Phần 40
2024-08-05 02:05:07
Lăng Thiếu Tư mặt tối sầm lại ngồi xuống, một tay vuốt cổ mình, một tay chỉ vào mặt Đinh Điển:
– Đem tên trọng phạm này bắt lại cho ta.
Lúc này binh lính thị về từ bên ngoài đã đến dồn dập, rút bội đao hướng về phía Đinh Điển bao vây lại.
Hoàng Dung trong lúc này không đoán ra giữa hai người có ân oán như thế nào, nàng chỉ suy đoán chẳng lẽ là Lăng Thiếu Tư thù hận Đinh Điển vì y mà nữ nhi mình từ chối công tử của Lữ đại nhân đã vậy còn tự hủy dung nhan? Vì lẽ đó mà Lăng Thiếu Tư muốn đối phó với hắn tận cùng sao?
Không hiểu được ân tình bên trong, Hoàng Dung không thể làm gì khác hơn là đứng một bên yên lặng nhìn xem diễn biến.
Tống Thanh Thư thở ra một hơi, rốt cục thì cũng dựa được theo đung như kế hoạch của mình, vào lúc này mình ra trận mới ra vẻ đó là công lao với Đinh Điển.
– Lăng đại nhân, tại hạ có một lời muốn nói.
Tống Thanh Thư cung cung kính kính bái một cái.
Nghĩ đến vừa rồi, dù như thế nào đi nữa thì cũng là nhờ hắn cứu mạng, Lăng Thiếu Tư chần chừ:
– Tống công tử mời nói.
– Đinh Điển tuy rằng đáng ghét, có điều vừa rồi thì chính hắn dù sao cũng đã cứu được tính mạng của đại nhân ở trong tay phái Tuyết Sơn.
Tống Thanh Thư mỉm cười có chút quỷ dị:
– Tình cảnh trước mắt cũng đủ thấy hắn cùng tiểu thư là chân tâm yêu nhau, tại hạ tại nơi này xin cả gan kiến nghị, đại nhân sao không nhân việc này mà làm chủ, tác thành cho hai người bọn họ cho xong?
Đinh Điển khịt khịt mũi xem thường vì biết đây là chuyện không tưởng, nếu Lăng Thiếu Tư tốt như vậy, thì y và Sương Hoa hà tất phải chịu thống khổ nhiều năm như vậy.
Có điều làm mọi người ngẩn ngơ chính là, Lăng Thiếu Tư chần chờ trong chốc lát, thì nói:
– Được!
Đinh Điển cùng Lăng Sương Hoa không thể tin được, liếc mắt nhìn nhau, chỉ nghe Lăng Thiếu Tư tiếp tục nói:
– Đinh Điển, bản phủ ngày hôm nay sẽ đem Sương Hoa gả cho ngươi, về sau ngươi phải cố gắng đối xử tốt với nàng. Giữa chúng ta ân ân oán oán khó mà có thể nói rõ ràng, sau này ta cũng không muốn thấy mặt các ngươi, các ngươi hãy đi đi… đi được càng xa thì càng tốt!
Tống Thanh Thư thấy Đinh Điển ngẩn người đứng tại chỗ, tức giận nói:
– Còn không bái kiến nhạc phụ đại nhân?
Đinh Điển đại hỉ từ bên dưới, quỳ xuống, dập đầu mấy cái đầu:
– Tiểu tế cảm ơn nhạc phụ đại nhân.
Một giây khắc này, y chỉ cảm thấy trãi qua nhiều năm khổ sở dằn vặt như vậy cũng đáng.
Lăng Sương Hoa cũng mừng đến phát khóc, quỳ theo xuống cung kính kính dập đầu mấy, tạ ơn nhiều năm công ơn nuôi dưỡng.
– Đi nhanh đi, ta bất cứ lúc nào cũng sẽ thay đổi chủ ý, nói không chắc ngày mai sẽ hối hận mà truy sát ngươi.
Lăng Thiếu Tư chống đỡ lấy cái trán, một cánh tay phất mạnh.
– Đinh đại ca, mau dẫn Lăng tiểu thư đi nhanh.
Tống Thanh Thư đến nâng Đinh Điển dậy, lặng lẽ ghé vào lỗ tai y nói, thuận tiện còn bấm nhẹ y một cái.
Đinh Điển lập tức tỉnh lại, Lăng Thiếu Tư trước và sau tương phản quá lớn, trong đó khẳng định có gì đó quái lạ, y vội vã liền lôi kéo Lăng Sương Hoa đi mau ra ngoài.
Một bên Hoàng Dung nhìn ra khác thường, khả nghi trong lòng nổi lên, hướng về công đường nhìn thẳng, thấy Lăng Thiếu Tư hai mắt vẩn đục, vẻ mặt ngây ngô, trong lòng nàng rung động:
“Chẳng lẽ là… Lăng đại nhân bị trúng rồi Di hồn đại pháp của Cửu Âm Chân Kinh?”
Đang định bước tới tìm tòi hư thực, có điều Hoàng Dung nhìn thấy Đinh Điển cùng Lăng Sương Hoa giờ khắc này dáng dấp rất là hạnh phúc, trong lòng của nàng chợt hơi do dự.
Suy nghĩ qua, Hoàng Dung nghĩ đến chuyện kết hôn của Lăng Sương Hoa và công tử nhà họ Lữ, đã từng huyên náo gây nên hiềm khích giữa hai nhà Lữ Lăng, nếu cứ để kéo dài thì chi bằng bây giờ thật sự chấm dứt như vậy sau khi Đinh Điển cùng Lăng Sương Hoa ra đi, hai nhà đều đoạn mất tâm tư thì tốt hơn. Tĩnh ca ca thì một lòng chỉ nghĩ đến chuyện quốc gia đại sự, chưa bao giờ cân nhắc đến việc trong nhà, Phù nhi thì dần dần đã lớn rồi, dù sao thì Lữ công tử thế gia, văn võ song toàn, nếu có thể cùng với tri phủ Lữ Văn Hoán kết làm thân gia, Lữ Văn Hoán sau này sẽ không còn phòng bị đến Tĩnh ca ca nữa…
Trong lòng đã có quyết định chủ ý, hoàng Dung cười nhạt, im lặng để bọn họ rời đi, khi Tống Thanh Thư đi ngang qua bên người nàng, Hoàng Dung hạ thấp giọng, bình thản nói:
– Tống công tử đã luyện được Cửu Âm Chân Kinh cũng không tệ lắm.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep/
Hồ phu nhân cũng từ rất sớm chờ ở bên ngoài phủ để tiếp ứng, một nhóm bốn người suốt đêm rời khỏi thành Kinh Châu.
Mãi khi gặp một một toà cổ miếu đổ nát, Tống Thanh Thư mới thở phào nhẹ nhõm, phía sau lưng hắn từ lâu bị mồ hôi lạnh thấm ướt, bao nhiêu là tính toán, hắn cũng đã quên Hoàng Dung cũng đã luyện qua Cửu Âm Chân Kinh, chỉ là không biết vì sao nàng lại không vạch trần âm mưu của hắn, trong long thầm nghĩ thật là may mắn.
Ho nhẹ một tiếng, Tống Thanh Thư đi tới bên cạnh hai người Đinh Điển, Lăng Sương Hoa:
– Đinh đại hiệp, tại hạ đã làm xong theo như lời hứa của mình rồi, chúc hai người các ngươi sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão. Có điều mong rằng Đinh đại hiệp cũng tuân thủ lời hứa, đem phần còn lại của Thần Chiếu kinh truyền lại cho tại hạ.
Đinh Điển cười ha ha:
– Được rồi… ngươi chú ý lắng nghe…
Tống Thanh Thư tập trung tinh thần, đến gần hơn, đột nhiên Đinh Điển lại tung một quyền đánh tới.
Hồ phu nhân từ lúc Đinh Điển cười thì nàng cảm thấy có chút không thích hợp, cho nên vẫn quan sát y chăm chú, nhưng vì Đinh Điển ra tay quá nhanh, nàng chỉ kịp phi thân lây thân người đỡ đòn trước mặt Tống Thanh Thư.
Đinh Điển một quyền đánh trung vào trên lưng Hồ phu nhân, nàng rên lên, một ngụm máu tươi phun vọt ra khỏi miệng.
Tống Thanh Thư trợn trừng mắt, đem Hồ phu nhân ôm vào trong ngực, cảm thấy mỹ nhân toàn thân mềm oặc, tựa hồ xương cốt không còn, không biết nàng bị thương nặng đến bao nhiêu, hắn quay đầu lại nhìn Đinh Điển quát to:
– Ngươi điên rồi sao?
Đinh Điển kinh ngạc nhìn lại nắm đấm của mình, cũng âm thầm hối hận, có điều lúc nghe Tống Thanh Thư chất vấn, y cười lạnh nói:
– Hừ, ngươi cùng Lăng… Thiếu Tư cấu kết, gian kế giấu giếm được với người khác, chứ đừng nghĩ là giấu giếm được ta.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro