Phần 11
2024-08-04 18:35:34
Chị Hà khẽ khép chân của mình lại một chút nữa cho con cặc tôi có thể miết thật mạnh vào cái khe lồn. Nước nhờn bên trong cái mu lồn cũng chảy ra thật nhiều mà quấn lấy con cặc của tôi. Mút thật mạnh đầu lưỡi của tôi một cái rồi chị Hà khẽ nhả ra mỉm cười mà nói:
– Thích thật đấy… làm như vậy đã ơi là đã… không thể nào chịu được… sướng quá đi mất thôi em ơi… ui tê hết cả chỗ đấy của chị lên rồi đây này.
– Em cũng sướng không thể nào chịu được nữa chị ạ… sướng đã đời luôn đấy… sao mà thích thế hả trời… nào đứng dậy cho em chủ động đi chị.
Tôi nói như vậy thì chị Hà cũng khom người mà đứng dậy định nhấc cái mu lồn lên khỏi con cặc của tôi nhưng do cái khe lồn của chị khít quá nên con cặc của tôi vẫn được kẹp chặt bên trong. Tôi không thể nào chịu được nữa, đứng dậy, đẩy lui cái ghế của mình ra đằng sau rồi khẽ bảo chị Hà:
– Chị Hà à, bám tay vào ghế đi chị… em ở đằng sau chị ấn vào cũng được… em cảm thấy như vậy cũng sướng lắm chị ạ… làm như trong phim chị nhé.
Tôi nói như vậy thì chị Hà cũng chẳng nói câu nào mà gật đầu đồng ý. Khẽ vịn tay lên bàn rồi chị dang chân của mình rộng ra thêm một chút. Tôi có thể thấy dễ dàng hơn vì những thớ thịt quấn quanh con cặc không còn bóp chặt lấy con cặc của tôi nữa. Khẽ ôm nhẹ lấy cái eo thon nhỏ của chị mà tôi cứ thế nhấp chầm chậm con cặc của mình vào bên trong cái lỗ lồn.
Nước nhờn của chị càng vì thế mà chảy ra nhiều hơn quấn chặt lấy con cặc của tôi. Những thớ thịt thì mỗi lúc một nóng ran lên nhưng trơn nhẫy vô cùng. Tôi càng nhấp thì những tiếng pạch pạch càng vang lên rõ ràng hơn trước. Chị Hà không thể nào chịu được nữa, tay bấu chặt vào cái mặt bàn mà rên lên:
– Ui đã quá… sướng quá… sướng không thể nào chịu được rồi em ơi… híc híc… sao mà đã thế sướng thế hả trời… ui tê hết cả chỗ đấy của chị rồi đây này… mạnh nữa lên đi em… sướng quá thích quá… đút thật sâu vào bên trong người của chị đi nào… a. A. A thích thật đấy.
Tôi càng nhấp nữa thì cũng cảm nhận được chị đã lên đến cực khoái. Cái lỗ lồn thít chặt lại lấy con cặc của tôi. Tôi cũng nhấp thật mạnh nhưng không thể nào chịu được mà xuất ầm ầm vào bên trong người chị ngay sau đó. Bóp chặt lấy cái eo của chị ấn mạnh con cặc của mình vào thì tôi cũng rên lên:
– Chị ơi… đã quá… sướng quá… em không thể nào chịu được nữa… cho hết vào bên trong người của chị rồi đấy… tê hết cả người em lên rồi đây này.
Tôi khẽ ép nhẹ hai bờ mông trắng mịn mềm mại của chị vào để nó kẹp chặt lấy con cặc rồi khẽ rút chầm chậm con cặc ra. Đầu con cặc tuột khỏi cái lỗ lồn cũng là lúc nước nhờn hòa cùng với tinh trùng của tôi mà nhỏ giọt xuống nền nhà. Tôi khẽ để đúng ngón tay của mình dọc theo cái khe lồn mà day day thì thấy nó trơn nhẫy hết cả lên. Khẽ quay lại nhìn cái ngón tay của tôi thì chị Hà mỉm cười, đẩy nhẹ mông về phía sau mà nói:
– Đấy đúng rồi, cứ vuốt như thế đi. Chị thích được vuốt như thế lắm em ạ… đã quá đi mất thôi.
Tôi vuốt mấy cái rồi cũng đứng dậy, cùng chị vào bên trong phòng tắm mà kỳ chỗ đó cho nhau. Một lúc sau thì cũng tôi ra học bài tiếp. Đã giải được những gì bức bối trong người nên chúng tôi học cũng khá nhanh, chẳng mấy chốc thì đã thuộc hết. Hai mắt tôi lờ đờ vì buồn ngủ nên khẽ mút cái chụt vào đôi môi đỏ mọng của chị mà nói:
– Thôi em về phòng em ngủ đây. Chị cũng đi ngủ sớm đi nhé.
– Ùh được rồi chị biết rồi mà. Về phòng em đi không khéo mẹ nghi ngờ đấy!
Tôi về phòng của mình rồi lăn ra giường mà ngủ. Công nhận là làm chuyện ấy xong thì buồn ngủ thật. Tôi nằm xuống một cái mà đã chìm sâu vào bên trong giấc ngủ luôn. Sáng hôm sau thì chị Hà đánh thức mãi thì tôi mới dậy được. Mắt nhắm mắt mở tôi bảo chị:
– Sao mà đã sáng rồi, làm gì mà đánh thức em sớm thế hả chị?
– Không sớm thì sao, dậy đi học, hôm nay đến kiểm tra đấy. Cho chết đi, ai bắt hôm qua còn cố gắng mà làm cái gì nữa chứ. Nhìn cái mặt sao mà dễ ghét thế không biết.
Tôi khẽ cười, không nói gì mà dậy rửa mặt, ăn sáng rồi cùng chị đến trường. Hôm nay là thứ hai nên chúng tôi có buổi chào cờ. Tôi do nghịch trong lớp quá lên phải đứng lên trước cờ để kiểm điểm. Trường tôi có cái tật, công tội phân minh nên dù có như thế nào, tội đi thế nào đi chăng nữa thì cũng chịu, chê trước khen sau. Khẽ đứng lên trước cờ nhưng mặt tôi vẫn nhơn nhơn ra, chẳng có một chút gì là hối lỗi cả. Mấy thầy cô nhìn thấy tôi như vậy cũng ngứa mắt lắm. Đọc xong những khuyết điểm của tôi thì bắt tôi xin hứa không tái phạm. Thôi thì cũng hứa cho xong chuyện rồi về chỗ. Mấy đứa lớp khác đặc biệt là những đứa con trai dè bỉu, con gái thì chê bai tôi, nhưng riêng chỉ có lớp tôi cười mà nói:
– Tí nữa rồi chúng mày sẽ biết thôi mà.
Đọc xong cái quy định cảnh cáo tôi thì đến tuyên dương. Người có nhiều điểm tốt nhất toàn trường lại chính là tôi vì mới đầu năm lên hầu hết tiết nào tôi cũng lên cố gắng kiếm hết điểm cho nó nhàn nhã về sau. Cả trường choáng vì thấy số điểm của tôi kiếm được chỉ sau có hơn ba tuần học. Đến lúc này thì mấy cô cũng nói:
– Thằng này nghịch thì nghịch nhưng cũng thông minh lắm, sống với bạn bè cũng hòa đồng.
Tôi lại đi lên mà nhận phần thưởng. Lúc này bản mặt tôi thì vẫn nhơn nhơn như lúc nãy. Xong phần đó thì đến phần tích cực tham gia hoạt động đoàn thể, hội hè, văn nghệ văn gừng. Hầu hết tôi đều có mặt. Cuối buổi thì tôi được lên nói những gì mình đã làm được. Mọi chuyện cũng bình thường nhưng chính câu nói của tôi đã làm cho các thầy cô giáo phải nghĩ lại. Tôi nói mỗi một câu “Hãy để học sinh chúng em vui hết sức, học hết mình, đừng vì mấy cái nội quy vớ vẩn mà bó buộc tài năng của chúng em”. Tôi nói xong thì hầu hết các học sinh đều ồ lên cười và vỗ tay tán thưởng. Buổi chào cờ cũng kết thúc với vẻ nghịch ngợm của tôi. Tôi đi về lớp thì thằng Hải đã vỗ tay mà nói:
– Chú phát biểu câu quá hay, anh là anh cũng phải học tập chú đấy. Khi nào dạy cho anh nhé.
– Rồi yên tâm chuyện gì chứ chuyện này là ok thôi. Mà chúng ta lên kiểm tra nào. Kiểm tra sử mới cú chứ.
Tôi nói như vậy thôi nhưng đã học thuộc lắm rồi, lại còn chị Hà ngồi bên cạnh nhắc nữa thì khỏi chê vào đâu được. Vào lớp cô viết đề thì tôi đã biết phải trả lời thế nào. Vốn tôi viết siêu nhanh nên chỉ một nửa thời gian đã xong. Chị Hà thì cũng gần xong rồi nên khẽ nói với tôi:
– Em phát biểu như lúc nãy không sợ cô giáo trù dập à?
– Oài sợ gì chứ. Chị cứ yên tâm, điểm hệ số 1 có hết rồi, chù vào đâu. Hơn nữa hệ số hai làm như thế này, không sai được đâu. Mà chù thì kiện, có thế thôi mà, chị làm xong chưa?
– Cũng sắp xong rồi, mày làm xong rồi thì để chị làm nào.
Tôi đành ngồi chơi. Nhìn hai bên đang chăm chú làm bài, tôi thấy cũng buồn cười. Không biết làm gì thì tôi khẽ đưa chầm chậm bàn tay của mình vào đúng đũng quần của chị Hà mà xoa nhè nhẹ. Thấy bàn tay của tôi mơn trớn như vậy thì chị Hà cũng khẽ mà nói:
– Thôi nào Thịnh. Đang ở trong lớp đấy, bỏ tay ra đi, mọi người nhìn thấy bây giờ.
Tôi thấy tôi nghịch như vậy, mấy đứa nhìn thấy thì cũng chết nên thôi bỏ tay ra. Nhìn quanh quẩn thì thấy Hải đang cắn bút không biết làm. Tôi liền viết cho nó mấy ý rồi đáp cho nó. Nhìn cái mặt nhơn nhơn hỉ hả được đáp bài làm tôi cũng tức lắm. Nhìn ra chỗ hai chị em Quỳnh thì thấy chưa làm được, tôi viết một đoạn dài nhiều điểm nhất ra tờ giấy đáp cho Quỳnh rồi quay ra mà nói chuyện. Giáo viên thấy vậy thì nói:
– Anh Thịnh kia, anh làm bài xong chưa mà quay lên quay xuống thế hả. Ngồi yên trật tự xem nào.
– Em làm xong rồi. Nộp bài được không cô?
– Được thôi! Nhưng xem kỹ lại chưa, sai sót gì thì sửa đi!
– Em chẳng có gì sai cả. Em nộp bài rồi ra trước đây!
Nói xong thì tôi cầm bài lên để lên mặt bàn rồi ung dung xuống căng tin ngồi uống nước. Vừa ngồi uống vừa ngắm mấy em lớp dưới tập thể dục. Không ngờ đó lại là lớp của em Lan Anh và Kim Anh. Hai chị em sinh đôi nên tôi nhận rõ. Chơi bóng rổ mệt quá thì hai em ấy cũng ra chỗ tôi mà uống nước. Thấy tôi ngồi một mình như vậy thì một trong hai người mà nói:
– Công nhận là anh phát biểu câu hay thật đấy. Bọn em cũng phải hâm mộ anh luôn. Kiểu gì trường mình cũng có thay đổi cho mà xem.
Tôi khẽ cười mà quay lại nói với hai em:
– Thì cũng là chuyện bình thường thôi mà em có gì đâu. Chẳng qua là mình nghĩ thế nào nói thế. Thấy phù hợp với học sinh chúng mình là được thôi mà. Ai vào hoàn cảnh như anh mà chẳng nói như vậy. Mà hai em là hai chị em sinh đôi à, giống nhau lắm. Không biết ai là chị ai là em?
Thấy tôi nói như vậy thì cả hai cùng nhìn nhau mà cười, rồi quay lại mà nói với tôi:
– Thế theo anh ai là chị, ai là em vậy?
– Anh chịu thôi, hai chị em giống nhau như vậy thì làm sao mà anh biết được. Anh chỉ biết một người là Lan Anh, một người là Mai Anh thôi.
Thấy tôi nói như vậy thì cả hai đều ngạc nhiên mà nói:
– Sao anh lại biết tên chúng em thế?
– Sao anh lại không biết được chứ. Anh muốn biết cái gì mà chẳng được. Hơn nữa em nổi bật nhất cái khối lớp 11 này thì làm sao mà anh không biết.
Chúng tôi đang nói chuyện như vậy thì Lan Anh và Mai Anh đều phải ra sân tập. Tôi trả tiền nước cho hai em rồi hỏi luôn rồi đi lên lớp:
– Thế ai là chị, ai là em đấy?
Hai người quay lại nhìn tôi rồi mỉm cười mà nói:
– Anh thấy người nào tóc dài là chị, người nào tóc ngắn là em nhé.
Hai nụ cười vô cùng duyên dáng xinh tươi làm cho tôi xao xuyến cả lòng. Tôi vừa uống nốt cốc nước vừa ngắm hai dáng người thon thả đang tung tẩy cùng quả bóng rổ. Vừa định đi lên lớp thì tôi đã thấy Hải đứng đó rồi. Tôi đi vô ý khẽ va nhẹ vào Hải thì Hải cười mà nói:
– Sao thế, nhìn em nào mà quên cả mất đường đi thế. Cảm ơn chú đã cứu nguy cho anh. May mà chú đáp nhanh, anh chép kịp, không thì chết toi với con mụ giáo. Chú mày vừa ra xong thì con mụ ấy xuống, bứt một đống phao. Em nào em ấy chết đứ đừ đừ ra. Khéo mày với chị Hà nhà mày là được điểm cao thôi.
Tôi khẽ cười mà không nói gì, chỉ tay ra sân bóng rồi nói tiếp với Hải.
– Hai chị em sinh đôi kia kìa, nhìn ngón đéo thể nào chịu được. Dáng ổn ơi là ổn. Trắng, mặt lại còn xinh nữa chứ.
– À em Lan Anh và Mai Anh chứ gì. Hai em đó thì khỏi phải nói rồi. Nhà giàu, có điều kiện, học giỏi hát hay, nói chung là cái gì cũng ổn. Mà sao chú để ý đến hai em đó à. Hai em hình như chưa có người yêu đâu.
– Cũng có vẻ được đấy. Tao vừa nói chuyện với em nó xong. Công nhận là cũng ok, ăn nói dễ nghe, mà mày biết đâu là cô chị, đâu là cô em không?
– Tao cũng chịu, chỉ biết là Lan Anh và Mai Anh thôi! Mà biết rõ làm gì, tao đâu có với được. Như mày thì may chăng!
Tôi cười rồi chỉ cho Hải thấy tóc dài là chị, tóc ngắn là em. Chỉ xong cho Hải thì tôi cùng Hải đi vào lớp. Vừa thấy tôi thì Hương Quỳnh và Trúc Quỳnh cũng đến ngồi cạnh mà lí nhí nói:
– Cảm ơn anh nhé, nhờ có anh mà em thoát đấy. May thế vừa chép xong thì bà ấy xuống. Tí nữa thì đi.
Tôi khẽ cười mà nói:
– Bà ấy chỉ chú ý đến anh thôi. Anh làm xong ngó ngoáy để các em có thời cơ thôi mà. Chép xong được câu đó của anh thì kiểu gì em cũng được bảy tám rồi đấy.
Cuối cùng thì buổi học cũng kết thúc. Lấy xe đèo chị Hà về thì thấy Lan Anh và Kim Anh lấy xe. Thấy chị Hà đợi tôi thì Lan Anh nói:
– Anh Thịnh có người yêu xinh thế, đứng đợi ở ngoài cổng kìa. Em mà đi với anh sợ đánh ghen lắm.
Tôi thấy Lan Anh nói như vậy thì mỉm cười mà nói lại:
– Đâu đấy có phải là người yêu đâu. Chị ruột anh đấy. Anh với chị ấy sinh đôi mà. Cũng như em và Mai Anh thôi em ạ.
Tôi nói như vậy thì hai người ngạc nhiên lắm, nhưng vẫn với ánh mắt nghi ngờ Mai Anh hỏi lại:
– Có thật không đấy, hay là anh chỉ đùa bọn em cho vui thôi hả?
– Không anh nói thật mà có đùa gì đâu, chị anh đấy. Thôi anh về nhé, hẹn gặp em buổi chiều nay.
– Ủa chiều nay anh đến trường sao?
– Em không biết anh hoạt động ở trường à, thôi anh về đây, không khéo chị anh đợi.
Tôi dắt xe ra rồi đèo chị Hà. Ôm chặt lấy tôi chị Hà nói:
– Sao lại bắt chuyện với hai em khối dưới rồi đấy à. Trông cũng xinh xắn ra phết đấy nhỉ!
– Cũng bình thường thôi. Làm sao mà bằng chị của em được cơ chứ. Nhưng mà hai em đấy cũng sinh đôi đấy chị ạ.
– Trường mình công nhận là lắm sinh đôi đấy nhỉ. Riêng lớp mình đã có hai rồi. À mà chiều nay em đến trường đấy à?
– Vâng, đến để tập huấn cho mấy đứa mới vào biết công tác của đoàn trường mình thôi ấy mà có gì đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro