Phần 7
2021-08-17 11:33:00
Một đêm để chiều chuộng hai người con gái thật sự không dễ tí nào đối với tôi, đưa l về nhà sau một đêm mang lại tiếng cười cho em, mang lại một hạnh phúc nhỏ nhoi mà tôi có thể làm được cho em, một thứ có thể khiến em cười, khiến em hạnh phúc thì bất cứ chuyện gì tôi cũng có thể làm được. Trên chiếc xe vi vu của mình con phố bây giờ đã hơn 10h đêm, phố vắng tanh đâu đó nghe được những tán lá cây rơi xà xuống mặt đất do những con gió nghe rất vui tay, nghĩ mông lung một hồi thì tôi đã đến nhà lúc nào không hay, trong nhà đèn đã tắt chắc là do trời đã khuya, ba mẹ và con nhỏ em bây giờ đang chìm vào giấc ngủ im đìm, cũng may mắn là lúc sáng đã có mang theo chìa khóa nhà hok thôi đêm nay là ngủ bụi rồi, đưa chiếc chìa khóa vào cánh cửa sắt đã cũ kỷ, tôi nhẹ nhàng lắc chiếc chìa khóa qua một bên, đẩy cửa sang một bên để dắt chiếc xe vào nhà, khéo léo và nhẹ nhàng như một tên trộm chuyên nghiệp tôi đã vào nhà mà không gây ga một tiếng động tỉnh nào, bịch một bàn tay nho nhỏ đập lên vai tôi một cái làm tôi muốn rớt trái tim ra ngoài, ngoảnh mặt lại thì thấy đứa em của tôi đang bụm miệng cười…
– Đi đâu mà zìa khuya zậy ông hai – nó giả giọng ngim ngị như mẹ dành cho tôi…
– Thì đi đâu kệ tao, khuya rồi sao không ngủ mà xuống đây làm gì – tôi cố tình lảng tránh nó…
– Hehe biết ông đi đâu hết tại giả vờ thôi – nó hất cái cằm đắc ý của nó lên…
Nhắc mới nhớ không biết vì sao, mà nó lại biết Đ rồi cả cô bé hàng xóm nữa con nhỏ này ghê thật…
– Mà cô này tui muốn hỏi – tôi nhìn xoáy vào mắt nó…
– Hỏi gì – nó tròn mắt nhìn tôi…
– Sao cô biết Đ vậy – tôi rụt rè hỏi nó…
– Biết mới hay – nó đắc ý…
– Nói thật đi, rồi còn cả Linh nữa…
– Thì hôm trước em gặp chị Đ, lúc ấy chỉ đang lạc đường nên em chỉ cho chị ấy, rồi làm quen, với lại mấy ngày nay anh lạ quá có bao giờ anh tập thể dục đâu, nên em đi theo anh rồi, thấy 2 người tình tứ trước con hẻm xyz – nó phao phảo một hơi không kịp nghỉ, n…
– Cô hay quá hé, mà còn linh nữa, sao cô lại ghép anh với linh, với lại em cũng biết là anh với Đ đang quen nhau mà – tôi nhìn thẳng vào mắt nó…
– Thì tại thấy chị ấy thích anh quá nên ghép thôi, em cũng không suy nghĩ nhìu – nó trả lời tỉnh bơ…
– Hay quá hé bây giờ rắc rối hết trơn rồi nè trời ơi – tôi thét lên…
– Bộ anh bắt cá hai tay hả – nó trố mắt nhìn tôi…
– À ừ thì… – tôi như bị nó nhìn thấy tim đen nên chẳng biết nói gì…
– Anh ráng mà lo cái thân anh đi, anh mà làm 2 chỉ đau là chết với em – nó nhìn thẳng tôi với ánh mắt đầy nghiêm nghị, đây là lần đầu tiên tôi thấy nó nghiêm túc như vậy, cho dù nó nhỏ hơn tôi một tuổi nhưng nó suy nghĩ chín chắn hơn tôi nhìu…
– Ừ anh biết rồi, mà em đừng có nói với mẹ nha, anh xin em đấy – tôi xuống nước này nỉ van xin nó…
– Ừm em biết rồi, anh lên phòng ngủ đi, ở đây một hồi mẹ thức thì mệt…
Tôi bước lên phòng tỏ vẻ không để ý gì nhưng thật sự trong cái đầu trống rỗng của tôi bây giờ không biết phải làm như thế nào, đứng trước 2 ngã rẽ tôi biết phải chọn ai đây, phải từ bỏ ai, phải làm gì đây, đóng cửa phòng một cách nhẹ nhàng để không đánh thức mẹ dậy, cởi chiếc quần kaki nực nội ra, tôi bước vào phòng tắm, để những dòng nước lạnh buốt kia sẽ cuốn trôi đi những suy nghĩ ưu tư trong lòng.
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://bimdep.vip/chay-tron/
Đây là tiếng nói việt nam phát trê… mẹ kiếp cái đài phát thanh chết tiệt này bộ không muốn cho người ta ngủ hả, vội trùm cái mền để ngủ tiếp nhưng những tiếng nói léo nhéo của cái loa đang oang oảng ngoài phố làm tôi không thể nào ngủ tiếp được, bịch… bịch… những âm thanh đau điếng làm tôi tỉnh ngủ, thì ra con em nó đang cầm con cá heo bông đang đập liên tục vào tôi. Những tiếng chim ríu rít ngoài cửa sổ, những ánh nắng của ngày mới đang gọi vào mặt tôi, nheo mắt nhìn con em đang cố vát con cá heo còn kềnh kia lên mà quánh tôi, làm tôi bật cười, dùng một tay phát vào mông nó một cái bó… p nghe mà đã tay làm sao, nó giật bắn người đấm thùm thụp vào tôi…
– Anh hai… dậy… anh… hai xuống ăn sáng kìa, sẵn má hỏi tội kìa – con em lí nhí bên tai tôi…
Nghe đến tiếng má hỏi tội làm tôi tỉnh ngủ ngay lập tức, tung chân đá cái mền sang một bên, chạy thẳng vào nhà tắm, đánh răng vèo vèo, bước ra khỏi phòng, từng bước chân đi xuống cầu thang, kèm theo đó là những cảnh tượng mẹ sẽ làm với tôi, ôi má ơi khủng khiếp quá…
– Thằng Minh xuống lẹ coi, hủ tiếu ngụi hết rồi kìa – mẹ réo tôi…
– Dạ – tôi đáp một tiếng rõ to…
Cái cách ân cần của mẹ làm tôi nhẹ nhỏm cả người, ngồi xuống bàn ăn, mùi hương nghi ngút của tô hủ tiếu phả vào lỗ mũi tôi làm không thể chịu nổi, tôi lùa như là máy công nông đang gặt lúa làm mẹ bật cười…
– Từ từ thôi, mắt nghẹn bây giờ – mẹ ân cần…
Xong tô hủ tiếu có vẻ mọi chuyện đã xong xui, nhưng những cái bất ngờ điều xuất hiện vào lúc cuối…
– Hôm qua mày đi đâu mà khuya mới về thế – mẹ bắt đầu vào việc chính…
– Dạ… dạ… hôm qua con đi sinh nhật đứa bạn – tôi ấp úng…
– Sinh nhật đứa nào, con trai hay con gái, mẹ có quen không – mẹ làm một hơi…
– Dạ con gái, mẹ không biết đâu con mới quen à – tôi cười hí hí…
– Ông liệu hồn đấy, bé tí đã iu đương – mẹ bắt đầu cằn nhằn…
– Dạ có đâu ạ, bạn bt thôi mà – tôi đáp tỉnh bơ…
Xong một cuộc tra khảo của mẹ lúc sáng thế là thoát kiếp rồi hehe, Reng… reng… tiếng điện thoại của tôi vang lên trong phòng, vội chạy lên phòng, nhìn vào màn hình đt thì ra là thằng tuấn bạn thân của tôi…
– Ê cà phê thôi con dê ơi – giọng nó khàn khàn bên đầu dây…
– Ok con dê, quán nào đây…
– Quán củ ấy, ở đây có thêm mấy thằng nữa nè…
Nói thêm về thằng tuấn, nó là một thằng bạn thân nhất của tôi, nó luôn hết lòng vì anh em, trên người nó chằng chịt những vết sẹo trong những cuộc chiến, nhìn những vết sẹo ấy người ta cũng hình dung ra nó cũng thuộc dạng người như thế nào, nhưng tôi không để ý những điều người khác nói, người ta nói thì mặt kệ, nhưng tôi thì vẫn cứ chơi, tôi đã quyết tâm làm gì thì đố ai cản nổi, bước xuống nhà, dắt con chiến mã ra định vút bay thì nghe tiếng của mẹ đằng sau…
– Đi đâu nửa đấy thằng kia, hôm qua đi chưa đã à – tiếng mẹ văng vẳng bên tai tôi…
– Con đi uống nước với thằng tuấn, nó mới từ trên ngoại nó về…
Nghe đến thằng tuấn là mẹ cho đi ngay, lý do rất đơn giản là mẹ cũng rất thương nó vì mẹ biết cái hoàn cảnh của nó, nên cũng cảm thông. Vèo vèo tôi tăng tốc trên con xe của mình phi thẳng tới quán, cũng không quên nhìn những cảnh vật của buổi sáng ban mai này…
Thắng cái két trước quán cà phê quen thuộc, đẩy cửa vào, thì đã thấy một đám tập tụ nói chuyện rum trời làm muốn bể cả quán, thì không ai khác đó chính là đám bạn trời đánh của tôi…
– Cúc cu đây nè – thằng tuấn đứng dậy vẫy tay về phía tôi…
Tôi bước thoăn thoắt đến cái bàn đang láo nháo bàn tính về tình yêu và giới tính khiến những đứa con gái ngồi gần đó cũng phải bỏ chạy, đặt cái đít xuống chiếc ghế cây mát lạnh tê cả đít…
– Uống gì ku – tiếng chị bán nước quen thuộc…
– Cho em ly cà phê ít đường – tôi nhẹ nhàng đáp lại…
– Dạo này đẹp trai phết nhỉ ra giống đàn ông rồi đó – tiếng chị khen làm tôi hãnh diện…
– Ơ dị trước đó em nhìn giống gay lắm à, với lại chị dạo này xinh như miss teen ấy nhỉ – tôi trêu lại chị…
– Tổ cha mày, giỏi cái tài dẻo miệng…
– Ê minh hôm bữa trong shop, mày đi với em nào thế, xinh phết nhỉ…
Thì ra nó kêu mình ra cũng có dụng ý chắc là muốn kiếm chuyện tán phét đây mà…
– Bạn gái tao – tôi hất cái mặt lên…
Cả đám Ồ lên một tiếng, miệng thằng nào cũng thành chử A, bọn nó ngạc nhiên khi tôi nó đã có bạn gái…
– Oh fuck, vãi chú minh thật – cả bọn láo nháo cả lên…
– Có gì vãi đâu chú bt thôi – tôi giả vờ chảnh lên…
– Hehe thế là chủ hết là trai tân rồi nhá, ôi những thời cùng nhau xem phim sex nay còn đâu – bọn nó giở cái giọng tiếc nuối làm tôi bật cười…
– Dô anh em, chúc mừng chú minh nay đã thoát kiếp trai tân – cả đám cụng ly mấy cái chai sữa bò muốn bể ra…
Ngồi tán phét một lúc thì cả đám giải tán ai về nhà nấy, về đến nhà thì con em đã ngồi trước nhà với ánh mắt nào dò xét…
– Ông 2 vừa đi chơi với bà nào thế, Đ hay L – nó nói như muốn xoáy vào tim tôi…
– Không tao vừa mới đi uống cà phê zìa – tôi lơ đãng tránh mặt nó…
Bước lên lầu, nằm xuống chiếc nệm thân yêu quơ tay lấy cái điện thoại bật lên thì hiển thị 1 cuộc gọi nhỡ và một tin nhắn của Đ… chạy lật đật xuống nhà dắt chiếc xe ra thì trời đã bắt đầu mưa chạy ra cửa hàng kế bên mua một chiếc áo mưa 5k xọt vào thì xẹt… rách con mẹ nó rồi, đúng là hàng lởm, mưa ngày càng nặng hạt, tôi thì vẫn bon bon trên đường đến nhà em, sau một lúc chịu lạnh thì cũng tới… Bính bong… Bính bong. Sau một hồi lâu thì cũng có người mở cửa ra…
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://bimdep.vip/chay-tron/
Một người con gái lạ hoắc mà tôi chưa từng gặp trong căn nhà của em, em vậy nhĩ, có lẽ người này hơn tuổi mình. Suy nghỉ mông lung một hồi thì chị ta cất giọng phá tan suy nghỉ của tôi…
– Này ku tìm ai thế – chi ta hỏi tôi…
– Dạ, em là bạn của Đ, nghe nói Đ bị bệnh – tôi rụt rè…
– Ku tên gì – mịa nó toàn kêu bằng Ku…
– Dạ em tên M – tôi trả lời chị ta…
– Ừ vậy à, zô đi – chị ta mời tôi vào nhưng ánh mắt vẫn dò xét tôi…
– Dạ…
Dắt chiếc xe vào nhà em, tôi bây giờ đang suy nghỉ chị ta là ai thế nhỉ, bồ ông hải à, mà cũng công nhận chị ta đẹp thật, chị ta sở hữu một cặp chân thon thả, nước da trắng mịn, cái áo thun ôm sát thân hình làm lộ ra những đường con quyến rũ của những người con gái, cặp ngực vung cao, cặp mông nảy nở, không hiểu sao thằng nhỏ dưới 2 lớp quần đảo bắt đầu ngọ ngoạy, mịa nó cái cục thịt này, gặp đứa nào cũng ngóc cái đầu lên. Bước vào trong nhà thì thấy ông hải đang ngồi xem cái tv, em mình bệnh mà nhìn mặt tỉnh bơ…
– Trời mưa lớn vậy mày qua đây chi vậy – ông hải buôn cái remote xuống…
– Dạ, nghe Đ bị bệnh nên em qua thăm – người tôi run cằm cặp vì lạnh…
– Mà Đ sao rồi anh ¿ – tôi hỏi anh…
– Bớt sốt rồi, nó đang trên phòng đó, mày lên thăm nó đi – ổng lại loay hoay với điếu thuốc trên miệng còn đang dang dở…
Bước từng bậc lên cầu thang làm bằng gỗ mát lạnh, nhìn qua thấy cái cửa đóng không kín, ngó vào thì thấy em đang nằm trên giường, tay còn đang cầm ly sữa…
– Đ sao rồi, khỏe hơn chưa – tôi ngồi xuống giường tay vuốt lấy tóc em…
Thấy tôi vào em vội trùm mền lại, em giở cái giọng trách móc ra…
– Kêu từ sáng đến giờ, sao bây giờ mới qua, zìa đy…
– Thôi xin lỗi mà, tại đt hết pin với, lúc sáng thằng bạn nó mới về nên đi uống nước với nó, về thấy tn là chạy qua liền mà – tôi nói với cái giọng buồn tênh…
– Về đi – lại cái giọng đó…
– Ừ nếu đuổi thì về, thấy Đ không sao là m yên tâm rồi…
Tôi giả vờ ngồi dậy và bước ra, em vội đạp khỏi cái mền chạy ra đóng cửa lại một cái gầm…
– Qua đây rồi cấm về – em chu cái mõ còn dính đầy sửa ra…
– Lúc nãy có người đuổi tôi về mà – tôi được nước lấn tới…
– À ừm… giỡn thôi, mà ở lại đêm nay đê – em ôm lấy tôi…
– Nhưng còn ông hải ở dưới mà với bà chị nào nữa đó…
– Chút nữa 2 ổng bả đi ăn tiệc rồi chắc về khuya lắm…
– À mà chị lúc nãy là ai vậy – tôi nhẹ nhàng hỏi em…
– Chị em đó, hihi thấy xinh hok – em nhe hàm răng ra…
– Ừm xinh thật, đẹp hơn em nhìu – tôi thử xem em sẽ làm gì với tôi…
– Cái gì, mê rồi hả chết nè – vừa nói em vừa đấm vào người tôi…
– Làm gì có, mê có mỗi một người à – tôi thanh minh với em…
– Mê ai nó coi không nói cho chết bây giờ…
– Thì Đ đó chứ có ai vào đâu – tôi khẽ nói vào tai em…
– Thật không hay là nói cho tui vui thôi – em vẫn chưa tin…
– Thật mà, bộ tui có ai khác ngoài Đ sao? – Không thể tin nổi tôi lại cất lên những tiếng dã dối như vậy đối với em…
– Nói thì nhớ giữ lời nha – em ửng hồng đôi má lên…
Đặt nhẹ lên môi em một nụ hôn, cái vì ngọt ngào của ly sữa lúc nãy còn đọng trên môi em giờ đã hòa quyện vào nụ hôn nồng nàn của 2 chúng tôi.
– Đừng bào bây giờ bỏ rơi em nha anh – em nhìn tôi với cái vẽ ngây ngô…
– Tất nhiên rồi cô ngốc ạ – tôi xoa đầu em…
Chúng tôi cứ đứng đó, cứ ôm ấm nhau hơi ấm của cả hai bây giờ đã hòa vào nhau, anh iu em Đ à, anh iu em, anh xin lỗi, anh xin lỗi vì tất cả… cốc… cóc… cóc tiếng gõ cửa vang vọng làm gián đoạn cái hạnh phúc của tôi và em, tôi buông em ra và em bước rón rén lại cảnh cửa màu nâu bóng của gỗ.
– Chị với ông hải đi đám cưới của bạn đây, em ở nhà nghe…
– Dạ… – em ngoan ngoãn đáp lại…
– À mà này, thằng kia – chị ta nhìn tôi…
– Dạ chị kêu em – tôi đáp nhẹ nhàng…
– Mày mà làm gì em chị là tao cắt cu nghe – chị ta tỏ vẻ nghiêm nghị…
– D… ạ. Hã? – Tôi ngơ ngác y chang cái lần đầu anh hải gặp tôi…
Nhìn thấy cái mặt ngơ ngác của tôi, chị ta vội bụm miệng cười vì cái sự ngơ ngác của tôi. Sau khi hăm dọa tôi, chị ta đóng cửa và bước xuống nhà nhưng vẫn còn cười ngất vì tôi, lắng nghe tiếng khóa cửa bên ngoài. Có lẽ 2 người đó ra ngoài rồi, đêm nay chắc là mệt đây tôi nghĩ thầm trong bụng và tự cười…
– Này anh làm gì mà đứng đó zị – em lay tôi…
– À có gì đâu – tôi lúng túng trả lời em…
– Đói quá à, đi ra ngoài ăn gì đi – em vừa nũng nịu vừa xoa xoa cái bụng…
– Điên vừa thôi cô, trời mưa lớn như zì mà ra ngoài – tôi bẹo má em…
– Đa… u chứ nhà có gì đâu, nó kêu nãy bây giờ nè – em chỉ tay vào cái bụng đang kêu của em…
– Ngồi đó đi để tui đi xuống nấu cháo cho mà ăn – tôi cằn nhằn…
– À há… mới biết nghe chồng tui cũng biết nấu cháo nữa cơ – em chọc tôi…
– Thì ở nhà bị mẹ bắt nấu quài rồi biết chứ gì, ngồi đó đi để tui đi nấu…
Bước khỏi phòng đi xuống nhà bếp với một chút kinh nghiệm lúc mẹ đi vắng tự nấu nên loay hoay một chút dưới bếp thì cũng xong một tô cháo cho em, nếm mùi vì của tô cháo mình từ làm rồi gật gù, chắc như vầy là ngon rồi, pha thêm cho em một ly sữa, bước chầm chậm lên phòng em, một tay bưng tô cháo, một tay cầm ly sữa nóng của em, làm bỏng hết cả tay nhưng tôi cũng phải cố chịu thôi, không lẽ chỉ vì một chút đau đớn này bỏ tất cả tâm huyết của mình rơi xuống đất sao, dùng chân đẩy cánh cửa sang một bên, thì thấy em đang loay hoay cầm cái đt màu hồng của em lên chụp… tách… tách… nhìn em lúc này ngây ngô thật.
– Đang làm gì đấy – dù tôi đã thấy nhưng vẫn hỏi em…
– Có làm gì đâu – em vội ném cái đt ra phía sau…
– Nói thấy đứng cầm cái đt, còn tạo dáng gì nữa cơ mà…
– Có đâu, hoa mắt ấy – em chối bây bẩy…
– Thôi, lại đây ăn cháo nè – tôi nắm tay kéo em lại…
– Đút yk – em chỉ vào cái miệng chúm chím xinh xinh…
– Ừm hã họng ra – tôi bóp cái mỏ ấy…
– Đau em…
Tôi nhẹ nhàng đút từng miếng cháo cho em, em thì ngồi đó khuôn mặt hạnh phúc nhìn thật là ngố, vui lên nha em, đừng buồn, anh xin lỗi vì những gì anh đã dối em, một ngày nào đó anh sẽ nói, sẽ nói hết sự thật, không biết lúc đó em có tha thứ cho thằng này không nhỉ? Thôi mà kệ tới đó ông trời sẽ quyết định tình cảm đôi ta… loay hoay một lúc thì chén cháo đã sạch loáng.
– Sữa đó uống đi – tôi nâng ly sữa lên và thổi cho bớt nóng…
– Đây… – em vui vẻ đón lấy…
– Hok pít sữa của em có ngọt như zị hok nhỉ – tôi nhìn thẳng vào cái ngực trắng đang lấp ló phập phồng theo từng nhịp thở của em…
– Cái gì trắng chết… nè… dám nghĩ bậy hả – em buôn ly sữa đấm thùm thụp vào ngươi tôi…
– Ui d… a… đau xin lỗi mà… haha – tôi tránh né những cú đấm vào người tôi…
– Này thì trắng, tha cái đầu ông…
Tôi vật em xuống giường, đặt lên môi em một nụ hôn, tôi cứ ngậm lấy đôi môi ngọt ngào ấy, lưỡi tôi nhẹ nhàng chạm vào đôi môi em, 2 cái lưỡi quấn chặt vào nhau lấy môi ra khỏi cái miệng ấy, tay tôi đặt lên cặp vú căng mông, săn chắc của em, tay cứ mân mê, tôi nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng ngần đó, em khẽ rung người lên, nhẹ nhàng cởi cái áo trên người của em ra, thì ra em không mặc áo ngực ở nhà, tay tôi se se cái nhũ hoa màu hồng ấy, theo từng vòng xoa ấy em khẽ ưỡn người lên vì sung sướng, tôi bắt đầu mút cặp vú của em, tay thì vẫn mân mê một bên vú của em, cứ như thế tôi cứ mút vú em đến khi chán nản, tôi nhẹ nhàng luồn tay qua chiếc váy ngủ của em, đặt tay vào vùng cấm của em, thì ra nó đã ướt đẫm, loàn qua chiếc quần lót của em, lấy ngón tay nhẹ nhàng cọ vào 2 cái mép ướt đẫm của em, em bật dậy dùng một tay chặn lại bàn tay quỷ quyệt của tôi.
– Đừng anh, em còn mệt lắm – em phờ phạc…
– . A… nh xin lỗi – tôi biết em giờ đang rất mệt nhưng mà sao tôi lại làm những chuyện như vậy, khốn nạn…
– Ừm, anh hiểu là được rồi – cái vẽ mặt buồn tênh…
– Khờ quá cô ngốc ạ – tôi cười và xoa đầu em…
– Ngủ chung với em đêm nay nha – em ôm lấy tôi…
– Ừm được thôi, nhưng phải điện cho mẹ cái…
Ngồi dậy rút cái đt 1202 cùi bắp ra và alo cho mẹ…
– Mẹ hã bữa nay con ở nhà thằng tuấn, nhà nó hôm nay có tiệc, nó hok cho con về…
– Ừ… ngủ ở đó đi, mà sáng về sớm nghe chưa…
– Dạ thôi con cúp máy đây đt hết tiền rồi…
– Ừ – mẹ đáp…
– À há nói dối ghê ta, ở nhà tuấn có tiệc – em châm chọc tôi…
– Thì nói dối cũng vì cô thôi chứ vì ai đâu – quay lại bẹo má em…
– Hihi, nằm xuống ngủ y – em kéo tôi nằm xuống…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro