Phần 217
2022-08-21 11:38:00
Lúc Tống Thanh Thư theo trong sơn động đi ra, mặt trời đỏ rực đang lên cao ở chân trời, hít vào không khí sơn dã, làm cho tinh thần phấn chấn lên.
– Một ngày mới thật tươi đẹp…
Tống Thanh Thư duỗi lưng, tối hôm qua tình huống thì hắn hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, thế nhưng là cơ duyên xảo hợp hắn rõ ràng sống lại, hôm nay trong cơ thể Kim Ba Tuần Hoa cũng tạm thời yên lặng xuống, tuy rằng vẫn không cách nào thuyên chuyển nội lực, bây giờ thì hắn cũng không quản đến nhiều nữa…
Hắn là người lạc quan, miễn là còn sống, thì vẫn còn có khả năng.
Giây khắc này Tống Thanh Thư không còn tận lực che giấu thân phận của mình, không phải là hắn không cẩn thận, mà là bây giờ hắn không cần ẩn nấp rồi.
Bởi vì hắn cũng không phải hình dạng của mình xuất hiện, mà là thay đổi y phục của hùng Đại, dịch dung thành bộ dáng của đối phương.
Hắn biết Tiểu Long Nữ dựa vào khinh công của nàng, chắc có lẽ không gặp nguy hiểm gì, ngược lại nếu như hắn còn tiếp tục lưu lại trong sơn động, lại bị người khác tìm đến, chỉ sợ không còn có may mắn nữa, nên quyết định dịch dung thành dung mạo Hùng Đại, dù sao đầy khắp núi đồi đều là quân binh đang tìm tòi, lẫn vào trong đám người này thì giống như cá vào hải dương, ai còn còn có thể tìm tới hắn chứ?
Đem thi thể Hùng Nhị, Hùng Tam tùy tiện tìm hố đất chôn, còn giả vờ dựng lên một khối bài vị, thi thể Hùng Đại thì bị Hóa Thi Phấn biến thành một vũng máu, như vậy coi như là về sau có người phát hiện ra cái gì, thì thân phận Tống Thanh Thư lúc này cũng sẽ không bại lộ.
Bất quá hắn cũng không có tiếp tục lưu lại sơn động, mà lựa chọn đi xuống núi, hắn lo lắng lưu lại sơn động thì sẽ bị người phát hiện, rồi sẽ bị người hoài nghi, dù sao tất cả bây giờ phải cẩn thận là hơn, hắn đã không còn cách nào để mạo hiểm, trong lòng tính toán đợi lần lục soát này qua đi, thì sẽ quay trở lại sơn động chờ Tiểu Long Nữ trở về.
Trên đường đi đụng phải mấy đám quân binh lục soát, bất quá quân binh chỉ nhìn thoáng qua hắn rồi tiếp tục tìm tòi, hiển nhiên bằng trang phục của hắn thì nhận ra hắn là thị vệ của Vạn Sĩ Tiết.
Nhìn xem đ0ám quân binh kia mang theo nhiều bức họa hình ảnh của mình, Tống Thanh Thư kinh sợ ra một thân mồ hôi lạnh, may là dịch dung, bằng không thì coi như là thay đổi y phục chỉ sợ cũng bị nhận ra.
Thì cứ như vậy một đường hữu kinh vô hiểm hạ sơn, sau đó Tống Thanh Thư tại dưới chân núi vừa đi vừa quan sát phía trên núi mấy đạo nhân mã, không thể không bội phục dưới trướng Lý Khả Tú quả nhiên không thiếu nhân tài, quả nhiên là chu đáo, mặc dù phần lớn quân binh sĩ bị Tiểu Long Nữ thu hút đuổi theo, thế nhưng là các khu vực khác cũng không có buông lỏng, ngược lại còn đem mấy đội quân binh lưu lại vùng phụ cận tiến hành chia ra tìm tòi lục soát.
Bỗng nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng vó ngựa, chỉ thấy hơn mười tên kỵ binh từ trên núi xuống, Tống Thanh Thư do dự trong chốc lát, cũng không có biểu lộ ra cái gì khác thường vẻ, tiếp tục đi…
Rất nhanh hơn mười tên kỵ binh kia chạy lướt qua bên cạnh hắn, Tống Thanh Thư vừa thở phào một hơi, lại phát hiện tên đầu lĩnh kỵ binh bỗng nhiên quay lại đầu ngựa, hướng hắn chạy lại.
Rất nhanh đám kỵ binh kia liền đem hắn bao quanh vây vào giữa, thái độ cực kỳ không hữu hảo.
Tống Thanh Thư rùng mình, nghĩ thầm chẳng lẽ mình là để lộ ra sơ hở ở chỗ nào sao?
– Hừm… ta tưởng là ai, không phải là Hùng Đại sao?
Tống Thanh Thư giật mình, lúc này mới chú ý tới những người này ăn mặc trang phục cùng một dạng với hắn, tên cầm đầu là tên tối hôm qua còn bên người của Vạn Sĩ Tiết.
– Um…
Tống Thanh Thư mơ hồ không rõ đáp lại.
– Hừ… thường ngày không phải rất uy dũng sao? Như thế nào hôm nay giống như con gà rụt cổ vậy…
Tên cầm đầu đám kỵ sĩ kia mỉa mai…
– À… đúng rồi, như thế nào không thấy Hùng Nhị, Hùng Tam vậy?
Tống Thanh Thư lông mi chau lại, nghe giọng điệu này thì thấy rõ mối quan hệ với Hùng Đại rất kém cỏi a, đột nhiên nghĩ đến tối hôm qua tam huynh đệ trong miệng có nhắc đến Ngâm Phong Khoái Kiếm – Chương Quyền, chẳng lẽ đây là hắn?
– Chương lão đại đang hỏi ngươi đấy…
Thấy hắn không lên tiếng, một tên cả giận nói.
Rốt cuộc đã nhận được xác nhận, Tống Thanh Thư cố ý đôi mắt đỏ hồng tức giận trả lời:
– Do ngươi cố ý điều chúng ta đi phía sau, kết quả chúng ta điều tra đến sơn động, khi vào lúc soát thì bị trúng cạm bẫy độc châm, không may các huynh đệ đã bỏ mình…
– Hùng Nhị, Hùng Tam đã chết?
Chương Quyền trong mắt có chút hả hê…
– Hừ… có liên quan gì đến ta, do chính các ngươi không cẩn thận bị trúng cạm bẫy…
– Ta liều mạng với ngươi…
Tống Thanh Thư làm như muốn tiến lên, thì bên cạnh có người ngăn cản lại…
– Được rồi được rồi, ta niệm tình ngươi đau khổ mất đi thân nhân, nên không cùng ngươi so đo…
Chương Quyền phất tay, tên Hùng Đại này có võ công không tệ, vạn nhất làm hắn phát điên rồi, thật là có phiền toái…
– Hiện tại trạng thái của ngươi cũng không thích hợp tiếp tục lưu lại nơi đây chấp hành nhiệm vụ, vừa vặn thiếu nãi nãi phải về Lâm An cần có hộ vệ, ngươi về bảo hộ nàng đi.
– Hả?
Tống Thanh Thư trợn tròn mắt, hắn chỉ là tùy tiện làm điệu bộ một chút, như thế nào bỗng nhiên lại toát ra một thiếu nãi nãi, lại còn phải hộ tống nàng đi về Lâm An?
– Không được… ta phải ở lại chỗ này làm bạn với các huynh đệ của ta.
Tống Thanh Thư cự tuyệt, nói đùa gì vậy, hắn còn phải đợi Tiểu Long Nữ quay trở về đâu rồi, làm sao có thể chạy đi Lâm An chứ.
– Đây chính là tả tướng đại nhân tự mình hạ lệnh, ngươi dám kháng mệnh không thi hành sao?
Chương Quyền vừa nói vừa đưa tay để vào trên thân kiếm bên hông.
Tống Thanh Thư đồng tử co rụt lại, biết rõ Hùng Đại xưa nay cùng Chương Quyền không ưa nhau, nếu là mượn cớ này đem mình giết đi, thì thật đúng là oan uổng, rơi vào đường cùng hắn đành phải hừ một tiếng:
– Đi thì đi.
– Theo chúng ta quay trở về thành, bái kiến tướng gia đi.
Chương Quyền phất tay, ý bảo thủ hạ dưới tay phân ra cho Tống Thanh Thư một con ngựa.
Tống Thanh Thư đành phải cùng theo đám người kia hướng thành Dương Châu chạy như bay, trên đường đi hắn nghĩ tới chuyện chạy trốn, thế nhưng là lấy trạng thái trước mắt, một khi bại lộ thân phận, thì sẽ trốn không được xa.
Bất tri bất giác, một đoàn người đã trở về thành Dương Châu, Vạn Sĩ Tiết không có lưu lại đô đốc phủ, mà là trưng dụng một phủ của phú thương trong thành, ở bên trong bày mưu tính kế, chỉ huy việc bắt Tống Thanh Thư.
Chương Quyền dẫn đám người kia đối với Vạn Sĩ Tiết thi lễ, Vạn Sĩ Tiết nhẹ gật đầu, tùy ý nói:
– Lần này chính ngươi hãy hộ tống thiếu nãi nãi quay về Lâm An đi.
“Thiếu nãi nãi…” Tống Thanh Thư nghi hoặc, bỗng nhiên nhớ lại chuyện trước đây của Vạn Sĩ Khuê, trong lòng lập tức thấy cực kỳ đặc sắc: ” Không phải là Thích Phương sao…”
Nào ngờ Chương Quyền nghe xong lời lão nói, cũng không có lĩnh mệnh, ngược lại nói:
– Bẩm tướng gia, thuộc hạ lần này chỉ sợ không có cách nào hộ tống thiếu nãi nãi được…
– Vì sao?
Vạn Sĩ Tiết lập tức ngẩng đầu lên, trong ánh mắt nở rộ hào quang khiếp người.
Chương Quyền trong lòng phát lạnh, không dám chần chừ, gấp nói:
– Bẩm báo tướng gia, ngày hôm qua chúng ta đuổi bắt Tống Thanh Thư, mắt thấy sẽ là thành công, nào ngờ bỗng nhiên xuất hiện một bạch y nữ tử đã cứu được hắn.
Vạn Sĩ Tiết nhướng mày:
– Việc này ta đã đã biết, Lý Khả Tú lần này phái mấy ngàn người vây bắt, cho dù là hắn có người cứu giúp, Tống Thanh Thư cũng chạy không thoát được.
Chương Quyền vội bổ sung:
– Không phải là Tống Thanh Thư, mà là cùng nàng kia có quan hệ.
Tống Thanh Thư ở một bên cúi đầu, nghe vậy trong lòng khẽ động, tại sao lại cùng Tiểu Long Nữ có quan hệ?
Vạn Sĩ Tiết hiển nhiên cũng nghi hoặc:
– Nàng kia làm sao vậy?
– Hơn một canh giờ trước, thuộc hạ đã cùng nàng kia đối mặt từ xa, khi nhìn thấy rõ dung mạo của nàng… nàng…
Chương Quyền tựa hồ nghĩ tới điều gì kinh khủng, thanh âm có chút phát run lên, nàng hình như là… Lý Oa của năm đó…
– Lý Oa?
Nghe được cái tên này, Vạn Sĩ Tiết liền đứng lên, hiển nhiên cũng là khiếp sợ.
“Lý Oa là ai…” Tống Thanh Thư trong lòng cũng nghi hoặc, mà có thể làm cho Vạn Sĩ Tiết thất thố như thế, hiển nhiên không phải một nhân vật tầm thường.
– Không có khả năng đó…
Vạn Sĩ Tiết rốt cuộc tỉnh táo lại, năm đó Lý Oa sớm chết rồi, hơn nữa coi như là không chết, đến bây giờ tuổi cũng lớn, thế nhưng là dựa vào tin báo ngày hôm qua truyền về, người cứu Tống Thanh Thư rõ ràng cho thấy là một cô nương trẻ tuổi, chắc chắn không phải là nàng…
– Thuộc hạ năm đó cũng có tham gia qua vây bắt Lý Oa, cho nên nhận ra hình dạng của nàng, cô nương xiêm y áo trắng kia cùng Lý Oa quả thực là cùng một khuôn mẫu đấy.
Chương Quyền cũng mặt lộ vẻ nghi hoặc, bất quá cho dù Lý Oa có thuật trú nhan, cũng không có khả năng thoạt nhìn qua còn trẻ như vậy, hơn nữa con đường võ công hai người cũng không quá giống nhau…
Chương Quyền lặng lẽ liếc nhìn Vạn Sĩ Tiết, rồi mới lên tiếng:
– Theo thuộc hạ suy đoán, vậy thì cô nương áo trắng kia, rất có thể là nữ hài tử năm đó…
– Nhạc Ngân Bình?
Vạn Sĩ Tiết vẻ mặt âm trầm…
– Khó trách lúc trước đạt được tin tức nói cô nương áo trắng kia xuất hiện tại phụ cận thành Dương Châu, vốn ta còn tưởng đó là chi nữ của Hoa Sơn Nhạc Bất Quần…
Tống Thanh Thư rốt cuộc nhớ tới Lý Oa là ai, chính là thê tử của Nhạc Phi, cũng chính là Lý Thanh La lúc trước nhắc tới tiểu di của nàng, bởi vì thân phận thần bí, bên Nam Tống không biết tên thật của nàng, chỉ là lấy tên Lý Oa gọi thay…
Tống Thanh Thư hoàn toàn không nghĩ tới nữ nhi của Nhạc Phi lại chính là Tiểu Long Nữ…
Bất quá cẩn thận nhớ lại suy đoán:
Năm đó Tiểu Long Nữ còn là hài nhi, bị người đặt ở đại viện của Toàn Chân giáo, chắc là khi đó Nhạc Phi bị giết oan, Lý Oa bởi vì hậu sản suy yếu lại bị đám người Vạn Sĩ Tiết, Trương Tuấn đuổi giết, nàng vô lực bảo hộ nhi nữ chu toàn, lại không thể tin được bất luận kẻ nào, liền đem nhi nữ lưu tại đại viện của thiên hạ đệ nhất chính phái Toàn Chân giáo, lúc ấy Vương Trùng Dương vô luận võ công hay là nhân phẩm, đều là đối tượng đáng tin cậy, bất quá nàng không nghĩ tới, cuối cùng Tiểu Long Nữ lại bị Lâm Triêu Anh ôm trở về trong Cổ Mộ.
Khó trách mình cảm thấy Vương Ngữ Yên cùng Tiểu Long Nữ hình dạng có vài phần tương tự không nghĩ tới các nàng thật sự là có liên hệ máu huyết.
Tống Thanh Thư lập tức sáng tỏ thông suốt, Tiểu Long Nữ cùng Vương Ngữ Yên tuy rằng niên kỷ không kém mấy tuổi, bất quá dựa theo bối phận thì Tiểu Long Nữ hẳn phải là tiểu di của Vương Ngữ Yên mới đúng.
– Chương quyền, vậy ngươi tùy tiện an bài một người khác hộ tống thiếu phu nhân quay về Lâm An, người còn lại, toàn bộ phái ra ngoài, nhất định phải bắt lấy nữ nhân kia, truyền tin cho tất cả mọi người, hiện tại không cần phải quá chú tâm đến Tống Thanh Thư nữa, dù sao hắn đã trúng Kim Ba Tuần Hoa cũng sống không được bao lâu, toàn bộ nhân thủ đều phái đi đuổi bắt nữ nhân kia…
Vạn Sĩ Tiết trong mắt hiện qua một tia vẻ tàn nhẫn, bởi vì chuyện năm đó, hắn đã cùng Nhạc Gia kết lấy huyết hải thâm cừu.
Những năm qua dân gian dần dần vì Nhạc Phi kêu oan, nếu là biết rõ chi nữ của Nhạc Phi còn sống trên thế gian này, khẳng định sẽ có người nhân cơ hội này lật lại bản án của Nhạc Phi, đến lúc đó chính Vạn Sĩ Tiết và những người liên quan liền chết không có chỗ chôn rồi, cho nên tuyệt không thể để cho hậu nhân Nhạc Phi sống trên đời…
– Tuân mệnh…
Chương Quyền ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, hắn năm đó cũng là bởi vì đuổi giết người nhà Nhạc Phi bộc lộ ra tài năng, cho nên được Vạn Sĩ Tiết thưởng thức, dần dần đề bạt lên làm thủ lĩnh thị vệ, lần này nếu có thể bắt lấy nữ nhân kia đấy, lại là một cái cọc kỳ công bất thế, đến lúc đó vinh hoa phú quý, tướng gia tuyệt sẽ không bạc đãi mình…
Chương Quyền quay đầu lại nhìn Tống Thanh Thư, chỉ vào hắn nói ra:
– Hùng Đại, lần này ngươi một mình hộ tống thiếu nãi nãi quay về Lâm An, những người còn lại thì đi với ta truy bắt nữ nhân kia.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro