Phần 18
2023-12-01 03:41:00
Thời gian chuyển sang lúc tôi lên máy bay, bởi vì tôi nhớ rõ nhất là lúc máy bay cất cánh. Lúc này trong nhà không có camera giám sát, Tiểu Đình tiễn tôi lên máy bay còn chưa trở về. Tôi bấm vào video từng và tua nhanh, đợi khoảng nửa tiếng sau, Tiểu Đình bước vào cửa. Lúc này nàng rất buồn và có vẻ rất luyến tiếc tôi đi.
Khi Tiểu Đình bước vào nhà, nàng thay đồ chuẩn bị nấu nướng, nhưng sau khi vào bếp lấy đồ dùng làm bếp, nàng lại do dự, cuối cùng thở dài, đặt đồ xuống rồi bước ra phòng khách, nhìn bức chân dung gia đình treo trên vách tường, cảm xúc của nàng có vẻ rất ưu thương, cuối cùng thất thần ngồi trên ghế sô pha, không biết suy nghĩ cái gì.
Mấy ngày kế tiếp Tiểu Đình đều ở nhà yên lặng, tôi không có ở nhà, nàng chỉ nấu cơm đơn giản, cơ hồ rất ít khi ra ngoài, cho dù ra ngoài cũng không bao lâu liền về nhà, thường thường đều mang theo một ít hàng hóa trở về, xem ra là đi mua đồ. Mỗi lần nàng ra ngoài tôi đều nhớ rõ thời gian, sợ nàng có thể làm điều gì đó sau lưng tôi hay không, hoặc đi đến hòn đảo của ba chồng hay không.
Trong khoảng thời gian này, ban đêm khi nàng ngủ, Tiểu Đình duỗi bàn tay vào trong quần của mình không biết bao nhiêu lần để thủ dâm, thậm chí có mấy lần cầm cái máy thủ dâm kia nằm trên giường tự an ủi. Trước kia nhìn thấy nàng dùng máy thủ dâm, thường thường đều là trong nhà tắm, bởi vì lúc đó tôi ở nhà, nhưng hiện tại tôi không có ở nhà, nàng có thể yên tâm nằm ở trên giường, thoải mái tách hai chân ra dùng máy thủ dâm “tự thưởng” cho mình.
Tôi tính toán từ sau khi tôi không có ở nhà, cơ hồ mỗi buổi tối Tiểu Đình đều dùng máy thủ dâm, trước kia, nàng dùng máy thủ dâm căn bản không đạt tới cao trào gì, nhưng hiện tại hết cách thôi, mất đi sự an ủi của ba chồng, nàng chỉ còn lại một phương pháp là thủ dâm, dưới sự “nỗ lực” không ngừng, nàng dùng máy thủ dâm vẫn đạt được một số lần cao trào, nhưng so với ba chồng, những cao trào này có vẻ rất nhỏ, không đáng kể, nhưng đây là phương pháp duy nhất để nàng tự an ủi.
Nhìn Tiểu Đình tách hai chân ra nằm trên giường thủ dâm, chính mình vẫn có chút kích động không khỏi còn cương cứng lên, hơn nữa lúc nàng tự an ủi hai mắt nhắm nghiền, lông mày đôi khi nhíu lại, tựa hồ như đang hồi tưởng. Có lẽ, hay là nói khẳng định, khi nàng đạt tới vài lần giới hạn cao trào, trong đầu nàng nhất định đang hồi tưởng lại ba chồng. Suy cho cùng, người đàn ông có thể mang đến cho nàng cực khoái không phải là tôi, mà là ông.
Khi tôi nhìn thấy nàng tự thủ dâm, tôi nghĩ đến những gì nàng tưởng tượng trong đầu, trong lòng mình vẫn không tự chủ được có vị chua.
Qua mấy ngày sau, sau khi rời giường Tiểu Đình hảo hảo chưng diện một phen, sau đó đi ra khỏi nhà. Nhìn thấy nàng ăn mặc xinh đẹp như vậy, trong lòng tôi không khỏi có dự cảm không tốt. Bình thường ở nhà nàng cùng đi ra ngoài mua sắm đều trang điểm nhẹ nhàng, nhưng lần này ăn mặc rất cẩn thận xinh đẹp, tựa hồ như đi ra ngoài gặp ai đó.
Khi Tiểu Đình ra khỏi nhà, trong nhà chìm vào im lặng. Lúc này tôi mới sốt ruột, dù sao chỉ có trong nhà mới có giám sát, tôi cũng không cách nào biết được sau khi nàng ra ngoài sẽ đi đâu. Bình thường thì sau khi nàng ra khỏi cửa, nhiều nhất một giờ là nhất định sẽ trở về nhà, nhưng lúc này nàng ra ngoài thật lâu vẫn không có trở về.
Thời gian nàng ra ngoài là tám giờ sáng, tôi cứ nhấp chuột tua nhanh, đã đến trưa mà nàng vẫn chưa về, trong lòng tôi không khỏi có chút hoảng hốt, chẳng lẽ nàng đi tiểu đảo tìm ba chồng? Tôi lo lắng như vậy là có lý do, bởi vì ngày này chính là ngày tôi phát hiện nàng có dị thường.
Kích chuột đến hơn hai giờ chiều, cửa nhà cuối cùng cũng mở ra, nhưng tiến vào không phải một mình nàng, phía sau còn có một người đàn ông, bất quá phải nói là một cậu bé, con trai Hạo Hạo của tôi.
Nhìn thấy người vào cửa là hai mẹ con Tiểu Đình, trong lòng tôi thở phào. Hôm nay là thứ sáu ngày nghỉ của Hạo Hạo, nàng có thể mang nó về nhà, tức là nàng đã tới nhà cha mẹ vợ tôi. Chỉ cần không phải đến chỗ cha tôi, tôi liền cảm giác được rất thoải mái.
Sau khi Hạo Hạo vào cửa, liền chạy đến sofa bật TV lên, trong nhà tôi lắp đặt TV mạng, có thể xem phim hoạt hình mà nó thích, muốn xem cái nào thì xem, còn Tiểu Đình thì thay đồ. Lúc này tâm tình của nàng rất tốt, dù sao cũng hiếm khi đi gặp cha mẹ nàng. Hiện tại còn sớm để nấu cơm tối, cho nên sau khi thay đồ, nàng mở máy tính ra.
Trong khoảng thời gian này, nàng đã sử dụng Internet để tiêu thụ thời gian, trước đây vì công việc bận rộn nên nàng rất ít khi chơi máy tính, bây giờ có thời gian và cơ hội, nàng bắt đầu chơi máy tính và càng ngày càng cảm thấy nghiện. Sau khi mở máy tính ra, nàng nhìn đông nhìn tây trên máy tính.
Mà Hạo Hạo thì ở trong phòng khách vẫn yên lặng xem phim hoạt hình, trên bàn cà phê trong phòng khách có rất nhiều đồ ăn vặt, những thứ đó đều do Tiểu Đình mua về. Mặc dù cha mẹ vợ tôi cưng chiều con cái nhưng họ quản lý nó rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ, hơn nữa vì sức khỏe của nó cũng chưa bao giờ để cho nó ăn vặt lung tung, chỉ có lúc nàng mang nó về nhà, nó mới có cơ hội này.
Sau một hồi duyệt Internet, Tiểu Đình không biết làm cái gì, cứ như đang nghiên cứu một số tài liệu, sau khi tải xuống một vài thứ, dường như nàng muốn tìm một ổ usb flash để bảo quản, bởi vì tôi thường cập nhật hệ thống trên máy tính ở nhà, hoặc một lần nhấp vào khôi phục, không có gì để lưu lại trong thẻ nhớ. Lúc này Tiểu Đình có vẻ rất vội vàng muốn lưu lại cái gì đó, cho nên nàng mở tủ tìm ổ usb flash.
Khi Tiểu Đình mở túi của tôi, cuối cùng nàng cũng tìm thấy một cái usb, thực ra đó không phải là “usb”, mà là dongle của tôi, nhưng bề ngoài giống hệt như “usb”, nàng lấy nó ra, trái tim tôi căng thẳng ngay lập tức.
Sau khi nàng cắm dongle vào máy tính, liền mở dongle ra, nhưng lập tức hiển thị mật mã nhập chương trình, điều này làm cho nàng ngẩn người, bởi vì nàng không ngờ cái usb này còn có mật mã, bất quá theo đó nàng liền lộ ra biểu tình đã rõ. Cái usb này là của tôi, bởi vì tôi thường xuyên lưu giữ một ít tư liệu của công ty trong usb, dongle usb cũng là điều bình thường, nhưng bộ dáng của nàng tựa hồ như rất sốt ruột, Tiểu Đình chuẩn bị thử nhập mật mã.
Nhìn thấy nàng đang chuẩn bị nhập mật khẩu, tôi không khỏi có chút mong chờ, bởi vì dongle của tôi đã được thiết lập, chỉ cần nhập sai mật khẩu ba lần, dongle sẽ bị khóa, chỉ có thể bẻ khóa chương trình và chương trình cụ thể này chỉ có tôi biết và người bán thiết bị giám sát.
Chỉ thấy Tiểu Đình liên tục nhập hai lần, mật mã đều sai, mật mã đầu tiên là 12345678. Mật mã thứ hai là 00000000, tất cả đều sai và nàng phải dừng lại khi nàng chuẩn bị nhập mật khẩu lần thứ ba.
“Mẹ, con đói quá…” Lúc này trong phòng khách truyền đến thanh âm của Hạo Hạo khiến cho Tiểu Đình nhất thời tỉnh lại, nhìn đồng hồ cũng đã gần năm giờ chiều, nàng rời khỏi máy tính, chạy ra phòng khách.
“Xin lỗi, con trai, mẹ đi nấu cho con món ngon ngay bây giờ…” Lúc này trong phòng khách vẫn còn rất nhiều hàng hóa trên bàn cà phê, hẳn là hai mẹ con ăn cơm trưa xong liền rời khỏi nhà cha mẹ vợ, đi dạo phố mua sắm, có lẽ còn đưa Hạo Hạo đi chơi.
Tiểu Đình vào nhà bếp chuẩn bị bữa tối thịnh soạn cho Hạo Hạo, hai mẹ con ăn cơm không câu nệ không có tôi với cha ở nhà, vui vẻ cùng quan tâm hỏi thăm, kết thúc bữa cơm tối này chỉ có hai mẹ con.
Sau khi ăn xong, Tiểu Đình dọn dẹp nhà cửa, còn Hạo Hạo tiếp tục ngồi xem TV trên ghế sô pha, sau khi dọn dẹp xong nàng lại tìm đến máy tính. Lúc này trên máy tính vẫn mở một trang web, còn có giao diện đầu vào của dongle.
Lúc này, tôi hy vọng Tiểu Đình sẽ nhập mật khẩu nhanh chóng, thực tế có rất nhiều loại mật khẩu, chẳng hạn như sinh nhật của tôi, sinh nhật của nàng, sinh nhật của Hạo Hạo, v. V. Chắc nàng sẽ thử từng mật khẩu một, nhưng chỉ có ba cơ hội, mà mật mã tôi đặt ra cũng không phải sinh nhật của bất kỳ một người nào, mà là ngày kỷ niệm kết hôn của hai chúng tôi.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến cho tim tôi như rơi xuống đáy vực trong phút chốc, có lẽ đó là sự sắp đặt của ông trời, có lẽ chúng tôi thực sự đã rất ăn ý về khía cạnh này, xem như là vợ chồng tâm hữu linh tê. Tiểu Đình lần thứ ba không có truyền mật mã lung tung, mà là trực tiếp nhập vào kỷ niệm kết hôn của chúng tôi! Sau khi nhập dongle, dongle đã được mở và trang xuất hiện và bí mật của tôi sắp bị lộ ra trước mặt nàng vào lúc này…
… Bạn đang đọc truyện Cha và vợ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/cha-va-vo-quyen-2/
Nhìn thấy màn hình hiện, biểu tình của Tiểu Đình trong nháy mắt sững sờ ngây người ra. Bởi vì trang này căn bản không phải là trang usb nên có, ngược lại còn có rất nhiều lựa chọn chức năng, cùng lúc đó mấy khung video màu đen xuất hiện trước mặt nàng.
Nhìn cảnh này tôi đã thống khổ nhắm mắt lại. Lúc này cảm giác cả người toát mồ hôi như mưa. Xong đời, hệ thống này đã bị nhập mật mã chính xác, như vậy thao tác kế tiếp rất đơn giản, bởi vì lựa chọn đều có đánh dấu văn tự.
Khi tôi mở mắt ra, Tiểu Đình đã bật công tắc giám sát thời gian thực và màn hình giám sát của tất cả các nơi trong nhà được hiển thị. Phòng ngủ của chúng tôi, phòng ngủ thứ hai, nhà tắm, phòng khách, tất cả các màn hình giám sát được hiển thị.
Lúc đầu Tiểu Đình còn lộ ra một tia nghi hoặc, bởi vì nàng biết đây là thiết bị giám sát. Trong khoảng thời gian này nàng thường xuyên lướt trên mạng tìm hiểu rất nhiều thứ, cũng học được rất nhiều thứ, nhưng trong đầu chỉ hoang mang. Có lẽ nàng cho rằng đây là giám sát của một địa điểm nào đó mà thôi, có lẽ là giám sát của công ty tôi, dù sao bây giờ tôi là quản lý cao nhất của công ty.
Bởi vì tất cả các khuôn hình đều mở ra, cho nên mỗi một khuông hình đều rất nhỏ, Tiểu Đình không thể nhìn rõ, sau khi lướt qua một hồi, ánh mắt của nàng dừng lại ở hai khuông hình, cuối cùng nàng sửng sốt trợn mắt, không thể tin mở ra hai khuôn hình là phòng ngủ và phòng khách của chúng tôi.
Đầu tiên là Tiểu Đình nhìn thấy khuôn hình phòng khách, trong khuôn hình con trai Hạo Hạo còn ngốc nghếch, say sưa xem tv trên mạng, mà trong một khuông hình khác là phòng ngủ của chúng tôi, trong khuông hình nàng nhìn thấy chính nàng.
Tiểu Đình vẫn không thể tin được, nàng nhìn vào màn hình, cuối cùng theo vị trí trong màn hình, nàng quay đầu nhìn camera, từ từ đứng dậy, thời điểm vừa mới đứng dậy, nàng cũng không biết là do thời gian nàng đã ngồi quá lâu. Hay là vì…
Nàng lảo đảo thiếu chút nữa té ngã. Sau khi chống cơ thể, nàng từ từ bước đến camera giấu trong công tắc, kỳ thật chính là ốc vít công tắc, nàng tiến lại gần và nhìn. Liếc nhìn camera, rồi nhìn lại hình dáng của nàng trong khuông hình, cuối cùng nàng xác định trong nhà bị tôi lắp đặt hệ thống giám sát.
Tiểu Đình trở lại ghế. Sau đó bấm vào tất cả các khuôn hình giám sát, không có khuông nào bị bỏ sót, qua khuôn hình, nàng nhìn thấy mọi ngóc ngách trong nhà, đồng thời cũng ghi nhớ vị trí của các camera ở mọi ngóc ngách.
Sau khi xem tất cả các khuôn hình, Tiểu Đình đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, nàng tìm thấy được hai camera trong phòng khách, sau đó đi đến phòng ngủ thứ 2. Camera được đặt ở vị trí rất cao và Tiểu Đình phải lấy thang trong nhà tới. Tôi có một cái thang, không biết đã bao lâu chưa dùng qua.
“Mẹ, mẹ đang tìm gì vậy?” Hạo Hạo đang yên tâm xem TV trong phòng khách, lúc đó có vẻ rất khó hiểu, không biết mẹ nó đang làm gì mà leo thang trèo xuống khắp nơi.
“Không có gì, mẹ đang kiểm tra xem trong góc có bụi bặm cần thu dọn không, tiếp tục coi TV đi, con trai yêu của mẹ…” Lúc này, Tiểu Đình đã hụt hơi có chút thở hồng hộc vì vừa vác thang vừa chạy lung tung. Mỗi lần tìm thấy camera, tâm trạng của nàng lại sa sút một phần, khi nói chuyện với Hạo Hạo, nụ cười của nàng cũng có vẻ rất miễn cưỡng.
Khi Tiểu Đình trở lại trước máy tính, nhìn từng khuôn hình, cúi đầu dùng ngón tay véo sống mũi, trải qua quăng quật vừa rồi dường như nàng đã kiệt sức, chỉ là không biết cảm xúc sa sút lúc này của nàng là bởi vì thân thể mệt hay là tâm tình loạn.
Tiểu Đình chỉ yên lặng ngồi trước máy tính, nhắm mắt không nói gì, nhưng biểu tình rất sa sút. Lúc này nàng chỉ mới thấy màn hình giám sát, còn chưa biết trong thư mục của dongle có file video đã được lưu trước đó.
Có lẽ nàng cho rằng những giám sát này đều là sau này tôi lắp đặt lên, chỉ để giám sát xem sau này nàng có còn “ngoại tình” hay không. Dù sao đổi lại là bất kỳ người nào khác, đột nhiên phát hiện mình bị người mình tín nhiệm nhất lén lút giám sát, trong lòng nhất định sẽ thất vọng và khó chịu.
Không biết Tiểu Đình đã ngồi bao lâu, chỉ thấy điện thoại di động của nàng đột nhiên vang lên tiếng chuông báo thức, thanh âm này mỗi ngày đều vang lên, lúc đầu tôi rất nghi hoặc, về sau tôi mới biết được. Thời gian báo thức này là thời gian tôi làm việc ở Mỹ mỗi ngày. Thường thì nàng sẽ gọi cho tôi ngay sau khi chuông báo thức kêu.
Sau khi tắt chuông báo thức, Tiểu Đình nhìn điện thoại di động của mình, nhưng thay vì gọi cho tôi như mọi khi, nàng lại tìm số điện thoại của tôi, cắn môi nhìn số điện thoại. Lúc này tâm tình của nàng rất phức tạp, có thương tâm, có thất vọng, càng nhiều hơn nữa là bối rối. Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, nàng thở dài đặt điện thoại lên bàn máy tính, cuối cùng nàng không gọi cho tôi.
Nhìn cảnh này, cuối cùng tôi cũng biết tại sao hôm đó Tiểu Đình không gọi điện cho tôi. Hiện tại tôi đã cởi bỏ được phần nào nghi ngờ của mình, nhưng tôi không hy vọng nàng phát hiện ra màn hình trước đó, ít nhất bây giờ nàng chỉ mới phát hiện ra phần nổi của tảng băng, vậy tất cả những gì hai người làm ngày hôm qua chỉ là để trả thù tôi!
Sẽ không, dựa theo tính cách của nàng, chắc chắn sẽ miễn cưỡng tha thứ cho sự giám sát của tôi đối với nàng, dù sao thì nàng cũng là người thấu tình đạt lý và cũng là người “lầm lỡ trước”.
“Mẹ, con buồn ngủ…” Ngay lúc nàng ngồi trên ghế máy tính suy nghĩ miên man thì giọng nói của Hạo Hạo vang lên từ phía sau, nó dụi dụi đôi mắt nhỏ rồi bước vào phòng.
Sau khi nghe giọng nói của Hạo Hạo, Tiểu Đình nhanh chóng tắt màn hình giám sát và đứng dậy khỏi ghế, dù sao bí mật này cũng đừng để nó phát hiện ra.
“Xin lỗi con trai, mẹ quên mất…” Lúc này Tiểu Đình nhìn qua đồng hồ, phát hiện đã đến giờ ngủ của Hạo Hạo, trên mặt không khỏi mang theo hối lỗi nói với nó. Khi nhìn thấy nó, nàng vẫn nở một nụ cười hiếm hoi, trong mắt mang theo nhu tình và cưng chiều.
“Được rồi, mẹ qua phòng bên cạnh thu dọn cho con nha, vì hôm nay con trở về, mẹ cố ý chuẩn bị cho con một bộ chăn mới…” Sau khi Tiểu Đình nói xong, liền mở tủ đồ chuẩn bị lấy chăn mới ra.
Cái chăn này là do nàng mua ngày hôm qua. Khi nhìn thấy cảnh này, ban đầu tôi không khỏi tự hỏi liệu cái chăn này có phải là chuẩn bị cho hai người không, nhưng liền sau đó tôi cho rằng mình có chút dị ứng thần kinh, cuối cùng thì tôi cũng hiểu được chủ nhân chân chính của cái chăn này.
“Không, con muốn ngủ với mẹ…” Khi Hạo Hạo nhìn thấy cái chăn mà nàng đưa cho, nó lắc đầu nhỏ giọng nói.
Lời nói vừa rồi của nàng là bảo nó đi qua phòng ngủ bên cạnh cách vách, nhưng lúc Hạo Hạo ở nhà, vẫn luôn ngủ với chúng tôi, cho dù là ở nhà cha mẹ vợ, ông bà cũng làm bạn với nó, dù sao thì cũng quá mức cưng chiều nó.
“Con ngoan, con đã lớn rồi, phải học ngủ một mình. Con là nam tử hán của mẹ…” Sau khi nghe những lời của Hạo Hạo, trên mặt Tiểu Đình mang theo nhu tình muốn đáp ứng, nhưng sau đó nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn qua máy tính và nói với nó.
Nghe được ý tứ lời nói của Tiểu Đình, còn thấy nàng vừa quay đầu lại nhìn máy tính, trái tim tôi như đông cứng lại. Nàng cũng muốn ngủ với Hạo Hạo, dù sao đã lâu không có làm bạn với con trai mình, nhưng bởi vì đêm nay đột nhiên phát hiện chuyện giám sát, nàng không thể đáp ứng nó.
Cuối cùng Hạo Hạo bĩu môi bị Tiểu Đình đưa qua phòng bên cạnh, chỉ là ở phòng bên cạnh dỗ nó ngủ thiếp đi mới trở lại phòng ngủ của chúng tôi. Mà trước khi nàng trở lại phòng ngủ, điện thoại di động nàng đặt trên bàn máy tính vang lên nhiều lần, nhưng nàng lại không bắt máy.
Chờ Tiểu Đình trở lại phòng ngủ phát hiện điện thoại di động vẫn đang đổ chuông, không biết lúc đó tôi đã gọi bao nhiêu lần. Nàng nhìn vào điện thoại, cuối cùng hít sâu một hơi rồi nhấc máy, nhưng nàng nói chuyện với tôi bằng một giọng điệu rất khác thường. Lúc này tôi mới nhớ ra và cuối cùng đã hiểu ra nguyên nhân.
Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Đình đặt nó xuống giường thở dài, như thể nàng khó chịu vì cách nói chuyện vừa rồi với mình có quá đáng hay không? Nàng đứng một lúc lâu rồi lắc đầu đi ngủ, nhưng trước khi nằm trên giường, nàng nhớ tới máy tính vẫn đang bật, do dự một lúc, nàng lại bước xuống giường, sau đó ngồi trên ghế máy tính, bật lại khóa điện tử, nhập mật khẩu, lại mở trang dongle một lần nữa…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro