Chị Thủy hàng xóm

Phần 21

2024-08-05 22:31:59

Phần 21
Sáng sớm, phóng xe máy với đồ thể dục lạnh dựng cả tóc gáy, xe phóng vun vút trên đường, sáng nay tự nhiên cái xe dở chứng, mãi mới nổ được máy, đạp muốn bở cả hơi tai, thế mà mới phóng được 1 tý đã thấy gió lạnh lùa sởn cả da gà lên rồi, phóng nhanh không trễ h nó lại có cớ nói kháy mình mất.

Đúng giờ phết, đến cổng nhà nó, đã thấy nó ngồi trước cổng chờ tôi, ái chà, chả hiểu là nó cố ý hay vô ý show hàng với tôi không biết, tóc nó đã buộc cao lên, lộ ra cái gáy trắng ngần, mặc 1 cái áo thun hở vai, bó sát người, cặp ngực căng tròn, nhô cao rất là khiêu khích, cái áo ngắn đến cạp quần, lộ tý da bụng trắng mịn, cái rốn nhỏ nửa che nửa lộ, nó mặc 1 cái quần sock ngắn, cặp mông căng đét, cặp đùi trắng không tỳ vết luôn, đôi chân dài, thon nhỏ đang xỏ 1 đôi giày vải màu đỏ trông nó cũng khá là cute đó :D.

Tôi nghe nói là con gái có nhiều lông tay với lông chân, hay là có ria mép thì khá là dâm, nhưng mà nó thì tay chân láng mịn, cũng chả có ria mép, hay là con này giấu mình đi tẩy lông không biết chừng, cũng chả biết có dâm không, cứ thấy mình là show hàng họ, dáng người nó tương đương với chị, đôi khi tôi cảm thấy trong nó có chút gì của chị, khi nào có dịp chắc tôi bảo nó thử cắt tóc ngắn ngang vai như chị xem sao.

Nó ngẩng đầu lên, thấy tôi đến, đôi mắt long lanh nhìn tôi, đôi môi khẽ mỉm cười không nói gì, lặng lẽ chậm chậm đi về phía tôi, mặt nó hơi tái đi vì cái lạnh buổi sớm, mà rõ ràng tay nó đang cầm cái áo khoác mỏng mà không chịu mặc, chắc muốn cố ý cho tôi thấy nó đây mà, hơi cúi đầu, nó rồi tay cầm cái áo khoác mỏng khẽ trùm qua người, cả người cử động khiến cho cặp núi đôi trước ngực nhấp nhô theo, tuy là cách hẳn 2 lớp áo nhưng mà cảm giác như cặp núi đôi tròn căng đó đang rung chuyển, rung rinh theo từng động tác, cái áo thun bị kéo lên 1 chút, lộ hẳn lớp da bụng trắng mịn, cái rốn nhỏ khiêu khích, bụng nó rất tuyệt, tối qua muốn rủ tôi đi chơi thì nói ra, làm gì phải chém gió là bụng mỡ nhỉ, dáng người nó phải nói là quá đẹp, chậc chậc, cái kiểu nửa kín nửa hở phải nói là rất kích thích.

Nó khoác áo cẩn thận, trèo lên xe máy, 2 tay ôm chặt lấy bụng tôi, đầu tựa vào lưng tôi, áp chặt 2 gò bổng đào vào lưng tôi, tôi hơi giật mình, sao tự nhiên nó hơi hơi gọi là thái quá nhỉ, cảm nhận được cặp vú căng đét đang áp sát lưng mình cảm giác như có 1 cái gì đó rất mềm mại mà ấm nóng đang ấn lên lưng, dù sao tôi cũng chỉ mặc 1 cái áo thun mỏng thôi, nó áp má vào vai tôi, tôi nhất thời thần kinh hơi bị khó hiểu, đã thấy tiếng nó vang lên bên tai, nó bảo :
– Đi thôi, còn chờ gì nữa, tại lạnh quá nên mượn tạm cậu cái lưng, không được sao hở?

Tôi cười, chả nói gì cả, lặng lẽ kéo ga, tôi hỏi nó :
– Xuống chờ tớ lâu chưa.
Tiếng nó vang lên ngay sau gáy, hơi thở nó ấm áp thoảng qua gáy tôi :
– Cũng mới xuống nhà thôi, sáng nay không biết sao mà tự nhiên lạnh hẳn thế nhỉ.
Tôi trêu :
– Mặc thế kia thì chả lạnh, có gì mà hở được là hở hết rồi.

Nó phì cười, nó nhéo lên bụng tôi, cong cái môi lên cái :
– Đồ thể dục người ta như thế chứ bộ, chả lẽ mặc quần jean đi chạy ah.
– Thế sao không mặc cái quần ngố mà mọi bữa vẫn mặc ý, đâu rồi.
– Không thích mặc cái đó, mặc gì kệ người ta chứ, hứ, cứ thích soi mói.
Đó, lại cái tính đanh đá của nó, tôi nói :
– Thế lạnh lại còn kêu.
– Ơ, mặc thì cứ thích mặc, lạnh thì vẫn thích kêu đó, làm gì được nào.

Rồi tiếng nó cười hì hì, tôi hơi cúi xuống, cái đùi nó trắng mịn đang đập vào mắt tôi, mịa, chả lẽ lại thò tay xuống bẹo cho 1 cái cho đỡ tức, nhìn cặp đùi nó cứ phơi phới trưng ra trước mắt, cũng có 1 chút gì đó gọi là ham muốn đàn ông, nó không nói gì thêm, thấy tôi không nói gì, lặng lẽ ôm lấy lưng tôi, áp bờ ngực căng tròn ấm ấm lên lưng tôi, nhưng chỉ được 1 lát, là cái miệng nó lại bô lô ba la nói liên hồi, kể đủ chuyện, đến tận khi 2 đứa chạy được 1 đoạn rồi, chắc nó thấm mệt nên mới không nói nữa.

Xem ra cô nàng rất biết giữ gìn sức khỏe, thấy nó chạy rất đều chân mà không thấy la mệt, áo khoác đã được cởi ra buộc ngang eo, đôi vú tròn rung ring theo từng bước chạy, trán, cổ, lưng áo và khoảng ngực lộ ra ở cổ áo đều thấm đẫm mồ hồi, đôi chân thon dài vẫn sải bước đều đều, cái miệng nhỏ hơi hé mở thở như đớp hơi, 2 tay vung rất đúng nhịp, cặp mông tròn cũng đã biết đánh sang trái sang phải như người lớn, tôi nhìn nó chạy mà buồn cười, hèn gì mà dáng người nó đẹp, nhìn là biết nó chắc rất chăm chỉ tập thể dục, ơ thế còn chị thì sao, bữa trước đi với bà ý, tập có 1 tý đã lăn ra thở rồi, sao mà người đẹp thế, hôm nào phải hỏi rõ ràng mới được.

Nó lúc lắc cái đuôi tóc, nó quay lại nhìn tôi, nó gấp gáp nói :
– Lâu không chạy, từ bữa về quê đến giờ, giờ mới chạy được 1 tý đã mệt rồi.

“Gớm, chạy nãy giờ mà nó nói có 1 tý” Tôi thầm nghĩ – nó nói tiếp :
– Cầm tay tớ với, chạy trước đi rồi kéo tớ chạy theo, không thì không chạy được nổi quãng nữa đâu.

Nói xong nó đưa bàn tay ra, như muốn nắm tay tôi thật, tôi lắc đầu cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó, bàn tay nó thấm đẫm mồ hôi, nắm chặt lấy tôi, nó nhìn tôi mỉm cười, tôi chạy lên trước, kéo nó chạy đằng sau, cứ thế, dưới ánh nắng của buổi sớm ban mai, cái lạnh vẫn còn phảng phất xung quanh nhưng tôi và nó thẫm đẫm mồ hôi, đang nắm tay nhau chạy, tôi chạy trước kéo theo thân hình thon nhỏ của nó chạy theo sau.

– Uống từ từ thôi, ai uống tranh đâu mà làm gì gớm vậy.
Nó mặc kệ tôi nói, 1 hơi đi luôn cốc nước dừa, uống xong nó chép chép miệng, khà 1 cái, nó nhìn sang chị bán hàng, nó kêu :
– Chị ơi, cho em thêm 1 cốc nước dừa nữa.

“Ah phải , phải rồi, của chùa mà, cứ uống thoải mái đê” Tôi thầm nghĩ, chép miệng, uống cốc nước của mình.

Nó ngước nhìn ra đường, nó bảo :
– Lại giống như thời cấp 3 nhỉ, nghỉ hè sáng nào cũng tập chạy thể dục với nhau, giá như mà nhà tớ đừng chuyển, ở gần nhà cậu thì vui nhỉ.

Đó là chuyện của những năm cấp 3 trước năm lớp 12, hồi đó nhà cái Linh cách nhà tôi 1 quãng đi bộ thôi, sáng mùa hè nào cũng thế, tôi cũng thằng Tuân, thằng Toàn đi chạy, nhưng chúng nó lười, nên tôi toàn đi 1 mình là chủ yếu, tiện đường ra hồ tui thường gọi kêu nó dậy tập thể dục, rồi lúc đi học nữa, suốt những năm cấp 3, nó rất là biết cách “tình cờ”, cả tuần đi học thì 6 ngày tình cờ gặp nó, toàn è cổ đèo nó đi học bằng xe đạp, rồi lại đèo nó về, lâu dần thành quen, đưa đón nó suốt, sau này thì tôi khôn hơn, thỉnh thoảng bắt nó đèo cho nó sáng mắt ra, bọn trong lớp cứ trêu tôi không biết thương con gái, ép nó đèo, mà có ai nghĩ cho tôi cơ chứ, nó đèo 1 2 hôm còn tôi đèo cả 10 hôm chứ không ah.

Còn có người bảo thế mà không nảy sinh tình cảm, nhưng mà nói thật là tình cảm thì cũng có, đó là tình cảm thích thích vớ vẩn những năm cấp 3, cũng nắm tay nhau hay tặng quà, nhưng chả có gì hơn cả, bọn trong lớp cũng hay ghép đôi tôi với nó, nhưng tôi cũng chả quan tâm mấy, sau này khi lên đại học cũng có nhắn tin hay nói chuyện, nhưng ít gặp nhau nên tôi cứ thấy nhạt nhạt, lâu dần đâm nhàn, tôi vẫn chỉ coi nó như bạn thân mà thôi, còn nữa, sau này lên đại học, cũng có những tiếp xúc, nhưng va chạm với một vài cô bạn nên nhất thời nó trong tôi cũng dần phai nhạt, nó thì tôi cũng chả biết thế nào, nhưng mà giờ tự nhiên nó nhắc đến chuyện thời cấp 3, những năm chạy thể dục sáng cùng nó, tôi tưởng là lên đại học nó bỏ thói quen đó, ai dè cô nàng cũng rất chăm chỉ, mọi chuyện chắc cũng chẳng sao nếu như đến khoảng qua tết năm lớp 12, nhà nó chuyển đi chỗ khác to hơn, bố mẹ nó cũng ăn nên làm ra, muốn con gái cưng ở gần trường những năm ôn thi đại học nên chuyển đi, từ đó tôi ít khi tập thể dục cùng nó, chỉ thỉnh thoảng thôi, lên đại học thì mù tịt, chả biết nó tập tành với ai nữa.
Tôi hỏi nó :
– Thế lên học đại học, cậu vẫn chạy bộ ah, chạy với ai thế?

Nó đang chóp chép cái môi, mút cốc nước dừa mới được bê ra, nó nhìn tôi nói :
– Ngày đó, tớ đã nói khàn cả cổ, mong bố mẹ đừng chuyển, thế mà họ nào có nghe, vẫn cứ thích chuyển nhà, lần đó tớ rất tức giận, tớ đã quyết nhịn ăn đó, nhưng mà rồi vẫn bị chuyển, mẹ tớ bảo, căn nhà cũ đã ở lâu rồi, không còn tốt nữa, cần chuyển đến 1 căn nhà mới to hơn, và hứa cho tớ phòng riêng thiệt lớn, tớ chả biết làm thế nào cả, đành phải đi theo, có người nói, nhà ở gần trường, sáng được đậy muộn sướng cái thân, nhưng mà với tớ, thế lại càng buồn hơn, nhưng tớ ghét bọn nó nói tớ nhà gần trường nhàn thân, được ngủ thêm, nên buối sáng tớ thường đến lớp sớm, với lại tớ cũng thích chạy, nên chiều muộn vẫn chạy với mấy chị trong xóm, sau này lên đại học, ở cùng phòng tớ với mấy chị xung quanh, ai cũng ưa tập thể dục cả, nên bữa nào mà lạnh lạnh thì thôi, không thì 1 là sáng sớm, 2 là chiều muộn, mấy chị em í ới đi chạy suốt.

Nó thôi không nói nữa, lại cúi xuống mút nước, hôm nay nó tự nhiên lại dịu dàng quá, tôi chăm chú lắng nghe, nó uống xong lại nói tiếp :
– Hè này, mẹ nói là năm 1 đi đại học, nên phải về quê thăm ông bà, khu ông bà ở chả quen ai bạn bè, với lại hàng xóm cũng là người lạ cả, nên 2 tuần ở quê tớ không đi chạy được, toàn ngủ nướng, đâm lại thành quen, từ lúc về nhà đến nay, hôm nay là hôm đầu tiên đi chạy đó, mệt muốn chết luôn ý.
– Thì ai bảo sao đâu, nhưng mà cứ từ từ mà uống, không lại đau họng.

Tôi cười cười. Nó lườm tôi, nó bảo :
– Không chết được đâu mà lo, mà sáng mai lại đón tớ đi chạy nhé, chứ ở nhà hoài, khéo thành heo mất, nhớ nhé, dậy chạy với tớ đó.
– Ừhm, 5h30 sáng tớ đón cậu, nếu có gì thì tớ sẽ gọi điện thoại, còn không thì cứ 5h30 xuống đứng ở cổng nhé, tớ qua đón, okie chưa.

Nó gật đật đầu :
– Được rồi, cứ thế nhé, đừng có mà cho tớ leo cây đó.
Rồi tự nhiên nó đứng dậy, đi ra trả tiền nước, tôi há hốc mồm, khéo chiều nay có bão to cũng nên, tự nhiên nó lại trả tiền nước mà tôi không cần tốn 1 tý nước bọt nào, bình thường lừa được nó trả tiền cái gì mà 2 đứa ăn chung, chắc khó hơn lên trời quá, tôi ngây ngốc, tôi bảo :
– Có phải sáng nay chạy mệt quá nên hơi mát não không thế

Nó vươn vai, ưỡn người 1 cái, cả người cong lên, rồi nó cúi người, gập gập mấy cái, thông qua cái cổ áo thun, có thể thấy rõ ràng bờ ngực trắng, căng, tròn của nó, nó mặc 1 áo lót màu trắng, nó đứng thẳng, đá đá cái chân trần, đôi chân nhỏ, trắng nõn, thẳng tắp, rồi từ từ vuốt vuốt mấy cọng tóc mai, môi cong lên, thổi phù phù, 2 bàn tay xoa vào nhau, nó bĩu môi :
– Lại thích xỏ nhau hả, thế có về không, tớ trả tiền nước là bởi vì…ahhh ưmmmm…. tụi mình đi ăn sáng đi.

Nói xong nó cười híp cả mắt lại, tôi tý thì té ghế, cứ tưởng sao cơ, lại thấy cô nàng ngoan ngoãn trả tiền nước thế, mút tý nước còn lại mà cảm thấy nó đắng đắng thế nào ý.

Dắt xe vào nhà, tôi về hơi trễ nên chắc bố mẹ đi làm luôn rồi, lên nhà cũng chả biết làm gì, nhìn đồng hồ cũng gần 8h rồi, tầm này chắc chị đi làm rồi, về nhà hết bật máy tính lại nghe nhạc, chiều lại đi ra quán Net với bọn bạn, chiều muộn đi bơi, buổi tối nhắn tin với chị được 1 chút , rồi mãi cũng sang ngày mới, cuộc sống nhàm chán lại trở lại, đều đều như vắt chanh, sáng sớm lẽo đẽo phi xe máy rủ Linh đi chạy ở công viên, được ngắm đến no mắt thân hình gợi cảm của nó, cùng nó nói chuyện đủ thứ, chiều lại đi chém chế, buổi tối thì ở nhà, có hôm đi ra ngoài hóng gió với tụi nó, nhưng mà tuyệt nhiên, chả có tin nhắn hay cuộc gọi điện thoại nào của chị, tôi cũng thấy làm lạ, có buổi chiều tôi ở nhà hóng cũng chả thấy chị về, tối đến lảng vảng cũng có hôm thấy ông Hùng ở nhà, có hôm nhà đóng cửa im ỉm, cũng chả thấy bóng dáng thằng cu Bi đâu cả, tôi cũng không muốn hỏi ông Hùng, nhưng thấy ông ấy vẫn rất bình thường nên tôi đoán chắc là chị đi đâu đó, cứ thế, bẵng đi 4 5 hôm trôi qua, định nhắn tin nhưng lại thôi, giờ chắc phải cẩn thận, 1 là chị nhắn tin trước thì mới chắc được chị đang cầm máy, không nhắn tin linh tinh người khác đọc được sẽ không hay.

Tôi cũng kiêng luôn cả gọi điện, cái thể loại vụng trộm này thú vui thì có nhưng mà khá nhiều cái bị kìm nén, cũng khiến người ta dễ ức chế, rồi mãi tôi cũng không chịu nổi, 4 5 hôm không được thấy chị, nghe tiếng chị nói, tôi phải gọi điện hỏi xem sao, dạo này lại không thấy về, tầm chập tối, tôi gọi điện mới biết hóa ra mấy hôm nay mẹ chị bị ốm đau kiểu kiểu gì đó, đại khái là bệnh người già khi nắng nóng, chị với thằng Bi sang chăm sóc cho bà, rồi tiện cho thằng Bi qua chơi với ông bà, chị nói cũng chăm bà được mấy hôm rồi, hôm nay thì bà cũng gần khỏi, tiếng chị trong điện thoại có vẻ mệt mỏi, tôi cũng hình dung được chị mấy hôm nay chắc là mệt mỏi rồi, tôi an ủi chị 1 hồi, chọc cười chị rồi cuối cùng cũng nghe được tiếng cười của chị vang trong điện thoại, nói thêm được 1 lúc thì chị cúp máy, tình hình đại khái cũng ổn, chắc mai chị về thôi.

Tôi cúp máy, nhìn sang nhà chị tối om, tôi thầm nghĩ mấy hôm nay chị đi vắng, chắc ông Hùng được đi chơi thả cửa đây mà, hèn gì toàn thấy nhà tối om, được có hôm lão ở nhà, ông này cũng hay thật, chả thèm nghĩ nữa, ông ấy là cái quái gì mà cần tôi phải suy nghĩ, nghịch nghịch 1 chập rồi lại gọi điện thoại cho Linh trêu nó, dạo này cũng nối nối lại được chút, mấy tối nay, không nó thì tôi gọi điện cho nhau, chắc các bạn còn nhớ, hồi đó Viettel gọi sau 11h có 500d thôi, mua sim là gọi sả láng luôn, tám không ngừng, nó bắt đầu đem chuyện mấy người trên đại học cưa cẩm nó thế nào, rồi là mấy con yêu râu xanh đó tặng nó quà gì, rồi nói những gì, nó nói như kiểu chế diễu mấy ông ý với tôi.

Cuối cùng toàn là mấy câu chốt như là nó không thích kiểu đó, không thích cách ăn mặc đó, không thích dáng người như thế, khuôn mặt như thế, tóm lại nó cho out hết, tôi nghe mà chỉ biết cười, không ngờ nó không còn là cô gái hồi học cấp 3 nữa rồi, chắc giờ nó cáo hơn tôi ý chứ, nói chuyện với nó chán rồi lăn ra ngủ, sáng sớm lại đèo nó ra công viên. Như kiểu người ta nói, biết mùi 1 lần rồi thì lần sau sẽ nhớ mùi, dạo này cứ ngồi lên xe là ôm chặt lấy tôi, cũng gọi là tình cảm đó, cái cảm giác hồi cấp 3 của 2 đứa chơi thân thân lại ùa về trong tôi, không còn cảm giác lạ lẫm nữa, mà thành cảm giác ấm áp, vui vẻ.

Đánh xong bát cơm rang, lại leo lên tầng, chuẩn bị nghỉ 1 tý rồi kêu anh em ra quán, hôm nay chắc là chị về, mà chưa biết khi nào, cái nắng buổi trưa như thiêu đốt da thịt, hầm hập hơi nóng, đang cầm lon bò húc, chuẩn bị bật uống thì nghe tiếng điện thoại reo, tôi cầm lên, tiếng chị bên đầu dây:
– Em có ở nhà không , có rảnh không ?
– Rảnh, em đang ở nhà mà. – Tôi đáp không cần suy nghĩ.
– Vậy em chịu khó sang nhà mẹ chị, cái nhà mà bữa trước chị kêu em đèo cu Bi sang đó, em nhớ không, đèo chị về với nhé, chị không có xe.

Tiếng chị như kiểu hơi bực bội cái gì đó, nói hơi to trong điện thoại, tôi thấy hơi kỳ kỳ, ít khi chị bực lắm, tôi đáp :
– Rồi, chị đợi em, em qua liền bây giờ.
Rồi tôi cúp máy luôn, với tay lấy cái quần Sock đi đường, ở nhà nóng quá nên tôi chỉ mặc cái quần đùi ngắn thôi, cũng chả thèm mặc thêm áo dài làm gì, phi xuống nhà lấy xe phóng đi luôn.

Nắng to vỡ đầu, toát cả mồ hôi, xe đi nhanh mà vẫn thấy nóng, tôi lướt nhanh trên đường, lục lọi trí nhớ đường đến nhà ông bà chị, cũng may nó không quá khó nhớ, vòng vèo 1 tý là tôi đã thấy bóng dáng chị đứng trước 1 con ngõ nhỏ, tay cầm cái túi che nắng, bộ dạng đang rất là mệt mỏi, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, mồ hôi dính cả lên mái tóc, bết lên khuôn mặt, nhìn rõ là thương ý, thấy tôi, chị vẫy vẫy tay rồi chạy nhanh ra phía tôi, nhanh chóng trèo lên xe, tôi kéo ga vọt đi luôn, đứng im lúc nào là chết nóng lúc đó, tôi ngoái cổ lại hỏi :
– Xe chị đâu mà không đi, mà sao lại đứng giữa trời nắng một mình vậy, cu Bi đâu, ông bà đâu.

Tiếng chị thở dài, chị nói :
– Nhà ông bà chật, nên chị để xe ở nhà, anh Hùng chở chị sang, đi làm bằng xe ông bà, hôm nay bà khỏi hẳn rồi, chị để cu Bi ở đó chơi với ông bà cho nhà đỡ buồn, chị tính trưa nay về nhà, kêu lão Hùng sang đón, đợi được 1 lúc thì lão nói đang bận quá không dứt được, bảo tầm tối mới qua đón được, kêu chị cứ ở nhà ông bà đi, mà chị đợi được 1 lúc rồi, tầm này chắc ông bà cũng đóng cửa nghỉ trưa rồi, còn về gọi làm gì nữa, bực hết cả mình, làm chị đứng nắng 1 lúc liền, nên chị bí quá, mới gọi cho em sang đón.

Tôi nghe mà buồn cười, nghĩ cảnh bà ấy đứng dưới nắng vừa thương vừa buồn cười, bị lão Hùng cho leo cây, chắc đang tức lắm, chả thấy chị nói gì, thấy tay ôm hờ eo tôi, đầu gục vào vai, chắc là thấm mệt rồi, nghĩ đến mấy ngày chăm sóc bà ốm, tôi cũng hình dung được, khẽ nắm lấy bàn tay đang để hờ lên eo, tay chị có phản ứng, cũng nắm chặt tay tôi, tôi phi xe thật nhanh về nhà, tôi dừng xe trước cổng nhà tôi, chị xuống xe, chắc tính về nhà, tôi nắm tay kéo chị lại bảo :
– Thôi, trưa nắng lắm, vào phòng em đi, em đang mở điều hòa đó, giờ về phòng chị cũng nóng mà, hôm trước em thấy anh Hùng kêu hỏng máy điều hòa rồi. (Đó là tôi nói phét cho bà ấy nghe, chứ ai mà biết cái điều hòa nhà bà ấy có hỏng không).

Chị tưởng thật, có vẻ hơi ngần ngừ, rồi cũng ngán ngẩm cái nóng nếu không có điều hòa, chị gật đầu, 2 tay cầm túi, đứng im chờ tôi mở cửa. Tôi kéo chị lên luôn tầng 2, giờ giữa tôi và chị còn điều gì cấm kỵ nữa cơ chứ, cánh cửa phòng tôi mở ra, luồng không khí mát lạnh lùa ra phả vào 2 người mát lạnh, chị mệt nhọc, lặng lẽ tiến đến cái giường, đổ ập cả người xuống cái đệm êm của tôi, tôi bật điều hòa nên chả bao giờ cất đệm, nằm chiếu cứng làm tôi rất khó ngủ, chị như lặng lẽ cảm nhận luồng không khí mát lạnh của máy điều hòa trong căn phòng tôi, tiếng thở của chị nhẹ nhẹ, nằm im không nhúc nhích, chắc là mệt lắm, cả tôi và chị đều đầy mồ hôi, tóc tai bết cả lên luôn mặt, nhìn đến là khổ ý.

Chắc mấy bạn Miền Nam cho rằng mình chém gió, nhưng mà có ở ngoài bắc mới biết cái nắng giữa hè nó khốn nạn thế nào các bạn àh, nó không như trong Nam, như mình nghe mọi người kể lại, trong nam chắc không thể hiểu được cái nắng gắt, cháy da cháy thịt như ngoài Bắc này đâu.

Tôi cầm lon bò húc khi nãy chưa kịp mở, tiến đền bên giường, ngồi gần chị, chị đang nằm úp xuống đệm, chị mặc 1 cái áo sơ mi mỏng, mồ hôi làm nó dính lên lưng, nổi ghề lên viền cái áo lót bên trong, chị mặc cái quần tây kiểu công sở, bàn chân trần nhỏ nhắn đang nghịch nghịch, đung đưa ve vẩy, mặt áp vào đệm, 2 tay dang rộng ra, như kiểu cảm nhận hết sự sảng khoái, tôi kéo tay chị, áp lon bò húc vẫn còn hơi lạnh vì lúc trước mới lấy nó trong tủ lạnh ra mà vào má chị, chị lom khom người ngồi dây, tôi nói :
– Chị uống đi nè, đang còn mát lắm đó.

Nói rồi tôi bật luôn, đưa cho chị, chị mỉm cười cầm lon bò húc, đưa lên miêng uống, uống xong thấy kêu khà 1 tiếng, chắc là cũng đã khát lắm, rồi đưa lon bò húc cho tôi, mắt nhắm nghiền lại, tôi cầm lon bò húc, ngửa cố uống hết nốt phần còn lại, dòng nước mát lạnh khoan khoái chảy xuống miệng rồi cổ họng mát lạnh, tỉnh cả người, mịa kiếp, dã man thật đó.

Uống cạn lon bò húc,quay sang thấy chị vươn vai 1 cái, cái miệng khẽ kêu ưmmm ưmmmm 1 cái rồi (bình tĩnh ah nha, cái này như kiểu chỉ là phản xạ khi vận động lúc mệt mỏi thôi, không phải tiếng rên khi ấy :D ) rồi chị lại thả lỏng người, nằm kềnh ra giường, tôi ngồi 1 lúc, lặng lẽ ngắm nhìn chị, đôi mắt nhắm nghiền, từng tiếng thở nhè nhẹ, tôi nhấc người lên, đang định ra vứt cái lon vào sọt rác, thấy tay chị nắm tay tôi, kéo tôi nằm xuống, tôi “ngoan ngoãn” làm theo ý chị, nằm xuống bên cạnh, chị cầm tay tôi, kéo nó giang ra, rồi nâng đầu lên, gối lên cánh tay tôi, đôi môi ươn ướt khẽ mỉm cười, đôi mắt long lanh nhìn tôi, mái tóc đã khô lõa xõa trên khuôn mặt chị xinh đẹp, nhìn rất là mê hoặc, đôi mắt chị khẽ nhắm lại, khẽ tiến sát lại gần khuôn mặt tôi, đôi môi ươn ướt còn vương vấn hơi thơm thoang thoảng mùi nước ngọt khẽ áp lên môi tôi, đôi môi hơi hé ra, một đầu lưỡi mềm mại mát mát chạm vào bờ môi tôi, từ từ tiến vào tìm đầu lưỡi tôi…

Tôi buông lon bò húc ra, xoa lên tấm lưng của chị, tay đang làm gối cho chị khẽ co lên vuốt ve bờ tóc mềm, khẽ lách đầu lưỡi tìm kiếm đầu lưỡi chị, bờ môi ma thuật nhẹ nhàng đáp trả, khẽ mím môi âu yếm mím chặt bờ môi ươn ướt căng mộng và ngọt ngào kia, tay ghì đầu chị xuống, tham lam hưởng trọn nụ hôn ngọt ngào mà tự nhiên được chị ban cho, rồi từ từ bờ môi ươn ướt đó nhẹ nhàng tách ra, thôi không hôn tôi nữa, tôi mở mắt, chị đang nhìn tôi mỉm cười, tôi đưa tay gạt mái tóc dối trên khuôn mặt chị, khẽ xoa xoa cái má láng mịn, chị cầm tay tôi, áp chặt thêm vào má, chị cười nói :
– Thế là được rồi nhé, giờ nằm im làm gối ôm cho chị, tự nhiên thấy lạnh lạnh, muốn có cái gối ôm sưởi ấm, giờ chị mệt rồi, chị muốn ngủ, không được quấy đâu đó.

Tôi gật đầu :
– Chị ngủ đi, em sẽ làm gối ôm cho chị ngủ.
Chị không nói gì, mỉm cười, hôn nhẹ lên môi tôi 1 lần nữa, khẽ nói :
– Ngoan.
Rồi gối hẳn lên cánh tay tôi, áp khuôn mặt vào ngực tôi, cánh tay vòng qua ôm ngang eo, cái chân cũng cũng không tha, gác lên chân tôi nốt. “Bà này, ngày càng quá rồi, được nhường lại cứ lấn tới, có gì gác được là gác hết luôn” Cặp ngực áp vào người tôi, khẽ cọ cọ lên xuống theo từng nhịp thở, để im đừng có nói từ ngoan thì tôi nằm im, lại dám chốt hạ bằng từ ngoan, tôi khẽ xoay người, ngắm khuôn mặt xinh đẹp đó từ từ chìm vào giấc ngủ, khuôn mặt nhìn sao mà bình yên quá, đáng yêu biết nhường nào, mấy hôm nay không gặp, tôi nhớ nó quá, tôi chỉ muốn bẹo lên cái má kia, cắn vào cái mũi đó, tham lam hôn lên bờ môi căng mọng giờ đang như chúm chím chu lên khiêu khích kia, nhưng thôi, khuôn mặt đáng yêu đó đã đượm vẻ mệt mỏi, tôi muốn để yên cho chị ngủ, ngón tay đưa lên, khẽ vân vê chóp mũi, xoa xoa cái má láng mịn, rồi chạm lên bờ môi căng mộng kia, tự nhiên bờ môi đó hé ra, nhanh như chớp cắn lên ngón tay tôi, tôi giật mình rút ngón tay lại, mắt vẫn nhắm nghiền, tiếng chị làu bàu :
– Đã bảo để yên cho người ta ngủ cơ mà, cứ quấy là sao, không nghe lời hả.
Rồi bàn tay kia hung hăng nhéo lên eo tôi. Tôi cười xòa thanh minh:
– Được rồi, được rồi, thì thôi, em hứa đó, chị ngủ đi, lát có gì em gọi dậy.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chị Thủy hàng xóm

Số ký tự: 0