Phần 142
2022-05-01 11:39:00
Đinh Trường Sinh cũng đã quen tay chuyện châm trà rồi, rất nhanh lấy trà mang tới bỏ vào ấm trà mà La Bàn Hạ đã thu thập xong.
– Bí thư, hiện tại cháu đang rảnh rỗi, nếu không có kiên nhẫn thì còn làm được gì, có câu nói trong quan trường rất mệt nhọc, trước kia thì cháu không tin, hiện tại thì đã tin, có một số việc mình gấp mà người khác không gấp, nhất là lãnh đạo không gấp, thì cháu có gấp cũng đâu có làm được cái gì, vì vậy cháu đã ngộ hiểu.
Đinh Trường Sinh cười đùa nói ra.
Đối với La Bàn Hạ, Đinh Trường Sinh cũng chẳng có bao nhiêu ác cảm, tuy ông ta có chút chiêu số không phải là quang minh lỗi lạc, nhưng xét theo tổng thể mà nói, La Bàn Hạ không phải là một người xấu, có một việc mà Đinh Trường Sinh rất bội phục La Bàn Hạ, đó chính là La Bàn Hạ không tham, một phân tiền cũng đều không tham.
Tham quan cũng có truy cầu, nhưng nếu truy cầu mà dùng đến của tham để đi lên, đến cuối cùng tất nhiên sẽ gặp chuyện không may, còn La Bàn Hạ người này không tham, nhưng tất cả tinh lực của ông đều dùng đến một chỗ, đó chính là bên trên khát vọng chính trị của ông.
Nếu như nói tham quan là hướng đến trong nhà của mình để kiếm tiền, vậy còn quan viên như La Bàn Hạ là hướng trên đầu mình tìm kiếm danh dự, La Bàn Hạ không so sánh được như Tưởng Văn Sơn, nơi này là hang ổ của Tưởng Văn Sơn, quan trường thâm canh tại Hồ Châu hơn mười năm, cũng không sánh được như Thạch Ái Quốc, Thạch Ái Quốc mặc dù ở tại Hồ Châu một thời gian dài biệt khuất, nhưng tốt xấu gì đối với hiện trạng của Hồ Châu vẫn là hiểu rất rõ.
Còn La Bàn Hạ thì sao? Nhiều lắm thì đối với nội thành Hồ Châu chỉ biết tương đối mà thôi, cho nên La Bàn Hạ chọn lựa không phải là dùng nông thôn vây quanh thành thị, mà là từ trên xuống dưới làm mẫu, cái làm mẫu này chính là cải tạo lại thành phố, đây mới chính là phương án mà La Bàn Hạ chuẩn bị từ trước.
Khu đang phát triển đầu tư hiện nay thì không ra gì cả, cái này không phải là lỗi của ai, mọi việc còn tùy thuộc vào hoàn cảnh quốc tế, không phải lúc nào cũng có tốt chiêu số, nhưng ngược lại dân chúng trong quốc nội lại là như điên đổ xô đi mua phòng ốc, có người mua hơn mười mấy cái phòng ốc, cũng còn có một số người dứt khoát mua xuống nguyên một tòa nhà.
Cho nên bất động sản trong lúc thời kỳ kinh tế tiêu điều lại trở thành lửa nóng nhất so với ngành sản xuất, ai cũng muốn tham gia vào để kiếm tiền, đối với các địa phương thì đó là một loại phương thức tự cứu, nếu không có tiền? Thì bán đất!!! Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu mà La Bàn Hạ chuẩn bị…
– Trường Sinh, chú có chuẩn bị bản kế hoạch xây dựng kiến thiết thành phố Hồ Châu, cháu có nghe qua chưa?
La Bàn Hạ vừa pha trà vừa hỏi.
– Cháu có nghe nói, nhưng không biết cụ thể là cái gì? La bí thư, như thế nào bỗng nhiên lại đưa ra một bản kế hoạch như vậy, trước kia hình như là không có nghe chú đề cập qua?
– Kỳ thật, cái ý nghĩ này đã theo chú từ khi mới tới Hồ Châu rồi, nhưng tình huống lúc đó bị giới hạn, không tiện nói ra.
– Thế nhưng cái kế hoạch này có cần chờ chuyên gia đến luận chứng hay không vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Chuyên gia? Hừ, bọn họ thì biết cái gì? Đồng nhất luận chứng sẽ mất thời gian non nửa năm, chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, kế hoạch của tôi đã giao cho bên cục quy hoạch rồi, tin rằng sẽ rất nhanh bên quy hoạch sẽ làm xong, sự phát triển Hồ Châu đã đình trệ lâu rồi, nếu lại không nghĩ ra con đường phát triển, sợ là sẽ không biết đến lúc nào mới tiến lên được…
La Bàn Hạ rót chén trà cho Đinh Trường Sinh…
Đinh Trường Sinh tiếp nhận uống một ngụm, trà đắng ngắt, còn bà nó, bỏ nhiều trà như vậy làm gì, hắn ngẩng đầu nhìn liếc La Bàn Hạ, thì thấy ông lại uống rất là ngon lành.
– Chú đã quyết định thành lập một ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, để cháu làm phó chủ nhiệm, nhiệm vụ trợ lý chủ tịch tại cuộc họp bên trên đã thông qua, cháu cảm thấy thế nào?
La Bàn Hạ hỏi.
– Um… cháu đâu còn có lựa chọn nào khác.
Đinh Trường Sinh cũng là thành thật nói.
– Ha ha… làm như là chú bắt buộc cháu vậy, khu đang phát triển bên kia cháu cũng không thể buông lỏng, trọng trách của cháu thêm nhiều một chút, chú biết được chuyện xử lý giải tỏa phá bỏ và di dời đi nơi khác cháu cũng đã từng trải qua, nhất định là có kinh nghiệm, chú hy vọng với công việc làm phó chủ nhiệm này, cháu sẽ làm làm tốt công việc, nói cách khác, nếu để xảy ra vấn đề gì thì chú sẽ hỏi cháu đấy.
La Bàn Hạ sắc mặt biến đổi nói ra.
Đinh Trường Sinh cúi đầu cười cười, nâng chung trà lên uống một ngụm, thầm nghĩ “Con bà nó… hỏi cái gì mà hỏi, ta đây chính là bị các ngươi ép cái gọi là phó chủ nhiệm đấy…”
– Trường Sinh, chuyện giải tỏa và dời đi không phải là việc nhỏ, phó chủ tịch thành phố Đường Kiến cũng là phó chủ nhiệm, các người phải phối hợp mới được, còn chủ tịch Khôn Thành là chủ nhiệm, chú bất cần là cháu đối với cá nhân nào có ý kiến, tất cả đều phải đặt công tác làm điều kiện tiên quyết, không có thay đổi gì cả.
La Bàn Hạ nói.
Đinh Trường Sinh nghe La Bàn Hạ nói như vậy, thì thấy La Bàn Hạ này có chút vô sỉ, ta cùng Để Khôn Thành có cái gì ân oán cá nhân sao? Còn cần phải ngươi ở nơi này nhắc nhở, hơn nữa nếu ta cùng Để Khôn Thành có mối quan hệ, thì làm gì mà gọi ta tới làm cái chuyện này?
– Bí thư, chuyện này thích hợp sao? Đường Kiến là phó chủ tịch thành phố lại làm phó chủ nhiệm, cháu làm là trợ lý chủ tịch, lại là phó chủ nhiệm đệ nhất, ông ấy nghe theo cháu hay là cháu nghe theo ông ấy?
Đinh Trường Sinh lập tức đã tìm được chỗ sơ hở này, hỏi.
– Hừ, chú biết ngay là cháu sẽ hỏi như vậy, yên tâm đi, chú đã trao đổi với Đường Kiến rồi, ông ta sẽ hiệp trợ với cháu, để cho cháu làm chủ, cho nên cháu nhất định phải làm cho thật tốt, đừng để cho chú mất mặt.
La Bàn Hạ nói ra.
– Vâng bí thư, còn có chuyện… cháu vừa làm phó chủ nhiệm bên xây dựng kiến thiết thành phố, còn phải kiêm làm chủ nhiệm khu khai phát, vậy tiền lương chắc cũng phải tăng gấp bội chứ?
Đinh Trường Sinh vô liêm sỉ hỏi, tiền lương của hắn lâu này cũng không có xài qua, vẫn luôn để tại ở bên trong thẻ ATM, đến hiện tại không biết có được bao nhiêu tiền.
– Chuyện như vậy đừng có suy nghĩ tới, cháu là nhân viên nhà nước, chứ không phải công nhân viên chức xí nghiệp tư nhân, bất quá có thể cho cháu thêm chút tiền ăn lót dạ… À… địa điểm làm việc của ủy ban xây dựng kiến thiết nằm ở lầu một bên ủy ban nhân dân thành phố, có gì cháu qua nhìn xem một chút đi, ở phía tòa nhà đối diện.
La Bàn chỉ chỉ qua tòa nhà ủy ban thành phố…
Đinh Trường Sinh minh bạch, tự mình một người thì không làm được việc này, chính mình nhiều lắm thì chỉ ngồi ở trong xe chỉ huy, còn chuyện đánh nhau trèo tường mắng chửi người, thì mình sẽ không làm.
– Cháu muốn gì thì cứ gặp chủ tịch Khôn Thành, cảm ơn cháu đã theo giúp chú uống trà.
La Bàn Hạ hạ lệnh trục khách, Đinh Trường Sinh cũng không tiện tiếp tục ở lại, liền đứng dậy cáo từ.
Nhìn Đinh Trường Sinh ra cửa, sắc mặt La Bàn Hạ càng thêm ngưng trọng, từ chỗ này nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy không sót gì nội thành của Hồ Châu, nhưng nhà cửa hầu như chỉ có cao lắm là nhưng căn nhà ba tầng, bốn lầu nhỏ, không có được bao nhiêu nhà cao tầng, cao nhất là hội sở ngân hàng Hồ Châu, cao hai mươi lăm tầng, nhưng đó là vì ngân hàng có tiền…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://bimdep.vip/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Đinh Trường Sinh theo từ trong phòng La Bàn Hạ ra ngoài, liền đi đến phòng làm việc của Trọng Hải, gian phòng này từng thuộc về phòng làm việc của La Bàn Hạ trước đây, Đinh Trường Sinh cũng chưa từng bước đến, đây là lần thứ nhất đi vào cái văn phòng này…
– Nhìn cái gì vậy? Chưa từng tới đây sao?
Trọng Hải cười nói.
– Đúng là lần đầu tiên…
Đinh Trường Sinh ăn ngay nói thật.
Nghe Đinh Trường Sinh nói lần đầu tiên đến cái văn phòng này, Trọng Hải có chút suy nghĩ, liền biết Đinh Trường Sinh nói là ý gì rồi.
– Đã trưa rồi, cùng đi ra ngoài ăn cơm đi.
Trọng Hải cũng không có ý muốn lưu Đinh Trường Sinh ở trong đây, có thể là ở chỗ này nói chuyện không thích hợp, cho nên Trọng Hải nói muốn đi ra ngoài ăn cơm.
– Vâng… đi đến nơi nào ăn, anh định chỗ đi.
Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh lái xe, sau khi lên xe Trọng Hải ngồi phía sau xe gọi điện thoại, Đinh Trường Sinh nghe câu nói đầu tiên thì đã hiểu, Trọng Hải đang gọi cho Đường Linh Linh, Đinh Trường Sinh nghe rất rõ, hình như là Đường Linh Linh do dự một chút, nhưng khi Trọng Hải nói là có Đinh Trường Sinh đi cùng, thì Đường Linh Linh đã đáp ứng Trọng Hải mời cơm.
Đinh Trường Sinh biết chuyện Đường Linh Linh lên làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ cơ bản đã thành định cục, xem ra Trọng Hải cũng muốn mau chóng cùng Đường Linh Linh gặp mặt, mặc dù hiện tại bây giờ chưa có thể kiến lập ngay phạm vi thế lực của mình, nhưng làm chính trị cũng như là tán tỉnh các cô gái vậy, cần phải sâu sắc một chút để tăng tình cảm thì không có gì là sai…
– Đường chủ nhiệm lần này cơ bản trở thành định cục, trong chuyện này cô ấy phải cảm ơn cậu thì mới là đúng.
Trọng Hải ngồi ở phía sau vểnh lên chân bắt chéo nói ra.
Đinh Trường Sinh trong lòng tự nhủ, Trọng Hải làm sao biết được mối quan hệ của Đinh Trường Sinh cùng Đường Linh Linh trong đó, cũng không biết Đinh Trường Sinh chính là vì Đường Linh Linh đã mở lời khi cùng Tần Chấn Bang hợp tác, Trọng Hải lại càng không biết Đường Linh Linh đã sớm lấy thân báo đáp cho hắn rồi.
– Ặc… lãnh đạo, đừng có khen em theo kiểu như vậy, đây là sự tình của các lãnh đạo ở trên, em đây chỉ là con cá chạch nhỏ, ai mà nghe theo em chứ, muốn nói Đường chủ nhiệm cảm ơn, ngoại trừ anh ra, còn có lão gia tử…
Đinh Trường Sinh khiêm tốn nói.
– Không đúng, cậu chỉ có khả năng biết chuyện của Đường Linh Linh đã định rồi, nhưng cậu không biết chuyện ở trong cuộc họp thường ủy hội tỉnh ủy, tôi thật sự là không hiểu, Đường Linh Linh có bao nhiêu năng lực, mà lại có đến bốn vị thường ủy vì nàng mà nói giúp cho, cái hậu lễ này không phải là người bình thường có thể có được.
Trọng Hải cảm khái nói, cũng như là chuyện của hắn, cũng chỉ có Ấn Thiên Hoa cùng với La Minh Giang hai người định đoạt nói ra, mà là những người khác đã không có phản đối rồi.
Nhưng còn Đường Linh Linh thì khác, Ấn Thiên Hoa là người đưa ra, Chu Minh Thủy là người thứ hai, Lương Văn Tường là người thứ ba, Thạch Ái Quốc là người cuối cùng…
Đinh Trường Sinh không có lên tiếng, bởi vì hắn đúng là không biết trong buổi họp thường ủy hội tỉnh ủy chuyện hiếm có này xảy ra, nhưng nếu Trọng Hải đã nói như vậy, thì có lẽ Trọng Hải đã biết toàn bộ tin tức, cho nên dù cho Đinh Trường Sinh không hỏi, thì Trọng Hải cũng sẽ nói.
– Chú Ấn thúc nói ra thì cũng thôi đi, Thạch Ái Quốc trước là bí thư Hồ Châu, cũng là minh hữu với cha nuôi của cậu, việc trợ giúp Đường Linh Linh nói chuyện cũng là hợp tình hợp lý, nhưng phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy là người mới tới, như thế nào cũng thay cho Đường Linh Linh nói chuyện đây này, có thể nói trong cái chuyện này có phân lượng nhất là nhờ có Chu Minh Thủy lên tiếng, La Minh Giang cũng cũng phải để cho Chu Minh Thủy mặt mũi, đây mới là điều kỳ quái, Chu Minh Thủy tại sao phải thay Đường Linh Linh ra mặt nói chuyện, hắn là từ trên Bắc Kinh tới, chẳng lẽ Đường Linh Linh ở trên kinh thành cũng có quan hệ sao?
Trọng Hải như là đang hỏi Đinh Trường Sinh…
– Vậy đợi lát nữa hỏi Đường chủ nhiệm một chút, chẳng phải sẽ biết sao…\. Đinh Trường Sinh trong nội tâm cũng chấn động, lại là nghĩ tới Tần Chấn Bang, thấy vậy thì có thể Chu Minh Thủy là người của hệ phái Tần Chấn Bang…
Đinh Trường Sinh nghĩ thầm, xem ra Tần Chấn Bang cũng là để mắt, xem ra đừng nhìn Chu Minh Thủy mới đến tỉnh Trung Nam không lâu, theo suy đoán thì người này năng lực thật đúng là không tầm thường, nghĩ đến Tần Chấn Bang lúc ấy cùng mình tại trong mật thất nói chuyện, Đinh Trường Sinh trong nội tâm không khỏi có chút gấp…
– Được rồi, chuyện như vậy không cần hỏi đến rõ ràng như vậy, ở bên trong tâm tự minh bạch là được rồi…
Trọng Hải cười cười, lắc đầu nói ra.
– À… nghe nói thành phố sắp tiến hành chỉnh đốn tác phong cán bộ, có chuyện này sao?
Đinh Trường Sinh hỏi, những chuyện này cũng là nghe Trương Hòa Trần nói, trong thành phố không có văn kiện chính thức truyền đạt, cho nên Đinh Trường Sinh thăm dò hỏi Trọng Hải.
– Thật đúng là có chuyện này, La bí thư giao công tác này cho rôi, cậu thử phân tích thử xem chuyện cái này là có ý gì? Có gì tốt hay là không tốt?
Trọng Hải nhìn ngoài cửa sổ, hỏi Đinh Trường Sinh.
– Chuyện lãnh đạo bố trí sắp xếp, em nào dám xen vào.
Đinh Trường Sinh nói.
Chưa từng nghĩ tới, hắn vừa dứt lời, thì Trọng Hải đang ngồi phía sau, nhướng người lên vỗ đầu của hắn một cái, Đinh Trường Sinh quay đầu lại nhìn thoáng qua Trọng Hải, Trọng Hải mắt nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
– Lên mặt đúng không, có biết gì thì cứ nói, muốn đánh rắm thì phóng đi.
Trọng Hải càu nhàu.
– Được… được để em nói, việc này thì thật đúng là chuyện tốt, bằng không… nếu anh không muốn làm, thì đổi để cho em làm cho…
Đinh Trường Sinh trêu chọc nói.
– Um… kỳ thật tôi cũng đã nhìn ra, việc này muốn nói là chuyện tốt thì cũng đúng là chuyện tốt, nhưng nếu làm không khéo, thì khẳng định đây là cái bẫy đấy.
Trọng Hải phiền muộn nói.
– Vâng… chỉnh đốn tác phong cán bộ? Chỉnh đốn như thế nào đây? Báo cáo trên giấy tờ hay là làm cho đúng sự thật đây a… Nếu là thật muốn chỉnh đốn vấn đề tác phong này, thì phải đắc tội một nhóm người, mà những người này đều còn khả năng làm cho lãnh đạo bị đảo loạn, công việc này không dễ làm đâu.
Đinh Trường Sinh cũng là buồn phiền, hắn xuất phát điểm từ dưới cơ sở dạo qua, nên biết rõ những chiêu số trơn trượt của những loại cán bộ kia, Trọng Hải thì xuất phát điểm thấp nhất là làm chủ tịch huyện, cho nên có những chuyện chưa hẳn là biết rõ.
– Nói khuếch đại theo lời nói của cậu như vậy, chắc là công tác chỉnh đốn tác phong cán bộ xem ra còn chưa có mở, thì phải đóng lại rồi ah.
Trọng Hải trừng mắt hỏi.
– Cho nên, phải xem lãnh đạo chỉnh đốn như thế nào, là muốn làm qua loa toàn bộ hay là làm thật cụ thể… hoặc là chỉ cần hù dọa một chút, rồi đi ngang qua sân khấu coi như là xong.
Đinh Trường Sinh nói…
– Nói nhảm, nếu là muốn chỉnh đốn, đương nhiên là cứ vậy mà làm thật, chứ tôi rỗi rãnh hay sao mà đi hù dọa?
Trọng Hải tức giận nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://bimdep.vip/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Đinh Trường Sinh nghe xong thì mỉm cười, Trọng Hải mặc dù là lớn tuổi hơn mình rất nhiều, hơn nữa xuất thân từ gia thế chính trị, ở trong quan trường nhận được nhiều kinh nghiệm giáo huấn, cho nên chắc chắn là so với Đinh Trường Sinh lão luyện hơn rất nhiều, nhưng về phương diện nhìn sắc mặt người để nói chuyện, Trọng Hải thật đúng là không bằng Đinh Trường Sinh, bởi vì Đinh Trường Sinh có một thời gian rất dài đều là nhìn sắc mặt của người mà làm việc, bởi vì hắn phải giữ chén cơm mà sống, còn Trọng Hải thì lại không có như vậy…
– Lãnh đạo, lời nói lời khó nghe, em cảm thấy được việc này là La bí thư đang nhốt anh vào một cái lồng, về một phương diện thì dựa vào kinh nghiệm của anh để đánh giá cán bộ, một mặt khác lại muốn anh đắc tội với cán bộ Hồ Châu, có như vậy thì ông ta mới an lòng.
Trọng Hải ở phía sau xe cười cười, nói ra:
– Ừ… có thể là như vậy, điểm ấy đều có thể nhìn ra được, xem ra tiểu tử bây giờ nhìn vấn đề không phải chỉ là biểu diện bề ngoài mặt rồi, đã có chút ý tứ cho nên tôi mới hỏi cậu, việc này nên làm cái gì bây giờ? Cũng không thể làm thỏa mãn ý muốn của La bí thư được…
Trọng Hải tự giễu nói.
– Lãnh đạo… việc này trong lòng anh đã có đáp án, còn làm khó em chi nữa…
Đinh Trường Sinh nhìn xem Trọng Hải trong lòng đã có bộ dáng dự tính, biết rõ Trọng Hải nhất định là nghĩ tới chuyện này đã xong, hoặc là đã cùng Trọng Phong Dương câu thông qua ý kiến, cho nên Trọng Hải hiện tại không có e sợ gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro