Phần 14
2024-08-01 19:14:17
Cơm nước xong, Tuấn ở chơi bên nhà ông bà ngoại thêm một lúc nữa thì xin phép ra về. Anh tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường bật Tivi xem lướt mấy bộ phim sex với ý định chọn ra bộ hay nhất để tí nữa hai vợ chồng vừa xem vừa chiến đấu. Khoản này anh cũng ham nên sưu tầm đến 4TB toàn phim chuẩn 1080P trở lên, thêm cái màn hình 65 inch siêu nét nữa nên xem phim sex rất sống động.
Lướt qua lướt lại một hồi Tuấn đã thấy nứng lắm rồi, mà vẫn chưa thấy vợ về, anh sốt ruột nhìn đồng hồ, chết thật, đã hơn 21 giờ rồi. Tuấn vội lấy điện thoại ra gọi cho vợ. Anh nghe đầu máy bên vợ đổ đúng một nhịp chuông là tắt máy. Anh bấm gọi lại thì chỉ còn tiếng thông báo tự động của nhà mạng: “Thuê bao quý khách vừa gọi đang ngoài vùng phủ sóng hoặc tắt máy…”.
Tuấn hơi bực, Linh đã hẹn ăn xong thì về mà chắc giờ phải ăn uống xong lâu rồi chứ… rồi anh lại tự an ủi, chắc vợ cũng sắp về thôi, anh lại kiên nhẫn ngồi đợi. Đến hơn 22 giờ 30 vẫn không thấy vợ về thì Tuấn sốt ruột thật sự, anh bắt đầu suy diễn và thấy lo cho vợ, anh lục danh bạ với hy vọng tìm ra một người quen cùng làm công ty vợ để hỏi thăm tình hình.
Nhưng anh thất bại vì danh bạ anh có mấy số thì toàn những người từ thời anh đang làm, giờ cũng đã nhảy việc khác. Vì chỗ vợ anh làm là đại diện hãng thiết bị văn phòng của Nhật đặt tại Việt Nam nên cũng ít người, cả văn phòng có hơn 20 nhân sự nên anh cũng không tìm được đầu mối liên hệ. Nghĩ mãi, Tuấn gọi cho Hùng với hy vọng có thông tin nhưng Hùng cũng không biết gì. Bí quá, anh lại gọi cho Hằng, với hy vọng cô em vợ có đầu mối. Hằng cũng không biết gì nên Tuấn nói Hằng đừng nói gì cho bố mẹ vợ biết kẻo ông bà lại lo. Buông điện thoại xuống, Tuấn thẫn thờ, biết tìm vợ nơi đâu giữa cái đất Hà Nội mênh mông này…
… Bạn đang đọc truyện Chiều vợ tại nguồn: http://truyensextv.com/chieu-vo/
Cuối cùng, khi đồng hồ chỉ 24 giờ thì Linh cũng mở cửa bước vào nhà trong tình trạng say sỉn, quần áo xộc xệch, tóc tai rối bù. Nhìn thấy vợ Tuấn mừng quá, mọi cảm giác tức giận như bay biến hết, anh chạy vội đến bên vợ để đỡ cô:
– Em có bị sao không, sao lại về muộn thế này?
– Em xin lỗi anh, em ham vui quá.
– Sao em không gọi về cho anh đỡ lo?
– Em quên mất, lúc nãy nhìn điện thoại mới biết bị hết pin. Mà nay em bị chóng mặt quá anh ạ.
– Ừ, thôi em không sao là tốt rồi, em lên nhà nghỉ đi cho đỡ mệt.
Tuấn đỡ Linh lên phòng ngủ, đặt mình xuống giường là Linh nằm mê mệt luôn. Lần đầu tiên từ khi lấy nhau về Tuấn thấy Linh mệt mỏi như này, đi ngủ mà không thèm cả việc thay quần áo, tẩy trang. Nhìn vệt son phấn bết trên mặt Linh, Tuấn liền đi lấy khăn mặt ướt để lau cho cô. Giờ anh mới để ý người cô nồng nặc mùi rượu, mùi thuốc lá, cả trên áo và váy đều loang lổ vết ướt bẩn.
Cảm giác có gì đó không bình thường đã xảy ra, Tuấn tốc váy Linh, anh quan sát kỹ cái quần lót từ bên ngoài, không khó để nhận ra có vệt loang màu trắng trên nền quần màu đen. Tuấn cảm thấy tức ngực, lẽ nào vợ mình vừa quan hệ với ai đó xong. Anh run run đưa tay tuột luôn quần lót của vợ, rồi nhìn chăm chăm vào đũng quần, những vết cặn của dâm thủy trắng đục còn chưa kịp khô bám dầy cả mảng.
Như bị kích thích, Tuấn vội bỏ luôn cái quần lót xuống giường để quan sát cái lồn đang tênh hênh của vợ. Nhìn cái lồn đỏ au, sưng húp, hai môi lồn há rộng ra hai bên lộ rõ cái lỗ lồn chưa kịp khép hé nhỏ như cái khuy áo, Tuấn biết chắc chắn vợ anh vừa làm tình với ai đó xong rồi. Tự nhiên Tuấn có cảm giác nứng kinh khủng, anh cúi xuống lồn vợ hít hà, Tuấn cảm nhận rõ mùi hăng hăng của dâm thủy, phảng phất thêm mùi thơm quả dâu tây, mùi bao cao su hơi gắt. Tuấn như lên cơn điên, anh kéo tuột luôn cái váy, rồi xé toạc luôn cái áo thun của vợ. Cả thân mình khêu gợi của Linh lõa lồ trước mắt Tuấn, giờ thì Tuấn phát hiện thêm những vùng da bị bầm đỏ ở ngực, ở cổ vợ, nó như lời tố cáo về một cuộc bạo dâm mà vợ anh vừa trải qua…
… Bạn đang đọc truyện Chiều vợ tại nguồn: http://truyensextv.com/chieu-vo/
Tuấn với tay lấy chiếc điện thoại, anh chụp hết những vết đỏ tấy, những dấu răng nhay ngậm còn in lại trên cổ, trên ngực và khắp trên cơ thể Linh, anh chưa có ý định sẽ làm gì với những hình ảnh này, nhưng ngay hiện tại anh muốn lưu giữ hết những dấu vết cuộc tình Linh vừa trải qua. Nhìn những vết bầm trên người vợ, trong lòng anh trào dâng nỗi xót xa, cảm giác hứng tình trong anh giờ đây đã tắt ngấm, anh lấy cái chăn mỏng đắp lại cho vợ rồi ngồi rầu rĩ nhìn những tấm hình mình vừa chụp xong. Miệng Tuấn cứ lẩm nhẩm: Đau, đau quá…
Lúc này, trên màn hình điện thoại hiện tin nhắn Zalo của Hằng:
– Chị về chưa anh?
Trong vô cảm, Tuấn mở tin nhắn và bấm vào phần trả lời, nhưng anh không chú tâm nên chạm ngay vào phần “Gửi ngay” sát trên phần nhập tin nhắn, cả tập ảnh anh vừa chụp xong đã ngay lập tức được truyền sang máy của Hằng. Khi Tuấn giật mình phát hiện ra anh vội bấm thu hồi nhưng không kịp nữa. Tin nhắn đã được xem. Tuấn cuống cuồng:
– Anh xin lỗi, anh gửi nhầm ảnh. Chị em về rồi.
– Hic, em lo lắng không ngủ được, còn anh chị lại vui vẻ như này đây.
Như bị chạm vào nỗi đau, Tuấn không dấu được lòng mình:
– Anh đang buồn quá. Chị em thì về đến nhà là ngủ say rồi, còn những dấu vết tình yêu này là chị em vừa đem bên ngoài về đấy.
– Hic hic, sao lại như vậy được, chị có nói gì với anh không?
– Có, chỉ nói mỗi lời xin lỗi vì ham vui, sau đó là ngủ say luôn em ạ.
– Thật em không thể nào tưởng tượng được chị Linh lại làm chuyện như thế này, nhưng em nghĩ chắc cũng có uẩn khúc gì đó. Anh thương chị ấy, đừng ruồng bỏ chị ấy nhé.
– Lúc nào anh cũng thương chị em, để xảy ra như thế này cũng một phần do anh, có điều anh buồn là anh thì đợi chị em ở nhà, còn chị em thì bỏ quên anh đi tìm thú vui bên người khác.
– Hic, em thương anh quá, ước gì em có thể bù đắp được hết nỗi buồn cho anh…
Đọc xong tin nhắn của Hằng, Tuấn thấy thực sự cảm động, anh thừ người suy nghĩ: Hằng có nét gì đó như hình ảnh của Linh ngày nào, chính là nét thùy mị, duyên dáng mà anh đã yêu ở Linh… Hình như Hằng cũng có cảm tình với anh hay sao mà lại nói muốn bù đắp nhỉ. Quả thật Hằng cũng quá dễ thương, nếu không phải em vợ chắc anh cũng đã nhăm nhe ngủ với Hằng từ lâu rồi. Tuấn nhắn tin lại cho Hằng:
– Anh cảm ơn em. Thực sự giờ anh thấy nhẹ nhõm nhiều. Mà nghĩ lại, chính ra em còn mệt hơn anh nhiều ấy nhỉ.
Tin nhắn vừa gửi đi, Tuấn lại vội nhắn tiếp:
– Ui, anh xin lỗi lại đụng vào nỗi buồn của em.
– Hi, không sao đâu anh, em quen rồi mà. Giờ một mình lại đỡ mệt.
– Anh thì vẫn thích được mệt hơn, không mệt khó ngủ lắm.
– Hi hi, anh lại xiên xẹo ý em.
– Nhưng đúng mà.
– … icon nắm đấm.
– Giờ muộn rồi, em đi ngủ đi cho đảm bảo sức khỏe. Lúc nào em rảnh thì nói chuyện với anh cho khuây khoả nhé. Anh cũng thích nói chuyện với em. Đang buồn mà hết buồn luôn đấy.
– Vâng anh. Anh cũng ngủ ngon nhé.
Kết thúc nhắn tin với Hằng, Tuấn cũng quăng luôn điện thoại xuống đuôi giường, anh uể oải nằm xuống và cứ thế trằn trọc gặm nhấm nỗi đau của mình. Anh trách Linh ham hố chơi bời, rồi anh lại trách mình ngu si đã mở đường dẫn lối cho Linh lún sâu vào con đường nhục dục. Quay sang nhìn Linh, trong anh lại dâng lên niềm thương cảm, anh biết mình vẫn yêu vợ nhiều lắm, Tuấn cứ vừa ngắm gương mặt thân yêu của vợ vừa suy nghĩ lung tung rồi anh cũng thiếp đi lúc nào không hay.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro