Phần 74
2024-08-05 20:52:07
Đinh Nhị Cẩu không ngờ Hạ Hà Tuệ lại có suy nghĩ tính toán như vậy, trong nội tâm hắn rất cảm động, đồng thời cũng có chút áy náy, chính mình cũng chẳng có tài đức gì, vậy mà lại để cho một người đàn bà vì chính mình mà tính toán như vậy, hắn đem Hạ Hà Tuệ ôm vào trong ngực của mình, sau đó nhẹ nhàng nằm xuống, hai người chen vào trên cái ghế sa lon.
Không tốn sức chút nào, hoặc là hẳn đã quen việc dễ làm, rất chính xác đã tìm được cái miệng anh đào nhỏ của Hạ Hà Tuệ, thoáng cái liền trùm lên, không để ý đến Hạ Hà Tuệ phản kháng với tính cách tượng trưng, hắn lấn người áp đảo thân thể Hạ Hà Tuệ ở trên ghế sa lon.
Giờ phút này, tất cả những chuyện ủy khuất buồn bả đều được phóng thích, nàng nhắm mắt lại, hưởng thụ lấy…
Mặc dù nàng đang bị Đinh Nhị Cẩu áp bách trên thân thể, nhưng cái loại áp bách này giống như một loại ám chỉ cho nàng, chính là tốt nhất cứ để cho người nam nhân này, cả đời như vậy đè nặng lên chính mình, có như vậy nàng thần kinh toàn thân nàng mới triệt để được phóng thích.
Cảm nhận được Đinh Nhị Cẩu càng ngày càng thở dốc, Hạ Hà Tuệ mở hai mắt ra, nhu tình nhìn thẳng đến Đinh Nhị Cẩu mắt to mày rậm, trên mặt người thiếu phụ mê người hiện lên sự hạnh phúc tươi cười.
Chậm rãi… chậm rãi, Hạ Hà Tuệ ngẩng cái cổ lên, đôi môi anh đào kiều nhuận hướng lên lên, hướng về bờ môi Đinh Nhị Cẩu phát ra triệu hoán nhiệt tình, bờ môi của nàng hơi nhếch, căng mọng làm cho người phạm tội, bên trong hàm răng như ngọc, phún ra mát tươi phủ lên trên hai gò má Đinh Nhị Cẩu, hắn đầu óc có chút mơ hồ, đó là dục vọng, dục hỏa nóng bỏng có thể làm ánh mắt của hắn điên dại lên, trong đôi mắt Hạ Hà Tuệ nổi lên sự dịu dàng của hồ nước, đó là yêu đến mức cô đọng lại sao? Đinh Nhị Cẩu bây giờ biết rõ, mỹ nhân như ngọc, nếu không thể hưởng thụ cho thật tốt thì hắn làm đàn ông rất là uổng phí.
Lúc này trong tâm trí của Hạ Hà Tuệ Tâm có chút mâu thuẫn, dù sao tối hôm qua cùng với Dương Phụng Tê ngủ chung, hai người tâm sự với nhau rất nhiều, đương nhiên nói nhiều nhất là về Đinh Nhị Cẩu, nàng cũng nhận ra được là Dương Phụng Tê đối với người đàn ông này cũng là yêu thích không rời, Dương Phụng Tê còn nói đùa giống như là đang tự hỏi bản thân, Dương Phụng Tê hỏi nàng khi Đinh Nhị Cẩu ở trên giường, biểu hiện chân tướng có phải là giống như một con chó đực, nghe qua làm cho Hạ Hà Tuệ có chút sượng mặt, Đinh Nhị Cẩu là một con chó đực, như vậy mình là cái gì? Là con chó cái sao?
Từng cái nút áo bị giải khai, sau lưng nàng cái nịt ngực cũng cũng bị cỡi ra, Đinh Nhị Cẩu đúng là quen việc dễ làm, hắn chỉ là sờ soạng bàn tay tại sau lưng dây nịt áo nhẹ nhàng sờ, lập tức nút gài liền bị tháo ra.
Hắn cũng đã không thể khống chế dục vọng của mình, một bàn tay chạm vào bầu vú đầy đặn no đủ rắn chắc, Hạ Hà Tuệ tuy đã trải qua vô số lần được Đinh Nhị Cẩu vuốt ve, nàng vẫn là nhịn không được toàn thân run lên.
Hai người đã mất phương hướng bên trong nụ hôn ngọt ngào, chỉ có lúc dừng lại lúc để thở thì mới có thể thoáng tách ra, rồi hai cái đầu lưỡi mềm mại lại quấn quít lấy nhau, hướng về đối phương phát động công kích như nước thủy triều, giúp nhau an ủi, đòi lấy.
…
Dương Phụng Tê xem TV một hồi, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã mười giờ hơn, tiểu tử này vẫn chưa về, dỗ dành một người đàn bà thật sự khó như vậy sao? Hay là đem hắn đã quên mình rồi, nàng chỉ không biết là lúc này Đinh Nhị Cẩu đang ôm Hạ Hà Tuệ lặn lộn hôn hít ở trong phòng ngủ…
Hạ Hà Tuệ đã hơn một lần kêu hắn ngừng lại, nhưng hắn tựa như mũi tên đã lên dây cung, Đinh Nhị Cẩu thật sự dừng lại không được.
– Không được… em qua bên Phụng Tê, cô ấy đang chờ em đấy.
Hạ Hà Tuệ không kịp thở nói ra, nhìn xem ánh mắt có tính xâm lược của Đinh Nhị Cẩu, nàng tranh thủ kéo cái chăn che lại thân hình trần truồng của mình..
– Như vậy sao được, giờ mà em trở về, chị Dương sẽ châm biếm cười nhạo em đấy, tối nay không đi đâu cả, ngày mai nói sau.
– Hừ… vậy thì tốt, chúng ta đêm nay dừng ở đây, chị ngủ ở trong, em ngủ ở ngoài, chứ để Phụng Tê ngủ một mình thì chị cũng ái ngại lắm.
– Ưm.. nếu là như vậy thì mọi thứ không có viên mãn, hay là hai người ở chung một chỗ đi, dù sao hai người cũng đã từng ngủ chung một chỗ trao đổi qua, thì giờ sợ gì mà không thử một lần?
Đinh Nhị Cẩu cười đễu nói.
– Em… thật sự là không biết xấu hổ, chuyện như vậy lúc ngươi cũng nghĩ ra, nếu em nhịn không được, đi trở về tìm Phụng Tê đi, chị còn phải đi ngủ, ngày mai còn phải đến tiệm làm sớm đây này.
Hạ Hà Tuệ nói tới chỗ này, liền đem tấm chăn che kín thân thể của mình, bắt đầu giả bộ ngủ, Đinh Nhị Cẩu biết rõ nàng không có thể nào ngủ yên được với hắn, vì vậy hắn mỉm cười đứng lên, chậm rãi mặc vào y phục của mình.
Đến lúc này Hạ Hà Tuệ thấy hắn sắp phải đi, tuy rằng vừa rồi miệng thì luôn nói với hắn đi sang với Dương Phụng Tê, nhưng khi nàng nhìn thấy người nam nhân này thật sự là muốn đi, nàng vẫn cảm thấy có chút thất lạc, vì vậy liền mở mắt ra hỏi.
– Em thật là muốn đi à?
Câu hỏi rất rõ ràng có cảm xúc.
– Đương nhiên, chị không chịu cùng với em, mà bảo là qua chị Dương, nên em phải đi đây.
Đinh Nhị Cẩu lại ngồi xuống ở trên mép giường, duỗi tay sờ xoạng lấy mặt của nàng, đem mái tóc rối vuốt đều cho nàng.
– Hừ.. em mà không làm được thì như là sẽ chết vậy, đúng là một con chó đực.
Hạ Hà Tuệ quẹt mồm nói ra.
– Nếu em là một con chó đực, thì chị chính là một con chó cái, đi thôi… chó cái, chúng ta đi ra bên ngoài biểu diễn, để cho mọi người xem nhìn con chó cái này rốt cuộc có bao nhiêu điên cuồng.
Nói xong, trong tiếng thét kinh hãi của Hạ Hà Tuệ, hắn đem Hạ Hà Tuệ ôm chặt vào trong lòng, thân thể của nàng cuộng tròn trong tấm chăn, nhưng cũng chỉ là bao vây lấy phần phía trước thân thể, sau lưng tấm lưng trần ngà ngọc thì bạo lộ ra ngoài.
– Cái tên điên này… em muốn làm gì, thả chị xuống, nếu không buông chị ra, chị sẽ la lên.
Hạ Hà Tuệ nắm tay nhỏ như mưa rơi đánh trên lồng ngực Đinh Nhị Cẩu, nhưng lực đạo giống như là gãi ngứa hắn vậy, không đợi chi nàng hoàn toàn tỉnh hồn lại, Đinh Nhị Cẩu đã ôm nàng đi ra khỏi phòng ngủ, đi thẳng đến phòng khách, cái này cũng chưa tính, khiến cho nàng trợn mắt há hốc mồm là hắn rõ ràng ôm nửa thân trần của nàng, đi đến nhìn qua mắt mèo cửa chống trộm, thăm dò nhìn xem bên ngoài không thấy có ai, rồi cứ thế quang minh chính đại mở cửa ra xuất hiện ở ngoài hành lang.
Lần này thật sự là làm cho Hạ Hà Tuệ sợ choáng váng, cũng không dám lên tiếng to, chỉ là nói rất nhỏ chất vấn Đinh Nhị Cẩu:
– Tên biến thái này.. , em làm gì vậy, nếu để cho người ta trông thấy, chị không có cách nào sống được, nhanh lên thả chị ra quay trở về.
Thanh âm rất thấp, gần như là cầu khẩn.
– Yên tâm đi, lúc này không có ai đâu, hay là chúng ta ở chỗ này chơi đùa, vừa nhìn xem phong cảnh một chút.
Vừa nói, hắn vừa cười rồi dùng chân đá đá cửa gian phòng của mình, đúng lúc này Dương Phụng Tê cũng không còn đợi hắn nữa, nàng tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, nhưng đã nghe được tiếng đập cửa, mừng rỡ vội vàng đi tới mở cửa, quả nhiên là Đinh Nhị Cẩu, nhưng… nhưng là thế nào trong ngực hắn còn ôm một người…
– Cái gì… chuyện gì xảy ra vậy? Chị Hạ bị bệnh sao?
Dương Phụng Tê lách mình lại để cho Đinh Nhị Cẩu bước vào trong, nàng không rõ vì sao Đinh Nhị Cẩu lại ôm Hạ Hà Tuệ trần truồng xuất hiện ở nơi này, hơn nữa nhìn qua Hạ Hà Tuệ giống như thật sự là bị bệnh, bởi vì Hạ Hà Tuệ đang đem cái đầu của mình chôn vùi ở ở bên trong cái chăn, căn bản là nàng không dám đối mặt cùng với Dương Phụng Tê.
– Ừ, bị bệnh.. bệnh rất nghiêm trọng, em sợ gặp chuyện không may, liền ôm qua bên này.
Đinh Nhị Cẩu vừa nói, một bên ôm Hạ Hà Tuệ đi thẳng vào phòng ngủ, Dương Phụng Tê nghe nói Hạ Hà Tuệ bị bệnh, vì vậy cũng vội vàng đi theo sau lưng Đinh Nhị Cẩu đi phòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro