Phần 16
2024-08-05 02:05:07
Lúc này cơn thốn đau qua đi, miệng vết thương Hồ phu nhân liền bắt đầu chuyển hướng, từ nơi hai bầu vú truyền đến từng đợt ngứa ngáy, mới đầu còn có thể chịu được, nhưng càng ngày càng nghiêm trọng, Hồ phu nhân cắn môi, sắc mặt đỏ lên, lại qua một lát, Hồ phu nhân thật sự là không kiên trì chụ đựng nổi rồi.
Cảnh tượng này này tiết mục ở trong phim cổ trang truyền hình Tống Thanh Thư đã xem thấy rất nhiều, thấy nàng vẻ mặt nhăn nhó, Tống Thanh Thư đã biết cách trị, nên cũng không vội lắm…
Hồ phu nhân đành chép miệng nói:
– Tiểu đệ… miệng vết thương của ta rất khó chịu! Có lẽ là độc tính đang khuếch tán!
– Tẩu tẩu… tiểu đệ lo lắng đến vết thương đễ làm lỡ quá lâu thì trị không được, huống chi gã kia đã cảnh báo, nếu quá hai canh giờ thì toàn thân sẽ bị tê liệt, tiểu đệ bị trọng thương lâu ngày nên cũng mày mò học được một ít y thuật, cũng biết cách chữa trị độc Hồng quả phụ này cũng khá đơn giản, nếu như tẩu tẩu không ngại, tiểu đệ giúp tẩu tẩu dùng miệng hút độc xà ra, sau khi hồi phục thì tẩu tẩu lại đi truy gã thư sinh kia.
– Như vậy sao được…
Hồ Phu Nhân khuôn mặt nhất thời như một tấm vải đỏ vậy, chậm chập nói tiếp:
– Tiểu đệ và ta… nam nữ hữu biệt… làm sao thuận tiện…
– Bây giờ Phỉ nhi ngàn cân treo sợi tóc, còn tiểu đệ thì kinh mạch đứt đoạn, không có cách nào một mình đi cứu hắn trở về, chỉ còn có duy nhất là dựa vào tẩu tẩu. Nam nữ thụ thụ bất thân, túng thế phải tòng quyền, Hồ đại ca có linh thiêng ở trên trời cao, cũng sẽ không trách tẩu tẩu…
Tống Thanh Thư nghiêm trang nói.
Hồ Phu Nhân nghe hắn nói tới đây, sắc mặt biến động, nàng nghĩ thầm Hồ đại ca trời sinh tính tình đã hào sảng, tình huống như thế này đương nhiên cũng sẽ không chú ý tới, có điều mình là một nữ nhân, cho nên cực kì ngượng ngùng, Hồ phu nhân tuy sợ hãi con nhện độc làm cho mình nửa đời sau tàn phế, nhưng để cho tiếp xúc Tống Thanh Thư đến nơi nhạy cảm của thân thể như vậy, trong nội tâm nhưng khó mà có thể tiếp nhận.
– Vừa rồi gã thư sinh cũng có nói bắt Phỉ nhi để thể nghiệm loại dược gì đó…
Tống Thanh Thư thấy nàng còn đang do dự, liền lấy lửa châm thêm ngọn đuốc.
Hồ Phu Nhân trong lòng lạnh toát, cuối cùng bản năng của người mẫu thân cũng chiến thắng sự ngượng ngùng nữ nhân thường tình, nàng cắn răng:
– Tiểu đệ… làm phiền ngươi đáp ứng ta từ nay về sau, triệt để sẽ quên chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.
– Đây là lẽ đương nhiên mà tẩu tẩu.
Tống Thanh Thư vẻ mặt chính trực nói thêm:
– Tẩu tẩu… tiểu đệ sẽ lấy vải che khuất đôi mắt mình lại, sẽ không thấy những gì không nên thấy.
Hồ Phu Nhân cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, bé nhỏ đến mức không thể nghe được gật gù:
– Vậy cũng tốt.
Tóc mây búi cao, tư thái phối hợp thân hình thon thả uyển chuyển, eo thon mảnh khảnh, gáy ngọc xinh đẹp tuyệt trần, da thịt trắng noãn, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều hiện phong tình, hiển lộ hết sự kiều mị, sáng rực rỡ một bộ áo bào màu trắng, trắng trong suốt long lanh, sợi tơ trên váy áo bị bộ ngực mềm no tròn nhô lên thật cao, cái mông ngồi trên thảm rơm kéo căng bè hai bên mông thịt đầy đặn đến cho người thèm nhỏ dãi.
Tống Thanh Thư khóe miệng lộ ra một nụ cười không ai phát hiện, hắn lấy miếng vải che kín lại đôi mắt của mình, thấy thế Hồ Phu Nhân cũng giảm đi xấu hổ, đem y phục của chính mình từng cái từng một cởi ra.
Trong tai nghe được tiếng lụa tợ sột soạt, Tống Thanh Thư ảo tưởng ở trước mắt mình một mỹ cảnh, chỉ tiếc là hắn làm chuyện tốt quá nên hoá dở, bây giờ thì hắn làm sao dám kéo xuống miếng vải che mắt…
Một đôi ngọc phong chắp cánh cao vót, lập tức bắn ra dưới cái yếm ràng buộc, trên đỉnh hai hạt màu phấn hồng nhô ra dị thường mê người chỉ uổng cho Tống Thanh Thư chẳng nhìn thấy gì cả.
– Tiểu đệ… được rồi…
Hồ Phu Nhân nhỏ giọng nói.
– Tẩu tẩu kiên nhẫn một chút.
Tống Thanh Thư đưa hai tay mềm nhẹ vạch lên bầu vú trái nàng, bàn tay từ nơi gốc rễ chân bầu vú chậm rãi cầm thật chặt xoa xoa, chà đạp…
– Ai da… tiểu đệ làm gì vậy, vết thương ở gần phía phía trên… đỉnh.
Hồ Phu Nhân hít vào một tia khí lạnh, ức đến nước mắt đều sắp chảy ra.
– Thất lễ… thất lễ… À… khi nào tẩu tẩu thấy tiểu đệ hút hết máu đen, chuyển qua máu đỏ thì hãy nói cho tiểu đệ biết…
– Um…
Tống Thanh Thư vội vàng nói, nhưng trong lòng bàn tay dư vị nắm chặt bầu vú truyền đến cảm giác mềm mại co dãn vẫn còn, trong lòng âm thầm đắc ý, nhớ tới trong Thần Điêu Hiệp Lữ lúc Dương Quá đối với Lục Vô Song cùng dùng một chiêu như thế này, bây giờ chính mình cũng có cơ hội nếm thử một lần.
Vừa rồi đưa ra ý dùng vải bịt mắt, nhìn qua như là một chính nhân quân tử, kỳ thực Tống Thanh Thư đã có dự tính, đôi mắt không nhìn thấy, vì vậy cho dù đôi tay quờ quạng mò khắp nơi trên đôi bầu vú như thế nào đi nữa, thì Hồ phu nhân cũng không cách nào oán giận đến trên người hắn được…
Khi cảm nhận được miệng vết thương bị Hồng quả phụ cắn nằm ở bên trái dưới chân đầu núm vú, thẩm thấu rỉ máu ra, muốn miệng ngậm vết thương hút, nhất định là phải ngậm luôn đầu vú của Hồ phu nhân…
Tống Thiên Thư ngậm vào đầu vú bên trái Hồ phu nhân hút ra máu đen rồi phun xuống đất, lại tiếp tục hút, để cho máu dễ dàng chảy ra, Tống Thiên Thư dùng tay nắm ở bầu vú Hồ phu nhân chậm rãi đè ép, năm ngón tay dần dần dùng sức, đầu ngón tay thật sâu lâm vào ở bên trong bầu thịt no đủ, còn miệng thì ngậm đầu mũi nhọn núm vú mút mạnh vào…
– Ưm…
Hồ phu nhân trước ngực như bị điện giựt, rên lên nói:
– A… tiểu đệ… đau… ưm…
Tống Thiên Thư không để ý đến giọng nói trầm thấp của nàng, tiếp tục đem nhũ phong Hồ phu nhân ở trong tay nắn bóp, miệng không ngừng mút vào, một lát sau hơi thở Hồ phu nhân đã là hơi nặng bộ ngực nhấp nhô kịch liệt, vài giọt mồ hôi chảy tươm ra trên vầng trán, một phu nhân thành thục cổ điển phong tình, giây khắc này đang bị một nam nhân trẻ tuổi không kiêng nể gì cả mút vào lấy bầu vú nơi cấm kỵ, phát ra những tiếng “ chậc… chậc… ” vang vang…
Cảm giác tay của Tống Thiên Thư đầu tiên là trơn trượt, sau đó là co dãn đàn hồi bắn ngược trở ra, hắn thấy Hồ phu nhân không có gì biểu lộ phản cảm, cho nên yên lòng, hưởng thụ lấy bầu vú thịt xúc cảm kinh người, trong miệng nhả hút máu trở nên càng thêm nhanh, bàn tay không ngừng xoa bóp lấy bầu vú no đủ cực kỳ tận hứng, toàn tâm vùi miệng vào vừa mút vừa liếm láp trên đầu núm vú của nàng, đem mùi thơm của cơ thể Hồ phu nhân từng hồi lưu vào trong mũi, khiến cho Hồ phu nhân cơ hồ nhịn không được yết hầu muốn rên rỉ thoát ra.
Phu quân Hồ phu nhân đã sớm qua đời hơn chín năm rồi, cũng chính từng ấy năm nàng tiết dục, một nữ nhân gần ba mươi tuổi tính dục đang vào thời kỳ chín mùi mạnh như hổ như lang làm sao chịu được như vậy kích thích? Làm sao nàng không biết đến khoái hoạt chứ? Hồ phu nhân cưỡng chế đè xuống bên dưới hạ thể nhộn nhạo xuân tình, một giọng nói văng vẳng trong đầu, chẳng qua là chữa thương mà thôi, thân thể theo bản năng có chút phản ứng là rất bình thường, mặc dù cảm thấy khó xử, nhưng chỉ cần tâm trí mình đừng nghĩ bất loạn, thì đâu có quan hệ gì?
Nói gì thì nói, cái loại tê dại này cảm giác thật sự khó chịu, mình cũng là tình thế bất đắc dĩ thôi, đôi đầu núm vú khéo léo đẹp đẽ đỏ thẫm, bởi vì bị kích thích, đã thành thục săn cứng dựng đứng thẳng lên, mình chẳng lẽ lâu nay hư không cô quạnh, nên thân thể khát vọng đến nam nhân sao?
Tuy cảm thấy rất ngượng ngùng, nhưng trong nội tâm lại tự nhủ với mình, chẳng qua là tác dụng của việc chữa thương mà thôi… Tống Thiên Thư không để ý cảm xúc của Hồ phu nhân, hắn tiếp tục hút máu, mãi đến khi máu vết thương đã chuyển sang màu đỏ tươi…
Hồ phu nhân cảm thấy không thể lại tiếp tục rồi, thân thể của mình giống như là bị khiêu khích kích thích, bên trong âm đạo cũng không tự chủ được đang có từng trận hư không, đến khi nhìn thấy vết thương có màu máu đỏ tươi nàng liền vội nói:
– Tiểu đệ… hết máu độc bên đó rồi…
– Tỷ tỷ… còn ngứa ngáy không vậy?
Hồ phu nhân nhìn thấy Tống Thiên Thư vẻ mặt biểu lộ mờ mịt dưới đôi mắt bị che kín, e lệ nói:
– Bớt nhiều chỉ còn một ít… tiểu đệ nhanh… mau hút bên kia đi.
Còn vết thương dưới chân bầu vú trái, Hồ phu nhân nắm chặt hai tay, bình ổn tâm tình, chỉ cầu mau chóng chấm dứt chuyện chữa thương này.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro