Phần 21
2024-06-24 03:29:00
Trong đêm tối, tôi cứ ôm lấy cái hông của Phương mà nhịp nhàng, địt theo cái kiểu ba phát nông một phát sâu chứ không dồn dập. Không biết cái kiểu này Phương sướng như thế nào mà nước nhờn bên trong cứ thế mà tuôn ra thật nhiều. Nước nhờn bết luôn cả đám lông ở gốc cặc tôi, hai cái hòn dái cũng ướt sũng luôn.
Xoa cái mông rồi tôi phát nhẹ một cái nói:
– Nước nhiều quá em ơi… sướng hả?
Phương thở dốc, gật đầu, cố gắng chổng cái mông của mình lên thật cao mà nói:
– Vâng anh ạ… em thích… anh làm em đã lắm anh Nam ơi… hích hích… không thể nào mà chịu được nữa rồi… ưưư…
Chắc làm tình cũng đã mệt nên Phương không thể nào mà rên được to nữa, những tiếng rên chỉ ư ử trong cổ họng của mình mà thôi. Mồ hôi của tôi cũng bắt đầu tuôn ra vì khá là mệt, ghì lấy cái hông tôi nói:
– Anh sắp ra rồi… muốn uống của anh à?
– Anh… anh rút ra đi em uống cho… em muốn uống…
Phương quay ngoắt lại rồi lấy con cặc của tôi vừa xóc vừa đưa đầu lưỡi liếm vòng quanh cái đầu khấc. Thoát khỏi cái lỗ lồn chật ních mút con cặc thì lại được cái miệng mơn trớn nên chỉ có một lúc sau là tôi phun ầm ầm tinh trùng vào bên trong cái miệng xinh xắn của Phương.
Đưa vòng hai tay ra sau ôm lấy cái mông rồi xoa sau đó Phương kéo sát con cặc cho nó ngập lút vào bên trong miệng mình, tôi thầm nghĩ “Mẹ dâm thế này mà cái mặt tỉnh bơ thế không biết! Ở công ty mình cứ nghĩ là ngoan hiền lắm cơ”
Uống hết tinh trùng của tôi thì Phương nhả con cặc ra rồi lại liếm hai cái hòn dái.
Nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng với cái đầu lưỡi liếm láp dâm vô cùng, tôi hỏi:
– Của anh ngon không em?
– Nuốt hết rồi nên cũng chẳng cảm nhận được gì cả hì hì! Mà anh thế này thì chắc là ngon rồi nhỉ.
Tôi cười rồi vuốt mái tóc mềm mại của Phương. Phương liếm láp một chút rồi nằm xuống, tôi với Phương ôm nhau ngủ.
Sáng hôm sau dậy sớm, tôi tắm rửa còn Phương thì vẫn nằm ngủ như con mèo lười vậy. Chuẩn bị đồ xong tôi đánh thức Phương mà nói:
– Anh về đây, chuẩn bị đi làm rồi đấy nhé! Mặc đồ rồi lên công ty đi em.
Phương uể oải, vươn hai cái cánh tay của mình mà nói trong giọng ngái ngủ:
– Vâng ạ! Anh về rồi à?
– Về chứ, còn nhiều việc, chuẩn bị lên công ty họp nữa.
Tôi về đến nhà, thay quần áo xong thì đến công ty cũng vừa kịp, Phương thì đến hơi muộn một chút, nhìn tôi thì tủm tỉm cười.
Cái nụ cười bí hiểm nhưng có vẻ thỏa mãn lắm. Cả đêm hôm qua tôi đã làm cho thỏa mãn như thế rồi. Công việc cũng bình thường, tôi vào phòng họp. Hôm nay có phiên họp trưởng phó phòng rồi giám đốc chi nhánh nhiều ban khác trong công ty lên khá đông, tôi ngồi vào chỗ thì anh Lộc cũng khệ nệ ngồi bên cạnh.
Vừa đặt cái mông xuống cái ghế đệm, vứt cái cặp xuống dưới chân anh Lộc đã hề hề nói:
– Sao! Với cương vị mới làm ăn tốt chứ hả?
– Dạ vâng! Thì anh bày sẵn cho em rồi, không làm được nữa thì có mà bị ngố à!
– Chú cứ đề cao anh mãi. Có gì đâu, quan trọng là chú quản lý được. Mấy em ở phòng mình vẫn thế hả?
– Dạ vâng!
– Nhìn mấy em đấy ngọt nước thật, nhất là cái em Nga vú to!
– To thế thôi nhưng nhỡ xệ thì sao?
– Xệ bóp cũng sướng!
Tôi cười hì hì thì anh Lộc lại nói tiếp:
– Hôm nay họp xong anh với mày đi ăn hàng tiếp không?
– Có hàng mới hả anh?
– Cũng chẳng phải là hàng mới. Mấy con rau của anh chăn thôi đấy mà.
– Thế chắc là em Hà hay em Hạ thế. Mà đổi tên thành em “Hành” với em “Hạ” thì có phải hay không nhỉ.
Anh Lộc cười hà hà rồi vỗ nhẹ vào đùi tôi mà nói:
– Hai em ấy nói làm cái gì, có em mới ngon lành cơ.
– Lại em mới à?
– Hì hì! Lên cái chức này nhàn quá cũng chẳng có việc gì làm. À em này anh nói chú mày nghe nhé hơi bị hay đấy!
– Hay là hay thế nào anh?
– Trẻ, ngon lành, lại dạng ngây thơ vô số tội nữa chứ.
– Hai em Hà và Hạ cũng ngon lành, ngây thơ còn gì nữa.
– Gớm! Cái loại đấy mà ngây thơ á! Có mà giả nai thì có chú mày ơi. Anh là anh còn lạ đếch gì bản mặt những em sinh viên như vậy nữa. Nói chung mình có tiền thì mình cứ chăn thoải mái thôi chẳng có gì mà phải xoắn.
– À thế còn bà chị vợ anh sao rồi anh Lộc?
– Khỏe như voi lại rồi, nói chung là không có gì nữa rồi, tiền vào là xong hết ngay ấy mà.
– Vậy cái em anh vừa nói thế nào mà còn ngây thơ vậy?
– Nói chính xác ra là cháu nó chứ đéo phải em nó đâu, cháu nó mới học lớp mười hai thôi, tính ra là kém con anh hai ba tuổi gì đấy!
Tôi hơi ngỡ ngãng lên mắt chữ o mồm chữ a luôn. Anh Lộc thấy tôi tỏ ra ngạc nhiên như vậy thì nói:
– Bình thường mà chú mày, những loại như vậy mới dễ lừa, bảo gì làm đấy. Mà anh lừa xong cháu nó anh cũng sợ con bé ở nhà cũng bị chăn như vậy lắm.
– Gớm! Con nhà anh nó quái thế có mà chăn vào mắt!
– Đấy là anh nghi ngại thế! Tí nữa chú mày đi với anh không?
– Em là em cũng muốn đi lắm nhưng mà có việc bận mất rồi!
– Ờ thế thôi, họp xong anh đi thư giãn cái.
Cuộc họp bắt đầu diễn ra, bao nhiêu là vấn đề mà ban giám đốc rồi mấy ông tổng ở phía trên nói, toàn những vấn đề không đâu nên tôi cứ mặc kệ, nghe được câu gì thì nghe, không nghe được thì thôi.
Gần ba tiếng mới họp xong, tôi thu dọn mất cái chỉ thị vào cặp rồi cùng với anh Lộc ra về phòng của mình. Anh Lộc vẫn cái dáng đi khệ nệ nói:
– Chú về trước nhé, anh là anh đi có việc đây!
Nói xong thì anh Lộc nháy mắt với tôi, tôi biết anh Lộc đi đâu rồi nên cũng cười mà nói lại:
– Vui vẻ anh nhé!
– Vui chứ lị!
Anh Lộc cười khà khà rồi xuống nhà để xe lái xe đi, tôi thì vào phòng của mình đọc lại xem mấy cái chỉ thị rồi quyết định như thế nào. Nói chung là chẳng có cái nào ảnh hưởng đến cái phòng của tôi cả.
Đang sắp xếp lại giấy tờ thì có tiếng “cộc, cộc” gõ cửa. Tôi ngẩng lên bảo:
– Vào đi, cửa không khóa!
Thằng cu Minh hớn hở chạy vào nói:
– Anh anh, em có cái này hay lắm!
– Cái gì mà hay?
– Cái này này.
Nói xong thì cu Minh chạy đến đưa cái game mà mới làm xong. Nó vuốt vuốt mấy cái thì bao nhiêu quần áo trên cái em Maria Ozawa bay hết rồi nói:
– Đấy anh! Game em mới làm đấy hay lắm!
– Ờ được đấy, chú mày cứ thử tạo một app rồi tung lên xem, có gì anh đỡ cho!
– Vâng ạ!
Cái tính thằng này là cứ làm xong việc một cái là sướng mà cười phớ lớ rồi hồ hởi như vậy. Đợi thằng em bình tĩnh lại tôi hỏi:
– Thế việc con bồ của chú mày thế nào rồi!
– Thôi anh đừng nhắc nữa, hơi bị bực mình với nó rồi đấy!
– Có gì mà bực mình, kể anh xem nào!
– Thì vẫn chuyện đấy thôi, hôm gì em đóng cho một trận, chân đi hai hàng luôn. Thế mà không sợ vẫn đi theo cái thằng ôn con đấy mới ức.
– Thế theo kế hoạch của anh chưa?
– À thì cũng, mới đầu con này cũng có vẻ không thích, em cho nó xem nhiều phim chơi tay ba thì nó cũng có vẻ xuôi xuôi, em đang sắp xếp cuối tháng này, có được không anh!
– Chú mày gọi anh lúc nào anh đi lúc đấy được chưa!
– Hì hay quá! Mà lúc đó đã chiến phải cho con đấy không lết được anh nhé!
– Gớm mày nói cứ như đánh nhau!
– Thì đúng là đánh nhau mà, mỗi tội đánh trên giường thôi.
Cái kiểu nhăn nhở của thằng cu Minh làm tôi cũng buồn cười. Thằng bé nghịch nghịch cái game nó mới code xong rồi xin phép tôi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro