Phần 246
2022-05-01 11:39:00
Tạ Phương Quỳnh ngồi ở quán cafe vị trí gần cửa sổ, nhìn xem Đinh Trường Sinh đóng cửa xe, dưới nách mang theo một cái cặp công văn đi đến, nàng không có đứng dậy, chỉ giơ tay lên quơ quơ, Đinh Trường Sinh liền đã đi tới.
Mỗi lần nhìn thấy Đinh Trường Sinh, Tạ Phương Quỳnh tâm tình đều có chút phức tạp, bởi vì từ một tên tiểu tử giờ đã trưởng thành, bởi vì hắn cùng mình chồng trước có mối quan hệ, bởi vì hắn cùng mình cũng có mối quan hệ, vừa mập mờ vừa dây dưa hoan ái không rõ, cùng với hắn và Lưu Hương Lê quan hệ, còn có mình cùng Lưu Hương Lê cũng có quan hệ luyến ái, dù sao là rất loạn, nhưng mình lần này tới đây có thể là một lần cuối cùng gặp hắn rồi.
– Nghe nói em lại lên chức, mỗi lần gặp lại em là mỗi lần khác nhau, luôn có cảm giác mới…
Tạ Phương Quỳnh cười cười gọi cho Đinh Trường Sinh một ly cà phê.
– Vì vậy, chị phải thường xuyên gặp em, để em được thay đổi càng lên cao nhanh hơn, cha chị không có tới đây à?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không có, cha chị bay đến Hồng Kông rồi, giá cổ phiếu Tạ thị công ty càng lúc càng đi xuống, mấy ngày hôm trước xuống dốc không ngừng, cha chị đi xử lý việc này, có khả năng, công ty thật sự chịu không nổi nữa rồi…
Tạ Phương Quỳnh nói qua nói qua thì vành mắt đỏ lên, dù sao đây cũng là căn cơ Tạ gia, căn cơ không còn, Tạ gia cũng cũng không còn là Tạ gia.
– Có nghiêm trọng như vậy sao?
Đinh Trường Sinh lắp bắp kinh hãi, trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn bận rộn không có thời gian cùng Tạ Phương Quỳnh liên hệ, xem bộ dạng Tạ Phương Quỳnh, lần này hình như là thật sự đã chịu không nổi rồi.
– Chị không có đi Hồng Kông, cha chị không cho chị tham dự vào việc này, chị cũng đã từ chức tổng giám đốc của công ty Thiết Cương rồi, cha chị có thể chịu đựng được bao lâu.
Tạ Phương Quỳnh cùng uống một ngụm cà phê, tiếp nhận khăn tay Đinh Trường Sinh đưa tới lau nước mắt.
Tạ Phương Quỳnh nói tin tức này coi như là triệt để làm rối loạn kế hoạch Đinh Trường Sinh, dựa theo hắn tính toán, nếu như muốn cứu công ty Thiết Cương, tất yếu phải có tài chính rót vào, chính là mua lại cổ phiếu của công ty Thiết Cương, nhưng bây giờ xem ra chưa hẳn có thể đợi đến lúc tiền bạc rót vào thì đã sụp đổ rồi.
Mà số tiền kia chính là Kỳ Phượng Trúc đang nắm trong tay, tiền thì tồn tại bên ngoài ngân hàng hải ngoại, thế nhưng tuy rằng Mã Kiều Tam với tư cách liên lạc tiến vào, cho tới bây giờ vẫn không có chút nào tin tức, xem ra Mã Kiều Tam rất có thể là không có tiếp xúc được với Kỳ Phượng Trúc, hoặc là vẫn không có lấy được tín nhiệm của Kỳ Phượng Trúc, đây chính mới là điểm mấu chốt.
Kỳ thật nếu tiền của Kỳ Phượng Trúc lọt vào trong tay công ty Tạ gia cũng không tồn tại người nào lợi dụng người nào, cái này là bù đắp với nhau, công ty Tạ gia có thể lợi dụng tiền của Kỳ gia tập hợp lại, kéo cao lên lại giá cả thị trường cổ phiếu, trái lại tiền từ công ty Tạ gia từ hải ngoại tiến vào nội địa là phương thức tốt nhất, nhưng mà trước mắt xem ra, chuyện này hai bước đều bị treo rồi a.
– Lần này, chị đến đây chính là muốn nói cho em biết một tiếng, Tạ gia đầu tư vào Hồ Châu có khả năng là không thể nào được, chị biết rõ, em vẫn luôn nghĩ đến chuyện này, còn tự mình chạy đến Kinh Sơn, cha chị cũng rất yêu thích em, nhưng mà đành phải xin lỗi…
– Vâng… em cũng thật đáng tiếc, nhưng mà em vẫn muốn tiến hành một kế hoạch, chị trở về nói với cha chị, nếu như có thể, thì tìm biện pháp kéo dài thêm một đoạn thời gian, em sẽ cố đẩy nhanh hơn bước tiến của em, tranh thủ trong thời gian nhanh nhất có thể đem số tiền kia rót vào công ty Cương Thiết Tạ thị.
Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh, nhỏ giọng đem kế hoạch của mình nói ra một lần.
Lúc mới bắt đầu, Tạ Phương Quỳnh cho rằng Đinh Trường Sinh đang kể chuyện xưa, nhưng mà đến lúc cuối cùng, nàng phát hiện đây không phải một câu chuyện xưa, bởi vì với tư cách trong vòng người phú hào, sự tình của Kỳ Phượng Trúc gây huyên náo rất lớn, không riêng gì tại tỉnh Trung Bắc, mà rất nổi danh khắp cả nước đấy, bởi vì chuyện này quan hệ đến rất nhiều xí nghiệp, cái gọi là thao tác không phạm quy, cũng chính là trong lúc tài chính kẹt vốn, cùng mượn tạm lẫn nhau, huy động thêm một bộ phận dân chúng để mượn tiền, mà Kỳ Phượng Trúc năm đó cũng là bởi vì bị cho là góp vốn phi pháp nên bị xử theo luật pháp đấy.
– Em làm sao mà tiếp xúc được với người nhà của ông ta vậy? Chuyện này rất nguy hiểm, em có biết không?
Tạ Phương Quỳnh đương nhiên là biết rõ người nhà của Kỳ Phượng Trúc vẫn luôn đang bị truy nã, tuy rằng việc này đã trôi qua rất nhiều năm, nhưng vụ án này vẫn luôn không có bị lãng quên, tất cả mọi thứ có liên quan cùng với Kỳ Phượng Trúc đều bị phong ấn miệng, hoặc là bị lấy các loại lý do bắt lại, vì vậy Đinh Trường Sinh thời điểm này nhấp lên vụ án này, làm cho Tạ Phương Quỳnh cảm thấy muôn phần khiếp sợ.
– Kỳ thật cũng không có gì, em âm thầm tiếp xúc với người của Kỳ gia, bây giờ Lâm Nhất Đạo phó chủ tịch thường vụ tỉnh Trung Bắc mới là người đứng sau lưng vụ án này thúc đẩy, hơn nữa, vụ án này sớm muộn gì cũng sẽ lật lại…
Đinh Trường Sinh nói chắc chắn.
– Em điên rồi, hắn là quan lớn cấp tỉnh, em cho rằng em là ai vậy? Chị cho em biết, chuyện chị đến nơi này thì đã nói xong rồi, Tạ gia cũng sẽ không dùng số tiền kia, chị không muốn cha chị lúc tuổi già lại còn phải đến trong lao tù, chuyện này chị xác định là không dính vào.
Tạ Phương Quỳnh liền cự tuyệt đề nghị của Đinh Trường Sinh.
– Chị à… em minh bạch ý của chị, nhưng mà chị bây giờ đã không còn là tổng giám đốc của công ty Thiết Cương Tạ thị rồi, chị không có quyền quyết định về chuyện này, chị quay trở về trao đổi với cha của chị kỹ càng một chút về chuyện này, xem như là giúp em, cũng coi như là tự giúp đỡ chính mình, nếu chị không nói, em sẽ đến Kinh Sơn tìm gặp cha của chị nói, nếu như cha của chị cũng phản đối, như vậy em sẽ không làm phiền nhiễu nhà chị nữa.
Đinh Trường Sinh tràn đầy tự tin nói.
– Đinh Trường Sinh, em cứ tự tin có thể đem chuyện này làm thành sao, em cũng biết, chuyện này vạn nhất bị tiết lộ ra ngoài, hậu quả là cái gì biết không?
Tạ Phương Quỳnh cắn răng thấp giọng hỏi.
– Đương nhiên biết rõ, nhưng mà em luôn luôn dũng cảm tiến tới, trong mắt của em, chuyện này cũng không có chạm đến điểm mấu chốt của luật pháp, bởi vì cái bản án kia căn bản chính là đã sai lầm, đã sai lầm trụ cột thì giả thiết nào cũng đều là sai lầm, chị thấy em nói đúng không…
Đinh Trường Sinh một tay bưng ly cà phê, một tay tại trên mặt bàn chỉ vài cái, khí thế rất đủ, khí tràng rất lớn, làm cho Tạ Phương Quỳnh trong lúc nhất thời cũng không nghĩ tới nói cái gì để phản bác hắn.
– Đinh Trường Sinh, sớm muộn gì em cũng chết vì lá gan của em, em biết không, công ty Tạ Thị Thiết Cương cho tới hôm nay xảy ra cục diện như vậy, không hoàn toàn bởi vì khoáng sản Kinh Sơn khô kiệt, mà bởi vì không có được chính quyền địa phương ủng hộ, bên chính quyền thành phố Kinh Sơn cảm thấy công ty Tạ Thị Thiết Cương sớm muộn gì cũng rời đi, vì vậy liền ra mệnh lệnh hành chính, đó chính là đem toàn bộ quặng mỏ Kinh Sơn mà công Tạ Thị Thiết Cương khai thác qua, phải toàn bộ khôi phục lại khai khẩn, đây là bao nhiêu công trình, cũng chính bởi vì quyết định này, cổ phiếu mới rớt xuống thảm hại như vậy, khôi phục khai khẩn là một cái công trình khổng lồ, không phải chuyện làm một ngày hay hai ngày, nhưng bọn họ mặc kệ việc này, cha chị đến thời điểm này mới tỉnh ngộ ra, người làm ăn, việc buôn bán kinh doanh không có nghĩ đến nương nhờ quyền lực để mở đường thì sẽ vô dụng, cây côn có thể đánh người khác, có một ngày cũng sẽ đánh tới trên người của chúng ta, hiện tại chính là như vậy…
Tạ Phương Quỳnh vô cùng bi quan nói.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro