Phần 80
2024-08-05 07:37:35
Khang Hy thì phảng phất không nhân ra điều gì quái lạ, cười vang nói:
– Dương cô nương có chỗ không biết, Tống ái khanh là một người phong thần tuấn lãng, không chỉ võ công cao cường, hơn nữa tuổi còn trẻ đã là trọng thần trong triều, tại kinh thành là người trong mộng không biết là bao nhiêu nữ tử của các vương công đại thần đấy.
– Hoàng thượng quá khen.
Tống Thanh Thư lúng túng nói.
– Tống ái khanh, chuyện của ngươi, trẫm cũng có nghe biết, nếu ngươi cùng chưởng môn Nga Mi gì đó chỉ là phu thê trên danh nghĩa, nếu không muốn cũng được, Trẫm có ý định tìm một mối hôn sự, ngươi xem trọng cô nương nhà ai, chỉ cần mở miệng, trẫm sẽ giúp ngươi cầu hôn, xem ai có lá gan dám không đáp ứng.
Sau khi diệt trừ được đại họa trong lòng, Khang Hi có thể nói là tâm tình rất là cao hứng.
– Nam nhi chí tại bốn phương, thành gia lập thất lại bị vướng bận, đa tạ hảo ý hoàng thượng.
Tống Thanh Thư vội vã khéo léo từ chối nói.
– Ai nói vậy? Nếu như có một hiền nội, đối với sự nghiệp của ngươi sẽ có rất nhiều trợ giúp, ví như như bên cạnh ngươi là Tô giáo chủ đi, không chỉ dung mạo xinh đẹp, còn đường đường đứng đầu một giáo, nếu như gả cho ngươi, thì có tốt hơn không?
Khang Hy đã sớm nhìn ra giữa hai người có mối quan hệ không hề tầm thường, Thần Long giáo là một lá bài sức mạnh hết sức quan trọng, nếu lợi dụng được Tống Thanh Thư đến đem sức mạnh tinh binh giáo phái này để nắm trong lòng bàn tay thì còn gì bằng.
Hạ Thanh Thanh hơi thay đổi sắc mặt, có điều nàng rất nhanh cúi đầu che giấu, Tô Thuyên nghe qua trong lòng vui vẻ, ngẩng đầu thì thấy dáng vẻ Tống Thanh Thư cố giấu đi sự phân vân, trong long nàng thở dài, vội vã mở miệng nói:
– Đa tạ hoàng thượng có ý tốt, chỉ có điều thiếp thân phu quân mới vừa qua đời, thực sự không tiện đàm luận về chuyện hôn luận gả cưới.
Khang Hy ngạc nhiên, lúc này mới nhớ tới nàng là phu nhân của Hồng An Thông, nên cười gượng nói:
– Đúng là trẫm đường đột, phu nhân chớ trách.
– Thiếp thân không dám.
Tô Thuyên thì ngượng ngùng…
Khang Hy gật gù, đột nhiên chuyển đề tài:
– Tống ái khanh, Mã cô nương cùng Dương cô nương lần này lập được đại công, trẫm lại không tiện công khai tuyên dương công lao của các nàng, ngươi nói trẫm nên làm gì để tưởng thưởng hai nàng đây? ‘
Tống Thanh Thư sững sờ, nghĩ thầm nếu hai người là nam nhân, âm thầm thăng quan tiến chức thì có thể, nhưng là hai người là nữ nhân… Đột nhiên nghĩ đến chuyện hai nàng sẽ được lên giường cùng với Khang Hy, sắc mặt Tống Thanh Thư trở nên khó coi…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Đúng như hắn dự đoán, Khang Hi rất nhanh mở miệng nói:
– Trẫm dự định phong cho Mã cô nương làm Tuệ phi, phong cho Dương cô nương làm Bình phi. Chỉ có điều thân phận Mã cô nương có chút đặc thù, lại cùng với Dương cô nương đều là người Hán, nếu công khai sẽ làm trái với luật lệ của Mãn Thanh, e rằng trong triều đình sẽ có không ít người phản đối, ngươi giúp trẫm tham tường đến tột cùng nên ứng đối như thế nào?
Tống Thanh Thư trong lòng nặng nề, liếc mắt nhìn Hạ Thanh Thanh, thấy nàng cúi thấp đầu, ra vẻ thẹn thùng nhưng Tống Thanh Thư biết nàng đang ngụy trang, kế hoạch báo thù của nàng cuối cùng sắp được thành công là kề cận để ám sát Khang Hy.
Hạ Thanh Thanh nương nhờ vào Khang Hi, có thể xem như là tiếp cận được hắn, nhưng dựa vào võ công, nàng muốn ám sát Khang Hy thì như là nằm mơ giữa ban ngày, nhưng nếu trở thành tần phi của Khang Hy thì sẽ khác, trong bóng tối thì Khang Hy có những cao thủ bảo vệ, nhưng lúc Khang Hy lâm hạnh thị tẩm thì không có khả năng đứng cạnh một bên để nhìn, đó cũng là cơ hội duy nhất để Hạ Thanh Thanh báo thù.
Trong chớp mắt, Tống Thanh Thư liền hiểu rõ ràng tất cả những chuyện này, hắn vừa khâm phục Hạ Thanh Thanh vì vong phu báo thù, vừa tức giận nàng hoàn toàn không cân nhắc đến tình nghĩa của mình đối với nàng.
– Tống ái khanh có nghĩ đến thượng sách là gì chưa vậy?
Thấy Tống Thanh Thư sắc mặt biến ảo không ngừng, Khang Hi nghi hoặc hỏi.
– Vấn đề này cũng cũng không khó.
Tống Thanh Thư hít sâu một hơi, chậm rãi nói.
– Nữ nhi của Khoa Nhĩ Thấm Cát tam đẳng công A Úc Tích, được tuyển tiến cung, nhưng chưa sắc phong, tháng trước đã bị bệnh chết, việc này người trong cung biết không nhiều, có thể để cho Mã cô nương nhận A Úc Tích làm phụ thân, thế thân nữ nhi của hắn, có được một hoàng phi là nữ nhi, A Úc Tích chắc sẽ không từ chối, còn Dương cô nương thì cũng vậy, đại thần Thừa Ân Công Cát phụ trách thị vệ trong cung, có nữ nhi từ thuở nhỏ đã vào cung, vừa khéo quãng thời gian trước cũng đã bệnh chết, đại thần Thừa Ân Công Cát là tâm phúc của hoàng thượng, để lão nhận Dương cô nương làm nhi nữ, thì cũng không phải là chuyện khó.
Hạ Thanh Thanh lông mi run lên, yên lặng thở dài một hơi: “Đời này cùng hắn vô duyên vô phận, kiếp sau dù làm nô tỳ cho hắn, ta cũng đồng ý…”
Khang Hy vui mừng khôn xiết:
– Lúc trước để cho Tống ái khanh chấp chưởng phụ trách Niêm Can Xử, trẫm quả nhiên không có nhìn lầm người…
Tống Thanh Thư cúi đầu, thấy trên mặt biểu hiện không rõ lắm.
– Tống ái khanh hành trình đã mệt nhọc, xuống trước nghỉ ngơi đi.
Khang Hy mỉm cười nhìn hắn.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Trở về phòng nghỉ, Tô Thuyên thở dài nói:
– Ta đang đau đầu phải ứng đối với Hoằng Lịch như thế nào, thì lại không nghĩ tới vấn đề đã giải quyết một cách như vậy, nhưng ta làm sao cũng không cao hứng nổi đây.
Tống Thanh Thư đứng bên cửa sổ, chắp tay nhìn phương xa, nói:
– Trước Khang Hi – Hoằng Lịch – Ngô Tam Quế hình thành thế ba chân vạc, thì Thần Long Đảo có thể nghiêng trái xoay phải, tiêu dao tự tại. Bây giờ thế cân bằng đã đánh vỡ sau khi Hoằng Lịch chết đi, chỉ còn có thụ địch một mình Ngô Tam Quế, trong lúc Ngô Tam Quế vừa phải đối mặt với quân Khiết Đan do Tiêu Phong điều động, vừa phải đối mặt với Khang Hy mắt nhìn chằm chằm, chuyện Ngô Tam Quế sẽ bị khuất phục sớm hay muộn mà tôi, Thần Long giáo cũng tương tự như vậy, chỉ còn lại một con đường quy phục triều đình…
– Vậy đệ có tính toán gì?
Tô Thuyên đi tới phía sau Tống Thanh Thư ôm lấy, đôi bầu vú căng tràn dựa sát vào lưng hắn, nhẹ nhàng hỏi, nhưng trong lòng nàng rõ ràng cực kỳ, tình cảnh Thần Long giáo há không phải cũng là tình cảnh của Tống Thanh Thư bây giờ sao?
– Đệ đang suy nghĩ bây giờ xem ra đã rơi vào nằm trong kế hoạch của Khang Hy rồi…
Tống Thanh Thư cười lạnh nói.
– Đệ cũng không cần quá lao tâm, nếu như ở bên cạnh Khang Hy nguy hiểm không an toàn, dựa vào võ công của ta và đệ, cùng nhau tiếu ngạo giang hồ cũng không phải là khó.
Tô Thuyên ôm eo hắn, một tay cầm lấy tay hắn duỗi vào trên cái âm hộ nhô cao của mình mỉm cười nói.
– Phu nhân và đệ đều biết chúng ta không phải là loại người chấp nhận như vậy.
Tống Thanh Thư khẽ thở dài.
– Đúng rồi, đệ cùng với Dương cô nương đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tô Thuyên giảo hoạt, ngẩng đầu nhìn hắn hỏi.
– Cái gì mà xảy ra chuyện gì?
Tống Thanh Thư làm bộ không hiểu.
– Hừ, nhân gia không phải là ghen đâu, đệ hà tất phải giấu ta.
Tô Thuyên bất mãn hừ một tiếng.
– Người tinh tường vừa nhìn thấy liền biết hai người các người có gian tình, lá gan đệ cũng không nhỏ, ngay cả hoàng phi tương lai cũng đã là tình nhân của đệ…
– Sao phu nhân nói khó nghe như vậy, đệ cùng Dương cô nương trong sạch, không có chuyện gì cả.
Tống Thanh Thư cười khổ nói.
Tô Thuyên trợn to mắt, quan sát hắn một lúc, thấy vẻ mặt hắn không giống nói dối, thì mới nói:
– Ta rõ ràng, là đệ đối với thiếu phụ đó có ý định, chỉ có thể đáng tiếc là chưa từng đắc thủ.
Nói tới đây Tô Thuyên đột nhiên phiền muộn:
– Nếu sớm biết Hoằng Lịch đã chết rồi, ta đâu cần phải vội vàng đem thân thể dâng hiến cho đệ. Nam nhân các ngươi không ai là tốt, thà cứ để không chiếm được thân thể thì còn vĩnh viễn tốt đẹp.
– Phu nhân nói cái gì vậy…
Tống Thanh Thư dở khóc dở cười, bàn tay vân vê dọc trên cái âm hộ của nàng, rất nhanh khi cảm nhận được âm hạch đã nhô đầu lên, dọc theo khe thịt bắt đầu ướt át thì nói.
– Đệ bây giờ có việc đi ra ngoài một chút, phu nhân hãy nghỉ ngơi thật tốt chờ đệ trở về nhé.
Nói xong không đợi Tô Thuyên trả lời, bóng người rất nhanh biến mất ở ngoài cửa.
Tô Thuyên bực giậm chân tức, oán hận không ngớt:
– Còn nói không gian tình, ngay cả lúc ta đã sẵn sàng giao hoan, ngươi cũng không màng đến, đúng là tâm thần bất định…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro