy người cho rằng tôi thật sự muốn làm trái sao? Nhưng nếu đã là vi phạm, thì bọn họ sẽ nguyện ý đưa tiền cho tôi, lúc đó tôi vì cái gì mà không thu? Nếu không thu thì sẽ không có vi phạm sao? Hơn nữa, tôi cũng là một người cùng khổ đi lên đấy, trong nhà của tôi không có bối cảnh gì, tôi không giống như là những quan thế hệ thứ hai…
Cái chuyện này hoàn toàn không giống như là ban kỷ luật thanh tra đang phá án, mà hoàn toàn như là đang nghe một người bị song quy lấy chuyện Đường Tăng ở chỗ này giải thích, có mấy lần Đinh Trường Sinh quả thực là khó có thể chịu được, thế nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt Hà Phong vẫn bình thản không sao cả, nên cũng liền bình thường trở lại, nếu như nơi đây đã giao cho Hà Phong, như vậy mình cứ phối hợp tốt rồi, còn nếu xảy ra vấn đề gì thì mình cũng không có phụ trách.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro