Phần 69
2024-08-05 02:05:07
Sau khi trêu đùa với Thủy Sinh, nhìn nàng nằm say ngủ toàn thân tràn đầy tươi mát, mái tóc đen nhánh như thác nước rối tung phủ lên ở sau ót, cái mông đầy đặn rất tròn vểnh lên khêu gợi, thân thể nàng bày ra vô hạn hấp dẫn, Tống Thanh Thư từng đợt mê say, nhịn không được tâm trí bất định miên man suy nghĩ…
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng leo lên giường cẩn thận nằm ở phía sau lưng nàng, đến khi Thủy Sinh co người lại dựa sát vào người hắn, thì Tống Thanh Thư không còn kiên trì được nữa, tay mặt lớn mật dần dần trượt đến giữa hai chân thử thăm dò bên ngoài nơi ẩn mật của nàng…
Thân thể Thủy Sinh bất giác khẽ chuyển động nhúc nhích, Tống Thanh Thư do dự, phía bên dưới làn vải là nơi mẫn cảm nhất của nữ nhân, là xử nữ chưa từng có trải qua tiếp xúc với nam nhân, thân thể phản theo xạ tự nhiên cũng mẫn cảm nhiều hơn, vùng đất hoang dại chưa ai khai phá đang sắp chịu đựng lấy ma thủ của hắn.
Tống Thanh Thư càng thêm phóng túng, tay trái đưa tới trước hai bầu vú của nàng vuốt ve, Thủy Sinh trong cơn mơ ngủ chống không lại được từng cơn khoái cảm mới lạ, nàng không tự chủ vặn vẹo uốn éo thân mình, đầu ngón tay bàn tay phải của hắn lại len lén, nhè nhẹ vạch trên lớp vài trơn bóng nơi chính giữa trung gian hai phiến môi mật, cả người Thủy Sinh run lên, cặp bắp đùi gắt gao tự kẹp lại…
Tống Thanh Thư nhìn thấy phản ứng mãnh liệt của nàng có chút phát hoảng, dù sao Thủy Sinh cũng là một đại cô nương, chứ không phải là thê tử của mình, nghỉ vậy nên hắn vội rụt tay trở về, Thủy Sinh lưng đưa về phía Tống Thanh Thư, thân thể còn hơi run rẩy, trong giây khắc, Tống Thanh Thư cảm thấy mình vô lương bất thiện, quả thực là giống một ác ma!
Tuy rằng Tống hắn có đủ loại tất cả xúc động cùng ý nghĩ của một người nam nhân, hận không thể nhào tới đem Thủy Sinh ôm lấy chà đạp… nhưng lý trí đã làm lay tỉnh hắn, chuyện này không thể nào làm càn được…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.vip/cao-thu-kiem-hiep/
Lúc Vi Tiểu Bảo bước vào thì nhìn thấy Thủy Sinh có quy củ đứng phía sau Tống Thanh Thư, đôi con ngươi của gã suýt chút nữa rớt xuống, liền kéo Tống Thanh Thư qua một bên, cười hắc hắc nói:
– Tống đại ca quả nhiên là cao thủ bên trong cao thủ, chỉ một buổi tối đã đem trái ớt này thu thập ngoan ngoãn.
Vi Tiểu Bảo do không biết võ công, cho nên lời nói của hắn tuy đã thấp giọng cũng đều vào trong tai Thủy Sinh, nàng nhìn lấy cái bím tóc đáng ghét của Vi Tiểu Bảo từ sau lưng, thực sự là hận không thể một đao kết liểu mạng sống của cả hai người.
Dùng qua bữa sáng, Trương Khang Niên và Triệu Tề Hiền gióng trống khua chiêng cùng các thị vệ bảo vệ sứ thần lên đường về kinh, còn Vi Tiểu Bảo thì đi theo Tống Thanh Thư lặng lẽ từ cửa sau chuồn ra, hướng về Cô Tô chạy đi.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://bimdep.vip/cao-thu-kiem-hiep/
– Ui chao, không đi xe ngựa, lại chẳng có tuấn mã, một đường này còn đi bao xa a… Song Nhi, ta rất nhớ muội…
Mới đi bộ trên đường một lúc, thì Vi Tiểu Bảo không ngừng than van.
– Hừ… thật là vô dụng!
Thủy Sinh lẩm bẩm, nhưng lời này lại bất hạnh là Vi Tiểu Bảo nghe qua.
– Xú a đầu, ngươi nói cái gì?
Vi Tiểu Bảo trừng nàng, sau đó là một cuộc chiến mắng nhiếc giữa hai bên bắt đầu.
Thủy Sinh một hoàng hoa khuê nữ, không phải là xuất thân đầu dướng xó chợ như Vi Tiểu Bảo nên không phải là đối thủ của gã, rất nhanh Thủy Sinh bị tức cả khuôn mặt đỏ chót, mắt phượng rưng rung…
Tống Thanh Thư ở một bên nghe được những câu mắng chửi của Vi Tiểu Bảo, âm thầm tặc lưỡi, về chuyện này so với Vi Tiểu Bảo trước mặt, thì đạo hạnh của hắn quá tầm thường không bằng cái móng tay của gã, quả thực là mất mặt xấu hổ a.
Hắng giọng một tiếng, đánh gãy cuộc chiến của hai người, Tống Thanh Thư cũng muốn trước mặt hai người bọn họ khoe khoang, đối với Vi Tiểu Bảo, hắn là vì muốn tăng cường phân lượng trong lòng đối phương với mình, còn với Thủy Sinh thì là bản tính của nam nhân tại trước mặt nữ nhân thi triễn tài năng để cuốn hút…
– Đi như thế này thì quá chậm, hai người đến đây, để ta dùng khinh công đi đến Cô Tô cho nhanh.
Tống Thanh Thư ngỏ ý.
Hai người kia nửa tin nửa ngờ đi tới gần, Tống Thanh Thư tay trái ôm chặt lấy Thủy Sinh bờ eo nhỏ nhắn, tay phải nhấc lên bả vai của Vi Tiểu Bảo vai, vận lên khinh công Đạp Sa Vô Ngân, ba người như một làn khói xanh, rất nhanh biến mất ở xa xa.
Thân thể bị Tống Thanh Thư ôm chặt, Thủy Sinh thần sắc phức tạp quay đầu nhìn qua Tống Thanh Thư trong long thầm nói: ” Sư huynh của mình bất luận về võ công hay hình dạng vẫn là đều kém xa hắn… “
“Ai nha… Thủy Sinh ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy…”
Không giống như Thủy Sinh tâm tư suy nghĩ phức tạp, Vi Tiểu Bảo thi “ui chao ” la lên, có vẻ thập phần hưng phấn, trong lòng gã thì suy nghĩ, nếu như chính mình được khinh công có tốt như vậy, sau nay đụng chuyện bất lợi, thì bỏ chạy mất dạng ai còn đuổi theo được?
Vi Tiểu Bảo là một người khi nghĩ đến sẽ làm ngay, nên gã lập tức mở miệng hỏi:
– Tống đại ca, khinh công này có thể dạy cho tiểu đệ được không?
Tống Thanh Thư cười khổ nói:
– Môn khinh công này cực kỳ tiêu hao nội lực, Vi huynh đệ lại không có một chút căn cơ nội công, thì làm sao học được!
– Ưm…
Vi Tiểu Bảo sự thất vọng lộ rõ trên nét mặt, quay đầu lại để ý nhìn thấy Tống Thanh Thư ôn nhu đem Thủy Sinh ôm chặt vào trong ngực cùi chỏ cánh tay còn tựa trên bầu vú của nàng, còn đối với mình thì chỉ là nhấc vai, nên ganh tỵ nghĩ đến: ” Hừ… có thể tên mặt trắng này giấu môn võ công đó làm của riêng, không chịu dạy cho mình… ”
Tống Thanh Thư trong thời hiện đại trước đây cũng là một cao thủ nhìn mặt người mà đoán ý, nên rất nhanh nói bổ sung khúc mắc của Vi Tiểu Bảo:
– Nhưng ta lại biết trong thiên hạ có một môn tuyệt đỉnh khinh công, không cần cái gì nội lực cũng có thể tập luyện được, rất thích hợp với Vi huynh đệ.
– Đó là khinh công gì?
Vi Tiểu Bảo lập tức tinh thần tỉnh táo lại.
– Đó là Thần Hành Bách Biến.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt phun ra vài chữ:
– Đó là thuyệt kỹ của Thiết Kiếm môn, càng trùng hợp hơn là Viên Thừa Chí mà chúng ta muốn đối phó biết được môn công phu đó.
– Vậy thì tốt, đắc lai toàn bất phí công phu tự nhiên chui đến cửa, cũng không uổng phí thời gian để tính toán với hắn.
Vi Tiểu Bảo cười khà khà nói tiếp.
– Sau này bắt được hắn, nhất định nghiêm hình tra tấn, hỏi cho ra được môn khinh công này.
– Vi huynh đệ quả nhiên thiên tính thông minh, hiện tại há miệng ra là nói thành văn vẻ a.
– Tống đại ca, nói thật những lời văn vẻ đó nó nhận thức được tiểu đệ, chứ tiểu đệ thì đâu có biết bọn nó, đây là câu trước đây tiểu đệ nghe kể chuyện nên giờ nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro