Phần 114
2024-08-05 11:01:32
Đinh Nhị Cẩu bước đến đẩy ra cánh cửa lớn của chi nhánh công ty bảo hiểm Đại Thành Công ở huyện Hải Dương.
– Xin chào anh, xin hỏi em có thể giúp anh được điều gì không ạ? Anh đến mua bảo hiểm sao?
Một cô gái tiếp tân mặc bộ đồ vét công sở, bên dưới là cái váy phủ đến đến gối, tay ôm một xấp văn kiện giấy tờ chạy ra đón chào.
– Tôi không có mua bảo hiểm, tôi muốn tìm người quản lý ở đây.
Đinh Nhị Cẩu hỏa khí không nhỏ, cô tiếp tân nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đang nổi giận đùng đùng, nên không dám dẫn hắn tới gặp quản lý ngay, bình thường với kinh nghiệm làm bảo hiểm, khi gặp khách hàng có thái độ như thế, bọn họ sẽ chọn lựa biện pháp là rót cho khách hàng ly nước uống, sau đó sẽ có một người đến nghe khách hàng trình bày lý do, ghi ghi chép chép lá đơn trình bày của khách hàng, cho thấy là mình đang quan tâm chú ý lắng nghe, đợi cho khách hàng phát tiết ra hết mọi bất mãn, đến lúc đó nộ khí khách hàng cũng đã giảm bớt, thì sau đó người đàm phán trọng yếu liền xuất hiện, đó chính là người quản lý của chi nhánh bảo hiểm.
Chiêu này rất có hiệu quả, quả nhiên trôi qua sau đó 15 phút, cơn giận của Đinh Nhị Cẩu cũng giảm đi ít nhiều…
– Anh Đinh Trường Sinh, đây chính là quản lý chi nhánh Hạ Hà Tuệ, chị ấy sẽ xử lý ngài cái tờ đơn này của anh.
Cô tiếp tân tức thời đem quản lý chi nhánh Hạ Hà Tuệ giới thiệu với Đinh Nhị Cẩu.
– Chào anh Đinh Trường Sinh, xin lỗi vì để anh phải phiền toái, xin theo tôi đến văn phòng nói chuyện, mời anh đi bên này.
Hạ Hà Tuệ đi phía trước, Đinh Nhị Cẩu theo ở phía sau, tất cả nữ nhân viên của công ty bảo hiểm Đại Thành Công đều mặc đồng phục giống nhau, cũng là bộ váy màu đỏ bó sát người, đằng sau chính giữa gấu váy của Hạ Hà Tuệ còn mở một khe hở ngắn hình chữ v ngược, để lúc di chuyễn dễ dàng hơn, nhưng mỗi lần cô đi một bước chân, cũng muốn làm cho người ta ước muốn thâm nhập cái đầu mình vào chính giữa đôi chân trần nhìn lên tìm hiểu nội dung bên trong…
Toàn bộ bắp chân phơi bày lộ ra rất no đầy, như là muốn đem cặp vớ chân màu da làm nứt vỡ, đôi chân cân xứng mang theo nhàn nhạt hương vị nhục cảm, để cho bất luận kẻ nào chứng kiến từ phía sau, đều tránh không khỏi sẽ sinh ra ra mấy phần xúc động mơ màng ảo tưởng …
Trách không được người ta có nói: nếu cho lãnh đạo đàn ông lựa chọn, thì lãnh đạo sẽ chọn ngân hàng hoặc là công ty bảo hiểm, tại vì ở đây nhiều phụ nữ, phụ nữ xinh đẹp đương nhiên cũng rất nhiều, với lại những phụ nữ này bình thường đều có tài trí mị lực, lại còn rất sạch sẽ thơm tho, ít nhất là cảm giác tạo ra như thế…
Tại những đơn vị này mà làm lãnh đạo, cho dù là cả ngày không làm cái gì cả, chỉ ngồi nhìn xem những phụ nữ xinh đẹp này, đó cũng là một sự hưởng thụ tuyệt vời, cho dù ánh mắt sẽ sớm tổn hao vài năm, nhưng ai cũng cam tâm tình nguyện…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-2/
– Công trình mặc dù không quy mô lắm, nhưng liên quan đến tài chính lại to lớn, trong thành phố đã xuất cho chúng ta số tiền kia ra, chắc chắn cũng sẽ phái người đến giám sát khi sử dụng khoản tiền này, đấu thầu các hạng mục công trình nhất định phải rõ ràng, ngay bây giờ tôi đề nghị, chúng ta thành lập các ban chỉ huy phân chia theo từng hạng mục, phân công hợp tác, tất cả đều liến đới trách nhiệm, như vậy mới có thể nâng cao hiệu suất làm việc. – Trịnh Minh Đường chốt lại câu nói cuối cùng giải quyết dứt khoát.
Lúc mới bắt đầu tất cả mọi người không có gì tích cực nhận trách nhiệm cả, nhưng khi nghe nghe xong sẽ thành lập ban chỉ huy, những thứ khác không nói, riêng ban chỉ huy chắc chắn có rất nhiều quyền lợi, một số lớn tài chính cơ bản đều là do ban chỉ huy quản lý vận hành, cho nên những ích lợi vật chất từ ban chỉ huy có thể thấy được lốm đốm, vì thế rất nhiều thường ủy đều nhao nhao hy vọng được chọn.
– Về nhân sự của ban chỉ huy, chủ tịch huyện sẽ thông báo sơ bộ cho mọi người biết.
Trọng Hải để bút trong tay xuống, nhìn chung quanh người thường ủy:
– Tạm thời quyết định đặt tên cho con đường này là công lộ số 1, như vậy chỉ huy của chúng ta sẽ gọi là ban chỉ huy công lộ 1, do đồng chí bí thư Trịnh làm chỉ huy trưởng, tôi và đồng chí bí thư ban kỷ luật thanh tra bí thư Đường Chính, cùng với trên thành phố sẽ phái phái tới một đồng chí nữa cùng làm phó chỉ huy trưởng, trên thành phố sẽ phái ai tới, đến bây giờ vẫn chưa biết rõ, phối hợp cùng giám sát là lãnh đạo các bên công an, công thương, tài chính v.v… tạo thành cái ban chỉ huy này …
– Các đồng chí có còn có ý kiến gì nữa không?
Trịnh Minh Đường nhìn quang một vòng hỏi.
Câu hỏi này tương đương với câu trả lời là “không” vì đã sắp xếp từ trước rồi, tuy ai cũng muốn vào ban chỉ huy từ đó kiếm chác, nhưng ai cũng biết, kết quả này là do bí thư Trịnh Minh Đường cùng chủ tịch Trọng Hải đã thỏa thuận thương lượng bàn bạc về vị trí, nếu như lúc này đưa ý kiến phản đối, như vậy chẳng khác nào trực diện phản đối với hai vị lãnh đạo đứng đầu, vì vậy mọi người nhìn nhau, không có ai người lên tiếng.
– Tôi đồng ý với ý kiến này, vì sắp tới, đây chính là chuyện của ủy ban và thường vụ đảng của huyện gánh chịu trách nhiệm lớn, chủ tịch Trọng, xem ra năm sau ông bận rộn nhiều đấy. – Đinh Đức Vinh đột nhiên xen vào nói.
– Việc này nằm trong trách nhiệm, nói gì đến vất vả. – Trọng Hải cười cười nói.
Đinh Đức Vinh nói những lời này, khiến cho bí thư Trịnh Minh Đường cảnh giác, ông biết rõ ngày trước là con mình hành xử không đúng, khi đánh thư ký của Đinh Đức Vinh, vì thế cho nên cái thằng đầu bò Đinh Nhị Cẩu mới đá đạp Trịnh Tam Gia, nhưng vì lý do gì mà bọn họ trùng hợp đi cùng nhau như vậy? Thư ký chủ tịch Trọng Hải cùng với thư ký đại chủ nhiệm Đinh Đức Vinh tại sao lại xuất hiện ở cùng một chỗ? Trịnh Tam Gia nói rằng hai người kia mang theo thư ký đến nhà hàng khách sạn Hải Dương ăn cơm, chính mình vẫn còn không tin, cứ tưởng rằng con mình xảo biện, nhưng bây giờ thì Trịnh Minh Đường nhìn thấy hiểu được lý do đến 8, 9 phần sự thật.
– Chủ nhiệm Đinh nói có lý, chủ tịch Trọng Hải, năm sau vì muốn cho huyện Hải Dương phát triển kinh tế, ông phải tốn rất nhiều công sức rồi, dù sao thì ông ở trên tỉnh xuống đây, tầm nhìn chắc chắn là bao quát so với chúng tôi là những người xuất thân từ nơi khô cằn đất đá ở đây rất nhiều. – Trịnh Minh Đường nói ra.
Phó chủ tịch thường vụ huyện Hách Hiếu Đức lạnh lùng cười lạnh nhìn xem Trịnh Minh Đường đang biểu diễn với Trọng Hải, đây là lời nói gì? Mật ngọt chết ruồi à? Trọng Hải vẫn là tuổi trẻ, không biết trời cao đất rộng, nhưng việc này giờ thì không có liên quan gì đến mình nữa rồi, ông ta chăm chú nhìn Trọng Hải rồi rũ cụp mí mắt lười biếng như là muốn ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro