Phần 116
2024-08-05 02:19:49
Đinh Nhị Cẩu cũng nghe thấy trong phòng khách tiềng ồn ào, lúc này không thể nằm ở trên giường, mặc vào quần áo, vừa muốn đi ra ngoài, lại nghe thấy mẹ con đang nói về đề tài của hắn, hắn liền núp ở sau cánh cửa nghe hai mẹ con này ca hát một màn…
– Đứa nhỏ này.. được rồi, chớ ồn ào, mẹ đi làm thức ăn sáng, ăn rồi còn đi học.
Phó Phẩm Ngàn nghe được Miêu Miêu nói như thế, trong lòng đang khẩn trương thì từ từ trầm tĩnh lại, cô đang lo nên dùng phương thức gì để giải thích chuyện này cho con gái hiểu, hiện tại ngược lại là tốt, con gái đã biết, đã vậy còn hiểu lầm mình và đàn ông khác ở cùng là có lỗi với Đinh Nhị Cẩu.
– Mẹ…mẹ sau này đừng có hối hận …
Miêu Miêu chứng kiến mẹ vậy mà vẫn không để ý tới mình, liền đùng đùng chạy ngay vào bếp, cầm lấy khúc gỗ cán bột, rồi quay chạy về phía phòng ngủ của mẹ mình.
– Miêu Miêu đi cẩn thận một chút.
Phó Phẩm Ngàn khẩn trương đi theo sau lưng Miêu Miêu.
Miêu Miêu đi tới trước cửa, đạp cửa ra, đừng nhìn tuổi còn nhỏ, khí lực cũng rất mạnh.
– Chuyện gì vậy ? Đây là….
Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt vô tội quay mặt lại nhìn khuôn mặt nổi giận của Miêu Miêu, cùng vẻ mặt âu lo của Phó Phẩm Ngàn, mà lúc này thằng này rõ ràng một tay cầm một cây viết, tay kia cầm một xấp bài tập, đang giúp Phó Phẩm Ngàn chấm bài tập.
– Chú Đinh? Chú…chú tại sao lại ở chỗ này?
Miêu Miêu chấn động, ngồi bệt ở trên chiếc ghế dưa mà mẹ mình thường xuyên chấm bài, chính mình cảm thấy bất công cho chú Đinh mà nháo nhào với mẹ mình, lúc này đầu óc Miêu Miêu không biết chuyện gì xảy ra rồi, trong lúc nhất thời có chút không mò ra đây là thật hay là giả đây.
– Sao nào? Chú ở chỗ này không được à? Vậy Miêu Miêu hi vọng là ai ở chỗ này?
Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt cổ quái nói.
– Đem khúc gỗ cán bột cho mẹ…mẹ muốn làm bánh rán hành đây này.
Phó Phẩm Ngàn không có ý ở lại, túm lấy khúc gỗ cán bột từ trong tay Miêu Miêu rồi đi vào phòng bếp.
– Nhìn cái gì đấy, ngồi đi, bài tập mẹ cháu còn chưa có chấm xong, chú đang giúp mẹ cháu sửa bài tập.
Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ đầu giường, ra hiệu Miêu Miêu ngồi xuống, còn hắn thì quay trở lại tiếp tục sửa bài tập, trên từng trên quyển tập đều viết lên lời nhận xét, còn Miêu Miêu thì vẻ mặt khâm phục nhìn Đinh Nhị Cẩu chấm bài tập, vốn là ở trong mắt cô bé, chú Đinh chẳng có điều gì mà không thể làm được.
– Vừa rồi vì cái gì mà nổi nóng vậy, nói cho chú biết xem?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Đương nhiên là vì chú rồi, tối hôm qua, lúc nửa đêm tỉnh giấc thì nghe được trong phòng này có tiếng rên rỉ, lúc ấy cháu liền điện thoại gọi cho chú, nhưng điện thoại của chú vẫn không gọi được, đến sáng sớm hôm nay, cháu thật sự là không thể nhịn được nữa, cho nên mới…
– Vậy cháu không phản đối chú và mẹ của cháu ở cùng một chỗ?
Đinh Nhị Cẩu vẫn có chút chột dạ, mặc dù là đã lấy lòng được con tiểu yêu tinh này, nhưng lúc này trưng cầu ý kiến của cô bé, trong lòng của hắn cũng có chút thấp thỏm không yên, đã vậy còn nghe cô bé nhấn mạnh nghe tiếng…rên rỉ..ặc..!!!
– Không phản đối, cha của cháu đã từng nói qua, chú là người tốt, cháu tin cha, cha đã nói chú là người tốt, thì nhất định chú là một người tốt, mẹ cháu không dễ dàng để vượt qua chuyện vừa rồi, chỉ cần chú tốt với mẹ của cháu, vì từ khi sinh ra cháu đến bây giờ, cháu chưa thấy qua, mẹ cháu có được một ngày vui vẻ, nhất là những năm từ khi cha của cháu ngã bệnh, thì mẹ cháu càng khổ.
– Miêu Miêu, đến giờ chú mới phát hiện, cháu còn nhỏ mà rất là hiểu chuyện.
– Hì..yên tâm đi, chờ cháu học hết cấp 2, sẽ vào ở trong ký túc xá của trường, sẽ không ảnh hưởng đến chú và mẹ…
Miêu Miêu làm mặt quỷ nói ra.
Hôm nay không thể nghi ngờ là một ngày mà Miêu Miêu vui vẻ nhất, bởi vì cuối cùng thì chú Đinh cùng mẹ của cô bé đã tiến triển đột phá, dưới cái nhìn của cô bé, đây đã đại công cáo thành, khả năng hai người kết hôn cũng không còn xa, tâm tư của một đứa trẻ thì là rất đơn giản, đương nhiên Miêu Miêu không hiểu những người lớn đang suy nghĩ gì, và cũng sẽ không biết vì sao hai người ở cùng một chỗ có gì mà khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro