Phần 165
2022-08-21 11:38:00
Cũng không lâu lắm, Tống Thanh Thư liền đứng dậy đem nàng bế lên để lên nằm ngửa, cái mông để trên bên cạnh mặt bàn, hai chân buông thõng xuống trên sàn nhà, một tay hắn quét lấy bầu rượu chén rượu, loảng xoảng rơi lả tả đầy trên đất…
– Hả? Tại trên mặt bàn sao?
Trình Dao Già có chút chột dạ, dù sao nàng luôn luôn theo khuôn phép cũ, coi như là từ ngày kết hôn cùng trượng phu, mỗi lần thân mật cũng là tương kính như tân, vừa rồi là cái tư thế ngồi trên ghế ngượng chín người, làm sao bây giờ lại tiếp tục cái loại… loại hoang đường tại trên bàn nữa đây…
Loại này tư thế nằm duỗi thân như thế này, âm hạch Trình Dao Già càng thêm nhô ra bên ngoài, hắn một bên dùng tay tay đè kéo lên mé trên ngay trước làn da âm hạch nàng, để âm hạch trồi lên thêm, tay kia thì tại trên mặt âm hạch nhẹ nhàng ma sát theo chu vi hình tròn, chỉ một lúc sau, bên trong âm động nàng cơ bắp lại một trận co rút, khoái cảm cao trào mới vừa rồi là như núi lửa bùng nổ, còn lần này lại là một loại cảm thụ khác, chỉ thấy Trình Dao Già ánh mắt mê ly, hai đấm nắm chặt, ngón chân co lại rồi duỗi căng ra, cả người không ngừng run rẩy, âm hạch bởi vì ngoại giới kích thích bất khả tư nghị phồng lớn bằng đầu ngón tay út, chỉ nghe Trình Dao Già trong miệng khàn cả giọng rên rỉ nói:
– A… a… ta… lại muốn… đến…
Trình Dao Già cảm giác thân thể của mình giống như lơ lửng tại trên trời nổi trôi, cảm giác phi thường thoải mái mất hồn, hy vọng vĩnh viễn cứ như vậy, đừng có quay lại sự thật, Tống Thanh Thư một tay tiếp tục vân vê âm hạch nàng nhô ra phối hợp cùng thân thể nàng từng trận run run, đến khi âm tinh một cỗ một cỗ phun ra, thì Trình Dao Già đã là hưng phấn mệt lả.
Trận bão dần dần đi qua, trên da thịt Trình Dao Già cao trào choáng váng cũng chầm chậm trở thành nhạt, âm hạch cũng dần dần có chút héo rút co lại.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://bimdep.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Cuối cùng, Tống Thanh Thư cũng bị trước mắt mỹ nhân hoạt sắc sinh hương kia dụ hoặc ra dục niệm như lửa, không nhịn được đem cái mông trắng của nàng nâng lên, một tay thì cầm lấy cự mãng tăng vọt, chậm rãi để tại cửa miệng âm động ẩm ướt đứng vững.
“Ọp”
Một tiếng chất lỏng vang lên khi cây côn thịt mạnh cắm vào bên trong cái âm động non mềm trơn trượt, một cỗ mãnh liệt cảm giác phong phú đính đến trên toàn thân thành thục kiều diễm của nàng…
– Um… a…
Thẳng kêu, ngữ điệu lại ngậm lấy vô hạn cảm giác thỏa mãn thư sướng, cứ như thế đút vào sau khi cây côn thịt ngâm sâu vào tận gốc bên trong âm động nàng, Tống Thanh Thư liền bắt đầu tăng thêm tốc độ.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://bimdep.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
– Ân… lại muốn tới nữa… không được… ân… a…
Mê người tiếng rên rỉ như khóc, vừa giống như tận hứng nhạc vận vui sướng, chỉ thấy ngọc thể nàng nhè nhẹ lay động vặn vẹo, trong miệng dâm thanh không ngừng, chỉ thấy cây côn thịt của Tống Thanh Thư gân xanh nổi lên, đang tại trong cái âm động ướt nhẹp không ngừng xuất nhập, càng bị quy đầu, hung hăng đứng vững tại hoa tâm một trận mài chuyển, một cỗ mãnh liệt cảm giác tê dại lại lần nữa làm cho Trình Dao Già vô lực xụi lơ tại trên người của Tống Thanh Thư, mặc kệ hắn tùy ý đùa bỡn cắm rút đè ép, chỉ còn trong miệng vô thức truyền ra trận trận tiêu hồn thực cốt yêu kiều:
– A… nhẹ chút… ừ… sâu vào… ừ… a…
Trải qua côn thịt Tống Thanh Thư tại sâu trong âm động nàng không ngừng đút vào mài chuyển, một trận mưa rền gió dữ chọc vào làm cho toàn thân Trình Dao Già loạn chiến, trong miệng nàng không ngừng cuồng hô.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://bimdep.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Chỉ thấy thân thể bịt kín tầng đổ mồ hôi thần sắc kiều diễm toàn thân căng thẳng, sâu trong âm động nàng một đạo nhiệt lưu âm tinh lại tuôn ra, tưới lên quy đầu Tống Thanh Thư một trận dồn dập, thịt non âm động sống chết vây quanh đè ép hút mút lấy cự mãng, không ngừng được thư sướng khoái cảm như thế này, dương tinh nóng bỏng cũng cuồng loạn bắn ra, như mưa rào phun tại ở chỗ sâu trong âm động, tưới đến toàn thân nàng không ngừng run rẩy, cặp đùi đẹp của nàng hướng về phía trước đẩy lên căng cứng…
Tống Thanh Thư điên cuồng tận tình toàn lực tiếp tục tại bên trong âm động chặt khít cuồng đỉnh mãnh quất không dứt, đem từng làn dương tinh hoàn toàn vô giữ, tiếp tục lại bắn sâu vào hoa tâm của nàng.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://bimdep.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Tống Thanh Thư nắm tay Trình Dao Già đi ra cửa, Lục Quan Anh đã là đôi mắt quầng thâm chờ ở bên ngoài.
Nhìn thấy trượng phu, Trình Dao Già run lên, liền dừng bước, Tống Thanh Thư lại nắm bàn tay của nàng, nhẹ giọng an ủi:
– Hắn đã viết thư từ hôn, bây giờ đã không phải là phu phụ, huống chi chính hắn tối hôm qua còn bày cho phu nhân làm cái sự tình này, vì thế không cần phải tự trách.
Tống Thanh Thư thanh âm phảng phất có một cỗ ma lực kỳ dị, Trình Dao Già tâm tình đang kích động, chậm rãi bình lặng xuống.
Lục Quan Anh chứng kiến người đi ra, gấp vội xông tới, vốn định chất vấn Tống Thanh Thư, chợt thấy mỹ mạo của thê tử mình thì ngơ ngẩn ngây người, từ trước cho tới nay Trình Dao Già tuy rằng xinh đẹp, nhưng bởi vì tính tình của nàng, thoạt nhìn dù sao vẫn là có chút ngượng ngùng nhút nhát, từ khi nàng đến Dương Châu sự tình các loại xảy ra liên tiếp, hai đầu lông mày của nàng lúc nào cũng có nhàn nhạt thần sắc lo lắng, nhưng hôm nay nữ nhân trước mặt này, nét mặt lại bừng sáng, tựa như một đóa hoa hồng kiều diễm ướt át.
Lục Quan Anh trong lòng lập tức một hồi kịch liệt đau nhức, thời điểm này hắn mới tin tưởng thê tử mình lúc trước không có lừa gạt mình, nàng không có làm ra cái gì có mà phải để cho hắn nhục nhã xấu hổ, bởi vì phần kiều diễm này chỉ có một khi nữ nhân đã thừa nhận lấy đầy đủ mưa móc cày cấy thoải mái thì mới có thể hiện ra rõ ràng, lúc trước thê tử của hắn không có bày biện ra phần xinh đẹp khác thường này.
Vừa nghĩ tới mình tự tay đem thê tử đẩy vào cho người khác ôm ấp, Lục Quan Anh sắc mặt lúc trắng lúc xanh, bất quá chuyện cho tới bây giờ, hối hận cũng đã chậm, chỉ có thể hy vọng phần hy sinh này có thể đổi lấy tương lai gia tộc về sau…
– Lúc nào thì người đi cứu Hàn đại nhân?
Lục Quan Anh có chút chột dạ, không dám nhìn ánh mắt thê tử, nhưng đối với Tống Thanh Thư thì là tràn đầy phẫn nộ.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp nói:
– Ta là đã đáp ứng giúp ngươi cứu đám người Hàn Thác Trụ, bất quá ta cũng không có nói là ngay lập tức.
Lục Quan Anh tức giận, chỉ vào hắn quát:
– Ngươi muốn trốn nợ sao?
Tống Thanh Thư thần tình lạnh lẽo:
– Thứ nhất, hiện tại có cứu hay không thì quyền chủ động là của ta, ngươi tốt nhất đối với ta khách sáo một chút… Thứ hai, ta sở dĩ đáp ứng cứu đám Hàn Thác Trụ, chẳng qua là nể mặt mũi của phu nhân, cho dù là có muốn quỵt nợ, thì cũng là do phu nhân hạch hỏi, ta không có thiếu nợ ngươi bất cứ cái gì… Thứ ba, chúng ta bây giờ muốn đi ra ngoài tản bộ dạo mát rồi, ngươi hãy tránh ra.
– Ngươi…
Lục Quan Anh nổi nóng, liền xông tới, nhưng lại tựa như bị một bức tường khí vô hình chặn lại, thân người thất tha thất thểu lùi lại mấy bước mới đứng vững, hắn lúc này mới nhớ tới võ công hai người quá cách biệt…
Nhìn thấy trượng phu lảo đảo muốn té ngã, Trình Dao Già muốn đến đỡ hắn, Tống Thanh Thư lắc đầu:
– Yên tâm đi, ta không có đả thương hắn.
Đến khi nhìn thấy Lục Quan Anh quả nhiên không có gì trở ngại, Trình Dao Già lúc này mới thở dài một hơi, đồng thời lại nhịn không được tức giận hắn lúc đó không chịu hăng hái ra mặt tranh giành với Tống Thanh Thư, rõ ràng như vậy mà mình còn quan tâm đến người nam nhân này.
– Ngươi muốn tản bộ thì cứ đi, để thê tử của ta lưu lại, ta có lời muốn nói cùng nàng.
Lục Quan Anh không còn phương pháp, chỉ có thể đành nói như vậy.
– Thê tử ngươi?
Tống Thanh Thư lông mày nhướng lên, từ trong lòng lấy ra một cái khăn tay để trước mặt hắn…
– Đây là thư từ thê chính tự tay ngươi viết, Trình phu nhân bây giờ cùng ngươi không có một chút gì quan hệ, đừng có mở miệng một tiếng thê tử loạn hô nữa.
Lục Quan Anh trong lòng quýnh lên, thốt ra:
– Lúc đó ta chẳng qua là ta nhất thời bị kích động, nên không đảm đương tự bản thân mình…
Tống Thanh Thư đem thư từ thê thu trở về, khinh thường nói:
– Đáng tiếc trên đời này không có chuyện hối hận.
Gặp Tống Thanh Thư bên này không thể thực hiện được điều mình muốn, Lục Quan Anh đành phải khua lên dũng khí nhìn về phía thê tử:
– Phu nhân, chẳng lẽ ngươi thật sự không niệm tình chúng ta đã chung sống qua nhiều năm như vậy?
Trình Dao Già sắc mặt tái nhợt, nhàn nhạt nói:
– Trước huynh hiểu lầm ta, bằng mọi cách nhục mạ ta làm sao lúc đó huynh không niệm qua tình cảm phu phụ? Kỳ thật những chuyện này ta cũng có thể chịu được, thế nhưng là về sau, chính huynh lại sai khiến ta… đi làm cái sự tình mà chính huynh rõ ràng nhất, huynh có còn xứng đáng làm một trượng phu sao?
– Ta biết ta lúc trước sai rồi, ta sẽ dùng ta quãng đời còn lại, hết sức đền bù đấy…
Lục Quan Anh còn chưa nói xong, đã bị Trình Dao Già đã cắt đứt:
– Bây giờ nói những lời này còn có ý nghĩa gì chứ?
– Ta…
Lục Quan Anh nhất thời nghẹn lời.
– Chúng ta đi thôi.
Trình Dao Già chủ động cầm tay Tống Thanh Thư.
Nhìn xem hai người bóng lưng rời đi, Lục Quan Anh sắc mặt trầm tối tới cực điểm, bên tai bỗng nhiên lại vang lên đêm qua sát vách liên tục truyền đến tiếng rên rỉ vui sướng của nàng, cũng nhịn không được nữa lửa giận nổi trong lòng, tức miệng mắng to:
– Ngươi đúng là nữ nhân thủy tính dương hoa (*dâm loàn), trước kia cùng ta cùng một chỗ với người, suốt cả đêm cũng không nghe thấy ngươi cổ họng rên lên vui sướng vài tiếng, đến khi cùng nam nhân khác cùng một chỗ thì lại phóng đãng lẳng lơ như vậy…
Tống Thanh Thư sắc mặt phát lạnh, đang muốn ra tay cho hắn một chút giáo huấn, lại bị Trình Dao Già giữ chặt lấy cánh tay:
– Không muốn…
Nhìn xem Trình Dao Già ánh mắt cầu khẩn, Tống Thanh Thư trong lòng mềm nhũn, đành phải buông tha cho ý định xuất thủ, bất quá không thể ra tay, lại không phải không thể cãi lại:
– Trình phu nhân biểu hiện vui sướng được như vậy, ngày đêm khác biệt, chẳng lẽ Lục thiếu trang chủ không có ý thức được là mình về cái phương diện kia năng lực vô cùng yếu kém sao?
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro