Phần 165
2024-08-05 11:01:32
Khi Hồ Giai Giai chuẩn bị rời khỏi, cô thản nhiên ngồi xổm xuống chỉnh sửa lại dây giày sandal cao gót, Trọng Hải vốn muốn nhìn qua một chút văn bản tài liệu, nhưng ánh mắt vẫn không tránh khỏi nhìn thoáng qua ngay chính giữa hai chân Hồ Giai Giai, dương vật vốn đang mềm, cũng bởi vì một màn hương diễm mà trở nên có chút ngẩng đầu lên, cái quần lót màu trắng mỏng ôm vây lấy cái âm hộ đẫy đà màu mỡ do Hồ Giai Giai ngồi xuống, khiến cho cái mu âm hộ tại giữa hai chân càng thêm phồng nhô lên cao xông ra, Trọng Hải tựa hồ cũng có thể xem tới được hai mảnh đầy đặn mép ngoài âm hộ có chút hướng ra phía ngoài, trong đó cái khe thịt màu đỏ tươi mềm mại lấp ló muốn hở ra, cũng mơ hồ có thể thấy được, nhưng rồi Trọng Hải lại nghĩ tới ở phía sau trong phòng làm việc của mình còn có một người đàn bà khác nữa, trong lòng của ông liền không an tĩnh được, chỗ làm việc và chỗ ở của vợ mình thật sự không thể chung một chỗ, rất là bất tiện khó chịu, vì vậy sau khi Hồ Giai Giai lẳng lặng rời khỏi văn phòng, ông ngáp một cái, rồi hướng tới trong phòng ngủ đi đến.
– Anh tan việc rồi à?
Tạ Phương Quỳnh đang sắp xếp quần áo cho Trọng Hải hỏi.
– Tan việc? Ai da… anh thì có lúc nào mà tan việc, chẳng qua là em đã đến đây, anh phải dành chút thời gian để tiếp đãi em, chứ không khi em quay về, chắc chắn là sẽ lại chạy đến chỗ của chú Trọng cáo trạng về anh.
– Hừ, anh biết rõ như vậy thì tốt, em mang đến cho anh thêm một số quần áo, ngoài ra, em cũng không muốn suốt ngày quanh quẩn ở chỗ này, anh dẫn em đi ra ngoài xem phong cảnh ở đây một chút được không? Để em xem thử ở vùng núi của địa phương anh có gì hứng thú.
Tạ Phương Quỳnh để xấp quần áo trên giường, bước tới kéo cánh tay Trọng Hải làm nũng nói, dáng điệu như thế này, trước đây cô rất ít khi thức hiện.
– Uí trời.. em đến trong lúc này là không phải lúc, vài ngày nữa là huyện đã tổ chức bầu cử người thay thế chính thức chủ tịch huyện, mà anh là nhân vật chính, em nghĩ thử xem, đúng lúc này mà anh lại có thể dẫn vợ của mình đi khắp nơi du sơn ngoạn thủy được sao?
Trọng Hải bất đắc dĩ nói, đây là lời nói thật, nhưng Tạ Phương Quỳnh là một người phụ nữ, cô không muốn nghe được những lời nói thật quá thẳng thắn, nếu có thể thì cứ ngọt ngào nói dối, cho dù là buổi sáng đã đáp ứng yêu cầu của cô, đến buổi tối đổi ý cũng không có vấn đề gì cả, nhưng ngay một lời nói dối như vậy để cho cô vui, Trọng Hải cũng không biết nói, người chồng này thật sự là làm cô rất mất mặt, không biết anh ta đối xử với những người phụ nữ khác thì sẽ như thế nào? Có giống hay là khác với cô….
– Hừ…em biết ngay mà, có đến đây rồi cũng không có ý nghĩa gì hết, nếu anh bận việc thì cứ lo chuyện của anh đi, tự chính một mình em đi chơi cũng được. – Tạ Phương Quỳnh nổi giận nói.
– Em chưa có quen cuộc sống tại nơi đây, làm sao anh có thể để cho em một mình đi ra ngoài chạy loạn khắp nơi, ở đây không phải là trên tỉnh thành, trị an không có tốt đâu, mấy ngày hôm trước vừa đã xảy ra vụ án nổ tung thuốc pháo gây chết người, cả nhà cháu trai của phó bí thư Cổ đều bị nổ chết, chuyện này em cũng biết mà.
– Vì vậy do lo lắng cho anh, em mới tới đây, cũng không biết chú Trọng có ý gì, đang làm ở trưởng phòng ở phòng tài chánh không lo, bỗng dưng lại điều anh đến địa phương vắng vẻ như thế này, thật là khiến em không hiểu nỗi. – Tạ Phương Quỳnh tức giận to tiếng.
– Được rồi, đừng la hét nữa, thôi để anh gọi cho Đinh Trường Sinh đi ra ngoài du ngoạn cùng em, hắn là người địa phương, đối với khu vực này rất là quen thuộc, không sợ em bị đi lạc.
Trọng Hải nói xong lấy bàn tay duỗi ra để lên trên cái mu âm hộ của Tạ Phương Quỳnh, dùng sức xoa bóp một cái, vừa rồi khi thấy cái âm hộ của Hồ Giai Giai khêu gợi hiện ra trước mắt, cơn hứng thú của ông bất chợt vẫn còn…
Tạ Phương Quỳnh giật mình, nhưng vẫn còn giữ nét mặt bực bội, vì thế vẫn không nhúc nhích, cảnh này khiến Trọng Hải cảm thấy rất chán chường, dưới tình huống đàn ông cùng đàn bà ở riêng trong một gian phòng ngủ, vậy mà Tạ Phương Quỳnh vẫn có vẻ không có chút gì nồng nhiệt cả, thật sự là làm cho ông rất mất hứng.
Bàn tay của Trọng Hải dần dần buông lỏng rời khỏi cái mu cao của cô, động tác này lại làm cho Tạ Phương Quỳnh hối tiếc không kịp, Trọng Hải chủ động thêm một chút cũng không được sao? Chẳng lẽ giữa vợ chồng lạnh nhạt hơn nước đến mức này? Mình giả vờ cao ngạo một chút, chứ đã chạy đến tận cái địa phương này để muốn cái gì há Trọng Hải không biết?
– Hắn chỉ là một thằng nhóc thì có thể làm gì, em muốn anh đi cùng với em kìa.
Tạ Phương Quỳnh rốt cục không còn giả vờ nữa, bắt đầu đối với Trọng Hải nũng nịu nói.
Nhưng giây phút thích hợp gần gủi nhất đã trôi qua, hứng thú của Trọng Hải đã không còn ở trên người cô nữa rồi, ông mở ra cửa phòng ngủ gọi Đinh Nhị Cẩu.
– Lãnh đạo, em có mặt.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở ngoài cửa phòng ngủ cách 1 mét, từ xa nhìn Tạ Phương Quỳnh đang cẩn thận tỉ mỉ sắp xếp lại quần áo, ngay cả ánh mắt cũng chả thiết tha ngó ngàng đến hắn.
– Tôi giao cho cậu một nhiệm vụ khó khăn, có thể làm được hay không? – Trọng Hải lúc nói với Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Tạ Phương Quỳnh.
– Lãnh đạo, anh nói đi, chỉ cần em có thể làm được, nhất định là sẽ là hoàn thành xong.
– Tạm thời chuyện những ngày qua gác lại, chị dâu cậu đến đây không dễ dàng, huyện Hải Dương có thắng cảnh đẹp nào, cậu mang chị dâu đi dạo, sắp bầu cử, cho nên tôi rất bận đấy, không có thời gian dẫn đi đâu được.
Lúc này, với tư cách là người được giao nhiệm vụ dẫn cô ấy đi dạo, Tạ Phương Quỳnh nên nói chuyện với hắn mới đúng, nhưng cô vẫn như là một người máy trong tay quần áo cứ tiếp tục sắp xếp, chả buồn chào hỏi với hắn, Đinh Nhị Cẩu là một kẻ không ngốc, hắn suy đoán hai vợ chồng này đã có rắc rối gì đó, nhưng đây là việc riêng tư của lãnh đạo, hắn không dám nghe ngóng, trước mắt chỉ có thể đáp ứng nhận lời.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-2/
– Không hiểu ý của Bí thư Trịnh muốn gì, mà bắt toàn bộ phiếu bầu phải đồng thuận nhất trí, làm sao có thể như vậy được, đây đâu phải chỉ có mình tôi và ông bỏ phiếu bầu, làm sao cấm được một số người không đồng ý chứ.
Trưởng phòng tổ chức cán bộ Chu Truyền Sinh ngồi đối diện với đại chủ nhiệm Đinh Đức Vinh bực bội càu nhàu, ông ta bị Đinh Đức Vinh mời gọi tới thương lượng chuyện lựa chọn bầu cử, nhưng vừa nghe đến Đinh Đức Vinh truyền đạt ý kiến của bí thư Trịnh, thì Chu Truyền Sinh liền nóng nảy nói.
– Lão Chu, ông cũng đừng nổi nóng nữa, giờ có nói cho tôi nghe cũng vô dụng mà thôi, những lời như vậy tôi cũng đã trình bày với bí thư Trịnh cùng với chủ tịch Trọng Hải biết rồi, nhưng là đây là mệnh lệnh của tổ chức, lão và tôi nhiệm vụ là phải hoàn thành, chuẩn bị hát cho tốt cho xong vỡ tuồng này thì mới xong được, còn như nếu lão muốn có ý kiến, thì có thể trực tiếp đến gặp bí thư Trịnh mà nói.
Đinh Đức Vinh nhìn Chu Truyền Sinh, vừa cười vừa nói, ông ta biết rõ lão hồ ly này với Trịnh Minh Đường rất gần gủi với nhau, những lời than phiền này lão muốn nói thì cứ đi tìm Trịnh Minh Đường mà than, không cần ở chỗ này của tôi mà nhăn nhó, tôi chỉ làm tốt chuyện của mình, chuyện của ông thì ông tự quản, tôi không xen vào, đây chính là thái độ của Đinh Đức Vinh.
– Ông Đinh à … ý tôi không phải là vậy, tôi chỉ thấy việc này có chút ép buộc chúng ta mà thôi. – Chu Truyền Sinh cũng tạo lối thoát cho mình nên nói.
– Lão Chu, ông cũng là thổ công ở huyện này, những chuyện như thế này ông chắc chắn là có nhiều kinh nghiệm, nhiệm vụ của tôi bây giờ là tính toán cẩn thận, nhìn lại toàn cảnh nên làm cái gì trước, miễn sao cho đến lúc bầu cử xong, số phiếu bầu không có chênh lệch là được.
Đinh Đức Vinh không để cho Chu Truyền Sinh có cơ hội suy nghĩ thêm nhiều, ông cũng biết, nếu bàn luận thêm, nhất định sẽ xuất hiện thêm tình huống tránh né trách nhiệm mà Chu Truyền Sinh lại là thuộc hàng cao thủ..
Trong lịch sử bầu cử của huyện Hải Dương, từ trước cho tới bây giờ chưa từng thấy qua có kỳ bầu cử nào mà không thực hiện được vấn đề từ ý đồ của tổ chức, lần này sắp tiến hành bầu cử chủ tịch huyện cũng sẽ không ngoại lệ.
Đại biểu nhân dân toàn huyện, 95 % đại biểu là từ các lãnh đạo các cấp trấn, hương, thôn … và 5% đại biểu còn lại là từ các xí nghiệp tư nhân tạo thành, tuy nhiên giá trị thân phận của hai bên thì bất đồng, một bên là giám đốc các xí nghiệp tư nhân địa diện cho công nhân thì nằm ở bên thiểu số, một bên số đông còn lại là lãnh đạo các cấp cơ sở thì đại diện cho lực lượng nông dân, bọn họ thì trước sau như một, lúc nào cũng nhất trí với cấp trên, nên vỗ tay thì liền vỗ tay, trong cuộc thảo luận thì chỉ nói vài câu lấy lòng là xong, tóm lại, mỗi lần hội nghị đều là đại hội đoàn kết, đại hội thắng lợi..v..v….
Nhưng nói gì thì nói, mỗi lần điều chỉnh nhân sự, bình thường vẫn có một ít cán bộ ghen tỵ, thấy không công bằng cho mình v.v… do không có chỗ để trút giận, cho nên mỗi khi có đợt bầu cử thì sẽ xuất hiện vài tờ phiếu chống hoặc là bỏ phiếu trắng, chính điều này lại làm cho người được tuyển chọn có chút lúng túng, nhưng vì đại cục, chỉ cười một tiếng cho qua, hoặc là trong lòng nghi ngờ người này người kia vô căn cứ, sau cuộc bầu cử là bắt đầu miệt mài theo đuổi truy tìm.
Cũng như điển hình là phó bí thư huyện ủy Vu Toàn Phương, trước đây đã có tin tức truyền tới từ thượng cấp, sau khi chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên đi rồi, rất có thể cái chức chủ tịch kế nhiệm là do phó bí thư huyện ủy tiếp nhận, nhưng chẳng ngờ đến giờ cuối lại nhảy ra một Trọng Hải, thế là giấc mộng làm chủ tịch huyện của phó bí thư huyện ủy Vu Toàn Phương lần nữa tan vỡ, ông ta công tác ở huyện Hải Dương so với bí thư Trịnh Minh Đường còn nhiều năm hơn, giờ đây là cuộc bầu cử tuyển chọn chủ tịch Trọng Hải, trái đắng này Vu Toàn Phương làm sao nuốt trôi, bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ lông ta lại không có một số thủ hạ tâm phúc theo mình? Đến lúc đó chỉ cần âm thầm đưa ra dấu hiệu, nhất định là mấy tờ bầu cử phiếu chống sản xuất ra lò.
Được tuyển chọn làm chủ tịch huyện không khó, cái khó làm làm sao toàn bộ phiếu bầu được chọn, để cuộc bầu cử thành công tốt đẹp, người tổ chức là Đinh Đức Vinh cùng với Chu Truyền Sinh với việc cấp bách là phải giải quyết các vấn đề phát sinh như vậy.
Đinh Đức Vinh cùng Chu Truyền Sinh hai lão hồ ly suốt một đêm cùng nhau uống trà tính cách, trà tuy đậm nhưng cảm giác nhạt như nước trong, cuối cùng cũng có quyết định được một phương án: Sắp xếp an bài mỗi vị đại biểu nhân dân toàn huyện số ghế riêng biệt mỗi người.
Nói đơn giản là lợi dụng đặc điểm tất cả các đoàn đại biểu nhân dân đều quen thuộc lần nhau, sắp xếp theo hàng ngang 3 người thành 1 tổ, trong 1 tổ sẽ sắp xếp cho 1 người tuyệt đối có thể tin tưởng ngồi ở chính giữa do chính từng trưởng đoàn tuyển chọn, 2 người còn lại bao gồm người không có thể tin tưởng lắm hoặc là có hiềm nghi ngồi ở hai bên, dặn dò trước từng đại biểu có sự tin tưởng, lúc ghi phiếu bầu, phải nhìn chung quanh, giám sát chặt chẽ, nhắc nhở trợ giúp, dò xét lẫn nhau, bảo đảm không phạm ra bất kỳ sai lầm nào.
Dù vậy, cũng khó bảo đảm sẽ không có người bỏ phiếu phản đối, lúc này thì cũng không có sao, bởi vì tại khâu phát phiếu bầu, đã chuẩn bị trước một số tờ phiếu bầu tán thành, sẵn sàng chuẩn bị thay thế những phiếu chống kia là ổn.
– Lão Chu, tính toán như vậy có chắc là sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa sao?
Đinh Đức Vinh bị áp lực rất nặng nề, loại áp lực này không chỉ đến từ bí thư Trịnh Minh Đường yêu cầu, mà còn có Trọng Hải nữa, vì nếu không có Trọng Hải nhúng tay, con gái của ông Đinh Giai Nguyệt là không thể nào vào phòng tài chánh làm đấy, còn con rể của ông cũng không khả năng tiến vào xí nghiệp nhà nước làm, cho nên Đinh Đức Vinh hiểu rằng mình còn thiếu nợ Trọng Hải một nhân tình rất lớn …
– Ông Đinh cứ yên tâm đi, về chuyện của các trưởng đoàn đại biểu nhân dân để tôi tự mình giải quyết cho, điểm này tuyệt đối không có vấn đề, nếu như còn có thể xảy ra vấn đề gì khác từ bọn họ, tôi trưởng phòng tổ chức cán bộ này cũng không có mặt mũi làm tiếp.
Chu Truyền Sinh vỗ ngực mình bảo đảm nói chắc chắn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro